Ngày 117

Những Mối Quan Hệ Đúng Đắn

Khôn ngoan Châm ngôn 10:21-30
Tân ước Lu-ca 23:26-56
Cựu Ước Giô-suê 9:16-10:43

Giới thiệu

Tại một Hội nghị Alpha mà chúng tôi tổ chức ở Đông Malaysia, có những người từ khắp châu Á. Nhiều người đã bị bức hại vì đức tin của họ. Một người đàn ông nói với tôi rằng cha của anh ấy đã bị bỏ tù sáu năm chỉ vì một sự thật đơn giản rằng ông ấy là một mục sư Cơ đốc giáo. Bản thân anh ấy cũng đã bị bỏ tù một năm, ở tuổi mười chín, vì đã lên tiếng thay cho cha mình.

Thật là một sự bất công khủng khiếp khi những người vô tội bị kết án và bỏ tù – thậm chí còn tồi tệ hơn khi họ bị hành quyết.

Trong phân đoạn Tân Ước hôm nay chúng ta đọc về một trong những bất công lớn nhất trong lịch sử loài người. Chúa Giê-su hoàn toàn vô tội. Ngài là “người công chính” (Lu-ca 23:47). Tuy nhiên, Chúa Giê-su đã bị xử tử bằng cách đóng đinh. Sứ đồ Phi-e-rơ giải thích điều đó như thế này: ‘Chính Đấng Christ cũng đã vì tội lỗi chịu chết một lần đủ cả, là Đấng công chính thay cho kẻ bất chính, để đem chúng ta đến cùng Đức Chúa Trời’ (1 Phi-e-rơ 3:18).

Từ 'công chính' thường được đi cùng với 'tự cho mình là đúng' và gần như đã trở thành một thuật ngữ bị lạm dụng. Tuy nhiên, 'công chính' trong Kinh thánh là một từ tuyệt vời. Nó cũng cực kỳ quan trọng cho sự hiểu biết của chúng ta về toàn bộ Kinh Thánh. 'Sự công chính' cuối cùng là về các mối quan hệ đúng đắn - mối quan hệ đúng đắn với Chúa và mối quan hệ đúng đắn với người khác. Trong Tân Ước, chúng ta hiểu rằng sự công bình này chỉ có được nhờ đức tin nơi Chúa Giê-su Christ (xin xem Rô Ma 3:21 – 4:25).

Khôn ngoan

Châm ngôn 10:21-30

21 Môi người công chính nuôi sống nhiều người,
  Còn kẻ ngu dại chết vì thiếu hiểu biết.

22 Phước lành của Đức Giê-hô-va làm cho giàu có;
  Ngài chẳng thêm vào đó đau khổ nhọc nhằn.

23 Kẻ ngu dại xem việc gây tội ác như trò vui,
  Nhưng người thông sáng yêu thích sự khôn ngoan.

24 Điều kẻ gian ác khiếp sợ sẽ xảy ra cho nó,
  Nhưng điều người công chính ước ao sẽ được ban cho.

25 Khi giông bão thổi qua, kẻ ác không còn nữa,
  Nhưng nền móng người công chính mãi mãi vững bền.

26 Như giấm làm ghê răng, khói làm cay mắt,
  Kẻ lười biếng đối với người sai nó là như thế.

27 Sự kính sợ Đức Giê-hô-va gia tăng ngày tháng,
  Còn tuổi đời kẻ ác sẽ bị rút ngắn đi.

28 Hi vọng của người công chính dẫn đến niềm vui,
  Còn sự trông đợi của kẻ ác sẽ tan biến đi.

29 Đường lối Đức Giê-hô-va là đồn lũy cho người ngay thẳng,
  Nhưng là chỗ diệt vong cho kẻ làm ác.

30 Người công chính chẳng bao giờ bị lay chuyển,
  Nhưng kẻ gian ác không được ở trên đất.

Bình luận

Phước lành của người công bình

Sách Châm ngôn đối lập cuộc sống của 'kẻ dại dột' với cuộc sống của 'người khôn ngoan'. Nó cũng tương phản cuộc sống của 'người công chính' với cuộc sống của 'kẻ gian ác'. Sau đây là một số trong số rất nhiều phước lành được hứa cho ‘người công chính’:

  1. Khác biệt với người khác ‘Môi người công chính nuôi sống nhiều người,’ (c.21a). Chúng ta không thể công chính trong sự cô lập. Sự công chính liên quan đến các mối quan hệ của chúng ta – đó là mang lại phước lành cho người khác. Hôm nay bạn có thể 'nuôi dưỡng' ai (cho ăn, hướng dẫn, khuyến khích) bằng lời nói của mình?

  2. Vui mừng trong sự khôn ngoan
    ‘Nhưng người thông sáng yêu thích sự khôn ngoan’ (c.23b). Một trong những điều đến từ mối quan hệ với Đức Chúa Trời là khao khát kiến thức và sự khôn ngoan. Hãy cầu xin sự khôn ngoan ngày hôm nay. Đức Chúa Trời hứa ban sự khôn ngoan khi bạn cầu xin (Gia-cơ 1:5).

  3. Ao ước thành hiện thực
    Nhưng điều người công chính ước ao sẽ được ban cho’ (Châm ngôn 10:24b). Thánh Linh của Đức Chúa Trời bắt đầu thay đổi ý muốn của bạn để phù hợp với ý muốn của Ngài (Phi-líp 2:13) và khi nó trở nên phù hợp với ý muốn của Ngài, Đức Chúa Trời hứa sẽ ban cho bạn điều lòng bạn mong muốn (Thi thiên 37:4).

  4. Kết quả của niềm vui
    Hi vọng của người công chính dẫn đến niềm vui’ (Châm Ngôn 10:28a). ‘Người công chính đứng vững muôn đời’ (c.25b); ‘Sự kính sợ Đức Giê-hô-va gia tăng ngày tháng’ (c.27a) và ‘Người công chính chẳng bao giờ bị lay chuyển’ (c.30a). Những mối quan hệ đúng đắn là một nguồn vui lớn. Niềm vui của bạn trở nên ‘trọn vẹn’ trong mối quan hệ với Chúa Giê-su (Giăng 15:11). Kết quả của đời sống bạn là niềm vui vĩnh cửu.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, hôm nay con cầu xin sự khôn ngoan và xin Chúa canh giữ môi con để lời nói của con được dùng để nuôi dưỡng và hướng dẫn người khác.

Tân ước

Lu-ca 23:26-56

Đức Chúa Jêsus bị đóng đinh trên thập tự giá

26 Khi giải Đức Chúa Jêsus đi, họ bắt một người Sy-ren, tên Si-môn, từ miền quê lên, và buộc anh phải vác cây thập tự theo sau Ngài. 27 Có đoàn dân rất đông đi theo Đức Chúa Jêsus và có nhiều phụ nữ đấm ngực than khóc Ngài. 28 Nhưng Đức Chúa Jêsus quay lại phán với họ: “Hỡi con gái Giê-ru-sa-lem, đừng khóc về Ta, mà hãy khóc về chính các ngươi và con cái các ngươi. 29 Vì nầy, những ngày sắp đến, người ta sẽ nói: ‘Phước cho đàn bà son sẻ, cho dạ không mang thai và vú không cho con bú!’ 30 Rồi họ nói với núi:

‘Hãy đổ xuống chúng tôi!’ và nói với đồi: ‘Hãy che giấu chúng tôi!’

31 Vì nếu cây xanh mà người ta còn đối xử như thế thì cây khô sẽ ra sao?”

32 Họ cũng giải hai tên tội phạm khác để xử tử chung với Ngài. 33 Khi đến một chỗ gọi là Đồi Sọ, họ đóng đinh Ngài vào thập tự giá cùng với hai tên tội phạm: một tên bên phải, một tên bên trái Ngài. 34 Đức Chúa Jêsus cầu nguyện rằng: “Lạy Cha, xin tha cho họ vì họ không biết mình làm điều gì.” Rồi họ bắt thăm chia nhau áo choàng của Ngài.

35 Dân chúng thì đứng nhìn, còn những người lãnh đạo thì chế giễu Ngài rằng: “Nó đã cứu kẻ khác. Nếu nó thật là Đấng Christ, người được chọn của Đức Chúa Trời, thì hãy để nó tự cứu mình đi!”

36 Quân lính cũng chế giễu Ngài, lại gần đưa giấm cho Ngài uống 37 và nói: “Nếu ngươi là Vua dân Do Thái, hãy tự cứu mình đi!”

38 Phía trên đầu Ngài có dòng chữ: NGƯỜI NẦY LÀ VUA DÂN DO THÁI.

39 Một trong hai tên tội phạm bị treo cũng phỉ báng Ngài rằng: “Ông không phải là Đấng Christ sao? Hãy tự cứu lấy mình và cả chúng tôi nữa!”

40 Nhưng tên kia quở trách nó: “Mầy đang chịu cùng một hình phạt, còn chẳng sợ Đức Chúa Trời sao? 41 Chúng ta bị phạt là đúng, vì hình ta chịu xứng với việc ta làm; nhưng người nầy không hề làm một điều gì sai trái.”

42 Rồi anh ta nói: “Lạy Jêsus, khi Ngài vào vương quốc mình rồi, xin nhớ đến con!”

43 Đức Chúa Jêsus đáp: “Thật, Ta bảo con, hôm nay con sẽ được ở với Ta trong Pa-ra-đi.”

Sự chết của Đức Chúa Jêsus

44 Bấy giờ, khắp đất đều tối tăm từ khoảng giữa trưa cho đến ba giờ chiều. 45 Mặt trời trở nên tối; bức màn trong đền thờ bị xé làm đôi. 46 Đức Chúa Jêsus kêu lớn lên rằng: “Lạy Cha, Con xin giao linh hồn lại trong tay Cha!” Ngài vừa nói xong thì trút hơi thở cuối cùng.

47 Thấy sự việc đã xảy ra, viên đội trưởng tôn vinh Đức Chúa Trời rằng: “Thật người nầy là người công chính!” 48 Cả đoàn dân tập hợp lại để xem cảnh tượng nầy; khi thấy những gì đã xảy ra thì họ đấm ngực mà trở về. 49 Tất cả những người quen biết Đức Chúa Jêsus và các phụ nữ theo Ngài từ Ga-li-lê đều đứng đằng xa chứng kiến những việc ấy.

Sự an táng Đức Chúa Jêsus

50 Có một người tên là Giô-sép, nghị viên Hội đồng Công luận, là người tốt và công chính, 51 không tán thành về quyết định và hành động của những người kia. Giô-sép quê ở thành A-ri-ma-thê thuộc miền Giu-đê là người đang trông đợi vương quốc Đức Chúa Trời. 52 Ông đi đến Phi-lát xin thi hài của Đức Chúa Jêsus. 53 Khi đã đem thi hài Ngài xuống, Giô-sép khâm liệm bằng vải gai, rồi đặt Ngài trong huyệt đã đục trong vầng đá, nơi chưa chôn ai hết. 54 Bấy giờ là ngày Chuẩn Bị và ngày sa-bát sắp đến.

55 Các phụ nữ cùng đi với Chúa từ miền Ga-li-lê cũng đi theo để xem mộ và cách họ an táng Ngài. Rồi họ trở về, chuẩn bị hương liệu và dầu thơm. 56 Ngày sa-bát họ nghỉ ngơi theo luật định.

Bình luận

Người công bình cho kẻ bất chính

Phân đoạn này mang lại hy vọng cho tất cả chúng ta. Qua ví dụ về một trong những tên tội phạm đã bị hành quyết với Chúa Giê-su, chúng ta thấy rằng ngay khi bạn nhận ra tội lỗi của mình và quay về với Chúa Giê-su, bạn sẽ nhận được sự tha thứ hoàn toàn và được đặt vào ‘mối quan hệ đúng đắn’ với Chúa. Người đàn ông này hoàn toàn không làm gì để có được món quà này. Ông ta thậm chí không có cơ hội được báp-tem. Tuy nhiên, ngay lập tức, tên tội phạm này đã nhận được lời hứa rằng vào cùng ngày đó, hắn sẽ ở với Chúa Giê-su trên thiên đường (c.43). Sao có thể như thế được?

  1. Sự công bình của Chúa Giê-su
    Có ai đó đã làm tổn thương bạn mà bạn cần phải tha thứ hôm nay không?

Chúa Giê-su đặt ra tiêu chuẩn rất cao về thách thức phải yêu kẻ thù của chúng ta – những người chỉ trích chúng ta, những người chế nhạo và nhạo báng chúng ta. Bài kiểm tra tính cách của chúng ta là cách chúng ta phản ứng khi chúng ta đau khổ và đau đớn. Chúa Giê-su, khi bị hành hạ trên thập giá, đã cầu nguyện cho những kẻ hành hạ Ngài: ‘Lạy Cha, xin tha cho họ vì họ không biết mình làm điều gì’ (c.34).

Chúa Giê-su đang sống trong mối quan hệ đúng đắn với Đức Chúa Trời. Những lời cuối cùng của Ngài được ghi lại trong sách Lu-ca là: ‘Lạy Cha, Con xin giao linh hồn lại trong tay Cha!’ (c.46).

Ngay cả viên đại đội trưởng La Mã, ‘thấy việc đã xảy ra, cũng ngợi khen Đức Chúa Trời và nói: “Quả thật ông này là người công chính”’ (c.47).

  1. Sự bất chính của tất cả chúng ta
    Sự công bình của Chúa Giê-xu tương phản với những người đứng xem, những người lãnh đạo chế giễu Chúa Giê-xu (c.35), quân lính cũng chế giễu Ngài (c.36) và những tên tội phạm bị 'phạt là đúng' và vì hình họ chịu xứng với việc họ làm (c.41).

Một trong hai tên tội phạm đã lăng mạ Chúa Giê-su. Người kia quở trách người tội phạm còn lại, quay sang Chúa Giê-su, anh nhận ra tội lỗi của chính mình ('Chúng ta bị phạt là đúng, vì hình ta chịu xứng với việc ta làm', câu 41a) và sự công chính của Chúa Giê-su ('nhưng người nầy không hề làm một điều gì sai trái', câu 41b). Rồi anh ta nói: “Lạy Gie-su, khi Ngài vào vương quốc mình rồi, xin nhớ đến con!” (c.42). Chúa Giêsu đáp: “Thật, Ta bảo con, hôm nay con sẽ được ở với Ta trong Pa-ra-đi.” (c.43).

  1. Người công chính chết vì kẻ bất chính
    Phân đoạn này đầy trớ trêu. Khi những người lãnh đạo nhạo báng Chúa Giê-su rằng: ‘Nó đã cứu kẻ khác. Nếu nó thật là Đấng Christ, người được chọn của Đức Chúa Trời, thì hãy để nó tự cứu mình đi!’ (c. 35). Quân lính nhạo báng, ‘Nếu ngươi là Vua dân Do Thái, hãy tự cứu mình đi!’ (c.37).

Một trong những tên tội phạm hỏi Ngài: ‘Ông không phải là Đấng Christ sao? Hãy tự cứu lấy mình và cả chúng tôi nữa!’ (c.39). Trên thực tế, Chúa đang chết để cứu họ và chúng ta. Nhưng khi làm như vậy Chúa Giê-su không thể tự cứu mình. Ngài chết với tư cách là ‘Đấng công chính thay cho kẻ bất chính, để đem chúng ta đến cùng Đức Chúa Trời’ (1 Phi-e-rơ 3:18).

Bức màn trong đền thờ bị xé ra làm đôi (Lu-ca 23:45) tượng trưng cho điều đó qua sự chết của Chúa Giê-su, mọi người đều có thể tiếp cận sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Chúa Giê-su đã làm cho bạn và tôi có thể có mối quan hệ đúng đắn với Đức Chúa Trời.

  1. ‘Công nghĩa’ hay ‘bất chính’? Trong sự tương phản giữa hai tên tội phạm và sự khác biệt trong phản ứng của họ đối với Chúa Giêsu, Lu-ca đặt ra trước mắt chúng ta quyết định mà tất cả chúng ta cần phải thực hiện. Bạn có thể từ chối Chúa Giêsu, như một trong số họ đã làm. Hoặc bạn có thể đặt niềm tin vào Ngài, như người kia đã làm khi anh ta quay lại với Chúa Giê-su và nói: ‘...xin nhớ đến con’ (c.42).

Dù nhiều người lúc bấy giờ chối bỏ Chúa Giê-su, nhưng những người khác đặt đức tin nơi Ngài. Chẳng hạn, Giô-sép người A-ri-ma-thê, ‘người tốt và công chính’ (c.50), đã tin Chúa Giê-su. Ông đã không tán thành về quyết định và hành động của những người kia. (c.51), đang trông đợi vương quốc Đức Chúa Trời (c.51) và sắp xếp một lễ chôn cất đàng hoàng cho Chúa Giê-su.

Những người phụ nữ đã đến với Chúa Giê-su cũng đặt niềm tin vào Ngài. ‘Các phụ nữ cùng đi với Chúa từ miền Ga-li-lê cũng đi theo để xem mộ và cách họ an táng Ngài. Rồi họ trở về, chuẩn bị hương liệu và dầu thơm. Ngày sa-bát họ nghỉ ngơi theo luật định.’ (c.55–56).

Bạn cũng có thể lựa chọn. Khi bạn đặt niềm tin vào Chúa Giê-su, Ngài hứa rằng, giống như tên tội phạm đã đến với Ngài, bạn cũng sẽ được ở cùng Ngài trên thiên đường.

Nếu bạn từng cảm thấy gánh nặng phải cố gắng giành được tình yêu của Chúa, bạn có thể được an ủi bởi đoạn Kinh Thánh này rằng bạn không thể làm gì để khiến Chúa yêu bạn nhiều hơn và bạn không thể làm gì để Chúa yêu bạn ít hơn.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, cảm ơn Chúa vì nhờ đức tin, Chúa ban cho con món quà công chính và đặt con vào mối quan hệ đúng đắn với Chúa.

Cựu Ước

Giô-suê 9:16-10:43

16 Nhưng ba ngày sau khi lập giao ước với chúng, dân Y-sơ-ra-ên biết được rằng chúng vốn là dân lân cận và ở gần họ. 17 Vì vậy, dân Y-sơ-ra-ên lên đường, và ngày thứ ba đến thành của chúng. Các thành của chúng là Ga-ba-ôn, Kê-phi-ra, Bê-ê-rốt, và Ki-ri-át Giê-a-rim. 18 Dân Y-sơ-ra-ên không đánh giết chúng vì các nhà lãnh đạo của hội chúng đã chỉ danh Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên mà thề với dân đó;

nhưng cả hội chúng lằm bằm với các nhà lãnh đạo.

19 Các nhà lãnh đạo nói với cả hội chúng: “Chúng ta đã chỉ danh Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên mà thề với dân đó; vậy, từ bây giờ chúng ta không được đụng đến chúng. 20 Chúng ta phải đối xử với dân đó như thế nầy: Phải để cho chúng sống, kẻo cơn thịnh nộ của Đức Giê-hô-va giáng trên chúng ta vì lời mà chúng ta đã thề với chúng.” 21 Vậy các nhà lãnh đạo nói tiếp: “Hãy để cho chúng sống nhưng chúng phải đốn củi, xách nước cho cả hội chúng.” Họ làm đúng như các nhà lãnh đạo đã nói với chúng.

22 Giô-suê gọi dân Ga-ba-ôn đến và bảo: “Sao các người gạt chúng tôi mà nói rằng: ‘Chúng tôi ở rất xa các ông’ mà thực ra các người ở gần chúng tôi? 23 Vì thế, các người bị rủa sả và sẽ mãi mãi làm nô lệ, cứ đốn củi, xách nước cho nhà Đức Chúa Trời của ta.”

24 Chúng thưa với Giô-suê: “Vì đầy tớ ông biết chắc chắn rằng Giê-hô-va Đức Chúa Trời của ông đã ra lệnh cho Môi-se, đầy tớ Ngài, ban toàn xứ nầy cho các ông, và tiêu diệt khỏi họ tất cả các cư dân trong xứ. Do đó, vì sợ các ông giết hại mạng sống nên chúng tôi mới làm như vậy. 25 Bây giờ chúng tôi ở trong tay ông, xin đối xử với chúng tôi tùy ý ông cho là tốt, là phải.”

26 Giô-suê làm như ông đã nói và giải cứu chúng khỏi tay dân Y-sơ-ra-ên, không giết hại chúng. 27 Từ ngày đó, ông sai chúng đốn củi, xách nước cho hội chúng và cho bàn thờ của Đức Giê-hô-va ở nơi Ngài chọn lựa cho đến ngày nay.

Mặt trời dừng lại

10 Khi A-đô-ni Xê-đéc, vua Giê-ru-sa-lem, nghe tin Giô-suê đã đánh chiếm thành A-hi và phá hủy hoàn toàn thành ấy, đối xử với A-hi và vua thành ấy như đã đối xử với Giê-ri-cô và vua nó; cũng nghe tin dân Ga-ba-ôn đã cầu hòa với dân Y-sơ-ra-ên và chung sống với họ 2 thì vua rất kinh hãi vì Ga-ba-ôn là một thành lớn, như một đế đô; thành ấy lớn hơn thành A-hi, và tất cả dân thành ấy đều là những dũng sĩ. 3 Vậy A-đô-ni Xê-đéc, vua Giê-ru-sa-lem, sai người đến với Hô-ham, vua Hếp-rôn, với Phi-ram, vua Giạt-mút, với Gia-phia, vua La-ki, và với Đê-bia, vua Éc-lôn, mà nói rằng: 4 “Hãy lên với tôi và giúp tôi đánh thành Ga-ba-ôn vì chúng đã cầu hòa với Giô-suê và dân Y-sơ-ra-ên.”

5 Vậy năm vua A-mô-rít, tức là vua Giê-ru-sa-lem, vua Hếp-rôn, vua Giạt-mút, vua La-ki, và vua Éc-lôn liên minh với nhau, đem toàn quân kéo lên đóng trại trước Ga-ba-ôn, và tiến đánh thành.

6 Dân Ga-ba-ôn phái người đến trại quân Ghinh-ganh, thưa với Giô-suê: “Xin đừng bỏ rơi đầy tớ ông. Hãy mau lên với chúng tôi, giải cứu và giúp đỡ chúng tôi vì tất cả các vua A-mô-rít trên núi đã kết hiệp lại đánh chúng tôi.” 7 Vậy Giô-suê từ Ghinh-ganh đi lên với những chiến sĩ dũng cảm cùng toàn quân. 8 Đức Giê-hô-va phán với Giô-suê: “Đừng sợ, vì Ta đã phó chúng vào tay con, sẽ không một kẻ nào đứng nổi trước mặt con đâu.”

9 Vậy Giô-suê từ Ghinh-ganh đi suốt cả đêm, rồi bất ngờ tiến công chúng. 10 Đức Giê-hô-va khiến chúng chạy hoảng loạn trước Y-sơ-ra-ên, và chúng đại bại ở Ga-ba-ôn. Quân Y-sơ-ra-ên rượt đuổi chúng theo đường dốc Bết Hô-rôn, và đánh giết chúng cho đến tận A-xê-ca và Ma-kê-đa. 11 Trong khi chúng chạy trốn trước Y-sơ-ra-ên thì Đức Giê-hô-va khiến đá tảng từ trời rơi xuống trên đường từ dốc Bết Hô-rôn đến A-xê-ca, và chúng đều bị giết. Số người chết do mưa đá nhiều hơn số người chết do gươm của quân Y-sơ-ra-ên.

12 Trong ngày Đức Giê-hô-va phó dân A-mô-rít vào tay dân Y-sơ-ra-ên, Giô-suê thưa với Đức Giê-hô-va trước mặt Y-sơ-ra-ên rằng:

“Hỡi mặt trời, hãy đứng yên lại trên Ga-ba-ôn! Hỡi mặt trăng, hãy dừng lại trên thung lũng A-gia-lôn!” 13 Vậy mặt trời đứng yên và mặt trăng cũng dừng lại, Cho đến khi dân Chúa báo trả xong kẻ thù mình.

Chẳng phải điều nầy được chép trong sách Gia-sa sao?

Mặt trời dừng lại giữa trời, và không vội lặn khoảng một ngày trọn. 14 Trước đó và từ đó về sau, chẳng có ngày nào như ngày ấy, là ngày Đức Giê-hô-va lắng nghe tiếng của một người vì Đức Giê-hô-va chiến đấu cho dân Y-sơ-ra-ên.

15 Rồi Giô-suê và toàn thể Y-sơ-ra-ên trở về trại quân tại Ghinh-ganh.

Năm vua bị đánh bại

16 Năm vua kia chạy trốn, và ẩn núp trong một hang đá tại Ma-kê-đa. 17 Có người báo cho Giô-suê biết: “Đã tìm thấy năm vua ấy đang trốn trong hang đá tại Ma-kê-đa.” 18 Giô-suê bảo: “Hãy lăn tảng đá lớn lấp cửa hang lại và sai người canh giữ chúng. 19 Còn anh em chớ dừng lại mà phải đuổi theo quân thù, chặn đánh phía sau, không cho chúng chạy vào thành của chúng vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời anh em đã phó chúng vào tay anh em.”

20 Khi Giô-suê và dân Y-sơ-ra-ên đã đánh bại chúng cho đến khi quét sạch chúng, chỉ trừ số tàn quân rút vào trong những thành kiên cố, 21 thì cả dân chúng trở về với Giô-suê cách bình an trong trại quân tại Ma-kê-đa, và chẳng một kẻ nào dám hé môi nói nghịch với dân Y-sơ-ra-ên.

22 Bấy giờ, Giô-suê nói: “Hãy mở cửa hang đem năm vua đó ra và dẫn đến cho tôi.” 23 Họ làm như vậy, đem năm vua ra khỏi hang đá và dẫn đến cho ông, đó là vua Giê-ru-sa-lem, vua Hếp-rôn, vua Giạt-mút, vua La-ki, và vua Éc-lôn. 24 Khi người ta dẫn năm vua ấy đến với Giô-suê thì Giô-suê gọi tất cả người nam của Y-sơ-ra-ên và bảo các vị chỉ huy quân đội đã đi với mình rằng: “Hãy lại gần, đạp chân lên cổ các vua nầy.” Họ đến gần, đạp chân trên cổ các vua ấy.

25 Giô-suê nói với họ: “Chớ e ngại hay kinh hãi; hãy mạnh dạn và can đảm vì Đức Giê-hô-va sẽ làm như vậy cho tất cả kẻ thù mà anh em sẽ giao chiến.” 26 Sau đó, Giô-suê đánh giết các vua ấy, bảo đem treo trên năm ngọn cây, và năm vua ấy bị treo trên cây cho đến chiều tối.

27 Khi mặt trời lặn, Giô-suê truyền lệnh đem thây xuống khỏi cây. Họ quăng những thây ấy trong hang đá, là chỗ các vua ấy đã trốn, rồi lấy những tảng đá lớn chặn cửa hang lại; những tảng đá ấy vẫn còn cho đến ngày nay.

Giô-suê đánh chiếm các thành miền Nam

28 Trong ngày đó, Giô-suê cũng đánh chiếm Ma-kê-đa, và lấy gươm giết cả thành cùng với vua thành ấy. Ông tiêu diệt thành và mọi sinh vật trong đó, không để một ai sống sót. Ông đối xử với vua Ma-kê-đa như đã đối xử với vua Giê-ri-cô vậy.

29 Sau đó, Giô-suê cùng toàn thể Y-sơ-ra-ên từ Ma-kê-đa đi qua Líp-na và hãm đánh Líp-na. 30 Đức Giê-hô-va cũng phó Líp-na cùng vua thành ấy vào tay Y-sơ-ra-ên. Họ cầm gươm diệt thành và mọi người trong đó, không để một ai sống sót. Ông đối xử với vua thành nầy như đã đối xử với vua Giê-ri-cô vậy.

31 Kế đó, Giô-suê cùng toàn dân Y-sơ-ra-ên từ Líp-na đi qua La-ki, vây hãm và tiến công thành. 32 Đức Giê-hô-va trao La-ki vào tay Y-sơ-ra-ên. Ngày thứ hai họ đánh chiếm thành, lấy gươm diệt thành và mọi sinh vật trong đó như đã làm cho Líp-na vậy. 33 Bấy giờ, Hô-ram, vua Ghê-xe, đi lên tiếp viện cho La-ki, nhưng Giô-suê đánh bại vua ấy và quân đội của vua nầy, không để một ai sống sót.

34 Giô-suê cùng toàn dân Y-sơ-ra-ên từ La-ki đi qua Éc-lôn, vây hãm và tiến công thành. 35 Ngày ấy, họ đánh chiếm và lấy gươm diệt thành. Cũng trong ngày ấy, Giô-suê tận diệt thành và mọi người trong đó như đã làm cho La-ki vậy.

36 Kế đó, Giô-suê cùng toàn quân Y-sơ-ra-ên từ Éc-lôn đi lên Hếp-rôn, và tấn công nó. 37 Họ chiếm và lấy gươm diệt thành, vua, các thị trấn và mọi sinh vật trong đó, không để một ai sống sót. Ông tận diệt thành và mọi sinh vật trong đó như đã làm cho Éc-lôn vậy.

38 Giô-suê cùng toàn quân Y-sơ-ra-ên quay sang tiến công Đê-bia. 39 Ông chiếm thành và tất cả các thị trấn, rồi bắt vua nó và lấy gươm diệt chúng. Ông tận diệt mọi người trong đó, không để một ai sống sót. Ông cũng đối xử với Đê-bia và vua thành ấy như đã đối xử với Hếp-rôn và Líp-na cùng với vua của nó.

40 Như vậy Giô-suê đánh chiếm toàn xứ, nào miền núi, nào miền nam, nào miền chân núi, nào đồi dốc và tất cả các vua xứ đó. Ông không để một ai sống sót, tận diệt mọi vật có hơi thở, như Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên đã truyền phán. 41 Giô-suê đánh bại các vua ấy từ Ca-đe Ba-nê-a cho đến Ga-xa, và toàn vùng Gô-sen cho đến Ga-ba-ôn. 42 Giô-suê bắt các vua nầy và chiếm lấy đất của họ chỉ trong một chiến dịch thôi, vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên chiến đấu cho Y-sơ-ra-ên. 43 Sau đó, Giô-suê và toàn dân Y-sơ-ra-ên trở về trại quân ở Ghinh-ganh.

Bình luận

Công chính bởi đức tin

Giô-suê nói với các nhà lãnh đạo của mình chính xác những lời Chúa đã nói với chính Giô-suê khi bắt đầu sự lãnh đạo của chính mình (Giô-suê 1:6,9,18), ‘Chớ e ngại hay kinh hãi; hãy mạnh dạn và can đảm’ (10:25). Hãy nghe những lời này cho chính bạn hôm nay và sau đó nói chúng cho những người khác.

Tên của vua Giê-ru-sa-lem là A-đô-ni-Xê-đéc (c.1). 'Zedek' có nghĩa là 'công chính'. Tuy nhiên, rất có thể anh ta còn lâu mới là người công chính. Rất có thể những người sống ở Ca-na-an vào thời đó đã tham gia vào những kiểu hiến tế trẻ em và những hàng động xấu xa khác.

Mặt khác, Giô-suê đang sống trong mối quan hệ đúng đắn với Đức Chúa Trời. Tân Ước nói rõ rằng sự công bình của Giô-suê, giống như Áp-ra-ham và những người khác trong Cựu Ước, đến bởi ‘đức tin’ (Rô-ma 3:21 – 4:25). Giô-suê là một người có đức tin (Hê-bơ-rơ 11:30).

Kết quả cái chết của Chúa Giê-su không chỉ giới hạn ở những người sống sau Ngài. Cái chết của Chúa Giê-su cũng ảnh hưởng đến cả những người sống trước Ngài. Chúa Giê-su chết cho Áp-ra-ham, Môi-se và Giô-suê. Ngài đã chết thay cho tên tội phạm trên thập tự giá. Ngài đã chết vì tôi. Chúa Giê-su đã chết vì bạn. Chúng ta được trở nên công chính: ‘Đó là sự công chính của Đức Chúa Trời, bởi đức tin nơi Đức Chúa Jêsus Christ, cho mọi người có lòng tin, không phân biệt ai cả’ (Rô-ma 3:22).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, cảm ơn vì Chúa vì sự chết của Ngài, Chúa Đấng công chính chết cho kẻ bất chính. Xin giúp con sống hôm nay trong mối liên hệ đúng đắn với Chúa và mối quan hệ đúng đắn với người khác.

Pippa chia sẻ

Lu-ca 23:55–56a
Những người phụ nữ trung thành, dũng cảm và thực tế. Họ tìm ra nơi đặt xác Chúa Giê-su rồi đi làm những gì họ có thể làm được. Họ đã hỗ trợ Chúa Giê-su về mặt tài chính và thực tế trong suốt cuộc đời của Ngài, và họ đã tiếp tục chăm sóc Ngài cho đến phút cuối cùng.

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

Sign up now
reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

The One Year® is a registered trademark of Tyndale House Publishers used by permission

Unless otherwise stated, Scripture quotations taken from the Holy Bible, New International Version Anglicised, Copyright © 1979, 1984, 2011 Biblica, formerly International Bible Society. Used by permission of Hodder & Stoughton Publishers, an Hachette UK company. All rights reserved. ‘NIV’ is a registered trademark of Biblica. UK trademark number 1448790.

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more