Lời Cầu Nguyện Thánh
Giới thiệu
Tôi nhớ mình đã cầu nguyện rất nhiều cho một em bé tên là Craig. Tôi đã được yêu cầu đến thăm một phụ nữ ở Bệnh viện Brompton. Vivienne có ba đứa con và đang mang bầu đứa thứ tư. Đứa con thứ ba của cô, mười tám tháng tuổi, có một lỗ hổng trong tim đã được phẫu thuật. Ca phẫu thuật không thành công và các nhân viên y tế đã khuyên rằng nên dừng máy hỗ trợ sự sống. Nhiều lần họ hỏi Vivienne liệu họ có thể tắt máy và để đứa bé chết được không. Cô ấy nói không, vì cô ấy muốn thử một điều cuối cùng. Cô muốn ai đó cầu nguyện cho bé. Tôi đã nhận việc cầu nguyện đó.
Craig có ống khắp người. Cơ thể cậu bé bầm tím và sưng tấy. Mẹ cậu bé nói rằng các bác sĩ đã chỉ định rằng ngay cả khi cậu bé hồi phục thì cậu bé cũng sẽ bị tổn thương não vì tim của cháu đã ngừng đập trong một thời gian dài. Cô ấy nói với tôi rằng cô ấy không tin vào Chúa nhưng cô ấy nói, 'Ông sẽ cầu nguyện chứ?'
Tôi cầu nguyện nhân danh Chúa Giê-su xin Chúa chữa lành cho bé. Sau đó, tôi giải thích cho cô ấy cách cô ấy có thể dâng cuộc đời mình cho Chúa Giê-su Christ và cô ấy đã làm như vậy. Tôi rời đi, nhưng trở lại hai ngày sau đó. Vivienne chạy ra ngay khi nhìn thấy tôi. Cô ấy nói, 'Tôi đã cố gắng liên lại cho ông; một điều tuyệt vời đã xảy ra. Đêm sau khi ông cầu nguyện, con trai tôi đã có sự biến chuyển hoàn toàn. Cậu bé đã hồi phục.’ Trong vài ngày Craig đã về nhà.
Vivienne đi gặp tất cả họ hàng và bạn bè của cô ấy và nói, 'Tôi đã từng không tin, nhưng bây giờ thì tôi tin.'
Một sự chữa lành đáng kinh ngạc đã xảy ra. Đây là hơn ba mươi năm trước. Tôi đã giữ liên lạc với gia đình. Sự chữa lành này không phải là tự ám thị; lúc đó cậu bé còn là một đứa trẻ. Đó không phải là suy nghĩ tích cực. Đó không phải là hiệu ứng giả dược. Đó là câu trả lời của Đức Chúa Trời cho một lời cầu nguyện thánh.
Thi Thiên 57:1-6
Cầu nguyện Chúa cứu mình khỏi kẻ bắt bớ
Thi Thiên của Đa-vít, sáng tác khi ông chạy trốn trong hang đá khỏi Sau-lơ. Soạn cho nhạc trưởng, theo điệu “Xin đừng hủy diệt”
1 Đức Chúa Trời ôi! Xin thương xót con, xin thương xót con,
Vì linh hồn con nương náu nơi Chúa!
Phải, con nương náu mình dưới bóng cánh của Ngài
Cho đến khi tai qua nạn khỏi.
2 Con kêu cầu Đức Chúa Trời Chí Cao,
Tức là Đức Chúa Trời hoàn thành mục đích của Ngài cho con.
3 Từ trời Ngài ban ơn cứu rỗi con.
Khiến kẻ áp bức con phải xấu hổ, nhuốc nhơ. (Sê-la)
Đức Chúa Trời ban sự nhân từ và sự thành tín của Ngài cho con.
4 Linh hồn con ở giữa các sư tử;
Nằm giữa bầy thú ăn thịt người.
Có răng như ngọn giáo, mũi tên
Và lưỡi chúng sắc như gươm.
5 Lạy Đức Chúa Trời, nguyện Chúa được tôn cao trên các tầng trời;
Nguyện vinh quang Chúa tỏa sáng trên khắp đất!
6 Chúng giăng lưới dưới chân con,
Linh hồn con nao núng.
Chúng đào hầm phía trước con
Nhưng chúng lại sa xuống đó. (Sê-la)
Bình luận
Cầu xin sự thương xót
Có bao giờ bạn kêu cầu Chúa thương xót chưa? Tôi thì có, nhiều lần. Đa-vít 'kêu cầu Đức Chúa Trời Chí Cao’ (c.2). Ông cầu nguyện: ‘Đức Chúa Trời ôi! Xin thương xót con, xin thương xót con’ (c.1a).
Có một lời cầu nguyện thánh xin sự thương xót mà Chúa luôn luôn nhậm lời. Đó là lời cầu xin sự tha thứ qua Chúa Giê-su. Qua sự chết trên thập tự giá, Chúa Giê-su đã khiến cho ‘ai kêu cầu danh Chúa thì sẽ được cứu’ (Rô-ma 10:13).
Bối cảnh cho lời cầu xin sự thương xót của Đa-vít có lẽ là khi ông chạy trốn khỏi Sau-lơ và vào trong hang (xem 1 Sa-mu-ên 22; 24). Ông đã kêu cầu với Chúa, và Chúa đã nghe và nhậm lời cầu nguyện của ông. Đa-vít nói: ‘Con kêu cầu Đức Chúa Trời Chí Cao, Tức là Đức Chúa Trời hoàn thành mục đích của Ngài cho con.’ (Thi thiên 57:2).
Đa-vít biết rằng Đức Chúa Trời có mục đích cho cuộc đời ông và ông sẽ hoàn thành mục đích đó. Đức Chúa Trời có một mục đích thánh dành cho cuộc đời bạn. Hãy đáp lại tiếng gọi của Chúa như Đa-vít và vâng lời Ngài.
Chúa trả lời những lời cầu nguyện thánh theo cách của Chúa: ‘Từ trời Ngài ban ơn cứu rỗi con... ban sự nhân từ và sự thành tín của Ngài cho con.’ (c.3).
Cầu nguyện
Lạy Chúa, con cảm tạ tình yêu và sự thành tín của Ngài (c.3). Linh hồn con sẽ nương náu dưới bóng cánh của Ngài.
Giăng 4:43-5:15
Đức Chúa Jêsus chữa lành con trai một viên quan
43 Hai ngày sau, Đức Chúa Jêsus rời nơi ấy, đi đến miền Ga-li-lê. 44 (Vì chính Ngài đã xác nhận rằng, nhà tiên tri không được tôn trọng nơi quê hương mình.) 45 Khi đến miền Ga-li-lê, Ngài được dân Ga-li-lê tiếp đón, bởi họ đã chứng kiến tất cả những gì Ngài đã làm tại thành Giê-ru-sa-lem vào dịp lễ, vì chính họ cũng đi dự lễ.
46 Vậy, Ngài trở lại Ca-na trong miền Ga-li-lê, nơi Ngài đã hóa nước thành rượu. Một viên quan trong hoàng gia tại Ca-bê-na-um có người con trai bị bệnh. 47 Khi viên quan nầy nghe Đức Chúa Jêsus đã từ Giu-đê đến Ga-li-lê thì tìm Ngài, và cầu xin Ngài đến chữa cho con mình vì nó sắp chết.
48 Đức Chúa Jêsus nói với viên quan rằng: “Nếu không thấy dấu lạ và phép mầu, thì hẳn các ngươi không tin!”
49 Viên quan thưa: “Lạy Chúa, xin đến trước khi con tôi chết!”
50 Đức Chúa Jêsus bảo: “Hãy đi, con ngươi sẽ sống.” Viên quan tin lời Đức Chúa Jêsus nói với mình và đi.
51 Khi ông đang đi, các đầy tớ của ông đến gặp ông và nói: “Con trai của chủ sống!” 52 Viên quan hỏi họ con ông đã bình phục vào giờ nào. Họ trả lời: “Hôm qua, vào khoảng một giờ chiều, cậu hết sốt.”
53 Người cha nhận biết đó chính là giờ Đức Chúa Jêsus đã bảo mình rằng: “Con của ngươi sẽ sống”; nên chính ông, và cả nhà đều tin.
54 Đây là dấu lạ thứ hai Đức Chúa Jêsus đã làm, sau khi Ngài từ Giu-đê về Ga-li-lê.
Đức Chúa Jêsus tại thành Giê-ru-sa-lem. – Chúa chữa lành ở hồ Bê-tết-đa
5 1 Sau đó, vào một ngày lễ của dân Do Thái, Đức Chúa Jêsus đi lên thành Giê-ru-sa-lem. 2 Tại Giê-ru-sa-lem, gần cửa Chiên, có một hồ nước, tiếng Hê-bơ-rơ gọi là Bê-tết-đa. Hồ có năm vòm cửa. 3 Rất nhiều người đau ốm, mù lòa, què quặt, bại liệt nằm tại đó. 5 Có một người mắc bệnh đã ba mươi tám năm. 6 Đức Chúa Jêsus thấy người nầy nằm đó và biết bị bệnh đã lâu nên hỏi: “Ngươi có muốn được lành không?”
7 Người bệnh trả lời: “Thưa ông, không có ai giúp ném tôi xuống hồ lúc nước động, khi tôi đến thì người khác đã xuống trước tôi rồi.”
8 Đức Chúa Jêsus bảo: “Hãy đứng dậy, vác giường ngươi và đi.”
9 Người ấy liền được lành bệnh, vác giường và đi. Hôm ấy là ngày sa-bát.
Dân Do Thái tố cáo Chúa Jêsus vi phạm ngày sa-bát
10 Những người Do Thái nói với người được chữa lành: “Hôm nay là ngày sa-bát, anh không được phép vác giường.”
11 Nhưng anh ta đáp: “Người đã chữa lành cho tôi bảo tôi: ‘Hãy vác giường ngươi và đi.’ ”
12 Họ hỏi: “Ai là người bảo anh: ‘Hãy vác giường và đi’?”
13 Nhưng người được chữa lành không biết là ai, vì Đức Chúa Jêsus đã lẩn vào đám đông tại đó.
14 Sau đó, Đức Chúa Jêsus gặp người nầy trong đền thờ thì nói với anh ta: “Nầy, ngươi đã được lành bệnh rồi, đừng phạm tội nữa, e có điều càng tệ hơn xảy đến cho ngươi chăng.” 15 Người nầy đi nói với những người Do Thái rằng Đức Chúa Jêsus là người đã chữa bệnh cho mình.
Bình luận
Cầu nguyện cho sự chữa lành
Có những lúc trong đời chúng ta khao khát được chữa lành – hoặc cho người khác, hoặc cho chính chúng ta. Trong cuộc sống này, những lời cầu nguyện chữa lành của chúng ta không phải lúc nào cũng được đáp ứng. Lời cầu nguyện không được đáp lại có thể là một điều khó khăn và đau đớn mà chúng ta phải vật lộn.¹ Nhưng đôi khi Đức Chúa Trời can thiệp một cách kỳ diệu để mang lại sự chữa lành. Chúng ta thấy ở đây hai ví dụ về điều này, cả hai đều xảy ra như là kết quả của những lời cầu nguyện thánh:
1. Chữa lành cho người khác Viên quan hoàng gia van xin Chúa Giê-su chữa lành cho con trai ông (4,47) đang hấp hối.
‘Đức Chúa Jêsus nói với viên quan rằng:: “Nếu không thấy dấu lạ và phép mầu, thì hẳn các ngươi không tin!”’ (c.48). Nhưng viên quan chức sẽ không hề khó chịu: 'Lạy Chúa, xin đến trước khi con tôi chết!’ (c.49, MSG).
Chúa Giê-su đáp lại đức tin của người đàn ông. Người đàn ông tin rằng nếu Chúa Giê-su đến thì ông ấy có thể chữa lành cho con trai mình. Chúa Giê-su yêu cầu ông tiến thêm một bước nữa và tin rằng những lời nói cách xa hàng dặm của Ngài có thể chữa lành cho con trai ông. Người đàn ông đã tin. Và Chúa Giê-su đã thực hiện phép lạ – Ngài đã nhậm lời lời cầu nguyện thánh của người đàn ông và chữa lành cho con trai ông ta. Kết quả là cả nhà ông đều tin (c.53).
2. Chữa lành cho chính chúng ta Chúa Giê-su đến một nơi có vô số người khuyết tật; què, mù và bại liệt (5:3). Đây là một nền văn hóa coi khuyết tật là sự trừng phạt của Chúa. Những người như vậy bị cả xã hội ruồng rẫy. Nhưng Đức Chúa Trời đã chọn những kẻ yếu đuối và đáng khinh của thế gian để làm hổ thẹn những người khôn ngoan (1 Cô-rinh-tô 1:27–28).
Chúa Giê-su chữa lành một người bị tàn tật đã ba mươi tám năm (Giăng 5:5). Người đàn ông chắc hẳn đã tuyệt vọng: ông ta đã đặt hy vọng vào khả năng chữa bệnh của hồ nước ở Bê-tết-đa, thứ sẽ dao động theo định kỳ, và người ta cho rằng người đầu tiên bước vào sau khi nước động sẽ được chữa lành. Nhưng người đàn ông này không có ai giúp để được xuống nước (c.7).
Ông không có bạn bè, không có gia đình thân thiết. Không ai quan tâm đến ông ta. Ông ở một mình và bị bỏ rơi. Không ai yêu ông ta, nhưng Chúa Giê-su yêu ông ta.
Chúa Giê-su nói với ông, cũng như nói với mỗi người chúng ta: ‘Ngươi có muốn được lành không?’ (c.6). Trong ba mươi tám năm, người đàn ông này đã học cách tồn tại như thế và quen với điều đó. Bây giờ ông ấy phải đứng dậy, đưa ra lựa chọn, kết bạn mới, tìm việc làm và trở nên có trách nhiệm với cuộc sống của mình.
Joyce Meyer viết về sự việc này rằng, có vẻ như Chúa Giê-su đã nói với người đàn ông: 'Đừng chỉ nằm đó, hãy làm gì đó đi!' Cô tiếp tục: 'Bị lạm dụng tình dục trong khoảng mười lăm năm và lớn lên trong một gia đình lục đục khiến tôi thiếu thốn, tự tin và đầy xấu hổ. Tôi muốn có những điều tốt đẹp trong cuộc sống của mình, nhưng tôi lại bị mắc kẹt trong cảm xúc dằn vặt và tuyệt vọng.
‘Giống như người đàn ông trong Giăng 5, Chúa Giê-su cũng không thương hại tôi. Chúa Giê-su thực sự rất nghiêm khắc và với tôi và Ngài đã kiên quyết đối xử với tôi bằng tình yêu nghiêm khắc của Ngài. Nhưng việc Ngài từ chối để tôi chìm đắm trong sự tủi thân và tự thương hại bản thân là một bước ngoặt trong cuộc đời tôi. Tôi không còn ở trong hố sâu nữa. Bây giờ tôi có một cuộc sống tuyệt vời. Nếu bạn từ bỏ sự tủi thân và tích cực hướng đến Đức Chúa Trời và làm theo những gì Ngài hướng dẫn bạn làm, thì bạn cũng có thể có một cuộc sống tuyệt vời’.
¹ Bạn tôi, Pete Greig, đã viết một cuốn sách xuất sắc về chủ đề này có tên là Chúa Lặng Thinh
Cầu nguyện
Cảm ơn Chúa vì Ngài đã nghe lời cầu nguyện của chúng con để chữa lành cho chính chúng con và những người khác. Hôm nay con kêu cầu Chúa chữa lành cho…
Các Quan Xét 4:1-5:31
Đê-bô-ra và Ba-rác
1 Sau khi Ê-hút qua đời, dân Y-sơ-ra-ên lại làm điều ác dưới mắt Đức Giê-hô-va. 2 Vì thế, Đức Giê-hô-va bán họ cho Gia-bin, là vua Ca-na-an trị vì tại Hát-so. Chỉ huy trưởng quân đội của Gia-bin là Si-sê-ra ở tại Ha-rô-sết của dân ngoại. 3Vì Gia-bin có chín trăm xe bằng sắt và vua đã hà hiếp dân Y-sơ-ra-ên cách tàn bạo trong hai mươi năm, nên dân Y-sơ-ra-ên kêu cầu Đức Giê-hô-va.
4 Trong lúc đó, nữ tiên tri Đê-bô-ra, vợ của Láp-bi-đốt, làm quan xét của dân Y-sơ-ra-ên. 5 Bà thường ngồi dưới cây chà là Đê-bô-ra, trong vùng đồi núi Ép-ra-im, khoảng giữa Ra-ma và Bê-tên, và dân Y-sơ-ra-ên đến với bà để được phân xử. 6 Bà sai gọi Ba-rác, con trai A-bi-nô-am, từ Kê-đe trong đất Nép-ta-li đến và nói với ông rằng: “Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên đã truyền lệnh nầy cho ông: ‘Hãy đi, đem theo mười nghìn người thuộc con cháu Nép-ta-li và Sa-bu-lôn và dàn trận trên núi Tha-bô. 7 Ta sẽ khiến Si-sê-ra là chỉ huy trưởng quân đội vua Gia-bin đem xe cộ và quân lính đến giao chiến với con tại suối Ki-sôn, và Ta sẽ phó hắn vào tay con.’”
8 Ba-rác nói: “Nếu bà đi với tôi thì tôi sẽ đi, nhưng nếu bà không đi với tôi thì tôi sẽ không đi.” 9 Bà nói: “Vâng, chắc chắn tôi sẽ đi với ông; tuy nhiên, vinh quang của trận nầy sẽ chẳng thuộc về ông, vì Đức Giê-hô-va sẽ phó Si-sê-ra vào tay một phụ nữ.” Vậy, Đê-bô-ra đứng dậy đi với Ba-rác đến Kê-đe. 10 Ba-rác tập hợp người Sa-bu-lôn và người Nép-ta-li tại Kê-đe; có mười nghìn người đi theo ông và Đê-bô-ra cũng đi lên với ông.
11 Bấy giờ Hê-be, người Kê-nít vốn đã tách khỏi dân Kê-nít, tức là con cháu Hô-báp, anh vợ của Môi-se, và đóng trại mình phía cây sồi Sa-na-nim, gần bên Kê-đe.
12 Có người báo cho Si-sê-ra biết rằng Ba-rác, con trai A-bi-nô-am, đã lên núi Tha-bô. 13 Si-sê-ra tập trung toàn bộ chiến xa gồm có chín trăm xe bằng sắt, và toàn thể quân lính của mình, từ Ha-rô-sết của dân ngoại cho đến suối Ki-sôn.
14 Đê-bô-ra nói với Ba-rác: “Hãy vùng lên! Vì đây là ngày Đức Giê-hô-va phó Si-sê-ra vào tay ông. Không phải Đức Giê-hô-va đi trước ông sao?” Vậy Ba-rác từ núi Tha-bô đi xuống cùng với mười nghìn người theo ông. 15 Đức Giê-hô-va làm cho Si-sê-ra và tất cả xe cộ cùng toàn thể quân lính của hắn chạy hoảng loạn trước lưỡi gươm của Ba-rác. Si-sê-ra xuống khỏi xe và chạy trốn.
16 Ba-rác đuổi theo chiến xa và quân địch cho đến Ha-rô-sết của dân ngoại. Toàn bộ quân lính của Si-sê-ra ngã chết dưới lưỡi gươm, không còn ai sống sót. 17 Si-sê-ra chạy trốn đến trại Gia-ên, vợ của Hê-be, người Kê-nít, vì vua Hát-so là Gia-bin và nhà Hê-be, người Kê-nít, có mối hòa hiếu với nhau.
18 Gia-ên ra đón Si-sê-ra và nói rằng: “Thưa ngài, xin cứ ghé vào đây, đừng sợ!” Vậy, hắn vào trại nàng, và nàng lấy mền đắp hắn lại.
19 Hắn nói với nàng: “Xin cho ta chút nước vì ta khát.” Nàng mở bầu đựng sữa cho hắn uống, rồi trùm hắn lại.
20 Hắn lại nói: “Hãy đứng nơi cửa trại, nếu có ai đến hỏi rằng: ‘Có ai vào đây không?’ thì trả lời: ‘Chẳng có ai hết.’”
21 Bấy giờ Si-sê-ra ngủ say vì quá mệt. Gia-ên, vợ Hê-be, lấy một cây cọc lều, tay cầm cái búa, nhè nhẹ đến bên hắn và đóng cây cọc xuyên qua màng tang, thấu xuống đất và hắn chết.
22 Khi Ba-rác còn đang truy đuổi Si-sê-ra thì Gia-ên ra đón ông và nói: “Mời ông vào đây, tôi sẽ chỉ cho ông người mà ông đang tìm kiếm.” Ba-rác bước vào trại, thấy Si-sê-ra nằm sải chết, cây cọc đâm xuyên màng tang. 23 Từ ngày đó, Đức Chúa Trời khiến cho Gia-bin, vua Ca-na-an, khuất phục trước dân Y-sơ-ra-ên. 24 Tay của dân Y-sơ-ra-ên càng ngày càng đè nặng trên Gia-bin, vua Ca-na-an, cho đến khi họ tiêu diệt vua ấy đi.
Bài ca của Đê-bô-ra
5 1 Trong ngày ấy, Đê-bô-ra hát bài ca nầy với Ba-rác, con trai A-bi-nô-am:
2 “Hãy ca ngợi Đức Giê-hô-va!
Khi các thủ lĩnh Y-sơ-ra-ên cầm quân ra trận
Thì dân chúng tình nguyện hi sinh!
3 Hỡi các vua, hãy nghe!
Hỡi các nhà lãnh đạo, hãy lắng tai!
Tôi sẽ hát cho Đức Giê-hô-va,
Tôi sẽ ca ngợi Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên.
4 Lạy Đức Giê-hô-va! Khi Ngài từ Sê-i-rơ đi ra,
Khi Ngài đi qua đồng bằng Ê-đôm,
Thì đất rung chuyển,
Và trời đổ mưa,
Mây cũng tuôn nước xuống.
5 Các núi tan chảy trước mặt Đức Giê-hô-va, Đấng ngự trên núi Si-na-i,
Trước mặt Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên.
6 Trong ngày Sam-ga, con trai A-nát,
Vào thời Gia-ên, những đường cái bị bỏ hoang,
Khách bộ hành lần theo các lối quanh co.
7 Các làng mạc Y-sơ-ra-ên bị bỏ hoang
Cho đến khi tôi là Đê-bô-ra trỗi dậy,
Như một người mẹ trong Y-sơ-ra-ên.
8 Khi người ta chọn các thần mới,
Thì chiến tranh đến trước cổng thành.
Trong số bốn mươi nghìn người Y-sơ-ra-ên,
Có ai thấy cái khiên hay cây giáo nào đâu?
9 Lòng tôi ngưỡng mộ các nhà lãnh đạo Y-sơ-ra-ên,
Cùng những người trong dân chúng tình nguyện hi sinh.
Đáng ca ngợi Đức Giê-hô-va!
10 Hỡi các người cưỡi lừa trắng,
Ngồi trên yên bọc nhung,
Và những người đi bộ trên đường cái, hãy hát mừng! 11Tiếng của người phân phối nước bên giếng,
Ca ngợi những chiến thắng của Đức Giê-hô-va,
Và chiến công của dân Y-sơ-ra-ên!
Bấy giờ, con dân của Đức Giê-hô-va đi xuống các cổng thành.
12 Hỡi Đê-bô-ra! Hãy tỉnh thức, tỉnh thức!
Hãy tỉnh thức, tỉnh thức, hát một bài ca!
Hỡi Ba-rác, khá trỗi dậy!
Hỡi con trai A-bi-nô-am! Hãy dẫn các tù binh của mình đi!
13 Bấy giờ, những người còn lại đi xuống với các thủ lĩnh; Con dân Đức Giê-hô-va đến với tôi như những dũng sĩ. 14Từ Ép-ra-im có những người gốc A-ma-léc; Theo sau ngươi có Bên-gia-min là họ hàng thân thích. Các nhà lãnh đạo từ Ma-ki đi xuống, Và những người cầm gậy chỉ huy đến từ Sa-bu-lôn.15Các thủ lĩnh Y-sa-ca đều theo Đê-bô-ra, Y-sa-ca thế nào, Ba-rác thế nấy. Họ xông vào thung lũng. Nhưng con cháu Ru-bên, Còn do dự trong lòng! 16Tại sao anh nán lại bên chuồng chiên, Phải chăng để nghe tiếng sáo gọi đàn? Trong con cháu Ru-bên, Có kẻ do dự trong lòng! 17Ga-la-át ở bên kia sông Giô-đanh, Còn Đan, sao cứ ở lại với những con tàu? A-se ngồi nơi bờ biển, An nghỉ trong các bến cảng của mình. 18` Sa-bu-lôn là một dân dám hi sinh mạng sống;
Nép-ta-li cũng xả thân nơi gò nổng, ruộng đồng.
19 Các vua kéo đến, họ ra nghênh chiến;
Các vua Ca-na-an tiến công
Ở Tha-a-nác, bên dòng nước Mê-ghi-đô;
Nhưng chẳng cướp được tiền bạc của chúng tôi!
20 Các tầng trời cũng tham gia chiến trận,
Những ngôi sao theo đường mình tiến đánh Si-sê-ra.
21 Dòng thác Ki-sôn cuốn trôi quân thù,
Tức là dòng thác Ki-sôn ngày xưa.
Hỡi linh hồn ta, hãy bước đi mạnh mẽ!
22 Bấy giờ, tiếng vó ngựa dồn dập,
Những con chiến mã phi nước đại.
23 Sứ giả của Đức Giê-hô-va truyền: ‘Hãy nguyền rủa Mê-rô;
Hãy nguyền rủa thậm tệ dân cư nó!
Vì chúng không đến hỗ trợ Đức Giê-hô-va,
Không hỗ trợ Đức Giê-hô-va đánh quân cường bạo!’
24 Nguyện cho Gia-ên, vợ Hê-be, người Kê-nít,
Được phước nhất trong các phụ nữ!
Nguyện nàng được phước nhất giữa các phụ nữ sống trong các lều trại!
25 Si-sê-ra xin nước nhưng nàng cho sữa,
Nàng lấy chén sang trọng mà đãi sữa chua.
26 Một tay nàng nắm cây cọc,
Còn tay phải cầm búa của người thợ.
Nàng đánh Si-sê-ra,
Bổ đầu hắn ra,
Đập vỡ đầu và đâm thủng màng tang.
27 Hắn ngã gục, té quỵ,
Nằm sóng sượt dưới chân nàng.
Dưới chân nàng hắn ngã quỵ té nhào.
Chỗ ngã gục, hắn nằm chết cứng.
28 Mẹ của Si-sê-ra nhìn qua cửa sổ,
Từ sau rèm thưa, bà bỗng thét lên:
‘Vì sao xe của con tôi đến trễ?
Cớ sao vó ngựa con tôi về chậm thế kia?’
29 Những nàng hầu khôn ngoan nhất trả lời,
Và chính mẹ hắn cũng nhủ thầm:
`30‘Chẳng phải họ tìm được và phân chia chiến lợi phẩm đó sao?
Một hoặc hai thiếu nữ cho mỗi chiến binh,
Chiến lợi phẩm bằng vải nhuộm dành cho Si-sê-ra.
Chiến lợi phẩm bằng vải nhuộm thêu, một tấm vải nhuộm,
Hai tấm vải thêu, trên cổ các tù binh.’
31 Lạy Đức Giê-hô-va, trông cho mọi kẻ thù của Ngài đều bị tiêu diệt như vậy.
Còn những người yêu kính Ngài sẽ giống như mặt trời mọc lên rực rỡ!”
Sau đó, xứ sở được hòa bình trong bốn mươi năm.
Bình luận
Cầu nguyện cho sự lãnh đạo
Mọi thứ lên xuống đều do sự lãnh đạo. Nếu một doanh nghiệp được lãnh đạo tốt, nó có xu hướng hoạt động tốt. Nếu một nhà thờ được lãnh đạo tốt, nó thường phát triển mạnh mẽ. Nếu một quốc gia được lãnh đạo tốt, quốc gia đó sẽ thường xuyên thịnh vượng.
Sau khi Si-sê-ra đã “hà hiếp dân Y-sơ-ra-ên cách tàn bạo trong hai mươi năm, nên dân Y-sơ-ra-ên kêu cầu Đức Giê-hô-va” (4:3). Mẹ của Si-sê-ra nhìn ra ngoài cửa sổ chờ Si-sê-ra trở về. Bà kêu lên, 'Chẳng phải họ tìm được và phân chia chiến lợi phẩm đó sao? Một hoặc hai thiếu nữ cho mỗi chiến binh,' (5:30). Ở đây chúng ta có một gợi ý về cách Si-sê-ra đối xử với dân sự của Đức Chúa Trời.
Để đáp lại lời cầu nguyện thánh của họ, Đức Chúa Trời đã dựng nên một nhà lãnh đạo kiệt xuất. Đê-bô-ra vừa là một nhà lãnh đạo thuộc linh (một 'nữ tiên tri') vừa là một nhà lãnh đạo chính trị. Bà đang “làm quan xét của dân Y-sơ-ra-ên” (4:4). Bà ấy là một nhà lãnh đạo ân tứ và sự xuất hiện của bà ấy được đánh giá cao đến mức Ba-rác nói với bà ấy, 'Nếu bà đi với tôi thì tôi sẽ đi, nhưng nếu bà không đi với tôi thì tôi sẽ không đi’ (c.8).
Có một điều thú vị ở đây, cuối cùng thì lại là một người phụ nữ, Gia-ên, kết liễu kẻ áp bức Y-sơ-ra-ên (c.21).
Cả phụ nữ và đàn ông đều có thể trở thành những nhà lãnh đạo xuất sắc. Điều quan trọng không phải là giới tính mà là việc các nhà lãnh đạo tích cực và chủ động lãnh đạo: ‘Khi các thủ lĩnh Y-sơ-ra-ên cầm quân ra trận Thì dân chúng tình nguyện hi sinh!...Đáng ca ngợi Đức Giê-hô-va!’ (5:2,9).
Đê-bô-ra và Ba-rác dâng vinh hiển cho Đức Chúa Trời (c.1–5). Một lần nữa, Joyce Meyer chỉ ra rằng Đức Chúa Trời “chọn sử dụng và làm tôn trọng những người biết rằng họ chẳng là gì nếu không có Chúa, và những người dâng cho Chúa vinh hiển khi họ có bất kỳ sự thành công nào”. Mỗi khi bạn thành công trong cuộc đời, hãy nhớ dâng vinh quang cho Chúa’.
Cách mà Đức Chúa Trời đáp lời cầu nguyện của dân sự Ngài là khơi dậy sự lãnh đạo khôn ngoan và khiêm nhường. Kết quả là “xứ sở được hòa bình trong bốn mươi năm” (c.31c).
Deborah cầu nguyện rằng những người yêu mến Chúa sẽ ‘giống như mặt trời mọc lên rực rỡ’ (c.31b) – mang lại sự ấm áp và sức lực; mạnh mẽ, dũng cảm và không sợ hãi.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, hôm nay con cầu nguyện để con được ‘như mặt trời mọc lên rực rỡ’ (c.31b). Để con có thể mang ánh sáng đến thế giới tăm tối; để con có thể chỉ đường cho mọi người đúng đắn.
Pippa chia sẻ
Các Quan Xét 4:1-5:31
Trong Các Quan Xét 4 và 5, chúng ta thấy Đê-bô-ra là lãnh đạo của quốc gia, một thẩm phán, một nữ tiên tri, một chiến binh cầu nguyện, một nhạc sĩ, một người hướng dẫn thờ phượng, một người vợ và một người mẹ. Cô ấy thật là một hình mẫu tuyệt vời! Ai nói Kinh Thánh không ủng hộ phụ nữ lãnh đạo?
App
Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.
Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.
Book
Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.
- Mua từ Cửa hàng Alpha
- [Mua từ Nhà sách CLC](https://clcbookshops.com/product/bible-in-one-year-the-a-commentary-by-nicky-gumbel-hard-cover-gumbel-nicky-hodder-stoughton- 9781473677067)
Tham khảo
Joyce Meyer, Kinh Thánh Mỗi Ngày, (Faithwords, 2018) pp.380, 1685
Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh được lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Được sử dụng dưới sự cho phép của Hodder & Stoughton Publishers, một công ty của Hachette UK. Đã đăng ký Bản quyền. 'NIV' là nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Nhãn hiệu Vương quốc Anh số 1448790.
Thánh Kinh được đánh dấu (MSG) lấy từ The Message. Bản quyền © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Được sử dụng dưới sự cho phép của NavPress Publishing Group.