Nhờ Chúa, mọi việc đều có thể
Giới thiệu
Tôi gặp Chúa Giê-su lần đầu tiên vào năm 18 tuổi. Tôi nhớ rất rõ cuộc trò chuyện của mình với một vị lãnh đạo Cơ Đốc ngay sau đó. Tôi nói bản thân rất vui vì đã không trở thành một Cơ Đốc nhân sớm hơn, vì nhờ đó mà tôi có thể kinh nghiệm được sự khác biệt giữa một đời không có Chúa và một đời sống có Chúa. Tuy nhiên, vị lãnh đạo kia đã chỉ ra sai lầm trong lối suy nghĩ đó. Ông cũng nói rằng chúng ta nên kinh nghiệm đời sống có Chúa càng sớm càng tốt.
Bây giờ, nhìn lại cuộc đời của chính mình, tôi thấy được sự khôn ngoan trong lời nói khi ấy của ông. Tôi rất biết ơn Chúa vì con cái của chúng tôi có thể nhìn lại cuộc đời của chúng và nói rằng đời sống của chúng chưa bao giờ "vắng Chúa".
Trong nhiều năm qua, tôi đã phỏng vấn hàng trăm người gặp gỡ Chúa Giê-su trong khoá Alpha. Họ so sánh đời sống của chính mình khi không có Chúa và khi có Chúa. Một cảm giác vô cùng vui mừng và nhẹ nhõm, và thông thường, họ cảm thấy nuối tiếc vì đã không bắt đầu cuộc đời có Chúa sớm hơn.
Bạn được tạo dựng để sống trong mối quan hệ với Chúa. Nếu như không có điều đó, cuộc đời này sẽ chẳng bao giờ thực sự có ý nghĩa. Việc ở trong mối quan hệ với Chúa còn quan trọng hơn cả những gì bạn làm cho Ngài. Có Chúa, mọi điều đều là có thể.
Thi Thiên 60:5-12
5 Hầu cho người yêu dấu của Chúa được giải thoát.
Xin Chúa đáp lời cầu xin và lấy tay phải Ngài cứu giúp chúng con.
6 Từ nơi thánh, Đức Chúa Trời đã phán rằng:
“Ta sẽ hoan hỉ phân chia đất Si-chem
Và đo vùng thung lũng Su-cốt.
7 Ga-la-át thuộc về Ta, Ma-na-se cũng vậy;
Ép-ra-im là đồn lũy của đầu Ta;
Giu-đa là vương trượng của Ta.
8 Mô-áp là cái chậu rửa của Ta;
Ta ném giày Ta trên dân Ê-đôm.
Ta reo mừng chiến thắng trên dân Phi-li-tin.”
9 Ai sẽ đưa con vào thành vững bền?
Ai sẽ dẫn con đến đất Ê-đôm?
10 Lạy Đức Chúa Trời, chẳng phải Chúa đã từ bỏ chúng con sao?
Lạy Đức Chúa Trời, Chúa không còn ra trận với quân đội chúng con nữa sao?
11 Xin Chúa giúp đỡ chúng con khỏi cơn gian truân,
Vì sự cứu giúp của loài người là vô ích.
12 Nhờ Đức Chúa Trời, chúng con sẽ đại thắng;
Vì chính Ngài sẽ giày đạp các kẻ thù chúng con.
Bình luận
Giành lấy chiến thắng
Khi so sánh với sự giúp đỡ của Chúa, thì sự giúp đỡ của con người là hoàn toàn vô giá trị. Đa-vít nói: "Nhờ Đức Chúa Trời, chúng con sẽ đại thắng" (c.12). Ông đang nói về những trận chiến hữu hình. Sứ đồ Phao-lô nói rằng những trận chiến của chúng ta chủ yếu không phải là hữu hình. Chúng ta không "chống lại thịt và máu, nhưng chống lại... các thần dữ ở các nơi trên trời" (Ê-phê-sô 6:12).
Đa-vít cầu nguyện rằng: "Hầu cho người yêu dấu của Chúa được giải thoát. Xin Chúa đáp lời cầu xin và lấy tay phải Ngài cứu giúp chúng con... Xin Chúa giúp đỡ chúng con khỏi cơn gian truân, vì sự cứu giúp của loài người là vô ích. Nhờ Đức Chúa Trời, chúng con sẽ đại thắng" (Thi Thiên 60:5,11–12a).
Cầu nguyện
Lạy Chúa, tạ ơn Chúa vì con có thể thật tự tin khi con có Ngài. Trong mọi trận chiến con đang phải đối diện, Chúa ôi, con tin cậy nơi Ngài.
Giăng 8:12-30
Đức Chúa Jêsus là ánh sáng của thế gian
12 Đức Chúa Jêsus lại nói với dân chúng rằng: “Ta là ánh sáng của thế gian, người nào theo Ta sẽ không đi trong bóng tối, nhưng có ánh sáng của sự sống.” 13 Những người Pha-ri-si nói: “Thầy tự làm chứng cho mình thì lời chứng của Thầy không đáng tin.” 14 Đức Chúa Jêsus đáp: “Cho dù Ta tự làm chứng cho mình đi nữa thì lời chứng của Ta vẫn đáng tin, vì Ta biết mình từ đâu đến và đang đi đâu. Nhưng các ngươi không biết Ta đến từ đâu và đang đi đâu. 15 Các ngươi xét đoán theo xác thịt, còn Ta không xét đoán ai hết. 16 Tuy nhiên, nếu Ta xét đoán thì sự xét đoán của Ta vẫn xác thực vì Ta không phải chỉ có một mình, nhưng Ta cùng Cha là Đấng đã sai Ta. 17 Trong luật pháp của các ngươi có chép rằng lời chứng của hai người là xác thực. 18 Ta tự làm chứng cho mình, và Cha là Đấng đã sai Ta cũng làm chứng cho Ta.” 19 Vì vậy, họ hỏi Ngài: “Cha của Thầy ở đâu?” Đức Chúa Jêsus đáp: “Các ngươi không biết Ta, cũng không biết Cha Ta. Nếu các ngươi biết Ta thì cũng biết Cha Ta nữa.”
20 Đức Chúa Jêsus phán những lời nầy tại nơi đặt các thùng tiền dâng, lúc đang giảng dạy trong đền thờ. Nhưng không ai bắt Ngài vì giờ Ngài chưa đến.
21 Ngài lại nói với họ: “Ta đi, các ngươi sẽ tìm Ta, và các ngươi sẽ chết trong tội lỗi mình. Nơi Ta đi, các ngươi không thể đến được.” 22 Những người Do Thái nói: “Liệu ông ta sẽ tự tử chăng, khi nói rằng: ‘Nơi Ta đi, các ngươi không đến được’?” 23 Đức Chúa Jêsus đáp: “Các ngươi ra từ dưới, còn Ta đến từ trên. Các ngươi ra từ thế gian nầy, còn Ta không ra từ thế gian nầy. 24 Vì thế, Ta đã bảo các ngươi rằng các ngươi sẽ chết trong tội lỗi mình; vì nếu các ngươi không tin Ta là Đấng Hằng Hữu thì các ngươi sẽ chết trong tội lỗi mình.” 25 Họ hỏi Ngài rằng: “Vậy Thầy là ai?” Đức Chúa Jêsus đáp: “Như Ta đã nói với các ngươi từ lúc đầu. 26 Ta có nhiều điều để nói và xét đoán về các ngươi; nhưng Đấng đã sai Ta đến là thật, và Ta công bố cho thế gian những gì Ta đã nghe nơi Ngài.” 27 Họ không hiểu rằng Ngài đang nói về Cha cho họ. 28 Vì vậy, Đức Chúa Jêsus nói rằng: “Khi các ngươi treo Con Người lên, lúc ấy các ngươi sẽ biết rằng Ta là Đấng Hằng Hữu, và biết Ta không tự mình làm điều gì, nhưng chỉ công bố những điều Cha dạy Ta. 29 Đấng đã sai Ta vẫn ở với Ta, không để Ta một mình, vì Ta luôn luôn làm những điều đẹp lòng Ngài.” 30 Khi Ngài nói những điều nầy thì nhiều người tin Ngài.
Bình luận
Làm đẹp lòng Đức Chúa Trời
Bạn có biết rằng bạn có thể làm Đức Chúa Trời hài lòng không? Chúa Giê-su nói: "Ta luôn luôn làm những điều đẹp lòng Ngài" (c.29). Đây nên là mục tiêu trong cuộc đời bạn – làm đẹp lòng Đức Chúa Trời.
Chúa Giê-su đã làm gương cho chúng ta về một đời sống có Chúa. Ngài nói: "Ta không phải chỉ có một mình, nhưng Ta cùng Cha là Đấng đã sai Ta" (c.16). Ngài cũng nói: "Đấng đã sai Ta vẫn ở với Ta, không để Ta một mình" (c.29a). Xuyên suốt phân đoạn này, chúng ta khám phá được một vài điều về mối quan hệ của Chúa Giê-su với Cha Ngài.
Chúa Giê-su nói: "Ta biết mình từ đâu đến và đang đi đâu" (c.14). Rất nhiều người gặp khó khăn trong cuộc sống bởi vì họ không biết mình đến từ đâu hay đang hướng đi đâu. Họ phải vật lộn vì sự thiếu mục đích và định hướng trong cuộc sống của chính mình. Trong mối quan hệ mật thiết với Đức Chúa Trời, bạn có thể biết mình đến từ đâu và rốt cuộc mình đang hướng về nơi nào.
Mối quan hệ của Chúa Giê-su với Đức Chúa Cha cũng là cội nguồn mục đích và phương hướng của Ngài mỗi ngày. Ngài nói: "Ta không tự mình làm điều gì, nhưng chỉ công bố những điều Cha dạy Ta" (c.28). "Đấng đã sai Ta vẫn ở với Ta, không để Ta một mình" (c.29a).
Đó chính là tấm gương cho chúng ta. Đức Chúa Trời đã ở với Chúa Giê-su. Chúa Giê-su biết Ngài không bao giờ cô đơn. Không việc gì Ngài làm mà không có Cha. Ước muốn của Chúa Giê-su luôn là làm đẹp lòng Đức Chúa Trời: "Ta luôn luôn làm những điều đẹp lòng Ngài" (c.29b). Đây chính là điều đã mang lại cho Chúa Giê-su một đời sống đầy năng quyền và hiệu quả. "Khi Ngài nói những điều nầy thì nhiều người tin Ngài." (c.30).
Chúa Giê-su không chỉ ở với Đức Chúa Trời, Ngài chính là Đức Chúa Trời.
Hai lần trong phân đoạn Phúc Âm hôm nay, Chúa Giê-su nói: "Ta là Đấng Hằng Hữu" (8:24,28). Cụm từ "Ta là Đấng Hằng Hữu" cũng chính là những từ được sử dụng trong bản dịch tiếng Hy Lạp của Xuất Ê-díp-tô Ký 3:14–16. Tại đó, Đức Chúa Trời đã bày tỏ cho Môi-se rằng "TA LÀ ĐẤNG TỰ HỮU HẰNG HỮU". Danh xưng này thể hiện cả danh tính của Đức Chúa Trời và sự gần gũi của Ngài đối với con dân Ngài.
Chính Chúa Giê-su cũng đã sử dụng danh xưng này. Về phần chúng ta, chúng ta không tự hữu. Chúng ta được sinh ra và rồi sẽ chết đi. Sự tồn tại của chúng ta là điều chúng ta được ban cho. Còn Chúa Giê-su là Đấng Tự Hữu Hằng Hữu. Điều Ngài muốn nói với mọi người đó là Đức Chúa Trời đã một lần nữa đến gần họ thông qua Ngài. Chúa Giê-su là Em-ma-nu-ên, Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta.
Chính khi bạn nhìn lên thập tự giá, Chúa Giê-su chỉ cho bạn bằng chứng rõ ràng nhất về danh tính của Ngài: "Vì vậy, Đức Chúa Jêsus nói rằng: “Khi các ngươi treo Con Người lên, lúc ấy các ngươi sẽ biết rằng Ta là Đấng Hằng Hữu”". (Giăng 8:28).
Chúa Giê-su hoàn toàn tin chắc vào danh tính của Ngài. Chìa khóa của sự chắc chắn và danh tính của Chúa Giê-su nằm trong mối quan hệ của Ngài với Đức Chúa Cha. Điều tương tự cũng đúng đối với bạn. Khi bạn dành thời gian với Cha qua việc cầu nguyện, thờ phượng và đọc Kinh Thánh, ý thức về danh tính và sự tự tin nơi con người của bạn trong Chúa sẽ được tăng trưởng. Bạn có thể biết mình đến từ đâu và mình đang hướng tới đâu.
Bất kể người khác nói gì về bạn, bạn vẫn có thể tự tin ngẩng cao đầu và bước đi. Danh tính của bạn là ở trong Đấng Christ. Nó bắt nguồn từ những điều Ngài nói về bạn và sự hiện diện của Ngài ở với bạn.
Cầu nguyện
Cha ôi, tạ ơn Cha vì Ngài luôn ở với con và không bao giờ để con một mình. Xin Ngài giúp con trở nên giống Chúa Giê-su, luôn làm những điều đẹp lòng Ngài và luôn nói những điều Ngài đã dạy con.
Các Quan Xét 18:1-19:30
Bộ tộc Đan cướp pho tượng chạm của Mi-ca và định cư ở thành La-ít
18 Trong thời ấy, Y-sơ-ra-ên không có vua. Bộ tộc Đan lúc ấy đi tìm một vùng đất để định cư vì từ trước đến giờ, trong các bộ tộc Y-sơ-ra-ên, bộ tộc nầy chưa nhận được sản nghiệp nào hết. 2 Vậy, người Đan sai năm người mạnh dạn trong bộ tộc mình đi từ Xô-rê-a và Ê-ta-ôn để do thám xứ, và dặn họ rằng: “Hãy đi do thám xứ.” Những người đi do thám vào vùng đồi núi Ép-ra-im, đến nhà Mi-ca, và ngủ đêm tại đó. 3 Khi ở trong nhà Mi-ca, họ nhận ra giọng nói của người Lê-vi trẻ tuổi nên đến gần và hỏi: “Ai đem anh đến nơi nầy? Anh đang làm gì và tại sao anh ở đây?” 4 Người Lê-vi cho họ biết Mi-ca đã đối xử tốt với mình như thế nào và nói: “Mi-ca có cấp tiền lương để tôi làm thầy tế lễ cho ông ấy.” 5 Họ nói tiếp: “Thế thì, hãy cầu hỏi ý Đức Chúa Trời để xem hành trình của chúng tôi có được may mắn chăng.” 6 Thầy tế lễ nói: “Hãy đi bình an. Đức Giê-hô-va sẽ phù hộ các ông trong hành trình nầy.”
7 Vậy, năm người ấy lên đường đến thành La-ít, thấy dân chúng tại đó theo phong tục dân Si-đôn, sống an ổn, bình thản và không phòng bị. Không ai có điều gì để phiền trách người lãnh đạo trong thành. Họ vốn ở cách xa dân Si-đôn, và không tiếp xúc với ai cả. 8 Khi năm người trở về với anh em mình tại Xô-rê-a và Ê-ta-ôn thì anh em hỏi họ rằng: “Các anh thấy thế nào?” 9 Năm người trả lời: “Chúng ta nên đi lên đánh chúng, vì chúng tôi thấy xứ ấy thật tốt. Nầy! Sao anh em chẳng làm gì cả? Đừng chần chừ, hãy đi lên chiếm xứ ấy. 10 Khi vào xứ đó, anh em sẽ thấy một dân hiền lành, đất rộng mênh mông mà Đức Chúa Trời đã phó vào tay anh em. Thật là một nơi chẳng thiếu loại thổ sản nào.”
11 Vậy, sáu trăm người thuộc bộ tộc Đan được vũ trang để chiến đấu. Họ đi từ Xô-rê-a và Ê-ta-ôn 12 lên đóng trại tại Ki-ri-át Giê-a-rim, trong đất Giu-đa. Vì thế chỗ nầy được gọi là Trại Quân Đan cho đến ngày nay. Nó ở phía tây Ki-ri-át Giê-a-rim. 13 Từ đó, họ đi sang vùng đồi núi Ép-ra-im và đến nhà Mi-ca.
14 Bấy giờ, năm người đi do thám đất La-ít nói với anh em mình rằng: “Các anh có biết trong nhà nầy có một cái ê-phót, các tượng thần nhỏ, và một pho tượng chạm không? Vậy bây giờ, anh em biết mình phải làm gì rồi.” 15 Họ rẽ vào nhà người Lê-vi trẻ tuổi, tức là vào nhà của Mi-ca, và chào ông. 16 Sáu trăm người thuộc bộ tộc Đan được vũ trang để chiến đấu thì đứng ngoài cổng. 17 Nhưng năm người đã đi do thám xứ tiến vào nhà, và cướp lấy pho tượng chạm, ê-phót, các tượng thần nhỏ, và tượng đúc trong khi thầy tế lễ đứng trước cổng với sáu trăm người được vũ trang để chiến đấu. 18 Khi năm người đó vào nhà cướp pho tượng chạm, ê-phót, các tượng thần nhỏ và tượng đúc, thì thầy tế lễ hỏi chúng: “Các anh làm gì vậy?” 19 Họ trả lời: “Hãy im đi, lấy tay bịt miệng lại, đi theo chúng tôi, làm cha và thầy tế lễ cho chúng tôi. Làm thầy tế lễ cho một gia đình và làm thầy tế lễ cho cả một bộ tộc, một gia tộc trong Y-sơ-ra-ên, cái nào tốt hơn?” 20 Thầy tế lễ mừng trong lòng, lấy ê-phót, các tượng thần nhỏ, và pho tượng chạm rồi nhập bọn với những người ấy.
21 Họ quay trở ra, cho trẻ em, súc vật, và hành lý đi trước, rồi lên đường. 22 Khi bọn người Đan đã đi xa khỏi nhà Mi-ca thì những người ở gần nhà Mi-ca hiệp lại đuổi theo họ. 23 Những người ấy kêu la phía sau nên bọn người Đan quay lại hỏi Mi-ca: “Có việc gì mà các người kéo theo một đám đông như thế?” 24 Mi-ca trả lời: “Các người cướp các thần mà tôi đã làm luôn với thầy tế lễ, rồi biến mất. Vậy tôi còn gì đâu? Thế mà các người còn hỏi ‘có việc gì?’” 25 Người Đan nói với Mi-ca: “Đừng để chúng tôi nghe tiếng ông nữa kẻo có người nổi giận tấn công ông, rồi ông và cả nhà ông sẽ mất mạng chăng.” 26 Rồi bọn người Đan tiếp tục đi, còn Mi-ca thấy họ mạnh hơn mình nên quay trở về nhà.
27 Sau khi cướp các tượng mà Mi-ca đã làm và bắt thầy tế lễ của ông thì họ xông vào dân thành La-ít, là một dân hiền hòa, không phòng bị, và dùng gươm giết dân đó, rồi châm lửa đốt thành. 28 Chẳng có ai đến giải cứu dân thành La-ít cả, vì họ ở cách xa Si-đôn, và không giao thiệp với ai hết. Thành nầy ở trong thung lũng chạy về hướng Bết Rê-hốp. Bộ tộc Đan xây dựng lại thành và định cư ở đó. 29 Họ lấy tên Đan, con trai của Y-sơ-ra-ên, là tổ phụ mình mà đặt cho thành; còn tên trước kia là La-ít. 30 Bộ tộc Đan dựng tượng chạm để thờ, rồi Giô-na-than, con trai Ghẹt-sôm, cháu Môi-se, và hậu tự của ông đều làm thầy tế lễ trong bộ tộc Đan cho đến ngày họ bị lưu đày khỏi xứ. 31 Họ giữ tượng chạm Mi-ca đã làm trong suốt thời gian đền Đức Chúa Trời ở tại Si-lô.
Người Lê-vi và cô vợ bé
19 Trong thời ấy, dân Y-sơ-ra-ên không có vua. Có một người Lê-vi đến kiều ngụ trong một vùng đồi núi hẻo lánh thuộc Ép-ra-im, và người ấy có một cô vợ bé ở Bết-lê-hem, miền Giu-đa. 2 Nhưng cô vợ bé giận chồng và bỏ đi về nhà cha mình tại Bết-lê-hem, miền Giu-đa, rồi ở đó bốn tháng. 3 Chồng nàng trỗi dậy đi tìm nàng, và lấy lời dịu ngọt thuyết phục để đem nàng trở về nhà mình. Người chồng cũng đem theo một đầy tớ và hai con lừa. Nàng mời chồng vào nhà cha mình và khi cha nàng thấy con rể thì vui vẻ tiếp đón. 4 Nhạc gia, là cha của thiếu phụ, cầm con rể ở lại và người con rể ở lại với nhạc gia mình trong ba ngày. Họ ăn uống với nhau và ngủ đêm tại đó.
5 Ngày thứ tư, họ dậy sớm, và khi người Lê-vi sửa soạn ra đi thì cha của thiếu phụ nói với con rể mình rằng: “Các con nên dùng một miếng bánh cho đỡ đói rồi hãy đi.” 6 Vậy họ ngồi lại, ăn uống với nhau. Cha của thiếu phụ nói với con rể: “Con hãy ở lại đêm nay nữa, cho lòng con được vui vẻ!” 7 Người Lê-vi dậy sớm để lên đường nhưng nhạc gia nài ép quá đến nỗi chàng phải ở lại đêm đó nữa.
8 Ngày thứ năm, chàng dậy sớm để lên đường thì cha của thiếu phụ lại nói: “Con hãy dùng bữa, nán lại cho đến xế chiều.” Rồi họ ngồi lại ăn với nhau. 9 Người Lê-vi và vợ bé cùng đầy tớ đứng dậy để lên đường, nhưng nhạc gia, là cha của thiếu phụ lại nói: “Nầy, ngày đã xế chiều gần tối, cha xin hai con hãy ở đêm tại đây. Thật, trời sắp tối rồi, hãy ở lại và vui vẻ thỏa mái. Ngày mai, hai con sẽ thức dậy sớm và lên đường trở về nhà con.”
10 Nhưng người chồng không muốn ở đêm nên đứng dậy và lên đường. Người Lê-vi đến chỗ đối diện với Giê-bu, tức là Giê-ru-sa-lem, cùng với hai con lừa đã thắng yên và cô vợ bé. 11 Khi họ đến gần Giê-bu thì trời sắp tối. Người đầy tớ thưa với chủ: “Chúng ta hãy ghé vào thành của dân Giê-bu nầy, và ngủ đêm tại đó.” 12 Chủ trả lời: “Chúng ta không nên vào thành của dân ngoại, là nơi không có người Y-sơ-ra-ên, nhưng chúng ta sẽ đến Ghi-bê-a.” 13 Chủ nói tiếp: “Chúng ta hãy cố gắng đi đến Ghi-bê-a hay Ra-ma và ngủ đêm tại một trong các nơi đó.” 14 Vậy, họ tiếp tục đi và khi đến gần Ghi-bê-a, là thành thuộc về Bên-gia-min, thì mặt trời lặn rồi. 15 Họ ghé vào thành Ghi-bê-a để ngủ đêm tại đó. Họ đi vào thành nhưng ngồi ở ngoài đường vì không ai tiếp họ vào nhà cho nghỉ đêm cả.
16 Chiều tối, có một cụ già làm việc ở ngoài đồng trở về. Người ấy quê ở vùng đồi núi Ép-ra-im, nhưng đang tạm trú tại Ghi-bê-a, là nơi bộ tộc Bên-gia-min sinh sống. 17 Cụ già ngước mắt lên thấy người hành khách ngồi ngoài đường liền hỏi: “Anh ở đâu đến và đi đâu?” 18 Người Lê-vi trả lời: “Chúng tôi đang trên đường từ Bết-lê-hem miền Giu-đa, đến vùng đồi núi hẻo lánh ở Ép-ra-im, là nơi tôi cư ngụ. Tôi đã đi đến Bết-lê-hem miền Giu-đa, và nay tôi phụng sự trong nhà của Đức Giê-hô-va, nhưng chẳng có ai tiếp tôi vào nhà cả! 19 Chúng tôi có rơm và cỏ cho lừa của chúng tôi, cùng với rượu và bánh cho tôi, là đầy tớ ông, cho vợ bé và người trai trẻ đi theo tôi. Chúng tôi không thiếu gì cả.” 20 Cụ già nói: “Hãy yên tâm! Tôi sẽ lo liệu mọi điều anh cần, anh không phải ngủ đêm ngoài đường đâu.” 21 Cụ già mời chàng vào nhà, cho lừa ăn rồi họ rửa chân và ăn uống với nhau.
22 Khi họ đang vui vẻ với nhau thì một nhóm người trong thành, là bọn bất lương, vây nhà, đập cửa và nói với cụ già, là chủ nhà, rằng: “Hãy đem người đã vào nhà lão ra đây để chúng tôi được biết hắn.” 23 Cụ chủ nhà ra nói với chúng: “Nầy các anh, xin đừng làm việc ác đức như thế, vì người nầy đã vào nhà tôi, chớ làm chuyện đồi bại nầy. 24 Tôi có con gái còn trinh, và người kia cũng có cô vợ bé; tôi sẽ dẫn chúng ra ngoài cho các anh cưỡng hiếp, lăng nhục tùy thích, nhưng đừng làm chuyện đồi bại như thế với người nầy.” 25 Nhưng bọn bất lương ấy không thèm nghe. Vì thế, người Lê-vi phải dẫn vợ bé ra ngoài cho chúng và chúng cưỡng hiếp, lăng nhục nàng suốt đêm cho đến sáng, rồi đuổi nàng về lúc rạng đông. 26 Gần sáng, người đàn bà trở về và ngã quỵ trước cửa nhà ông chủ nơi chồng nàng trọ, và nằm đó cho đến khi trời sáng.
27 Chồng nàng trỗi dậy lúc sáng sớm và mở cửa nhà để lên đường thì thấy vợ bé mình nằm sải dài trước cửa nhà, hai tay ở trên ngưỡng cửa. 28 Người chồng nói với nàng: “Hãy đứng dậy, chúng ta sẽ lên đường.” Nhưng nàng chẳng trả lời. Rồi người chồng xốc nàng lên lừa mình, và lên đường trở về nhà. 29 Về đến nhà, người chồng lấy dao chặt xác vợ thành từng mảnh và chia làm mười hai phần gửi đi khắp địa phận Y-sơ-ra-ên. 30 Mọi người thấy đều nói: “Từ khi dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi Ai Cập cho đến nay có bao giờ thấy sự việc như thế xảy ra chưa? Xin quý vị suy nghĩ điều đó, bàn luận và cho biết phải làm gì đây.”
Bình luận
Tỏa ra ánh sáng của Đức Chúa Trời
Chúng ta đang sống trong một thế giới đen tối với những hành động tàn ác và gây sốc của Nhà nước Hồi giáo (IS) như chặt đầu và đóng đinh các nạn nhân vô tội; bên cạnh đó là việc lạm dụng trẻ em diễn ra tràn lan, sự tàn ác của nạn buôn người và chế độ nô lệ thời hiện đại. Tuy nhiên, không phải chúng ta không có hy vọng. Với Chúa, ánh sáng hoàn toàn có thể xua tan bóng tối.
Y-sơ-ra-ên đang ở trong thời kỳ đen tối của lịch sử. Dân sự được kêu gọi bước đi trong mối liên hệ mật thiết với Đức Chúa Trời – dưới sự tể trị trực tiếp của Đức Chúa Trời - Vua của họ. Nếu cứ sống như thế, thì họ đã không cần đến một vị vua là con người.
Tuy nhiên, lúc bấy giờ, họ đang sống trong viễn cảnh tồi tệ nhất có thể xảy ra. Họ không sống dưới vương quyền của Đức Chúa Trời, và thậm chí không có một vị vua trần thế để giữ trật tự và kiềm chế sự hỗn loạn.
Đó thật sự là những chuỗi ngày ảm đạm. "Trong thời ấy, dân Y-sơ-ra-ên không có vua" (18:1; 19:1). Họ chuyển sang thờ thần tượng (chương 18). Chúng ta đã đọc một bản tường thuật kinh khủng và đầy đau đớn về những hành vi cực kỳ xấu xa của một vùng đất vô luật lệ. Cảnh hãm hiếp, lạm dụng và mổ xẻ một người phụ nữ khiến tất cả những ai chứng kiến đều phải thốt lên rằng: "Từ khi dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi Ai Cập cho đến nay có bao giờ thấy sự việc như thế xảy ra chưa? Xin quý vị suy nghĩ điều đó, bàn luận và cho biết phải làm gì đây" (19:30). Đây là thời kỳ hoàn toàn tăm tối, của một đời sống không có Chúa.
Dù sự tàn bạo này có khủng khiếp đến đâu, thì nó cũng không phải là duy nhất trong lịch sử của nhân loại. Những hành động tàn bạo và kinh hoàng ấy có thể xảy ra khi một xã hội chối bỏ Đức Chúa Trời và luật pháp của Ngài: đôi khi xã hội đó sẽ rơi vào tình trạng hỗn loạn tột độ.
Trung tướng Romeo Dallaire, một thành viên của phái bộ Liên Hợp Quốc, đã từng đến Rwanda và chứng kiến cuộc diệt chủng vào năm 1994. Khi được hỏi làm sao ông có thể tin vào Chúa, ông đã đáp lại rằng: "Tôi biết có Chúa vì khi ở Rwanda, tôi đã bắt tay với quỷ dữ. Tôi đã nhìn thấy hắn, tôi đã ngửi thấy hắn và tôi đã chạm vào hắn. Tôi biết ma quỷ tồn tại, và vì thế, tôi biết chắc là phải có Chúa".
Theo ngôn ngữ Kinh Thánh, "bóng tối" không chỉ là bóng đêm mà còn là những thế lực ma quỷ có thể dụ dỗ và dẫn chúng ta đi sai hướng, ngăn chúng ta hướng về ánh sáng của sự sống – Chúa Giê-su, Đấng đem ánh sáng đến thế gian tăm tối này.
Trong một lời tuyên bố của mình, Chúa Giê-su đã đặt chính Ngài vào vị trí của Đức Chúa Trời, và nói rằng Ngài là "ánh sáng của thế gian" (Giăng 8:12). Một thế giới không có Chúa là một thế giới tối tăm. Tuy nhiên, Chúa Giê-su đã nói: "người nào theo Ta sẽ không đi trong bóng tối, nhưng có ánh sáng của sự sống" (c.12).
Khi quay về bên Chúa Giê-su, bạn bước ra khỏi bóng tối của một đời sống không có Chúa để bước vào ánh sáng của một đời sống có Ngài. Ngài dẫn chúng ta ra khỏi bóng tối, xung đột và sự chết để đến với ánh sáng của sự sống và tình yêu thương. Ngài ban ý nghĩa và hướng đi cho cuộc đời bạn. Không chỉ vậy, khi sống với Đức Chúa Trời cùng ao ước được làm đẹp lòng Ngài, bạn cùng các tín hữu khác chính là hiện thân của "ánh sáng của sự sống" để đem ánh sáng vào thế gian tăm tối của chúng ta.
Bạn thực sự có thể tạo ra sự khác biệt cho thế giới xung quanh bạn. Trong Đấng Christ, cuộc sống của bạn có thể tỏa sáng như ánh sáng trong bóng tối thuộc linh của thế giới xung quanh bạn. Như Martin Luther King đã nói: "Bóng tối không thể xua tan bóng tối; chỉ ánh sáng mới làm được điều đó. Hận thù không thể xua đuổi hận thù; chỉ tình yêu thương mới làm được điều đó."
Cầu nguyện
Lạy Chúa, xin giúp chúng con trở nên một cộng đồng mang đến ánh sáng của Ngài cho thế gian tối tăm này. Xin Ngài giúp cho mỗi người chúng con, cũng như cho cả Hội Thánh, sống một đời sống có Chúa, làm đẹp lòng Chúa và mang đến ánh sáng của sự sống, tình yêu thương và sự vui mừng cho những người quanh chúng con.
Pippa chia sẻ
Các Quan Xét 19
Tôi cảm thấy rất bàng hoàng bởi cách phụ nữ bị đối xử trong Cựu Ước (và ở một số nơi trên thế giới ngày nay). Phước hạnh thay, khi Chúa Giê-su đến, Ngài đã phục hồi giá trị của phụ nữ và phá bỏ rào cản giới tính thời đó.
App
Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.
Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.
Book
Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.
- Mua từ Cửa hàng Alpha
- [Mua từ Nhà sách CLC](https://clcbookshops.com/product/bible-in-one-year-the-a-commentary-by-nicky-gumbel-hard-cover-gumbel-nicky-hodder-stoughton- 9781473677067)
Tham khảo
The One Year® là nhãn hiệu đã đăng ký của Tyndale House Publishers. Được sử dụng bởi sự cho phép.
Martin Luther King Jr, Strength to Love (Fortress Press, 2010 gift edition), p.47
Romeo Dallaire, Shake Hands with the Devil: The Failure of Humanity in Rwanda (Random House 2003), Preface xviii.
Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh được lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Được sử dụng dưới sự cho phép của Hodder & Stoughton Publishers, một công ty của Hachette UK. Đã đăng ký Bản quyền. 'NIV' là nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Nhãn hiệu Vương quốc Anh số 1448790.
Thánh Kinh được đánh dấu (MSG) lấy từ The Message. Bản quyền © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Được sử dụng dưới sự cho phép của The Lockman Foundation.