Ngày 136

Tất Cả Những Gì Ngài Muốn Là Bạn

Khôn ngoan Thi Thiên 61:1-8
Tân ước Giăng 8:31-59
Cựu Ước Các Quan Xét 20:1-21:25

Giới thiệu

Trong cuốn sách All I Want Is You (tạm dịch: Tất cả những gì Ta muốn là con), Giám mục Sandy Millar đã kể về việc tham dự một hội thảo ở California cách đây vài năm. Tại đó, ông đã thấy Thánh Linh của Đức Chúa Trời hành động một cách đầy năng quyền. Khi hội thảo kết thúc, ông đã đi dạo dọc theo bờ biển. Ông viết: "Khi đang tản bộ, tôi cảm thấy thật sự phấn khích bởi những điều sẽ xảy đến và bởi sự thúc cảm đến từ Thánh Linh Đức Chúa Trời. Tôi đã thưa rằng: "Lạy Chúa, con sẽ cho Ngài bất cứ điều gì Ngài muốn… Con sẽ làm bất cứ điều gì Ngài muốn con làm.""

Sandy tiếp tục: "Thật lòng mà nói, tôi chỉ nghe Chúa phán như thế này khoảng ba lần, nhưng lời Ngài phán rất rõ ràng rằng: "Tất cả những gì Ta muốn là con"… Đó thật sự là điều bình dị nhất … Ngài có thể làm bất cứ thứ gì Ngài muốn. Nhưng tất cả những gì Ngài muốn là bạn.

Khôn ngoan

Thi Thiên 61:1-8

Tin quyết vào sự phù hộ của Đức Chúa Trời

Thi Thiên của Đa-vít, sáng tác cho nhạc trưởng, dùng nhạc cụ bằng dây

 1 Lạy Đức Chúa Trời, xin nghe tiếng kêu cầu của con,
  Xin lắng nghe lời cầu nguyện của con.
 2 Từ vùng địa cực, con kêu cầu cùng Chúa
  Vì tâm hồn con khốn khổ.
  Xin dẫn con đến vầng đá
  Cao hơn con.
 3 Vì Chúa là nơi trú ẩn của con,
  Là ngọn tháp vững bền để tránh khỏi kẻ thù.
 4 Con sẽ ở trong trại Chúa mãi mãi,
  Nương náu mình dưới cánh của Ngài.

 5 Lạy Đức Chúa Trời, Chúa đã nghe lời hứa nguyện của con,
  Ban cho con cơ nghiệp của những người kính sợ danh Ngài.

 6 Chúa sẽ tăng tuổi thọ cho vua;
  Năm tháng người trường tồn qua mọi thế hệ.
 7 Nguyện người ngồi trên ngôi mãi mãi trước mặt Đức Chúa Trời;
  Xin Chúa truyền sự nhân từ và chân thật Ngài gìn giữ người.

 8 Như vậy con sẽ ca ngợi danh Chúa đời đời
  Và hằng ngày làm trọn lời con hứa nguyện.

Bình luận

Được dẫn dắt bởi Đức Chúa Trời

Có bao giờ bạn thấy bị choáng ngợp bởi những vấn đề mình đang phải diện mặt trong cuộc sống? Đa-vít đã vô cùng "khốn khổ" (c.2).

Ông là một nhà lãnh đạo (là "vua", c.6). Những người lãnh đạo người khác cần được Chúa dẫn dắt. Lời cầu nguyện này áp dụng cho tất cả chúng ta. Ông cầu xin Chúa lắng nghe lời cầu nguyện của ông và dẫn dắt ông (c.1–2).

Trên tất cả, đây là lời cầu nguyện để cầu xin sự bảo vệ. Có những lúc chúng ta muốn trốn chạy. Đức Chúa Trời ban cho chúng ta một "nơi trú ẩn" (c.3). Ngài là nơi "an toàn" để chúng ta "nương náu" (c.4). Ngài ban cho chúng ta sự bảo vệ về thuộc thể bởi sức mạnh như vầng đá (c.2), sự bảo vệ về cảm xúc khi vòng tay Ngài ôm lấy chúng ta (c.4) và sự bảo vệ về thuộc linh bởi "sự nhân từ và chân thật Ngài" (c.7).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin dẫn con bước vào sự hiện diện của Ngài và dẫn dắt con trong mọi quyết định, mọi cuộc trò chuyện và mọi lời con nói ra.

Tân ước

Giăng 8:31-59

31 Vậy, Đức Chúa Jêsus nói với những người Do Thái đã tin Ngài rằng: “Nếu các ngươi cứ ở trong lời của Ta, thì các ngươi thật là môn đồ Ta. 32 Các ngươi sẽ biết chân lý, và chân lý sẽ giải phóng các ngươi.” 33 Những người Do Thái nói: “Chúng tôi là dòng dõi Áp-ra-ham, chưa từng làm nô lệ ai, sao Thầy lại nói: ‘Các ngươi sẽ được tự do’?” 34 Đức Chúa Jêsus đáp: “Thật, Ta bảo thật các ngươi, ai phạm tội là nô lệ cho tội lỗi. 35 Nô lệ thì không ở mãi trong nhà, nhưng con cái thì ở đó mãi mãi. 36 Vậy, nếu Con giải phóng các ngươi thì các ngươi thật sự được tự do. 37 Ta biết các ngươi là dòng dõi Áp-ra-ham, nhưng các ngươi lại tìm cách giết Ta, vì lời Ta không có chỗ trong các ngươi. 38 Ta nói những điều Ta thấy nơi Cha Ta, còn các ngươi làm những điều các ngươi nghe nơi cha mình.”

39 Họ trả lời: “Cha chúng tôi là Áp-ra-ham.” Đức Chúa Jêsus nói: “Nếu các ngươi là con Áp-ra-ham thì phải làm những điều Áp-ra-ham đã làm. 40 Nhưng bây giờ các ngươi tìm giết Ta, là người đã nói cho các ngươi chân lý nghe được từ Đức Chúa Trời. Áp-ra-ham đã không làm những việc như thế. 41 Các ngươi làm những công việc của cha mình.” Họ nói: “Chúng tôi không phải là con ngoại tình, chúng tôi chỉ có một Cha, là Đức Chúa Trời.” 42 Ngài bảo họ: “Nếu Đức Chúa Trời là Cha các ngươi, thì các ngươi phải yêu thương Ta; vì Ta ra từ Đức Chúa Trời và từ Ngài mà đến, bởi Ta không tự mình đến, nhưng chính Ngài đã sai Ta. 43 Tại sao các ngươi không thể hiểu điều Ta nói? Vì các ngươi không thể nghe được lời của Ta. 44 Các ngươi ra từ cha mình là ma quỷ, và muốn làm theo dục vọng của cha mình. Ngay từ đầu nó đã là kẻ giết người, và không đứng trong chân lý vì chân lý không ở trong nó. Khi nó nói dối thì nói theo bản tính của mình, vì nó là kẻ nói dối và là cha của sự nói dối. 45 Nhưng vì Ta nói chân lý nên các ngươi không tin Ta. 46 Có ai trong các ngươi kết tội Ta được không? Nếu Ta nói chân lý, sao các ngươi không tin Ta? 47 Ai ra từ Đức Chúa Trời thì nghe lời Đức Chúa Trời. Sở dĩ các ngươi không nghe, vì các ngươi không thuộc về Đức Chúa Trời.”

48 Những người Do Thái đáp: “Chúng tôi nói Thầy là người Sa-ma-ri và bị quỷ ám, không đúng lắm sao?” 49 Đức Chúa Jêsus trả lời: “Ta không bị quỷ ám, nhưng Ta tôn vinh Cha Ta, còn các ngươi thì làm nhục Ta. 50 Ta không tìm vinh quang cho riêng mình; đã có Đấng tìm điều ấy và xét đoán. 51 Thật, Ta bảo thật các ngươi, nếu người nào giữ lời Ta thì sẽ không bao giờ thấy sự chết.” 52 Những người Do Thái nói: “Bây giờ, chúng tôi biết rõ Thầy bị quỷ ám. Áp-ra-ham đã chết, các nhà tiên tri cũng vậy; thế mà Thầy nói: ‘Nếu người nào giữ lời Ta sẽ không bao giờ nếm trải sự chết.’ 53 Có phải Thầy vĩ đại hơn Áp-ra-ham, tổ phụ chúng tôi, là người đã chết rồi chăng? Các nhà tiên tri cũng đã chết! Thầy tự cho mình là ai?” 54 Đức Chúa Jêsus đáp: “Nếu Ta tự tôn vinh mình thì vinh quang của Ta chẳng ra gì. Chính Cha tôn vinh Ta, Ngài là Đấng các ngươi gọi là Đức Chúa Trời của mình. 55 Các ngươi không biết Ngài nhưng Ta biết Ngài. Nếu Ta nói Ta không biết Ngài thì Ta cũng nói dối như các ngươi. Nhưng Ta thật biết Ngài và giữ lời Ngài. 56 Cha các ngươi là Áp-ra-ham vui mừng mong được thấy ngày của Ta; người đã thấy và mừng rỡ.” 57 Những người Do Thái nói: “Thầy chưa đầy năm mươi tuổi mà đã thấy Áp-ra-ham!” 58 Đức Chúa Jêsus đáp: “Thật, Ta bảo thật các ngươi, trước khi Áp-ra-ham hiện hữu, Ta hằng hữu.” 59 Họ liền nhặt đá để ném Ngài, nhưng Đức Chúa Jêsus lánh đi, và ra khỏi đền thờ.

Bình luận

Được giải thoát nhờ Chúa Giê-su

Nelson Mandela kể về một lần người cai ngục từng nói với ông: "Anh có biết tôi có quyền giết anh không?" Mandela trả lời: "Anh không biết rằng tôi có thể đi đến cái chết của mình một cách tự do sao?"

Bạn có muốn sống một cuộc sống tự do thực sự? Chúa Giê-su là Đấng giải phóng con người. Nếu Chúa Giê-su "giải phóng các ngươi thì các ngươi thật sự được tự do" (c.36).

Nhưng Chúa Giê-su là ai? (c.12–59). Thật vậy, Chúa Giê-su đã nhận được chính câu hỏi đó: "Thầy tự cho mình là ai?" (c.53). Câu trả lời của Ngài đã chỉ ra mối quan hệ đặc biệt của Ngài với Đức Chúa Cha. Mọi chuyện đã lên đến đỉnh điểm khi Ngài tuyên bố rằng: "trước khi Áp-ra-ham hiện hữu, Ta hằng hữu" (c.58). Đây chính là cách mà Đức Chúa Trời đã tỏ mình ra cho Môi-se nơi bụi gai cháy (Xuất Ê-díp-tô Ký 3:14). Chúa Giê-su sử dụng ngôn ngữ mà chỉ có Đức Chúa Trời mới có thể sử dụng. Những kẻ chống đối đã lượm đá ném Ngài vì tội phạm thượng (Giăng 8:59).

Dù mối liên hệ giữa Chúa Giê-su với Đức Chúa Cha là duy nhất, nhưng qua Chúa Giê-su, bạn cũng có thể nhận biết Đức Chúa Trời. Mối liên hệ này mang đến sự tự do cho đời sống của bạn. Nhưng sự tự do này có nghĩa là gì?

Chúa Giê-su nói rằng nhận biết Ngài chính là nhận biết chân lý, và "chân lý sẽ giải phóng các ngươi" (c.32). Theo Do Thái giáo, luật pháp chính là chân lý; việc nghiên cứu và tuân thủ luật pháp có thể giúp một người được tự do. Chúa Giê-su nói: "Nếu các ngươi cứ ở trong lời của Ta, thì các ngươi thật là môn đồ Ta" (c.31).

Cơ Đốc nhân đôi khi bị cho là thiển cận hoặc có tư tưởng chống đối - trái ngược với những người tự xưng là có "tư duy phóng khoáng". Thực tế, Chúa Giê-su nói rằng điều ngược lại mới là đúng. Bước theo Chúa Giê-su là con đường dẫn đến tri thức về sự tự do và đúng đắn.

Chân lý được mặc khải bởi Đức Chúa Trời. Chúa Giê-su chính là “chân lý” (14:6). Ngài là sự mặc khải thiên thượng của Đức Chúa Trời. Nhận biết chân lý không phải là đồng tình với các mệnh đề hay câu chữ, mà là nhận biết một người. Việc nhận biết Chúa Giê-su sẽ mở mang tâm trí bạn, gia tăng sự hiểu biết sâu sắc và mở rộng phạm vi hiểu biết của bạn. Sống trong chân lý là sống trong mối liên hệ đầy yêu thương với Chúa Giê-su - chính Ngài là chân lý.

Điều này không có nghĩa là chúng ta có tất cả câu trả lời, nhưng chúng ta có được một khuôn khổ để tư duy. Các định luật khoa học cung cấp một khuôn khổ, mang đến sự tự do trong việc nghiên cứu các lĩnh vực vật chất. Sự mặc khải của Đức Chúa Trời cũng cung cấp một khuôn khổ, mang đến sự tự do trong trí tuệ để tìm hiểu về lĩnh vực thuộc linh. Niềm tin dẫn đến sự hiểu biết.

Họ đã đáp lại Chúa Giê-su rằng: "Chúng tôi là dòng dõi Áp-ra-ham, chưa từng làm nô lệ ai, sao Thầy lại nói: ‘Các ngươi sẽ được tự do’?" (8:33). Nhưng Chúa Giê-su trả lời: "Thật, Ta bảo thật các ngươi, ai phạm tội là nô lệ cho tội lỗi" (c.34). Phạm tội chính là làm nô lệ cho những ham muốn và xiềng xích của chúng ta, nô lệ cho sự ham mê quyền lực và cảm giác được tán dương, nô lệ cho những điều người khác nghĩ về chúng ta, nô lệ cho những sự sợ hãi. Không có Chúa Giê-su, tất cả chúng ta đều là nô lệ cho tội lỗi. Nhưng "nếu Con giải phóng các ngươi thì các ngươi thật sự được tự do" (c.36).

  1. Tự do khỏi sự xấu hổ \tChúa Giê-su giải phóng bạn khỏi cảm giác tội lỗi và xấu hổ. Ngài đã chết để bạn được tha thứ, để cảm giác tội lỗi và xấu hổ của bạn có thể được cất đi.

  2. Tự do khỏi những xiềng xích \tNgài giải thoát bạn khỏi tình trạng những xiềng xích – trở thành "nô lệ cho tội lỗi" (c.34). Trên thập tự giá, sức mạnh của mọi xiềng xích đều đã bị phá vỡ. Mặc dù đôi khi, có thể bạn vẫn sa ngã, nhưng sức mạnh của xiềng xích tội lỗi đã bị phá vỡ khi Chúa Giê-su giải phóng bạn. Khi đến với Chúa Giê-su, một số người có thể hoàn toàn được giải thoát khỏi xiềng xích của một chứng nghiện ngập cụ thể nào đó, nhưng với một số khác, đó cũng có thể là một quá trình kéo dài lâu hơn.

  3. Tự do khỏi sự sợ hãi \tChúa Giê-su giải thoát bạn khỏi sự sợ hãi. Ngài đến để "qua sự chết, Ngài tiêu diệt kẻ cầm quyền sự chết là ma quỷ, và giải phóng mọi người vì sợ chết mà sống trong nô lệ suốt đời" (Hê-bơ-rơ 2:14–15). Chúa Giê-su nói rằng: "Thật, Ta bảo thật các ngươi, nếu người nào giữ lời Ta thì sẽ không bao giờ thấy sự chết" (Giăng 8:51).

\tChết không phải là hết đối với những người được giải phóng bởi Chúa Giê-su, mà là cánh cửa vào thiên đàng. Khi Chúa Giê-su giải thoát bạn khỏi nỗi sợ hãi trước cái chết, Ngài cũng giải thoát bạn khỏi tất cả những nỗi sợ hãi khác.

  1. Tự do để nhận biết Chúa \tChúa Giê-su giải phóng bạn để bạn có được mối liên hệ với Đức Chúa Trời giống như mối liên hệ của Ngài. Chúa Giê-su là tấm gương cao cả về một người được Đức Chúa Trời dẫn dắt. Ngài nói rằng Ngài đã "nghe được từ Đức Chúa Trời" (c.40). Nhưng Ngài cũng nói tiếp: "Ai ra từ Đức Chúa Trời thì nghe lời Đức Chúa Trời" (c.47). Tất cả chúng ta đều có thể nghe lời Đức Chúa Trời.

\tChúa Giê-su nói: "Ta thật biết Ngài" (c.55). Và nhờ Ngài, bạn cũng có thể biết Đức Chúa Trời.

  1. Tự do để là chính mình \tThay vì cố gắng trở thành phiên bản hạng hai của người khác, Chúa Giê-su giải thoát bạn để bạn trở nên con người thật của chính mình, theo như ý muốn tốt lành của Chúa.

  2. Tự do để yêu thương \tChúa Giê-su cho bạn được tự do để yêu thương (ngược lại với khi ở trong tội lỗi - tự cho mình là trung tâm).

\tNgài giải thoát bạn cả về tâm trí, đạo đức lẫn tình cảm. Đây là sự tự do đích thực: "nếu Con giải phóng các ngươi thì các ngươi thật sự được tự do" (c.36).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, tạ ơn Chúa vì sự tự do Ngài ban cho con trong đời sống này. Tạ ơn Chúa vì con biết mình có thể nhận biết Ngài và nghe tiếng Ngài.

Cựu Ước

Các Quan Xét 20:1-21:25

Trừng phạt bộ tộc Bên-gia-min

20 Bấy giờ, toàn dân Y-sơ-ra-ên từ Đan đến Bê-e Sê-ba, luôn cả đất Ga-la-át, kéo ra như một người và nhóm họp trước mặt Đức Giê-hô-va tại Mích-pa. 2 Những thủ lĩnh của tất cả bộ tộc Y-sơ-ra-ên đều có mặt trong buổi nhóm họp của con dân Đức Chúa Trời. Có bốn trăm nghìn bộ binh, có tài đánh kiếm. 3 Người Bên-gia-min cũng đã nghe tin dân Y-sơ-ra-ên kéo lên Mích-pa.

Dân Y-sơ-ra-ên nói: “Hãy thuật lại cho chúng tôi nghe hành động tội ác nầy đã xảy ra như thế nào?” 4 Người Lê-vi, chồng của thiếu phụ đã bị giết, nói: “Tôi đi đến Ghi-bê-a, là thành của bộ tộc Bên-gia-min, cùng với vợ bé tôi, để ngủ đêm tại đó. 5 Nhưng dân Ghi-bê-a nổi lên chống đối tôi, ban đêm chúng bao vây nhà tôi ở và định giết tôi. Chúng đã hãm hiếp vợ bé tôi và nàng đã chết. 6 Tôi lấy xác vợ bé tôi, chặt ra từng mảnh và gửi đi khắp địa phận thuộc sản nghiệp Y-sơ-ra-ên, vì chúng đã phạm trọng tội và làm điều sỉ nhục trong Y-sơ-ra-ên. 7 Nầy, toàn dân Y-sơ-ra-ên đều có mặt tại đây. Anh em hãy bàn luận với nhau xem phải đối phó như thế nào.”

8 Cả dân chúng đứng dậy như một người và nói: “Không một ai trong chúng ta được trở lại trại, cũng không ai được rút về nhà mình. 9 Bây giờ, đây là điều chúng ta phải làm đối với Ghi-bê-a: Chúng ta sẽ bắt thăm để biết ai sẽ đi lên đánh thành đó. 10 Trong mỗi bộ tộc Y-sơ-ra-ên, cứ một trăm người lấy mười người, cứ một nghìn người lấy một trăm người, và cứ mười nghìn người lấy một nghìn người để tải lương thực cho dân chúng. Còn những người khác sẽ đi trừng phạt Ghi-bê-a thuộc bộ tộc Bên-gia-min về sự đồi bại mà dân thành ấy đã phạm trong Y-sơ-ra-ên.” 11 Vậy toàn dân Y-sơ-ra-ên hiệp nhau lại như một người để tiến đánh thành ấy.

12 Các bộ tộc Y-sơ-ra-ên sai sứ giả đến bộ tộc Bên-gia-min và nói: “Tội ác mà các người đã phạm là gì? 13 Bây giờ, hãy giao nộp những kẻ đồi bại ở Ghi-bê-a để chúng tôi xử tử chúng, và diệt trừ điều ác khỏi Y-sơ-ra-ên.” Nhưng bộ tộc Bên-gia-min không chịu nghe anh em mình là dân Y-sơ-ra-ên. 14 Họ từ các thành kéo ra và tập hợp tại Ghi-bê-a để giao chiến với dân Y-sơ-ra-ên. 15 Trong ngày đó, bộ tộc Bên-gia-min tuyển được hai mươi sáu nghìn người nam có tài đánh kiếm từ các thành, cộng với bảy trăm lính tinh nhuệ sống tại Ghi-bê-a. 16 Trong toàn lực lượng nầy còn có bảy trăm quân tinh nhuệ trong Y-sơ-ra-ên, thuận tay trái, có tài dùng ná bắn đá bắn trúng một sợi tóc mà không trật. 17 Dân Y-sơ-ra-ên, không kể bộ tộc Bên-gia-min, cũng tuyển được bốn trăm nghìn người nam có tài đánh kiếm, và tất cả đều là chiến sĩ.

18 Vậy, dân Y-sơ-ra-ên trỗi dậy đi lên Bê-tên và cầu hỏi Đức Chúa Trời rằng: “Ai trong chúng con phải lên đánh bộ tộc Bên-gia-min trước?” Đức Giê-hô-va đáp: “Giu-đa sẽ đi lên trước.”

19 Sáng hôm sau, dân Y-sơ-ra-ên trỗi dậy kéo đến đóng trại gần Ghi-bê-a. 20 Dân Y-sơ-ra-ên tiến đánh bộ tộc Bên-gia-min và dàn trận đối đầu với chúng tại Ghi-bê-a. 21 Người Bên-gia-min từ Ghi-bê-a tiến ra, và trong ngày đó họ hạ sát hai mươi hai nghìn người Y-sơ-ra-ên.

22 Dân Y-sơ-ra-ên lấy lại tinh thần và dàn trận mới tại chính chỗ đã dàn trận hôm trước. 23 Dân Y-sơ-ra-ên đi lên và khóc trước mặt Đức Giê-hô-va cho đến chiều tối. Họ cầu hỏi Đức Giê-hô-va rằng: “Chúng con phải giao chiến với bộ tộc Bên-gia-min, là anh em của chúng con chăng?” Đức Giê-hô-va đáp: “Hãy lên đánh chúng!”

24 Ngày thứ nhì, dân Y-sơ-ra-ên kéo đến đánh bộ tộc Bên-gia-min. 25 Người Bên-gia-min cũng từ Ghi-bê-a kéo ra và nội ngày đó, họ đánh hạ mười tám nghìn người Y-sơ-ra-ên, và tất cả đều có tài đánh kiếm. 26 Bấy giờ, toàn dân Y-sơ-ra-ên đi lên Bê-tên, đứng tại đó và khóc trước mặt Đức Giê-hô-va. Họ kiêng ăn trong ngày ấy cho đến chiều tối và dâng tế lễ thiêu và tế lễ bình an trước mặt Đức Giê-hô-va. 27-28 Khi ấy, Hòm Giao Ước của Đức Chúa Trời ở tại đó, có Phi-nê-a, con trai Ê-lê-a-sa, cháu A-rôn, phụng sự trước mặt Đức Giê-hô-va. Vậy, dân Y-sơ-ra-ên cầu hỏi Đức Giê-hô-va rằng: “Chúng con phải giao chiến với bộ tộc Bên-gia-min, anh em chúng con, hay là chúng con phải dừng lại?” Đức Giê-hô-va đáp: “Hãy đi lên, vì ngày mai Ta sẽ phó chúng vào tay các con.” 29 Dân Y-sơ-ra-ên sai quân phục kích chung quanh Ghi-bê-a. 30 Ngày thứ ba, dân Y-sơ-ra-ên đi lên đánh bộ tộc Bên-gia-min và dàn trận đối diện với Ghi-bê-a như các lần trước. 31 Bộ tộc Bên-gia-min đón đánh dân Y-sơ-ra-ên và bị dụ ra xa khỏi thành. Như hai lần trước, chúng tiến đánh và giết khoảng ba mươi người Y-sơ-ra-ên trên con đường cái chia hai ngả chạy qua đồng bằng, một ngả lên Bê-tên và ngả kia lên Ghi-bê-a. 32 Bộ tộc Bên-gia-min nói: “Kìa, chúng bị chúng ta đánh bại như lần trước.” Nhưng dân Y-sơ-ra-ên bảo nhau: “Chúng ta hãy chạy trốn và dụ chúng ra xa khỏi thành cho đến đường cái.” 33 Tất cả người Y-sơ-ra-ên từ vị trí mình đứng dậy, dàn trận tại Ba-anh Tha-ma; còn quân phục kích của họ xông lên tấn công vào chỗ yếu nhất của thành Ghi-bê-a, là nơi không có lính canh bảo vệ. 34 Lúc ấy, mười nghìn quân tinh nhuệ Y-sơ-ra-ên tấn công phía trước Ghi-bê-a và chiến trận diễn ra ác liệt. Nhưng người Bên-gia-min không biết tai họa sắp ập tới mình.

35 Đức Giê-hô-va đánh bại người Bên-gia-min trước dân Y-sơ-ra-ên; và trong ngày đó, dân Y-sơ-ra-ên giết hai mươi lăm nghìn một trăm người Bên-gia-min, tất cả đều có tài đánh kiếm.

36 Người Bên-gia-min thấy rõ họ đã bị đánh bại.

Dân Y-sơ-ra-ên nhường bước cho người Bên-gia-min, vì họ tin tưởng vào quân mai phục ở gần Ghi-bê-a. 37 Quân mai phục tấn công chớp nhoáng vào Ghi-bê-a, dùng gươm giết tất cả người trong thành. 38 Dân Y-sơ-ra-ên đã giao hẹn với đội quân mai phục là khi nào họ đốt một ngọn khói đen bốc lên khỏi thành để làm dấu hiệu, 39 thì dân Y-sơ-ra-ên quay lại giao chiến. Người Bên-gia-min bắt đầu đánh và giết chết chừng ba mươi người Y-sơ-ra-ên và nói: “Thật chúng bị chúng ta đánh bại như lần trước rồi!” 40 Nhưng khi trụ khói bắt đầu bốc lên khỏi thành, người Bên-gia-min quay lại nhìn thì thấy cả thành đều có khói bốc lên trời. 41 Bấy giờ, dân Y-sơ-ra-ên quay lại, và người Bên-gia-min kinh hãi vì thấy tai họa đã ập xuống họ. 42 Chúng quay lưng lại trước dân Y-sơ-ra-ên, chạy trốn về phía hoang mạc, nhưng chúng không thể thoát khỏi trận chiến. Quân Bên-gia-min từ các thành khác, ngay trong hàng ngũ của chúng, xông ra giết chúng. 43 Họ bao vây người Bên-gia-min, truy đuổi và tiêu diệt chúng cho đến tận phía đông của thành Ghi-bê-a. 44 Như vậy, có mười tám nghìn người Bên-gia-min đã ngã chết, tất cả đều là dũng sĩ. 45 Khi chúng quay lưng chạy trốn về phía hoang mạc, cho đến tảng đá Rim-môn, thì dân Y-sơ-ra-ên giết dọc đường năm nghìn người. Họ tiếp tục đuổi theo cho đến khi hạ được chúng và giết thêm hai nghìn người nữa. 46 Vậy, tổng số người Bên-gia-min ngã chết trong ngày đó là hai mươi lăm nghìn người có tài đánh kiếm và tất cả đều là dũng sĩ. 47 Nhưng có sáu trăm người quay lưng chạy trốn về phía hoang mạc cho đến tảng đá Rim-môn và ở đó bốn tháng. 48 Dân Y-sơ-ra-ên trở về đánh người Bên-gia-min, dùng gươm diệt tất cả người trong thành, súc vật và mọi vật gặp được. Đến thành nào thì họ phóng hỏa thành đó.

Lập lại bộ tộc Bên-gia-min

21 Tại Mích-pa, dân Y-sơ-ra-ên có thề rằng: “Không ai trong chúng ta sẽ gả con gái mình cho người Bên-gia-min.” 2 Dân chúng đến Bê-tên, ngồi tại đó trước mặt Đức Chúa Trời cho đến chiều tối và cất tiếng khóc lóc đắng cay. 3 Họ than thở: “Lạy Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, ngày nay thiếu mất một bộ tộc của Y-sơ-ra-ên. Tại sao tai họa nầy xảy đến cho chúng con?” 4 Ngày hôm sau, dân chúng thức dậy sớm, xây ở đó một bàn thờ, rồi dâng tế lễ thiêu và tế lễ bình an. 5 Dân Y-sơ-ra-ên hỏi: “Trong tất cả các bộ tộc Y-sơ-ra-ên, có người nào không tập hợp trước mặt Đức Giê-hô-va chăng?” Vì họ đã long trọng thề rằng: “Người nào không đến trình diện Đức Giê-hô-va tại Mích-pa sẽ bị xử tử!” 6 Dân Y-sơ-ra-ên ăn năn về điều đã xảy đến cho bộ tộc Bên-gia-min, anh em mình, và nói: “Ngày nay, Y-sơ-ra-ên đã mất hẳn một bộ tộc. 7 Chúng ta phải làm sao để kiếm vợ cho những người còn sống sót, vì chúng ta đã nhân danh Đức Giê-hô-va thề sẽ không gả con gái của chúng ta cho họ?”

8 Vậy, họ hỏi: “Trong các bộ tộc Y-sơ-ra-ên, có ai không đến trình diện Đức Giê-hô-va tại Mích-pa không?” Họ phát hiện không có một người nào từ Gia-be ở Ga-la-át đến trại để hội họp cả. 9 Vì khi điểm quân thì chẳng thấy người nào ở Gia-be vùng Ga-la-át cả. 10 Vậy, hội chúng sai mười hai nghìn người mạnh dạn nhất đến Gia-be và truyền lệnh: “Hãy đi, dùng gươm giết dân cư của Gia-be vùng Ga-la-át, kể cả đàn bà và trẻ em.” 11 Đây là điều anh em sẽ làm: “Hãy diệt tất cả người nam và những người nữ nào đã có chồng.” 12 Họ tìm được trong dân Gia-be ở Ga-la-át bốn trăm trinh nữ, chưa ăn ở với người nam nào, và dẫn chúng về trại quân tại Si-lô, trong đất Ca-na-an.

13 Toàn thể hội chúng sai sứ giả đến với người Bên-gia-min ở tại tảng đá Rim-môn để giải hòa với họ. 14 Người Bên-gia-min trở về và dân Y-sơ-ra-ên gả những người nữ Gia-be ở Ga-la-át còn sống sót cho họ làm vợ, nhưng không đủ cho mọi người.

15 Vậy dân chúng hối tiếc về việc đã xảy đến cho Bên-gia-min, vì Đức Giê-hô-va đã làm khuyết một trong các bộ tộc Y-sơ-ra-ên. 16 Các trưởng lão của hội chúng nói: “Chúng ta phải làm sao kiếm vợ cho những người còn lại, vì phụ nữ của bộ tộc Bên-gia-min đã bị tiêu diệt hết?” 17 Họ nói thêm: “Những người sống sót phải có người thừa kế sản nghiệp của Bên-gia-min để Y-sơ-ra-ên không bị mất một bộ tộc. 18 Tuy nhiên, chúng ta không thể gả con gái chúng ta cho họ được, vì dân Y-sơ-ra-ên có thề rằng: ‘Đáng nguyền rủa kẻ nào gả con gái cho người Bên-gia-min!’” 19 Vì vậy, họ nói: “Nầy, có một lễ hội hằng năm cho Đức Giê-hô-va tại Si-lô, phía bắc Bê-tên, phía đông của con đường đi từ Bê-tên lên Si-chem và phía nam Lê-bô-na.” 20 Vậy họ khuyên người Bên-gia-min: “Hãy đi, núp trong các vườn nho 21 và khi thấy các cô gái của Si-lô đi ra nhảy múa với nhau thì anh em từ các vườn nho chạy ra, mỗi người trong anh em bắt lấy một người vợ trong các cô gái trẻ của Si-lô, rồi trở về đất Bên-gia-min. 22 Khi cha hay anh của họ đến phàn nàn với chúng tôi thì chúng tôi sẽ trả lời: ‘Xin vì chúng tôi mà tha cho họ, vì trong lúc giặc giã, chúng tôi không bắt các nữ tù binh làm vợ cho chúng tôi. Hơn nữa, không phải anh em tự ý gả con gái cho họ, vì nếu như vậy, chắc anh em phải mắc tội.’” 23 Người Bên-gia-min làm theo như vậy. Trong khi các thiếu nữ đang nhảy múa, họ bắt một số đem về làm vợ, rồi trở về sản nghiệp mình. Họ xây lại thành và ở tại đó. 24 Bấy giờ, dân Y-sơ-ra-ên trở về với bộ tộc và gia đình của họ, mỗi người trở về trong sản nghiệp mình.

25 Thời ấy, Y-sơ-ra-ên không có vua. Mỗi người làm theo ý mình cho là phải.

Bình luận

Trung thành với Đức Chúa Trời

Khi phần tường thuật về giai đoạn hỗn loạn trong lịch sử Y-sơ-ra-ên đi đến hồi kết trong sách Các Quan Xét, người viết đã kết luận rằng:"Thời ấy, Y-sơ-ra-ên không có vua. Mỗi người làm theo ý mình cho là phải" (21:25). Đức Chúa Trời đã ban cho họ một hệ thống chính trị dựa trên sự trung thành với duy nhất một Đức Chúa Trời. Nhưng sự trung thành đó chỉ tồn tại trong thời gian ngắn và toàn bộ hệ thống bắt đầu tan rã.

Như chúng ta sẽ thấy khi xem sách I Sa-mu-ên, việc có một vị vua ở Y-sơ-ra-ên không phải là điều hoàn toàn tích cực. Tuy nhiên, nó vẫn tốt hơn là tình trạng hỗn loạn lúc bấy giờ, khi ai nấy đều "làm theo ý mình cho là phải" (Các Quan Xét 21:25).

Ngay cả khi đang ở trong sự hỗn loạn, vẫn có những lúc dân sự "cầu hỏi Đức Chúa Trời" (20:18). Họ xin sự dẫn dắt từ nơi Ngài. Bài học chúng ta thấy xuyên suốt Cựu Ước đó là giữ sự liên hệ với Đức Chúa Trời một cách liên tục và không ngừng kêu cầu sự hướng dẫn từ nơi Ngài. Nếu Y-sơ-ra-ên có mắc sai lầm trong chuyện này, thì đó là do họ đã không hỏi Đức Chúa Trời xem họ có nên ra trận hay không, mà chỉ hỏi xem trận chiến sẽ diễn ra như thế nào.

Chúng ta cũng biết rằng ngay cả khi Đức Chúa Trời là Đấng nắm giữ kế hoạch, thì có thể bạn vẫn sẽ phải chịu những thất bại nặng nề, giống như dân sự của Đức Chúa Trời đã gặp phải. Mặc dù Đức Chúa Trời đã hứa ban cho sự chiến thắng, nhưng trên đường đi vẫn sẽ có thương vong. Nếu điều này đúng với những trận chiến thuộc thể mà dân sự đã đối mặt, thì nó chắc chắn cũng đúng với những trận chiến thuộc linh mà bạn phải đối mặt. Đừng ngạc nhiên trước những thất bại. Nó không nhất thiết có nghĩa là bạn không được Chúa dẫn dắt. Bài học của sách Các quan xét là: dù bất cứ điều gì xảy ra, hãy trung tín với Đức Chúa Trời. Tất cả những gì Ngài muốn là bạn.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin giúp con luôn trung thành với Ngài. Nguyện con không nao lòng khi đối diện với khó khăn. Nguyện con luôn tìm kiếm ý muốn của Ngài trên đời sống con.

Pippa chia sẻ

Thi Thiên 61:2b

"Xin dẫn con đến vầng đá cao hơn con."

Khi rơi vào hoàn cảnh khó khăn, chúng ta cần tìm đến vầng đá cao hơn mình. Đức Chúa Trời có thể thay đổi quan điểm của bạn về một tình huống phức tạp mà bạn đang phải đối diện. Và biết đâu sẽ có một tình huống nào đó xảy đến để Chúa ban cho bạn sự mặc khải đầy tươi mới.

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

The One Year® là nhãn hiệu đã đăng ký của Tyndale House Publishers. Được sử dụng bởi sự cho phép.

Sandy Millar, All I Want is You, (London: Alpha International, 2005) p.21

Unless otherwise stated, Scripture quotations taken from the Holy Bible, New International Version Anglicised, Copyright © 1979, 1984, 2011 Biblica, formerly International Bible Society. Used by permission of Hodder & Stoughton Publishers, an Hachette UK company. All rights reserved. ‘NIV’ is a registered trademark of Biblica. UK trademark number 1448790.

Scripture quotations marked (AMP) taken from the Amplified® Bible, Copyright © 1954, 1958, 1962, 1964, 1965, 1987 by The Lockman Foundation. Used by permission. (www.Lockman.org)

Scripture marked (MSG) taken from The Message. Copyright © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Used by permission of NavPress Publishing Group.

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more