Hãy thư giãn và để Chúa làm công việc của Ngài
Giới thiệu
Joyce Meyer đã tweet, “Chỉ cần thư giãn và để Chúa làm công việc của Ngài.” Thật là một niềm an ủi lớn khi biết rằng cuối cùng mọi sự đều nằm trong sự kiểm soát của Đấng yêu thương chúng ta.
Giám mục Sandy Millar thường nói khi đối mặt với một số bi kịch hoặc khi mọi thứ trở nên tồi tệ: 'Chúa tể trị.'
Nhiều lần trong suốt Kinh thánh, Chúa được gọi là Đấng tể trị. Cả Joyce Meyer và Sandy Millar đều bày tỏ, theo những cách khác nhau, tin tưởng tuyệt đối vào quyền tể trị của Đức Chúa Trời.
Nếu Đức Chúa Trời là Đấng tể trị và nắm quyền kiểm soát cuối cùng, liệu điều đó có nghĩa là bạn được miễn trách nhiệm về hành động của mình không? Hay có nghĩa là bạn không còn ‘ý chí tự do’ nữa? Kinh thánh dạy cả hai - quyền tể trị tối thượng của Đức Chúa Trời tồn tại đồng thời với trách nhiệm và ý chí tự do của con người.
Thi Thiên 9:7-12
7 Nhưng Đức Giê-hô-va ngồi cai-trị đời đời;
Ngài đã dự-bị ngôi mình để đoán-xét.
8 Ngài sẽ lấy công-bình đoán-xét thế-gian,
Dùng sự ngay-thẳng mà xử các dân-tộc.
9 Đức Giê-hô-va sẽ làm nơi náu-ẩn cao cho kẻ bị hà-hiếp,
Một nơi náu-ẩn cao trong thì gian-truân.
10 Hỡi Đức Giê-hô-va, phàm ai biết danh Ngài sẽ để lòng tin-cậy nơi Ngài.
Vì Ngài chẳng từ-bỏ kẻ nào tìm-kiếm Ngài.
11 Khá hát ngợi-khen Đức Giê-hô-va, là Đấng ngự tại Si-ôn;
Hãy báo-cáo giữa các dân công-việc tối-cao của Ngài.
12 Vì Đấng báo-thù huyết nhớ lại kẻ khốn-cùng,
Chẳng hề quên tiếng kêu của họ.
Bình luận
Hãy vững lòng tin cậy nơi Đấng tể trị
Đức Chúa Trời nắm quyền kiểm soát tối cao của vũ trụ: ‘Chúa cai trị’ (c.7). Đức Chúa Trời ‘sẽ lấy công-bình đoán-xét thế-gian; Dùng sự ngay-thẳng mà xử các dân-tộc.'(c.8, VIE2010). Điều này là một niềm an ủi to lớn. Chúng ta có thể không bao giờ biết trong cuộc sống này tại sao Chúa lại cho phép một số điều kinh khủng xảy ra.
Hãy tin cậy vào quyền tể trị của Đức Chúa Trời và tiếp tục tin rằng Ngài sẽ không bao giờ bỏ rơi bạn: 'Hỡi Đức Giê-hô-va, phàm ai biết danh Ngài sẽ để lòng tin-cậy nơi Ngài, Vì Ngài chẳng từ-bỏ kẻ nào tìm-kiếm Ngài. ' (c.10, VIE2010).
Trong thời gian chờ đợi, hãy tiếp tục thực hiện ba điều sau:
- Khen ngợi
'Khá hát ngợi-khen Đức Giê-hô-va' (c.11a)
- Công bố
'Hãy báo-cáo giữa các dân công-việc tối-cao của Ngài.' (c.11b)
- Cầu nguyện
'Đức Giê-hô-va sẽ làm nơi náu-ẩn cao cho kẻ bị hà-hiếp, một nơi náu-ẩn cao trong thì gian-truân; Chẳng hề quên tiếng kêu của họ (c.12b)
Cầu nguyện
Thưa Chúa, con cảm ơn Ngài vì Ngài chẳng hề quên tiếng khóc của con và con đặt lòng tin cậy nơi Ngài. Con cảm ơn vì con có thể thư giãn và để Chúa làm công việc của Ngài.
Ma-thi-ơ 11:16-30
16 Ta sẽ phải ví thế hệ nầy với ai? Thế hệ nầy giống như bọn trẻ con ngồi ngoài chợ, réo gọi bạn bè rồi nói:
17 ‘Chúng tôi thổi sáo, mà các bạn không nhảy múa;
Chúng tôi hát bài ai ca, mà các bạn không than khóc.’
18 Vì Giăng đến, không ăn không uống thì người ta nói: ‘Giăng bị quỷ ám’ 19 Con Người đến, ăn và uống thì họ lại nói: ‘Kìa, một người ham ăn, mê uống; làm bạn với người thu thuế và kẻ tội lỗi!’ Tuy nhiên, sự khôn ngoan được biện minh bằng những hành động của nó.”
Quở trách dân các thành vô tín
20 Vì dân chúng các thành nơi Đức Chúa Jêsus đã thực hiện nhiều phép lạ vẫn không chịu ăn năn, nên Ngài quở trách rằng: 21 “Khốn cho ngươi, thành Cô-ra-xin! Khốn cho ngươi, thành Bết-sai-đa! Vì nếu những phép lạ đã thực hiện giữa các ngươi được thực hiện tại Ty-rơ và Si-đôn thì họ đã mặc áo sô, đội tro và ăn năn từ lâu rồi. 22 Vậy nên Ta bảo các ngươi, đến ngày phán xét, Ty-rơ và Si-đôn sẽ chịu nhẹ hơn các ngươi. 23 Còn ngươi, thành Ca-bê-na-um, ngươi sẽ được nhắc cao đến tận trời ư? Không, ngươi sẽ bị hạ xuống tận âm phủ. Vì những phép lạ đã thực hiện giữa ngươi, nếu được thực hiện tại Sô-đôm thì thành ấy vẫn tồn tại đến ngày nay. 24 Vậy nên, Ta bảo các ngươi, trong ngày phán xét, đất Sô-đôm sẽ được xử nhẹ hơn các ngươi.”
Tin Lành tỏ ra cho trẻ thơ
25 Lúc ấy Đức Chúa Jêsus nói rằng: “Thưa Cha, Chúa của trời và đất, Con ca ngợi Cha, vì Cha đã giấu những điều nầy với kẻ khôn ngoan, người sáng dạ, mà bày tỏ cho trẻ thơ. 26 Thật vậy, thưa Cha, vì điều nầy đẹp ý Cha. 27 Cha Ta đã giao mọi sự cho Ta, ngoài Cha, không ai biết Con. Ngoài Con và người nào Con muốn bày tỏ thì cũng không ai biết Cha.
28 Hỡi những ai mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến với Ta, Ta sẽ cho các ngươi được an nghỉ. 29 Ta có lòng nhu mì, khiêm nhường; hãy gánh lấy ách của Ta và học theo Ta thì linh hồn các ngươi sẽ được an nghỉ. 30 Vì ách Ta dễ chịu và gánh Ta nhẹ nhàng.”
Bình luận
Chấp nhận lời mời để bước đi với Chúa Giê-su
Sự giảng dạy của Chúa Giê-su thật tuyệt vời. Trong phần đầu tiên của phân đoạn hôm nay, dường như Chúa muốn nói, ‘Các ngươi không thể thắng được’. Trong khi Giăng Báp-tít là một người khổ hạnh và bị cho là người bị quỷ ám, còn Chúa Giê-su đến với đủ loại người và kết bạn với những người được coi là kẻ xấu nết. Chúa bị buộc tội là ‘một người ham ăn, mê uống' và 'làm bạn với người thu thuế và kẻ tội lỗi!’ (c.19).
Bất cứ điều gì bạn làm có thể bị hiểu sai. Nhưng, Chúa Giê-su nói thêm, 'Tuy nhiên, sự khôn ngoan được biện minh bằng những hành động của nó’ (c.19). Tôi hiểu điều này có nghĩa là khi chúng ta làm những việc phải lẽ thì chúng ta sẽ không phải lo lắng về người khác nghĩ gì. ‘Tuy nhiên, sự khôn ngoan được biện minh bằng những hành động của nó'(câu 19, VIE2010).
Sau đó, Chúa Giê-su quở trách những thành mà Ngài đã đến thăm và làm phép lạ, nơi mà người ta không ăn năn cũng không tin. Chúa nói rằng tội của họ còn nặng hơn tội của Sô-đôm (c.24). Tội bất tín có lẽ là nghiêm trọng nhất.
Chúa Giê-su tiếp tục giảng rất rõ ràng rằng Ngài tin vào cả kế hoạch Chúa Cha đã sắm sẵn (rằng Đức Chúa Trời đã định trước mọi điều sẽ xảy ra) và ý chí tự do. Chúa dạy rằng cả hai điều này đồng hành cùng nhau. Thật nghịch lý. Hai điều tưởng như trái ngược nhau lại song hành với nhau.
Đó không phải là 50% ‘định sẵn’ và 50% ‘ý chí tự do’. Chúa Giê-su nói rằng đời sống chúng ta được 'định sẵn' 100% và chúng ta có 100% ý chí tự do. Điều này có vẻ bất khả thi, nhưng Đức Chúa Trời là siêu việt và Ngài không bóp méo ý chí tự do của con người. Chúng ta thấy điều này trong sự hiệp nhất: Chúa Giê-su 100% là Đức Chúa Trời và 100% là con người; Chúa hoàn toàn là Đức Chúa Trời và hoàn toàn là con người.
- Sự định sẵn
‘Cha Ta đã giao mọi sự cho Ta, ngoài Cha, không ai biết Con. Ngoài Con và người nào Con muốn bày tỏ thì cũng không ai biết Cha’(c. 27).
Câu hỏi tại sao Đức Chúa Trời chọn bày tỏ chính mình cho một số người mà không phải cho người khác là một bí ẩn. Nó chắc chắn không dựa trên sự khôn ngoan và tri thức. Đôi khi những trí thức vĩ đại lại không thể nhìn thấy điều đó: ‘vì Cha đã giấu những điều nầy với kẻ khôn ngoan, người sáng dạ’ (c. 25). Tuy nhiên, đôi khi những người ít hoặc không được học hành, hoặc những người còn rất trẻ (‘trẻ thơ’, c. 25), dường như lại được hiểu biết rất sâu sắc về Chúa Giê-su. 'vì Cha đã giấu những điều nầy với kẻ khôn ngoan, người sáng dạ, mà bày tỏ cho trẻ thơ' (c. 25, VIE2010).
- Ý chí tự do
Chúa Jêsus phán: ‘Hỡi những ai mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến với Ta, Ta sẽ cho các ngươi được an nghỉ’ (c. 28). Lời mời đến với Chúa Giê-su dành cho tất cả mọi người. Không ai bị bỏ rơi. Tất cả chúng ta đều được mời. Tất cả chúng ta đều có quyền lựa chọn chấp nhận lời mời của Chúa Giê-su hoặc từ chối lời mời đó.
Tôi cảm thấy rất khó để suy nghĩ về nghịch lý này. Tuy nhiên, tôi thấy minh họa sau đây hữu ích. Hãy tưởng tượng một căn phòng có cửa hình vòm. Bên trên cửa có khắc dòng chữ, 'Hỡi những ai mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến với Ta…’ (c.28). Mọi người đều được mời vào phòng. Khi bạn vào trong phòng, mặt trong của cánh cửa có viết, 'ngoài Cha, không ai biết Con. Ngoài Con và người nào Con muốn bày tỏ thì cũng không ai biết Cha' (c. 27b).
Nói cách khác, ý chí tự do là một giáo lý dành cho tất cả mọi người. Không ai có thể nói, ‘Tôi sẽ không trở thành một Cơ đốc nhân bởi vì tôi đã không được chọn.’ Lời mời dành cho tất cả mọi người. Mặt khác, tiền định là một giáo lý bảo đảm cho những ai là Cơ đốc nhân. Một khi bạn đã chấp nhận lời mời và bước vào, bạn có thể biết rằng Đức Chúa Trời đã chọn bạn và do đó Ngài sẽ không để bạn đi.
Tôi thích lời đề nghị này, trong thế giới căng thẳng rất nhiều người 'mệt mỏi và gánh nặng', Chúa Giê-su hứa với bạn răng bạn sẽ được nghỉ ngơi. Chúa đề nghị nhận lấy gánh nặng của bạn và thay thế chúng bằng gánh của Chúa.
Cái ách (thứ mà Chúa Giê-su có thể tạo ra trong xưởng mộc) là một khung gỗ ghép hai con vật (thường là bò) ở phần cổ, giúp chúng có thể kéo cày hoặc xe ngựa cùng nhau. Chức năng của ách là giúp mang gánh dễ dàng hơn. Tôi thích hình ảnh bước đi với Chúa Giê-su, chia sẻ gánh nặng của chúng ta, khiến những thử thách phải chịu đựng và những trận chiến phải đối mặt trở nên ‘dễ dàng’ và ‘nhẹ nhàng’ hơn.
Chúa Giê-su không phải là một cai nô. Khi bạn theo đuổi chương trình cúa Chúa cho cuộc sống mình, bạn mang một gánh nặng nhưng 'dễ chịu và nhẹ nhàng' (v.30, VIE2010). Khi bạn làm những gì Chúa Giê-su yêu cầu bạn làm, Ngài ban cho bạn sức mạnh và sự khôn ngoan để làm điều đó và bạn mang ách cùng với Ngài. Tất nhiên sẽ có nhiều thử thách và khó khăn, nhưng cũng sẽ có sự nhẹ nhàng và dễ chịu.
Chúa Giê-su nói với bạn: ‘Hỡi những ai mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến với Ta, Ta sẽ cho các ngươi được an nghỉ. Ta có lòng nhu mì, khiêm nhường; hãy gánh lấy ách của Ta và học theo Ta thì linh hồn các ngươi sẽ được an nghỉ. Vì ách Ta dễ chịu và gánh Ta nhẹ nhàng' (câu 28–29, VIE2010). Chỉ cần thư giãn và để Chúa làm việc của Ngài.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, con cảm ơn vì Ngài có lời hứa rằng Chúa cho con được yên nghỉ. Con đến với Chúa ngay hôm nay đây. Con xin dâng gánh nặng của con lên Ngài...
Sáng thế ký 29:1-30:43
Gia-cốp tại nhà La-ban
29Gia-cốp lên đường đi đến xứ của dân phương Đông. 2 Ông nhìn thấy một cái giếng trong cánh đồng, cạnh đó có ba bầy chiên đang nằm nghỉ, vì đây là nơi các bầy súc vật uống nước. Có một tảng đá lớn đậy miệng giếng lại. 3 Khi các bầy súc vật tụ về đông đủ rồi, người ta lăn tảng đá trên miệng giếng đi và cho chiên uống nước, rồi lăn tảng đá về chỗ cũ, đậy miệng giếng lại.
4 Gia-cốp hỏi thăm mấy người chăn chiên: “Các anh ơi! Các anh từ đâu đến?”
Họ đáp: “Chúng tôi từ Cha-ran đến.”
5 Ông hỏi: “Các anh có biết La-ban, con trai Na-cô không?”
Họ nói: “Chúng tôi biết.”
6 Gia-cốp hỏi tiếp: “Ông ấy có mạnh giỏi không?”
Họ trả lời: “Ông ấy vẫn mạnh giỏi. Ra-chên con gái của ông đang dẫn bầy chiên đến kìa.”
7 Gia-cốp nói: “Nầy, trời hãy còn sáng, chưa phải là lúc nhóm súc vật về. Sao các anh không cho chúng uống nước rồi thả cho chúng đi ăn tiếp?”
8 Họ đáp: “Chúng tôi không thể làm như vậy mà phải đợi cho tất cả các bầy súc vật về đủ, rồi mới lăn tảng đá trên miệng giếng cho chúng uống nước được.”
9 Khi Gia-cốp còn đang trò chuyện với các người chăn thì Ra-chên dẫn bầy chiên của cha cô đến, vì cô cũng là người chăn chiên. 10 Vừa thấy Ra-chên, con gái La-ban, cậu mình, Gia-cốp liền đến gần lăn tảng đá khỏi miệng giếng, và cho bầy chiên của cậu mình là La-ban, uống nước. 11 Gia-cốp hôn Ra-chên rồi khóc òa lên, 12 và nói cho cô biết rằng mình là bà con với cha cô, là con trai của Rê-bê-ca. Ra-chên liền chạy về báo tin cho cha.
13 Khi được tin về Gia-cốp, con trai của em gái mình, thì La-ban chạy ra đón, ôm chầm lấy Gia-cốp mà hôn, rồi đưa về nhà. Gia-cốp thuật cho La-ban mọi việc đã xảy ra cho mình. 14 La-ban nói: “Cháu đúng là cốt nhục của cậu.” Gia-cốp ở với cậu trong một tháng.
Gia-cốp cưới Lê-a và Ra-chên
15 Một hôm La-ban nói với Gia-cốp: “Không lẽ vì là bà con của cậu mà cháu phục vụ không công cho cậu sao? Cháu cứ cho cậu biết tiền công của cháu là bao nhiêu.”
16 Bấy giờ, La-ban có hai con gái: cô chị tên là Lê-a, cô em tên là Ra-chên. 17 Mắt Lê-a yếu, còn Ra-chên có dáng người cân đối, nét mặt xinh tươi. 18 Gia-cốp yêu Ra-chên nên thưa với La-ban: “Vì Ra-chên, con gái út của cậu, cháu xin giúp việc cho cậu bảy năm.”
19 La-ban trả lời: “Thà cậu gả nó cho cháu còn hơn là gả cho người khác. Hãy ở lại đây với cậu.” 20 Vì Ra-chên, Gia-cốp đã giúp việc trong bảy năm. Nhưng bởi yêu nàng, Gia-cốp xem bảy năm như đôi ba ngày.
21 Sau đó, Gia-cốp nhắc La-ban: “Cháu đã hoàn tất thời gian giúp việc rồi, xin cậu giao vợ cháu lại để cháu được lui tới với nàng.”
22 La-ban tổ chức một bữa tiệc và mời tất cả xóm giềng đến dự. 23 Nhưng tối đó ông đưa Lê-a, con gái mình, đến với Gia-cốp, rồi Gia-cốp ăn nằm với Lê-a. 24 La-ban cũng cho nữ tì Xinh-ba theo hầu Lê-a, con gái mình.
25 Sáng hôm sau Gia-cốp mới biết đó là Lê-a. Ông hỏi La-ban: “Cha đã làm gì cho con vậy? Có phải vì Ra-chên mà con giúp việc cho nhà cha không? Sao cha lừa gạt con?”
26 La-ban đáp: “Ở đây không có lệ gả cô em trước khi gả cô chị. 27 Con cứ ở với Lê-a trọn tuần lễ cưới nầy đi, rồi cha sẽ gả luôn Ra-chên cho con; bù lại, con phải làm việc cho cha thêm bảy năm nữa.”
28 Gia-cốp làm theo lời, ở với Lê-a trọn tuần lễ cưới đó, rồi La-ban gả Ra-chên, con gái mình, cho Gia-cốp. 29 La-ban cũng cho nữ tì Bi-la theo hầu Ra-chên, con gái mình. 30 Gia-cốp cũng đi lại với Ra-chên, và yêu Ra-chên hơn Lê-a. Vậy, Gia-cốp giúp việc cho La-ban thêm bảy năm nữa.
Các con của Gia-cốp và Lê-a
31 Đức Giê-hô-va thấy Lê-a ít được thương yêu nên cho bà sinh con, còn Ra-chên lại hiếm muộn. 32 Lê-a mang thai và sinh con trai, đặt tên là Ru-bên và nói: “Đức Giê-hô-va đã thấy nỗi ưu phiền của tôi, bây giờ chồng sẽ yêu tôi.”
33 Bà lại mang thai và sinh con trai, đặt tên là Si-mê-ôn và nói: “Đức Giê-hô-va đã nghe biết tôi ít được yêu thương nên cho thêm đứa nầy.”
34 Bà mang thai lần nữa và sinh con trai. Bà nói: “Lần nầy chồng tôi sẽ gắn bó với tôi vì tôi đã sinh cho ông ba đứa con trai.” Vì vậy, bà đặt tên con là Lê-vi.
35 Bà lại mang thai và sinh con trai. Bà nói: “Lần nầy tôi ca ngợi Đức Giê-hô-va”. Vì thế, bà đặt tên con là Giu-đa. Rồi bà ngưng sinh đẻ.
30 Khi Ra-chên thấy mình không sinh con cho Gia-cốp thì ghen tị với chị, và nói với Gia-cốp: “Ông phải cho tôi có con, nếu không chắc tôi chết mất!”
2 Gia-cốp nổi giận nói với Ra-chên: “Tôi có quyền thay Đức Chúa Trời là Đấng không cho bà sinh đẻ được sao?”
3 Ra-chên nói: “Đây có Bi-la, nữ tì của tôi, ông hãy đi lại với nó, để nó thay tôi sinh con và nhờ nó mà tôi cũng có con nữa.”
4 Vậy, Ra-chên giao nữ tì Bi-la cho Gia-cốp làm hầu thiếp, và ông đi lại với nàng. 5 Bi-la mang thai và sinh cho Gia-cốp một đứa con trai. 6 Ra-chên nói: “Đức Chúa Trời đã minh xét cho tôi, nghe tiếng van nài của tôi, và ban cho tôi một con trai.” Vì vậy, bà đặt tên đứa bé là Đan.
7 Bi-la, nữ tì của Ra-chên, lại mang thai và sinh cho Gia-cốp một con trai thứ hai. 8 Ra-chên nói: “Tôi đã dốc sức chiến đấu với chị tôi, và tôi đã thắng.” Vì vậy, bà đặt tên đứa bé nầy là Nép-ta-li.
9 Khi Lê-a thấy mình ngưng sinh sản thì bắt nữ tì Xinh-ba giao cho Gia-cốp làm hầu thiếp. 10 Xinh-ba, nữ tì của Lê-a, sinh cho Gia-cốp một con trai. 11 Lê-a nói: “May mắn quá!” Rồi bà đặt tên đứa bé là Gát.
12 Xinh-ba, nữ tì của Lê-a, sinh một con trai thứ nhì cho Gia-cốp. 13 Lê-a nói: “Tôi hạnh phúc biết bao! Vì các cô gái sẽ gọi tôi là người có phước.” Bà đặt tên đứa trẻ là A-se.
14 Vào mùa gặt lúa mì, Ru-bên đi ra đồng, tìm được những trái táo rừng, và đem về biếu mẹ là Lê-a. Ra-chên nói với Lê-a: “Xin chị cho em vài trái táo rừng của con chị.”
15 Nhưng Lê-a nói: “Cướp chồng của tôi chưa đủ hay sao mà cô còn muốn lấy luôn mấy trái táo rừng của con trai tôi nữa?”
Ra-chên nói: “Thế thì, em nhường ông ấy ở với chị đêm nay để đổi mấy trái táo rừng của con chị.”
16 Đến chiều tối, khi Gia-cốp từ ngoài đồng về, Lê-a ra đón ông và nói: “Ông hãy đến với tôi, vì tôi đã đổi ông bằng những trái táo rừng của con tôi rồi.” Vậy, đêm ấy Gia-cốp lại nằm với Lê-a.
17 Đức Chúa Trời nhậm lời Lê-a. Bà mang thai và sinh cho Gia-cốp đứa con trai thứ năm. 18 Lê-a nói: “Đức Chúa Trời đã trả công cho tôi, vì tôi đã giao nữ tì mình cho chồng.” Bà đặt tên cho đứa trẻ đó là Y-sa-ca.
19 Lê-a lại mang thai và sinh đứa con trai thứ sáu cho Gia-cốp. 20 Bà nói: “Đức Chúa Trời đã ban cho tôi một món quà quý giá. Bây giờ chồng tôi sẽ quý trọng tôi vì tôi đã sinh cho ông sáu người con trai.” Bà đặt tên đứa trẻ nầy là Sa-bu-lôn.
21 Sau đó, bà sinh một đứa con gái và đặt tên là Đi-na. Ra-chên sinh Giô-sép 22 Đức Chúa Trời nhớ đến Ra-chên, nhậm lời bà và cho bà sinh sản. 23 Bà mang thai và sinh một con trai. Bà nói: “Đức Chúa Trời đã cất bỏ nỗi nhục nhã cho tôi rồi.” 24 Bà đặt tên đứa trẻ là Giô-sép và nói: “Cầu xin Đức Giê-hô-va ban thêm cho tôi một con trai nữa!”
Gia-cốp kết ước với La-ban
25 Sau khi Ra-chên sinh Giô-sép, Gia-cốp thưa với La-ban: “Xin cha cho con đi để con trở về quê hương, xứ sở con. 26 Xin giao hai vợ và con cái của con lại để con ra đi. Cha thừa biết con đã vì họ mà phục vụ cha thế nào rồi.”
27 La-ban nói: “Ước gì cha được ơn trước mặt con! Cha linh cảm rằng Đức Giê-hô-va đã vì con mà ban phước cho cha.” 28 Ông nói thêm: “Con cứ định tiền công đi, cha sẽ trả.”
29 Gia-cốp nói: “Cha biết con đã giúp đỡ cha thế nào, và nhờ con mà đàn gia súc của cha đã gia tăng ra sao rồi. 30 Trước khi con đến, đàn gia súc của cha ít oi, nhưng bây giờ thì tăng lên gấp bội. Bàn chân con bước đến đâu, Đức Giê-hô-va ban phước cho cha đến đấy. Vậy, khi nào con mới được lo cho gia đình riêng của mình?”
31 La-ban nói: “Cha sẽ cho con cái gì đây?”
Gia-cốp thưa: “Cha sẽ chẳng phải cho con thứ gì cả. Nếu cha đồng ý điều nầy thì con sẽ tiếp tục chăn giữ đàn gia súc cho cha. 32 Hôm nay, cha cho con kiểm soát tất cả các bầy gia súc của cha và tách ra khỏi bầy những con chiên và dê có vằn, có đốm, cũng như những chiên con màu đen. Đó sẽ là tiền công của con. 33 Sau nầy, khi cha xem xét tiền công của con thì lòng trung thực của con sẽ làm chứng cho con. Nếu trong bầy của con có bất cứ con dê nào không có vằn và đốm, hoặc chiên con nào lông không đen thì sẽ bị xem là vật ăn cắp.”
34 La-ban nói: “Được! Cha đồng ý với con.” 35 Nhưng ngay hôm ấy, La-ban tách riêng các dê đực có sọc và đốm, các dê cái có vằn và đốm, tất cả các con vật có đốm trắng và các chiên con có lông đen, rồi giao cho các con trai mình chăn giữ. 36 Ông để Gia-cốp ở xa mình một khoảng cách ba ngày đường. Gia-cốp chăn phần gia súc còn lại trong bầy của La-ban.
37 Gia-cốp tìm những cành bạch dương, cành bồ đào và cành bá tiên còn tươi, rồi lột vỏ theo từng đường sọc để lộ ra màu trắng trong thân cây. 38 Ông đặt những cành đã lột vỏ vào trong máng nước, trước mặt bầy thú, chỗ chúng đến uống nước. Vì các con thú thường bị kích dục khi đến uống nước 39 nên khi chúng nhìn những cành cây ấy mà giao phối thì sinh những con vật có sọc, có vằn và có đốm. 40 Gia-cốp tách riêng các chiên cái ra và cho chúng quay mặt về phía những con có sọc và màu đen trong bầy của La-ban. Ông làm vậy để gầy riêng cho mình một bầy gia súc, không để chung với bầy của La-ban. 41 Mỗi khi các con vật mập mạnh giao phối, thì Gia-cốp đặt các cành lột vỏ trong máng nước, trước mắt chúng, để chúng giao phối trước các cành đó. 42 Nhưng với các con vật gầy ốm thì ông không để các cành đó; vì vậy, các con vật ốm yếu thuộc về La-ban, còn những con mập mạnh thuộc về Gia-cốp. 43 Như vậy, ông càng lúc càng phát đạt, có nhiều đàn gia súc, tôi trai, tớ gái, lạc đà và lừa.
Bình luận
Quan sát Chúa làm thành mục đích của Ngài
Đức Chúa Trời thực hiện các ý định của Ngài bất chấp sự yếu đuối, dễ bị tổn thương và tội lỗi của chúng ta. Gia-cốp là một kẻ lừa dối. Gieo nhân nào thì gặt quả nấy. Gia-cốp đã gieo sự lừa dối và ông đã gặt hái sự lừa dối từ La-ban (29: 25b). Sau đó ông tiếp tục lặp lại sự lừa dối (30: 37–43). Đây là một câu chuyện đặc biệt về sự lừa dối, phản bội và bất tín.
Tuy nhiên, bằng cách nào đó, Chúa dùng tất cả những điều này để thực hiện ý định của Ngài trên những cá nhân liên quan, cho dân Y-sơ-ra-ên, cho sự ra đời của Con Ngài là Giê-su và cho tương lai của dân Chúa.
Rất nhiều tội lỗi và sự thất vọng của con người đã liên quan đến sự ra đời các con của Gia-cốp (29:31 - 30:21). Tuy nhiên, trên tất cả, Đức Chúa Trời đã vạch ra mục đích của Ngài cho mười hai chi phái Y-sơ-ra-ên. Lời cầu nguyện của Ra-chên cuối cùng đã được nhậm với sự ra đời của Giô-sép (30:22).
Vì Đức Chúa Trời đã tể trị cuộc sống của họ, bạn có thể tin tưởng rằng Ngài cũng tể trị cuộc sống của bạn và rằng 'Chúng ta biết rằng mọi sự hiệp lại làm ích cho những ai yêu mến Đức Chúa Trời, tức là cho những người được gọi theo ý định của Ngài' (Rô-ma 8:28). Vì vậy, hãy cứ thư giãn và để Chúa làm công việc của Ngài.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, con cảm ơn Ngài vì Ngài sử dụng những người yếu đuối, dễ bị tổn thương và đầy tội lỗi như con. Con cảm ơn Ngài vì Ngài yêu con vì con là chính con, Ngài yêu con quá nhiều để con được là chính mình.
Xin Chúa giúp con có trách nhiệm với cuộc đời của chính mình và luôn tin cậy rằng Chúa là Đấng tể trị mọi sự.
Pippa chia sẻ
Sáng thế ký 29–30
Tôi thích đọc những chương này trong Sáng thế ký. Những câu chuyện hay hơn nhiều so với việc xem bộ phim truyền hình Netflix mới nhất. Tôi hay tự hỏi 'Họ sẽ làm gì tiếp theo?'
Điều thú vị là Sa-ra, Rê-bê-ca và Ra-chen đều gặp khó khăn để có con (đây không phải là vấn đề mới). Những đứa trẻ cuối cùng cũng chào đời và chúng rất quan trọng trong kế hoạch của Đức Chúa Trời dành cho dân Y-sơ-ra-ên. Có phải Đức Chúa Trời đang đợi đúng thời điểm hay Ngài đang chuẩn bị cho các bậc cha mẹ theo một cách nào đó?
Hầu hết các con của Gia-cốp dường như được sinh ra do sự ganh đua và ghen tị giữa anh chị em với nhau. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời đã không từ bỏ họ và vẫn cố gắng tìm ra ý định của mình cho cuộc sống của mỗi người.
App
Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.
Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.
Book
Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.
- Mua từ Cửa hàng Alpha
- [Mua từ Nhà sách CLC](https://clcbookshops.com/product/bible-in-one-year-the-a-commentary-by-nicky-gumbel-hard-cover-gumbel-nicky-hodder-stoughton- 9781473677067)
Tham khảo
The One Year® is a registered trademark of Tyndale House Publishers. Used by permission.
Joyce Meyer, Love Out Loud (Hodder & Stoughton, 2011)
Unless otherwise stated, Scripture quotations taken from the Holy Bible, New International Version Anglicised, Copyright © 1979, 1984, 2011 Biblica, formerly International Bible Society. Used by permission of Hodder & Stoughton Publishers, an Hachette UK company. All rights reserved. ‘NIV’ is a registered trademark of Biblica. UK trademark number 1448790.
Scripture marked (MSG) taken from The Message. Copyright © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Used by permission of NavPress Publishing Group.