Ngày 147

Danh Ngài là Danh quyền năng

Khôn ngoan Thi Thiên 68:1-6
Tân ước Giăng 16:5-17:5
Cựu Ước 1 Sa-mu-ên 17:38-18:30

Giới thiệu

Ở tuổi ba mươi ba, Barbara Clapham đến sống ở London. Cô quyết định sẽ đi tìm một nhà thờ. Một buổi sáng chủ nhật, cô đến HTB. Người phụ nữ trẻ đang chào đón mọi người ở cửa, mỉm cười với cô và hỏi tên cô. Vì nụ cười đó, Barbara đã quay lại vào tuần sau. Khi cô ấy bước vào Chủ nhật tiếp theo, người đó đã nói, 'Xin chào Barbara.'

Vì người mở cửa nhớ tên cô nên cô quyết định sẽ quay lại vào Chủ nhật hàng tuần. Đó là vào năm 1947. Kể từ đó, hầu như Chủ Nhật nào Barbara cũng đến đây cho đến khi bà qua đời, ngay sau khi mừng sinh nhật lần thứ 100 của mình. Bà ấy đã có tác động rất lớn đến HTB (bao gồm cả việc điều hành tài chính của hội thánh trong nhiều năm). Tôi tự hỏi liệu người phụ nữ trẻ đứng trước cửa có biết gì về sự khác biệt mà cô ấy đã tạo ra khi nhớ tên của Barbara hay không.

Có sức mạnh to lớn trong một cái tên. Những cái tên rất quan trọng. Ngày nay điều này đúng, nhưng nó còn đúng hơn trong nền văn hóa Do Thái mà chúng ta đọc trong Kinh thánh. Một cái tên Hê-bơ-rơ không chỉ đơn giản là một danh từ để gọi. Danh của Chúa bày tỏ Ngài là ai.

Khôn ngoan

Thi Thiên 68:1-6

Bài ca chiến thắng

Thi Thiên của Đa-vít. Bài ca sáng tác cho nhạc trưởng

1 Nguyện Đức Chúa Trời trỗi dậy, khiến kẻ thù Ngài bị tan lạc
   Và làm cho những kẻ ghét Ngài phải trốn chạy trước Ngài.
2 Như khói tan đi thể nào thì Chúa sẽ làm cho chúng tan đi thể ấy;
   Như sáp tan chảy trước lửa thể nào
   Thì những kẻ ác sẽ bị tiêu diệt trước mặt Đức Chúa Trời thể ấy.
3 Nhưng người công chính sẽ vui vẻ,
   Hớn hở trước mặt Đức Chúa Trời;
   Nguyện họ hân hoan, vui sướng.

4 Hãy hát xướng cho Đức Chúa Trời, hãy ca ngợi danh Ngài!
   Hãy dọn đường cho Đấng cưỡi trên các tầng mây,
  Danh Ngài là Đức Giê-hô-va;
   Hãy vui mừng trước mặt Ngài!
5 Đức Chúa Trời ở nơi thánh Ngài,
   Là Cha của trẻ mồ côi và Đấng Phân xử cho người góa bụa.
6 Đức Chúa Trời làm cho kẻ cô độc có nhà ở,
   Dẫn kẻ bị tù đày đến sự thịnh vượng,
   Nhưng khiến kẻ phản bội phải sống trong đất khô cằn.

Bình luận

Ca tụng danh Chúa

Đa-vít thúc giục: ‘Hãy hát xướng cho Đức Chúa Trời, hãy ca ngợi danh Ngài! Hãy dọn đường cho Đấng cưỡi trên các tầng mây, Danh Ngài là Đức Giê-hô-va’ (c.4).

Đức Chúa Trời tỏ mình ra qua tên của Ngài. Ngài nói tên Ngài cho Môi-se (‘TA LÀ ĐẤNG TA LÀ’) khi ông đến giải phóng dân tộc mình khỏi ách nô lệ ở Ai Cập (Xuất Ê-díp-tô Ký 3:14). Tương tự như vậy, trong bài thi thiên này, chúng ta thấy rằng danh của Đức Chúa Trời ở đây đặc biệt quan tâm đến những người bị gạt ra ngoài lề xã hội.

Đức Chúa Trời là ‘cha kẻ mồ côi’ và là ‘đấng bênh vực người góa bụa’ (Thi thiên 68:5). ‘Đức Chúa Trời làm cho kẻ cô độc có nhà ở, Dẫn kẻ bị tù đày đến sự thịnh vượng,’ (c.6a).

Một trong những cách để tôn vinh danh Chúa là yêu thương và phục vụ những người bị gạt ra bên lề xã hội: những người góa bụa và trẻ mồ côi, những người cô đơn, những người vô gia cư và những người đang ở trong tù.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, con ngợi khen danh thánh Chúa. Nguyện Danh của Ngài được tôn cao trong cuộc đời con khi con yêu thương và phục vụ những người bị gạt ra bên lề xã hội.

Tân ước

Giăng 16:5-17:5

5 Nhưng bây giờ Ta sắp về với Đấng đã sai Ta đến, và không ai trong các con hỏi Ta: ‘Thầy đi đâu?’ 6 Nhưng vì Ta đã nói những điều nầy cho các con nên lòng các con đầy đau buồn. 7 Dù vậy, Ta nói thật với các con: Ta đi là ích lợi cho các con. Vì nếu Ta không đi thì Đấng An Ủi sẽ không đến với các con. Nhưng nếu Ta đi, Ta sẽ sai Ngài đến. 8 Khi Ngài đến, Ngài sẽ cáo trách thế gian về tội lỗi, về sự công chính và về sự phán xét. 9 Về tội lỗi, vì họ không tin Ta; 10 về sự công chính, vì Ta đi đến với Cha, và các con không còn thấy Ta nữa; 11 về sự phán xét, vì kẻ cai trị thế gian nầy đã bị phán xét.

12Ta còn nhiều điều để nói với các con, nhưng bây giờ các con không thể hiểu nổi. 13 Khi Thần Chân lý đến, Ngài sẽ dẫn các con vào mọi chân lý; vì Ngài không tự mình nói, nhưng sẽ nói những gì mình nghe, và công bố cho các con những gì sẽ đến. 14 Ngài sẽ tôn vinh Ta, vì Ngài sẽ lấy những gì thuộc về Ta mà công bố cho các con. 15 Tất cả những gì Cha có là của Ta, vậy nên Ta nói rằng Ngài sẽ lấy những gì thuộc về Ta mà công bố cho các con.”

Chia tay và gặp lại

16 “Ít lâu nữa, các con sẽ không còn thấy Ta, và rồi ít lâu sau, các con sẽ lại thấy Ta.”

17 Vì vậy, vài môn đồ Ngài nói với nhau rằng: “Thầy bảo chúng ta: ‘Ít lâu nữa, các con sẽ không còn thấy Ta, và rồi, ít lâu sau các con sẽ lại thấy Ta, vì Ta về với Cha.’ Điều nầy có nghĩa gì?” 18 Họ nói: “‘Ít lâu’ có nghĩa gì? Chúng ta không hiểu Ngài muốn nói gì.”

19 Đức Chúa Jêsus biết các môn đồ muốn hỏi Ngài nên nói rằng: “Có phải các con đang hỏi nhau về câu nói: ‘Ít lâu nữa, các con sẽ không còn thấy Ta, và rồi ít lâu sau, các con sẽ thấy Ta’, có nghĩa là gì phải không? 20 Thật, Ta bảo thật các con, các con sẽ khóc lóc, than van, còn thế gian sẽ vui mừng. Các con sẽ đau buồn, nhưng sự đau buồn của các con sẽ trở thành vui mừng. 21 Người phụ nữ lúc sinh nở thì đau đớn, vì đã đến giờ của mình, nhưng khi đứa trẻ chào đời thì người ấy không còn nhớ đến sự đau đớn nữa, mà vui mừng vì một người đã được sinh ra trong thế gian. 22 Cũng vậy, bây giờ các con đau buồn, nhưng Ta sẽ gặp lại các con thì lòng các con vui mừng, và không ai có thể đoạt lấy niềm vui của các con. 23 Trong ngày đó, các con sẽ không hỏi Ta điều gì nữa. Thật, Ta bảo thật các con, bất cứ điều gì các con cầu xin Cha thì Ngài sẽ nhân danh Ta ban cho các con. 24 Đến bây giờ, các con chưa từng nhân danh Ta cầu xin điều gì. Hãy cầu xin đi, các con sẽ nhận được, để niềm vui của các con được trọn vẹn.

25 Ta đã dùng ẩn dụ để nói những điều nầy cho các con. Nhưng giờ đến, Ta không còn dùng ẩn dụ để nói với các con nữa, nhưng sẽ nói về Cha cho các con một cách rõ ràng. 26 Trong ngày ấy, các con sẽ nhân danh Ta mà cầu xin. Ta không nói rằng Ta sẽ vì các con mà cầu xin Cha đâu; 27 vì chính Cha yêu thương các con, bởi các con đã yêu mến Ta và tin rằng Ta từ Đức Chúa Trời đến. 28 Ta đã từ Cha đến thế gian, và Ta lại rời thế gian để về với Cha.”

29 Các môn đồ thưa rằng: “Bây giờ Thầy nói rõ ràng, không dùng ẩn dụ nữa. 30 Bây giờ chúng con biết rằng Thầy biết tất cả, không cần phải có ai hỏi Thầy. Vì thế, chúng con tin rằng Thầy đến từ Đức Chúa Trời.”

31 Đức Chúa Jêsus đáp: “Bây giờ các con tin không? 32 Nầy giờ đến và đã đến rồi, khi các con sẽ tan lạc, ai đi đường nấy, bỏ Ta lại một mình. Nhưng Ta không ở một mình, vì Cha ở với Ta.

33 Ta đã bảo các con những điều nầy, để các con có sự bình an trong Ta. Các con sẽ có hoạn nạn trong thế gian, nhưng hãy vững lòng, Ta đã thắng thế gian rồi.”

Lời cầu nguyện của Đức Chúa Jêsus

17

1 Khi phán những lời nầy xong, Đức Chúa Jêsus ngước mắt lên trời và thưa rằng:

“Cha ơi! Giờ đã đến, xin tôn vinh Con, để Con cũng tôn vinh Cha. 2 Vì Cha đã ban cho Con thẩm quyền trên mọi loài xác thịt, để ban sự sống đời đời cho tất cả những người Cha ban cho Con. 3 Sự sống đời đời là nhận biết Cha là Đức Chúa Trời duy nhất và chân thật, cùng Đức Chúa Jêsus Christ là Đấng Cha đã sai đến. 4 Con đã tôn vinh Cha trên đất và hoàn tất công việc Cha giao cho Con làm. 5 Cha ơi! Bây giờ, xin lấy vinh quang Con vốn có với Cha trước khi tạo dựng thế gian mà tôn vinh Con trước mặt Cha.

Bình luận

Quyền năng nhân danh Chúa Giêsu

Bạn có biết có bao nhiêu sức mạnh trong danh của Chúa Giê-su? Khi rời các môn đệ, Chúa Giê-su nói với họ: ‘Thật, Ta bảo thật các con, bất cứ điều gì các con cầu xin Cha thì Ngài sẽ nhân danh Ta ban cho các con. Đến bây giờ, các con chưa từng nhân danh Ta cầu xin điều gì. Hãy cầu xin đi, các con sẽ nhận được, để niềm vui của các con được trọn vẹn... Trong ngày ấy, các con sẽ nhân danh Ta mà cầu xin.’ (16:23b–26a).

Khi cầu nguyện với Đức Chúa Trời, chúng ta không cầu xin nhân danh mình, nhưng cầu xin nhân danh Chúa Giê-su. Với chúng ta, chúng ta không có quyền đòi hỏi bất cứ điều gì. Nhưng Chúa Giê-su, qua thập tự giá và sự phục sinh, đã khiến bạn có thể nhân danh Ngài để tiếp cận với Đức Chúa Trời.

Cầu nguyện nhân danh Chúa Giê-su là liên kết bản thân với Chúa Giê-su. Khi làm điều này, lời cầu nguyện của bạn phù hợp với ước muốn của Đức Chúa Trời cho đời sống bạn và bạn có thể cầu nguyện cho ý muốn của Ngài được nên. Bạn không thể làm điều này một mình. Bạn cần Chúa Thánh Linh.

Chúa Giê-su nói với các môn đồ rằng Ngài ra đi là lợi cho họ bởi vì, ‘Vì nếu Ta không đi thì Đấng An Ủi sẽ không đến với các con. Nhưng nếu Ta đi, Ta sẽ sai Ngài đến’ (c.7). Chúa Giê-su chỉ có thể ở một nơi tại một thời điểm. Giờ đây, nhờ Thánh Linh của Ngài, Ngài có thể ở với bạn và tôi với tư cách là người bạn và người trợ giúp của chúng ta mọi lúc, mọi nơi chúng ta đi.

Đức Thánh Linh sẽ cáo trách thế gian về tội lỗi (nhất là vì ‘người ta không tin’ Chúa Giê-xu, câu 9), và ‘ngài sẽ dẫn [chúng ta] vào mọi lẽ thật’ (c.13a). Mỗi khi chúng ta đi sai đường hoặc đi sai hướng, Đức Thánh Linh sẽ cáo trách chúng ta. Trong tâm linh chúng ta cảm thấy rằng những gì chúng ta đang làm là không đúng.

Đức Thánh Linh không bao giờ kết tội chúng ta (Rô-ma 8:1). Ngài thuyết phục chúng ta ăn năn và sau đó đi đúng hướng. Ngài hướng dẫn, nâng đỡ và làm mạnh mẽ bạn và tôi để trở nên giống Chúa Giê-su hơn.

Ngài hướng dẫn chúng ta vào mọi sự thật. Chân lý được mặc khải bởi Thần lẽ thật (Giăng 16:13a). Trong số những thứ khác, Ngài tiết lộ lẽ thật về bạn. Lẽ thật giải phóng bạn.

Chúa Giê-su hứa với bạn ba điều:

1. Niềm vui – giữa tang tóc và đau buồn
‘Thật, Ta bảo thật các con, các con sẽ khóc lóc, than van, còn thế gian sẽ vui mừng. Các con sẽ đau buồn, nhưng sự đau buồn của các con sẽ trở thành vui mừng’ (c.20). Công lý sẽ thắng thế. Cái ác sẽ không thể làm gì được. Khi Chúa Giê-su sống lại từ cõi chết, niềm vui của các môn đồ lớn đến nỗi hoàn toàn lấn át nỗi đau buồn của họ – giống như một người mẹ sinh con và quên đi cơn đau đẻ (c.21-22).

2. Yêu – giữa thù hận Bạn được yêu thương. Ngay cả khi ‘thế gian ghét các con’ (15:18), Chúa Giê-su vẫn nói với các con rằng ‘vì chính Cha yêu thương các con, bởi các con đã yêu mến Ta và tin rằng Ta từ Đức Chúa Trời đến’ (16:27). Thần Sự Thật sẽ mạc khải tình yêu trọn vẹn của Chúa Cha dành cho bạn.

3. Bình an – giữa khó khăn
Chúa Giê-su không bao giờ hứa với bạn một cuộc sống không có rắc rối. Thật vậy, Ngài nói rằng trên thế giới này bạn sẽ trải qua ‘hoạn nạn, thử thách, đau khổ và thất vọng’ (c.33). Nhưng Ngài hứa với bạn "sự bình an trong Ta. Các con sẽ có hoạn nạn trong thế gian, nhưng hãy vững lòng” vì Ngài đã “đã thắng thế gian rồi" (Ta đã tước bỏ quyền làm hại con và đã chinh phục thế gian cho con)” (c.33).

Món quà quan trọng nhất mà bạn nhận được từ Chúa Thánh Linh là mối quan hệ với Đức Chúa Trời. Trong lời cầu nguyện này, Chúa Giê-su nhấn mạnh đây là tấm lòng chân thật và định nghĩa về 'sự sống đời đời' - 'Sự sống đời đời là nhận biết Cha là Đức Chúa Trời duy nhất và chân thật, cùng Đức Chúa Jêsus Christ là Đấng Cha đã sai đến' (17:3).

Sự miêu tả tuyệt vời này về sự sống đời đời được bao quanh bởi lời cầu nguyện của Chúa Giê-su rằng danh Đức Chúa Trời sẽ được vinh hiển. Mọi việc Chúa Giê-su làm khi còn ở trên đất và mối quan hệ của chúng ta với Cha qua Chúa Giê-su, cuối cùng đều nhằm làm vinh hiển danh Đức Chúa Trời.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, con không bao giờ có thể cảm ơn Chúa cho đủ vì sự ưu ái lớn lao của Ngài cho chúng con, là chúng có thể cầu nguyện nhân danh Chúa Giê-su. Hôm nay con cầu nguyện… nhân danh Ngài.

Cựu Ước

1 Sa-mu-ên 17:38-18:30

38 Sau-lơ lấy áo chiến mình mặc cho Đa-vít, đội mũ đồng lên đầu và mặc áo giáp cho chàng. 39Đa-vít đeo gươm của Sau-lơ bên ngoài áo giáp và tập đi thử vì không quen.

Chàng nói với Sau-lơ: “Con không thể mang khí giới nầy mà đi được, vì con không quen.” Rồi Đa-vít cởi những thứ ấy ra. 40 Chàng cầm một cây gậy trong tay, chọn dưới khe năm viên đá bóng nhẵn để trong túi chăn chiên mình vẫn thường mang và cái ná ném đá trong tay, rồi xông tới tên Phi-li-tin.

41 Tên Phi-li-tin cũng tiến tới, đến gần Đa-vít; đi trước hắn là người mang khiên. 42 Tên Phi-li-tin nhìn Đa-vít, thấy chàng chỉ là một thiếu niên, nước da hồng hào, diện mạo khôi ngô, thì khinh thường chàng. 43 Tên Phi-li-tin nói với Đa vít: “Ta có phải là một con chó đâu mà ngươi cầm gậy đến với ta?” Rồi tên Phi-li-tin lấy danh các thần mình mà rủa sả Đa-vít, 44 và nói tiếp: “Hãy lại đây, ta sẽ ban thịt ngươi cho chim trời và thú đồng.”

45 Đa-vít nói với tên Phi-li-tin: “Ngươi cầm gươm, giáo, lao mà đến với ta. Còn ta, ta nhân danh Đức Giê-hô-va vạn quân mà đến, tức là Đức Chúa Trời của đạo quân Y-sơ-ra-ên mà ngươi đã thách thức. 46 Hôm nay, Đức Giê-hô-va phó ngươi vào tay ta, ta sẽ giết ngươi, cắt đầu ngươi, và ban thây của đạo quân Phi-li-tin làm mồi cho chim trời và thú rừng. Khắp thế gian sẽ biết rằng có một Đức Chúa Trời trong dân Y-sơ-ra-ên, 47 và toàn thể hội chúng nầy sẽ thấy rằng Đức Giê-hô-va không giải cứu bằng gươm, hoặc bằng giáo; vì Đức Giê-hô-va là Chúa của chiến trận, Ngài sẽ phó các người vào tay chúng tôi.”

48 Khi tên Phi-li-tin đứng dậy, xông tới tấn công Đa-vít thì Đa-vít nhanh chóng chạy về phía trận tuyến để xáp chiến với tên Phi-li-tin. 49 Đa-vít thọc tay vào túi lấy một viên đá, rồi dùng ná ném trúng vào trán tên Phi-li-tin. Viên đá lọt thấu vào trán, làm cho Gô-li-át té úp mặt xuống đất.

50 Như vậy Đa-vít thắng tên Phi-li-tin bằng viên đá ném bằng ná, giết chết hắn mà không có gươm trong tay.

51 Đa-vít chạy đến bên xác tên Phi-li-tin, lấy gươm của hắn, rút ra khỏi vỏ giết hắn, rồi dùng gươm cắt đầu hắn.

Quân Phi-li-tin thấy người hùng của mình đã chết thì chạy trốn. 52 Bấy giờ, dân Y-sơ-ra-ên và Giu-đa nổi lên reo hò và đuổi theo quân Phi-li-tin cho đến cửa thành Gát và Éc-rôn. Xác quân Phi-li-tin ngã chết đầy đường Sa-a-ra-gim cho đến Gát và Éc-rôn. 53 Sau khi đã rượt đuổi quân Phi-li-tin, dân Y-sơ-ra-ên trở về cướp phá trại quân của chúng.

54 Đa-vít đem đầu của tên Phi-li-tin về Giê-ru-sa-lem, nhưng vũ khí của hắn thì để trong trại mình.

55 Trong lúc Sau-lơ thấy Đa-vít ra đón đánh tên Phi-li-tin thì hỏi Áp-ne, tổng tư lệnh quân đội: “Áp-ne, chàng thanh niên đó là con của ai?”

Áp-ne thưa: “Tâu bệ hạ! Thật như bệ hạ vẫn đang sống, hạ thần hoàn toàn không biết.” 56Vua nói: “Hãy hỏi xem chàng thanh niên ấy là con của ai.”

57 Khi Đa-vít đã giết tên Phi-li-tin trở về thì Áp-ne đón chàng, dẫn đến trước mặt Sau-lơ. Tay Đa-vít còn đang xách cái đầu của tên Phi-li-tin.

58 Sau-lơ hỏi: “Nầy chàng trai, ngươi là con ai?” Đa-vít thưa: “Con là con của Gie-sê, người Bết-lê-hem, đầy tớ của bệ hạ.”

Giô-na-than kết bạn với Đa-vít

18 1 Đa-vít vừa tâu với Sau-lơ xong thì tâm hồn của Giô-na-than kết chặt với tâm hồn Đa-vít, đến nỗi Giô-na-than yêu mến Đa-vít như chính mạng sống mình. 2 Từ ngày đó, Sau-lơ giữ Đa-vít lại, không để chàng trở về nhà cha mình nữa. 3 Giô-na-than kết ước với Đa-vít, vì ông yêu mến Đa-vít như chính mạng sống mình. 4 Giô-na-than cởi áo khoác mình đang mặc đưa cho Đa-vít cùng với áo giáp, cả gươm, cung, và thắt lưng của mình nữa.

5 Khi Đa-vít ra trận, bất cứ nơi nào Sau-lơ sai đi, ông đều thành công. Vì thế, Sau-lơ phong cho ông làm chỉ huy trưởng quân đội. Ông được lòng toàn dân và cả triều thần của Sau-lơ nữa.

Sau-lơ ganh tị với Đa-vít

6 Khi Đa-vít đã giết được người Phi-li-tin và cùng đạo quân trở về thì những phụ nữ từ khắp các thành Y-sơ-ra-ên đi ra đón vua Sau-lơ, vừa hát vừa múa, reo mừng với trống cơm, và các thứ nhạc khí khác. 7 Những phụ nữ ấy vừa múa vừa hát đối đáp với nhau rằng:
  “Sau-lơ giết hàng ngàn,
   Còn Đa-vít giết hàng vạn!”

8 Sau-lơ rất tức giận và bực mình vì những lời nầy. Ông nói: “Người ta cho Đa-vít hàng vạn, còn ta hàng nghìn; chỉ còn thiếu cho nó vương quyền mà thôi!” 9 Kể từ ngày ấy, Sau-lơ thường nhìn Đa-vít với cặp mắt ganh tị.

Sau-lơ cố giết Đa-vít

10 Hôm sau, Đức Chúa Trời sai ác thần nhập vào Sau-lơ, ông nói lảm nhảm trong nhà, còn Đa-vít vẫn đánh đàn như mọi ngày. Sau-lơ cầm một cây giáo trong tay, 11 và phóng giáo vào Đa-vít vì ông thầm nghĩ: “Ta sẽ ghim nó vào vách.” Nhưng Đa-vít tránh khỏi mũi giáo hai lần.

12 Sau-lơ sợ Đa-vít vì Đức Giê-hô-va ở với Đa-vít, nhưng đã từ bỏ ông. 13 Sau-lơ đẩy Đa-vít đi xa, cho ông làm chỉ huy trưởng nghìn quân. Đa-vít dẫn quân ra vào trận mạc. 14 Ông thành công trong mọi việc vì Đức Giê-hô-va ở với ông. 15 Thấy Đa-vít rất thành công như thế, Sau-lơ lại càng sợ ông. 16 Nhưng toàn dân Y-sơ-ra-ên và Giu-đa đều yêu mến Đa-vít vì ông dẫn họ ra vào trận mạc.

Đa-vít cưới Mi-canh

17 Sau-lơ nói với Đa-vít: “Nầy, con gái lớn của ta là Mê-ráp. Ta sẽ gả nó cho con làm vợ, chỉ cần con dũng cảm giúp ta và chiến đấu cho Đức Giê-hô-va.” Sau-lơ thầm nghĩ: “Ta đừng tự tay hại nó, thà để cho tay của người Phi-li-tin hại nó còn hơn.” 18 Đa-vít thưa với Sau-lơ: “Con là ai? Thân phận con là gì? Gia tộc của cha con trong Y-sơ-ra-ên đâu có ra gì mà con được làm phò mã của bệ hạ?” 19 Tuy nhiên, đến lúc phải gả Mê-ráp, con gái của Sau-lơ, cho Đa-vít thì nàng lại được gả cho Át-ri-ên, người Mê-hô-la.

20 Nhưng Mi-canh, con gái của Sau-lơ, yêu Đa-vít. Khi biết được điều đó, Sau-lơ lấy làm thích thú. 21 Vì vua thầm nghĩ: “Ta sẽ gả con gái ta cho nó để gài bẫy nó, và tay người Phi-li-tin có thể hại nó.” Vậy, Sau-lơ nói với Đa-vít lần thứ hai: “Bây giờ, con sẽ làm phò mã của ta.”

22 Rồi Sau-lơ truyền lệnh cho triều thần: “Hãy rỉ tai với Đa-vít rằng: ‘Ông rất được lòng vua, và cả quần thần đều yêu mến ông. Vậy, hãy làm phò mã đi.’”

23 Triều thần của Sau-lơ nói lại các lời ấy với Đa-vít. Nhưng Đa-vít nói: “Các ông tưởng làm phò mã là việc nhỏ sao? Tôi vốn là một người nghèo nàn và hèn hạ.”

24 Triều thần của Sau-lơ thuật lại với vua câu trả lời của Đa-vít. 25 Sau-lơ bảo họ: “Các ngươi hãy nói với Đa-vít thế nầy: ‘Vua không đòi sính lễ gì khác, chỉ đòi một trăm dương bì của người Phi-li-tin để trả thù kẻ cừu địch mình.’” Âm mưu của Sau-lơ là khiến cho Đa-vít sa vào tay người Phi-li-tin.

26 Khi triều thần của vua thuật lại những lời nầy cho Đa-vít nghe, Đa-vít chấp nhận điều kiện ấy để làm phò mã. Trước kỳ hạn, 27 Đa-vít trỗi dậy, cùng với thuộc hạ mình đi đánh giết hai trăm người Phi-li-tin. Ông đem dương bì của chúng về, và nộp cho vua đủ số để trở thành phò mã. Vậy, Sau-lơ gả Mi-canh, con gái mình, cho Đa-vít làm vợ.

28 Nhưng khi Sau-lơ thấy rõ Đức Giê-hô-va ở với Đa-vít và thấy Mi-canh, con gái mình, yêu Đa-vít 29 thì Sau-lơ càng sợ Đa-vít hơn nữa. Vì vậy, Sau-lơ trở thành kẻ thù của Đa-vít suốt đời.

30 Mỗi lần các thủ lĩnh người Phi-li-tin gây chiến thì Đa-vít thường lập được nhiều chiến công hơn các bề tôi của Sau-lơ, khiến cho danh tiếng ông lừng lẫy.

Bình luận

Sự bảo vệ trong danh Chúa

Đa-vít nhận ra rằng sự bảo vệ tốt nhất không phải là áo giáp của Sau-lơ mà là danh Chúa (17:45).

Lúc đầu, Đa-vít cố gắng đối mặt với Gô-li-át trong bộ áo giáp của Sau-lơ. Rồi anh ta nhận ra, ‘Con không thể mang khí giới nầy mà đi được, vì con không quen’ (c.39). Thế là anh cởi áo giáp ra. Anh quyết định là chính mình. Đây là một bài học như vậy trong cuộc sống. Mặc áo giáp của người khác là không tốt. Nó luôn có vẻ giả tạo và không tự nhiên khi chúng ta cố gắng thể hiện bản thân như thể chúng ta là một người khác.

Có sức mạnh to lớn trong tính xác thực. Oscar Wilde đã nói, 'Hãy là chính mình, mấy vai khác đều đã có người rồi!’ Bạn làm việc hiệu quả nhất khi bạn là chính mình. Như Thánh Catherine of Siena đã nói: ‘Hãy trở thành con người mà Chúa muốn bạn trở thành và bạn sẽ làm rúng động cả thế giới.’

Đa-vít quan tâm đến danh Đức Chúa Trời và sự định danh ấy (c.45). Ông nói với Gô-li-át: ‘Ngươi cầm gươm, giáo, lao mà đến với ta. Còn ta, ta nhân danh Đức Giê-hô-va vạn quân mà đến’ (c.45). Ông nhận ra những hạn chế trong nỗ lực của con người (c.47). Ông tin tưởng vào Đức Chúa Trời của mình, Đấng mà chỉ một cái tên thôi cũng đủ đánh ngã kẻ mạnh nhất (c.46). Ông đã sẵn sàng để tin cậy vào danh Chúa khi đối mặt với sự chống đối dữ dội.

Bạn có thể phải đối mặt với sự phản đối lớn. Thế giới bạn đang sống có vẻ vô cùng quyền lực và choáng ngợp. Ngược lại, bạn có thể cảm thấy yếu đuối và thảm hại. Nhưng hãy nhân danh Đức Chúa Trời mà đi – nhận biết những giới hạn của mình nhưng vẫn tin cậy nơi Ngài để minh chứng cho danh Ngài. Vì Chúa ở cùng Đa-vít nên ông đã thành công trong mọi việc ông làm (18:5,12,14).

Thành công của Đa-vít khiến Sau-lơ tức giận và ghen tị (c.8-9). Như Joyce Meyer đã chỉ ra: “Chúa luôn đặt chúng ta xung quanh một người giống như giấy nhám để mài nhẵn những góc cạnh thô ráp của chúng ta… một cuộc thử nghiệm diễn ra trước khi chúng ta được thăng chức. Nếu bạn muốn lãnh đạo, trước tiên bạn phải phục vụ trong những hoàn cảnh có thể không lý tưởng và học cách cư xử khôn ngoan. Những điều này chuẩn bị cho chúng ta để được Đức Chúa Trời sử dụng.’

Chúa đã ban cho David nhiều thành công hơn. Điều thú vị là, vì Đa-vít quan tâm đến danh Đức Chúa Trời nên ‘danh tiếng ông lừng lẫy’ (c.30). Nhưng đó không phải là mục đích hay ý định, hay trọng tâm của cuộc đời ông.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin cho các hội thánh ở đất nước này lại tràn ngập những người thờ phượng danh Chúa Giê-su. Tôi cầu nguyện rằng mọi việc chúng ta làm có thể tập trung vào việc nhìn thấy danh Chúa Giê-su được tôn cao và vinh hiển một lần nữa trong xã hội của chúng ta.

Pippa chia sẻ

Xem 1 Sa-mu-ên 18:1, chúng ta thấy tình bạn tuyệt vời của Đa-vít và Giô-na-than. Chép rằng, 'tâm hồn của Giô-na-than kết chặt với tâm hồn Đa-vít' - họ là những người bạn tâm giao thực sự. Tình bạn sâu sắc thật sự rất thỏa mãn. Thật khác biệt khi có sự hỗ trợ của những người bạn yêu thương sát cánh bên bạn trong những lúc khó khăn. Và cười cùng bạn trong những khoảng thời gian hạnh phúc.

Tình bạn là thứ sẽ tồn tại mãi mãi. Trên thiên đàng, sẽ không có giới hạn về thời gian và không có sự ghen tị mà Đa-vít phải đối mặt.

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

Joyce Meyer, The Everyday Life Bible (Faithwords, 2018) p.451.

Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh được lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Được sử dụng dưới sự cho phép của Hodder & Stoughton Publishers, một công ty của Hachette UK. Đã đăng ký Bản quyền. 'NIV' là nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Nhãn hiệu Vương quốc Anh số 1448790.

Thánh Kinh được đánh dấu (MSG) lấy từ The Message. Bản quyền © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Được sử dụng dưới sự cho phép của NavPress Publishing Group.

Làm thế nào để có một kết thúc tốt đẹp

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more