Ngày 151

Thử thách nên chiến thắng

Khôn ngoan Thi Thiên 68:21-27
Tân ước Giăng 19:1-27
Cựu Ước 1 Sa-mu-ên 26:1-28:25

Giới thiệu

"Houston, chúng ta gặp rắc rối," là lời của Jim Lovell vào tối ngày 13 tháng 4 năm 1970. Gần 56 giờ sau nhiệm vụ lên mặt trăng, một vụ nổ trên tàu vũ trụ đã khiến phi hành đoàn lao vào cuộc chiến giành quyền sống sót. Trong vòng chưa đầy một phút, đã có một loạt lỗi hệ thống xảy ra khắp tàu vũ trụ. Người điều khiển chuyến bay của NASA cho biết: “Tất cả xảy ra cùng một lúc – một Thất bại thảm hại."

Tàu vũ trụ bay vòng quanh mặt trăng, sử dụng lực hút của nó để quay trở lại trái đất. Hàng triệu người đã theo dõi diễn biến trên truyền hình. Cuối cùng, tàu văng xuống Thái Bình Dương gần Tonga.

Trong một bài báo có tiêu đề 'Apollo 13: Từ thảm họa đến chiến thắng', phóng viên khoa học của BBC đã viết, 'Mặc dù nhiệm vụ không thành công từ góc độ thông thường, nhưng đó là một chiến thắng của sự khéo léo và quyết tâm.' Jim Lovell cho biết câu chuyện đó cho cả nhân loại biết rằng cho dù đại họa cũng có thể chuyển thành công.

Ví dụ tối cao và rõ ràng vềmột chiến thắng thoát từ thảm họa là thập tự giá. Điều mà đối với thế giới dường như là thất bại hoàn toàn trên thực tế lại là chiến thắng khải hoàn.

Khôn ngoan

Thi Thiên 68:21-27

21 Nhưng Đức Chúa Trời sẽ chà nát đầu kẻ thù Ngài,
   Và đầu tóc của kẻ cứ miệt mài trong tội ác.
22 Chúa đã phán rằng:
   “Từ Ba-san Ta sẽ dẫn dân Ta về,
   Đem họ lên khỏi biển sâu.
23 Để chân các ngươi giẫm lên máu kẻ thù
   Và lưỡi của những con chó các ngươi cũng liếm huyết kẻ thù để hưởng phần.”

24 Lạy Đức Chúa Trời là Vua của con, mọi người đã thấy đoàn diễu hành rước Chúa,
   Một đoàn diễu hành đi vào nơi thánh.
25 Những người ca hát đi trước, những kẻ đánh đàn theo sau,
   Ở giữa là những thiếu nữ đánh trống cơm.
26 “Hãy chúc tụng Đức Chúa Trời trong các hội chúng,
   Hãy chúc tụng Đức Giê-hô-va, hỡi con cháu Y-sơ-ra-ên,”
27 Kìa bộ tộc Bên-gia-min nhỏ nhất, đi đầu,
   Theo sau là các nhà lãnh đạo Giu-đa và bộ tộc của họ;
   Kế đến là các nhà lãnh đạo Sa-bu-lôn và các nhà lãnh đạo Nép-ta-li.

Bình luận

Chiến thắng của Thiên Chúa

Khi chúng ta nhìn khắp thế giới ngày nay, chúng ta thấy quá nhiều điều ác.

Thi thiên này tán dương sự chiến thắng cuối cùng của Đức Chúa Trời trên điều ác, đặc biệt là các quốc gia và đế quốc gian ác. Mời các bạn xem cuộc khải hoàn của Chúa vào đền thờ của Ngài. Chúa đã khải hoàn. Điều đúng sẽ giành chiến thắng. Một ngày nào đó, sự kiêu ngạo và tự cao của con người sẽ bị hạ thấp trước sự cai trị công bằng uy nghiêm của Đức Chúa Trời.

Đa-vít mô tả một cuộc diễu hành khải hoàn ăn mừng chiến thắng của Đức Chúa Trời trước các kẻ thù của ông: 'Nhưng Đức Chúa Trời sẽ chà nát đầu kẻ thù Ngài,... Lạy Đức Chúa Trời là Vua của con, mọi người đã thấy đoàn diễu hành rước Chúa.' (c.21, 24).

Tiếp theo là hình ảnh của một cộng đồng thờ phượng cách đúng đắn, với các ca sĩ, nhạc công, trống cơm và nhiều hơn nữa, tất cả đều ngợi khen Đức Chúa Trời – và có các lãnh đạo ở giữa họ (c.24–27). Họ được dẫn đầu bởi ‘chi phái nhỏ của Bên-gia-min’ (c.27). Những gì ở cuối và nhỏ bé nhất sẽ lại đứng đầu tiên.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, con cầu nguyện rằng chúng con sẽ thấy sự phục hưng của sự thờ phượng và các nhà lãnh đạo của quốc gia đến với trung tâm của các cộng đồng thờ phượng, ca ngợi Chúa trong hội chúng lớn (c.26).

Tân ước

Giăng 19:1-27

Quyết định của Phi-lát

1 Bấy giờ, Phi-lát cho đem Đức Chúa Jêsus đi đánh đòn. 2 Bọn lính đan một chiếc mão gai, đội trên đầu Ngài, và mặc cho Ngài một chiếc áo điều. 3 Họ đến gần Ngài và nói: “Lạy vua dân Do Thái!” Rồi họ tát vào mặt Ngài.

4 Phi-lát trở ra một lần nữa và nói với dân chúng: “Đây nầy, ta dẫn ông ấy ra ngoài cho các ngươi, để các ngươi biết ta không tìm thấy ông ấy có tội gì cả.” 5 Vậy, Đức Chúa Jêsus đi ra, đầu đội mão gai, mình mặc áo điều. Phi-lát nói với họ: “Hãy xem người nầy.”

6 Nhưng khi các thầy tế lễ cả và những thuộc hạ thấy Ngài thì la lên: “Đóng đinh nó trên cây thập tự! Đóng đinh nó trên cây thập tự!”

Phi-lát bảo chúng: “Các ngươi hãy tự đem ông ấy đi mà đóng đinh, vì ta không tìm thấy ông ấy có tội gì cả.”

7 Những người Do Thái đáp: “Chúng tôi có luật, chiếu theo luật ấy nó phải chết, vì nó tự xưng là Con Đức Chúa Trời.”

8 Khi nghe lời nầy, Phi-lát càng sợ hãi. 9 Ông lại trở vào dinh và nói với Đức Chúa Jêsus rằng: “Ngươi từ đâu đến?” Nhưng Đức Chúa Jêsus không trả lời. 10 Vì vậy, Phi-lát nói với Ngài: “Ngươi không nói gì với ta sao? Ngươi không biết rằng ta có quyền tha, cũng có quyền đóng đinh ngươi sao?”

11 Đức Chúa Jêsus đáp: “Nếu không do trên ban cho thì ngươi chẳng có quyền gì trên Ta; vì thế, kẻ nộp Ta cho ngươi còn nặng tội hơn.”

12 Từ đó, Phi-lát tìm cách tha Ngài, nhưng các người Do Thái la lên: “Nếu quan tha người nầy thì quan không phải là trung thần của Sê-sa, vì bất cứ ai tự xưng là vua đều là kẻ chống lại Sê-sa.”

13 Khi Phi-lát nghe những lời nầy thì đem Đức Chúa Jêsus ra, rồi ngồi vào chỗ xử án, tại nơi gọi là Chỗ Lát Đá, tiếng Hê-bơ-rơ gọi là Ga-ba-tha. 14 Bấy giờ là ngày Chuẩn Bị cho lễ Vượt Qua, vào khoảng giữa trưa.

Phi-lát nói với những người Do Thái rằng: “Đây là vua của các ngươi!”

15 Họ gào lên: “Hãy trừ nó đi, trừ nó đi! Đóng đinh nó trên cây thập tự!”

Phi-lát nói: “Ta sẽ đóng đinh vua các ngươi trên cây thập tự sao?”

Các thầy tế lễ cả đáp: “Chúng tôi không có vua nào khác, ngoài Sê-sa.”

16 Phi-lát giao Đức Chúa Jêsus cho họ để đem đi đóng đinh trên thập tự giá. Vậy họ giải Đức Chúa Jêsus đi.

Đức Chúa Jêsus bị đóng đinh trên thập tự giá

(Ma-thi-ơ 27:32-44; Mác 15:21-32; Lu-ca 23:26-43)

17 Đức Chúa Jêsus vác thập tự giá đi đến một nơi gọi là Đồi Sọ, tiếng Hê-bơ-rơ gọi là Gô-gô-tha. 18 Tại đó, họ đóng đinh Ngài. Có hai người khác cũng bị đóng đinh với Ngài, mỗi bên một người, còn Đức Chúa Jêsus ở giữa.

19 Phi-lát cũng sai viết một tấm bảng và treo trên thập tự giá. Trên tấm bảng có ghi rằng: “JÊSUS NGƯỜI NA-XA-RÉT, VUA DÂN DO THÁI.” 20 Vì nơi Đức Chúa Jêsus bị đóng đinh ở gần thành, và tấm bảng được ghi bằng tiếng Hê-bơ-rơ, La-tinh và Hi Lạp, nên có nhiều người Do Thái đọc. 21 Các thầy tế lễ cả của người Do Thái nói với Phi-lát: “Xin đừng viết: ‘Vua dân Do Thái,’ nhưng hãy viết: ‘Người nầy nói: Ta là vua dân Do Thái.’ ”

22 Phi-lát đáp: “Điều ta đã viết thì ta đã viết rồi.”   23 Khi đã đóng đinh Đức Chúa Jêsus vào thập tự giá rồi, những người lính lấy y phục của Ngài chia làm bốn phần, mỗi người một phần. Họ cũng lấy áo dài của Ngài, nhưng áo dài nầy là một tấm vải dệt từ trên xuống dưới, không có đường may.

24 Vậy, họ bảo nhau: “Đừng xé nó ra, nhưng hãy bắt thăm xem ai được.”

Như vậy, điều nầy làm ứng nghiệm lời Kinh Thánh:

  “Họ chia nhau y phục của Ta,
   Bắt thăm lấy áo dài Ta.” \t Đó là việc bọn lính đã làm.

25 Đứng gần thập tự giá của Đức Chúa Jêsus có mẹ Ngài, chị của mẹ Ngài, với Ma-ri vợ Cơ-lê-ô-pa và Ma-ri Ma-đơ-len. 26 Đức Chúa Jêsus thấy mẹ Ngài và môn đồ Ngài yêu thương đang đứng gần thì nói với mẹ rằng: “Thưa bà, đó là con của bà!” 27 Rồi Ngài nói với môn đồ ấy: “Nầy là mẹ của con!” Từ giờ đó, môn đồ nầy đem bà về nhà mình.

Bình luận

Chiến thắng của Chúa Giê-su

Bạn đã trải qua thời kỳ khó khăn trong cuộc đời mình? Có lẽ hiện tại bạn đang ở giữa thời kỳ khó khăn và mọi thứ không được tốt đẹp vào thời điểm này. Hãy nhớ rằng thời điểm chiến thắng vĩ đại nhất của Chúa Giê-su không phải là thời điểm tốt cho Ngài.

Tôi nhớ đã nói chuyện với Cha Raniero Cantalamessa, Người giảng cho Phủ Giáo hoàng, ngay trước khi ông tham gia vào một cuộc tranh luận công khai với một trong những 'Người vô thần mới'. Tôi đã hỏi cha Raniero liệu ông ấy có nghĩ mình sẽ thắng hay không. Ông ta trả lời rằng ông ta không biết. Ông ấy nói rằng ông ấy có thể thua cuộc tranh luận. “Nhưng,” ông ấy nói thêm, “*trong thất bại Chúa vẫn được tôn vinh *.”

Sự đóng đinh của Chúa Giê-su cho thấy rằng Đức Chúa Trời được tôn vinh trong những gì dường như là thất bại. Đây là thời điểm chiến thắng khải hoàn nhất của Chúa Giê-su.

Ba lần Phi-lát cam đoan rằng Chúa Giê-su vô tội (18:38; 19:4–6), và trong hai lần nữa, ông cố gắng để loại bỏ việc để Chúa Giê-su chết (cũng xem 19:12,14). Nhưng cuối cùng ông ta quá yếu đuối để hành động theo lương tâm của mình. Anh ấy ‘Phi-lát giao Đức Chúa Jêsus cho họ để đem đi đóng đinh trên thập tự giá.’ (c.16, MSG).

Cái chết của Chúa Giê-su là hoàn toàn tự nguyện. Không còn được tự do di chuyển, trên thực tế, Chúa Giê-su là người duy nhất hoàn toàn tự do. Phi-lát nói: “Ông không biết là tôi có quyền trả tự do hay đóng đinh ông sao?” (c.10). Chúa Giê-su trả lời: “Nếu không do trên ban cho thì ngươi chẳng có quyền gì trên Ta” (c.11, MSG). Điều trớ trêu là Chúa Giê-su có toàn quyền đối với Phi-lát.

Đây là thời điểm của bóng tối. Chúa Giê-su bị đánh đòn, đầu đội mão gai, bị đánh vào mặt, bị nộp để đóng đinh, bị lột quần áo và quân lính bắt thăm để lấy áo lót của ngài. Tuy nhiên, qua tất cả, Kinh thánh đã được ứng nghiệm (c.23–24).

Giăng nhấn mạnh đến sự ứng nghiệm của lời tiên tri và vương quyền của Chúa Giê-su. Trong suốt quá trình xét xử và đóng đinh Chúa Giê-su, luôn có chủ đề về việc liệu ngài có phải là vua hay không. Những người lính hóa trang cho Chúa Giê-su như một vị vua để nhạo báng và hét lên: “Kính chào vua dân Do Thái” (c.3). Phi-lát tuyên bố với sự mỉa mai cay đắng: ‘Đây là vua của các ngươi’ (c.14), và hỏi: ‘Ta sẽ đóng đinh vua các ngươi?’ (c.15). Các thầy tế lễ cả trả lời: ‘Chúng tôi không có vua nào khác ngoài Sê-sa’ (c.15), và vì vậy Phi-lát cho dựng sẵn một tấm biển ghi: ‘Giê-su người Na-xa-rét, vua dân Do Thái’ (c.19).

Khi Chúa Giê-su bị đóng đinh, Ngài không có vẻ gì khác ngoài một vị vua. Ngài đang bị chế nhạo và phỉ báng. Tuy nhiên, điều trớ trêu là khi Phi-lát viết tấm biển (bằng ba ngôn ngữ để mọi người có thể đọc được, câu 20), mục đích của Đức Chúa Trời đang được thực hiện trong việc công bố cho toàn thế giới rằng Chúa Giê-su là Vua của Đức Chúa Trời. Ngài là Vua Tình Yêu, ẩn mình và yên lặng.

Trong phiên tòa xét xử, Chúa Giê-su tuyên bố với Phi-lát: “Chính ngươi nói Ta là vua” (18:37). Tuy nhiên, không giống như Caesar, vương quốc của Ngài ‘không thuộc về thế gian này’ (c.36), vì đó là vương quốc vĩnh cửu trên trời. Vị Vua vĩnh cửu này đang chiến thắng, không phải nhờ sức mạnh của chủ nghĩa khải hoàn La Mã, nhưng nhờ sự yếu đuối bên ngoài của cái chết trên thập tự giá.

Chúa Giê-su đang chiến thắng bóng tối, sự dữ và tội lỗi. Ngày mai chúng ta sẽ đọc những lời vĩ đại đó, ‘Mọi việc đã hoàn tất’ (19:30). Chúa Giê-su đã hoàn thành nhiệm vụ gánh lấy tội lỗi của thế gian trong chính thân thể của mình. Đây là chiến thắng vĩ đại nhất trong lịch sử thế giới. Đây là chiến thắng của cái thiện trước cái ác, của sự sống trước cái chết.

Cuộc sống của Ngài dường như là một thất bại khủng khiếp. Hận thù dường như đã chiến thắng tình yêu. Nhưng thực ra, kẻ bị chinh phục, bề ngoài thất bại, thực ra đã chiến thắng và mở ra một nguồn sống mới, một tầm nhìn mới cho nhân loại và một con đường mới dẫn đến hòa bình và hiệp nhất.

Nếu lúc này bạn đang vật lộn với hoàn cảnh của cuộc đời mình, hãy ở gần Chúa Giê-su và nhớ rằng Chúa có thể được tôn cao trong thất bại. Những chiến thắng vĩ đại nhất trong cuộc sống của chúng ta đôi khi xảy ra trong hoàn cảnh khó khăn nhất.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, cảm ơn Ngài vì sự chiến thắng của Ngài, Đức Chúa Trời luôn dẫn dắt chúng con trong cuộc diễu hành khải hoàn trong Đấng Christ, và ‘Ngài làm cho hương thơm về sự hiểu biết Ngài lan tỏa khắp nơi’ (2 Cô-rinh-tô 2:14).

Cựu Ước

1 Sa-mu-ên 26:1-28:25

Đa-vít tha chết cho Sau-lơ một lần nữa

1 Người Xíp lại đến gặp Sau-lơ tại Ghi-bê-a, và báo rằng: “Đa-vít đang trốn trên đồi Ha-ki-la, đối diện hoang mạc.”

2 Sau-lơ lên đường cùng với ba nghìn quân tuyển chọn của Y-sơ-ra-ên, đi xuống hoang mạc Xíp để tìm Đa-vít. 3 Sau-lơ đóng trại bên đường, trên đồi Ha-ki-la, đối diện hoang mạc; còn Đa-vít thì ở trong hoang mạc. Khi thấy Sau-lơ đuổi theo mình, 4 ông sai người đi do thám, và biết chắc chắn rằng Sau-lơ đã đến.

5 Đa-vít lên đường và đến tận nơi Sau-lơ đóng trại. Ông nhìn thấy chỗ ngủ của Sau-lơ và Áp-ne, con Nê-rơ, là tư lệnh quân đội của vua. Sau-lơ ngủ trong trại quân, có quân lính đóng trại chung quanh ông.

6 Đa-vít lên tiếng hỏi A-hi-mê-léc, người Hê-tít, và A-bi-sai, con của Xê-ru-gia, em của Giô-áp: “Ai sẽ đi với ta xuống trại quân Sau-lơ?” A-bi-sai đáp: “Tôi sẽ đi xuống với ông.”

7 Ban đêm, Đa-vít và A-bi-sai đến chỗ quân lính, thấy Sau-lơ đang ngủ trong trại quân, cây giáo cắm xuống đất nơi đầu giường. Áp-ne và quân lính nằm chung quanh Sau-lơ.

8 A-bi-sai nói với Đa-vít: “Hôm nay, Đức Chúa Trời đã phó kẻ thù của ông vào tay ông. Xin cho phép tôi lấy giáo đâm, chỉ một nhát là ghim ông ta xuống đất; không cần phải đâm lại lần thứ hai.”

9 Nhưng Đa-vít nói với A-bi-sai: “Đừng giết ông ấy! Vì có ai tra tay trên người được xức dầu của Đức Giê-hô-va mà không bị trừng phạt đâu?” 10 Ông nói tiếp: “Thật như Đức Giê-hô-va hằng sống, Đức Giê-hô-va chắc chắn sẽ đánh phạt vua, hoặc khi đến kỳ định vua phải chết, hoặc khi ra trận mà bị thiệt mạng. 11 Nguyện Đức Giê-hô-va giữ ta khỏi tra tay vào người được xức dầu của Ngài! Ngươi hãy lấy cây giáo nơi đầu giường và bình nước, rồi chúng ta đi.”

12 Thế là, Đa-vít lấy cây giáo và bình nước nơi đầu giường của Sau-lơ, rồi hai người đi. Không ai thấy, không ai biết, và cũng chẳng ai thức giấc; tất cả đều ngủ, vì Đức Giê-hô-va đã khiến họ ngủ say.

13 Rồi Đa-vít sang phía bên kia, đứng trên đỉnh núi, cách họ một khoảng rất xa. 14 Ông gọi quân lính và Áp-ne, con Nê-rơ: “Áp-ne, ông không trả lời sao?”

Áp-ne trả lời: “Ông là ai mà dám gọi vua?”

15 Đa-vít nói với Áp-ne: “Chẳng phải ông là bậc trượng phu sao? Trong Y-sơ-ra-ên ai bằng ông? Vậy, tại sao ông không canh giữ vua, là chúa của ông? Có người trong dân chúng đã đến muốn giết vua là chúa ông. 16 Điều ông đã làm đó không tốt đâu. Thật như Đức Giê-hô-va hằng sống, ông đáng chết vì không canh giữ chúa của ông, là người được xức dầu của Đức Giê-hô-va. Bây giờ, hãy xem cây giáo của vua và bình nước trên đầu giường vua ở đâu rồi?”

17 Sau-lơ nhận ra tiếng của Đa-vít, và hỏi: “Hỡi Đa-vít, con ta, có phải tiếng của con không?”

Đa-vít thưa: “Tâu bệ hạ, chúa của con, đúng là tiếng con.” 18 Ông nói tiếp: “Tại sao chúa đuổi theo đầy tớ mình như vậy? Con đã làm điều gì, và tay con đã nhúng vào tội ác chi? 19 Bây giờ, xin bệ hạ hãy lắng nghe lời của đầy tớ bệ hạ. Nếu Đức Giê-hô-va thúc giục bệ hạ hại con, nguyện Ngài tiếp nhận tế lễ. Nhưng nếu là loài người, nguyện chúng bị nguyền rủa trước mặt Đức Giê-hô-va; vì ngày nay chúng đã xua đuổi con ra khỏi chỗ dành cho con trong sản nghiệp của Đức Giê-hô-va, và nói rằng: ‘Hãy đi, thờ các thần khác.’ 20 Ôi! Nguyện máu con không chảy ra trên đất cách xa mặt Đức Giê-hô-va; vì vua Y-sơ-ra-ên đã kéo quân ra để tìm một con bọ chét, như người ta đuổi bắt chim đa đa trên núi vậy.”

21 Bấy giờ, Sau-lơ nói: “Ta có tội! Hỡi Đa-vít, con ta, hãy trở lại! Ta sẽ không làm hại con nữa, vì ngày nay con đã xem trọng mạng sống ta. Thật, ta đã hành động điên rồ, đã sai lầm quá lớn.”

22 Đa-vít thưa: “Đây là cây giáo của bệ hạ, xin cho một đầy tớ của bệ hạ qua đây mà lấy. 23 Đức Giê-hô-va sẽ thưởng cho mỗi người tùy theo sự công chính và lòng trung thành của người ấy. Hôm nay, Ngài đã phó bệ hạ vào tay con, nhưng con không muốn tra tay vào người được xức dầu của Đức Giê-hô-va. 24 Hôm nay, con đã xem mạng sống bệ hạ là quý trọng thể nào, thì Đức Giê-hô-va cũng sẽ xem mạng sống con là quý trọng thể ấy, và giải cứu con khỏi mọi hoạn nạn.”

25 Sau-lơ nói với Đa-vít: “Hỡi Đa-vít, con ta, nguyện con được phước! Chắc chắn con sẽ làm những việc lớn lao và sẽ thành công.”

Rồi Đa-vít đi đường mình, còn Sau-lơ trở về nhà.

Đa-vít tại Xiếc-lác

27 1 Đa-vít thầm nghĩ rằng: “Chắc một ngày kia, ta sẽ chết bởi tay Sau-lơ. Tốt hơn là ta nên trốn sang đất Phi-li-tin để Sau-lơ không còn tìm bắt ta trong khắp lãnh thổ Y-sơ-ra-ên nữa. Như vậy, ta sẽ thoát khỏi tay vua.”

2 Rồi Đa-vít lên đường cùng sáu trăm người theo mình, vượt biên giới đến với A-kích, con của Ma-óc, vua Gát. 3 Đa-vít và các thuộc hạ ở với A-kích tại Gát, mỗi người đều có gia quyến mình. Đa-vít có hai vợ đi theo, tức là A-hi-nô-am ở Gít-rê-ên, và A-bi-ga-in, trước làm vợ của Na-banh ở Cạt-mên. 4Khi Sau-lơ được tin Đa-vít đã trốn sang Gát, thì không còn truy lùng ông nữa.   5 Đa-vít nói với A-kích: “Nếu tôi được ơn trước mặt ngài, xin hãy cho tôi một nơi nào trong các thành thuộc vùng quê để tôi ở. Vì đầy tớ ngài ở trong hoàng thành với ngài sao được?”

6 Vậy trong ngày đó, A-kích ban thành Xiếc-lác cho ông. Vì thế, Xiếc-lác thuộc về các vua Giu-đa cho đến ngày nay. 7 Thời gian Đa-vít ngụ trong đất người Phi-li-tin là một năm bốn tháng.

8 Đa-vít và các thuộc hạ tiến đánh người Ghê-su-rít, Ghiệt-xít, và A-ma-léc. Đó là những dân tộc từ lâu đã sống ở miền đất Su-rơ trải dài cho đến đất Ai Cập. 9 Mỗi khi đánh một vùng đất nào, Đa-vít không để một người nam hay nữ nào còn sống sót; lấy hết chiên, bò, lừa, lạc đà, và quần áo. Rồi ông trở về với A-kích.

10 Nếu vua A-kích hỏi: “Hôm nay, các ngươi đi đánh nơi nào?” Đa-vít trả lời: “Nê-ghép của Giu-đa”, hoặc “Nê-ghép của người Giê-ra-mê-lít”, hoặc “Nê-ghép của người Kê-nít.” 11 Đa-vít không để một người nam hay nữ nào sống sót để dẫn về Gát, vì ông nói: “E chúng sẽ báo cáo có hại cho chúng ta rằng: ‘Đa-vít đã làm như thế.’” Suốt thời gian Đa-vít ở tại vùng quê xứ Phi-li-tin, ông vẫn thường làm như vậy. 12 Vì vậy, vua A-kích tin Đa-vít, vì nghĩ rằng: “Hắn tự làm cho mình trở nên đáng ghét đối với Y-sơ-ra-ên, là dân tộc hắn, và hắn sẽ làm đầy tớ cho ta mãi mãi.”

28 1 Trong lúc đó, người Phi-li-tin tập hợp các lực lượng để giao chiến với Y-sơ-ra-ên. A-kích nói với Đa-vít: “Ngươi phải biết rằng ngươi và các thuộc hạ của ngươi sẽ đi ra trận với ta.”

2 Đa-vít nói với A-kích: “Vâng, ngài sẽ thấy điều đầy tớ ngài có thể làm.”

A-kích nói với Đa-vít: “Thế thì, ta sẽ đặt ngươi làm vệ sĩ cho ta suốt đời.”

Sau-lơ cầu đồng bóng ở Ên-đô-rơ

3 Bấy giờ, Sa-mu-ên đã qua đời; toàn dân Y-sơ-ra-ên than khóc và an táng ông tại Ra-ma, là thành của ông. Còn Sau-lơ đã trục xuất những đồng cốt và thầy bói ra khỏi xứ sở.   4 Người Phi-li-tin tập hợp lại và đến đóng quân tại Su-nem. Sau-lơ cũng tập hợp toàn thể Y-sơ-ra-ên, và đóng quân tại Ghinh-bô-a. 5 Nhưng khi Sau-lơ thấy trại quân Phi-li-tin thì hoảng sợ và vô cùng bối rối trong lòng. 6 Vua cầu hỏi Đức Giê-hô-va, nhưng Đức Giê-hô-va không trả lời, dù là qua chiêm bao, hoặc u-rim, hay qua các nhà tiên tri. 7 Sau-lơ bảo triều thần: “Hãy tìm cho ta một bà cốt, để ta đến cầu hỏi bà ấy.”

Triều thần tâu: “Có một bà cốt ở Ên-đô-rơ.”

8 Sau-lơ cải trang, mặc y phục khác, rồi cùng với hai người đến nhà bà nầy lúc ban đêm. Sau-lơ nói: “Xin bà ngồi đồng mà bói cho tôi, và hãy gọi lên hồn của người tôi sẽ nói cho bà biết.” 9 Người đàn bà đáp: “Nầy, ông biết rõ điều Sau-lơ đã làm, vua đã trục xuất những đồng cốt và thầy bói ra khỏi xứ sở. Vậy, tại sao ông lại gài bẫy để giết tôi?”

10 Sau-lơ chỉ Đức Giê-hô-va mà thề với bà ấy: “Thật như Đức Giê-hô-va hằng sống, bà sẽ không bị hình phạt gì về việc nầy cả!”

11 Người đàn bà hỏi: “Tôi phải gọi ai lên cho ông?”

Sau-lơ trả lời: “Hãy gọi Sa-mu-ên cho tôi.”

12 Khi người đàn bà thấy Sa-mu-ên thì la hoảng, và nói với Sau-lơ: “Tại sao ngài lừa tôi? Ngài là vua Sau-lơ!”

13 Vua nói với bà: “Đừng sợ! Bà đã thấy gì?”

Người đàn bà đáp: “Tôi thấy một vị thần từ dưới đất lên.”

14 Vua hỏi: “Diện mạo vị ấy ra sao?” Bà đáp: “Ấy là một cụ già đi lên, khoác một chiếc áo choàng.”

Sau-lơ biết đó là Sa-mu-ên, liền cúi đầu, sấp mình xuống đất và lạy.

15 Sa-mu-ên hỏi Sau-lơ: “Tại sao ngươi quấy rầy ta mà gọi ta lên?”

Sau-lơ trả lời: “Tôi lâm vào tình cảnh rất nguy khốn; vì người Phi-li-tin giao chiến với tôi, và Đức Chúa Trời đã rời khỏi tôi. Ngài không trả lời cho tôi, dù qua các nhà tiên tri, hay qua chiêm bao. Vậy, tôi phải gọi ông lên, để ông cho tôi biết phải làm gì.”

16 Sa-mu-ên nói: “Tại sao ngươi còn cầu hỏi ta, trong khi Đức Giê-hô-va đã từ bỏ ngươi và trở thành kẻ thù của ngươi? 17 Đức Giê-hô-va đã làm cho ngươi đúng như những gì Ngài đã phán qua ta: Đức Giê-hô-va đã lấy vương quốc khỏi tay ngươi mà ban cho người lân cận ngươi là Đa-vít. 18 Vì ngươi đã không vâng theo lời phán của Đức Giê-hô-va, không làm cho người A-ma-léc nếm biết cơn thịnh nộ của Ngài, nên ngày nay Đức Giê-hô-va đối xử với ngươi như thế. 19 Hơn nữa, Đức Giê-hô-va sẽ phó Y-sơ-ra-ên và ngươi vào tay người Phi-li-tin. Ngày mai, ngươi và các con trai ngươi sẽ ở một nơi với ta. Đức Giê-hô-va cũng sẽ phó quân đội Y-sơ-ra-ên vào tay người Phi-li-tin.”

20 Sau-lơ liền ngã nằm dài dưới đất, các lời của Sa-mu-ên khiến vua quá sợ hãi. Hơn nữa, vua đã kiệt sức vì cả ngày và đêm ấy vua không ăn gì cả.

21 Bấy giờ, người đàn bà đến bên Sau-lơ, thấy vua quá kinh hãi thì nói: “Nầy, tớ gái ngài đã vâng theo tiếng ngài. Tôi đã liều mạng sống mình để vâng theo những lời ngài bảo. 22 Vậy bây giờ, xin ngài hãy nghe tớ gái ngài: Xin cho tôi dọn cho ngài miếng bánh, và xin ngài ăn để có sức mà đi đường.”

23Sau-lơ từ chối và nói: “Ta không ăn.”

Nhưng các người theo hầu vua cũng như người đàn bà nài nỉ quá nên vua phải nghe theo họ. Vua đứng dậy và ngồi lên giường.

24 Người đàn bà ấy có một con bê béo tốt, liền vội vàng bắt nó làm thịt. Rồi bà lấy bột nhồi và làm bánh không men. 25 Bà dọn ra cho Sau-lơ và các người theo hầu vua. Ăn xong, họ đứng dậy và ra đi ngay trong đêm ấy.

Bình luận

Chiến thắng của David

Chiến thắng của David không đến một cách dễ dàng. Chiến thắng trong cuộc sống hiếm khi dễ dàng. Chúng thường đến sau nhiều khó khăn và thất bại.

Sau-lơ nói với Đa-vít: ‘Hỡi Đa-vít, con ta, nguyện con được phước! Chắc chắn con sẽ làm những việc lớn lao và sẽ thành công'(26:25).

Thật bi thảm khi thấy Sau-lơ đã sa sút đến mức nào. Ở một giai đoạn, anh ấy là người đầy Thần của Chúa, đã loại bỏ điều ác khỏi vùng đất. Bây giờ anh thấy mình đang hỏi ý kiến của chính những phù thủy mà anh đã trục xuất (chương 28). Tuy nhiên, ngay cả trong Cựu Ước đã có những khởi đầu về sự hiểu biết về cuộc sống sau khi chết, và rằng bất chấp tất cả những gì ông đã làm, Chúa đã cứu Sau-lơ – ‘ngày mai ngươi và các con trai ngươi sẽ ở một nơi với ta’ (28:19).

Chúng ta cũng thấy khía cạnh tồi tệ nhất trong tính cách của Đa-vít. Anh ta gia nhập người Philistines, sống bằng sự lừa dối và giết phụ nữ và trẻ em (chương 27). Anh ta phải chìm xuống độ sâu thấp nhất để che giấu những gì anh ta đang làm. Bức tranh mà Kinh thánh vẽ về Đa-vít còn lâu mới hoàn hảo, tuy nhiên Đức Chúa Trời vẫn sử dụng ông bất chấp những thất bại và khuyết điểm của ông.

Mặt khác, chúng ta cũng thấy Đa-vít ở trạng thái tốt nhất của anh ấy. Đa-vít có cơ hội trả thù Sau-lơ, người đang cố giết ông. Tuy nhiên, David từ chối trả thù. Ông rất kính trọng Sau-lơ vì địa vị của ông.

Ông nói: 'Ai có thể đặt tay trên người được xức dầu của Chúa mà không có tội?... Chúa cấm tôi đặt tay trên người được xức dầu của Chúa' (26:9,11).

Đa-vít vẫn trung thành với Sau-lơ, bất chấp việc Sau-lơ đang cố giết ông. Hãy noi gương Đa-vít và từ chối phạm tội khi bạn đang nỗ lực thoát khỏi uy quyền của một người trên bạn.

Ngay cả Sau-lơ cũng công nhận “sự công bình và trung tín” của Đa-vít (c.23). Sau-lơ thấy rằng ông ta ‘sẽ làm nên những việc lớn lao và chắc chắn sẽ thành công’ (c.25).

Cuộc đời của Đa-vít dạy chúng ta đừng mong đợi thành công và chiến thắng ngay lập tức. Thông thường, Chúa chuẩn bị chúng ta qua những năm tháng mờ mịt, khó khăn và thậm chí thất bại hay vấp ngã. Chính trong những thời điểm thử thách này, giống như Đa-vít, chúng ta không bao giờ được hành động để trả thù mà phải đối xử với mọi người bằng tình yêu thương, danh dự và tôn trọng.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, cảm ơn Ngài đã sử dụng chúng con cách mạnh mẽ mặc dù chúng con có nhiều thất bại. Cảm ơn vì chiến thắng của chúng con trước cái ác chỉ xảy ra nhờ chiến thắng của Chúa Giê-su trên thập giá và trong sự phục sinh của Ngài.

Pippa chia sẻ

Giăng 19:25–27

Tôi không thể tưởng tượng nổi những gì Ma-ry Mẹ Chúa Giê-su đã trải qua khi bà đứng bên thập giá nhìn con mình hấp hối. Thật tồi tệ khi một trong những đứa con của chúng tôi bị gãy chân và một đứa khác phải phẫu thuật. Nhìn con mình khổ sở là điều đau đớn nhất. Ma-ry là nguồn cảm hứng khi là một người mẹ, và tình mẹ con thật cảm động. Đôi khi chỉ cần có mặt ở đó là tất cả những gì bạn có thể làm.

Sự quan tâm và chu cấp của Chúa Giê-su dành cho mẹ Ngài, ngay cả trong thời điểm khó khăn nhất của cuộc đời Ngài, là một lời nhắc nhở về tầm quan trọng của việc luôn quan tâm đến gia đình của chúng ta.

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

Paul Rincon, 'Apollo 13: From Disaster to Triumph', [Online] http://news.bbc.co.uk/1/hi/sci/tech/8613766.stm [last accessed December 2014].

Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh được lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Được sử dụng dưới sự cho phép của Hodder & Stoughton Publishers, một công ty của Hachette UK. Đã đăng ký Bản quyền. 'NIV' là nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Nhãn hiệu Vương quốc Anh số 1448790.

Thánh Kinh được đánh dấu (MSG) lấy từ The Message. Bản quyền © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Được sử dụng dưới sự cho phép của NavPress Publishing Group.

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more