'Yêu cuồng nhiệt'
Giới thiệu
Mẹ của Francis Chan qua đời khi sinh ra anh. Sự rung cảm duy nhất từ cha mà anh ấy có thể nhớ được kéo dài khoảng ba mươi giây khi anh ấy đang trên đường đến đám tang của mẹ kế lúc chín tuổi. Khi anh mười hai tuổi, cha anh cũng qua đời. Francis đã khóc, nhưng cũng cảm thấy nhẹ lòng.
Francis bây giờ là một mục sư. Ông và vợ, Lisa, có bảy người con. Khi những đứa con của ông được sinh ra, tình yêu của ông dành cho con cái và ước muốn chúng dành tình yêu cho ông rất mạnh mẽ. Ông cảm nhận được Chúa mong mỏi tình yêu từ chúng ta và chính Ngài cũng yêu thương chúng ta biết bao. Ông ấy nói: 'Qua trải nghiệm này, tôi hiểu ra rằng mong muốn có con chỉ là tiếng vang mờ nhạt của tình yêu vĩ đại mà Chúa dành cho tôi và cho mọi người mà Ngài đã tạo ra... Tôi yêu các con tôi nhiều đến mức đau lòng'.
Gọi cuốn sách đầu tiên của mình là Yêu cuồng nhiệt , ông ấy viết, 'Ý tưởng về Yêu cuồng nhiệt liên quan đến mối quan hệ của chúng ta với Chúa. Trong suốt cuộc đời mình, tôi đã nghe người ta nói: “Chúa yêu bạn”. Đó có lẽ là tuyên bố điên rồ nhất mà bạn có thể đưa ra khi nói rằng Đấng Tạo Hóa vĩnh cửu của vũ trụ này đang yêu tôi. Có một phản ứng phải xảy ra nơi các tín đồ, một phản ứng điên cuồng đối với tình yêu đó. Bạn có thực sự hiểu những gì Đức Chúa Trời đã làm cho bạn không? Nếu vậy, tại sao phản ứng của bạn rất hời hợt?
Từ 'nhiệt thành' ngụ ý một khao khát mãnh liệt hoặc say đắm. Điều đó đôi lúc có thể bị hiểu sai, nhưng như Phao-lô viết, lúc nào cũng nhiệt tình về điều tốt thì mới thật sự tốt (Ga-la-ti 4:18). Ở một chỗ khác, ông nói: ‘Chớ thiếu nhiệt thành’ (Rô-ma 12:11). Có lẽ một bản dịch hiện đại hợp lý của từ 'nhiệt thành' là 'tình yêu cuồng nhiệt'.
Thi Thiên 69:1-12
Cầu xin Chúa giải cứu khi gặp hoạn nạn
Thi Thiên của Đa-vít, sáng tác cho nhạc trưởng, theo điệu “Hoa huệ”
1 Đức Chúa Trời ôi! Xin cứu con,
Vì những dòng nước đã ngập đến cổ con.
2 Con bị lún trong bùn sâu
Và bị hỏng chân.
Con bị chìm trong nước sâu,
Dòng nước cuốn trôi con.
3 Con kêu lên, mệt lả,
Họng con khô khốc,
Mắt con hao mòn
Khi trông đợi Đức Chúa Trời của con.
4 Những kẻ ghen ghét con vô cớ
Nhiều hơn số tóc trên đầu con;
Những kẻ thù hung bạo vô cớ muốn hủy diệt con;
Con phải bồi thường vật mà con không ăn cắp.
5 Đức Chúa Trời ôi! Chúa biết sự ngu dại của con,
Các tội lỗi của con không giấu được Chúa.
6 Lạy Chúa là Đức Giê-hô-va vạn quân,
Nguyện những người trông đợi Chúa không bị hổ thẹn vì cớ con;
Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên ôi!
Nguyện những người tìm kiếm Chúa không bị sỉ nhục vì cớ con.
7 Vì cớ Chúa mà con mang điều nhục nhã
Và sự hổ thẹn bao phủ mặt con.
8 Con trở nên một kẻ xa lạ đối với anh em con,
Một người ngoại quốc đối với các con trai của mẹ con.
9 Vì sự sốt sắng về Nhà Chúa thiêu đốt con,
Nỗi sỉ nhục của kẻ sỉ nhục Chúa đã đổ trên con.
10 Khi con khóc lóc và kiêng ăn để ép linh hồn
Thì chúng lại lăng nhục con.
11 Khi con lấy vải sô làm áo mặc
Thì con trở nên trò cười đối với chúng.
12 Những kẻ ngồi nơi cổng thành đàm tiếu về con,
Và con trở thành câu hát chế nhạo của bọn say rượu.
Bình luận
‘Tình yêu cuồng nhiệt’ với nhà Chúa
Đa-vít yêu Chúa đến nỗi cảm thấy nếu ai xúc phạm Chúa là xúc phạm mình. Thật đau lòng khi nghe người ta xúc phạm đến Chúa: ‘Nỗi sỉ nhục của kẻ sỉ nhục Chúa đã đổ trên con.’ (c.9b).
Đa-vít viết, ‘… sự sốt sắng về Nhà Chúa thiêu đốt con’ (c.9a). Ông rất say mê nhà của Đức Chúa Trời vì đó là nơi tượng trưng cho sự hiện diện của Đức Chúa Trời với dân sự của Ngài. Bản dịch The Message giải thích sự sốt sắng mà Đa-vít thể hiện trong câu này: 'Bởi vì con yêu Ngài cách cuồng nhiệt (c.9a).
Những lời này được các môn đồ áp dụng cho Chúa Giê-su khi ngài dọn sạch đền thờ (Giăng 2:17). Vì lòng sốt sắng đối với nhà Đức Chúa Trời, Chúa Giê-su đã xua đuổi những kẻ cố trục lợi từ nơi thờ phượng, lợi dụng những người muốn đến gần Đức Chúa Trời.
Đa-vít nóng cháy với việc gìn giữ danh của Đức Chúa Trời. Ông không muốn ai bị sỉ nhục vì mình: ‘Nguyện những người trông đợi Chúa không bị hổ thẹn vì cớ con’ (Thi thiên 69:6). Ông biết sự điên rồ và tội lỗi của mình – tôi cũng thế: ‘Đức Chúa Trời ôi! Chúa biết sự ngu dại của con, Các tội lỗi của con không giấu được Chúa.’ (c.5). Đa-vít mong mỏi rằng điều này sẽ không làm ô danh nhà của Đức Chúa Trời.
Ngày nay, nhà của Đức Chúa Trời – đền thờ – là Đấng Christ và thân thể Ngài, Hội thánh của Ngài (1 Phi-e-rơ 2:5). Không có gì sai khi nhiệt tình với hội thánh. Hãy sốt sắng để thấy danh Đức Chúa Trời được tôn vinh trong hội thánh của ngài ngày nay.
Cá nhân tôi được truyền cảm hứng khi nhìn thấy lòng sốt sắng đối với nhà Đức Chúa Trời – niềm đam mê thờ phượng, sự ‘hào hứng’ với các bài giảng, và sự chào đón tuyệt vời dành cho người mới.
Sự say mê thì đầy cảm hứng và lây lan. Chúng ta cần nhiều tình yêu cuồng nhiệt hơn trong hội thánh ngày nay.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, xin hãy thiêu đốt con với lòng nhiệt thành vì danh Chúa và hội thánh của Chúa.
Giăng 21:1-25
Đức Chúa Jêsus hiện ra nơi bờ biển Ti-bê-ri-át
1 Sau đó, Đức Chúa Jêsus lại hiện ra với các môn đồ Ngài bên bờ biển Ti-bê-ri-át. Việc Ngài hiện ra như sau: 2 Si-môn Phi-e-rơ, Thô-ma gọi là Đi-đim, Na-tha-na-ên, người thành Ca-na trong miền Ga-li-lê, các con trai của Xê-bê-đê, và hai môn đồ khác đang họp lại với nhau. 3 Si-môn Phi-e-rơ nói với họ: “Tôi đi đánh cá.” Những người kia đáp: “Chúng tôi đi với anh!” Họ đi ra, xuống thuyền, nhưng trong đêm ấy không bắt được gì cả.
4 Trời vừa sáng, Đức Chúa Jêsus đứng trên bờ, nhưng các môn đồ không biết đó là Đức Chúa Jêsus.
5 Đức Chúa Jêsus hỏi: “Các con ơi, không có con cá nào sao?”
Họ đáp: “Thưa không.”
6 Ngài bảo: “Hãy thả lưới bên phải thuyền thì các con sẽ được.” Vậy, họ thả lưới xuống, được nhiều cá đến nỗi kéo lên không xuể.
7 Môn đồ được Đức Chúa Jêsus yêu thương nói với Phi-e-rơ: “Ấy là Chúa!” Khi Si-môn Phi-e-rơ nghe rằng ấy là Chúa thì mặc áo vào (vì đang ở trần), rồi nhảy xuống biển. 8 Các môn đồ khác đi vào bằng thuyền, kéo theo một tay lưới đầy cá, vì chỉ cách bờ khoảng chín chục mét. 9 Vừa bước lên bờ, họ thấy tại đó có lửa than với cá đang nướng ở trên, và có bánh nữa.
10 Đức Chúa Jêsus bảo họ: “Hãy đem một ít cá mà các con vừa đánh được lại đây.” 11 Si-môn Phi-e-rơ xuống thuyền, kéo tay lưới đầy một trăm năm mươi ba con cá lớn vào bờ. Dù nhiều cá như vậy, lưới vẫn không rách. 12 Đức Chúa Jêsus bảo: “Các con hãy lại dùng điểm tâm.” Không một ai trong các môn đồ dám hỏi Ngài: “Ông là ai?” Vì họ biết ấy là Chúa. 13 Đức Chúa Jêsus đến, lấy bánh trao cho họ, và cũng trao cá nữa. 14 Đây là lần thứ ba Đức Chúa Jêsus hiện ra với các môn đồ Ngài sau khi Ngài từ cõi chết sống lại.
Đức Chúa Jêsus và Phi-e-rơ
15 Khi ăn xong, Đức Chúa Jêsus nói với Si-môn Phi-e-rơ rằng: “Si-môn, con của Giăng, con yêu Ta hơn những người nầy chăng?”
Phi-e-rơ thưa: “Vâng, thưa Chúa, Chúa biết rằng con yêu Chúa.”
Đức Chúa Jêsus bảo: “Hãy chăm sóc những chiên con của Ta.”
16 Ngài lại hỏi ông lần thứ hai: “Si-môn, con của Giăng ơi, con yêu Ta chăng?”
Phi-e-rơ thưa: “Vâng, thưa Chúa, Chúa biết rằng con yêu Chúa.”
Đức Chúa Jêsus bảo: “Hãy chăn chiên Ta.”
17 Ngài lại hỏi ông lần thứ ba: “Si-môn, con của Giăng ơi, con yêu Ta chăng?”
Phi-e-rơ buồn vì Ngài hỏi mình đến ba lần: “Con yêu Ta chăng?” Ông thưa rằng: “Thưa Chúa, Chúa biết tất cả mọi sự; Chúa biết rằng con yêu Chúa.”
Đức Chúa Jêsus bảo: “Hãy chăm sóc chiên Ta. 18 Thật, Ta bảo thật con, khi còn trẻ, con tự mình thắt lưng lấy, muốn đi đâu thì đi; nhưng lúc già, con sẽ đưa tay ra, để người khác thắt lưng cho và dẫn con đi đến nơi mình không muốn.” 19 Ngài nói điều nầy để chỉ về Phi-e-rơ sẽ chết cách nào để tôn vinh Đức Chúa Trời. Sau đó, Ngài bảo ông rằng: “Hãy theo Ta.”
20 Phi-e-rơ quay lại, thấy môn đồ Đức Chúa Jêsus yêu thương đang theo sau, là người trong bữa ăn tối đã nghiêng mình trên ngực Đức Chúa Jêsus mà hỏi: “Thưa Chúa, ai là kẻ phản Ngài?” 21 Khi thấy người ấy, Phi-e-rơ hỏi Đức Chúa Jêsus: “Thưa Chúa, còn người nầy thì sao?”
22 Đức Chúa Jêsus đáp: “Nếu Ta muốn người ấy cứ ở lại cho tới lúc Ta đến thì can hệ gì đến con? Phần con, hãy theo Ta.” 23 Vì vậy, có tiếng đồn ra trong các anh em rằng môn đồ nầy sẽ không chết. Nhưng Đức Chúa Jêsus không nói với Phi-e-rơ rằng: “Người nầy sẽ không chết,” mà chỉ nói: “Nếu Ta muốn người nầy cứ ở lại cho tới lúc Ta đến thì có can hệ gì đến con?”
24 Chính môn đồ ấy làm chứng về những việc nầy, và đã ghi chép lại. Chúng ta biết lời chứng của người ấy là xác thực.
25 Đức Chúa Jêsus còn làm nhiều việc khác nữa. Nếu cứ ghi chép hết từng việc, thì thiết nghĩ rằng cả thế gian cũng không thể chứa hết những sách được viết ra.
Bình luận
‘Tình yêu cuồng nhiệt’ cho Chúa Giê-su
Đây là lần thứ ba Chúa Giê-su hiện ra với các môn đồ (lần thứ tư kể cả Ma-ri Ma-đơ-len) (c.14).
Chúa Giê-su xuất hiện trong sự tầm thường của cuộc sống đơn giản hàng ngày. Bạn không nhất thiết phải làm những điều phi thường. Chúa Giê-su gặp bạn ở bất cứ nơi nào. Phi-e-rơ đang câu cá. Sáu trong số các môn đệ tham gia cùng ông ta. Chúa Giê-su chỉ cho họ nơi bắt cá và sau đó nấu bữa sáng cho họ. Đây là Chúa Giê-su sống lại từ cõi chết – nhờ Ngài mà cả vũ trụ được hình thành – đã nói với các bạn của Ngài, ‘Các con hãy lại dùng điểm tâm’ (c.12). Đức Chúa Trời được bày tỏ trong Chúa Giê-su Christ vô cùng sống động và thật thú vị!
Khi Giăng nhận ra Chúa Giê-su, ông kêu lên với Phi-e-rơ: “Ấy là Chúa!” (c.7a). Phi-e-rơ tràn đầy phấn khởi, nhiệt tình và sốt sắng muốn đến với Chúa Giê-su càng nhanh càng tốt đến nỗi ông “mặc áo vào (vì đang ở trần), rồi nhảy xuống biển” (c.7b).
Đôi khi trong sự nhiệt tình và lòng nhiệt thành của chúng ta, chúng ta có thể làm một số điều hơi điên rồ. Nhưng điều quan trọng là tấm lòng yêu mến và sốt sắng với Chúa Giê-su. Đôi mắt của Phi-e-rơ bị thu hút vào Chúa Giê-su. Tất cả những gì ông muốn là được ở với Chúa Giê-su.
Trong cuộc trò chuyện của Chúa Giê-su với Phi-e-rơ sau bữa điểm tâm, chúng ta thấy tình yêu nồng nhiệt dành cho Chúa Giê-su có nghĩa là gì:
1. Tình yêu tối trọng
Chúa Giê-su nói với Si-môn Phi-e-rơ, ‘Si-môn, con của Giăng, con yêu Ta hơn những người nầy chăng?’ (c.15). “Những người này” có thể ám chỉ các môn đồ khác. Dù điều đó có nghĩa là gì đi nữa, Chúa Giê-su đang kêu gọi ông khiến tình yêu của mình dành cho Chúa Giê-su thành quan trọng nhất. Tình yêu của chúng ta dành cho Chúa Giê-su phải nhiều hơn tình yêu của chúng ta đối với bất cứ điều gì khác.
Lòng sốt sắng của Phi-e-rơ không phải là không có trở ngại. Ông ta đã chối Chúa ba lần, nên Chúa Giê-su cho ông ta cơ hội để khẳng định tình yêu của mình ba lần. Ba lần Phi-e-rơ nói với Chúa Giê-su: “Con yêu Ngài” (c.15-17).
2. Tình yêu hy sinh
Chúa Giê-su gợi ý cho Phi-e-rơ rằng tình yêu và lòng nhiệt thành của ông dành cho Chúa Giê-su và hội thánh của Ngài sẽ phải trả giá đắt. Thật vậy, nó sẽ khiến Phi-e-rơ phải trả giá bằng mạng sống của mình. Chúa Giê-su nói với ông: “nhưng lúc già, con sẽ đưa tay ra, để người khác thắt lưng cho và dẫn con đi đến nơi mình không muốn”. Ngài nói điều nầy để chỉ về Phi-e-rơ sẽ chết cách nào để tôn vinh Đức Chúa Trời’ (c.18–19). Đây là bằng chứng sớm nhất về sự tử đạo của Phi-e-rơ là bị đóng đinh. Trở thành môn đồ của Chúa Giê-su là một nhiệm vụ nguy hiểm.
Khi Phi-e-rơ được cho biết điều này, ông quay lại, gặp Giăng và hỏi về tương lai của Giăng. Trong giây phút thân mật này với Chúa Giê-su, Phi-e-rơ bị phân tâm khi so sánh với Giăng. Chúa Giê-su lịch sự bảo ông hãy lo việc riêng của mình – hãy nhớ điều này khi chúng ta bị cám dỗ so sánh mình với người khác.
3. Tình yêu của đầy tớ
Mỗi lần Phi-e-rơ nói với Chúa Giê-su “Con yêu Chúa”, Chúa Giê-su nói với Phi-e-rơ: “Hãy chăn chiên ta… Hãy chăm sóc chiên ta… Hãy chăn chiên ta” (c.15–17). Phi-e-rơ chỉ có thể hướng dẫn, nuôi dưỡng và có trách nhiệm với mọi người nếu ông yêu Chúa Giê-su say đắm.
Sau đó, Chúa Giê-su nói với Phi-e-rơ rất đơn giản, ‘Hãy theo ta!’ (c.19). Tình yêu điên cuồng dành cho Chúa Giê-su có nghĩa là noi theo gương yêu thương của Người. Chúa Giê-su đã cho thấy một ví dụ tuyệt vời về tình yêu tôi tớ. Ngài nói, ‘Không có tình yêu thương nào lớn hơn tình yêu thương vì bạn hữu mà hi sinh mạng sống mình’ (15:13). Ngài đã đưa ra một ví dụ rất thực tế về tình yêu thương của đầy tớ, khi Ngài rửa chân cho các môn đồ (Giăng 13). Đó là một cam kết giúp đỡ mọi người tăng trưởng trong tình yêu của họ dành cho Chúa Giê-su, bất kể chúng ta cảm thấy thế nào về họ, không tìm cách kiểm soát họ mà là giải phóng họ.
Chúa Giê-su mời gọi bạn đến với kiểu tình yêu giống như vậy. Hãy bày tỏ tình yêu nồng nhiệt của bạn dành cho Chúa Giê-su bằng một tình yêu nồng nhiệt dành cho người khác, hiến mình để chăm sóc đàn chiên của Người.
Phi-e-rơ sẵn sàng chọn Chúa Giê-su làm tình yêu lớn nhất của đời mình; ông sẵn sàng trả giá và đi theo bước chân của tình yêu tôi tớ. Phi-e-rơ yêu người đã làm nhiều điều trong cuộc đời ngắn ngủi của mình trên đất đến nỗi ‘Nếu cứ ghi chép hết từng việc, thì thiết nghĩ rằng cả thế gian cũng không thể chứa hết những sách được viết ra.’ (21:25).
Cầu nguyện
Lạy Chúa, xin giúp con yêu mến Chúa như Phi-e-rơ – nhiệt thành với Chúa. Hãy giúp con chăm sóc, và nuôi nấng những chiên con của Ngài và sẵn sàng trả bất kỳ giá nào để theo Ngài đến cuối cùng.
2 Sa-mu-ên 2:8-3:21
2
Ích-bô-sết cai trị Y-sơ-ra-ên
8 Bấy giờ, tổng tư lệnh quân đội của Sau-lơ là Áp-ne, con của Nê-rơ, đưa con trai của Sau-lơ là Ích-bô-sết qua Ma-ha-na-im, 9 lập người làm vua Ga-la-át, A-su-rít, Gít-rê-ên, Ép-ra-im, Bên-gia-min, và cả Y-sơ-ra-ên.
10 Khi Ích-bô-sết, con của Sau-lơ, bắt đầu trị vì Y-sơ-ra-ên thì đã bốn mươi tuổi, và người cai trị hai năm. Chỉ có nhà Giu-đa theo Đa-vít mà thôi. 11 Thời gian Đa-vít làm vua nhà Giu-đa tại Hếp-rôn là bảy năm sáu tháng.
Giô-áp giao chiến với Áp-ne. – A-sa-ên chết
12 Áp-ne, con của Nê-rơ, và các đầy tớ của Ích-bô-sết, con của Sau-lơ, từ Ma-ha-na-im kéo đến Ga-ba-ôn. 13 Giô-áp, con của Xê-ru-gia, và các đầy tớ của Đa-vít cũng kéo đến. Họ gặp nhau tại hồ Ga-ba-ôn; một phe ngồi ở bên nầy hồ, và một phe ngồi ở bên kia.
14 Bấy giờ, Áp-ne nói với Giô-áp: “Hãy cho những thanh niên nầy đứng dậy và đọ sức với nhau trước mặt chúng ta đi!”
Giô-áp nói: “Được, hãy cho chúng đọ sức.”
15 Vậy chúng đứng lên, đi ra với số lượng bằng nhau: mười hai người Bên-gia-min thuộc phe Ích-bô-sết, con Sau-lơ, và mười hai người trong số các đầy tớ của Đa-vít. 16 Mỗi người nắm đầu đối thủ, đâm gươm vào hông; tất cả đều ngã chết. Vì vậy, chỗ đó được gọi là Cánh Đồng Gươm, tại Ga-ba-ôn.
17 Hôm đó, có một cuộc chiến rất ác liệt, Áp-ne và những người Y-sơ-ra-ên đều bị các đầy tớ của Đa-vít đánh bại.
18 Ở đó, có ba con trai của Xê-ru-gia, là Giô-áp, A-bi-sai, và A-sa-ên. A-sa-ên chạy nhanh như sơn dương. 19 Ông đuổi theo Áp-ne, không quay qua bên phải hoặc bên trái trong lúc truy đuổi. 20 Áp-ne ngó lại sau, và hỏi: “Có phải ngươi là A-sa-ên không?”
Ông trả lời: “Phải, tôi đây.”
21 Áp-ne nói với ông: “Hãy quay qua bên phải hay bên trái, xông vào một đứa trong đám thanh niên và tước khí giới nó đi.” Nhưng A-sa-ên không chịu thôi đuổi theo Áp-ne.
22 Áp-ne lại nói với A-sa-ên: “Hãy ngưng đuổi theo ta! Tại sao buộc ta phải đánh giết ngươi? Vì nếu thế, làm sao ta còn có thể nhìn mặt Giô-áp là anh ngươi?”
23 Vì A-sa-ên không chịu quay đi, nên Áp-ne lấy giáo đâm vào bụng người, thấu đến sau lưng. A-sa-ên ngã xuống và chết tại chỗ. Mọi người đến chỗ A-sa-ên chết đều dừng lại.
24 Giô-áp và A-bi-sai đuổi theo Áp-ne. Khi hai người đến đồi A-ma đối ngang Ghi-a, về hướng hoang mạc Ga-ba-ôn, thì mặt trời lặn. 25 Người Bên-gia-min tập hợp quanh Áp-ne, làm thành một đoàn quân, và đóng trên một đỉnh đồi.
26 Áp-ne gọi to Giô-áp và nói: “Gươm đao cứ tiếp tục chém giết mãi sao? Ông không biết cuối cùng sẽ chỉ là đau thương sao? Cho đến bao giờ ông mới truyền lệnh cho dân chúng thôi đuổi theo anh em mình?”
27 Giô-áp đáp: “Thật như Đức Chúa Trời hằng sống, nếu ông không nói gì, thì dân chúng vẫn cứ đuổi theo anh em mình cho đến sáng mai.”
28 Giô-áp truyền thổi kèn, tất cả dân chúng đều dừng lại, không đuổi theo người Y-sơ-ra-ên và không tiếp tục chiến đấu nữa.
29 Suốt đêm đó, Áp-ne và những người theo ông đi xuyên qua A-ra-ba. Họ sang sông Giô-đanh, và đi khắp Bít-rôn, rồi đến Ma-ha-na-im.
30 Giô-áp cũng thôi đuổi theo Áp-ne mà trở về. Khi tập hợp dân chúng thì trong các đầy tớ của Đa-vít thiếu mười chín người và A-sa-ên. 31 Các đầy tớ của Đa-vít đã giết ba trăm sáu mươi người Bên-gia-min, là người của Áp-ne. 32 Họ đem A-sa-ên chôn trong mộ của cha người tại Bết-lê-hem. Rồi Giô-áp và những người của ông đi suốt đêm, đến Hếp-rôn lúc rạng đông.
3
Đa-vít giao chiến với Ích-bô-sết
1 Cuộc chiến kéo dài giữa nhà Sau-lơ và nhà Đa-vít; Đa-vít ngày càng vững mạnh, còn nhà Sau-lơ càng ngày càng suy yếu.
2 Tại Hếp-rôn, Đa-vít đã sinh được nhiều con trai. Con trưởng nam là Am-nôn, con của A-hi-nô-am ở Gít-rê-ên;
3 con thứ nhì là Ki-lê-áp, con của A-bi-ga-in, trước là vợ của Na-banh ở Cạt-mên;
con thứ ba là Áp-sa-lôm, con của Ma-a-ca, con gái của Thanh-mai, vua Ghê-su-rơ;
4 con thứ tư là A-đô-ni-gia, con của Ha-ghít;
con thứ năm là Sê-pha-tia, con của A-bi-tanh;
5 và con thứ sáu là Dít-rê-am, con của Éc-la, vợ Đa-vít.
Đó là những con trai đã được sinh ra cho Đa-vít, trong khi vua ở Hếp-rôn.
Áp-ne bỏ Ích-bô-sết và hiệp với Đa-vít
6 Trong lúc chiến tranh tiếp diễn giữa nhà Sau-lơ và nhà Đa-vít, thì Áp-ne củng cố địa vị mình trong nhà Sau-lơ. 7 Trước kia, Sau-lơ có một nàng hầu, tên là Rít-pa, con gái của A-gia. Ích-bô-sết nói với Áp-ne: “Tại sao ngươi đến cùng nàng hầu của cha ta?”
8 Áp-ne rất tức giận về những lời của Ích-bô-sết, và nói: “Tôi có làm đầu chó mà theo phe Giu-đa không? Cho đến nay, tôi hết lòng trung thành với nhà Sau-lơ, với các anh em bằng hữu của Sau-lơ, cha bệ hạ, không để cho bệ hạ phải sa vào tay của Đa-vít. Thế mà nay bệ hạ lại hạch tội tôi về lỗi phạm với một người đàn bà! 9 Nguyện Đức Chúa Trời phạt tôi một cách nặng nề nếu tôi chẳng vì Đa-vít làm thành mọi điều Đức Giê-hô-va đã thề hứa với người, 10 tức là cất vương quốc khỏi nhà Sau-lơ, và lập ngôi Đa-vít trên Y-sơ-ra-ên và trên Giu-đa, từ Đan cho đến Bê-e Sê-ba.” 11 Ích-bô-sết không dám đáp một lời nào với Áp-ne vì sợ người.
12 Áp-ne sai người thay mặt mình đến nói với Đa-vít: “Đất nước nầy thuộc về ai? Xin bệ hạ lập giao ước với tôi, tôi sẽ giúp đem toàn dân Y-sơ-ra-ên quay về với bệ hạ.”
13 Đa-vít đáp: “Tốt lắm! Ta sẽ lập giao ước với ngươi. Ta chỉ đòi ngươi một điều là khi đến gặp ta, ngươi đừng ra mắt ta mà không dẫn Mi-canh, con gái của Sau-lơ đến.” 14 Đa-vít cũng sai sứ giả đến nói với Ích-bô-sết, con của Sau-lơ: “Hãy trả lại cho ta Mi-canh, người vợ mà ta đã cưới bằng sính lễ một trăm dương bì người Phi-li-tin.”
15 Ích-bô-sết sai người bắt Mi-canh nơi nhà chồng bà, là Pha-ti-ên, con của La-ít. 16 Chồng bà vừa đưa đi vừa khóc, theo đến Ba-hu-rim. Lúc ấy, Áp-ne nói với ông ta: “Hãy trở về nhà ông đi!” Pha-ti-ên đành phải trở về. 17 Áp-ne nói với các trưởng lão Y-sơ-ra-ên: “Lâu nay các ông ước ao được Đa-vít làm vua. 18 Vậy bây giờ, hãy làm đi; vì Đức Giê-hô-va có phán với Đa-vít rằng: ‘Bởi đầy tớ Ta là Đa-vít, Ta sẽ giải cứu dân Y-sơ-ra-ên khỏi tay người Phi-li-tin và khỏi tay mọi kẻ thù của họ.’”
19 Áp-ne cũng nói như vậy với người Bên-gia-min, rồi ông đi đến Hếp-rôn để tỏ cho Đa-vít biết ý định của Y-sơ-ra-ên và của cả nhà Bên-gia-min. 20 Áp-ne đến gặp Đa-vít ở Hếp-rôn, đem theo hai mươi người. Đa-vít dọn tiệc đãi Áp-ne cùng những người đi theo ông. 21 Áp-ne nói với Đa-vít: “Tôi sẽ đi tập hợp toàn dân Y-sơ-ra-ên cho bệ hạ, là chúa tôi, để họ lập giao ước với bệ hạ, và bệ hạ sẽ làm vua trên toàn cõi Y-sơ-ra-ên, đúng như lòng bệ hạ ước ao.” Đa-vít cho Áp-ne về, và ông ra đi bình an.
Bình luận
‘Tình yêu cuồng nhiệt’ cho sự hiệp nhất
Với cái chết của Sau-lơ, Y-sơ-ra-ên và Giu-đa bị chia rẽ. Áp-ne kêu gọi Giô-áp, ‘Gươm đao cứ tiếp tục chém giết mãi sao? Ông không biết cuối cùng sẽ chỉ là đau thương sao?’ (2:26). Tiếng kêu này có âm hưởng rất hiện đại khi chúng ta chứng kiến sự hỗn loạn và chia rẽ đang tiếp diễn ở Trung Đông.
‘Cuộc chiến… kéo dài rất lâu’ (3:1). ‘Áp-ne sai người thay mặt mình đến nói với Đa-vít: Đất nước nầy thuộc về ai?” (c.12). Một lần nữa, đây là một câu hỏi vẫn được hỏi ngày hôm nay.
Áp-ne tiếp tục nói: ‘Xin bệ hạ lập giao ước với tôi, tôi sẽ giúp đem toàn dân Y-sơ-ra-ên quay về với bệ hạ.’ (c.12). Cuối cùng điều này đã xảy ra và ít nhất là trong một thời gian, vùng đất này đã được hưởng sự thống nhất.
Mất đoàn kết mang tính hủy hoại. Chúng ta thấy nó ở Trung Đông ngày nay. Chúng ta thấy nó trong hội thánh ngày nay. Chúng ta cần sốt sắng hơn nữa cho sự hiệp nhất.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, con cầu nguyện cho một giải pháp hòa bình và công bằng ở Trung Đông. Xin giúp con cũng nhiệt thành theo đuổi hòa bình, hiệp nhất và hòa giải trong Hội thánh của Chúa.
Pippa chia sẻ
2 Sa-mu-ên 3:14-16 nói:
Đa-vít cũng sai sứ giả đến nói với Ích-bô-sết, con của Sau-lơ: “Hãy trả lại cho ta Mi-canh, người vợ mà ta đã cưới bằng sính lễ một trăm dương bì người Phi-li-tin.”Ích-bô-sết sai người bắt Mi-canh nơi nhà chồng bà, là Pha-ti-ên, con của La-ít. Chồng bà vừa đưa đi vừa khóc, theo đến Ba-hu-rim. Lúc ấy, Áp-ne nói với ông ta: “Hãy trở về nhà ông đi!” Pha-ti-ên đành phải trở về.
Tôi biết Mi-canh đã đính hôn hợp pháp với David, nhưng tôi không chắc đây là quyết định tốt nhất. Người chồng tội nghiệp của cô, Pha-ti-ên, có vẻ rất buồn. Mi-canh không được hỏi ý kiến và Đa-vít thật sự không cần thêm vợ nữa, ông đã có ít nhất sáu người vợ (2 Sa-mu-ên 3:2–5). Tôi nghĩ cô ấy sẽ hạnh phúc hơn nhiều nếu được ở bên Pha-ti-ên.
App
Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.
Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.
Book
Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.
- Mua từ Cửa hàng Alpha
- [Mua từ Nhà sách CLC](https://clcbookshops.com/product/bible-in-one-year-the-a-commentary-by-nicky-gumbel-hard-cover-gumbel-nicky-hodder-stoughton- 9781473677067)
Tham khảo
Francis Chan, Crazy Love (David C Cook, first edition, 2009) pp.54–55,179
Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh được lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Được sử dụng dưới sự cho phép của Hodder & Stoughton Publishers, một công ty của Hachette UK. Đã đăng ký Bản quyền. 'NIV' là nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Nhãn hiệu Vương quốc Anh số 1448790.
Thánh Kinh được đánh dấu (MSG) lấy từ The Message. Bản quyền © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Được sử dụng dưới sự cho phép của NavPress Publishing Group.