Ngày 160

Không có vùng màu xám nào cả

Khôn ngoan Thi Thiên 71:9-18
Tân ước Công vụ 4:23-5:11
Cựu Ước 2 Sa-mu-ên 13:1-39

Giới thiệu

Trở lại những năm 1960, ban nhạc The Monkees đã hát về việc dường như không còn ai tin vào đạo đức tuyệt đối nữa. Trong Shades of Grey họ đã hát:

      Khi thế giới và tôi còn trẻ,

      Mới hôm qua.

      Cuộc sống là một trò chơi đơn giản như vậy…

      Lúc đó thật dễ dàng để phân biệt đúng sai…

      Ngày nay không có trắng đen,

      Chỉ có những *vùng màu xám*.

Giờ đây, cụm từ 'vùng màu xám' đã được liên kết với những cuốn sách và với bộ phim khét tiếng và gây tranh cãi.

Ngày nay, nhiều người không còn tin rằng có điều tuyệt đối đúng hay tuyệt đối sai. Sự tương phản rõ rệt và sự phân biệt trắng đen không phải lúc nào cũng dễ dàng chấp nhận trong một xã hội mà thuyết tương đối là thứ tự ưu tiên. Nhiều người nói: Tất cả mọi thứ là tương đối - chỉ là vấn đề về góc nhìn thôi.

Là những người theo Chúa Giê-su, chúng ta không thể nhượng bộ những ý tưởng tương đối này. Chúng ta phải cởi mở với tiếng nói tiên tri của Kinh thánh, vốn thường chứa đựng những sự tương phản rõ rệt, những lựa chọn đạo đức cấp bách và những đường lối khác nhau trong những vấn đề và tình huống phức tạp.

Thực trạng của điều đúng và điều sai được thể hiện rất rõ ràng trong các phân đoạn hôm nay và có sự tương phản rõ rệt giữa hai điều này.

Khôn ngoan

Thi Thiên 71:9-18

10 Vì kẻ thù nói nghịch con,
   Những kẻ rình rập mạng sống con âm mưu với nhau.
  11 Chúng nói: “Đức Chúa Trời đã bỏ hắn
   Hãy đuổi theo và bắt hắn,
   Vì chẳng có ai giải cứu hắn cả.”

  12 Đức Chúa Trời ôi! Xin chớ đứng xa con;
   Đức Chúa Trời con ôi! Xin mau mau đến giúp đỡ con.
  13 Nguyện kẻ thù của con phải hổ thẹn và bị tiêu diệt;
   Nguyện kẻ nào tìm cách hãm hại con
   Bị bao phủ bằng sỉ nhục và nhuốc nhơ.
\t   14 Nhưng con sẽ hi vọng luôn luôn
   Và ca ngợi Chúa càng ngày càng thêm.
\t   15 Miệng con sẽ thuật lại sự công chính của Chúa,
   Hằng ngày con rao truyền ơn cứu rỗi của Ngài,
   Vì con không biết phải kể sao cho xiết.
\t   16Con sẽ đến ca ngợi các việc quyền năng của Chúa Giê-hô-va;
   Con sẽ nhớ đến đức công chính của Chúa,
   Và chỉ nhớ đến đức công chính của Ngài mà thôi.

  17 Lạy Đức Chúa Trời, Chúa đã dạy con từ buổi thanh xuân,
   Cho đến bây giờ con vẫn rao truyền các công việc lạ lùng của Ngài.
  18 Lạy Đức Chúa Trời, dù khi con đã già và tóc bạc rồi,
   Xin Chúa đừng từ bỏ con
  Cho đến khi con rao truyền sức mạnh của Ngài cho thế hệ mai sau,

Bình luận

Kết thúc tốt đẹp hay bị tiêu diệt trong sự nhục nhã

Loại 'màu xám' duy nhất được Kinh Thánh chấp thuận là 'tóc bạc', được coi là 'vương miện vinh quang dành cho người đi trong đường công chính.' (Châm ngôn 16:31). Cá nhân tôi thấy điều này thật đáng khích lệ!

Người viết Thi thiên quyết tâm hoàn thành tốt. Ông ấy viết, 'Xin Chúa đừng từ bỏ con trong lúc già cả; Cũng đừng lìa khỏi con khi sức lực hao mòn.... Lạy Đức Chúa Trời, dù khi con đã già và tóc bạc rồi, Xin Chúa đừng từ bỏ con Cho đến khi con rao truyền sức mạnh của Ngài cho thế hệ mai sau, Và quyền năng Ngài cho dòng dõi kế tiếp.' (Thi Thiên 71:9 ,18).

Điều này hoàn toàn trái ngược với số phận của những kẻ thù mà ông hy vọng sẽ “chết trong tủi nhục” (c.13). Theo quan điểm của Tân Ước, đây có lẽ không phải là cách đúng đắn để cầu nguyện cho kẻ thù của mình! Tuy nhiên, chắc chắn là có một số người dường như ‘chết vì xấu hổ’. Đó thật là một cách bi thảm để kết thúc cuộc đời.

Tác giả thi thiên thể hiện sự tương phản giữa mình với những kẻ bị tiêu diệt trong sự xấu hổ. Ông viết, ‘Nhưng con…’ (c.14). Ông muốn tiếp tục được gần bên Chúa cho đến cuối đời. Trên thực tế, ông muốn cuộc đời ông kết thúc cách kết quả và thành công hơn khởi đầu. Ông ấy nói, ‘Con sẽ...ca ngợi Chúa càng ngày càng thêm’ (c.14).

Mỗi thế hệ đều có trách nhiệm rao truyền sức mạnh của Chúa ‘cho thế hệ mai sau’ (c.18). Kế hoạch kế nhiệm là một phần quan trọng của việc kết thúc tốt. Người ta nói rằng điều quan trọng là theo đuổi một Phao-lô và đào tạo một Ti-mô-thê, được Ma-ri cố vấnchuẩn bị một Phê-bê.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin giúp con kết thúc tốt và rao truyền quyền năng của Ngài cho thế hệ tiếp theo. Nguyện miệng con thuật lại sự công bình của Chúa, Và công bố những việc quyền năng của Chúa.

Tân ước

Công vụ 4:23-5:11

23 Sau khi được thả ra, hai ông đến với anh em mình và thuật lại mọi điều các thầy tế lễ cả và các trưởng lão đã nói. 24 Nghe xong, họ đồng một lòng lớn tiếng cầu nguyện với Đức Chúa Trời rằng: “Lạy Chúa, là Đấng dựng nên trời, đất, biển, cùng muôn vật trong đó, 25 Ngài đã dùng Đức Thánh Linh phán qua miệng của tổ phụ Đa-vít chúng tôi, là đầy tớ Ngài, rằng:
  ‘Vì sao các nước nổi giận,
   Và vì sao các dân lập mưu vô ích?
  26 Các vua chúa trên mặt đất nổi lên,
   Các lãnh tụ họp lại,
   Nghịch với Chúa và Đấng được xức dầu của Ngài’
27 Thật vậy, Hê-rốt và Pôn-xơ Phi-lát cùng với các dân ngoại và dân Y-sơ-ra-ên đã tụ họp tại thành nầy để chống lại Đầy Tớ thánh Ngài là Đức Chúa Jêsus, Đấng mà Ngài đã xức dầu 28 để làm mọi việc tay Ngài và ý Ngài đã định trước. 29 Bây giờ, xin Chúa xem xét lời hăm dọa của họ và cho các đầy tớ Ngài dạn dĩ rao giảng lời Ngài. 30 Xin giơ tay Ngài ra để chữa lành và làm những phép mầu, dấu lạ qua danh Đầy Tớ thánh của Ngài là Đức Chúa Jêsus.”

31 Khi cầu nguyện xong thì nơi nhóm lại rúng động, mọi người đều được đầy dẫy Đức Thánh Linh, giảng lời Đức Chúa Trời một cách dạn dĩ.

Lòng yêu thương của các tín hữu đầu tiên

32 Bấy giờ, cả cộng đồng tín hữu đều đồng tâm hiệp ý, không ai xem tài sản mình là của riêng nhưng kể mọi vật là của chung. 33 Các sứ đồ lấy quyền năng rất lớn mà làm chứng về sự sống lại của Chúa là Đức Chúa Jêsus, và Ngài đổ ân điển lớn lao trên mọi người. 34 Vì thế, không ai trong các tín hữu thiếu thốn, vì những người có ruộng đất hay nhà cửa đều bán đi, đem số tiền bán được 35 đặt dưới chân các sứ đồ; rồi tiền ấy được phân phát tùy theo nhu cầu của mỗi người. 36 Giô-sép, người mà các sứ đồ đặt tên là Ba-na-ba, nghĩa là con trai của sự an ủi, thuộc dòng Lê-vi, quê ở Síp, 37 bán đám ruộng của mình và đem tiền đặt nơi chân các sứ đồ.

A-na-nia và Sa-phi-ra

5 1 Nhưng có một người tên là A-na-nia, cùng với vợ là Sa-phi-ra, bán tài sản mình. 2 Ông đồng ý với vợ giữ lại một phần tiền bán, rồi đem phần còn lại đặt dưới chân các sứ đồ.

3 Phi-e-rơ nói: “Nầy A-na-nia! Sao để Sa-tan đầy dẫy lòng anh, đến nỗi anh nói dối Đức Thánh Linh mà giữ lại một phần tiền bán ruộng đó? 4 Khi chưa bán ruộng đó, nó không phải là của anh sao? Khi bán rồi, tiền đó không thuộc quyền sử dụng của anh sao? Tại sao anh lại toan tính việc như thế trong lòng? Không phải anh nói dối loài người đâu mà là nói dối Đức Chúa Trời.”

5 Nghe những lời ấy xong, A-na-nia ngã xuống và tắt thở. Mọi người nghe điều đó đều kinh hãi. 6 Các thanh niên đứng dậy khâm liệm xác ông ta và đem đi chôn.

7 Khoảng ba giờ sau, vợ ông ấy bước vào, chưa hề biết việc mới xảy ra. 8 Phi-e-rơ nói với bà: “Hãy cho tôi biết, có phải chị đã bán đám ruộng với giá chừng ấy không?”

Chị thưa: “Vâng, giá chừng ấy.”

9 Phi-e-rơ nói: “Sao anh chị dám đồng mưu để thử Thánh Linh của Chúa? Kìa, chân những người chôn chồng chị đang ở ngoài cửa, họ sẽ đem chị đi luôn.”

10 Chính lúc đó, chị ấy ngã xuống nơi chân Phi-e-rơ và tắt thở. Các thanh niên trở về thấy chị đã chết, liền khiêng đi chôn bên mộ chồng. 11 Cả Hội Thánh và tất cả những người nghe các việc nầy đều rất kinh hãi.

Bình luận

Đầy dẫy Đức Thánh Linh hay đầy dẫy ma quỷ

Hội thánh không bao giờ được tẻ nhạt. Không có ai cảm thấy buồn chán trong hội thánh thời đầu. Bạn không bao giờ biết điều gì sẽ xảy ra. Có một cảm nhận mạnh mẽ về sự hiện diện của Chúa. Một số người yêu thích điều đó; cũng có những người rất sợ hãi.

Một lần nữa, chúng ta thấy một sự tương phản rõ rệt.

Đầu tiên, chúng ta thấy kết quả của việc đầy dẫy Đức Thánh Linh:

  1. Sự can đảm*
    Phi-e-rơ và Giăng không nản lòng trước những lời đe dọa dành cho họ (4:17,21). Thay vào đó, “họ đồng một lòng lớn tiếng cầu nguyện với Đức Chúa Trời” (c.24). Họ cầu nguyện: ‘xin Chúa xem xét lời hăm dọa của họ và cho các đầy tớ Ngài dạn dĩ rao giảng lời Ngài’ (c.29). ‘Khi cầu nguyện xong thì nơi nhóm lại rúng động, mọi người đều được đầy dẫy Đức Thánh Linh, giảng lời Đức Chúa Trời một cách dạn dĩ.” (c.31).

  2. Hiệp nhất
    ‘cả cộng đồng tín hữu đều đồng tâm hiệp ý’ (c.32a). Tất cả họ đều được tràn đầy cùng một Chúa Thánh Linh. Dấu hiệu của một cộng đồng tràn đầy Thánh Linh là sự hiệp nhất.

  3. Rộng lượng
    Họ có thái độ thoải mái đối với tài sản của mình: ‘kể mọi vật là của chung...không ai trong các tín hữu thiếu thốn ’ (c.32,34). Những người có khả năng đã giúp đỡ những người gặp khó khăn (c.34–35).

  4. Sức mạnh
    Họ đã cầu nguyện: ‘Xin giơ tay Ngài ra để chữa lành và làm những phép mầu, dấu lạ qua danh Đầy Tớ thánh của Ngài là Đức Chúa Jêsus’ (c.30). Lời cầu nguyện của họ đã được đáp lại: ‘Các sứ đồ lấy quyền năng rất lớn mà làm chứng về sự sống lại của Chúa’ (c.33a).

  5. Tử tế
    ‘Ngài đổ ân điển lớn lao trên mọi người’ (c.33b). Kinh nghiệm về ân điển của Đức Chúa Trời sẽ dẫn đến một cộng đồng ân điển và tử tế.

Ngược lại hoàn toàn, trong nửa sau của đoạn Kinh thánh hôm nay, chúng ta thấy kết quả của việc bị Sa-tan làm đầy dẫy. Phi-e-rơ sử dụng ngôn ngữ rất mạnh mẽ khi ông nói: “Nầy A-na-nia! Sao để Sa-tan đầy dẫy lòng anh” (5:3).

A-na-nia và Sa-phi-ra không cần thiết phải cho đi tài sản hoặc tiền bạc của họ: ‘Khi chưa bán ruộng đó, nó không phải là của anh sao? Khi bán rồi, tiền đó không thuộc quyền sử dụng của anh sao?’ (c.4). Họ không bị chỉ trích vì thiếu quảng đại.

Đúng hơn, bằng chứng cho thấy Sa-tan đã lấp đầy lòng họ không chỉ là việc họ nói dối (có thể là một hành động tự phát), mà còn là việc họ cùng nhau âm mưu nói dối. Phi-e-rơ nói với A-na-nia, ‘anh nói dối Đức Thánh Linh’ (c.3) và ông ấy nói với Sa-phi-ra, ‘Sao anh chị dám đồng mưu để thử Thánh Linh của Chúa?’ (c.9). Âm mưu này đã được tính toán trước và chuẩn bị.

Đức Chúa Trời đã ban cho Phi-e-rơ một “lời tri thức” (c.3–4). Lời này phơi bày tội lỗi của họ. Sự kinh hãi Đức Chúa Trời đã đến trên dân sự (c.5,11). Sự kinh hãi này không phải là sợ hãi con người hay sợ hãi nô lệ, mà là sự kính sợ thánh. 'Cả Hội Thánh và tất cả những người nghe các việc nầy đều rất kinh hãi’. Họ biết họ không thể coi thường Đức Chúa Trời’ (c.11).

Đây không phải là một câu chuyện dễ đọc, và nhiều người trong chúng ta đấu tranh với mức độ nghiêm trọng của sự phán xét của Đức Chúa Trời trong phân đoạn này. Cuối cùng, chỉ có Đức Chúa Trời mới biết được những bí mật trong lòng chúng ta, và chúng ta cần tin tưởng rằng sự phán xét của Ngài là công bằng và chính đáng. Tuy nhiên, điều này nhắc nhở chúng ta về sự đáng kính sợ của sự hiện diện của Đức Chúa Trời ở giữa chúng ta. Cảm giác về sự hiện diện của Chúa lớn đến nỗi người ta sợ rằng tội lỗi của họ có thể bị phơi bày. Nhưng sự hiện diện này của Thiên Chúa và Chúa Thánh Linh cũng mang lại những sự biến đổi, những sự chữa lành, những dấu lạ và những điều kỳ diệu phi thường.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin đổ đầy chúng con với Thần Linh của Ngài. Để hội thánh chúng con có thể là được biết đến với sự dạn dĩ rao truyền, hiệp nhất, rộng lượng, sức mạnh và tử tế.

Cựu Ước

2 Sa-mu-ên 13:1-39

Am-nôn và Ta-ma

1 Sau đó có xảy ra chuyện nầy: Áp-sa-lôm, con trai của Đa-vít, có một cô em gái xinh đẹp tên là Ta-ma. Am-nôn, con trai của Đa-vít, yêu nàng.

2 Am-nôn bị dằn vặt đến nỗi ốm tương tư vì Ta-ma, em gái mình; bởi nàng là một trinh nữ nên Am-nôn khó có thể làm gì được nàng.

3 Nhưng Am-nôn có một người bạn tên là Giô-na-đáp, con của Si-mê-a, là anh Đa-vít. Giô-na-đáp là người rất xảo quyệt. 4 Anh ta hỏi Am-nôn: “Nầy hoàng tử, vì sao mỗi ngày một tiều tụy như vậy? Không nói cho tôi biết được sao?” Am-nôn tâm sự với anh ta: “Tôi yêu Ta-ma, em gái của Áp-sa-lôm là em trai tôi.”

5 Giô-na-đáp nói với cậu: “Hoàng tử hãy nằm trên giường, giả vờ bệnh. Rồi khi vua cha đến thăm, hãy nói với người: ‘Xin phụ vương cho Ta-ma, em gái con, đến lo việc ăn uống cho con. Em con sẽ dọn món ăn trước mắt con để con thấy, và sẽ tự tay dọn cho con ăn.’”

6 Vậy, Am-nôn nằm giả vờ bệnh. Khi vua đến thăm, Am-nôn thưa với vua: “Xin phụ vương cho Ta-ma, em con, đến làm vài cái bánh trước mặt con, và con sẽ ăn bánh từ tay em con.”

7 Đa-vít sai người đến với Ta-ma và bảo: “Hãy đến nhà Am-nôn, và làm thức ăn cho anh con.” 8 Vậy, Ta-ma đến nhà anh mình là Am-nôn, lúc anh ấy đang nằm trong nhà. Cô lấy bột mì, nhồi làm bánh và đem chiên trước mặt anh. 9 Rồi cô nhắc chảo xuống và trút bánh ra trước mặt anh.

Nhưng Am-nôn không chịu ăn, và nói: “Hãy bảo mọi người ra khỏi đây.” Mọi người đều ra khỏi đó. 10 Bấy giờ, Am-nôn nói với Ta-ma: “Hãy đem thức ăn em đã dọn cho anh vào trong phòng, để anh ăn bánh từ tay em.” Ta-ma lấy bánh mình đã làm, đem vào phòng cho Am-nôn, anh mình. 11 Nhưng khi cô đem bánh đến gần cho anh ăn, thì cậu nắm lấy cô và nói: “Em ơi, hãy đến nằm với anh.”

12 Cô nói: “Không được đâu anh! Đừng cưỡng bức em, vì không ai được làm như thế trong Y-sơ-ra-ên. Đừng làm chuyện đồi bại nầy! 13 Phần em, em sẽ mang sự sỉ nhục mình đi đâu? Còn anh, anh sẽ bị xem như một tên hư đốn trong Y-sơ-ra-ên. Bây giờ, xin anh hãy thưa với phụ vương, vì người sẽ không từ chối gả em cho anh đâu.” 14 Nhưng Am-nôn không chịu nghe cô, và vì cậu mạnh hơn, nên đã cưỡng hiếp cô.

15 Sau đó, Am-nôn ghét cay ghét đắng Ta-ma đến nỗi lòng ghét bỏ lại lớn hơn tình yêu đối với cô khi trước. Am-nôn nói với cô: “Hãy đứng dậy, cút đi!”

16 Cô nói: “Không! Anh đuổi em đi là làm một điều ác lớn hơn điều anh vừa làm đối với em!”

Nhưng Am-nôn không chịu nghe cô. 17 Cậu gọi một đầy tớ hầu hạ mình và bảo: “Hãy đuổi người đàn bà nầy cho khuất mắt ta, rồi cài then cửa lại!” 18 Đầy tớ của Am-nôn đuổi cô ra và cài then cửa lại. Lúc ấy, cô đang mặc một áo choàng dài tay; vì các công chúa thường mặc áo như thế đang khi còn đồng trinh. 19 Ta-ma rắc tro trên đầu mình, xé áo choàng dài tay đang mặc, và hai tay ôm đầu, vừa đi vừa khóc lớn tiếng.

20 Áp-sa-lôm, anh cô, hỏi: “Có phải Am-nôn, anh của em, đã nằm với em rồi không? Bây giờ em ơi, hãy giữ yên lặng, vì anh ấy là anh của em. Đừng nặng lòng về chuyện nầy!” Như vậy, Ta-ma sống cô độc trong nhà Áp-sa-lôm, anh mình.

21 Vua Đa-vít nghe được tất cả sự việc nầy thì rất tức giận. 22 Còn Áp-sa-lôm không nói với Am-nôn một lời nào, dù lành hay dữ, vì Áp-sa-lôm căm ghét Am-nôn về việc cưỡng hiếp Ta-ma, em gái mình.

Am-nôn chết và Áp-sa-lôm chạy trốn

23 Hai năm sau, nhân dịp Áp-sa-lôm thuê thợ hớt lông chiên cho mình tại Ba-anh Hát-so gần Ép-ra-im, thì ông mời tất cả các hoàng tử. 24 Áp-sa-lôm đến thưa với vua: “Đầy tớ của bệ hạ có thuê các thợ hớt lông chiên. Kính xin bệ hạ và triều thần đến với đầy tớ của bệ hạ.”

25 Nhưng vua trả lời với Áp-sa-lôm: “Không được đâu con! Không nên đi tất cả, vì sẽ làm gánh nặng cho con.” Dù Áp-sa-lôm nài nỉ vua, nhưng Đa-vít không chịu đi, chỉ chúc phước cho chàng thôi.

26 Áp-sa-lôm lại thưa: “Nếu không được thì xin cho phép Am-nôn, anh con, đến với chúng con.”

Vua hỏi: “Tại sao nó phải đến với con?” 27 Nhưng Áp-sa-lôm nài nỉ mãi cho đến khi vua để cho Am-nôn và tất cả hoàng tử đến với chàng.

28 Áp-sa-lôm ra lệnh cho các đầy tớ mình: “Hãy để ý xem khi Am-nôn hứng chí vì rượu, và khi ta bảo các ngươi: ‘Hãy đánh hạ Am-nôn,’ thì bấy giờ hãy giết hắn đi. Đừng sợ! Chẳng phải chính ta đã ra lệnh cho các ngươi sao? Hãy can đảm và tỏ ra dũng cảm!” 29 Thế là, các đầy tớ của Áp-sa-lôm xử Am-nôn đúng như Áp-sa-lôm đã ra lệnh. Bấy giờ, tất cả các hoàng tử đều đứng dậy, cưỡi lừa chạy trốn.

30 Khi họ còn đang trên đường chạy trốn thì có tin báo cho Đa-vít rằng: “Áp-sa-lôm đã giết tất cả các hoàng tử, không một ai sống sót.” 31 Vua đứng dậy, xé áo ra và nằm xuống đất. Tất cả thuộc hạ của vua đứng chầu gần bên cũng xé áo mình.

32 Nhưng Giô-na-đáp, con của Si-mê-a, là anh Đa-vít, lên tiếng nói: “Xin chúa tôi đừng nghĩ rằng họ đã giết tất cả các hoàng tử. Chỉ một mình Am-nôn bị giết chết mà thôi, vì Áp-sa-lôm đã chủ tâm làm điều nầy từ ngày Am-nôn cưỡng hiếp Ta-ma, em gái mình. 33 Vậy, xin bệ hạ là chúa tôi đừng nặng lòng mà nghĩ rằng tất cả hoàng tử đã chết; chỉ một mình Am-nôn chết mà thôi.”

34 Lúc ấy, Áp-sa-lôm đã chạy trốn.

Người lính trẻ đang đứng canh, ngước mắt lên, nhìn thấy một đám đông đi tới theo con đường phía sau mình, bên sườn núi.

35 Giô-na-đáp thưa với vua: “Kìa! Các hoàng tử về đấy, việc xảy ra đúng như đầy tớ của bệ hạ đã nói.”

36 Ông vừa dứt lời thì các hoàng tử về đến; họ òa lên khóc. Vua và tất cả quần thần đều khóc thảm thiết.

37 Áp-sa-lôm đã chạy trốn và đến với Thanh-mai, con của A-mi-hút, là vua xứ Ghê-su-rơ. Còn Đa-vít ngày ngày khóc thương con trai mình.

38 Như thế, Áp-sa-lôm trốn đến Ghê-su-rơ, và ở đó ba năm. 39 Lúc ấy, vua Đa-vít chạnh nhớ đến Áp-sa-lôm, vì vua đã khuây khỏa về cái chết của Am-nôn.

Bình luận

Tình yêu hay hận thù

Trong đoạn kinh thánh này, chúng ta thấy những cảm xúc tương phản mạnh mẽ. Am-nôn ‘phải lòng Tamar’ (c.1). Anh ta nói: ‘Tôi yêu Ta-ma, em gái của Áp-sa-lôm là em trai tôi’ (c.4). Đa-vít có nhiều vợ và nhiều con. Các hoàng tử có thể đã bị tách khỏi các cô gái sau năm hoặc sáu tuổi; chúng sẽ không có cảm giác thuộc về của anh chị em trong gia đình như ngày nay.

Am-nôn âm mưu hãm hiếp Ta-ma, người đã cầu xin anh: ‘Đừng làm chuyện đồi bại nầy’ (c.12). Cô thậm chí còn đề nghị kết hôn với anh (c.13). Luật pháp cấm kết hôn với chị em cùng cha khác mẹ. Nhưng có lẽ luật này đã không được thực hiện vào thời điểm đó. Và Ta-ma đang cố gắng hết sức dù chỉ còn chút ho vọng. Am-nôn ‘không chịu nghe cô, và vì cậu mạnh hơn, nên đã cưỡng hiếp cô’ (c.14).

Kinh Thánh không bỏ qua vấn đề lạm dụng tình dục. Hiếp dâm luôn luôn và vẫn luôn là một tội ác kinh khủng. Ta-ma mô tả nó là “đồi bại” (c.12). Đó là hành động của một ‘tên hư đốn’ (c.13). Nó dẫn đến ‘sự cô độc’ (c.20) và là một hành động đáng ‘tức giận’ (c.21).

Chúng ta thấy thoáng qua tác hại khủng khiếp mà lạm dụng tình dục gây ra cho nạn nhân: 'Ta-ma rắc tro trên đầu mình, xé áo choàng dài tay đang mặc, và hai tay ôm đầu, vừa đi vừa khóc lớn tiếng' (v .19). Cô ấy trở nên ‘cay đắng và cô độc’ (c.20).

Ngay lập tức, có vẻ như, 'Am-nôn ghét cay ghét đắng Ta-ma đến nỗi lòng ghét bỏ lại lớn hơn tình yêu đối với cô khi trước’ (c.15). Điều này dẫn đến bi kịch hơn nữa cho Đa-vít và gia đình ông. Bạo lực kéo dài – Am-nôn bị giết và Áp-sa-lôm chạy trốn, tách ra khỏi Đa-vít (c.23–39).

Có lẽ sẽ chính xác hơn nếu nói rằng Am-nôn chỉ 'mê thích' Ta-ma nhất thời. Hắn có thể đã 'thích' cô ấy một chút, nhưng chắc chắn hắn không 'yêu' cô ấy. Thật phi thường, mặc dù đúng với bản chất và kinh nghiệm sa ngã của con người, sự mê thích đó có thể nhanh chóng chuyển thành thù hận. Tình yêu của Am-nôn chắc chắn không phải là tình yêu đích thực.

'Tình yêu thương hay nhịn nhục, tình yêu thương hay nhân từ; tình yêu thương không ghen tị, không khoe mình, không kiêu ngạo, không cư xử trái lẽ, không kiếm tư lợi, không nhạy giận, không nuôi dưỡng điều dữ, không vui về điều bất công, nhưng vui trong sự thật. Tình yêu thương hay dung thứ mọi sự, tin mọi sự, hi vọng mọi sự, chịu đựng mọi sự.’ (1 Cô-rinh-tô 13:4–7).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin giải thoát chúng con khỏi hận thù. Xin cho chúng con được tràn đầy, không phải bởi một sự mê thích nông nổi, nhưng bởi một tình yêu là bông trái của Chúa Thánh Linh.

Pippa chia sẻ

2 Sa-mu-ên 13:1–39

Trong 2 Sa-mu-ên chương 13, chúng ta một thấy gia đình dần suy sụp.

Dường như vài quyết định ghê tởm đang được đưa ra vào thời điểm đó. Giô-na-đáp, bạn của Am-nôn, đã đưa ra lời khuyên tồi (c.5). Nếu Đa-vít trừng phạt Am-nôn vì tội cưỡng hiếp Ta-ma, em gái mình, thì có lẽ Áp-sa-lôm sẽ không tự mình trả thù.

Giô-na-đáp, người rõ ràng phải xấu hổ về bản thân, là nhân tố gây ra phần lớn vấn đề. Ông biết rõ rằng Áp-sa-lôm bày tỏ ý định giết Am-nôn, nhưng ông không báo trước cho Đa-vít. Ông chỉ nói với vua sau đó. Ông ta là một người bạn tồi cho tất cả bọn họ.

Thật khó để nói với mọi người sự thật hơn là nói với họ những gì họ muốn nghe. Nhưng điều quan trọng là phải đưa ra lời khuyên đúng đắn ngay cả khi chúng ta mạo hiểm tình bạn.

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

The Monkees, ‘Shades of Gray’ (1965), from Headquarters. Songwriters: Mann, Barry / Weil, Cynthia. Lyrics © EMI Music Publishing

Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh được lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Được sử dụng dưới sự cho phép của Hodder & Stoughton Publishers, một công ty của Hachette UK. Đã đăng ký Bản quyền. 'NIV' là nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Nhãn hiệu Vương quốc Anh số 1448790.

Thánh Kinh được đánh dấu (MSG) lấy từ The Message. Bản quyền © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Được sử dụng dưới sự cho phép của NavPress Publishing Group.

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more