Ngày 165

Quốc gia của bạn có thể được thay đổi

Khôn ngoan Châm ngôn 14: 25-35
Tân ước Công Vụ Các Sứ Đồ 8: 4-40
Cựu Ước 2 Sa-mu-ên 20:1 - 21:22

Giới thiệu

Có 10.000 gái mại dâm miệt mài làm việc trên đường phố London. Uống rượu say và cờ bạc tràn lan. Vương quốc Anh đã rơi vào suy đồi và vô đạo đức. Đây là thế kỷ thứ mười tám. Các giáo đoàn của Hội Thánh đã giảm mạnh (giống như trong những thập kỷ gần đây). Các bộ phận của Hội Thánh hầu như đã rơi vào chủ nghĩa ngoại giáo.

Tuy nhiên, quốc gia đã thay đổi. Lời giảng của John Wesley và George Whitefield bắt đầu thành hiện thực. Hàng ngàn người đã đáp ứng với thông điệp của ông và gặp gỡ Chúa Giê-su. Robert Raikes bắt đầu trường Chúa nhật đầu tiên của mình vào năm 1780. Sự phát triển từ ý tưởng này đã tiếp cận đến 300.000 trẻ em không đi nhà thờ trong vòng 5 năm. Đến năm 1910, đã có hơn 5 triệu trẻ em học trường Chúa Nhật. Chúa đã dấy lên William Wilberforce, Lord Shaftesbury và những người khác. Không chỉ từng tấm lòng cá nhân được thay đổi – mà cả quốc gia cũng được biến đổi.

Khi nhìn vào thế giới ngày nay, chúng ta thấy nó đang thay đổi nhanh hơn bao giờ hết. Trong 25 năm qua, đã có sự thay đổi lớn - về chính trị, kinh tế và công nghệ. Sự thay đổi lớn đang diễn ra ở nhiều quốc gia trên thế giới. Làm thế nào bầu không khí thuộc linh của quốc gia bạn có thể được thay đổi?

Khôn ngoan

Châm ngôn 14: 25-35

25 Chứng nhân chân thật cứu nhiều mạng sống,
Nhưng kẻ nói dối chỉ là phỉnh gạt.

26 Trong sự kính sợ Đức Giê-hô-va có nơi nương cậy vững chắc,
Và con cái Ngài sẽ được một nơi ẩn náu.

27 Sự kính sợ Đức Giê-hô-va là nguồn sự sống,
Giúp con người tránh khỏi cạm bẫy sự chết.

28 Dân chúng đông đảo là vinh quang của vua,
Thiếu dân, kẻ cai trị cũng phải sụp đổ.

29 Người chậm nóng giận thì đầy sự thông sáng,
Nhưng kẻ hay nóng tính tăng lên sự điên rồ.

30 Tấm lòng bình tịnh là sự sống của thân xác,
Còn sự ghen ghét làm mục nát trong xương.

31 Kẻ ức hiếp người cô thế làm nhục Đấng Tạo Hóa mình,
Ai thương xót người nghèo khó là tôn kính Ngài.

32 Kẻ ác bị sụp đổ vì sự gian ác mình,
Nhưng người công chính trong khi chết vẫn có nơi ẩn náu.

33 Sự khôn ngoan lưu lại trong lòng người hiểu biết,
Còn điều ở bên trong kẻ ngu dại được lộ ra.

34 Sự công chính làm cho đất nước được tôn trọng,
Nhưng tội lỗi làm cho dân tộc bị hổ thẹn.

35 Vua dành ân huệ cho đầy tớ nào ăn ở khôn sáng,
Nhưng cơn giận của vua trút trên kẻ gây điều xấu hổ.

Bình luận

Dân tộc bình an

Tác giả sách Châm Ngôn nói: ‘Sự công chính làm cho đất nước được tôn trọng, Nhưng tội lỗi làm cho dân tộc bị hổ thẹn’ (c.34). Tội lỗi hủy diệt một quốc gia. ‘Sự tôn kính làm Chúa cho một quốc gia mạnh mẽ’, (c.34, MSG.) ‘Sự công chính’ liên quan đến một loạt các mối quan hệ đúng đắn:

  1. Bình an với Chúa
    Sự công chính bắt đầu từ việc "làm hòa" với Đức Chúa Trời (Rô-ma 5:1). Sự công chính cũng bắt đầu với sự kính sợ Chúa (sự kính trọng đúng đắn đối với Chúa). \t \t ‘Trong sự kính sợ Đức Giê-hô-va có nơi nương cậy vững chắc, Và con cái Ngài sẽ được một nơi ẩn náu. Sự kính sợ Đức Giê-hô-va là nguồn sự sống’ (Châm ngôn 14:26–27a). \t

  2. Bình an với những người xung quanh
    Theo như điều tùy thuộc vào bạn, hãy ‘sống hòa thuận với mọi người’ (Rô-ma 12:18). Mối quan hệ chân chính với người khác được đặc trưng bởi lời nói và hành động chân chính: \t\t \tLời nói của chúng ta phải trung thực thay vì dối trá vì ‘chứng nhân chân thật cứu nhiều mạng sống’ (Châm ngôn 14:25). \t \tHành động của chúng ta là để thể hiện lòng mong ước cho hạnh phúc của người khác. Hãy kiên nhẫn thay vì nóng nảy (c.29). Hãy tử tế với những người đang khó khăn. 'Kẻ ức hiếp người cô thế làm nhục Đấng Tạo Hóa mình,
    Ai thương xót người nghèo khó là tôn kính Ngài’ (c.31). Cũng hãy dành ân huệ của bạn đối với những người hành động khôn ngoan (c.33,35).

  3. Bình an trong chính mình
    Sự công chính liên quan đến một mối quan hệ đúng đắn với chính mình. Bạn có thể biết sự bình an : ‘Tấm lòng bình tịnh là sự sống của thân xác, Còn sự ghen ghét làm mục nát trong xương’ (c.30a). Giận dữ, thiếu lòng vị tha, đố kỵ và ghen ghét có thể gây tổn hại cho cơ thể vật lý của bạn. Loại bỏ những điều tồi tệ trong cuộc sống của bạn và có một 'tấm lòng bình an' sẽ tốt cho sức khỏe của bạn. \t Cuối cùng, sự bình an này đến từ sự thoả lòng về cả hiện tại và tương lai. Vì, ‘người công chính dù chết cũng có nơi nương tựa’ (c.32b). Đối với những ai kính sợ Chúa, Ngài là nơi ẩn náu trong hiện tại (c.26) và tương lai (c.32b).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, con cầu nguyện rằng đất nước chúng con sẽ quay về với Chúa và danh Chúa sẽ lại được tôn trọng trong quốc hội, chính phủ, các trường học và những tòa án. Xin giúp chúng con biết ưu tiên người nghèo và tử tế với người túng thiếu.

Tân ước

Công Vụ Các Sứ Đồ 8: 4-40

Phi-líp ở Sa-ma-ri
4 Vậy, những người bị tan lạc đi từ nơi nầy đến nơi khác truyền giảng Tin Lành. 5 Phi-líp đi xuống thành Sa-ma-ri rao giảng Đấng Christ cho dân chúng ở đó. 6 Đoàn dân nghe ông giảng và thấy các dấu lạ ông làm thì đồng lòng chăm chú nghe ông; 7 vì có những uế linh kêu lớn tiếng mà ra khỏi nhiều người bị ám; nhiều người bại và què cũng được chữa lành. 8 Vì thế, trong thành tràn ngập niềm vui.

Thầy phù thuỷ Si-môn
9 Bấy giờ, trong thành đó có một người tên Si-môn, trước kia hành nghề ma thuật, tự cho mình là người vĩ đại, làm cho dân Sa-ma-ri kinh ngạc. 10 Mọi người từ trẻ đến già đều nghe theo ông, nói rằng: “Người nầy là quyền năng của Đức Chúa Trời, gọi là Đại Năng.” 11 Họ nghe theo ông vì lâu nay ông ta lấy ma thuật làm cho họ kinh ngạc. 12 Nhưng khi họ đã tin Phi-líp, người rao giảng Tin Lành về vương quốc Đức Chúa Trời và danh Đức Chúa Jêsus Christ cho họ, thì cả nam lẫn nữ đều nhận báp-têm. 13 Chính Si-môn cũng tin; sau khi nhận báp-têm, ông ở luôn với Phi-líp. Thấy những phép mầu và dấu lạ lớn được thực hiện, ông rất kinh ngạc.

14 Các sứ đồ ở Giê-ru-sa-lem nghe tin dân chúng Sa-ma-ri đã tiếp nhận đạo Đức Chúa Trời liền sai Phi-e-rơ và Giăng đến với họ. 15 Hai ông đến nơi, cầu nguyện cho những người nầy để họ nhận lãnh Đức Thánh Linh. 16 Vì Đức Thánh Linh chưa giáng xuống trên ai cả, họ chỉ nhân danh Chúa là Đức Chúa Jêsus nhận báp-têm mà thôi. 17 Phi-e-rơ và Giăng đặt tay trên họ, họ liền nhận lãnh Đức Thánh Linh.

18 Khi thấy các sứ đồ đặt tay lên thì Thánh Linh được ban xuống, Si-môn liền lấy tiền bạc dâng cho hai sứ đồ, và nói: 19 “Xin cũng cho tôi thẩm quyền ấy, để tôi đặt tay trên ai thì người ấy nhận lãnh Đức Thánh Linh.”

20 Nhưng Phi-e-rơ trả lời rằng: “Tiền bạc của anh cũng hư vong với anh, vì anh tưởng có thể lấy tiền bạc mua được sự ban tặng của Đức Chúa Trời! 21 Anh chẳng được dự phần hoặc chia sẻ trong việc nầy đâu, vì lòng anh không ngay thẳng trước mặt Đức Chúa Trời. 22 Vậy, hãy ăn năn việc ác của anh và cầu nguyện với Chúa, để may ra Ngài sẽ tha thứ ý tưởng ấy trong lòng anh. 23 Vì tôi thấy anh đang ở trong mật đắng và trong xiềng xích tội ác.”

24 Si-môn trả lời: “Xin hãy cầu nguyện Chúa cho tôi, để tôi không mắc phải điều quý ông nói đó.”

25 Sau khi đã làm chứng và giảng đạo Chúa, Phi-e-rơ và Giăng trở về Giê-ru-sa-lem, vừa đi vừa truyền giảng Tin Lành trong nhiều làng của người Sa-ma-ri.

Hoạn quan Ê-thi-ô-pi trở lại đạo
26 Bấy giờ, có một thiên sứ của Chúa phán với Phi-líp: “Hãy đứng dậy đi về phía nam, theo con đường từ Giê-ru-sa-lem xuống Ga-xa. Đường ấy vắng vẻ.” 27 Ông đứng dậy và đi. Kìa, có một hoạn quan Ê-thi-ô-pi, làm quan lớn của Can-đác, nữ hoàng nước Ê-thi-ô-pi, quản lý cả kho tàng của bà. Ông đã đến Giê-ru-sa-lem để thờ phượng; 28 và khi trở về, ngồi trên xe ngựa, đọc sách tiên tri Ê-sai. 29 Thánh Linh phán với Phi-líp: “Hãy lại gần và theo cho kịp xe đó.”

30 Phi-líp chạy đến, nghe ông ta đang đọc sách tiên tri Ê-sai thì nói rằng: “Ông hiểu lời mình đang đọc đó không?”

31 Hoạn quan trả lời: “Nếu không có ai hướng dẫn, làm sao tôi hiểu được?” Rồi ông mời Phi-líp lên xe ngồi với mình.

32 Đoạn Kinh Thánh ông đang đọc như thế nầy: “Người đã bị dắt đi như chiên đến hàng làm thịt,
Như chiên con câm lặng trước mặt kẻ hớt lông, Người chẳng hề mở miệng.
33 Trong khi Người bị sỉ nhục, công lý đã bị tước đoạt.
Ai có thể nói đến dòng dõi Người? Vì sự sống Người đã bị cất khỏi đất rồi.”

34 Hoạn quan nói với Phi-líp: “Xin hỏi ông, nhà tiên tri đã nói điều nầy để chỉ về ai? Về chính mình hay về người nào khác?” 35 Phi-líp liền mở miệng, bắt đầu từ chỗ Kinh Thánh đó mà rao giảng Tin Lành về Đức Chúa Jêsus cho ông.

36 Khi hai người đang đi, gặp chỗ có nước, hoạn quan nói: “Nầy, nước đây, có điều gì ngăn trở tôi nhận báp-têm chăng?” 38 Ông bảo dừng xe lại, rồi cả hai đều xuống nước, và Phi-líp làm báp-têm cho hoạn quan. 39 Khi lên khỏi nước, Thánh Linh của Chúa đem Phi-líp đi; hoạn quan không thấy ông nữa, và cứ vui mừng tiếp tục cuộc hành trình. 40 Người ta thấy Phi-líp ở thành A-xốt; trên đường đi đến Sê-sa-rê, ông rao giảng Tin Lành cho tất cả các thành mình đã ghé qua.

Bình luận

Bài giảng đầy quyền năng

Hội Thánh đầu tiên bao gồm những người bình thường như bạn và tôi. Tuy nhiên, điều đó đã thay đổi thế giới. Toàn bộ thế giới đã được biến đổi sau cái chết và sự phục sinh của Chúa Giê-su và sự tuôn đổ của Đức Thánh Linh. Sách Công vụ cho chúng ta biết điều này đã xảy ra như thế nào.

Đi đến đâu họ cũng rao giảng sứ điệp về Chúa Giê-su (c.4). Trong phân đoạn này, chúng ta thấy rằng họ đã rao giảng cho đám đông và từng cá nhân, như thầy phù thủy Si-môn và hoạn quan người Ê-thi-ô-pi.

Các quốc gia bao gồm các thành phố, thị trấn và làng mạc. Họ đã rao giảng Phúc Âm trong cả ba vùng trên. Phi-líp rao giảng cho một thành phố ở vùng Sa-ma-ri (c.5). Phi-e-rơ và Giăng rao giảng Tin Lành tại nhiều làng mạc của người Sa-ma-ri (c.25). Phi-líp giảng Phúc Âm trong tất cả các thành cho đến khi người đến Sê-sa-rê (c.40).

Việc rao giảng của họ được đồng hành – và thực sự được thúc đẩy – bởi ba yếu tố:

  1. Sự bắt bớ

Bắt đầu với sự bắt bớ: “Những người bị tan lạc đi từ nơi nầy đến nơi khác truyền giảng Tin Lành” (c.4). Sự phân tản này mang lại phước lành lớn. Đi đến đâu họ cũng ‘rao giảng Đức Chúa Trời’ (c.5).

Nhiều lần trong lịch sử của Hội Thánh, sự bắt bớ và chống đối đã dẫn đến kết quả bất ngờ. Chúng ta rất dễ nản lòng khi gặp thất bại, nhưng điều này nhắc nhở chúng ta rằng Đức Chúa Trời có thể sử dụng những thất bại cách kỳ diệu.

  1. Lời cầu nguyện

Chúng ta thấy trong phân đoạn này tầm quan trọng của sự cầu nguyện. Phi-e-rơ và Giăng cầu nguyện cho người Sa-ma-ri để họ nhận được Đức Thánh Linh (c.15-17).

Si-môn là một thầy phù thủy khét tiếng, người đã làm mọi người lóa mắt bằng ma thuật của mình và khiến mọi người hoàn toàn bị kiểm soát (c.9–11). Chính ông đã tin và chịu Báp-têm, nhưng ông lại theo đường lối cũ của mình, muốn mua quyền phép của Đức Thánh Linh (c.19).

Phi-e-rơ không mấy ấn tượng: ‘Tiền bạc của anh cũng hư vong với anh... Vậy, hãy ăn năn việc ác của anh và cầu nguyện với Chúa, để may ra Ngài sẽ tha thứ ý tưởng ấy trong lòng anh. Vì tôi thấy anh đang ở trong mật đắng và trong xiềng xích tội ác.’ (c.20–23).

Si-môn nhận ra rằng chỉ có Chúa mới cứu được ông và ông xin họ cầu nguyện cho ông (c.24).

  1. Quyền năng

Hội thánh đầu tiên đặc trưng với những ấn tượng sâu sắc: ‘Khi đám đông nghe Phi-líp và thấy những phép lạ ông làm, họ đều chú ý lắng nghe những gì ông nói. Với tiếng kêu la, các ác thần xuất khỏi nhiều người, và nhiều người bại liệt và què quặt được chữa lành’ (c.6–7).

Họ hoàn toàn trông cậy vào Đức Thánh Linh. Cuộc gặp gỡ của Phi-líp với người Ê-thi-ô-bi không phải là kết quả của một cuộc gặp gỡ đã được lên kế hoạch trước. Thay vào đó, ‘Thánh Linh đã nói với Phi-líp…’ (c.29). Kết quả của việc ông tuân theo sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh là sự cải đạo phi thường của người Ê-thi-ô-bi, điều này đã ảnh hưởng đến toàn bộ quốc gia Ê-thi-ô-bi cho đến tận ngày nay. Hội Thánh đã được khai sinh ngày hôm đó và chưa bao giờ chết đi trong quốc gia đó.

Đức Thánh Linh là tác nhân của sự thay đổi. Ngài có thể mang lại sự thay đổi trong một quốc gia. Sự thay đổi đó bắt đầu từ sự thay đổi trong cuộc sống của con người. Điều đáng chú ý là các yếu tố liên quan đến sự thay đổi ở người Ê-thi-ô-bi này:

  • Thánh Linh của Đức Chúa Trời đã chuẩn bị tấm lòng ông. Người Ê-thi-ô-bi thành thật về sự thiếu hiểu biết của mình (c.31), ông tìm kiếm câu trả lời (c.32) và không kiêu ngạo khi nhờ sự giúp đỡ (c.34). Không có gì đáng xấu hổ khi không phải lúc nào bạn cũng hiểu những gì bạn đọc trong Kinh Thánh. Điều khôn ngoan là nhờ sự giúp đỡ của những người đáng tin cậy hoặc những nhà giải Kinh để giúp bạn áp dụng vào đời sống.

  • Thánh Linh của Đức Chúa Trời đang hành động qua lời của Đức Chúa Trời. Khi người Ê-thi-ô-bi xem sách Ê-sai, ông bắt đầu tìm thấy câu trả lời (c.32-33). Thông thường, Đức Thánh Linh sử dụng một tác nhân là con người để giúp bạn thông suốt, giải thích và áp dụng Kinh Thánh. Đây là điều đã xảy ra ở đây, bắt đầu từ Ê-sai 53, Phi-líp giải thích ‘tin lành về Chúa Giê-su’ (c.35).

Đức Thánh Linh biến đổi tâm hồn người Ê-thi-ô-bi một cách triệt để và trọn vẹn đến nỗi ông tin ngay và xin được nhận phép Báp-têm. Không có tác nhân thay đổi nào mạnh mẽ hơn Đức Thánh Linh.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin giúp chúng con trở nên giống Hội Thánh ban đầu. Xin giúp chúng con cầu nguyện nhiều hơn và đi theo sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh mỗi ngày. Con cầu xin cho quốc gia của chúng con sẽ được biến đổi khi mọi người biết đến Ngài.

Cựu Ước

2 Sa-mu-ên 20:1 - 21:22

Sê-ba nổi loạn
1 Tình cờ, tại đó có một kẻ vô lại tên là Sê-ba, con của Biếc-ri, người Bên-gia-min. Hắn thổi kèn lên và kêu gọi:

“Chúng ta không có phần gì nơi Đa-vít,
Cũng chẳng hưởng gì nơi con của Gie-sê.
Anh em Y-sơ-ra-ên ơi, mỗi người hãy trở về nhà mình!”

2 Tất cả người Y-sơ-ra-ên bỏ Đa-vít mà theo Sê-ba, con của Biếc-ri. Nhưng người Giu-đa vẫn trung thành với vua, theo vua từ Giô-đanh đến Giê-ru-sa-lem.

3 Khi Đa-vít về đến cung điện tại Giê-ru-sa-lem thì bắt mười cung phi mà vua đã để lại giữ cung điện, cho họ vào trong một căn nhà có người canh giữ. Vua cấp dưỡng cho họ, nhưng không đi lại với họ nữa. Như vậy, họ bị giam giữ, sống như ở góa cho đến ngày chết.

A-ma-sa và Sê-ba bị giết
4 Sau đó, vua nói với A-ma-sa: “Trong hạn ba ngày, hãy tập hợp cho ta những người Giu-đa, và chính ngươi cũng phải có mặt tại đây.” 5 A-ma-sa đi tập hợp người Giu-đa, nhưng chậm hơn thời hạn vua đã định.

6 Đa-vít nói với A-bi-sai: “Bây giờ, Sê-ba, con của Biếc-ri, còn nguy hại cho chúng ta hơn Áp-sa-lôm. Vậy, ngươi hãy đem các chiến sĩ của chúa ngươi đuổi theo Sê-ba, kẻo nó chiếm lấy các thành kiên cố và thoát khỏi chúng ta chăng.” 7 Bấy giờ, quân của Giô-áp, người Kê-rê-thít và người Phê-lê-thít cùng với các dũng sĩ, đều đi ra theo A-bi-sai. Họ ra khỏi thành Giê-ru-sa-lem, đuổi theo Sê-ba, con của Biếc-ri.

8 Khi họ đến tảng đá lớn ở Ga-ba-ôn, A-ma-sa đến gặp họ. Giô-áp mặc quân phục, ở ngoài có một thắt lưng với thanh gươm để trong bao, đeo nơi hông. Khi ông bước tới thì thanh gươm tuột ra khỏi vỏ.

9 Giô-áp nói với A-ma-sa: “Chào anh, anh có bình an không?” Rồi bàn tay phải của Giô-áp nắm lấy râu A-ma-sa để hôn người. 10 A-ma-sa không chú ý thanh gươm nơi tay kia của Giô-áp nên bị Giô-áp đâm một nhát vào bụng, ruột đổ xuống đất; ông chết tại chỗ, không cần đâm lại lần thứ hai. Rồi Giô-áp và em là A-bi-sai đuổi theo Sê-ba, con của Biếc-ri.

11 Có một người trong các thuộc hạ của Giô-áp đứng gần xác A-ma-sa kêu gọi: “Ai chuộng Giô-áp và phò vua Đa-vít, hãy theo Giô-áp.” 12 Xác của A-ma-sa đẫm máu, nằm giữa đường cái. Người ấy thấy mọi người đều dừng lại bên xác của A-ma-sa nên kéo xác khỏi đường cái, đem để trong một cánh đồng, rồi lấy áo đắp lại. 13 Khi xác đã cất khỏi đường cái rồi, mọi người đều đi theo Giô-áp để truy đuổi Sê-ba, con của Biếc-ri.

14 Sê-ba đã đi khắp các bộ tộc Y-sơ-ra-ên, cho đến A-bên Bết-ma-ca; tất cả người Bê-ri đều tập hợp lại và đi theo hắn. 15 Toàn quân của Giô-áp đến bao vây Sê-ba trong thành A-bên Bết-ma-ca. Họ đắp lên một ụ đất áp sát thành, đối diện với chiến lũy. Rồi họ đập phá tường thành để triệt hạ nó. 16 Bấy giờ, có một người đàn bà khôn lanh từ trong thành gọi ra: “Hãy nghe đây, nghe đây! Xin hãy nói với Giô-áp: ‘Hãy lại đây, tôi muốn nói với ông.’” 17 Khi Giô-áp đến gần, người đàn bà hỏi: “Có phải ông là Giô-áp không?”
Ông trả lời: “Phải.”
Bà ấy nói: “Xin hãy lắng nghe lời tớ gái ông.”
Ông nói: “Tôi đang nghe đây.”

18 Người đàn bà nói: “Thuở xưa người ta thường nói rằng: ‘Hãy đi thỉnh ý tại A-bên’, như thế mới được việc. 19 Thành của chúng tôi là một thành hiếu hòa và trung hậu hơn hết trong Y-sơ-ra-ên mà ông lại tìm cách tiêu diệt một cố đô của Y-sơ-ra-ên! Tại sao ông muốn phá hủy cơ nghiệp của Đức Giê-hô-va?”

20 Giô-áp trả lời: “Không phải thế! Tôi không bao giờ muốn tiêu diệt hay phá hủy! 21 Đó không phải là ý định của tôi. Nhưng có một người ở vùng đồi núi Ép-ra-im tên là Sê-ba, con của Biếc-ri, đã nổi dậy chống lại vua Đa-vít. Hãy nộp chỉ một mình hắn thôi, thì tôi sẽ rút quân khỏi thành.”

Người đàn bà nói với Giô-áp: “Kìa, đầu của hắn sẽ được ném qua tường thành cho ông.”

22 Rồi người đàn bà ấy đến gặp tất cả dân chúng, và khôn khéo thuyết phục họ. Người ta chặt đầu Sê-ba, con của Biếc-ri, và ném cho Giô-áp. Ông thổi kèn lui quân, mọi người rời khỏi thành, ai về nhà nấy. Còn Giô-áp thì trở về Giê-ru-sa-lem với vua.

23 Lúc ấy, Giô-áp làm tổng tư lệnh quân đội Y-sơ-ra-ên; Bê-na-gia, con của Giê-hô-gia-đa, chỉ huy những người Kê-rê-thít và Phê-lê-thít; 24 A-đô-ni-ram phụ trách lực lượng lao dịch; Giô-sa-phát, con của A-hi-lút, làm ngự sử; 25 Sê-gia làm thư ký; Xa-đốc và A-bia-tha làm thầy tế lễ. 26 Còn Y-ra, người Giai-rơ, làm thầy tế lễ cho Đa-vít.

Nạn đói trong ba năm. – Báo thù cho người Ga-ba-ôn.
1 Trong thời trị vì của Đa-vít, có một nạn đói kéo dài suốt ba năm. Vì thế, Đa-vít tìm kiếm Đức Giê-hô-va. Đức Giê-hô-va phán: “Điều nầy xảy đến vì Sau-lơ và nhà nó đã gây nợ máu khi tàn sát người Ga-ba-ôn.”

2 Vua gọi người Ga-ba-ôn đến và nói chuyện với họ — Người Ga-ba-ôn vốn không thuộc về con dân Y-sơ-ra-ên, nhưng họ là số người A-mô-rít còn sót lại. Mặc dù dân Y-sơ-ra-ên đã có lời thề với họ, nhưng Sau-lơ vì lòng sốt sắng đối với dân Y-sơ-ra-ên và Giu-đa đã tìm cách tiêu diệt họ — 3 Đa-vít hỏi người Ga-ba-ôn: “Ta phải làm gì cho các ngươi? Ta phải chuộc lỗi như thế nào để các ngươi chúc phước cho cơ nghiệp của Đức Giê-hô-va?”

4 Người Ga-ba-ôn trả lời với vua: “Vấn đề giữa chúng tôi với Sau-lơ và nhà của người không phải là bạc hay vàng, cũng không phải chúng tôi muốn giết người nào trong Y-sơ-ra-ên.”

Đa-vít lại hỏi: “Vậy các ngươi muốn ta làm gì cho các ngươi?”

5 Họ tâu với vua: “Đối với người đã giết hại chúng tôi và chủ trương tiêu diệt chúng tôi, để chúng tôi không còn tồn tại trên lãnh thổ Y-sơ-ra-ên, 6 thì xin hãy giao nộp cho chúng tôi bảy người trong những con trai của người ấy, để chúng tôi treo chúng trước mặt Đức Giê-hô-va ở Ghi-bê-a, thành của Sau-lơ là người được chọn của Đức Giê-hô-va.”
Vua nói: “Ta sẽ giao nộp chúng.”

7 Đa-vít dung tha Mê-phi-bô-sết, con trai của Giô-na-than, cháu của Sau-lơ, vì lời thề mà Đa-vít và Giô-na-than, con trai của Sau-lơ, đã lập với nhau trước mặt Đức Giê-hô-va. 8 Nhưng vua bắt Át-mô-ni và Mê-phi-bô-sết là hai con trai của Rít-pa, con gái của Ai-gia, đã sinh cho Sau-lơ; cùng với năm con trai của Mê-ráp, con gái Sau-lơ, đã sinh cho Át-ri-ên, con trai của Bát-xi-lai người Mê-hô-la, 9 mà giao nộp vào tay người Ga-ba-ôn. Họ treo chúng trên núi, trước mặt Đức Giê-hô-va. Bảy người ấy cùng phải chết chung với nhau, chúng bị giết vào những ngày đầu mùa gặt, tức là bắt đầu mùa gặt lúa mạch.

10 Rít-pa, con gái của Ai-gia, lấy một tấm vải thô trải trên tảng đá dùng làm giường. Rồi từ đầu mùa gặt cho đến khi có mưa từ trời trút xuống xác của chúng; bà không để cho chim trời đậu trên chúng ban ngày, hay thú đồng đến gần chúng ban đêm. 11 Khi Đa-vít biết được việc Rít-pa, con gái Ai-gia, nàng hầu của Sau-lơ, đã làm, 12 thì vua đi lấy hài cốt của Sau-lơ và của Giô-na-than, con Sau-lơ, từ những người cai quản thành Gia-be thuộc Ga-la-át. Những người nầy đã lấy trộm xác của hai cha con vua từ quảng trường Bết-san, nơi người Phi-li-tin treo họ lên trong ngày chúng đánh bại Sau-lơ tại Ghinh-bô-a. 13 Rồi vua đem hài cốt của Sau-lơ và Giô-na-than, con Sau-lơ, từ Gia-be về. Người ta cũng lấy hài cốt của những người đã bị treo,

14 và họ chôn cùng với hài cốt của Sau-lơ và Giô-na-than trong khu mộ của Kích, cha của Sau-lơ, ở Xê-la, thuộc đất Bên-gia-min. Sau khi người ta làm xong mọi điều vua truyền, thì Đức Chúa Trời nhậm lời khẩn xin cho xứ sở.

Chiến tranh với quân Phi-li-tin (I Sử Ký 20:4-8)

15 Một lần nữa, lại có chiến tranh giữa người Phi-li-tin với Y-sơ-ra-ên. Đa-vít cùng các thuộc hạ kéo xuống và giao chiến với quân Phi-li-tin. Nhưng Đa-vít cảm thấy rất mệt mỏi. 16 Bấy giờ, Ít-bi Bê-nốp, con cháu của Ra-pha, mang một cây giáo bằng đồng nặng khoảng ba ký rưỡi, đeo một thanh gươm mới, và định giết Đa-vít. 17 Nhưng A-bi-sai, con của Xê-ru-gia, đã đến tiếp cứu vua, đánh hạ người Phi-li-tin ấy, và giết đi. Từ đó, các thuộc hạ của Đa-vít thề và tâu với vua: “Bệ hạ sẽ không bao giờ ra trận với chúng tôi nữa, để ngọn đèn của Y-sơ-ra-ên không bị dập tắt.”

18 Sau đó, lại có một trận chiến khác với quân Phi-li-tin tại Góp. Lúc ấy Si-bê-cai, người Hu-sa, giết Sáp, là con cháu của Ra-pha.

19 Cũng tại Góp, trong một trận chiến khác với quân Phi-li-tin, Ên-cha-nan, con của Gia-a-rê Ô-rê-ghim người Bết-lê-hem, đánh giết Gô-li-át người Gát; cán giáo của hắn như trục cửi của thợ dệt.

20 Trong một trận chiến khác tại Gát, có một người khổng lồ có sáu ngón trên mỗi bàn tay và sáu ngón trên mỗi bàn chân, tổng cộng là hai mươi bốn ngón; người nầy cũng thuộc dòng giống Ra-pha. 21 Khi hắn sỉ nhục Y-sơ-ra-ên thì Giô-na-than, con của anh Đa-vít là Si-mê-a, giết hắn đi.

22 Bốn người Phi-li-tin nầy sinh tại Gát, thuộc dòng giống Ra-pha; chúng đều ngã gục dưới tay Đa-vít và các thuộc hạ người.

Bình luận

Lời cầu nguyện thành khẩn

Những trận chiến trong cuộc đời Đa-vít dường như không bao giờ có hồi kết. Trong phân đoạn hôm nay, chúng ta thấy hai trận chiến tiếp theo.

Đầu tiên, có ‘kẻ gây rối tên là Sê-ba’ (20:1). Đây là hệ quả của cuộc đấu tranh của Đa-vít với Áp-sa-lôm (16:22). Dân Y-sơ-ra-ên dường như cực kỳ hay thay đổi: ‘Hết thảy người Y-sơ-ra-ên bỏ Đa-vít để theo Sê-ba’ (20:2). Chúa đã ban cho Đa-vít chiến thắng Sê-ba nhưng ngay lập tức có một trận chiến khác sắp xảy ra.

Có một nạn đói trong ba năm liên tiếp (21:1a). Khi đất nước gặp tai họa, ‘Đa-vít tìm kiếm mặt Chúa’ (c.1b). Đôi lúc chúng ta phải đối diện với một hoạn nạn thật sự để khiến chúng ta có thể quỳ gối xuống cầu nguyện. Đức Chúa Trời phán với ông khi ông cầu nguyện.

Ông Đa-vít đã khiến Y-sơ-ra-ên giữ lời hứa được lập với dân Ga-ba-ôn (xin xem Giô-suê 9). Bất chấp lời hứa, Sau-lơ đã cố gắng tiêu diệt họ, nhưng những lời thề với Đức Chúa Trời là rất quan trọng và không thể dễ dàng phá vỡ. (Những lời thề phổ biến nhất ngày nay là trong lễ cưới và những lời thề trước tòa án.) Chỉ sau khi Đa-vít sửa sai mọi việc và tôn trọng lời thề đã lập với Đức Chúa Trời thì Đức Chúa Trời mới đáp lời cầu nguyện cho đất nước (2 Sa-mu-ên 21:14).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, con tìm kiếm mặt Ngài thay cho đất nước của con. Xin thương xót chúng con. Xin hãy giúp chúng con trở thành một đất nước tôn cao Ngài bằng sự trung tín của chúng con trong lời hứa nguyện trong hôn nhân và sự trung thực trước toà án của chúng con. Lạy Chúa, xin một lần nữa Ngài hãy đáp lại lời cầu thay của con cho đất nước này. Xin cho đất nước chúng con trở về cùng Ngài. Xin danh Cha được tôn cao và nước Cha được đến.

Pippa chia sẻ

Lời Chúa trong Công Vụ các Sứ đồ 8:39-40 có chép:

"Thánh Linh của Chúa thình lình đem Phi-líp đi... Còn Phi-líp thì người ta thấy ở trong thành A-xốt..."

Tôi không biết sẽ thật thú vị hay đáng sợ (hoặc hữu ích) khi có mặt tại HTB ở London một phút trước và phút sau đã có mặt ở Brighton! Nó chỉ xảy ra với tôi khi tôi lơ đãng lái xe và thấy mình hoàn toàn lạc sang một nơi khác!

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

Trừ khi có quy định khác, các đoạn trích dẫn được lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, tiền thân là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Cuốn sách được sử dụng với sự cho phép của Nhà xuất bản Hodder & Stoughton, một công ty của Hachette UK và đã được đăng ký bản quyền. 'NIV' là thương hiệu đã đăng ký của Biblica. Số nhãn hiệu Vương Quốc Anh: 1448790.

Các trích dẫn Kinh Thánh được ký hiệu (AMP) được lấy từ Amplified® Bibles, Copyright © 1954, 1958, 1962, 1964, 1965, 1987 của The Lockman Foundation và được cho phép sử dụng. (www.Lockman.org)

Các trích dẫn Kinh Thánh được ký hiệu (MSG) được lấy từ The Message. Copyright © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002 và đã được cho phép sử dụng với sự cho phép của NavPress Publishing Group.

The One Year® là nhãn hiệu đã đăng ký của Nhà xuất bản Tyndale House và được phép sử dụng.

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more