Ngày 168

Đi theo và không chống lại Chúa

Khôn ngoan Thi Thiên 74:10-17
Tân ước Công vụ 10:23b-11:18
Cựu Ước 1 Các Vua 1-2:12

Giới thiệu

Tôi nhớ rất rõ khoảng thời gian Alpha lần đầu tiên được diễn ra tại Nhà thờ Công giáo. Bishop Ambrose của Newcastle và Hexham đã nghe những gì đang xảy ra với Alpha trong một số nhà thờ Anh giáo. Ông bắt đầu quan tâm và muốn tìm hiểu thêm. Tuy nhiên, ông không muốn cho chúng tôi biết là ông ấy quan tâm. Vì vậy, ông cử hai linh mục Công giáo cải trang đến Hội nghị Alpha ở Luân Đôn! Họ quay trở lại giáo xứ của mình và bắt đầu chạy Alpha, thành công rực rỡ.

Kết quả là Đức Hồng Y Hume đã mời chúng tôi tổ chức một hội nghị dành cho người Công Giáo tại Nhà Thờ Chính Tòa Westminster. Nơi này chật kín 450 linh mục và giáo dân Công giáo. Một vài người đã rất chỉ trích chúng tôi vì đã tổ chức một hội nghị cho người Công giáo. Một hoặc hai hội thánh thậm chí còn đe dọa ngừng chạy Alpha nếu chúng tôi tiếp tục tổ chức hội nghị. Ngẫm nghĩ lại, có vẻ như khá lạ lùng khi có ai đó chống đối, nhưng vào thời điểm đó, đó là một vấn đề đáng lo ngại.

Vào đêm đầu tiên của đại hội, đã có một sự tuôn đổ đầy dẫy của Đức Thánh Linh và chúng tôi hát tiếng lạ mà chúng tôi chưa từng nghe trước đây. Tôi về nhà tối hôm đó và đọc đoạn kinh thánh hôm nay: ‘nếu Đức Chúa Trời đã ban cho họ cùng một quà tặng như Ngài đã ban cho chúng ta khi chúng ta tin Chúa là Đức Chúa Jêsus Christ, thì tôi là ai mà dám ngăn trở Đức Chúa Trời?’ (Công vụ 11:17). Chính Đức Thánh Linh đã tuôn đổ trên họ cũng như trên chúng tôi. Tôi nhận ra rằng nếu chúng tôi không tiếp tục làm việc cùng nhau, tôi sẽ chống đối Đức Chúa Trời.

Điều dại dột nhất mà bất kỳ con người nào cũng có thể làm là chống lại Đức Chúa Trời. Chúa Giê-su đã bị chống đối: ‘Người ta đã treo Ngài trên cây gỗ mà giết đi, Nhưng ngày thứ ba, Đức Chúa Trời đã khiến Ngài sống lại và hiện ra’ (10:39–40). Ngược lại, đặc ân tuyệt vời nhất mà bất kỳ con người nào cũng có thể có được là trở thành môn đồ của Chúa Giê-su người Na-xa-rét, người mà ‘Đức Chúa Trời đã xức dầu… bằng Đức Thánh Linh và quyền năng’ (10:38).

Khôn ngoan

Thi Thiên 74:10-17

10 Đức Chúa Trời ôi! Kẻ chống nghịch sẽ sỉ nhục Ngài cho đến chừng nào?
   Kẻ thù cứ xúc phạm danh Ngài mãi sao?
  11 Sao Chúa rút tay lại, tức là tay phải của Ngài?
   Xin vung tay ra và tiêu diệt chúng đi!

  12 Dầu vậy, từ nghìn xưa, Đức Chúa Trời là Vua của con
   Ngài thi hành sự cứu rỗi trên khắp đất. \t   13 Chúa đã dùng quyền năng Ngài mà rẽ biển ra,
   Đập nát đầu của quái vật dưới nước.
  14 Chúa chà nát đầu Lê-vi-a-than,
   Ban nó làm thực phẩm cho dân sống trong hoang mạc.
  15 Chúa khiến suối và khe phun nước,
   Và làm cho các sông lớn phải cạn khô.
  16 Ngày thuộc về Chúa, đêm cũng thuộc về Chúa;
   Ngài đã thiết lập mặt trăng và mặt trời.
  17 Chúa đã định các ranh giới của đất,
   Làm nên mùa hè và mùa đông.

Bình luận

Quyền năng của Chúa

Khi đối mặt với sự chống đối, bạn nên nhớ đến quyền năng của Đức Chúa Trời. Tác giả Thi thiên phải đối mặt với những kẻ thù đang phỉ báng danh Đức Chúa Trời (c.10). Ông nhớ lại quyền năng của Đức Chúa Trời, trước hết là trong đời sống của ông (c.12), và sau đó là trên mọi tạo vật (c.13–17).

Những câu này gợi đến thần thoại phong phú của vùng Cận Đông cổ đại. Sự sáng tạo được coi là chiến thắng của các vị thần trước các thế lực hỗn loạn và hủy diệt, thường được đại diện bởi biển cả cuồng nộ và 'con quái vật', còn được gọi là 'Lê-vi-a-than' (c.13–14). Mặt trời và mặt trăng được tôn thờ như những vị thần. Tuy nhiên, trong bài Thi thiên này, tác giả gạt bỏ những huyền thoại đó sang một bên và tuyên bố rằng chính Đức Chúa Trời là Đấng đã sáng tạo và thiết lập thế giới, sắp đặt trật tự từ hư vô và “thiết lập mặt trời và mặt trăng” (c.16).

Luôn luôn có một sự cám dỗ khiến cho ‘những điều khác’ trở nên quan trọng hơn mối quan hệ của bạn với Đức Chúa Trời. Sự sùng kính “các thần khác” là một trong những cám dỗ và điểm yếu chính của dân Chúa trong Cựu Ước. Thi thiên này nhắc chúng ta nhớ Đức Chúa Trời là ai và tại sao chống đối Đức Chúa Trời bằng cách chạy theo các thần khác là điều dại dột.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, cảm ơn vì Chúa là chân Thần duy nhất mang lại sự cứu rỗi trên trái đất. Xin giúp con khước từ sự cám dỗ coi trọng điều gì khác hơn Ngài.

Tân ước

Công vụ 10:23b-11:18

Ngày hôm sau, Phi-e-rơ trỗi dậy đi với họ; có vài anh em từ Giốp-bê cùng đi theo. 24 Ngày sau đó, họ đến Sê-sa-rê. Cọt-nây cùng với bà con và các bạn thân họp lại tại nhà, đang chờ đợi họ. 25 Phi-e-rơ bước vào, Cọt-nây ra đón, quỳ dưới chân ông mà lạy. 26 Nhưng Phi-e-rơ đỡ ông dậy và nói: “Hãy đứng dậy, tôi cũng chỉ là người mà thôi.”

27 Sau khi nói chuyện với Cọt-nây, Phi-e-rơ bước vào trong nhà, thấy nhiều người nhóm lại. 28 Ông nói với họ: “Các ông biết người Do Thái vốn không được phép giao thiệp hay đến nhà người ngoại quốc; nhưng Đức Chúa Trời đã tỏ cho tôi biết rằng chẳng nên gọi một người nào là ô uế hay không tinh sạch. 29 Do đó, khi được mời thì tôi đến ngay, không ngần ngại gì. Vậy tôi xin hỏi vì lý do gì các ông mời tôi đến.”

30 Cọt-nây trả lời: “Bốn ngày trước đây, khoảng giờ nầy, tức ba giờ chiều, tôi đang ở nhà cầu nguyện thì thình lình có một người mặc áo sáng lòa hiện ra trước mặt tôi 31 và bảo: ‘Hỡi Cọt-nây, lời cầu nguyện ngươi đã được nhậm và việc bố thí ngươi đã được Đức Chúa Trời ghi nhớ. 32 Vậy, ngươi hãy sai người đến Giốp-bê mời Si-môn, gọi là Phi-e-rơ, đến đây. Ông ấy đang ở với Si-môn, thợ thuộc da, nhà gần biển.’ 33Lập tức tôi sai mời ông, và ông đã có lòng tốt đến đây. Vậy bây giờ, tất cả chúng tôi đang ở trước mặt Đức Chúa Trời để nghe mọi điều Chúa đã truyền dặn ông.”

34 Phi-e-rơ bắt đầu nói: “Thật, tôi nhận biết Đức Chúa Trời chẳng thiên vị ai, 35 nhưng trong tất cả các dân tộc, hễ ai kính sợ Chúa và làm điều công chính thì được Ngài chấp nhận. 36 Đức Chúa Trời đã gửi sứ điệp đến con cái Y-sơ-ra-ên, rao giảng Tin Lành bình an bởi Đức Chúa Jêsus Christ, tức là Chúa của mọi người. 37 Các ông biết rõ sự kiện xảy ra bắt đầu từ Ga-li-lê rồi tràn ra trong cả miền Giu-đê, sau khi Giăng rao giảng về báp-têm; 38 thể nào Đức Chúa Trời đã xức dầu cho Đức Chúa Jêsus người Na-xa-rét bằng Đức Thánh Linh và quyền năng, rồi Ngài đi khắp nơi làm việc nhân đức và chữa lành tất cả những người bị ma quỷ áp chế, vì Đức Chúa Trời ở cùng Ngài.

39 Chúng tôi là những nhân chứng về mọi điều Ngài đã làm ở Giu-đê và Giê-ru-sa-lem. Người ta đã treo Ngài trên cây gỗ mà giết đi. 40 Nhưng ngày thứ ba, Đức Chúa Trời đã khiến Ngài sống lại và hiện ra, 41 không phải cho cả dân chúng, mà cho chúng tôi là những nhân chứng Đức Chúa Trời đã chọn trước, tức là những người đã ăn uống với Ngài sau khi Ngài từ cõi chết sống lại. 42 Ngài đã truyền dạy chúng tôi phải rao giảng cho dân chúng, và minh chứng Ngài là Đấng Đức Chúa Trời đã lập lên để phán xét người sống và kẻ chết. 43 Tất cả các nhà tiên tri đều làm chứng rằng ai tin Ngài thì nhờ danh Ngài được tha tội.”

44 Khi Phi-e-rơ còn đang nói thì Đức Thánh Linh giáng trên mọi người nghe đạo. 45 Các tín hữu chịu cắt bì, là những người cùng đi với Phi-e-rơ, đều kinh ngạc vì quà tặng là Đức Thánh Linh cũng tuôn đổ trên các dân ngoại nữa. 46 Các tín hữu đó nghe họ nói tiếng lạ và ca ngợi Đức Chúa Trời. 47

Bấy giờ Phi-e-rơ nói: “Ai có thể từ chối báp-têm bằng nước cho những người đã nhận lãnh Đức Thánh Linh cũng như chúng ta chăng?” 48 Vậy, ông truyền làm báp-têm cho họ nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ. Rồi họ mời ông ở lại thêm vài ngày nữa.

Phi-e-rơ trở về thành Giê-ru-sa-lem

11 1 Lúc ấy, các sứ đồ và các anh em ở Giu-đê nghe tin dân ngoại cũng đã tiếp nhận đạo Đức Chúa Trời. 2 Khi Phi-e-rơ lên Giê-ru-sa-lem, những tín hữu chịu cắt bì chỉ trích ông rằng: 3 “Ông đã vào nhà những kẻ không chịu cắt bì và ăn chung với họ!”

4 Nhưng Phi-e-rơ bắt đầu giải thích cho họ trình tự mọi việc 5 như sau: “Khi tôi đang cầu nguyện trong thành Giốp-bê thì chợt xuất thần và thấy một khải tượng: Có vật gì tựa như chiếc khăn lớn buộc bốn chéo từ trời sa xuống gần tôi. 6 Tôi chăm chú quan sát, thấy trong đó có các loài vật bốn chân, các thú rừng, các loài bò sát và chim trời. 7 Tôi nghe có tiếng phán: ‘Hỡi Phi-e-rơ, hãy trỗi dậy, làm thịt mà ăn.’

8 Tôi thưa: ‘Lạy Chúa, không thể được, vì những gì ô uế hay không tinh sạch chẳng bao giờ vào miệng con.’

9 Nhưng tiếng từ trời phán với tôi lần thứ hai: ‘Chớ xem là ô uế vật gì Đức Chúa Trời đã làm cho tinh sạch.’ 10 Lời đó lặp lại ba lần, rồi tất cả đều được thu lên trời.

11 Ngay lúc ấy, ba người ở thành Sê-sa-rê được sai đến với tôi, cũng đã đến nhà tôi đang ở. 12 Thánh Linh bảo tôi phải đi với ba người ấy, đừng nghi ngờ gì cả. Sáu anh em đây cũng đồng đi với tôi, và chúng tôi bước vào nhà Cọt-nây. 13 Người ấy thuật lại cho chúng tôi thể nào ông ta đã thấy một thiên sứ đứng trong nhà ông và bảo: ‘Hãy sai người đến thành Giốp-bê mời Si-môn, cũng gọi là Phi-e-rơ. 14 Người ấy sẽ nói cho ngươi những lời để nhờ đó ngươi và cả nhà ngươi sẽ được cứu rỗi.’

15 Khi tôi bắt đầu nói thì Đức Thánh Linh giáng trên họ, cũng như lúc ban đầu Ngài đã giáng trên chúng ta. 16 Tôi nhớ lại lời Chúa đã phán: ‘Giăng đã làm báp-têm bằng nước, nhưng các con sẽ được báp-têm bằng Đức Thánh Linh.’ 17 Vậy, nếu Đức Chúa Trời đã ban cho họ cùng một quà tặng như Ngài đã ban cho chúng ta khi chúng ta tin Chúa là Đức Chúa Jêsus Christ, thì tôi là ai mà dám ngăn trở Đức Chúa Trời?”

18 Khi họ nghe những lời ấy thì ngưng chỉ trích. Họ tôn vinh Đức Chúa Trời rằng: “Như vậy, Đức Chúa Trời cũng đã ban sự ăn năn cho các dân ngoại để họ được sự sống!”

Bình luận

Thần Linh của Chúa

Đức Thánh Linh dẫn dắt Phi-e-rơ qua một khải tượng đến nhà của Cọt-nây. Khi đến đó, ông phát hiện ra rằng Chúa cũng đã nói chuyện với Cọt-nây qua một khải tượng khác. Khi nghe điều này, Phi-e-rơ “khá bùng nổ với tin lành của mình” (10:34) – tin lành về sự bình an qua Chúa Giê-su Christ là Chúa của mọi người (c.36).

Từ 'peace' tiếng Anh có nghĩa là “bình an, hòa bình” trong tiếng việt, và trong tiếng Hy Lạp mang ý nghĩa của từ “shalom” trong tiếng Hê-bơ-rơ. Ý nghĩa của nó còn vượt quá cả sự không có thù địch. Nó có nghĩa là 'sự trọn vẹn', 'sự lành mạnh', 'hạnh phúc', 'mọi loại phước hạnh và điều tốt lành'. Nó có nghĩa là sự hài hòa và hòa hợp giữa mọi người. Nó có nghĩa là khỏe mạnh tâm linh, sống được ơn trước mặt Thiên Chúa.

Tin vui là bạn được hòa thuận với Đức Chúa Trời qua Chúa Giê-su Christ. Sự chết của Chúa Giê-su trên thập tự giá đã hòa giải bạn với Đức Chúa Trời. Ngài đã hòa giải và bạn đã nhận được sự bình an đó như một món quà.

Bạn cũng nên là người kiến tạo hòa bình khi bạn cố gắng dẫn dắt người khác đến với sự bình an của Chúa và khi bạn mang sự bình an vào nhà, nơi làm việc, hội thánh, cộng đồng và quốc gia của mình.

Phi-e-rơ tiếp tục nói về “thể nào Đức Chúa Trời đã xức dầu cho Đức Chúa Jêsus người Na-xa-rét bằng Đức Thánh Linh và quyền năng, rồi Ngài đi khắp nơi làm việc nhân đức và chữa lành tất cả những người bị ma quỷ áp chế, vì Đức Chúa Trời ở cùng Ngài” (c.38) . Ông nói với họ về thập tự giá và sự sống lại, về đức tin và sự tha tội (c.43).

Trong khi Phi-e-rơ còn đang rao truyền tin mừng về Chúa Giê-su thì Đức Thánh Linh giáng trên tất cả những ai nghe giảng (c.44). ‘Các tín hữu chịu cắt bì, là những người cùng đi với Phi-e-rơ, đều kinh ngạc vì quà tặng là Đức Thánh Linh cũng tuôn đổ trên các dân ngoại nữa’ (c.45).

Họ biết rằng đây là sự tuôn đổ của Chúa Thánh Linh, bởi vì điều đã xảy ra cho các sứ đồ vào ngày Lễ Ngũ Tuần giờ đang xảy ra cho nhóm này – “Các tín hữu đó nghe họ nói tiếng lạ và ca ngợi Đức Chúa Trời” (c. 46).

Phi-e-rơ trả lời: ‘Ai có thể từ chối báp-têm bằng nước cho những người đã nhận lãnh Đức Thánh Linh cũng như chúng ta chăng?” (c.47).

Tin tức lan truyền nhanh chóng – các tín hữu Do Thái lo lắng rằng việc ‘va chạm vai’ với những người ‘không phải là người Do Thái’ này sẽ hủy hoại thanh danh của họ (11:3).

Những người không có mặt tại thời điểm đó đã ‘chỉ trích ông’ (c.2). Nhưng Phi-e-rơ giải thích (c.4). Ông kể câu chuyện ông được Chúa Thánh Linh dẫn dắt như thế nào – ‘Thánh Linh bảo tôi…’ (c.12).

Ông tiếp tục, 'Khi tôi bắt đầu nói thì Đức Thánh Linh giáng trên họ, cũng như lúc ban đầu Ngài đã giáng trên chúng ta. Tôi nhớ lại lời Chúa đã phán: ‘Giăng đã làm báp-têm bằng nước, nhưng các con sẽ được báp-têm bằng Đức Thánh Linh.’ Vậy, nếu Đức Chúa Trời đã ban cho họ cùng một quà tặng như Ngài đã ban cho chúng ta khi chúng ta tin Chúa là Đức Chúa Jêsus Christ, thì tôi là ai mà dám ngăn trở Đức Chúa Trời?”” (c.15–17).

‘Nghe mọi chuyện bày ra như vậy, họ im lặng. Và sau đó, khi nó thấm nhuần, họ bắt đầu ca ngợi Chúa. “Khi họ nghe những lời ấy thì ngưng chỉ trích. Họ tôn vinh Đức Chúa Trời rằng: “Như vậy, Đức Chúa Trời cũng đã ban sự ăn năn cho các dân ngoại để họ được sự sống!””’ (c.18). Lời giải thích của Phi-e-rơ là câu trả lời cho những lời chỉ trích. Đôi khi, khi bạn bị chỉ trích, câu trả lời đơn giản là đưa ra lời giải thích.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, cảm ơn Chúa vì chúng con thấy cùng một món quà của Chúa Thánh Linh được ban cho tất cả những ai tin vào Chúa, bất kể họ đến từ thành phần nào của hội thánh hay hệ phái. Xin cho chúng con không bao giờ ngăn trở Chúa mà đúng hơn là đi theo sự hướng dẫn của Thần Linh Chúa.

Cựu Ước

1 Các Vua 1-2:12

Thời trị vì của Sa-lô-môn

(1:1 – 11:43)

Tuổi già của vua Đa-vít

1 Vua Đa-vít đã già và cao tuổi, mặc dù được đắp nhiều mền, vua vẫn không thấy ấm. 2 Các triều thần tâu với vua: “Xin bệ hạ là chúa tôi cho tìm một thiếu nữ đồng trinh, để nàng hầu hạ và chăm sóc bệ hạ. Nàng sẽ nằm trong lòng bệ hạ để bệ hạ là chúa tôi được ấm.”

3 Vậy họ đi tìm một thiếu nữ xinh đẹp trong khắp lãnh thổ Y-sơ-ra-ên và gặp được A-bi-sác, người Su-nem, rồi đem nàng đến cho vua. 4 Thiếu nữ ấy rất đẹp. Nàng chăm sóc và hầu hạ vua, nhưng vua không ăn ở với nàng.

A-đô-ni-gia tự xưng là vua

5 Bấy giờ A-đô-ni-gia, con của bà Ha-ghít, tự tôn xưng rằng: “Ta sẽ làm vua.” Ông sắm cho mình một cỗ xe, ngựa chiến, và năm mươi người chạy trước mặt mình. 6 Vua cha chẳng bao giờ làm ông phiền lòng mà hỏi rằng: “Tại sao con làm như thế?” A-đô-ni-gia lại rất đẹp trai và được sinh ra kế sau Áp-sa-lôm.

7 A-đô-ni-gia bàn mưu với Giô-áp, con bà Xê-ru-gia, và thầy tế lễ A-bia-tha; và họ bằng lòng theo giúp ông. 8 Nhưng thầy tế lễ Xa-đốc, Bê-na-gia con của Giê-hô-gia-đa, nhà tiên tri Na-than, Si-mê-i, Rê-i, và các dũng sĩ của Đa-vít không theo phe A-đô-ni-gia.

9 A-đô-ni-gia dâng sinh tế bằng chiên, bò, và thú béo bên tảng đá Xô-hê-lết, gần suối Ên Rô-ghên. Ông mời tất cả các em mình là các hoàng tử, và tất cả những quan chức Giu-đa trong triều đến dự. 10 Nhưng ông không mời nhà tiên tri Na-than, Bê-na-gia, các dũng sĩ, và cả em mình là Sa-lô-môn.

Sa-lô-môn được lập làm vua

11 Bấy giờ, Na-than nói với Bát Sê-ba, mẹ của Sa-lô-môn: “Bà không nghe rằng A-đô-ni-gia, con của bà Ha-ghít, đã làm vua mà Đa-vít, chúa chúng ta, chẳng hay biết gì sao? 12 Bây giờ, tôi sẽ bày cho bà một kế để cứu mạng sống bà và mạng sống của con trai bà là Sa-lô-môn. 13 Hãy đi ra mắt vua Đa-vít và nói rằng: ‘Tâu bệ hạ, chúa tôi! Chẳng phải bệ hạ đã thề với tớ gái bệ hạ rằng: Con trai của ái khanh là Sa-lô-môn chắc chắn sẽ kế vị trẫm và nó sẽ ngồi trên ngai trẫm, đó sao? Vậy, tại sao A-đô-ni-gia lại làm vua?’ 14 Trong lúc bà tâu với vua như vậy thì chính tôi cũng sẽ đi vào sau, và xác nhận lời của bà.”

15 Thế là Bát Sê-ba đến gặp vua trong phòng. Vua đã già yếu lắm; có A-bi-sác, người Su-nem, hầu hạ vua. 16 Bát Sê-ba sấp mình phủ phục trước mặt vua.

Vua hỏi: “Ái khanh cần điều gì?”

17 Bà thưa với vua: “Tâu chúa thượng của thiếp! Chính bệ hạ đã nhân danh Giê-hô-va Đức Chúa Trời của bệ hạ mà thề với tớ gái bệ hạ rằng: ‘Sa-lô-môn con trai của ái khanh sẽ kế vị trẫm, và nó sẽ ngồi trên ngai trẫm.’ 18 Nhưng bây giờ, A-đô-ni-gia làm vua mà chính bệ hạ là chúa của thiếp chẳng hay biết gì cả. 19 A-đô-ni-gia đã dâng sinh tế bằng bò đực, thú béo, và rất nhiều chiên. Hoàng tử cũng mời tất cả các hoàng tử khác, cùng với thầy tế lễ A-bia-tha và tướng chỉ huy quân đội là Giô-áp, nhưng không mời Sa-lô-môn, đầy tớ của bệ hạ. 20 Tâu bệ hạ là chúa của thiếp! Toàn dân Y-sơ-ra-ên đều hướng mắt về bệ hạ, chờ xem bệ hạ cho họ biết ai là người sẽ ngồi trên ngai kế vị bệ hạ. 21 Thiếp e rằng rồi đây khi bệ hạ an giấc với các tổ phụ, thì thiếp và con trai của thiếp là Sa-lô-môn sẽ bị xử như kẻ có tội.”

22 Đang khi bà tâu với vua thì nhà tiên tri Na-than đến. 23 Người ta tâu với vua: “Có nhà tiên tri Na-than ở đây.” Na-than ra mắt vua, sấp mình phủ phục trước mặt vua.

24 Na-than nói: “Tâu bệ hạ là chúa tôi! Có phải bệ hạ đã nói rằng: ‘A-đô-ni-gia sẽ kế vị trẫm và ngồi trên ngai trẫm không?’ 25 Thế mà ngày nay, hoàng tử đã đi xuống dâng sinh tế bằng bò, thú béo, và rất nhiều chiên, cùng mời tất cả các hoàng tử, các quan tướng quân đội, và thầy tế lễ A-bia-tha. Kìa, họ ăn uống trước mặt A-đô-ni-gia và tung hô: ‘Vua A-đô-ni-gia vạn tuế!’ 26 Còn tôi là đầy tớ bệ hạ, thầy tế lễ Xa-đốc, Bê-na-gia con trai Giê-hô-gia-đa, và đầy tớ bệ hạ là Sa-lô-môn thì không được mời. 27 Phải chăng việc nầy là do bệ hạ mà ra? Vì bệ hạ không cho các đầy tớ bệ hạ biết ai là người sẽ ngồi trên ngai kế vị bệ hạ là chúa tôi.”

Sa-lô-môn lên ngôi vua

28 Vua Đa-vít bảo: “Hãy gọi Bát Sê-ba cho trẫm.” Bà vào và đứng chầu trước mặt vua.

29 Đa-vít thề rằng: “Nguyện Đức Giê-hô-va hằng sống, Đấng đã giải cứu trẫm khỏi mọi hoạn nạn, chứng giám! 30 Đúng như trẫm đã nhân danh Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên mà thề với ái khanh rằng: ‘Chắc hẳn con trai của ái khanh là Sa-lô-môn sẽ kế vị trẫm, nó sẽ ngồi trên ngai thay thế trẫm’, thì ngay hôm nay, trẫm sẽ thực hiện điều đó.”

31 Bát Sê-ba sấp mặt xuống đất, phủ phục trước mặt vua và tâu: “Nguyện vua Đa-vít, chúa của thiếp, vạn tuế!”

32 Vua Đa-vít truyền: “Hãy gọi cho trẫm: thầy tế lễ Xa-đốc, nhà tiên tri Na-than, và Bê-na-gia con trai Giê-hô-gia-đa.” Họ đều đến ra mắt vua. 33 Rồi vua nói với họ: “Hãy đem các đầy tớ của chúa các ngươi theo, đỡ Sa-lô-môn, con trai trẫm, lên cưỡi con la của trẫm, rồi đưa thái tử xuống suối Ghi-hôn. 34 Tại đó, thầy tế lễ Xa-đốc và nhà tiên tri Na-than xức dầu cho thái tử làm vua Y-sơ-ra-ên. Các ngươi hãy thổi tù và, rồi tung hô rằng: 35 ‘Vua Sa-lô-môn vạn tuế!’ Các ngươi sẽ theo sau vua đi lên, và vua sẽ ngồi trên ngai trẫm, trị vì thế trẫm. Đó chính là người mà trẫm đã lập làm vua của Y-sơ-ra-ên và Giu-đa.”

36 Bê-na-gia, con trai của Giê-hô-gia-đa tâu với vua: “A-men! Nguyện Giê-hô-va Đức Chúa Trời của bệ hạ là chúa tôi cũng chuẩn y việc nầy. 37 Đức Giê-hô-va đã ở với bệ hạ thể nào, nguyện Ngài cũng ở với Sa-lô-môn thể ấy, và khiến ngai vua còn cao trọng hơn ngai của vua Đa-vít, là chúa tôi!”

38 Vậy thầy tế lễ Xa-đốc đi xuống Ghi-hôn cùng với nhà tiên tri Na-than, Bê-na-gia con trai của Giê-hô-gia-đa, những người Kê-rê-thít và Phê-lê-thít. Họ đỡ Sa-lô-môn lên cưỡi con la của vua Đa-vít và đưa xuống suối Ghi-hôn. 39 Thầy tế lễ Xa-đốc lấy sừng đựng dầu từ Lều Tạm và xức cho Sa-lô-môn. Họ thổi tù và, rồi toàn dân đều tung hô: “Vua Sa-lô-môn vạn tuế!” 40 Tất cả dân chúng đều theo vua đi lên. Họ thổi sáo và lớn tiếng reo vui đến nỗi đất rúng động bởi tiếng reo hò của họ.

41 Vừa dự tiệc xong, A-đô-ni-gia và tất cả người dự tiệc đang ở với ông đều nghe tiếng reo hò nầy. Khi nghe tiếng tù và, Giô-áp hỏi: “Tại sao trong thành có tiếng ồn ào như thế?” 42 Đang lúc ông nói thì Giô-na-than con của thầy tế lễ A-bia-tha đến. A-đô-ni-gia bảo: “Hãy vào đây, ngươi là một người đáng kính, chắc sẽ đem tin tốt lành.” 43 Nhưng Giô-na-than đáp lời A-đô-ni-gia: “Không phải vậy đâu, vì vua Đa-vít, chúa chúng ta, đã lập Sa-lô-môn làm vua. 44 Vua đã sai thầy tế lễ Xa-đốc, nhà tiên tri Na-than, Bê-na-gia con trai của Giê-hô-gia-đa, những người Kê-rê-thít và Phê-lê-thít đi theo Sa-lô-môn; họ đã đỡ thái tử lên cưỡi con la của vua. 45 Tại Ghi-hôn, thầy tế lễ Xa-đốc và nhà tiên tri Na-than đã xức dầu cho Sa-lô-môn làm vua. Rồi họ đã từ đó đi lên giữa những tiếng reo mừng và cả thành đều vang động. Đó chính là tiếng huyên náo mà các ông đã nghe. 46 Bây giờ, Sa-lô-môn đã ngự trên ngai vua. 47 Hơn nữa, các đầy tớ của vua đến chúc mừng vua Đa-vít, chúa chúng ta, rằng: ‘Nguyện Đức Chúa Trời của bệ hạ làm cho danh Sa-lô-môn rạng ngời hơn danh của bệ hạ, và khiến cho ngai Sa-lô-môn cao trọng hơn ngai của bệ hạ!’ Rồi Đa-vít sấp mình trên giường, 48 và ca ngợi Chúa: ‘Chúc tụng Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, là Đấng hôm nay đã ban một người ngồi trên ngai của con mà chính mắt con xem thấy.’”

49 Bấy giờ, tất cả các người dự tiệc với A-đô-ni-gia đều run sợ và đứng dậy, ai đi đường nấy. 50 A-đô-ni-gia cũng sợ Sa-lô-môn nên đứng dậy, chạy vào nắm các sừng bàn thờ. 51 Có người đến thuật cho Sa-lô-môn rằng: “Nầy, A-đô-ni-gia sợ vua Sa-lô-môn. Ông ấy đã nắm các sừng bàn thờ mà nói rằng: ‘Hôm nay, xin vua Sa-lô-môn thề với tôi rằng vua sẽ không giết đầy tớ vua bằng gươm.’”

52 Sa-lô-môn nói: “Nếu ông ấy tỏ ra là người ngay lành thì không một sợi tóc nào của ông ấy sẽ rơi xuống đất. Nhưng nếu người ta phát hiện có điều gian ác nào nơi ông ấy thì hẳn phải chết.” 53 Rồi vua Sa-lô-môn sai người đem A-đô-ni-gia xuống khỏi bàn thờ. A-đô-ni-gia đến sấp mình xuống trước mặt vua Sa-lô-môn và vua truyền: “Hãy trở về nhà của ngươi đi.”

Di chúc của Đa-vít

1 Khi gần đến ngày qua đời, Đa-vít truyền dạy Sa-lô-môn, con trai mình rằng:

2 “Cha sắp đi con đường mà mọi người trên thế gian phải đi. Vậy, con hãy mạnh mẽ và chứng tỏ mình là một bậc trượng phu! 3 Hãy giữ điều Giê-hô-va Đức Chúa Trời muốn con giữ, tức là bước đi trong đường lối Ngài, gìn giữ những luật lệ, điều răn, mệnh lệnh, và sự dạy dỗ của Ngài như đã chép trong luật pháp của Môi-se, để con được thành công trong mọi việc con làm và mọi nơi con đi đến. 4 Như thế, Đức Giê-hô-va sẽ làm ứng nghiệm lời Ngài đã phán về cha rằng: ‘Nếu con cháu của con cẩn thận về đường lối mình, hết lòng, hết linh hồn bước đi một cách trung thành trước mặt Ta thì con sẽ không hề thiếu người ngồi trên ngai Y-sơ-ra-ên.’

5 Con cũng biết những việc Giô-áp, con trai của Xê-ru-gia, đã làm cho cha, việc hắn đã làm cho hai tướng chỉ huy quân đội Y-sơ-ra-ên là Áp-ne con của Nê-rơ, và A-ma-sa con của Giê-the. Hắn đã giết hai vị tướng ấy, làm đổ máu trong thời bình như trong thời chiến, và khiến máu ấy dính nơi đai thắt lưng của hắn và giày hắn mang nơi chân. 6 Vì vậy, hãy theo sự khôn ngoan của con mà đối xử, nhưng đừng để đầu bạc của hắn xuống âm phủ một cách bình an.

7 Còn đối với các con của Bát-xi-lai, người Ga-la-át, con hãy cư xử nhân từ với họ. Hãy cho họ ăn đồng bàn với con, vì họ đã đứng bên cha lúc cha chạy trốn khỏi Áp-sa-lôm, anh con.

8 Ngoài ra, còn có Si-mê-i, con của Ghê-ra người Bên-gia-min ở Ba-hu-rim, là kẻ đã lấy những lời độc ác mà nguyền rủa cha trong ngày cha đi đến Ma-ha-na-im. Nhưng vì hắn xuống đón cha tại Giô-đanh nên cha đã nhân danh Đức Giê-hô-va mà thề với hắn rằng: ‘Trẫm sẽ không giết ngươi bằng gươm.’ 9 Tuy nhiên, con đừng để hắn khỏi bị trừng phạt, vì con là người khôn ngoan và biết phải đối xử với hắn thể nào. Con hãy làm cho đầu bạc của hắn vấy máu mà xuống âm phủ.”

Vua Đa-vít băng hà

10 Đa-vít an giấc cùng các tổ phụ mình và được an táng trong thành Đa-vít. 11 Thời gian Đa-vít trị vì trên Y-sơ-ra-ên là bốn mươi năm: bảy năm tại Hếp-rôn và ba mươi ba năm tại Giê-ru-sa-lem. 12 Sa-lô-môn ngự trên ngai của cha mình là Đa-vít, và vương quốc của Sa-lô-môn thật vững chắc.

Bình luận

Sự xức dầu của Đức Chúa Trời

Sa-lô-môn là người được Đức Chúa Trời xức dầu kế vị cho Đa-vít. Thầy tế lễ Xa-đốc và nhà tiên tri Na-than đã xức dầu cho ông làm vua Y-sơ-ra-ên (1:34).

A-đô-ni-gia đã phạm sai lầm khi cố lập mình làm vua mà không cần đến Đức Chúa Trời. Ông‘tự tôn xưng rằng: “Ta sẽ làm vua”’ (c.5). Bỏ qua Đức Chúa Trời là một điều dại dột, và trong trường hợp này, điều đó thực sự có nghĩa là chống lại kế hoạch của Đức Chúa Trời dành cho Sa-lô-môn. Và hắn đã không thành công.

Đa-vít đã truyền lệnh này cho người kế vị được xức dầu của ông: ‘Cha sắp đi con đường mà mọi người trên thế gian phải đi. Vậy, con hãy mạnh mẽ và chứng tỏ mình là một bậc trượng phu! Hãy giữ điều Giê-hô-va Đức Chúa Trời muốn con giữ, tức là bước đi trong đường lối Ngài, gìn giữ những luật lệ, điều răn, mệnh lệnh, và sự dạy dỗ của Ngài như đã chép trong luật pháp của Môi-se, để con được thành công trong mọi việc con làm và mọi nơi con đi đến’ (2:2–3).

Những lời của Đa-vít là một lời nhắc nhở tuyệt vời cho chúng ta. Việc Đức Chúa Trời xức dầu cho tất cả các tín đồ bằng Đức Thánh Linh không phủ nhận việc bạn cần phải tuân theo lời Đức Chúa Trời. Vâng theo lời Đức Chúa Trời (c.3a) phải đi kèm với sự xức dầu của Đức Chúa Trời (c.3b). Bạn được ban cho Thánh Linh của Đức Chúa Trời để bạn mạnh mẽ vâng phục lời của Ngài.

Cả Đa-vít, Sa-lô-môn hay bất kỳ vị vua nào khác của Y-sơ-ra-ên đều không thể tuân giữ các mệnh lệnh và mệnh lệnh của Đức Chúa Trời một cách hoàn hảo. Chỉ có Chúa Giê-su, vị Vua dõng dõi Đa-vít cuối cùng, là vị Vua được xức dầu, bất tử, vâng phục hoàn toàn. Ngài là ‘hết lòng, hết linh hồn, bước đi một cách trung thành trước mặt' Chúa (c.4).

Cuốn sách Các Vua này, như Eugene Peterson đã nói, là 'sự phơi bày trần trụi những tha hóa'. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời vẫn tiếp tục thực thi các mục đích tối cao của Ngài – thường là trong âm thầm và ẩn giấu. Chủ quyền của Đức Chúa Trời không bao giờ bị hủy bỏ ngay cả bởi những nhà lãnh đạo tội lỗi kinh khủng ('các vị vua'). Điều này có nghĩa là bạn có thể tin cậy quyền tể trị của Ngài trong đời sống, hội thánh và văn hóa của bạn.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin giúp con bước theo Chúa Giê-su, Đấng được Chúa xức dầu bằng Thánh Linh và quyền năng. Khi đối mặt với 'sự chống đối và kẻ thù', con cần sức mạnh và sự xức dầu của Đức Thánh Linh. Xin giúp con không bao giờ thấy mình ở vị trí chống đối Chúa. Xin giúp con mạnh mẽ bước đi trong đường lối Ngài và trung tín bước đi trước mặt Ngài bằng cả tấm lòng và linh hồn (c.4).

Pippa chia sẻ

Trong 1 Các Vua 1, chúng ta đọc:

‘1Vua Đa-vít đã già và cao tuổi, mặc dù được đắp nhiều mền, vua vẫn không thấy ấm. 2Các triều thần tâu với vua: “Xin bệ hạ là chúa tôi cho tìm một thiếu nữ đồng trinh, để nàng hầu hạ và chăm sóc bệ hạ. Nàng sẽ nằm trong lòng bệ hạ để bệ hạ là chúa tôi được ấm.””’ (c.1-2)

Tôi rất thông cảm với Vua David – tôi cảm thấy lạnh kinh khủng. Nhưng tôi không chắc chắn về giải pháp mà người ta đưa ra cho vua. Tôi nghĩ rằng tôi sẽ giải quyết bằng một chai nước nóng!

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

Eugene Peterson, ‘Introduction To 1 Kings’, The Message. Copyright © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Used By Permission Of Navpress Publishing Group.

Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh được lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Được sử dụng dưới sự cho phép của Hodder & Stoughton Publishers, một công ty của Hachette UK. Đã đăng ký Bản quyền. 'NIV' là nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Nhãn hiệu Vương quốc Anh số 1448790.

Thánh Kinh được đánh dấu (MSG) lấy từ The Message. Bản quyền © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Được sử dụng dưới sự cho phép của NavPress Publishing Group.

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more