Tấm lòng là điều vô cùng quan trọng
Giới thiệu
Paul Swala đã từng ở trong một nhà tù tại Zambia. Ông bị buộc tội phản quốc. Ông bị cáo buộc có liên quan đến một cuộc đảo nhằm chính lật đổ chính phủ. Khi còn ở trong tù, ông đã tham gia Alpha. Ông đã gặp gỡ Chúa Giê-su và cầu xin Ngài cứu lấy ông. Ông chia sẻ: "Nụ cười đã xuất hiện trên khuôn mặt tôi và tấm lòng tôi tràn ngập sự bình an".
Đặc biệt hơn, trong số sáu mươi chín bị cáo, ông là người duy nhất được trắng án. Ông đã kể lại câu chuyện của mình tại Hội nghị Lãnh đạo của chúng tôi tại Royal Albert Hall. Khuôn mặt ông rạng ngời niềm vui từ nơi Chúa. Giờ đây, ông đã đi đến mọi nhà tù ở Zambia để chia sẻ tin mừng về Chúa Giê-su Christ, và cách Ngài mang đến hy vọng và biến đổi tấm lòng của mỗi người, ngay cả trong những tình huống ngặt nghèo nhất. Ông nói: "Tôi chưa bao giờ thấy một người bạn nào như Chúa Giê-su cả." Chúa thực sự đã khiến tấm lòng ông ngập tràn sự vui mừng.
Từ "tấm lòng" xuất hiện ít nhất 17 lần trong các phân đoạn Kinh Thánh hôm nay. Theo cách hiểu của người Hê-bơ-rơ, "tấm lòng" bao gồm cảm xúc, nhưng nó cũng liên quan đến tâm trí, lương tâm và ý chí của bạn. Nó bao gồm mọi thứ đang diễn ra bên trong bạn.
Tất cả những người nam và người nữ mà Đức Chúa Trời đã chọn để sử dụng đều có những sự yếu điếu và từng phạm sai lầm. Nhưng Đức Chúa Trời nhận thấy tấm lòng của họ đang hướng về Ngài. Tấm lòng của bạn chính là điều vô cùng quan trọng. Tấm lòng của bạn được "phơi bày trước mặt Đức Giê-hô-va" (Châm Ngôn 15:11). Duy Đức Chúa Trời là Đấng nhìn thấu và biết rõ tấm lòng của mỗi con người (I Các Vua 8:39).
Châm Ngôn 15:11-20
11 Âm phủ và chốn hủy diệt còn phơi bày trước mặt Đức Giê-hô-va,
Huống chi là lòng dạ của con người!
12 Kẻ nhạo báng không thích bị quở trách;
Hắn không muốn đến với người khôn ngoan.
13 Lòng vui mừng làm cho vẻ mặt hân hoan,
Nhưng lòng buồn bã khiến tâm trí nao sờn.
14 Lòng người hiểu biết tìm kiếm tri thức,
Còn miệng kẻ ngu dại nuôi mình bằng sự điên rồ.
15 Mọi ngày của kẻ bị hoạn nạn đều là xấu,
Nhưng lòng vui mừng dự yến tiệc luôn luôn.
16 Thà có ít của mà kính sợ Đức Giê-hô-va
Còn hơn là có nhiều tài sản mà bối rối cặp theo.
17 Thà một món rau mà yêu thương nhau
Còn hơn ăn bò mập béo mà ganh ghét cặp theo.
18 Kẻ nhạy giận thường gây xung đột,
Nhưng người chậm giận làm yên cuộc tranh cãi.
19 Con đường kẻ lười biếng như một hàng rào gai,
Còn nẻo người ngay thẳng được ban bằng.
20 Con khôn ngoan làm vui lòng cha nó,
Nhưng đứa ngu dại khinh bỉ mẹ mình.
Bình luận
Khuôn mặt phản ánh tấm lòng của bạn
Khuôn mặt của một số người tỏa ra tình yêu thương và sự vui mừng. Nụ cười của họ khiến chúng ta cảm thấy thoải mái và vui tươi hơn. Tuy nhiên, cũng có những người biểu hiện sự khó chịu trên khuôn mặt và điều đó có thể khiến chúng ta cảm thấy không hề thoải mái.
Khuôn mặt thường phản ánh chính tấm lòng của bạn. "Lòng vui mừng làm cho vẻ mặt hân hoan" (c.13). Tôi nhớ một nhà thuyết giáo đã từng nói rằng cuộc đời mà chúng ta đã sống cuối cùng sẽ thể hiện ra trên khuôn mặt của chúng ta. Do đó, những người trên 40 tuổi thật sự cần phải chăm lo cho khuôn mặt của mình!
Ngay cả khi bạn cố che giấu tấm lòng của mình với những người xung quanh, thì Đức Chúa Trời vẫn có thể nhìn thấy nó: "Âm phủ và chốn hủy diệt còn phơi bày trước mặt Đức Giê-hô-va, huống chi là lòng dạ của con người!" (c.11).
Đức Chúa Trời quan tâm đến tấm lòng của bạn. Phân đoạn này đưa ra một số lời khuyên đầy khôn ngoan về cách nuôi dưỡng tấm lòng của chính mình: "Lòng người hiểu biết tìm kiếm tri thức" (c.14); "Lòng vui mừng dự yến tiệc luôn luôn" (c.15b).
Tác giả Châm Ngôn đã đưa ra một ví dụ để thấy rằng bề trong thì quan trọng hơn bề ngoài rất nhiều: "Thà một món rau mà yêu thương nhau còn hơn ăn bò mập béo mà ganh ghét cặp theo" (c.17). Tình yêu và tình bạn chính là những điều có thể khiến buổi tối của bạn trở nên thật vui vẻ.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, tạ ơn Chúa vì Ngài đã nhìn sâu hơn bề ngoài của con và nhìn thấu tấm lòng con. Nguyện khuôn mặt con luôn phản ánh tình yêu thương và sự vui mừng mà Chúa đã đặt để nơi tấm lòng con, để rồi từ đó mang lại sự khích lệ và tự tin cho những người con gặp gỡ.
Công Vụ Các Sứ Đồ 14:8-28
Phao-lô và Ba-na-ba tại Lít-trơ
8 Tại Lít-trơ có một người bị liệt đôi chân; anh ta bị què từ lúc lọt lòng mẹ, chưa bao giờ đi được. 9 Anh ta ngồi lắng nghe Phao-lô giảng. Phao-lô nhìn chăm chăm vào anh và thấy anh có đức tin để được chữa lành 10 nên nói lớn: “Hãy đứng thẳng chân lên!” Anh nhảy lên và bước đi. 11 Dân chúng thấy việc Phao-lô đã làm thì la lớn bằng tiếng Ly-cao-ni: “Các thần đã lấy hình người hiện xuống cùng chúng ta!” 12 Họ gọi Ba-na-ba là thần Giu-bi-tê, còn Phao-lô là thần Mẹt-cu-rơ vì ông là người thuyết giảng chính. 13 Thầy tế lễ của thần Giu-bi-tê có đền thờ ở bên ngoài thành đem bò đực và tràng hoa đến trước cửa, muốn cùng với dân chúng dâng một tế lễ cho các sứ đồ. 14 Nhưng hai sứ đồ là Ba-na-ba và Phao-lô hay điều đó thì xé áo mình, xông vào giữa đám đông và nói lớn: 15 “Thưa anh em! Sao anh em lại làm điều đó? Chúng tôi chỉ là loài người, giống như anh em. Chúng tôi giảng Tin Lành để anh em xây bỏ các thần hư không kia mà trở về với Đức Chúa Trời hằng sống, là Đấng đã dựng nên trời, đất, biển, và muôn vật trong đó. 16 Trong những thế hệ trước, Ngài để cho mọi dân tộc đi theo đường lối riêng của mình. 17 Dù vậy, Ngài luôn làm chứng về chính mình bằng cách ban phước lành, làm mưa từ trời xuống, ban cho mùa màng nhiều kết quả, thực phẩm dư dật, khiến lòng anh em tràn ngập niềm vui.” 18 Tuy đã nói hết lời, các sứ đồ cũng phải khó khăn lắm mới ngăn cản được dân chúng dâng tế lễ cho hai ông.
19 Bấy giờ, có mấy người Do Thái từ An-ti-ốt và I-cô-ni đến xúi giục dân chúng. Họ ném đá Phao-lô; tưởng ông đã chết, nên kéo ông ra ngoài thành. 20 Nhưng khi các môn đồ đang tụ họp quanh Phao-lô thì ông vùng dậy và đi vào thành. Hôm sau, Phao-lô đi cùng Ba-na-ba đến Đẹt-bơ.
Trở về An-ti-ốt
21 Khi hai sứ đồ đã rao truyền Tin Lành trong thành đó và môn đồ hóa nhiều người thì trở về Lít-trơ, I-cô-ni, và An-ti-ốt. 22 Hai ông làm vững lòng các môn đồ, khích lệ họ giữ vững đức tin, và bảo rằng: “Chúng ta phải trải qua nhiều nỗi gian lao mới vào được vương quốc Đức Chúa Trời.” 23 Sau khi bổ nhiệm các trưởng lão trong mỗi Hội Thánh, hai sứ đồ cầu nguyện, kiêng ăn và giao phó các người ấy cho Chúa là Đấng mình tin cậy. 24 Hai sứ đồ vượt qua Pi-si-đi, đến Pam-phi-ly; 25 sau khi đã giảng đạo tại Pẹt-giê, họ xuống Át-ta-li. 26 Từ nơi đó, hai người đáp thuyền về An-ti-ốt, nơi trước đây họ được giao phó cho ân điển Đức Chúa Trời để làm công tác họ vừa hoàn tất.
27 Khi đến nơi, Phao-lô và Ba-na-ba triệu tập Hội Thánh, thuật lại mọi việc mà Đức Chúa Trời đã làm qua họ, và việc Ngài đã mở cửa đức tin cho các dân ngoại. 28 Hai ông ở lại đó một thời gian khá lâu với các môn đồ.
Bình luận
Tấm lòng bạn có thể ngập tràn sự vui mừng, bất kể hoàn cảnh bên ngoài
Phao-lô đã đối mặt với những khó khăn vô cùng to lớn nhưng ngập tràn niềm vui bởi tấm lòng ông đã làm điều đúng đắn, và ông đã tạo nên một sự khác biệt to lớn cho cả thế giới.
Sự vui mừng xuất phát từ tấm lòng và không nhất thiết phải liên quan đến hoàn cảnh bên ngoài của bạn. Chúa yêu bạn. Ngài chấp nhận bạn. Tất nhiên, tất cả chúng ta đều có những sự yếu đuối và đều phạm sai lầm, nhưng Chúa nhìn thấy tấm lòng của bạn.
Phao-lô khi ấy đang tiến hành công tác truyền giáo đầu tiên cho dân ngoại. Chính điều đó đã khiến Cơ Đốc giáo không chỉ là một giáo phái của người Do Thái, mà trở nên đức tin có số lượng tín đồ đông đảo nhất thế giới hiện nay. Đức Chúa Trời đã dùng họ để "mở cửa đức tin cho các dân ngoại" (c.27).
Phao-lô kể về "mọi việc mà Đức Chúa Trời đã làm qua họ" (c.27). Tuy nhiên, đã có rất nhiều thế lực mong muốn chống lại ông. Trông ông có vẻ không quá ấn tượng (II Cô-rinh-tô 10:10). Về ngoại hình, tại thời điểm đó, Phao-lô được mô tả (theo một tài liệu ở thế kỷ II có tên là "Công vụ của Phao-lô và Thecla") là "một người đàn ông có vóc dáng nhỏ bé, ít tóc, chân khoằm, cơ thể khoẻ mạnh, hai hàng chân mày gần nhau, mũi hơi khoằm và đầy ơn Chúa: đôi khi Phao-lô trông như một con người bình thường, và đôi khi ông có khuôn mặt của một thiên sứ."
Ông không chỉ có vẻ ngoài kém ấn tượng mà còn mắc phải một số căn bệnh khác về thể chất (Ga-la-ti 4:13). Ngoài tất cả những điều này, cơ thể của ông hẳn đã bị vùi dập và bầm tím bởi những sự ngược đãi về thể xác mà ông đã phải chịu đựng. Nhân cơ hội này, đám đông đã đánh Phao-lô bất tỉnh và bỏ mặc ông để ông chết (Công vụ 14:19).
Cũng như rất nhiều những người đã theo bước chân của Phao-lô, bất chấp mọi đau đớn về thể xác, tấm lòng ông tràn đầy sự vui mừng và Đức Chúa Trời đã hành động qua ông. Đức Chúa Trời đã sử dụng Phao-lô trong chính sự yếu đuối của ông. Điều này khích lệ để chúng ta tin rằng Đức Chúa Trời cũng có thể hành động qua chính sự yếu đuối của chúng ta.
Tấm lòng tràn đầy sự vui mừng chỉ là một trong số các mô tả khác nhau mà chúng ta thấy trong phân đoạn này:
1. Tấm lòng đầy dẫy đức tin Phao-lô đã noi gương Chúa và nhìn vào tấm lòng của người khác. Ông thấy "một người bị liệt đôi chân; anh ta bị què từ lúc lọt lòng mẹ, chưa bao giờ đi được" (c.8). Khi nhìn vào người đó, Phao-lô thấy được tấm lòng của anh ta và "thấy anh có *đức tin *để được chữa lành" (c.9).
Đôi khi Đức Chúa Trời giúp chúng ta nhìn thấu tấm lòng của ai đó – để thấy rằng họ có đức tin để được chữa lành, để được đầy dẫy Thánh Linh hoặc để được nhận lãnh một ân tứ nào đó. Trong phần sau, chúng ta đọc về cách Đức Chúa Trời "mở cửa đức tin cho các dân ngoại" (c.27). Đức tin chính là chìa khóa của sự cứu rỗi.
2. Tấm lòng dễ thay đổi Khi đám đông thấy người đàn ông được chữa lành, họ bắt đầu xem Phao-lô và Ba-na-ba như những vị thần. Thế nhưng, Phao-lô và Ba-na-ba đã chỉ ra rằng "Chúng tôi không phải là thần!" và họ cũng chỉ là con người, mang đến tin mừng về "Đức Chúa Trời hằng sống" - Đấng mà đám đông cần phải hướng về (c.15). Tuy nhiên, tấm lòng của đám đông rất dễ thay đổi. Họ nhanh chóng bị xúi giục bởi những kẻ chống lại Phao-lô và gần như ngay lập tức, họ chuyển từ việc cố dâng tế lễ cho Phao-lô sang ném đá ông (c.18-19).
3. Tấm lòng tràn ngập niềm vui Đây chỉ là một trong rất nhiều "nỗi gian lao" (c.22) mà Phao-lô và những người bạn đồng hành của ông đã trải qua. Thế nhưng, Phao-lô vẫn có thể nói về cách Đức Chúa Trời "khiến lòng anh em tràn ngập niềm vui" (c.17). Một lần nữa, ông nói lại việc bề trong thì quan trọng hơn bề ngoài rất nhiều.
Phao-lô đã "làm vững lòng" và "khích lệ" các môn đồ ở Lít-trơ, I-cô-ni, và An-ti-ốt (c.21–22). Ông khích lệ và làm vững lòng họ không phải bằng cách nói rằng cuộc sống một Cơ Đốc nhân sẽ thật dễ dàng. Phao-lô nói với họ rằng mặc dù tội lỗi của họ ở phía sau, nhưng rắc rối của họ lại đang ở phía trước. Ông nói: "Chúng ta phải trải qua nhiều nỗi gian lao mới vào được vương quốc Đức Chúa Trời" (c.22). Chúa Giê-su không đến để khiến cuộc sống này trở nên dễ dàng; Ngài đến để khiến mọi người trở nên thật tuyệt vời và vĩ đại.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, tạ ơn Chúa vì tấm gương của những người như sứ đồ Phao-lô. Dù bề ngoài hay hoàn cảnh bên ngoài ra sao, nguyện lòng con luôn tràn đầy sự vui mừng. Nguyện mong con sẽ không đánh giá con người hoặc hoàn cảnh của người khác qua vẻ bề ngoài, nhưng con có thể trở nên giống như Ngài - luôn nhìn vào tấm lòng của họ.
I Các Vua 8:22-9:9
Lời cầu nguyện cung hiến của Sa-lô-môn
8 Kế đó, Sa-lô-môn đứng trước bàn thờ Đức Giê-hô-va, trước mặt toàn thể hội chúng Y-sơ-ra-ên, giơ hai tay lên trời và cầu nguyện rằng: 23 “Lạy Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên! Không có thần nào trên trời cao kia hoặc dưới đất thấp nầy giống như Ngài. Chúa giữ giao ước và lòng nhân từ với các đầy tớ Ngài, là những người hết lòng bước đi trước mặt Ngài. 24 Chúa đã giữ lời Ngài phán hứa với đầy tớ Ngài là Đa-vít, cha của con. Điều chính miệng Chúa phán hứa thì tay Chúa đã thực hiện như đã có ngày nay. 25 Vậy bây giờ, lạy Giê-hô-va là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên! Xin giữ lời Chúa đã phán hứa với đầy tớ Ngài là Đa-vít, cha của con, rằng: ‘Nếu con cháu của con cẩn thận trong đường lối mình, bước đi trước mặt Ta như con đã bước đi, thì trước mặt Ta, con sẽ không hề thiếu người ngồi trên ngai Y-sơ-ra-ên đâu.’ 26 Lạy Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên! Xin Chúa làm cho ứng nghiệm lời Ngài đã phán hứa với đầy tớ Ngài là Đa-vít, cha của con.
27 Nhưng thật ra Đức Chúa Trời có ngự trên đất nầy chăng? Kìa, các tầng trời, ngay cả trời của các tầng trời cũng không thể chứa Ngài được, huống chi đền thờ nầy mà con đã xây cất! 28 Dù vậy, lạy Giê-hô-va là Đức Chúa Trời của con! Xin đoái đến lời cầu nguyện và nài xin của đầy tớ Ngài, xin đoái nghe tiếng kêu cầu và khẩn nguyện mà hôm nay đầy tớ Ngài đang dâng lên trước mặt Ngài. 29 Nguyện mắt của Chúa ngày và đêm đoái xem nhà nầy, là nơi Chúa đã phán rằng: ‘Danh Ta sẽ ngự tại đó,’ để nghe lời khẩn nguyện của đầy tớ Ngài hướng về nơi nầy mà kêu cầu. 30 Xin Chúa lắng nghe lời khẩn cầu mà đầy tớ Chúa và dân Y-sơ-ra-ên của Ngài hướng về nơi nầy cầu nguyện. Từ nơi ngự của Chúa trên các tầng trời, xin Chúa đoái nghe và tha thứ cho.
31 Nếu có ai phạm tội với người lân cận mình và bị buộc phải thề, nên người ấy đến thề trước bàn thờ của Chúa trong đền thờ nầy, 32 thì xin Chúa trên trời lắng nghe, hành động và phân xử cho các đầy tớ Ngài, kết án kẻ có tội, khiến nó phải chịu lấy hậu quả của tội lỗi mình, và xưng công chính cho người công chính bằng cách ban thưởng theo sự công chính của người ấy.
33 Khi Y-sơ-ra-ên, con dân của Ngài, bị kẻ thù đánh bại vì phạm tội với Ngài, nếu họ trở lại với Ngài, xưng nhận danh Ngài và cầu nguyện nài xin với Ngài trong đền thờ nầy, 34 thì xin Chúa trên trời lắng nghe, tha tội cho dân Y-sơ-ra-ên của Ngài và khiến họ trở về đất mà Chúa đã ban cho tổ phụ họ.
35 Khi các tầng trời bị đóng chặt, không có mưa vì họ đã phạm tội với Chúa, nếu họ hướng về nơi nầy mà cầu nguyện, xưng nhận danh Chúa, lìa bỏ tội lỗi mình vì Chúa đã sửa phạt họ, 36 thì xin Chúa trên trời lắng nghe, tha tội cho các đầy tớ Chúa và cho dân Y-sơ-ra-ên của Ngài. Xin Chúa chỉ cho họ con đường chính đáng mà họ phải đi, và cho mưa rơi trên đất mà Chúa đã ban cho dân Ngài làm sản nghiệp.
37 Khi trong xứ có đói kém, dịch bệnh, hoặc hạn hán, nấm mốc, cào cào, châu chấu, hoặc có quân thù vây hãm các cổng thành của xứ, hoặc có bất cứ tai họa, bệnh tật gì; 38 nếu có một người hoặc toàn dân Y-sơ-ra-ên của Chúa hết lòng nhận biết nỗi đau đớn của mình, và giơ tay ra hướng về đền thờ nầy mà cầu nguyện, khẩn xin bất luận điều gì, 39 thì xin Chúa ở trên trời, là nơi Chúa ngự, lắng nghe, tha thứ, hành động và báo trả cho mỗi người tùy theo đường lối của họ, và theo những gì Chúa biết trong lòng họ, vì chỉ một mình Chúa biết rõ lòng người; 40 để khiến họ kính sợ Chúa trọn đời, khi họ sống trên đất mà Chúa đã ban cho tổ phụ họ.
41 Ngoài ra, đối với người ngoại quốc là người chẳng thuộc về dân Y-sơ-ra-ên của Chúa, nhưng vì nghe danh Ngài nên từ xứ xa đến 42 (vì họ đã nghe về uy danh của Chúa, về tay quyền năng và cánh tay giơ thẳng ra của Ngài). Khi họ đến cầu nguyện trong đền thờ nầy, 43 thì xin Chúa ở trên trời, là nơi Chúa ngự, lắng nghe và làm cho họ mọi điều họ cầu xin Ngài, để muôn dân trên đất nhận biết danh Chúa và kính sợ Ngài giống như dân Y-sơ-ra-ên của Ngài, và để người ta biết rằng danh Chúa được kêu cầu nơi đền thờ mà con đã xây cất.
44 Khi dân của Chúa ra trận chiến đấu với quân thù ở bất cứ nơi nào Chúa sai họ đi, nếu họ cầu khẩn Đức Giê-hô-va hướng về thành Chúa đã chọn và về đền thờ mà con đã xây cất cho danh Ngài, 45 thì xin Chúa trên trời lắng nghe các lời cầu nguyện và nài xin của họ mà thực thi công lý cho họ.
46 Khi họ phạm tội với Chúa — vì chẳng có người nào không phạm tội — khiến Chúa nổi giận với họ và phó họ cho kẻ thù để họ bị lưu đày trong xứ của kẻ thù, hoặc xa hay gần. 47 Nếu trong đất lưu đày, họ hồi tâm, ăn năn và nài xin với Chúa rằng: ‘Chúng con đã phạm tội, hành động một cách bướng bỉnh và gian ác;’ 48 nếu trong xứ của kẻ thù, nơi họ bị lưu đày, họ hết lòng hết ý trở lại cùng Chúa, cầu nguyện với Ngài, hướng về xứ mà Chúa đã ban cho tổ phụ họ, về thành mà Chúa đã chọn và về đền thờ mà con đã xây cất cho danh Chúa, 49 thì xin Chúa ở trên trời, là nơi Chúa ngự, lắng nghe lời cầu nguyện nài xin của họ và thực thi công lý cho họ. 50 Xin Chúa tha thứ cho dân Ngài là dân đã phạm tội với Ngài, và tha thứ tất cả sự vi phạm mà họ đã phạm với Ngài; xin Chúa khiến những kẻ bắt họ lưu đày có lòng thương xót họ, 51 vì họ là dân Ngài, là cơ nghiệp mà Ngài đã đem ra khỏi Ai Cập, tức là khỏi lò luyện sắt. 52 Nguyện mắt Chúa đoái xem đầy tớ Ngài và dân Y-sơ-ra-ên của Ngài, lắng tai nghe lời cầu nguyện và nài xin của họ mỗi khi họ kêu cầu với Ngài. 53 Lạy Chúa là Đức Giê-hô-va! Chúa đã biệt riêng Y-sơ-ra-ên ra khỏi mọi dân tộc trên mặt đất để họ làm cơ nghiệp Ngài, như Ngài đã tuyên phán qua Môi-se là đầy tớ Ngài, khi Ngài đem tổ phụ chúng con ra khỏi Ai Cập.”
Sa-lô-môn chúc phước cho hội chúng
54 Khi Sa-lô-môn đã dâng lên Đức Giê-hô-va những lời khẩn nguyện và nài xin nầy xong thì vua đứng dậy trước bàn thờ Đức Giê-hô-va, nơi vua đã quỳ và giơ hai tay lên trời. 55Vua đứng và lớn tiếng chúc phước cho toàn thể hội chúng Y-sơ-ra-ên rằng:
56 “Ca ngợi Đức Giê-hô-va, Đấng đã ban cho dân Y-sơ-ra-ên của Ngài được an nghỉ như mọi lời Ngài đã phán! Trong tất cả các lời hứa tốt lành mà Ngài đã phán qua Môi-se, đầy tớ Ngài, thì chẳng có lời nào không ứng nghiệm. 57 Cầu xin Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta ở với chúng ta như Ngài đã ở với tổ phụ chúng ta; xin Ngài đừng lìa, đừng bỏ chúng ta. 58 Cầu xin Ngài giục lòng chúng ta hướng về Ngài, để chúng ta đi trong tất cả đường lối Ngài, tuân giữ những điều răn, luật pháp và mệnh lệnh của Ngài đã truyền cho tổ phụ chúng ta. 59 Nguyện các lời trẫm đã nài xin trước mặt Đức Giê-hô-va sẽ ở bên cạnh Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta ngày và đêm, để bảo vệ quyền lợi của đầy tớ Ngài và của dân Y-sơ-ra-ên Ngài, tùy theo nhu cầu mỗi ngày, 60 để muôn dân trên đất biết rằng chính Giê-hô-va là Đức Chúa Trời chứ chẳng có ai khác. 61 Vậy, các ngươi hãy hết lòng trung thành với Giê-hô-va là Đức Chúa Trời chúng ta, bước đi trong luật pháp, và tuân giữ điều răn của Ngài như các ngươi đã làm ngày nay.”
Sa-lô-môn dâng sinh tế
62 Sau đó, vua và toàn dân Y-sơ-ra-ên ở bên vua dâng các sinh tế trước mặt Đức Giê-hô-va. 63 Sa-lô-môn dâng sinh tế lên Đức Giê-hô-va gồm hai mươi hai nghìn con bò đực và một trăm hai mươi nghìn con chiên làm tế lễ bình an. Như vậy, vua và toàn dân Y-sơ-ra-ên cung hiến đền thờ lên Đức Giê-hô-va. 64 Trong ngày đó, vua biệt riêng ra thánh phần giữa của hành lang ở trước đền thờ của Đức Giê-hô-va, làm nơi dâng các tế lễ thiêu, tế lễ chay, và mỡ của tế lễ bình an, vì bàn thờ bằng đồng để trước mặt Đức Giê-hô-va quá nhỏ, không thể chứa các tế lễ thiêu, tế lễ chay, và mỡ của tế lễ bình an.
65 Trong lúc đó, Sa-lô-môn và toàn dân Y-sơ-ra-ên ở bên vua cùng dự lễ trước mặt Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta trong bảy ngày, rồi kéo dài thêm bảy ngày nữa, cộng tất cả là mười bốn ngày. Thật là một hội chúng đông đảo, từ cửa ải Ha-mát cho đến suối Ai Cập. 66 Vào ngày thứ tám, vua cho dân chúng ra về. Họ chúc phước cho vua rồi trở về trại mình, lòng vui mừng phấn khởi về mọi điều tốt lành mà Đức Giê-hô-va đã làm cho Đa-vít, đầy tớ Ngài, và cho dân Y-sơ-ra-ên của Ngài.
Đức Giê-hô-va hiện ra với Sa-lô-môn lần thứ hai
9 Khi Sa-lô-môn đã hoàn thành việc xây cất đền thờ Đức Giê-hô-va, cung vua và mọi công trình vua dự tính thực hiện, 2 thì Đức Giê-hô-va hiện ra với Sa-lô-môn lần thứ hai, như Ngài đã hiện ra với vua tại Ga-ba-ôn. 3 Đức Giê-hô-va phán với vua: “Ta đã nghe lời cầu nguyện và nài xin của con trình dâng trước mặt Ta. Ta đã biệt riêng ra thánh đền thờ mà con đã xây cất, và đặt danh Ta tại đó đời đời. Mắt và lòng Ta sẽ ở đó mãi mãi. 4 Về phần con, nếu con bước đi trước mặt Ta như Đa-vít, cha của con, đã bước đi, lấy lòng trọn lành và ngay thẳng mà làm theo tất cả những điều Ta đã truyền cho con, tuân giữ những luật lệ và mệnh lệnh của Ta, 5 thì Ta sẽ làm cho ngôi nước con vững bền trên Y-sơ-ra-ên đến đời đời, đúng như Ta đã phán hứa với Đa-vít, cha của con, rằng: ‘Con sẽ chẳng hề thiếu người kế vị trên ngai Y-sơ-ra-ên.’
6 Nhưng nếu con hoặc con cháu của con quay khỏi Ta, không tuân giữ các điều răn và luật lệ Ta đã truyền phán, mà đi phục vụ các thần khác và thờ lạy chúng, 7 thì Ta sẽ truất Y-sơ-ra-ên khỏi đất Ta đã ban cho họ. Còn đền thờ mà Ta đã biệt riêng ra thánh cho danh Ta thì Ta cũng sẽ loại bỏ khỏi mặt Ta; và Y-sơ-ra-ên sẽ trở thành đề tài cho mọi dân tộc đàm tiếu và chế nhạo. 8 Mặc dù hiện nay đền thờ nầy nguy nga nhưng nó sẽ đổ nát, mọi người đi ngang qua đó đều sẽ kinh ngạc, chế nhạo và nói: ‘Tại sao Đức Giê-hô-va đã làm cho đất nước nầy và đền thờ nầy như vậy?’ 9 Người ta sẽ trả lời rằng: ‘Ấy là vì họ đã lìa bỏ Giê-hô-va Đức Chúa Trời của họ, Đấng đã đem tổ phụ họ ra khỏi Ai Cập. Họ đã đi theo các thần khác, thờ lạy các thần ấy và phục vụ chúng. Vì thế, Đức Giê-hô-va đã giáng trên họ các tai họa nầy.’”
Bình luận
Tấm lòng bạn nên được phó dâng hoàn toàn cho Chúa
Khi Sa-lô-môn cung hiến đền thờ, ông đã cầu nguyện với Chúa rằng: "Không có thần nào... giống như Ngài. Chúa giữ giao ước và lòng nhân từ với các đầy tớ Ngài, là những người hết lòng bước đi trước mặt Ngài" (8:23).
Tấm lòng Đức Chúa Trời dành cho dân Ngài, Ngài thấy và biết tấm lòng của tất cả mọi người: "chỉ một mình Chúa biết rõ lòng người" (c.39).
Lời cầu nguyện của Sa-lô-môn nhắc đến một sự thật đó là chúng ta đều thất bại. Chúng ta phạm tội. Ông không nói "nếu" họ phạm tội. Thay vào đó, ông nói: "Khi họ phạm tội với Chúa — vì chẳng có người nào không phạm tội" (c.46, xem thêm Rô-ma 3:23).
Tuy nhiên, phước hạnh thay, chúng ta vẫn còn hy vọng. Chúng ta vẫn có thể "hồi tâm" (1 Các Vua 8:47). Lòng chúng ta có thể trở lại cùng Đức Chúa Trời (c.48). Ông cầu nguyện xin Đức Chúa Trời "giục lòng chúng ta hướng về Ngài" (c.58). Đức Chúa Trời đầy lòng thương xót và tha thứ (cc.28,30,34,36,39,50). Ngài yêu chúng ta không thôi và Ngài giữ lời hứa của Ngài (c.23).
Càng hiểu rõ về Đức Chúa Trời – về tấm lòng, bản tính và tình yêu thương Ngài dành cho bạn – thì bạn càng dễ vâng phục Ngài một cách hết lòng.
Đừng thoả lòng với điều tốt-thứ-hai. Như Sa-lô-môn đã nói: "các ngươi hãy hết lòng trung thành với Giê-hô-va là Đức Chúa Trời chúng ta" (c.61). Đức Chúa Trời muốn bạn bước đi trước mặt Ngài với "lòng trọn lành và ngay thẳng" (9:4). Dân chúng đã quyết định sống như thế và ra về với "lòng vui mừng phấn khởi" (8:66). Cũng như các môn đồ, tấm lòng họ tràn đầy sự vui mừng.
Tất cả chúng ta đều có những sự yếu đuối và đều phạm sai lầm. Nhưng Chúa nhìn thấy tấm lòng của bạn. Ngài yêu bạn và chấp nhận bạn. Ngày hôm nay, hãy đắm chìm trong sự vui mừng từ nơi Ngài.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, lòng con hướng về Chúa. Mặc dù Chúa ôi, Ngài biết con vẫn hay vấp ngã. Xin Ngài tha thứ và thương xót con. Tạ ơn Chúa vì mỗi ngày, con đều có thể quay hướng về Ngài. Tạ ơn Chúa vì Ngài lấp đầy tấm lòng con bằng sự vui mừng từ nơi Ngà. Xin giúp con hết lòng theo Chúa hôm nay.
Pippa chia sẻ
Châm Ngôn 15:13 chép rằng: "Lòng vui mừng làm cho vẻ mặt hân hoan". Và việc mỉm cười với ai đó có thể làm thay đổi cả một ngày của người đó. Nhưng thật khó để mỉm cười khi cuộc sống trở nên đầy khó khăn.
Một trong những điều tôi luôn ấn tượng khi đến thăm các thị trấn ở Châu Phi đó là nụ cười trên khuôn mặt các em nhỏ. Các em thường chẳng có gì, nhưng vẫn nở những nụ cười xinh đẹp nhất.
App
Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.
Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.
Book
Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.
- Mua từ Cửa hàng Alpha
- [Mua từ Nhà sách CLC](https://clcbookshops.com/product/bible-in-one-year-the-a-commentary-by-nicky-gumbel-hard-cover-gumbel-nicky-hodder-stoughton- 9781473677067)
Tham khảo
Acts of Paul 3, ‘The Acts of Paul and Thecia’, Paragraph 2, in J.K.Elliot, The Apocryphal New Testament (Oxford: Clarendon, 1993), p.364.
Unless otherwise stated, Scripture quotations taken from the Holy Bible, New International Version Anglicised, Copyright © 1979, 1984, 2011 Biblica, formerly International Bible Society. Used by permission of Hodder & Stoughton Publishers, an Hachette UK company. All rights reserved. ‘NIV’ is a registered trademark of Biblica. UK trademark number 1448790.
Scripture marked (MSG) taken from The Message. Copyright © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Used by permission of NavPress Publishing Group.