Ngày 184

Biến đổi thế giới của bạn

Khôn ngoan Psalm 79:1-13
Tân ước Acts 21:27-22:21
Cựu Ước 2 Các Vua 4:38-6:23

Giới thiệu

Bạn của chúng tôi đến từ Scotland, Dez, nói với tôi, 'Tôi là người gác cửa; một người bảo vệ. Tôi là một gã khá bạo lực, nghiện thuốc, nghiện chất kích thích. Cuộc sống của tôi xoay quanh việc đánh nhau, dùng ma túy, tiệc tùng và sống trong vòng quay đó.'

Anh ấy nói, 'Một đêm nọ, tôi đã uống quá liều. Tôi cảm thấy như mình đang bị đau tim. Tim tôi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Và tôi đã hét lên điều mà lúc đó tôi không nghĩ nó là một lời cầu nguyện: được sống. Và tôi thức dậy vào ngày hôm sau và không bao giờ chạm vào chất kích thích nữa.”

Sau đó, Dez liên tục gặp gỡ những người theo đạo Cơ đốc. Một người đặc biệt là Fiona, người đã thực sự sống đức tin của mình. Anh ấy đã rủ cô ấy đi chơi vài lần, nhưng cô ấy nói 'Không'. Chủ yếu là vì anh ấy không phải là người theo tin Chúa.

Cô ấy đưa cho anh ấy một cuốn Kinh thánh và anh ấy bắt đầu đọc: ‘Tôi bắt đầu đọc kinh thánh để cố tìm thứ gì đó và cuối cùng tôi đã tìm thấy Chúa Giê-su. Đột nhiên, toàn bộ cuộc sống của tôi có ý nghĩa.'

Anh gọi cho Fiona và yêu cầu cô đưa anh đến nhà thờ. Ở đó, anh ấy đã nghe nói về Alpha. ‘Ở Alpha, tôi đã gặp Chúa Giê-su và điều đó đã thay đổi cuộc đời tôi. Tôi từng là một người nghiện ma túy, bạo lực và bây giờ tôi yêu mọi người và yêu Chúa. Tôi chỉ muốn chia sẻ câu chuyện của mình.’

Dez học Thần học và hiện đang làm việc cho Alpha Scotland.

Và, anh kết hôn với Fiona. Bây giờ anh ấy là một người chồng hạnh phúc và một người cha yêu thương.

Dez tóm tắt sự biến đổi hoàn toàn của mình: “Chúa Giê-su biến những thắc mắc của tôi về việc liệu Chúa có tồn tại thành niềm tin rằng Chúa thực sự quan tâm đến tôi. Tôi đã thay đổi từ một kẻ nghiện ma túy, bạo lực, không có tình yêu thành một người đàn ông có gia đình hạnh phúc và tràn đầy tình yêu. Tôi hiện đang chạy Alpha cho tất cả mọi người, từ các băng đảng cho đến các cụ bà, và tôi đang thấy cuộc sống của họ thay đổi.”

Khôn ngoan

Psalm 79:1-13

79

Cầu xin Chúa thương xót thành Giê-ru-sa-lem

Thi Thiên của A-sáp

  1Đức Chúa Trời ôi! Dân ngoại đã vào trong sản nghiệp Chúa
   Làm ô uế đền thánh của Chúa;
   Và khiến cho Giê-ru-sa-lem trở nên đống gạch vụn.
  2Chúng đã ném thây các đầy tớ Chúa
   Làm thức ăn cho chim trời.
   Cũng đã vứt thịt của các người trung tín với Ngài cho thú rừng trên đất.
  3Chúng đổ huyết họ ra như nước
   Khắp nơi trong thành Giê-ru-sa-lem,
   Và chẳng có ai chôn cất họ.
  4Chúng con đã trở nên sự sỉ nhục cho kẻ lân cận mình,
   Vật nhạo báng và đồ chê cười cho những kẻ ở chung quanh chúng con.

  5Đức Giê-hô-va ôi! Cho đến chừng nào? Ngài sẽ giận mãi mãi sao?
   Lòng ghen tương Ngài sẽ cháy như lửa sao?
  6Xin đổ cơn giận của Chúa trên các dân
   Không biết Ngài,
  Và trên các vương quốc
   Không cầu khẩn danh Ngài.
  7Vì chúng đã ăn nuốt Gia-cốp,
   Và phá hủy chỗ ở của người.

  8Xin Chúa đừng nhớ lại các tội ác của tổ phụ chúng con mà phạt chúng con;
   Nguyện sự thương xót Ngài mau mau đến đón rước chúng con,
   Vì chúng con bị khổ nhục vô cùng.
  9Lạy Đức Chúa Trời là Đấng cứu rỗi của chúng con, xin giúp đỡ chúng con,
   Vì vinh quang của danh Chúa;
  Xin giải cứu và tha thứ cho chúng con,
   Vì cớ danh Ngài.
  10Vì sao các dân nói rằng:
   “Đức Chúa Trời của chúng ở đâu?”
  Nguyện sự báo thù vì huyết mà các đầy tớ Chúa đã đổ ra
   Được thi hành giữa các dân trước mắt chúng con.

  11Nguyện tiếng than thở của các tù nhân thấu đến trước mặt Chúa;
   Tùy theo quyền năng lớn lao của Chúa,
   Xin giải cứu những kẻ đang đối mặt với tử thần.
  12Lạy Chúa, xin báo trả trực tiếp các lân bang chúng con gấp bảy lần.
   Về sự sỉ nhục mà chúng đã làm cho Ngài.
  13Còn chúng con là dân của Chúa và là bầy chiên của đồng cỏ Ngài,
   Chúng con sẽ cảm tạ Chúa mãi mãi;
   Từ đời nầy qua đời kia, chúng con sẽ truyền ra sự ca ngợi Ngài.

Bình luận

Cầu nguyện cho sự biến đổi của quốc gia bạn

Thay đổi là điều khả thi. Đức Chúa Trời có thể biến đổi đời sống cá nhân. Ngài cũng có thể biến đổi các thành phố và quốc gia.

Vào thế kỷ VI TCN, dân Chúa bị lưu đày: ‘Đức Chúa Trời ôi! Dân ngoại đã vào trong sản nghiệp Chúa; Làm ô uế đền thánh của Chúa; Và khiến cho Giê-ru-sa-lem trở nên đống gạch vụn; Chúng con đã trở nên sự sỉ nhục cho kẻ lân cận mình, Vật nhạo báng và đồ chê cười cho những kẻ ở chung quanh chúng con ’(c.1,4). Khi người viết Thi-thiên nghĩ đến việc đền thờ bị phá hủy và bị lưu đày, ông thấy danh Đức Chúa Trời bị sỉ nhục.

Ở Vương quốc Anh ngày nay, chúng ta thấy các nhà thờ bị đóng cửa và danh Chúa bị sỉ nhục. Dân của Đức Chúa Trời một lần nữa trở thành đối tượng của sự khinh miệt và chế giễu.

Người viết Thi thiên cầu nguyện: ‘Đức Giê-hô-va ôi! Cho đến chừng nào? Ngài sẽ giận mãi mãi sao? Lòng ghen tương Ngài sẽ cháy như lửa sao? Xin Chúa đừng nhớ lại các tội ác của tổ phụ chúng con mà phạt chúng con; Nguyện sự thương xót Ngài mau mau đến đón rước chúng con,Vì chúng con bị khổ nhục vô cùng;Lạy Đức Chúa Trời là Đấng cứu rỗi của chúng con, xin giúp đỡ chúng con, Vì vinh quang của danh Chúa; Xin giải cứu và tha thứ cho chúng con, Vì cớ danh Ngài!’(c5,8-9) .

Đây là một lời cầu nguyện của sự tuyệt vọng. Đó cũng là một lời cầu nguyện của đức tin. Chúa có quyền biến đổi hoàn cảnh. Hãy dám mơ về một thời điểm khi Chúa đáp lời cầu nguyện của bạn cho quốc gia của bạn: ‘Còn chúng con là dân của Chúa và là bầy chiên của đồng cỏ Ngài, Chúng con sẽ cảm tạ Chúa mãi mãi; Từ đời nầy qua đời kia, chúng con sẽ truyền ra sự ca ngợi Ngài.'(c.13)

Cầu nguyện

Lạy Chúa, khi chúng con nhìn thành phố và quốc gia của chúng con, chúng con kêu xin Chúa giúp đỡ. Cầu xin vinh quang của Ngài ngự trị trên đất nước của chúng con.

Tân ước

Acts 21:27-22:21

Phao-lô bị bắt trong đền thờ

27Khi bảy ngày sắp hết, các người Do Thái quê ở A-si-a thấy Phao-lô trong đền thờ nên xúi giục dân chúng bắt ông. 28Họ la lớn: “Đồng bào Y-sơ-ra-ên ơi, hãy đến giúp chúng tôi với! Chính tên nầy giảng dạy khắp nơi, chống lại dân tộc, luật pháp và cả nơi nầy; hơn nữa, nó còn dẫn người Hi Lạp vào đền thờ, làm ô uế nơi thánh nầy.” 29Nguyên do là trước đó họ đã thấy Trô-phim, người Ê-phê-sô, ở với Phao-lô trong thành phố nên tưởng rằng Phao-lô đã dẫn ông ấy vào đền thờ. 30Cả thành đều náo động, dân chúng chạy lại bắt Phao-lô kéo ra khỏi đền thờ, và lập tức đóng các cửa lại. 31Trong khi họ đang tìm cách giết ông thì viên chỉ huy đội quân Rô-ma được tin rằng cả thành Giê-ru-sa-lem đang nổi loạn. 32Lập tức, ông đem quân lính và sĩ quan kéo đến chỗ đám đông. Vừa thấy viên chỉ huy và binh sĩ thì họ ngừng tay, không đánh đập Phao-lô nữa. 33Viên chỉ huy đến gần, bắt Phao-lô và ra lệnh trói ông lại bằng hai dây xích, rồi hỏi ông là ai và đã làm những việc gì. 34Trong đoàn dân, kẻ kêu lên thể nầy, người la lên thể khác; viên chỉ huy không thể biết được hư thực ra sao vì quá rối loạn nên ra lệnh giải về đồn. 35Lúc Phao-lô bước lên thềm, quân lính phải khiêng ông đi vì đám đông quá hung bạo. 36Đoàn dân kéo theo sau hét lên: “Hãy giết nó đi!”

Phao-lô giảng cho người Do Thái

37Khi sắp được đem vào đồn, Phao-lô nói với viên chỉ huy: “Tôi có thể nói với ông đôi lời không?” Viên chỉ huy hỏi: “Anh biết nói tiếng Hi Lạp sao? 38Vậy thì anh không phải là tên Ai Cập kia, trước đây ít lâu đã nổi loạn, kéo bốn nghìn quân khủng bố vào nơi hoang mạc sao?” 39Phao-lô đáp: “Tôi là người Do Thái, quê ở Tạt-sơ, xứ Si-li-si, công dân của một thành phố quan trọng. Xin hãy cho phép tôi nói với dân chúng.” 40Được phép rồi, Phao-lô đứng trên bậc thềm, giơ tay ra hiệu cho dân chúng. Khi mọi người yên lặng, ông nói bằng tiếng Hê-bơ-rơ rằng:

22

1“Thưa các anh, các cha, xin hãy nghe tôi biện hộ đây!” 2Khi nghe ông nói bằng tiếng Hê-bơ-rơ, họ càng im lặng hơn. Ông nói: 3“Tôi là người Do Thái, sinh tại Tạt-sơ, xứ Si-li-si, nhưng được trưởng dưỡng trong thành phố nầy, học dưới chân Ga-ma-li-ên. Tôi được giáo dục một cách nghiêm ngặt về luật pháp của tổ tiên, đầy lòng nhiệt thành với Đức Chúa Trời cũng như tất cả quý vị hôm nay 4Tôi từng bắt bớ những người theo đạo nầy cho đến chết; bắt trói và bỏ tù bất kể đàn ông hay đàn bà. 5Về điều đó, thầy tế lễ thượng phẩm và cả Hội đồng đều làm chứng cho tôi; tôi đã nhận từ tay họ các thư gửi cho anh em ở Đa-mách, và tôi đã đi đến đó để bắt trói những người theo đạo, dẫn về Giê-ru-sa-lem để trừng trị.
6Đang khi đi đường gần đến Đa-mách, vào khoảng giữa trưa, thình lình có ánh sáng chói lòa từ trời chiếu xuống bao phủ tôi. 7Tôi ngã xuống đất và nghe có tiếng phán với tôi: ‘Hỡi Sau-lơ, Sau-lơ, sao ngươi bắt bớ Ta?’ 8Tôi thưa: ‘Lạy Chúa, Chúa là ai?’ Ngài phán: ‘Ta là Jêsus người Na-xa-rét mà ngươi đang bắt bớ.’ 9Những người đi với tôi thấy ánh sáng ấy, nhưng không nghe tiếng của Đấng phán với tôi. 10Tôi thưa: ‘Lạy Chúa, con phải làm gì?’ Chúa đáp: ‘Hãy trỗi dậy, đi đến Đa-mách, ở đó người ta sẽ nói cho con biết mọi điều Ta đã chỉ định cho con phải làm.’ 11Các bạn đồng hành nắm tay dắt tôi đến Đa-mách vì ánh sáng chói lòa đã làm cho tôi không thấy đường.
12Trong thành đó có A-na-nia là người nhiệt thành vâng giữ luật pháp, được tất cả người Do Thái sống ở đó làm chứng tốt. 13Ông đến tìm tôi, đứng bên cạnh và nói: ‘Hỡi anh Sau-lơ, hãy sáng mắt lại!’ Ngay chính giờ đó, tôi được sáng mắt và nhìn thấy A-na-nia. 14Rồi ông nói: ‘Đức Chúa Trời của tổ phụ chúng ta đã chọn anh để biết ý muốn Ngài, thấy Đấng Công Chính và nghe tiếng nói từ miệng Ngài. 15Vì anh sẽ làm chứng cho Ngài trước mặt mọi người về những điều anh đã thấy và nghe. 16Bây giờ, anh còn chờ đợi gì nữa? Hãy trỗi dậy, kêu cầu danh Chúa mà nhận báp-têm và tẩy sạch tội lỗi mình đi.’
17Tôi trở về Giê-ru-sa-lem; đang khi cầu nguyện trong đền thờ thì tôi xuất thần 18và thấy Đức Chúa Jêsus đang phán với tôi rằng: ‘Hãy nhanh lên, mau ra khỏi Giê-ru-sa-lem, vì họ sẽ không chấp nhận lời làm chứng của con về Ta đâu!’ 19Tôi thưa: ‘Lạy Chúa, chính họ biết con từng bỏ tù và đánh đòn những người tin Chúa trong các nhà hội nữa. 20Lại khi Ê-tiên là người làm chứng cho Chúa bị đổ máu thì chính con cũng đứng bên cạnh, đồng tình với họ và giữ áo xống cho những kẻ giết ông ta.’ 21Chúa phán với tôi: ‘Hãy đi, vì Ta sẽ sai con đến cùng các dân ngoại ở nơi xa.’”

Bình luận

Làm chứng về sự biến đổi trong cuộc đời bạn

Bạn có một lời chứng về sự biến đổi mà Chúa Giê-su đã mang đến cho cuộc đời bạn. Nó có thể không kịch tính như câu chuyện của Dez hay của sứ đồ Phao-lô. Tuy nhiên, câu chuyện về mối quan hệ của bạn với Chúa Giê-su thật mạnh mẽ.

Một lần nữa, Phao-lô lại gặp rắc rối. Đám đông đã bị “kích động”( Công vụ 21:27) . Người ta đã giả định sai lầm về ông (c.29); họ đang cố gắng ‘giết ông ấy’ (c.31). Họ đánh (c.32) và tìm bắt ông (c.33). Ông ấy bị ‘trói bằng hai xiềng xích’(c.33). Ông đối mặt với sự hung bạo của đám đông (c.35). Ông đã phản ứng như thế nào?

Ông nói với họ về Chúa Giê-su. Như thường lệ, ông kể lại lời chứng của mình, chia sẻ những gì Chúa Giê-su đã làm trong cuộc đời ông. Đó là một ví dụ rất hay về cách bạn nên chia sẻ lời chứng của mình mỗi khi có cơ hội. Chúa Thánh Linh đang sống trong bạn và Ngài luôn mang lại sự thay đổi trong cuộc sống của chúng ta khi Ngài biến đổi chúng ta nên giống Chúa Giê-su (2 Cô-rinh-tô 3:18). Khi có cơ hội kể câu chuyện của mình, bạn nên nói gì?

1.Nói với họ bạn là người như thế nào trước đây Đồng cảm với người đang nghe bạn. Phao-lô đồng cảm với những người đang theo dõi ông. Ông nói bằng tiếng Hê-bơ-rơ ( Công vụ 21:40). Ông ấy nhấn mạnh những phần trong cuộc sống của mình mà người dân Giê-ru-sa-lem có thể hiểu và cảm nhận được. Vì đang nói chuyện với người Do Thái, nên ông chỉ nói về phẩm chất Do Thái của mình: ‘Tôi là người Do Thái… đầy lòng nhiệt thành với Đức Chúa Trời cũng như tất cả quý vị hôm nay’(22:3).

Phao-lô chỉ ra rằng ông từng bắt bớ các Cơ đốc nhân, xiềng xích họ, đánh đòn và bỏ tù họ (c.4-20), giống như cách họ đang cố làm với ông vào thời điểm đó.

Khi bạn đưa ra lời chứng của mình, hãy tìm những điểm tiếp xúc với người nghe. Ví dụ: lời chứng về Alpha thường bắt đầu với các yếu tố trong câu chuyện mà có thể liên hệ đến những người khác hoặc có khả năng gây được tiếng vang với người nghe. Người chia sẻ lời chứng bắt đầu bằng cách nói những điều như, 'Tôi là người vô thần... Tôi nghiện rượu... Tôi nghiện ma túy... Tôi chống đối nhà thờ.'

2.Nói với họ những gì đã xảy ra với bạn
Sau đó, Phao-lô tường thuật rất chi tiết về những gì đã xảy ra với ông khi ông gặp Chúa Giê-su. Ông đã nghe thấy tiếng của Chúa Giê-su khi Ngài hiện ra trước mặt ông trên đường đi Đa-mách. Chúa Giê-su đặt câu hỏi cho ông và ra lệnh cho ông. Phao-lô lắng nghe và làm theo lời Chúa Giê-su hướng dẫn.

Chúng tôi khuyến khích mọi người mô tả sự cải đạo của mình bằng những từ ngữ rất cụ thể, như Phao-lô đã làm trong đoạn này. Đó là những chi tiết chân thật và thuyết phục.

3.Hãy mô tả sự khác biệt mà Chúa Giê-su đã tạo ra trong cuộc đời bạn
A-na-nia bảo Phao-lô hãy là ‘nhân chứng cho Ngài trước mặt mọi người về những điều anh đã thấy và nghe. Bây giờ, anh còn chờ đợi gì nữa? Hãy trỗi dậy, kêu cầu danh Chúa mà nhận báp-têm và tẩy sạch tội lỗi mình đi’(c.15-16) . Kẻ đã đi khắp nơi bức hại các Cơ Đốc nhân được kêu gọi rao giảng Tin Lành cho dân ngoại (c.21).

Một lần nữa, chúng tôi khuyến khích những người làm chứng mô tả một cách cụ thể sự biến đổi mà Chúa Giê-su đã thực hiện trong cuộc đời họ. Có sức mạnh to lớn trong câu chuyện về một cuộc đời được biến đổi. Kể câu chuyện của bạn là một cách bạn có thể góp phần thay đổi thế giới xung quanh mình.

Cầu nguyện

Chúa ơi, con cảm ơn Ngài vì sức mạnh của lời chứng. Xin giúp con không bao giờ cảm thấy mệt mỏi khi kể lại sự biến đổi mà Chúa Giê-su đã thực hiện trong cuộc đời con.

Cựu Ước

2 Các Vua 4:38-6:23

Phép lạ Ê-li-sê làm trong nạn đói

38 Ê-li-sê trở về Ghinh-ganh. Lúc ấy, trong xứ đang có nạn đói. Môn đồ của các nhà tiên tri đang ngồi trước mặt Ê-li-sê. Ông bảo người đầy tớ: “Hãy lấy nồi lớn nấu canh cho môn đồ của các nhà tiên tri ăn.”

39 Một người trong số họ đi ra ngoài đồng để hái rau, thấy một dây rừng leo giống như nho dại thì hái những dưa dại ấy, bọc đầy vạt áo mình. Khi người ấy trở về, xắt ra từng miếng, bỏ vào nồi canh mà chẳng hề biết đó là trái gì. 40Người ta múc canh cho mọi người ăn. Nhưng khi họ vừa ăn canh ấy thì la lên: “Hỡi người của Đức Chúa Trời, nồi canh nầy có chất độc chết người!” Và họ không thể ăn được.

41 Ê-li-sê bảo: “Hãy đem bột lại đây!” Ông bỏ bột vào nồi canh và bảo: “Hãy múc ra cho mọi người ăn.” Vậy, nồi canh không còn độc nữa.

Ê-li-sê hóa bánh cho một trăm người ăn

42 Có một người từ Ba-anh Sa-li-sa đến, đem cho người của Đức Chúa Trời bánh làm từ trái đầu mùa, gồm hai mươi ổ bánh lúa mạch, và lúa còn gié để trong bị của mình. Ê-li-sê bảo: “Hãy phát cho mọi người ăn.”

43 Người đầy tớ thưa: “Chỉ có chừng ấy thì làm sao con có thể phát cho một trăm người ăn?” Nhưng Ê-li-sê nói: “Hãy phát các bánh đó cho họ ăn đi, vì Đức Giê-hô-va phán: ‘Người ta sẽ ăn và còn thừa lại.’” 44 Vậy, người đầy tớ phát các bánh đó cho mọi người. Họ ăn và còn thừa lại, đúng như lời của Đức Giê-hô-va đã phán.

Ê-li-sê chữa lành bệnh phong hủi cho Na-a-man

1 Na-a-man, tướng chỉ huy quân đội của vua A-ram, là một người có quyền thế và rất được tôn trọng trước mặt chủ mình, vì qua ông, Đức Giê-hô-va ban chiến thắng cho dân A-ram. Tuy là một chiến sĩ dũng cảm, nhưng Na-a-man lại mắc bệnh phong hủi. 2 Lúc ấy, các toán quân đột kích của A-ram đi ra và bắt một thiếu nữ từ đất Y-sơ-ra-ên đem về làm tớ gái cho vợ Na-a-man. 3 Một hôm, nó nói với bà chủ: “Ôi, phải chi ông chủ con đi đến với ông tiên tri ở Sa-ma-ri! Ông ấy sẽ chữa cho ông chủ khỏi bệnh phong hủi.”

4 Na-a-man đem các lời nầy thuật lại cho chúa mình rằng: “Đứa tớ gái Y-sơ-ra-ên có nói thế nầy, thế nầy.” 5 Vua A-ram nói: “Thế thì ngươi hãy đi, ta sẽ gửi thư cho vua Y-sơ-ra-ên.” Vậy, Na-a-man đi, đem theo ba trăm ký bạc, sáu nghìn đồng vàng, và mười bộ quần áo. 6 Ông đem bức thư trình cho vua Y-sơ-ra-ên. Thư viết rằng: “Cùng với bức thư gửi đến ngài đây, tôi đã sai Na-a-man, là cận thần của tôi, đến với ngài để ngài chữa cho người khỏi bệnh phong hủi.”

7 Khi vua Y-sơ-ra-ên đọc thư xong, liền xé áo mình và nói: “Ông ấy sai người đến với ta để ta chữa cho khỏi bệnh phong hủi. Ta đâu phải là Đức Chúa Trời, có quyền làm sống làm chết? Các ngươi phải biết và thấy rằng ông ấy kiếm cớ gây hấn với ta.”

8 Khi Ê-li-sê, người của Đức Chúa Trời, nghe rằng vua Y-sơ-ra-ên đã xé áo mình, thì sai người nói với vua: “Tại sao vua phải xé áo? Hãy bảo Na-a-man đến với tôi thì ông ấy sẽ biết rằng trong Y-sơ-ra-ên có nhà tiên tri.” 9 Vậy Na-a-man với ngựa và xe đến dừng trước cửa nhà Ê-li-sê. 10 Ê-li-sê sai một sứ giả nói với ông: “Hãy đi tắm bảy lần dưới sông Giô-đanh thì da thịt ông sẽ lành, và ông sẽ được sạch.”

11 Nhưng Na-a-man nổi giận, bỏ đi và nói: “Ta nghĩ rằng chính ông ấy sẽ đi ra đón ta, đứng gần mà cầu khẩn danh Giê-hô-va Đức Chúa Trời của ông ấy, đưa tay qua lại trên chỗ bệnh và chữa lành cho ta. 12 Hai sông ở Đa-mách là A-ba-na và Bạt-ba chẳng tốt hơn nước sông ở Y-sơ-ra-ên sao? Ta không thể tắm ở đó để được sạch sao?” Vậy ông quay lưng lại và giận dữ bỏ đi.

13 Nhưng các đầy tớ đến gần ông, và nói: “Cha ơi, nếu nhà tiên tri truyền bảo cha một việc khó, cha chẳng làm sao? Huống chi nay ông ấy chỉ bảo cha rằng: ‘Hãy tắm thì được sạch!’” 14 Vậy, ông xuống sông Giô-đanh tắm bảy lần theo như lời của người Đức Chúa Trời. Ông liền được sạch và da thịt trở lại như trước, giống như da thịt của một đứa trẻ.

15 Na-a-man cùng đoàn tùy tùng trở lại gặp người của Đức Chúa Trời. Ông đến đứng trước mặt Ê-li-sê và nói: “Bây giờ, tôi nhận biết rằng trên khắp mặt đất, không có Đức Chúa Trời nào khác ngoài Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên. Vậy xin ông vui lòng nhận món quà của đầy tớ ông.”

16 Nhưng Ê-li-sê đáp: “Tôi chỉ Đức Giê-hô-va hằng sống, là Đấng tôi phụng sự, mà thề rằng tôi không nhận gì cả.” Na-a-man nài nỉ Ê-li-sê nhận, nhưng ông vẫn từ chối.

17 Cuối cùng, Na-a-man nói: “Nếu ông từ chối thì xin cho phép đầy tớ ông mang về số đất vừa sức chở của hai con la. Vì từ nay, đầy tớ ông sẽ không còn dâng tế lễ thiêu và sinh tế cho thần nào khác ngoài Đức Giê-hô-va. (18)Nhưng xin Đức Giê-hô-va tha thứ cho đầy tớ ông điều nầy: Mỗi khi chủ tôi vào đền thờ Rim-môn để thờ lạy thì vịn cánh tay tôi, nên tôi cũng phải quỳ xuống trong đền thờ Rim-môn. Vậy xin Đức Giê-hô-va tha thứ điều ấy cho đầy tớ ông.”

19 Ê-li-sê đáp: “Ông hãy đi bình an.”

Ghê-ha-xi bị phạt mắc bệnh phong hủi

Khi Na-a-man rời khỏi Ê-li-sê, đi được một quãng đường 20 thì đầy tớ của Ê-li-sê, người của Đức Chúa Trời, là Ghê-ha-xi nghĩ thầm: “Kìa, thầy ta đã dè dặt không chịu nhận món gì của Na-a-man, người A-ram, đã tự tay đem đến. Ta chỉ Đức Giê-hô-va hằng sống mà thề rằng ta sẽ chạy theo để nhận lấy món gì của ông ấy chứ!”

21 Vậy Ghê-ha-xi đuổi theo Na-a-man. Khi Na-a-man thấy Ghê-ha-xi chạy theo sau mình thì nhảy xuống xe để đón, và hỏi: “Mọi việc đều bình an chứ?”

22 Ghê-ha-xi đáp: “Mọi việc đều bình an. Thầy tôi sai tôi nói với ông: ‘Vừa rồi, có hai thanh niên, là môn đồ của các nhà tiên tri, từ vùng đồi núi Ép-ra-im đến. Xin ông hãy cho họ ba mươi ký bạc và hai bộ quần áo.’”

23 Na-a-man nài nỉ: “Xin hãy nhận sáu mươi ký.” Rồi ông lấy sáu mươi ký bạc và hai bộ quần áo để trong hai cái bao, trao cho hai đầy tớ mình đem đến trước mặt Ghê-ha-xi. 24 Lúc đến ngọn đồi, Ghê-ha-xi lấy hai cái bao khỏi tay họ, đem cất trong nhà mình, rồi cho họ trở về.

25 Ghê-ha-xi vào hầu thầy mình, Ê-li-sê hỏi: “Ghê-ha-xi, con vừa đi đâu về?”

Nó thưa: “Đầy tớ thầy không đi đâu cả.”

26 Nhưng Ê-li-sê nói: “Khi người ấy xuống khỏi xe để đón con, lòng ta chẳng ở với con sao? Bây giờ có phải là lúc để nhận tiền bạc, quần áo, vườn ô-liu, vườn nho, chiên và bò, tôi trai và tớ gái sao? 27 Vì vậy, bệnh phong hủi của Na-a-man sẽ dính vào con và dòng dõi con đời đời.” Ghê-ha-xi rời khỏi Ê-li-sê, và bị bệnh phong hủi trắng như tuyết.

Lưỡi rìu nổi trên mặt nước

1 Môn đồ của các nhà tiên tri nói với Ê-li-sê: “Thầy xem, nơi chúng con ngồi nghe thầy dạy thật quá chật hẹp cho chúng con. 2 Xin cho chúng con đến bờ sông Giô-đanh, mỗi người sẽ đốn một cây, rồi tại đó cất một nơi ở cho chúng ta.”

Ê-li-sê đáp: “Hãy đi đi!”

3 Một môn đồ thưa: “Xin thầy cùng đi với các đầy tớ thầy.” Ông đáp: “Ta sẽ đi.” 4 Vậy ông đi với họ.

Khi đến bờ sông Giô-đanh, họ bắt đầu đốn cây. 5 Nhưng có một người đang đốn cây thì lưỡi rìu văng xuống nước. Người ấy kêu lên: “Thầy ơi! Cái rìu nầy con mượn của người ta.”

6 Người của Đức Chúa Trời hỏi: “Nó rơi ở đâu?” Người ấy chỉ chỗ nó văng xuống. Ê-li-sê chặt một khúc cây ném xuống chỗ đó, làm cho lưỡi rìu nổi lên. 7 Ông bảo người ấy: “Hãy cầm lên đi!” Người ấy đưa tay ra cầm lấy lưỡi rìu.

Quân A-ram bị phạt mù mắt**

8 Lúc bấy giờ, vua A-ram giao chiến với Y-sơ-ra-ên. Vua bàn với các quan tướng của mình: “Ta sẽ đóng quân tại chỗ nầy, chỗ nọ.”

9 Người của Đức Chúa Trời sai người nói với vua Y-sơ-ra-ên: “Hãy thận trọng, đừng đi ngang qua chỗ ấy, vì quân A-ram đang đi xuống đó.” 10 Vậy, vua Y-sơ-ra-ên sai người đến chỗ mà người Đức Chúa Trời đã báo cho mình, và luôn thận trọng tại những chỗ ấy. Ê-li-sê thường báo trước như thế, không phải chỉ một hai lần mà thôi.

11 Việc nầy làm cho vua A-ram điên tiết lên nên gọi các thuộc hạ đến và hỏi: “Chẳng lẽ các ngươi không báo cho ta biết ai trong chúng ta đã theo phe vua Y-sơ-ra-ên sao?”

12 Một người trong những thuộc hạ đáp: “Tâu bệ hạ là chúa tôi, chẳng ai trong chúng tôi cả. Nhưng chính Ê-li-sê, nhà tiên tri của Y-sơ-ra-ên, đã cho vua Y-sơ-ra-ên biết những điều bệ hạ nói trong phòng ngủ của mình.”

13 Vua ấy bảo: “Hãy đi tìm xem ông ấy ở đâu, ta sẽ sai người đến bắt.” Người ta cho vua biết: “Ông ấy ở Đô-than.” 14Vậy vua phái đến đó một lực lượng hùng hậu với ngựa và xe. Họ đến nơi lúc ban đêm và bao vây thành.

15 Đầy tớ của người Đức Chúa Trời dậy sớm và đi ra ngoài thì thấy quân lính với ngựa và xe đang bao vây thành. Anh ta nói với Ê-li-sê: “Thầy ơi! Chúng ta làm sao đây?”

16 Ông bảo: “Đừng sợ, vì những người ở với chúng ta đông hơn những người ở với chúng nó.”

17 Rồi Ê-li-sê cầu nguyện: “Lạy Đức Giê-hô-va, xin mở mắt cho đầy tớ của con để nó thấy được.” Đức Giê-hô-va mở mắt người đầy tớ, và anh ta thấy núi đầy những ngựa và chiến xa bằng lửa đang bao quanh Ê-li-sê.

18 Lúc quân A-ram kéo xuống phía Ê-li-sê thì ông cầu nguyện với Đức Giê-hô-va: “Xin Chúa khiến quân ấy bị mù.” Ngài khiến chúng bị mù như lời Ê-li-sê cầu xin.

19 Ê-li-sê nói với chúng: “Đây không phải là đường, đây cũng chẳng phải là thành. Hãy theo tôi, tôi sẽ dẫn các anh đến người mà các anh tìm kiếm.” Rồi ông dẫn chúng đến Sa-ma-ri.

20 Vừa khi chúng vào Sa-ma-ri thì Ê-li-sê cầu nguyện: “Lạy Đức Giê-hô-va, xin mở mắt cho những người nầy để chúng thấy được.” Đức Giê-hô-va mở mắt chúng, và chúng thấy mình đang ở giữa thành Sa-ma-ri.

21 Khi thấy chúng, vua Y-sơ-ra-ên hỏi Ê-li-sê: “Thưa cha, tôi phải giết chúng không? Tôi phải giết chúng không?”

22 Ê-li-sê trả lời: “Đừng giết chúng! Vua có giết những người mà vua dùng gươm và cung bắt làm tù binh không? Hãy dọn bánh và nước cho chúng ăn uống, rồi để chúng trở về với chủ mình.” 23 Vậy vua dọn tiệc lớn đãi chúng. Khi chúng ăn uống xong, vua thả chúng trở về với chủ mình. Từ đó, những toán quân A-ram không còn đột kích lãnh thổ Y-sơ-ra-ên nữa.

Bình luận

Nhận ra rằng sự biến đổi là một tác động của ân điển

Đức Chúa Trời đã thực hiện nhiều phép lạ qua Ê-li-sê. Có những phép lạ cho việc ăn uống (4:38–44), cái rìu lơ lửng (6:1–7) và người A-ram bị mù (c.8-23). Không những nhờ ông mà các phép lạ được thực hiện, mà ông còn có ân tứ tiên tri phi thường: ‘Ê-li-sê, nhà tiên tri ở Y-sơ-ra-ên, thuật lại cho vua Y-sơ-ra-ên chính những lời vua nói trong phòng ngủ’ (c.12). Ở giữa những lời tường thuật này, chúng tôi đọc được về một sự biến đổi đáng chú ý trong cuộc đời của một vị tướng Sy-ri.

Na-a-man là tướng chỉ huy quân đội dưới quyền vua A-ram. Ông là “một người quyền thế”(5:1) . Nhưng ông ấy có một vấn đề; ‘ông mắc bệnh phung’ . Ông nghe nói về khả năng chữa lành nhờ quyền năng của Đức Chúa Trời qua một cô hầu gái trẻ (c.2-4).

Ông ấy quen với việc đạt được mọi thứ bằng cách sử dụng quyền lực và tiền bạc của mình: ‘Vậy,Na-a-man đi, đem theo ba trăm ký bạc, sáu nghìn đồng vàng, và mười bộ quần áo’.(c.5)

Cuối cùng, khi gặp sứ giả của Ê-li-sê, ông được bảo: ‘Hãy đi tắm bảy lần dưới sông Giô-đanh thì da thịt ông sẽ lành, và ông sẽ được sạch’ (c.10) . Ban đầu, ông nổi giận và bỏ đi (c.11-12) . Ông ấy mong đợi được chữa lành theo một cách vĩ đại hơn và cao trọng hơn. Sự kiêu ngạo có thể khiến bạn không nhận được mọi điều Chúa muốn ban cho bạn.

Tuy nhiên, được người đầy tớ khuyến khích, ông nhúng mình xuống sông Giô-đanh bảy lần và “Ông liền được sạch và da thịt trở lại như trước, giống như da thịt của một đứa trẻ”(c.14) . Ông ấy hoàn toàn biến đổi. Ông nói: “Bây giờ, tôi nhận biết rằng trên khắp mặt đất, không có Đức Chúa Trời nào khác ngoài Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên”(c.15).

Ông ấy đề nghị trả tiền cho sự chữa lành của mình. Ê-li-sê từ chối chấp nhận bất cứ điều gì. Ghê-ha-xi phạm sai lầm khủng khiếp khi cố kiếm tiền từ ân điển của Đức Chúa Trời (c.19-27). Sự chữa lành và sự biến đổi là một món quà từ Đức Chúa Trời bởi ân điển. Họ không thể tự kiếm được.

Cầu nguyện

Lạy Cha, cảm ơn Cha vì quyền năng kỳ diệu của Cha để chữa lành và cứu rỗi. Xin giúp con có thái độ giống như Ê-li-sê và không bao giờ cố nhận bất kỳ công lao nào, dù là vật chất hay thứ gì khác, cho bản thân. Cảm ơn Ngài vì sự biến đổi đến bởi ân điển. Đó là ân điển của Ngài ban cho con dù con không xứng đáng.

Pippa chia sẻ

Trong 2 Các Vua 6:16, nhà tiên tri nói,

‘“Đừng sợ... “Đừng sợ, vì những người ở với chúng ta đông hơn những người ở với họ.”’

Nếu bạn cảm thấy bị bao vây bởi những khó khăn và bị tấn công, hãy nhớ rằng, khi mọi thứ dường như chống lại bạn, thì Đức Chúa Trời có một đạo quân hùng mạnh có thể đến và giải cứu bạn.

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh được lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Được sử dụng dưới sự cho phép của Hodder & Stoughton Publishers, một công ty của Hachette UK. Đã đăng ký Bản quyền. 'NIV' là nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Nhãn hiệu Vương quốc Anh số 1448790.

Các trích dẫn Kinh thánh được đánh dấu (AMP) lấy từ Kinh thánh Amplified®, Bản quyền © 1954, 1958, 1962, 1964, 1965, 1987 của The Lockman Foundation. Được sử dụng bởi sự cho phép. (www.Lockman.org)

Thánh Kinh được đánh dấu (MSG) lấy từ The Message. Bản quyền © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Được sử dụng dưới sự cho phép của NavPress Publishing Group.

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more