Ngày 188

Làm sao để giải quyết với thử thách trong cuộc sống

Khôn ngoan Thi Thiên 81:1-7
Tân ước Công vụ 15:1-22
Cựu Ước II Các vua 12:1-14:22

Giới thiệu

Tổng thống John F. Kennedy đã nói, 'Hôm nay chúng ta đứng trên bờ của một biên giới mới... nhưng biên giới mới mà tôi nói đến không phải là một tập hợp các lời hứa - mà là một tập hợp các thách thức. Nó tóm tắt không phải những gì tôi định cung cấp cho người dân Mỹ, mà là những gì tôi định yêu cầu họ.’

Cuộc sống là một tập hợp của những thách thức, vấn đề và rắc rối. Đôi khi chúng ta tưởng tượng rằng nếu chúng ta có thể giải quyết thử thách đang ở trước mắt, thì mọi vấn đề của chúng ta sẽ kết thúc. Nhưng cuộc sống không phải như vậy. Nếu chúng ta giải quyết được một vấn đề, những vấn đề khác vẫn đang rình rập ở quanh đó.

Sự cám dỗ là xem những thử thách này là sự cản trở chúng ta thực hiện chức vụ mà Đức Chúa Trời đã giao cho chúng ta. Trên thực tế, giải quyết các vấn đề là của Bộ. Như một cựu Giám mục của Kensington đã nói: ‘Đây không phải là những vấn đề liên quan đến thừa tác vụ, mà là thừa tác vụ.’

Kinh thánh đúng với cuộc sống. Tác giả Thi thiên phải đối mặt với đau đớn và khốn khổ. Phao-lô đối mặt với lời buộc tội sai trái và thất vọng vì bị giam giữ với những cáo buộc ngụy tạo. Các vị vua trong Cựu Ước phải đối mặt với những trận chiến và thử thách lớn trong việc xây cất.

Thế giới của chúng ta đang đối mặt với những thách thức lớn với tai họa của nạn phân biệt chủng tộc, chế độ nô lệ hiện đại, biến đổi khí hậu, nạn đói hàng loạt, chiến tranh và khủng bố.

Khi tôi đọc các phân đoạn ngày hôm nay, tôi được nhắc nhở rằng những thử thách, nan đề và rắc rối tương đối nhỏ mà tôi gặp phải không là gì so với những gì dân sự của Đức Chúa Trời đã gặp phải trong quá khứ và vẫn còn phải đối mặt trên khắp thế giới ngày nay.

Khôn ngoan

Thi Thiên 81:1-7

Ơn lành của Đức Chúa Trời và tính ương ngạnh của dân Y-sơ-ra-ên

Thi Thiên của A-sáp, sáng tác cho nhạc trưởng, dùng với nhạc cụ “Ghi-tít”

1 Hãy cất tiếng ca vang cho Đức Chúa Trời là sức lực của chúng ta;
  Hãy trỗi tiếng reo mừng cho Đức Chúa Trời của Gia-cốp.
2 Hãy cất tiếng ca và gióng trống cơm,
  Gẩy đàn hạc du dương hòa với đàn lia.

3 Hãy thổi kèn khi trăng non,
  Lúc trăng rằm và các ngày lễ của chúng ta.
4 Vì đó là một luật lệ cho Y-sơ-ra-ên,
  Một phán quyết từ Đức Chúa Trời của Gia-cốp.
5 Ngài lập điều ấy làm chứng ước cho Giô-sép
  Khi Ngài đi đánh Ai Cập.

  Tôi nghe một thứ tiếng mà tôi không biết:
6 “Ta đã cất gánh nặng khỏi vai người;
  Và buông giỏ khỏi tay người.”
7 “Trong cơn gian truân, ngươi kêu cầu thì Ta giải cứu ngươi,
  Từ nơi kín đáo của sấm sét, Ta đã đáp lời ngươi.
  Và cũng thử thách ngươi nơi dòng nước Mê-ri-ba.

Bình luận

Tâm sự với Chúa về các nan

Bạn đang trong thời gian thử thách? Đôi khi, Đức Chúa Trời cho phép chúng ta bị thử thách, như Ngài đã để cho dân Ngài bị thử thách bởi dòng nước Mê-ri-ba (c.7, xem thêm Dân số ký 20). Nhưng Chúa không muốn bạn đối mặt với những thử thách và thử thách của cuộc sống một mình. Bạn có thể nói chuyện với Chúa về những vấn đề của bạn.

Đức Chúa Trời phán, 'Ta đã cất gánh nặng khỏi vai người; ...Trong cơn gian truân, ngươi kêu cầu thì Ta giải cứu ngươi, (c.6a–7a).

'Ta đã cất gánh nặng khỏi vai người;
Và buông giỏ khỏi tay người.”
Trong cơn gian truân, ngươi kêu cầu thì Ta giải cứu ngươi,’ (c.6–7a, VIE2010).

Bất cứ hoàn cảnh hay khó khăn nào bạn gặp phải, bạn có thể trình dâng chúng cho Chúa qua lời cầu nguyện.

Chúa cất bỏ gánh nặng của họ và giải cứu họ trong cơn hoạn nạn. Do đó, tác giả Thi thiên bắt đầu bằng sự thờ phượng, ngợi khen và hân hoan: ‘Hãy cất tiếng ca vang cho Đức Chúa Trời là sức lực của chúng ta’ (c.1).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, cảm ơn vì Chúa là sức mạnh và niềm vui của con khi con đối mặt với những thử thách và khó khăn trong cuộc sống. Lạy Chúa, hôm nay con kêu xin Ngài giải cứu con khỏi…

Tân ước

Công vụ 15:1-22

Phao-lô trước mặt Phê-tu

25 Ba ngày sau khi được bổ nhiệm đến tỉnh hạt, Phê-tu từ Sê-sa-rê đi lên Giê-ru-sa-lem. 2 Tại đó, các thầy tế lễ cả và các nhà lãnh đạo Do Thái tố cáo Phao-lô trước mặt ông, 3 xin ông làm ơn cho giải Phao-lô trở về Giê-ru-sa-lem; vì họ định phục kích giết Phao-lô dọc đường. 4 Nhưng Phê-tu trả lời rằng Phao-lô đang bị giam tại Sê-sa-rê và chính ông sẽ sớm trở về đó. 5 Phê-tu nói tiếp: “Vậy, những người lãnh đạo của các ngươi hãy xuống với ta; nếu người ấy có tội gì thì cứ tố cáo.”

6 Phê-tu ở lại với họ khoảng tám hay mười ngày rồi đi xuống Sê-sa-rê; ngày hôm sau, ông ngồi tại tòa án và ra lệnh dẫn Phao-lô vào. 7 Phao-lô vừa đến thì các người Do Thái từ Giê-ru-sa-lem xuống, vây quanh ông và dùng nhiều lời tố cáo nặng nề để buộc tội ông, nhưng chẳng đưa ra được bằng chứng nào cả.

8 Phao-lô tự biện hộ: “Tôi chẳng làm điều gì chống lại luật pháp người Do Thái, hoặc chống lại đền thờ, hay chống đối Sê-sa cả.”

9 Nhưng Phê-tu muốn được lòng dân Do Thái nên hỏi Phao-lô: “Anh có muốn lên Giê-ru-sa-lem để ta xét xử về những cáo buộc nầy không?”

10 Phao-lô thưa: “Tôi đang đứng trước tòa án Sê-sa là nơi tôi phải chịu xét xử; vì tôi chẳng có tội gì với người Do Thái cả, như ngài đã biết rõ. 11 Nếu thật tôi có tội hay phạm điều gì đáng chết, tôi chẳng xin tha chết đâu; trái lại, nếu họ không có chứng cứ gì để buộc tội tôi thì không ai được nộp tôi cho họ. Tôi kêu nài đến Sê-sa.”

12 Sau khi bàn luận với các cố vấn, Phê-tu trả lời: “Anh đã khiếu nại lên Sê-sa, thì anh chắc sẽ đến hầu Sê-sa.”

Phao-lô trước mặt Ạc-ríp-pa

13 Vài ngày sau, vua Ạc-ríp-pa và bà Bê-rê-nít đến Sê-sa-rê để chào Phê-tu. 14 Vì họ ở lại đó nhiều ngày, nên Phê-tu đem vụ Phao-lô trình bày với vua, nói rằng: “Ở đây có một tên tù mà tổng đốc Phê-lít đã để lại. 15 Lúc tôi đến Giê-ru-sa-lem, các thầy tế lễ cả và các trưởng lão dân Do Thái buộc tội anh ta và yêu cầu tôi kết án.

16 Tôi trả lời họ rằng người Rô-ma không có thông lệ giao nộp một bị cáo trước khi đương sự có dịp đối mặt với các nguyên cáo để biện hộ về lời buộc tội chống lại mình. 17 Vì thế, khi họ đến đây, để khỏi mất thời gian, tôi chủ trì phiên tòa ngay hôm sau và ra lệnh dẫn đương sự đến. 18 Các nguyên cáo đều đứng trước tòa, nhưng không thể cáo buộc được một tội nào như tôi tưởng. 19 Họ chỉ tranh luận về vài điều trong đạo riêng của họ và về một Jêsus nào đó đã chết, nhưng tên Phao-lô nầy quả quyết còn sống. 20 Vì chưa biết phải quyết định thế nào về những vấn đề ấy, nên tôi hỏi Phao-lô có muốn đi đến Giê-ru-sa-lem để được xét xử về vụ nầy tại đó không. 21 Nhưng khi Phao-lô khiếu nại, xin được dành vụ nầy cho hoàng đế phán quyết thì tôi ra lệnh giam anh ta cho đến khi giải nộp cho Sê-sa.”

22 Ạc-ríp-pa nói với Phê-tu: “Chính ta cũng muốn nghe người ấy.” Phê-tu thưa: “Ngày mai vua sẽ nghe.”

Bình luận

Tin tưởng rằng Chúa đang tể trị

Đức tin có nghĩa là tin cậy Đức Chúa Trời. ‘Đức tin’, như C.S. Lewis đã viết, ‘là nghệ thuật giữ vững những điều mà lý trí của bạn đã từng chấp nhận, bất chấp tâm trạng của bạn thay đổi.’ Thật khó để tin cậy Đức Chúa Trời khi mọi thứ dường như không ổn.
Lu-ca ghi lại phiên tòa xét xử Phao-lô một cách rất khách quan và vô cảm. Đây chắc hẳn là một thời gian mệt mỏi đối với Phao-lô. Nhà lãnh đạo vĩ đại của Hội thánh, nhà truyền giáo và truyền giảng này bị giam, dường như không thể làm những gì Phao-lô được kêu gọi để làm. Phao-lô đang bị giam giữ, chịu đựng những ràng buộc về thể chất và sự khó chịu của việc bị cầm tù.

Phao-lô bị buộc tội nghiêm trọng (c.1–7). Phao-lô bảo vệ mình bằng cách chỉ ra rằng ông “không làm gì sai” (c.8,10). Nhưng Phê-tu quan tâm đến điều người ta nghĩ (c.9) hơn là điều đúng. Câu hỏi đầu tiên của chúng ta phải luôn là: ‘Điều đúng đắn nên làm là gì?’ Nhưng Phê-tu quan tâm đến danh tiếng hơn là công bình. Cuối cùng, Phao-lô kêu gọi Sê-sa (c.11).

Khi Vua Ạc-ríp-pa đến, Phê-tu thảo luận với vua về trường hợp của Phao-lô. Phê-tu nói: ‘Các nguyên cáo đều đứng trước tòa, nhưng không thể cáo buộc được một tội nào như tôi tưởng. Họ chỉ tranh luận về vài điều trong đạo riêng của họ và về một Jêsus nào đó đã chết, nhưng tên Phao-lô nầy quả quyết còn sống.’ (c.18-19).

Sự sống lại của Chúa Giê-xu phải luôn là trọng tâm của sứ điệp mà chúng ta công bố. Lời buộc tội duy nhất có thể được đưa ra là Phao-lô rao giảng rằng Chúa Giê-su vẫn còn sống, nhưng vô số lời buộc tội và cáo buộc sai trái khác đã được đưa ra để chống lại ông.

Đối với Phao-lô, giữa tất cả những khó khăn và thất vọng này, chắc hẳn rất khó để thấy được điều tốt đẹp trong tất cả sự không trung thực, sự chậm trễ và sự chần chừ trong các thử thách của ông. Tuy nhiên, như mọi khi, Đức Chúa Trời vẫn làm điều tốt lành. Như chính Phao-lô đã viết, ‘Chúng ta biết rằng mọi sự hiệp lại làm ích cho những ai yêu mến Đức Chúa Trời, tức là cho những người được gọi theo ý định của Ngài.’ (Rô-ma 8:28).

Thứ nhất, trước mắt, nó tạo cơ hội cho Phao-lô nói chuyện với Ạc-ríp-pa. Sau khi nghe tất cả về Phao-lô, Ạc-ríp-ba nói với Phê-tu: ‘Chính ta cũng muốn nghe người ấy.” Phê-tu thưa: “Ngày mai vua sẽ nghe.”’ (Công vụ 25:22). Trong những lúc thất vọng và rắc rối, bạn không bao giờ biết khi nào cơ hội có thể xuất hiện, nhưng đôi khi chúng sẽ xuất hiện.

Thứ hai, về trung hạn, nó dẫn đến việc Phao-lô được gửi đến Rô-ma. Phao-lô đã bày tỏ mong muốn được đến Rô-ma để rao giảng phúc âm (xem 19:21; Rô-ma 1:15; 15:23), và chính Chúa đã phán với Phao-lô rằng ông sẽ làm chứng tại Rô-ma (Công vụ 23:11). Chính vì những gì xảy ra khi Phao-lô tự bảo vệ mình mà cuối cùng ông bị gửi đến Rô-ma.

Thứ ba, về lâu dài, 2.000 năm sau, rất nhiều người đã đọc câu chuyện của Phao-lô và được khích lệ khi biết rằng ông cũng phải đối mặt với án tù sai lầm, bị buộc tội và chỉ trích. Tôi ngờ rằng Phao-lô sẽ ngạc nhiên giữa tất cả những khó khăn này khi biết được bao nhiêu điều tốt đẹp sẽ đến từ những khó khăn đó. Trong cuộc sống này, có thể bạn sẽ không bao giờ biết được Chúa sử dụng lòng trung tín của bạn như thế nào khi đối mặt với những thử thách.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, con cảm ơn vì Ngài luôn ở bên chúng con bất cứ khi nào chúng con đối mặt với sự buộc tội và chỉ trích. Cảm ơn Chúa vì qua tất cả những nan đề trong cuộc sống, Chúa hiệp lại vì lợi ích của những ai yêu mến Đức Chúa Trời, tức là cho những người được gọi theo ý định của Ngài (Rô-ma 8:28).

Cựu Ước

II Các vua 12:1-14:22

Giô-ách cai trị Giu-đa

12 Vào năm thứ bảy đời trị vì của vua Giê-hu, Giô-ách lên làm vua và cai trị bốn mươi năm tại Giê-ru-sa-lem. Mẹ vua tên là Xi-bia, quê ở Bê-e Sê-ba. 2 Nhờ được thầy tế lễ Giê-hô-gia-đa dạy dỗ, Giô-ách làm điều ngay thẳng dưới mắt Đức Giê-hô-va trọn đời mình. 3 Tuy nhiên, các nơi cao vẫn chưa bị tháo dỡ; dân chúng vẫn tiếp tục dâng sinh tế và đốt hương trên các nơi cao ấy.

4 Giô-ách nói với các thầy tế lễ: “Tất cả số bạc được đem vào làm tế lễ thánh trong đền thờ Đức Giê-hô-va, tức là số bạc chuộc mạng mà mỗi người phải nộp theo quy định khi kiểm tra dân số, và bạc mà dân chúng tự nguyện dâng hiến trong đền thờ Đức Giê-hô-va; 5 thì các ông phải nhận số bạc ấy từ những người dâng hiến để sửa chữa những chỗ hư hại trong đền thờ.”

6 Nhưng mãi đến năm thứ hai mươi ba đời vua Giô-ách, các thầy tế lễ vẫn chưa sửa chữa đền thờ. 7 Vì vậy, vua Giô-ách gọi thầy tế lễ Giê-hô-gia-đa và các thầy tế lễ khác đến, và hỏi: “Sao các ông không sửa chữa những chỗ hư hại của đền thờ? Vậy từ nay, các ông đừng nhận bạc từ những người dâng hiến nữa, nhưng hãy giao lại số bạc thu được cho người có trách nhiệm sửa chữa đền thờ.” 8 Các thầy tế lễ đồng ý không nhận bạc của dân chúng, và cũng không đảm trách việc sửa chữa đền thờ nữa.

9 Thầy tế lễ Giê-hô-gia-đa lấy một cái rương, khoét lỗ trên nắp, rồi đặt gần bàn thờ, về phía bên phải lối vào đền thờ Đức Giê-hô-va. Các thầy tế lễ canh cửa đền thờ bỏ vào trong rương ấy tất cả số bạc mà người ta đem đến đền thờ Đức Giê-hô-va. 10 Khi nào người ta thấy có nhiều bạc trong rương thì thư ký của vua cùng với thầy tế lễ thượng phẩm đi lên lấy số bạc trong đền thờ của Đức Giê-hô-va ra đếm, bỏ vào bao và cột lại. 11 Sau đó, họ giao số bạc đã kiểm vào tay những đốc công trông coi việc sửa chữa đền thờ Đức Giê-hô-va. Những người ấy dùng nó chi trả cho thợ mộc và thợ xây cất, 12 thợ nề và thợ đá, là những người làm việc sửa chữa đền thờ Đức Giê-hô-va. Họ cũng dùng số bạc ấy mua gỗ và đá chẻ để sửa chữa những chỗ hư hại của đền thờ Đức Giê-hô-va, và dùng vào các chi phí khác trong việc sửa chữa đền thờ.

13 Nhưng người ta không dùng số bạc đã đem đến đền thờ Đức Giê-hô-va để làm chậu bằng bạc, kéo cắt tim đèn, bát, kèn, hay bất cứ dụng cụ nào bằng vàng, bằng bạc, dùng trong đền thờ Đức Giê-hô-va. 14 Vì họ giao số bạc ấy cho những người phụ trách công việc để dùng vào việc sửa chữa đền thờ Đức Giê-hô-va. 15 Không ai đòi hỏi những người nhận bạc để chi trả cho các nhân công phải khai trình sổ sách, vì họ làm việc một cách trung thực. 16 Còn số bạc về tế lễ chuộc lỗi và tế lễ chuộc tội thì không được đem vào đền thờ Đức Giê-hô-va; số bạc ấy thuộc về các thầy tế lễ. Triều cống cho Ha-xa-ên, vua A-ram

17 Vào lúc ấy, vua A-ram là Ha-xa-ên đem quân tấn công thành Gát và chiếm được thành nầy. Vua quay sang tấn công Giê-ru-sa-lem. 18 Giô-ách, vua Giu-đa, lấy tất cả các vật thánh mà các tiên đế của Giu-đa là Giô-sa-phát, Giô-ram và A-cha-xia đã biệt riêng ra thánh, cùng với các vật thánh mà chính vua đã dâng hiến, và tất cả vàng ở trong kho của đền thờ Đức Giê-hô-va và trong cung vua mà đem nộp hết cho Ha-xa-ên, vua A-ram. Vì thế, Ha-xa-ên rút lui khỏi Giê-ru-sa-lem.

19 Chẳng phải các việc khác của Giô-ách và tất cả những gì vua làm đều đã được chép trong sách lịch sử các vua Giu-đa sao? 20 Các thuộc hạ của Giô-ách nổi lên lập mưu chống lại vua và giết vua tại cung Mi-lô, trên đường đi xuống Si-la. 21 Hai thuộc hạ đã đánh giết vua là Giô-sa-bát, con của Si-mê-át, và Giê-hô-sa-bát, con của Sô-mê. Người ta an táng vua cùng với các tổ phụ trong thành Đa-vít. Rồi con vua là A-ma-xia lên ngai kế vị.

Giô-a-cha làm vua Y-sơ-ra-ên

13 Vào năm thứ hai mươi ba đời trị vì của Giô-ách, con A-cha-xia, vua Giu-đa, thì Giô-a-cha, con Giê-hu, lên làm vua Y-sơ-ra-ên tại Sa-ma-ri, và trị vì mười bảy năm. 2 Vua làm điều ác dưới mắt Đức Giê-hô-va, đi theo các tội lỗi của Giê-rô-bô-am, con trai Nê bát, là tội đã gây cho Y-sơ-ra-ên phạm tội; vua không từ bỏ tội ấy. 3 Vì thế, cơn thịnh nộ của Đức Giê-hô-va nổi lên cùng dân Y-sơ-ra-ên, Ngài phó họ vào tay Ha-xa-ên, vua A-ram, và vào tay Bên Ha-đát, con trai Ha-xa-ên, suốt thời trị vì của hai vua đó.

4 Nhưng khi Giô-a-cha khẩn xin ân huệ của Đức Giê-hô-va thì Đức Giê-hô-va nhậm lời vua, vì Ngài đã thấy cảnh dân Y-sơ-ra-ên bị vua A-ram áp bức. 5 Đức Giê-hô-va ban cho Y-sơ-ra-ên một vị cứu tinh giải thoát họ khỏi tay dân A-ram. Vậy, dân Y-sơ-ra-ên lại được sống trong lều trại của mình như trước. 6 Tuy nhiên, họ vẫn không từ bỏ tội lỗi của nhà Giê-rô-bô-am, là tội đã gây cho Y-sơ-ra-ên phạm tội; họ cứ phạm tội đó, đến nỗi trụ thờ nữ thần A-sê-ra còn đứng sừng sững tại Sa-ma-ri.

7 Chúa không để lại gì cho quân lực của Giô-a-cha ngoài năm mươi kỵ binh, mười chiến xa, và mười nghìn bộ binh. Vì vua A-ram đã tiêu diệt và nghiền nát quân Y-sơ-ra-ên như bụi trong sân đập lúa.

8 Chẳng phải các việc khác của Giô-a-cha, tất cả những gì vua đã làm, và thế lực của vua đều được chép trong sách lịch sử các vua Y-sơ-ra-ên sao? 9 Giô-a-cha an giấc cùng các tổ phụ mình và được an táng tại Sa-ma-ri. Giô-ách, con vua, lên ngai kế vị.

Giô-ách làm vua Y-sơ-ra-ên

10 Vào năm thứ ba mươi bảy đời trị vì của Giô-ách, vua Giu-đa, thì Giô-ách, con trai Giô-a-cha, lên làm vua Y-sơ-ra-ên tại Sa-ma-ri, và trị vì mười sáu năm. 11 Vua làm điều ác dưới mắt Đức Giê-hô-va, không từ bỏ tội lỗi của Giê-rô-bô-am, con trai Nê-bát, là tội đã gây cho Y-sơ-ra-ên phạm tội; vua cứ đi theo con đường tội lỗi ấy.

12 Chẳng phải các việc khác của Giô-ách, tất cả những gì vua đã làm, và chiến công của vua trong cuộc chiến với A-ma-xia, vua Giu-đa, đều được chép trong sách lịch sử các vua Y-sơ-ra-ên sao? 13 Giô-ách an giấc cùng các tổ phụ mình, rồi Giê-rô-bô-am lên ngai kế vị. Giô-ách được an táng tại Sa-ma-ri cùng với các vua Y-sơ-ra-ên.

14 Ê-li-sê lâm bệnh, và do bệnh ấy ông phải qua đời. Trước đó, Giô-ách, vua Y-sơ-ra-ên, xuống thăm ông, khóc trước mặt ông và kêu than: “Cha tôi ơi! Cha tôi ơi! Chiến xa và kỵ binh của Y-sơ-ra-ên!”

15 Ê-li-sê nói với vua: “Xin vua lấy cung và tên ra đây.” Giô-ách lấy cung và tên. 16 Ê-li-sê lại nói với vua Y-sơ-ra-ên: “Vua hãy giương cung lên.” Vua liền giương cung. Rồi Ê-li-sê đặt tay mình trên tay vua

17 và nói: “Hãy mở cửa sổ về hướng đông.” Giô-ách mở cửa ra. Ê-li-sê lại nói: “Hãy bắn.” Vua liền bắn. Bấy giờ, Ê-li-sê nói: “Ấy là mũi tên chiến thắng của Đức Giê-hô-va, tức là mũi tên chiến thắng quân A-ram; vì vua sẽ đánh quân A-ram tại A-phéc, cho đến khi tận diệt chúng.”

18 Ê-li-sê nói tiếp: “Xin vua hãy cầm lấy các mũi tên.” Vua liền cầm lấy. Ê-li-sê lại bảo vua Y-sơ-ra-ên: “Hãy đập xuống đất.” Giô-ách đập ba lần, rồi ngừng lại. 19 Người của Đức Chúa Trời nổi giận với vua và nói: “Nếu vua đã đập năm hoặc sáu lần thì mới có thể đánh quân A-ram cho đến khi tận diệt chúng. Nhưng bây giờ, vua sẽ chỉ đánh bại quân A-ram được ba lần mà thôi.”

20 Ê-li-sê qua đời và được an táng.

Trong thời ấy, những toán quân Mô-áp cướp phá thường xâm nhập xứ sở vào dịp đầu năm. 21 Một lần kia, người ta đang đem một người chết đi chôn thì thấy một toán quân đến cướp phá, họ liền ném người chết vào mộ của Ê-li-sê rồi bỏ đi. Vừa khi chạm đến hài cốt của Ê-li-sê thì người chết sống lại và đứng trên chân mình.

22 Ha-xa-ên, vua A-ram, áp bức dân Y-sơ-ra-ên suốt thời gian trị vì của Giô-a-cha. 23 Nhưng Đức Giê-hô-va vẫn làm ơn cho họ. Ngài thương xót và đoái xem họ vì giao ước mà Ngài đã lập với Áp-ra-ham, Y-sác, và Gia-cốp. Ngài không muốn tiêu diệt họ, và cho đến nay, vẫn không loại bỏ họ khỏi mặt Ngài.

24 Khi vua A-ram là Ha-xa-ên băng hà, và con vua là Bên Ha-đát kế vị, 25 thì Giô-ách, con Giô-a-cha, lấy lại từ tay Bên Ha-đát, con trai Ha-xa-ên, các thành mà vua ấy đã đánh chiếm được trong cuộc chiến với vua cha là Giô-a-cha. Giô-ách đánh bại Bên Ha-đát ba lần, và khôi phục các thành của Y-sơ-ra-ên.

A-ma-xia làm vua Giu-đa

14 Vào năm thứ hai đời trị vì của Giô-ách, con Giô-a-cha, vua Y-sơ-ra-ên, thì A-ma-xia, con Giô-ách, vua Giu-đa, lên ngai vua. 2 Khi bắt đầu trị vì, vua được hai mươi lăm tuổi, và cai trị hai mươi chín năm tại Giê-ru-sa-lem. Mẹ vua tên là Giê-hoa-đan, quê ở Giê-ru-sa-lem. 3 Vua làm điều ngay thẳng dưới mắt Đức Giê-hô-va, nhưng không được như tổ tiên vua là Đa-vít; vua chỉ làm theo mọi điều cha mình là Giô-ách đã làm. 4 Các nơi cao vẫn chưa bị phá hủy, nên dân chúng vẫn còn dâng sinh tế và đốt hương trên các nơi cao ấy.

5 Vừa khi nắm vững vương quốc trong tay, vua xử tử những thuộc hạ đã giết vua cha. 6 Nhưng vua không xử tử con cái của những kẻ sát nhân ấy, đúng theo lời đã chép trong sách luật pháp của Môi-se; trong đó, Đức Giê-hô-va đã truyền rằng: “Người ta sẽ không giết cha vì tội của con, cũng sẽ chẳng giết con vì tội của cha, vì mỗi người sẽ chết vì tội của mình.”

7 Chính A-ma-xia đã giết mười nghìn quân Ê-đôm tại thung lũng Muối, và chiếm thành Sê-la trong trận nầy, rồi đặt tên là Giốc-then, vẫn còn cho đến ngày nay.

8 Sau đó, A-ma-xia sai sứ giả đến gặp Giô-ách, con Giô-a-cha, cháu Giê-hu, vua Y-sơ-ra-ên, với lời thách thức: “Hãy đến, để chúng ta đối mặt đọ sức nhau.”

9 Giô-ách, vua Y-sơ-ra-ên, sai người trả lời với A-ma-xia, vua Giu-đa: “Cây gai ở Li-ban sai người nói với cây bá hương cũng ở Li-ban rằng: ‘Hãy gả con gái anh làm vợ con trai tôi.’ Nhưng có thú rừng của Li-ban đi ngang qua, giẫm nát cây gai. 10 Ông thật đã đánh bại dân Ê-đôm và sinh lòng kiêu căng. Hãy ở nhà mà hưởng vinh quang của chiến công ấy. Tại sao ông lại muốn gây họa cho mình, khiến cho ông và cả Giu-đa bị gục ngã?”

11 Nhưng A-ma-xia không chịu nghe. Vậy, vua Y-sơ-ra-ên là Giô-ách tiến lên đọ sức mặt đối mặt với A-ma-xia, vua Giu-đa, tại Bết Sê-mết thuộc Giu-đa. 12 Giu-đa bị Y-sơ-ra-ên đánh bại, quân Giu-đa chạy trốn, ai về nhà nấy. 13 Giô-ách, vua Y-sơ-ra-ên bắt được A-ma-xia, vua Giu-đa, con Giô-ách, cháu A-cha-xia tại Bết Sê-mết. Rồi Giô-ách tiến đến Giê-ru-sa-lem, phá đổ tường thành từ cổng Ép-ra-im cho đến cổng Góc, một đoạn dài hai trăm mét. 14 Vua lấy tất cả vàng bạc và mọi vật dụng tìm thấy trong đền thờ Đức Giê-hô-va, và trong các kho tàng của cung điện. Vua cũng bắt nhiều con tin, rồi trở về Sa-ma-ri.

15 Chẳng phải các việc khác của Giô-ách, những gì vua đã làm, thế lực của vua, cuộc chiến của vua với A-ma-xia, vua Giu-đa, đều được chép trong sách lịch sử các vua Y-sơ-ra-ên sao? 16 Giô-ách an giấc cùng các tổ phụ, và được an táng tại Sa-ma-ri chung với các vua Y-sơ-ra-ên. Rồi Giê-rô-bô-am, con vua, lên ngai kế vị.

17 A-ma-xia, con của Giô-ách vua Giu-đa, còn sống mười lăm năm, sau khi Giô-ách, con Giô-a-cha, vua Y-sơ-ra-ên, băng hà. 18 Chẳng phải các việc khác của A-ma-xia đều được chép trong sách lịch sử các vua Giu-đa sao?

19 Tại Giê-ru-sa-lem, người ta âm mưu chống lại vua nên vua chạy trốn đến La-ki. Nhưng họ sai người đuổi theo vua đến La-ki và giết vua tại đó. 20 Họ đặt xác vua trên ngựa, chở về Giê-ru-sa-lem, và an táng vua chung với các tổ phụ tại thành Đa-vít.

21 Toàn dân Giu-đa lập A-xa-ria, được mười sáu tuổi, lên làm vua kế vị vua cha là A-ma-xia. 22 Sau khi vua cha an giấc cùng các tổ phụ, chính vua A-xa-ria là người xây lại Ê-lát và khôi phục chủ quyền thành ấy về cho Giu-đa.

Bình luận

Hãy nắm bắt mọi cơ hội mà Chúa ban cho bạn

Ở giữa lịch sử khá đau buồn này của các vua Y-sơ-ra-ên và Giu-đa, có một biến cố trong cuộc đời của Ê-li-sê khuyến khích bạn nắm lấy mọi cơ hội mà Đức Chúa Trời ban cho bạn, để kiên trì và không bao giờ bỏ cuộc.

Các nhà lãnh đạo là một túi hỗn hợp. Một số làm ‘làm điều ác dưới mắt Đức Giê-hô-va’ (13:2,11), số khác ‘làm điều ngay thẳng dưới mắt Đức Giê-hô-va’ (14:3).

Đức Chúa Trời nhân từ lạ thường và khi Giô-a-cha, người làm điều ác trước mắt Đức Giê-hô-va, ‘khẩn xin ân huệ của Đức Giê-hô-va thì Đức Giê-hô-va nhậm lời vua’ (13:4). Bất cứ khi nào bạn tìm kiếm ân huệ của Chúa, Ngài sẽ lắng nghe bạn.

Trong danh sách các nhà lãnh đạo này, Giô-ách có lẽ là ví dụ điển hình nhất. Ông “làm điều ngay thẳng dưới mắt Đức Giê-hô-va trọn đời mình” (12:2), ngay cả khi đó chỉ là một phần triều đại của ông.

Giô-ách đảm nhận việc sửa lại đền thờ Giê-ru-sa-lem. Giống như nhiều công trình khác, nó mất nhiều thời gian hơn ông dự kiến: ‘Nhưng mãi đến năm thứ hai mươi ba đời vua Giô-ách, các thầy tế lễ vẫn chưa sửa chữa đền thờ’ (c.6). Vì vậy, vua Giô-ách gọi thầy tế lễ Giê-hô-gia-đa và các thầy tế lễ khác đến, và hỏi: “Sao các ông không sửa chữa những chỗ hư hại của đền thờ? ’(c.7).

Cuối cùng thì họ cũng tiếp tục với công việc. Họ giao số bạc đã kiểm vào tay những đốc công trông coi việc sửa chữa đền thờ Đức Giê-hô-va (c.11). Tất cả họ đều làm việc một cách trung thực (c.15) và đã có sự tiến bộ.

Dĩ nhiên, ngày nay, đền thờ của Đức Chúa Trời chủ yếu không còn là một tòa nhà vật chất mà là dân sự của Đức Chúa Trời. Tiền bạc và nỗ lực của chúng ta nên được dùng để xây dựng dân Chúa – về số lượng (truyền giáo), trưởng thành (môn đồ hóa) và chăm sóc cộng đồng (biến đổi xã hội). Tuy nhiên, đôi khi chúng ta cần các tòa nhà cho việc này và không có gì sai khi chi tiền cho cơ sở hạ tầng của Hội thánh khi cần thiết.

Cũng như thách thức xây đền thờ, dân Chúa cũng phải đối mặt với thách thức của các trận chiến. Đặc biệt, trong phân đoạn này, chúng ta thấy họ đã phải đối mặt với A-ram như thế nào. Ê-li-sê nói với vua Y-sơ-ra-ên, ‘Vua hãy giương cung lên… Xin vua hãy cầm lấy các mũi tên… Hãy đập xuống đất.’ (13:15–18). Vua ‘đập ba lần, rồi ngừng lại.’ (c.18c). Ê-li-sê nói, ‘Nếu vua đã đập năm hoặc sáu lần thì mới có thể đánh quân A-ram cho đến khi tận diệt chúng. Nhưng bây giờ, vua sẽ chỉ đánh bại quân A-ram được ba lần mà thôi.’ (c.19).

Tôi nhớ đã đọc những câu này vào năm 1998 sau khi chúng tôi thực hiện sáng kiến Alpha đầu tiên, mời cả nước đến Alpha để nghe tin mừng về Chúa Giê-su. Chúng tôi đang phân vân không biết nên thực hiện sáng kiến thứ hai hay đợi thêm một năm nữa. Khi đọc những câu này, tôi cảm thấy rằng chúng ta nên tiếp tục đập đất nhiều lần.

Dù bạn đang đối mặt với thử thách nào hôm nay, hãy tiếp tục cầu nguyện, tiếp tục tin tưởng, tiếp tục tìm kiếm cơ hội để phục vụ Chúa và đừng bao giờ bỏ cuộc!

Cầu nguyện

Lạy Chúa, khi chúng con đối mặt với những thử thách phía trước, xin cho chúng con quyết tâm không bỏ cuộc nhưng kiên trì và đi đến cùng.

Pippa chia sẻ

Trong II Các Vua 12:18, nó cho chúng ta biết rằng Giô-ách đã mua chuộc vua Ha-xa-ên của A-ram ngay khi Ha-xa-ên chuẩn bị tấn công Giê-ru-sa-lem – trao cho ông ta tất cả các kho báu của đền thờ.

Đôi khi, gửi một món quà cho người đang tức giận với bạn có tác dụng khá tốt!

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

C. S. Lewis, Mere Christianity, (William Collins, 2012), pp.140–141

John F. Kennedy, Address of Senator John F. Kennedy Accepting the Democratic Party Nomination for the Presidency of the United States – Memorial Coliseum, Los Angeles,July 15, 1960

Unless otherwise stated, Scripture quotations taken from the Holy Bible, New International Version Anglicised, Copyright © 1979, 1984, 2011 Biblica, formerly International Bible Society. Used by permission of Hodder & Stoughton Publishers, an Hachette UK company. All rights reserved. ‘NIV’ is a registered trademark of Biblica. UK trademark number 1448790.

Scripture marked (MSG) taken from The Message. Copyright © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Used by permission of NavPress Publishing Group.

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more