Ngày 190

Lắng nghe Chúa

Khôn ngoan Thi thiên 81:8-16
Tân ước Công vụ 26:24-27:12
Cựu Ước 2 Các Vua 16:1-17:41

Giới thiệu

Trong tất cả các mối quan hệ của chúng ta, lắng nghe là điều rất quan trọng. Như nhà triết học và thần học Paul Tillich đã nói, 'Trách nhiệm đầu tiên của tình yêu là lắng nghe'.

Một số người rất giỏi lắng nghe. Tướng George Marshall nói, 'Công thức đối nhân xử thế:

Lắng nghe câu chuyện của người khác.
Lắng nghe toàn bộ câu chuyện của người khác.
Hãy lắng nghe toàn bộ câu chuyện của người khác trước tiên.'

Lắng nghe Chúa là một trong những chìa khóa cho mối quan hệ của bạn với Ngài. 'Lắng nghe', có nghĩa là chăm chú nghe, 'chú ý đến'. Cầu nguyện có nghĩa là bạn hoàn toàn chú ý lên Chúa.

Khôn ngoan

Thi thiên 81:8-16

8 Hỡi dân Ta, hãy nghe, Ta khuyến cáo ngươi:
Y-sơ-ra-ên ơi, phải chi ngươi lắng nghe Ta! \t\t\t 9 Giữa ngươi chớ có thần lạ nào,
Ngươi cũng không được quỳ lạy trước thần của dân ngoại. \t\t\t
10 Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi,
Đấng đã đem ngươi ra khỏi Ai Cập.
Hãy há to miệng ngươi ra thì Ta sẽ làm cho đầy. \t\t\t 11 Nhưng dân Ta không lắng nghe tiếng Ta,
Y-sơ-ra-ên không muốn vâng phục Ta. \t\t\t 12 Vì vậy, Ta phó họ cho sự cứng lòng của họ,
Để họ đi theo mưu kế của riêng mình. \t\t\t 13 Ôi! Phải chi dân Ta lắng nghe Ta!
Phải chi Y-sơ-ra-ên chịu đi trong đường lối Ta! \t\t\t\t 14 Thì chẳng bao lâu Ta làm cho kẻ thù của họ bị khuất phục,
Và Ta trở tay chống lại các cừu địch họ. \t\t\t\t 15 Những kẻ ghét Đức Giê-hô-va sẽ quy phục Ngài
Còn dân Ta sẽ tồn tại đời đời. \t\t\t\t 16 Ta sẽ nuôi họ bằng lúa mì ngon nhất,
Và làm cho họ được thỏa mãn với mật ong nơi vầng đá.”

Bình luận

Hãy lắng nghe Chúa nói với bạn qua Thi thiên

Tất cả chúng ta đều trải qua cơn đói thể xác, thứ chỉ có thể được thỏa mãn bằng thức ăn. Bạn cũng có một cơn đói thuộc linh, chỉ có thể được thỏa mãn bằng cách lắng nghe Chúa. Đức Chúa Trời phán, ‘phải chi ngươi lắng nghe Ta…’ (c.8b).

Lời Chúa thỏa mãn cơn đói thuộc linh của bạn. Đức Chúa Trời hứa, ‘Hãy há to miệng ngươi ra thì Ta sẽ làm cho đầy’ (c.10). Nếu bạn lắng nghe Ngài, Ngài nói, 'Ta sẽ nuôi họ bằng lúa mì ngon nhất, Và làm cho họ được thỏa mãn với mật ong nơi vầng đá’ (c.16).

Một mặt, Ngài nói: ‘Hỡi dân Ta, hãy nghe’ (c.8a). Đức Chúa Trời muốn điều tốt nhất cho bạn và cảnh báo về mối nguy hiểm nếu phớt lờ Ngài. Ngài tiếp tục, 'Nhưng dân Ta không lắng nghe tiếng Ta, Y-sơ-ra-ên không muốn vâng phục Ta. Vì vậy, Ta phó họ cho sự cứng lòng của họ, Để họ đi theo mưu kế của riêng mình.’ (c.11–12). Kết quả của việc không lắng nghe Đức Chúa Trời là Ngài mặc kệ chúng ta gánh chịu những hậu quả do chính hành động của chúng ta gây ra ( Rô-ma 1:24,26).

Mặt khác, Ngài hứa rằng nếu bạn lắng nghe Ngài, Ngài sẽ thay bạn hành động: 'Ôi! Phải chi dân Ta lắng nghe Ta! Phải chi Y-sơ-ra-ên chịu đi trong đường lối Ta! Thì chẳng bao lâu Ta làm cho kẻ thù của họ bị khuất phục' (Thi thiên 81: 13-14a).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, cảm ơn Chúa vì mỗi ngày con có thể lắng nghe Ngài và được no nê với ‘lúa mì ngon nhất’. Xin giúp con mỗi ngày chú ý đến những gì Ngài nói, và tin tưởng rằng Ngài sẽ hành động cho con.

Tân ước

Công vụ 26:24-27:12

24Khi Phao-lô đang tự biện hộ thì Phê-tu nói lớn: “Phao-lô ơi, anh mất trí rồi! Anh học nhiều quá đến hóa điên mất!” 25 Nhưng Phao-lô đáp: “Bẩm quan lớn Phê-tu, tôi không mất trí đâu, nhưng tôi đang nói những lời chân thật và tỉnh táo. 26 Vì đức vua biết rõ những điều nầy nên tôi mạnh dạn tâu; bởi tôi tin chắc rằng chẳng có điều nào đức vua không biết, vì mọi việc đó không làm ra trong bóng tối đâu. 27Tâu đức vua Ạc-ríp-pa, đức vua có tin các nhà tiên tri chăng? Tôi biết đức vua tin đó!”

28Vua Ạc-ríp-pa nói với Phao-lô: “Đừng tưởng chỉ trong thời gian ngắn ngủi mà anh thuyết phục được ta trở thành một Cơ Đốc nhân.”

29 Phao-lô tâu: “Dù thời gian dài hay ngắn, tôi cầu xin Đức Chúa Trời rằng không những một mình đức vua mà tất cả những người nghe tôi hôm nay đều trở nên như tôi, ngoại trừ cái xiềng nầy thôi!”

30 Bấy giờ vua, tổng đốc, bà Bê-rê-nít và những người cùng ngồi đều đứng dậy.

31Khi ra về, họ nói với nhau: “Người nầy chẳng làm điều gì đáng chết hoặc đáng bỏ tù cả.”

32 Vua Ạc-ríp-pa nói với Phê-tu: “Nếu người nầy chưa khiếu nại lên Sê-sa thì có thể tha được ."

Phao-lô đến Rô-ma

1Khi đã quyết định cho chúng tôi đi đường biển qua I-ta-li-a thì họ giao Phao-lô và mấy tù nhân khác cho một viên đội trưởng tên Giu-lơ, thuộc binh đoàn hoàng gia Au-gút-tơ. 2 Chúng tôi xuống một chiếc tàu từ A-tra-mít sắp đi đến các hải cảng dọc bờ biển A-si-a, và chúng tôi ra khơi. A-ri-tạc, người Ma-xê-đô-ni-a ở Tê-sa-lô-ni-ca, cùng đi với chúng tôi.

3 Ngày hôm sau, chúng tôi đến Si-đôn; Giu-lơ đối xử tử tế với Phao-lô, cho phép ông đến thăm các bạn hữu và để cho họ chăm sóc ông. 4 Rồi từ nơi đó, chúng tôi xuống tàu đi theo sát bờ đảo Síp, vì bấy giờ gió ngược. 5 Sau khi vượt qua hải phận Si-li-si và Pam-phi-ly, chúng tôi đến Mi-ra, thuộc Ly-si-a. 6 Ở đó, viên đội trưởng thấy có một chiếc tàu từ A-léc-xan-đờ-ri-a đi qua I-ta-li-a nên cho chúng tôi xuống tàu đó. 7 Tàu chạy chậm trong nhiều ngày và phải vất vả lắm mới đến gần thành Cơ-nít. Vì gió ngược không cho phép tàu tiếp tục đi xa hơn, nên chúng tôi áp sát bờ đảo Cơ-rết, đi ngang qua Sa-môn. 8 Chúng tôi đi dọc theo bờ biển với nhiều khó khăn và đến một nơi gọi là Mỹ Cảng, gần thành La-sê.

9 Chúng tôi đã mất nhiều thời gian và cuộc hành trình trở nên nguy hiểm vì đã qua kỳ Kiêng ăn, nên Phao-lô khuyên họ 10 rằng: “Thưa các ông, tôi thấy cuộc hành trình nầy chắc sẽ gặp nguy hiểm và thiệt hại lớn, chẳng những cho hàng hóa và chiếc tàu mà cả đến tính mạng chúng ta nữa.” 11 Nhưng viên đội trưởng tin lời người lái tàu và chủ tàu hơn là lời Phao-lô nói. 12 Vì hải cảng đó không tiện cho tàu đậu vào mùa đông nên đa số đều đồng ý nên rời khỏi đó; bằng mọi cách, phải đi đến Phê-nít là cảng của đảo Cơ-rết, về hướng tây nam và tây bắc, để nghỉ mùa đông ở đó.

Bình luận

Lắng nghe Chúa phán qua các sứ đồ

Sứ đồ Phao-lô là sứ giả của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời phán qua ông. Những người đang nghe Phao-lô nói trong đoạn kinh thánh này có cơ hội lắng nghe Đức Chúa Trời.

Khi Phao-lô đi thuyền đến Rô-ma, viên đại đội trưởng, ‘Nhưng viên đội trưởng tin lời người lái tàu và chủ tàu hơn là lời Phao-lô nói’ (27:11). Việc ông ta không nghe lời Phao-lô gần như đã gây ra tai họa.

Trong phần đầu tiên của đoạn kinh thánh, chúng ta thấy Phao-lô bị xích trói trước mặt Phê-tu và Ạc-ríp-ba. Ông đang nói tin lành về Chúa Giê-su, cái chết và sự phục sinh của Ngài. Phê-tu nói, 'Phao-lô ơi, anh mất trí rồi! Anh học nhiều quá đến hóa điên mất' (26:24). Ông ta nói, ‘Phao-lô, ông điên rồi!’ (c.24). Một số người đã luôn nghĩ và vẫn nghĩ đang rằng các Cơ đốc nhân chỉ “hơi điên rồ một chút”.

Phao-lô trả lời: “Tôi không mất trí…tôi đang nói những lời chân thật và tỉnh táo” (c.25). Ông ấy không trả lời, ‘Vâng, tất cả đều hơi điên rồ nhưng tôi tin điều đó.’ Ông từ chối tiếp nhận quan điểm cho rằng niềm tin của mình là phi lý.

Phao-lô lập luận rằng có một cơ sở hợp lý cho đức tin. Có những lý do chính đáng để tin rằng Chúa Giê-su Christ đã sống lại từ cõi chết. Đức tin của chúng ta là ‘chân thật và tỉnh táo’ (c.25). Chúng ta đừng ngại trình bày những lập luận logic và hợp lý. Chúng ta cần trình bày phúc âm một cách khôn ngoan và chặt chẽ.

Tuy nhiên, lý trí thôi là chưa đủ. Trước khi tôi trở thành một Cơ đốc nhân, tôi đã lắng nghe những lập luận và lý do cho đức tin. Không phải tất cả các câu hỏi của tôi đều được trả lời. Tuy nhiên, tôi đã bước một bước trong đức tin dựa trên những gì tôi đã nghe về Chúa Giê-su. Khoảnh khắc tôi bước đi trong đức tin, mắt tôi như được mở ra và tôi hiểu được nhiều điều mà trước đây tôi chưa từng thấy.

Những lý do cho đức tin cũng là điều cần đề cập. Tuy nhiên, khi chúng ta cố gắng thuyết phục người ta đi theo Chúa Giê-su, giống như Phao-lô, thì điều quan trọng là phải giải thích rằng thông điệp về Chúa Giê-su là ‘chân thật và tỉnh táo ’.

Ạc-ríp-ba đáp lại Phao-lô là: “Đừng tưởng chỉ trong thời gian ngắn ngủi mà anh thuyết phục được ta trở thành một Cơ Đốc nhân?” Phao-lô trả lời: Dù thời gian dài hay ngắn, tôi cầu xin Đức Chúa Trời rằng không những một mình đức vua mà tất cả những người nghe tôi hôm nay đều trở nên như tôi, ngoại trừ cái xiềng nầy thôi!”’ (c.28–29).

Phao-lô không quan tâm đến việc người ta trở thành Cơ đốc nhân qua một cơn khủng hoảng (‘thời gian ngắn’) hay qua một quá trình (‘thời gian dài’). Nhưng ông đã làm hết khả năng của mình để thuyết phục họ trở thành tín đồ Đấng Christ giống như ông. Phao-lô không xấu hổ khi cầu nguyện rằng người khác sẽ trở nên giống như ông (Ga-la-ti 4:12).

Phao-lô đã không làm điều gì đáng phải chết hoặc bị bỏ tù (Công vụ 26:31), nhưng chính quyền dân sự đã tìm ra một cái cớ không thỏa đáng để giam giữ ông (c.32). Điều này thật bất công và vô lý. Nó hẳn đã khiến Phao-lô vô cùng mệt mỏi.

Tuy nhiên, chúng ta ở đây, 2000 năm sau, đang lắng nghe những lời mà Phao-lô đã nói vào lúc đó, và qua đó chúng ta có cơ hội lắng nghe Đức Chúa Trời.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin cho chúng con cũng có đức tin và lòng nhiệt thành giống như Phao-lô. Khi chúng con rao truyền tin lành về Chúa Giê-su, xin Chúa khiến những người nghe có cảm giác như họ cũng đang lắng nghe Đức Chúa Trời.

Cựu Ước

2 Các Vua 16:1-17:41

A-cha làm vua Giu-đa

1Năm thứ mười bảy đời trị vì của vua Phê-ca, con Rê-ma-lia, thì A-cha, con Giô-tham vua Giu-đa, lên làm vua. 2Khi bắt đầu trị vì thì A-cha được hai mươi tuổi, và cai trị mười sáu năm tại Giê-ru-sa-lem. Vua không làm điều ngay thẳng dưới mắt Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình như tổ phụ vua là Đa-vít đã làm. 3 Nhưng vua đi theo đường lối của các vua Y-sơ-ra-ên, thậm chí đưa con mình vào lửa để tế thần, theo thói tục ghê tởm của các dân tộc mà Đức Giê-hô-va đã đuổi khỏi dân Y-sơ-ra-ên. 4 Vua cũng dâng sinh tế và đốt hương trên các nơi cao, trên các ngọn đồi và dưới tất cả cây xanh.

5 Bấy giờ, Rê-xin vua A-ram, và Phê-ca con Rê-ma-lia, vua Y-sơ-ra-ên, kéo quân lên Giê-ru-sa-lem để gây chiến. Họ bao vây A-cha nhưng không đánh thắng vua được. 6 Vào lúc đó, vua A-ram là Rê-xin khôi phục Ê-lát về cho nước A-ram. Vua đuổi dân Giu-đa khỏi Ê-lát, và dân Ê-đôm đến Ê-lát ở đó cho đến ngày nay.

7 A-cha sai sứ giả đến nói với vua A-si-ri là Tiếc-la Phi-lê-se: “Tôi là đầy tớ và là con của ngài. Xin ngài đến giải cứu tôi khỏi tay vua A-ram và vua Y-sơ-ra-ên vì họ đang tấn công tôi.” 8 A-cha lấy bạc vàng trong đền thờ Đức Giê-hô-va và trong các kho tàng của hoàng cung gửi làm lễ vật cho vua A-si-ri. 9 Vua A-si-ri nhận lời yêu cầu của A-cha, kéo quân lên đánh chiếm thành Đa-mách, bắt dân chúng trong thành đày sang Ki-rơ và giết Rê-xin.

10 Khi vua A-cha đến Đa-mách để gặp vua A-si-ri là Tiếc-la Phi-lê-se thì vua thấy một bàn thờ ở Đa-mách. Vua A-cha liền gửi cho thầy tế lễ U-ri kiểu mẫu và mô hình bàn thờ ấy, với tất cả chi tiết chỉ dẫn cách làm bàn thờ. 11 Thầy tế lễ U-ri lập một bàn thờ đúng theo kiểu mẫu mà vua A-cha đã từ Đa-mách gửi về. Thầy tế lễ U-ri làm xong bàn thờ ấy trước khi vua A-cha trở về. 12 Khi từ Đa-mách trở về, vua đến xem bàn thờ rồi lại gần và dâng tế lễ trên đó. 13 Vua dâng tế lễ thiêu, tế lễ chay, làm lễ quán và huyết của tế lễ bình an trên bàn thờ. 14 Vua cho dời bàn thờ bằng đồng trước mặt Đức Giê-hô-va, vốn ở phía trước đền thờ, giữa bàn thờ mới và đền thờ Đức Giê-hô-va, mà đặt nó ở phía bắc của bàn thờ mới.

15 Rồi vua A-cha truyền lệnh cho thầy tế lễ U-ri rằng: “Trên bàn thờ lớn, hãy dâng tế lễ thiêu buổi sáng và tế lễ chay buổi chiều, tế lễ thiêu và tế lễ chay của vua, tế lễ thiêu và tế lễ chay của toàn dân trong xứ cùng với lễ quán, và rảy huyết sinh tế của tế lễ thiêu, luôn cả huyết của các sinh tế khác trên bàn thờ nầy. Còn bàn thờ bằng đồng, ta sẽ dùng để cầu hỏi ý Chúa.”16 Thầy tế lễ U-ri làm đúng theo mọi điều vua A-cha đã truyền.

17 Sau đó, vua A-cha cho gỡ bỏ các tấm trám của những cái đế, và dẹp tất cả những bồn nước đặt ở trên. Vua cho hạ bể nước kê trên những con bò bằng đồng xuống rồi đem đặt nó trên một nền đá. 18 Để được lòng vua A-si-ri, vua thay đổi vị trí trong đền thờ của Đức Giê-hô-va bằng cách cho gỡ bỏ vòm che nắng trong ngày sa-bát đã được xây dựng trong đền thờ, và dẹp bỏ lối vào dành cho vua ở bên ngoài.

19 Chẳng phải các việc khác của A-cha và những việc vua đã làm đều được chép trong sách lịch sử các vua Giu-đa sao? 20 A-cha an giấc cùng các tổ phụ và được an táng bên cạnh họ trong thành Đa-vít. Ê-xê-chia, con vua, lên kế vị.

Ô-sê, vua cuối cùng của Y-sơ-ra-ên

1Năm thứ mười hai đời trị vì của A-cha, vua Giu-đa, thì Ô-sê, con Ê-la, lên làm vua Y-sơ-ra-ên và cai trị chín năm tại Sa-ma-ri. 2 Vua làm điều ác dưới mắt Đức Giê-hô-va nhưng không bằng các vua Y-sơ-ra-ên trước đó.

3 Vua A-si-ri là Sanh-ma-na-sa lên đánh Ô-sê, khiến vua phải thần phục và triều cống cho Sanh-ma-na-sa. 4 Nhưng khi khám phá ra rằng Ô-sê đang âm mưu làm phản vì đã sai sứ giả đến Sô, vua Ai Cập, và không triều cống hằng năm như trước thì vua A-si-ri bắt Ô-sê xiềng lại và bỏ tù. 5 Rồi vua A-si-ri tiến đánh cả xứ và bao vây Sa-ma-ri trong ba năm. 6 Vào năm thứ chín đời trị vì của Ô-sê, vua A-si-ri chiếm được thành Sa-ma-ri và đày dân Y-sơ-ra-ên sang A-si-ri. Vua cho họ định cư tại Cha-la, bên bờ sông Cha-bo thuộc vùng Gô-xan và trong các thành của nước Mê-đi.

Dân Y-sơ-ra-ên bị đày sang A-si-ri

7 Việc nầy xảy ra vì dân Y-sơ-ra-ên đã phạm tội cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời của họ, là Đấng đã đem họ ra khỏi Ai Cập và khỏi tay của Pha-ra-ôn, vua Ai Cập. Họ đã thờ lạy các thần khác, 8 sống theo thói tục của các dân tộc mà Đức Giê-hô-va đã đuổi khỏi dân Y-sơ-ra-ên, và theo thói tục mà các vua Y-sơ-ra-ên đã bày ra. 9 Dân Y-sơ-ra-ên đã lén lút làm những việc bất chính, chống lại Giê-hô-va Đức Chúa Trời của họ. Họ đã xây dựng những nơi cao trong khắp các thành, từ tháp canh cho đến các thành trì kiên cố. 10 Họ đã dựng lên cho mình những trụ thờ bằng đá và tượng nữ thần A-sê-ra trên tất cả những nơi cao và dưới mọi cây xanh. 11 Trên các nơi cao ấy, họ đốt hương như các dân tộc mà Đức Giê-hô-va đã đuổi khỏi họ, làm những việc gian ác để chọc giận Đức Giê-hô-va. 12 Họ thờ phượng những hình tượng mà Đức Giê-hô-va đã phán với họ: “Các ngươi không được thờ lạy chúng.” 13 Tuy thế, Đức Giê-hô-va đã dùng các nhà tiên tri, các nhà tiên kiến cảnh cáo Y-sơ-ra-ên và Giu-đa rằng: “Hãy quay khỏi đường lối gian ác của các ngươi! Hãy tuân giữ điều răn và luật lệ của Ta, đúng theo toàn bộ luật pháp mà Ta đã truyền cho tổ phụ các ngươi, và mọi điều Ta đã dùng đầy tớ Ta là các nhà tiên tri phán bảo các ngươi.”

14 Nhưng họ không chịu nghe và cứng cổ như các tổ phụ của họ, là những người không tin vào Giê-hô-va Đức Chúa Trời của mình. 15 Họ đã xem thường các luật lệ của Ngài cũng như giao ước mà Ngài đã lập với tổ phụ họ, và họ cũng xem thường những lời cảnh cáo mà Ngài đã phán với họ. Họ đi theo các thần hư không và chính họ cũng trở thành hư không. Họ bắt chước các dân tộc chung quanh, là những dân tộc mà Đức Giê-hô-va đã truyền họ không được làm theo chúng.

16 Họ loại bỏ tất cả điều răn của Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình, đúc cho mình hai tượng bò con, làm tượng nữ thần A-sê-ra, thờ lạy tất cả các thiên thể, và thờ phượng Ba-anh. 17 Họ đưa con trai con gái mình qua lửa để tế thần. Họ dùng tà thuật, tin bói khoa, và tự bán mình để làm điều dữ dưới mắt Đức Giê-hô-va mà chọc giận Ngài.

18 Vì thế, Đức Giê-hô-va rất giận dân Y-sơ-ra-ên và loại bỏ họ khỏi mặt Ngài, chỉ còn lại bộ tộc Giu-đa mà thôi.19 Ngay cả Giu-đa cũng không tuân giữ các điều răn của Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình. Họ đi theo các thói tục mà Y-sơ-ra-ên đã bày ra. 20 Thế nên, Đức Giê-hô-va loại bỏ toàn thể dòng dõi Y-sơ-ra-ên. Ngài làm cho họ bị sỉ nhục và phó họ vào tay kẻ cướp, cho đến khi Ngài ném họ xa khỏi Ngài.

21 Khi Ngài xé Y-sơ-ra-ên ra khỏi nhà Đa-vít thì họ lập Giê-rô-bô-am, con trai Nê-bát, làm vua. Giê-rô-bô-am dụ dỗ Y-sơ-ra-ên rời bỏ Đức Giê-hô-va và khiến cho họ phạm trọng tội. 22 Dân Y-sơ-ra-ên cứ tiếp tục phạm tất cả tội lỗi mà Giê-rô-bô-am đã phạm. Họ chẳng từ bỏ một tội nào 23 cho đến khi Đức Giê-hô-va đuổi họ khỏi Ngài, đúng như Ngài đã phán bởi tất cả các nhà tiên tri, là đầy tớ Ngài. Như vậy, Y-sơ-ra-ên bị lưu đày biệt xứ sang A-si-ri cho đến ngày nay.

A-si-ri đưa dân tù các nơi khác đến định cư tại Sa-ma-ri

24 Vua A-si-ri đem người từ Ba-by-lôn, Cu-tha, A-va, Ha-mát và Sê-phạt-va-im, đến định cư trong các thành của Sa-ma-ri, thế vào chỗ dân Y-sơ-ra-ên. Chúng chiếm xứ Sa-ma-ri và ở trong các thành của nó. 25 Khi mới bắt đầu định cư tại đó, chúng không kính sợ Đức Giê-hô-va nên Đức Giê-hô-va sai sư tử đến vồ chết nhiều người trong bọn chúng. 26 Người ta tâu với vua A-si-ri rằng: “Các dân mà bệ hạ đã đày sang định cư trong các thành của Sa-ma-ri không biết cách tôn thờ thần bản xứ. Vì vậy, thần đó đã sai sư tử đến vồ chết họ, vì họ không biết cách tôn thờ thần bản xứ.”

27 Vua A-si-ri liền truyền lệnh: “Trong số những thầy tế lễ mà các ngươi đã bắt từ đó đem qua đây, hãy đưa một người trở về xứ đó để dạy họ cách thờ thần bản xứ.” (28) Vậy, một trong những thầy tế lễ mà chúng đã lưu đày từ Sa-ma-ri được đưa trở về Bê-tên để dạy chúng cách phải kính sợ Đức Giê-hô-va.

29 Nhưng mỗi dân tộc đều tạo thần riêng cho mình, đặt nó trong đền miếu trên các nơi cao mà dân Sa-ma-ri đã dựng lên. Dân tộc nào cũng tạo thần riêng cho mình trong các thành của chúng.

30 Người Ba-by-lôn tạo tượng thần Su-cốt Bê-nốt, người Cút tạo tượng thần Nẹt-ganh, người Ha-mát tạo tượng thần A-si-ma, 31 người A-vim tạo tượng thần Níp-ca và Tạt-tác, còn người Sê-phạt-va-im thì thiêu các con trai của chúng để tế thần A-tra-mê-léc và A-na-mê-léc, là các thần của dân Sê-phạt-va-im. 32 Chúng kính sợ Đức Giê-hô-va, nhưng lại chọn người của chúng lập làm thầy tế lễ tại các nơi cao; các thầy tế lễ ấy vì chúng mà dâng tế lễ trong các đền miếu ở những nơi cao đó. 33 Các dân tộc ấy kính sợ Đức Giê-hô-va, nhưng cũng phục vụ các thần riêng của mình theo thói tục vốn có của dân tộc chúng trước khi bị lưu đày.

34 Cho đến ngày nay, chúng vẫn còn làm theo thói tục trước kia của mình. Chúng không kính sợ Đức Giê-hô-va, cũng chẳng làm theo những phép tắc, quy định, luật pháp, hay mệnh lệnh Đức Giê-hô-va đã truyền cho con cháu Gia-cốp, mà Ngài đặt tên là Y-sơ-ra-ên. 35 Đức Giê-hô-va đã lập giao ước với Y-sơ-ra-ên và truyền dạy rằng: “Các con đừng sợ các thần khác, cũng không được thờ lạy, phục vụ và dâng sinh tế cho chúng. 36 Nhưng Đức Giê-hô-va, Đấng đã dùng quyền năng lớn lao và cánh tay giơ thẳng ra, đem các con ra khỏi Ai Cập, chính Ngài là Đấng mà các con phải kính sợ, thờ lạy, và dâng sinh tế. 37 Các phép tắc, quy định, luật pháp và mệnh lệnh mà Ngài đã viết cho các con thì các con phải tuân giữ luôn luôn. Các con đừng sợ các thần khác. 38 Các con không được quên giao ước mà Ta đã lập với các con, và đừng sợ các thần khác. 39 Nhưng các con phải kính sợ Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các con, chính Ngài sẽ giải cứu các con khỏi tay mọi kẻ thù của các con.”

40 Tuy nhiên, các dân tộc ấy không nghe theo, vẫn cứ làm theo thói tục trước kia của mình. 41 Như vậy, các dân tộc ấy vừa kính sợ Đức Giê-hô-va, vừa thờ lạy những tượng chạm mà chúng làm ra. Tổ phụ của chúng làm thế nào thì con cái, cháu chắt cũng làm như thế cho đến ngày nay.

Bình luận

Hãy lắng nghe Thiên Chúa phán thông qua các nhà tiên tri

Đức Chúa Trời để cho Y-sơ-ra-ên bị bắt làm tù nhân và bị lưu đày vì họ không chịu nghe lời Ngài.

Lịch sử của thời kỳ này trong sách 2 Các Vua có thể được tóm tắt trong những từ ‘không nghe’: ‘Họ không nghe... Họ không nghe’ (17:14,40). Như chúng ta đã thấy trong bài tĩnh nguyện hôm qua, tất cả những nan đề mà các vị vua và dân Chúa gặp phải đều là kết quả của việc không lắng nghe Chúa.

Đức Chúa Trời phán với dân Ngài qua các tôi tớ Ngài là các tiên tri. ‘...Đức Giê-hô-va đã dùng các nhà tiên tri, các nhà tiên kiến cảnh cáo Y-sơ-ra-ên và Giu-đa......Nhưng họ không chịu nghe’ (c.13–14).

Đây là lý do họ bị lưu đày: 'Việc nầy xảy ra vì dân Y-sơ-ra-ên đã phạm tội cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời của họ...Dân Y-sơ-ra-ên đã lén lút làm những việc bất chính, chống lại Giê-hô-va Đức Chúa Trời của họ.' (c.7–9 ).

‘Họ bắt chước các dân tộc chung quanh, là những dân tộc mà Đức Giê-hô-va đã truyền họ không được làm theo chúng.”’ (c.15). Kết quả của việc không lắng nghe là dân Y-sơ-ra-ên đã đánh mất sự hiện diện của Thiên Chúa và bị lưu đày ở A-si-ri: ‘Ngài ném họ xa khỏi Ngài… Đức Giê-hô-va đuổi họ khỏi Ngài’ (c. 20,23).

Giống như chúng ta, họ thường không đủ khắt khe với tội lỗi trong cuộc sống của mình: 'Các dân tộc ấy kính sợ Đức Giê-hô-va, nhưng cũng phục vụ các thần riêng của mình...Chúng không kính sợ Đức Giê-hô-va, cũng chẳng làm theo những phép tắc, quy định, luật pháp, hay mệnh lệnh Đức Giê-hô-va đã truyền” (c.32,34 ). ‘Các dân tộc ấy không nghe theo, vẫn cứ làm theo thói tục trước kia của mình’ (c.40).

Đôi khi bạn có thấy lòng mình bị lung lay giữa việc theo Chúa và theo những dục vọng riêng không? Hãy giữ mình khỏi sự tự mãn hoặc bất cẩn – điều mà cho phép tội lỗi len lỏi. Đừng để kẻ thù dẫn bạn đến chỗ không vâng lời Đức Chúa Trời.

Sự thật là mong muốn của Đức Chúa Trời là luôn ban phước cho chúng ta. Các mệnh lệnh và chỉ dẫn của Ngài được đưa ra để bạn có thể thịnh vượng ( Phục Truyền Luật Lệ Ký 6:1–3).

Chúng ta thấy điều này trong số phận các vị vua khác nhau của Y-sơ-ra-ên và Giu-đa. Tác giả của sách 1 và 2 Các Vua cho chúng ta một đánh giá nhỏ về việc mỗi vị vua có làm điều đúng trước mắt Chúa hay không. Mỗi vị vua của Y-sơ-ra-ên đều được mô tả là làm “điều ác dưới mắt Đức Giê-hô-va” (2 Các Vua 17:2), và điều đó dẫn đến sự hủy diệt nhanh chóng của vương quốc (c.8).

Ngược lại, khoảng một nửa số vua của Giu-đa được miêu tả theo cách tích cực và khoảng một nửa cách tiêu cực. Dưới thời các vị vua 'tốt', Giu-đa phát triển mạnh mẽ, và lịch sử của nó dài hơn và tích cực hơn nhiều so với Y-sơ-ra-ên. Triều đại của các vị vua 'tốt' thường dài hơn triều đại của các vị vua 'ác'. Mười hai vị vua ác trị vì tổng cộng 130 năm, trong khi mười vị vua tốt trị vì tổng cộng 343 năm. Các vị vua 'tốt' vẫn phải đối mặt với đủ loại khó khăn và thử thách, và theo Chúa không có sự đảm bảo cho một cuộc sống dễ dàng. Tuy nhiên, trường hợp của họ là lời nhắc nhở sống động về các phước lành và sự khôn ngoan của việc lắng nghe và vâng phục Chúa.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin giúp con lắng nghe cẩn thận những gì Chúa phán. Xin Chúa giải thoát con khỏi những tội lỗi giấu kín. Xin cho con luôn cầu xin sự giúp đỡ của Ngài trước hết – để không bao giờ cho phép tội lỗi len lỏi vào cuộc đời con. Giúp con không chỉ đơn giản là làm những gì những người xung quanh con làm. Thay vào đó, xin hãy giúp con lắng nghe tiếng của Ngài, đi theo Ngài và vui hưởng sự hiện diện của Ngài .

Pippa chia sẻ

Trong 2 Các Vua 17:41 có nói:

'các dân tộc ấy vừa kính sợ Đức Giê-hô-va, vừa thờ lạy những tượng chạm mà chúng làm ra'.

Đôi khi, khi đang thờ phượng trong nhà thờ, tôi bắt đầu tập trung vào một thứ khác, chẳng hạn như đôi giày của ai đó đẹp như thế nào, hoặc liệu tôi nên nấu món cá hay món gà cho bữa trưa! Tôi cũng khá phân tâm.

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

Tướng George Marshall, trích trong Alfred Montapert, Distilled Wisdom: An Encyclopedia of Wisdom in Condensed Form, (Prentice Hall, 1964), tr.241.

Joyce Meyer, Kinh thánh cuộc sống hàng ngày, (Faithwords, 2018) tr.593.

Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh được lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Được sử dụng dưới sự cho phép của Hodder & Stoughton Publishers, một công ty của Hachette UK. Đã đăng ký Bản quyền. 'NIV' là nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Nhãn hiệu Vương quốc Anh số 1448790.

Thánh Kinh được đánh dấu (MSG) lấy từ The Message. Bản quyền © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Được sử dụng dưới sự cho phép của NavPress Publishing Group.

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more