Ngày 192

Vô hình nhưng cũng Vô giá

Khôn ngoan Thi Thiên 83:1-18
Tân ước Công vụ 28: 1-16
Cựu Ước 2 Các Vua 19:14 - 20:21

Giới thiệu

Mỗi sáng thứ Hai, anh ấy điện cho văn phòng của chúng tôi. Anh ấy hỏi về các sự kiện và mục vụ diễn ra trong tuần và những người sẽ tham gia. Trong nhiều thập kỷ, Charles và nhóm cầu nguyện của anh đã trung tín hỗ trợ Hội Thánh bằng lời cầu nguyện. Họ là những minh chứng về nhiều người trong hội thánh đã cầu thay cho chúng tôi. Lời cầu nguyện của họ có thể vô hình nhưng cũng vô cùng quý giá

'Cầu thay' thông thường sẽ có nghĩa là cầu nguyện cho người khác (mặc dù vậy, nó cũng có thể hiểu là cầu nguyện cho chính mình). Tất cả chúng ta đều được kêu gọi để dự phần vào sự cầu thay. Sứ đồ Phao-lô viết cho Ti-mô-thê: “Vậy, trước hết ta khuyên dặn con phải dâng lời khẩn nguyện, cầu xin, cảm tạ và cầu thay cho mọi người, cho các vua, cho tất cả những người lãnh đạo” (1 Ti-mô-thê 2:1–2).

Chúa Giê-su là Đấng cầu thay vĩ đại. Ngài đã “cầu thay cho những kẻ phạm tội” (Ê-sai 53:12). Ngài ‘ở bên hữu Đức Chúa Trời và cũng đang cầu thay cho chúng ta’ (Rô-ma 8:34; xin xem thêm Hê-bơ-rơ 7:25). Đức Thánh Linh cũng cầu thay cho chúng ta và thông qua chính chúng ta: ‘nhưng chính Thánh Linh dùng những sự thở than không thể diễn tả bằng lời mà cầu thay cho chúng ta… Thánh Linh theo ý muốn Đức Chúa Trời mà cầu thay cho các thánh đồ’ (Rô-ma 8:26–27).

Trong phân đoạn Cựu Ước hôm nay, chúng ta thấy vai trò của Ê-sai như một người cầu thay. Cầu thay cho người khác là một vai trò của một nhà tiên tri. Sự cầu thay cũng được thực hiện bởi các vị vua, chẳng hạn như Đa-vít, Sa-lô-môn và Ê-xê-chia. Bạn cũng được kêu gọi vào công việc vô hình nhưng vô giá này.

Khôn ngoan

Thi Thiên 83:1-18

Bài ca. Thi Thiên của A-sáp

1Đức Chúa Trời ôi! Xin đừng làm thinh.
\t\tĐức Chúa Trời ôi! Xin đừng nín lặng, hay ngồi yên.

2Vì kìa, các kẻ thù Chúa nổi loạn,
\t\tVà những kẻ ghét Ngài ngẩng đầu lên.
\t\t 3Chúng âm mưu làm hại dân Chúa,
\t\tBàn tính với nhau chống lại những người mà Ngài bảo vệ.
\t\t 4Chúng nói: “Hãy đến tiêu diệt chúng nó khỏi các nước,
\t\tĐể không còn ai nhớ đến danh Y-sơ-ra-ên nữa.”
\t\t 5Vì chúng đồng lòng âm mưu với nhau
\t\tLập giao ước nghịch cùng Chúa:

6Các trại Ê-đôm và người Ích-ma-ên,
\t\tMô-áp và người Ha-ga-rít,
\t\t 7Ghê-banh, Am-môn và A-ma-léc,
\t\tPhi-li-tin với cư dân thành Ty-rơ;
\t\t 8A-si-ri cũng liên hiệp với chúng
\t\tMà hết lòng hỗ trợ con cháu Lót.

9Hãy xử chúng như Ma-đi-an,
\t\tNhư Si-sê-ra và như Gia-bin tại suối Ki-sôn,
\t\t 10Là những kẻ bị tiêu diệt tại Ên Đô-rơ
\t\t\tVà trở thành phân cho đất.
\t\t\t 11Hãy làm cho bọn quý tộc của chúng giống như Ô-rép và Xê-ép.
\t\t\tVà tất cả vương hầu chúng giống như Xê-bách và Xanh-mu-na,
\t\t\t 12Vì chúng nói rằng: “Hãy chiếm những đồng cỏ của Đức Chúa Trời
\t\t\tLàm tài sản của chúng ta.”
\t\t\t 13Đức Chúa Trời của con ôi! Xin làm cho chúng giống như bụi cát trong cơn lốc,
\t\t\tNhư rơm rác trước trận cuồng phong.
\t\t\t 14Như lửa thiêu hủy rừng,
\t\t\tNhư lửa đốt cháy núi thể nào,
\t\t\t 15Thì xin Chúa lấy cuồng phong mà rượt đuổi chúng,
\t\t\tVà dùng giông tố làm chúng kinh hoàng thể ấy.
\t\t\t 16Lạy Đức Giê-hô-va, xin làm cho chúng hổ mặt, nhuốc nhơ
\t\t\tĐể chúng tìm kiếm danh Ngài.
\t\t\t 17Nguyện chúng bị hổ thẹn và thất kinh đến đời đời;
\t\t\tNguyện chúng bị sỉ nhục và hư mất,
\t\t\t 18Để chúng biết rằng Chúa là Đấng duy nhất,
\t\t\tDanh Ngài là Đức Giê-hô-va,
\t\t\tLà Đấng Chí Cao cai trị trên khắp đất.

Bình luận

Cầu thay cho người tìm kiếm Chúa

Thi thiên này là một lời cầu thay - cầu thay cho mọi người nhận biết về ngày phán xét cuối cùng của Đức Chúa Trời, và để dẫn mọi người đến sự tin nhận Chúa trước ngày cuối cùng đó.

Các quốc gia chung quanh muốn tiêu diệt dân Chúa (c.4). Tuy nhiên, tác giả của Thi thiên xem điều này giống như một cuộc tấn công vào chính Đức Chúa Trời. Ông gọi họ là 'kẻ thù của Chúa' (c.2), những kẻ 'lập giao ước nghịch cùng Chúa' (c.5). Đây là một lời nhắc nhở rằng sự tấn công vào dân sự của Đức Chúa Trời cũng chính là một sự tấn công vào Đức Chúa Trời.

Tác giả cầu nguyện trong đoạn Thi thiên này rằng kẻ thù nghịch Đức Chúa Trời sẽ bị đánh tan tác (c.9–15). Tuy nhiên, đó cũng là lời cầu thay cho sự quy đạo: ‘Lạy Đức Giê-hô-va, xin làm cho chúng hổ mặt, nhuốc nhơ để chúng tìm kiếm danh Ngài’ (c.16). Có một ước muốn sâu thẳm trong tấm lòng chúng ta, ước mong người khác sẽ tìm kiếm Đức Chúa Trời chân thật: ‘Để chúng biết rằng Chúa là Đấng duy nhất, danh Ngài là Đức Giê-hô-va, là Đấng Chí Cao cai trị trên khắp đất’ (c.18).

Cầu nguyện

Chúa ơi, con cầu nguyện cho tất cả những người hiện ở trong mục vụ Alpha, rằng họ sẽ tìm kiếm danh Ngài. Con cầu xin Chúa đừng im lặng, hãy hành động hỡi Chúa để mọi người biết rằng một mình Ngài là Đấng Chí Cao cai trị trên khắp đất.

Tân ước

Công vụ 28: 1-16

Phao-lô tại đảo Man-tơ

1Sau khi được thoát nạn, chúng tôi mới biết rằng hòn đảo nầy tên là Man-tơ. 2Dân địa phương tỏ ra đặc biệt tử tế với chúng tôi. Vì trời bắt đầu mưa và lạnh nên họ đốt lửa lên và tiếp đón tất cả chúng tôi. 3Phao-lô lượm một bó củi ném vào đống lửa thì một con rắn lục từ trong bó củi bị nóng bò ra, quấn chặt vào tay ông. 4Khi dân địa phương thấy con rắn đeo trên tay Phao-lô thì nói với nhau: “Thật người nầy là tay giết người! Cho nên dù thoát chết ngoài khơi mà công lý vẫn không cho phép sống!” 5Nhưng Phao-lô rảy rắn lục vào lửa và chẳng bị đau đớn gì cả. 6Họ tưởng ông sẽ bị sưng lên hoặc ngã xuống chết ngay; nhưng sau khi đợi một lúc, không thấy điều gì khác thường xảy ra, họ lại đổi ý và nói rằng ông là một vị thần.

7Gần đó là lãnh địa của Púp-li-u, tù trưởng đảo ấy. Tù trưởng mời và tiếp đãi chúng tôi cách niềm nở trong ba ngày. 8Lúc ấy, thân phụ của Púp-li-u đang nằm trên giường vì bị cảm sốt và kiết lỵ. Phao-lô đến thăm, cầu nguyện đặt tay trên ông và chữa lành. 9Khi việc nầy xảy ra, tất cả những người đau yếu trên đảo đều đến với Phao-lô, và được chữa lành cả. 10Họ tỏ lòng quý trọng chúng tôi; khi chúng tôi xuống tàu, họ còn cung cấp đồ cần dùng cho chúng tôi nữa.

Phao-lô tại Rô-ma

11Ba tháng sau, chúng tôi đáp tàu có tên Đi-ốt-cua từ A-léc-xan-đờ-ri-a đến, là tàu đã trú mùa đông tại đảo nầy. 12Chúng tôi đến Sy-ra-cu-sơ và ở lại đó ba ngày. 13Từ nơi đó, chúng tôi chạy vòng và đến Rê-ghi-um. Ngày hôm sau, gió nam nổi lên nên sau hai ngày, chúng tôi đến Pu-xô-lơ. 14Chúng tôi gặp các anh em ở đó; họ mời chúng tôi ở lại với họ bảy ngày. Thế là chúng tôi đã đến Rô-ma. 15Các anh em ở đó nghe tin chúng tôi đến thì ra tận Phô-rum Áp-pi-u và chỗ Ba Quán để đón. Phao-lô thấy anh em thì cảm tạ Đức Chúa Trời và thêm can đảm. 16Khi chúng tôi vào thành Rô-ma, Phao-lô được phép ở riêng với một người lính canh giữ.

Bình luận

Cầu thay cho sự chữa lành

Đôi khi tôi nghe người ta nói rằng Cơ đốc nhân không nên cầu nguyện để được chữa lành bằng phép lạ nữa. Người ta tranh luận rằng các phép lạ chữa bệnh là độc nhất trong chức vụ của Chúa Giê-su và giai đoạn ngay sau khi Ngài chết và sống lại. Thậm chí một số người còn cho rằng trong thời kỳ sách Công vụ đề cập đến, các phép lạ đã cạn kiệt. Tuy nhiên, trong phân đoạn này rõ ràng không phải như vậy.

Khi một con rắn độc quấn vào tay Phao-lô, ông đã quăng con rắn vào lửa và không hề hấn gì (c.3-5). Chúng ta đang đọc chương cuối của sách Công vụ và chúng ta đọc về việc Phao-lô, một ví dụ cho lời tiên tri của Chúa Giê-su về những người tin Ngài: ‘Họ sẽ bắt rắn trong tay’ (Mác 16:18).

Khi Phao-lô và những người cùng đi với ông ở đảo Man-tơ, họ gặp Púp-li-u, tù trưởng đảo ấy: ‘Tù trưởng mời và tiếp đãi chúng tôi cách niềm nở trong ba ngày. Lúc ấy, thân phụ của Púp-li-u đang nằm trên giường vì bị cảm sốt và kiết lỵ. Phao-lô đến thăm, cầu nguyện đặt tay trên ông và chữa lành.’ (Công Vụ Các Sứ Đồ 28:7–8).

Đây là một hình mẫu đơn giản để chúng ta có thể học theo. Đầu tiên, khi Phao-lô nghe tin cha của Púp-li-u bị bệnh, ông đã hành động với đức tin. Phao-lô tin rằng Đức Chúa Trời có thể chữa lành cho cha của Púp-li-u, nên ‘Ông đã vào thăm ông ấy’ (c.8)

Thứ hai, ông đã hành động với sự dạn dĩ. Cha của Púp-li-u có lẽ không phải là một Cơ đốc nhân. Tuy vậy, Phao-lô đã đủ can đảm để đề nghị cầu nguyện cho ông ta, và đặt tay trên ông ta trước mặt nhiều người. Có thể Phao-lô rất muốn nghĩ: ‘Nếu ông ta không được chữa lành thì sao?’ ‘Liệu mình có bị coi là kẻ thất bại không?’ ‘Điều đó có mang tiếng xấu cho Phúc Âm không?’ Nhưng Phao-lô đã mạo hiểm và hành động bởi đức tin. Phao-lô cầu nguyện và đặt tay trên người đau và Chúa đã chữa lành cho ông ta. “Khi việc nầy xảy ra, tất cả những người đau yếu trên đảo đều đến với Phao-lô, và được chữa lành cả” (c.7-9).

Không hề có sự lụi tàn phép lạ, trái lại, có sự gia tăng phép lạ và sự chữa lành cách mạnh mẽ để kết lại sách Công vụ các sứ đồ. Lu-ca thấy rõ rằng đây là điều vẫn phải tiếp diễn trong đời sống của Hội Thánh. Câu hỏi của ngày nay không phải là: ‘Đức Chúa Trời có còn chữa lành không?’, mà phải là ‘Ngày nay liệu Đức Chúa Trời có đáp lời cầu nguyện không?’ Nếu ngài đáp lời, tại sao chúng ta lại loại bỏ đi một điều quan trọng như sức khỏe? Cầu nguyện chữa lành là một phần quan trọng trong sự cầu thay.

Pippa và tôi đã cầu nguyện cho rất nhiều người trong nhiều năm. Hiếm có khi nào mà tất cả mọi người đều được chữa lành. Chúng ta không cầu nguyện cho người bệnh vì tất cả được chữa lành, nhưng chúng ta cầu nguyện cho họ vì Chúa Giê-su muốn chúng ta làm như vậy. Trong những năm của chức vụ, có lúc chúng tôi đã chứng kiến nhiều sự chữa lành siêu nhiên. Đừng nản chí. Hãy tiếp tục cầu nguyện với đức tin, sự dạn dĩ, tình yêu thương và sự cảm thông.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin giúp chúng con có lòng dạn dĩ để tận dụng mọi cơ hội đặt tay trên những người bệnh, cầu nguyện cho họ được chữa lành. Cảm tạ Chúa vì Ngài là Đấng chữa lành.

Cựu Ước

2 Các Vua 19:14 - 20:21

Lời cầu nguyện của Ê-xê-chia

14Ê-xê-chia nhận bức thư do các sứ giả trao tận tay. Đọc xong, vua liền lên đền thờ Đức Giê-hô-va, và trải thư ra trước mặt Đức Giê-hô-va. 15Ê-xê-chia cầu nguyện trước mặt Đức Giê-hô-va: “Lạy Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên! Ngài vẫn ngự trên các chê-ru-bim, chỉ một mình Ngài là Đức Chúa Trời của mọi vương quốc trên đất. Chính Ngài đã dựng nên trời và đất. 16Lạy Đức Giê-hô-va, xin nghiêng tai và nghe! Lạy Đức Giê-hô-va, xin mở mắt và xem! Xin nghe những lời mà San-chê-ríp gửi đến để phỉ báng Đức Chúa Trời hằng sống.

17Lạy Đức Giê-hô-va, các vua A-si-ri thật đã tàn phá các nước và đất đai của họ, 18ném các thần của họ vào lửa, vì chúng không phải là thần, mà chỉ là sản phẩm bằng gỗ và bằng đá do tay người làm ra, nên chúng đã bị hủy diệt. 19Vậy bây giờ, lạy Giê-hô-va Đức Chúa Trời của chúng con, xin giải cứu chúng con khỏi tay San-chê-ríp, để tất cả các vương quốc trên đất đều biết rằng chỉ một mình Giê-hô-va là Đức Chúa Trời.”

Lời tiên tri về sự thất bại của San-chê-ríp

20Ê-sai, con trai của A-mốt, sai người đến tâu với vua Ê-xê-chia rằng: “Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên phán: Ta đã nghe lời cầu nguyện của con về việc San-chê-ríp, vua A-si-ri. 21Đây là lời Đức Giê-hô-va phán về nó:

"Trinh nữ Si-ôn
Khinh miệt ngươi, chế nhạo ngươi;
Con gái Giê-ru-sa-lem
Lắc đầu sau lưng ngươi.

22Ngươi phỉ báng và xúc phạm đến ai?
Ngươi đã lên giọng
Và ngước mắt tự cao chống lại ai?
Dám chống lại Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên sao!

23Ngươi đã dùng sứ giả mà phỉ báng Chúa.
Ngươi nói: “Với vô số chiến xa,
Ta lên các đỉnh núi cao,
Đến đỉnh cao chót vót của Li-ban;
Ta sẽ đốn những cây bá hương cao hơn hết,
Và những cây tùng tốt nhất của nó;
Ta sẽ đến chỗ xa hơn hết
Trong rừng cây rậm rạp.

24Ta đã đào giếng
Và uống nước nơi đất lạ;
Ta đã làm cạn khô mọi sông suối Ai Cập
Với đôi bàn chân của ta.”

25Có phải ngươi không hề nghe rằng
Ta đã định việc nầy từ lâu?
Những gì Ta đã hoạch định từ xa xưa,
Nay Ta khiến nó xảy ra,
Để ngươi biến các thành kiên cố
Ra những đống đổ nát hoang tàn.

26Cư dân các thành ấy phải bó tay,
Khiếp sợ và hổ thẹn;
Họ như cây cỏ ngoài đồng,
Giống như đám cỏ xanh,
Như cỏ non mọc trên mái nhà,
Khác nào lúa mì đã héo trước khi vươn lên.

27Nhưng Ta biết khi ngươi ngồi, lúc ngươi đứng,
Khi ngươi ra, lúc ngươi vào;
Ngay cả khi ngươi điên cuồng chống lại Ta.

28Vì ngươi điên cuồng chống lại Ta,
Và lời ngạo mạn của ngươi đã thấu đến tai Ta,
Nên Ta móc khoen vào mũi ngươi,
Tra hàm thiếc vào miệng ngươi.
Ta sẽ khiến ngươi phải trở về
Theo con đường mà ngươi đã đến.’

29Hỡi Ê-xê-chia, đây là dấu hiệu cho con: Năm nay các con sẽ ăn sản vật tự mọc; năm thứ nhì ăn sản vật mọc lên do hạt giống tự rơi; nhưng đến năm thứ ba, hãy gieo và gặt, trồng nho và ăn trái.

30Những người trốn thoát của nhà Giu-đa còn sống sót sẽ tiếp tục đâm rễ ở dưới và ra trái ở trên.

31Vì sẽ có dân sót lại đi ra từ Giê-ru-sa-lem, và nhóm người trốn thoát ra từ núi Si-ôn. Lòng sốt sắng của Đức Giê-hô-va vạn quân sẽ thực hiện điều đó.

32Vì vậy, Đức Giê-hô-va phán về vua A-si-ri như sau: ‘Nó sẽ không vào được thành nầy, sẽ chẳng bắn vào đó một mũi tên nào, cũng chẳng dùng khiên hay đắp lũy mà tấn công thành.

33Nó sẽ theo con đường mình đã đến mà trở về, không vào thành nầy được đâu.’ Đức Giê-hô-va phán vậy.

34Vì Ta và vì Đa-vít, đầy tớ Ta, chính Ta sẽ bảo vệ và giải cứu thành nầy.”

Cái chết của San-chê-ríp

35Ngay đêm ấy, một thiên sứ của Đức Giê-hô-va ra đánh giết một trăm tám mươi lăm nghìn người trong trại quân A-si-ri. Sáng hôm sau, người ta dậy sớm và thấy toàn là xác chết.36San-chê-ríp, vua A-si-ri, rút quân về và ở tại Ni-ni-ve.

37Một hôm, vua San-chê-ríp đang cúi lạy thần của mình trong đền thờ Nít-róc thì các con trai của vua là A-tra-mê-léc và Sa-rết-se dùng gươm giết vua, rồi trốn sang xứ A-ra-rát. Con vua là Ê-sạt Ha-đôn lên kế vị.

Ê-xê-chia bị bệnh và được chữa lành

1Trong những ngày đó, Ê-xê-chia lâm bệnh gần chết. Nhà tiên tri Ê-sai, con trai A-mốt, đến gặp vua và nói: “Đức Giê-hô-va phán thế nầy: ‘Hãy sắp đặt việc nhà của con vì con sắp chết, không sống được nữa”

2Ê-xê-chia quay mặt vào tường và cầu nguyện với Đức Giê-hô-va: 3“Lạy Đức Giê-hô-va, xin nhớ lại rằng con vẫn bước đi trước mặt Ngài cách trung tín hết lòng, và làm điều thiện dưới mắt Ngài.” Rồi Ê-xê-chia khóc rất thảm thiết.

4Ê-sai chưa ra khỏi sân giữa của cung điện thì có lời của Đức Giê-hô-va phán với ông: 5“Hãy trở lại nói với Ê-xê-chia, nhà lãnh đạo của dân Ta, rằng Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Đa-vít, tổ phụ vua, phán thế nầy: ‘Ta đã nghe lời cầu nguyện của con và thấy nước mắt của con. Nầy, Ta sẽ chữa lành cho con; đến ngày thứ ba, con sẽ đi lên đền thờ Đức Giê-hô-va. 6Ta sẽ cho con sống thêm mười lăm năm nữa. Ta sẽ giải cứu con và thành nầy khỏi tay vua A-si-ri. Vì Ta và vì đầy tớ Ta là Đa-vít, Ta sẽ bảo vệ thành nầy.’”

7Ê-sai bảo: “Hãy lấy một cái bánh trái vả đem đắp lên chỗ ung độc thì vua sẽ sống.”

8Ê-xê-chia hỏi Ê-sai: “Dựa vào dấu hiệu nào để ta biết rằng Đức Giê-hô-va sẽ chữa lành cho ta, và đến ngày thứ ba ta sẽ được đi lên đền thờ Đức Giê-hô-va?”

9Ê-sai đáp: “Đây là dấu hiệu Đức Giê-hô-va ban cho vua để chứng tỏ Ngài sẽ thực hiện điều Ngài đã phán hứa: Vua muốn bóng mặt trời đi tới mười bậc hay lui lại mười bậc?”

10Ê-xê-chia đáp: “Bóng đi tới mười bậc thì đâu có gì lạ. Không! Xin cho bóng đã đi tới mười bậc lui lại mười bậc.”

11Nhà tiên tri Ê-sai cầu khẩn Đức Giê-hô-va, và Ngài cho bóng mặt trời rọi xuống đồng hồ mặt trời của A-cha lui lại mười bậc.

Sứ thần từ Ba-by-lôn đến

12Trong lúc đó, vua Ba-by-lôn là Bê-rô-đác Ba-la-đan, con của Ba-la-đan, sai người đem thư và quà tặng cho vua Ê-xê-chia, vì nghe tin vua bị bệnh. 13Sau khi nghe các sứ thần tâu xong, Ê-xê-chia cho họ xem tất cả các kho báu của vua như vàng, bạc, hương liệu, dầu quý, kho vũ khí, và mọi vật trong các kho tàng. Chẳng có vật gì trong cung điện và trong toàn lãnh thổ mà Ê-xê-chia không cho họ xem.

14Nhà tiên tri Ê-sai đến gặp vua Ê-xê-chia và hỏi: “Những người ấy đã nói gì với vua, và họ từ đâu đến?”

Ê-xê-chia đáp: “Họ đến từ xứ Ba-by-lôn xa xôi.”

15Ê-sai hỏi tiếp: “Họ đã xem gì trong cung vua?”

Ê-xê-chia đáp: “Họ đã xem tất cả những gì có trong cung điện của ta. Chẳng vật gì trong các kho tàng mà ta không cho họ xem.”

16Bấy giờ, Ê-sai nói với Ê-xê-chia: “Xin vua nghe lời của Đức Giê-hô-va phán: 17‘Nầy, trong những ngày đến, mọi vật trong cung điện của con, tất cả những gì mà tổ tiên con đã tích trữ trong các kho tàng cho đến ngày nay, đều sẽ bị đem qua Ba-by-lôn, chẳng còn một thứ gì!’ Đức Giê-hô-va phán vậy. 18‘Trong số các con ruột của con, do chính con sinh ra, một số sẽ bị bắt đi làm hoạn quan trong cung vua Ba-by-lôn”

19Ê-xê-chia đáp lời Ê-sai: “Lời Đức Giê-hô-va mà ông vừa nói là tốt.” Vì vua thầm nghĩ: “Chẳng phải trong đời ta sẽ được hòa bình và ổn định đó sao?” Ê-xê-chia băng hà.

20Các việc khác của Ê-xê-chia, thế lực của vua, việc xây hồ chứa nước, và lập hệ thống dẫn nước vào kinh thành, chẳng phải đều được chép trong sách lịch sử các vua Giu-đa sao? 21Ê-xê-chia an giấc cùng các tổ phụ mình. Con vua là Ma-na-se lên kế vị.

Bình luận

Cầu nguyện cho sự giải cứu

Đôi khi trong cuộc sống của bạn, bạn có thể sẽ phải đối mặt với những nan đề dường như quá sức mình. Câu chuyện của Ê-xê-chia là một hình mẫu tuyệt vời về cách đối phó với những nan đề. Ê-xê-chia không tuyệt vọng. Ông không hoảng sợ. Vua Ê-xê-chia không bỏ cuộc nhưng ông hướng về Chúa trong lời cầu nguyện.

Câu chuyện về lời cầu nguyện của Ê-xê-chia và sự giải cứu của Đức Chúa Trời được ghi lại ba lần trong Cựu Ước (xin xem thêm Ê-sai 36–39 và 2Sử ký 32). Ngoài ra, các sự kiện của thời kỳ này được xác nhận bởi các nguồn tài liệu của người Ba-by-lôn.

Khi Ê-xê-chia nhận được bức thư đe dọa và phải đối mặt với một nan đề dường như quá sức, ‘vua liền lên đền thờ Đức Giê-hô-va, và trải thư ra trước mặt Đức Giê-hô-va.’ (2 Các Vua 19:14). Ông đã cầu nguyện với Chúa: ‘Lạy Giê-hô-va Đức Chúa Trời… chỉ một mình Ngài là Đức Chúa Trời của mọi vương quốc trên đất. Chính Ngài đã dựng nên trời và đất. Lạy Đức Giê-hô-va, xin nghiêng tai và nghe! Lạy Đức Giê-hô-va, xin mở mắt và xem!… Vậy bây giờ, lạy Giê-hô-va Đức Chúa Trời của chúng con, xin giải cứu chúng con khỏi tay San-chê-ríp, để tất cả các vương quốc trên đất đều biết rằng chỉ một mình Giê-hô-va là Đức Chúa Trời.’ (c.15–19).

Lời cầu thay cho dân Y-sơ-ra-ên của Ê-xê-chia bắt đầu bằng việc nhận thức Đức Chúa Trời là ai. Khi cầu thay, chúng ta đang thưa với Đấng là ‘Đức Chúa Trời cai trị mọi vương quốc trên đất’ (c.15). Đức Chúa Trời có quyền năng để giải quyết những nan đề dường như quá sức con người này.

Lời cầu nguyện của Ê-xê-chia là vì sự tôn vinh và vinh hiển danh của Đức Chúa Trời, ‘để tất cả các vương quốc trên đất đều biết rằng chỉ một mình Giê-hô-va là Đức Chúa Trời.’ (c.19). Chúa Giê-su dạy chúng ta bắt đầu lời cầu nguyện của mình, ‘Danh Cha được nên thánh, nước Cha được đến’ (Ma-thi-ơ 6:9–10).

Tôi thích cách diễn đạt trong từ ngữ ở phân đoạn này: ‘Người trải thư ra trước mặt Đức Giê-hô-va’ (2 Các Vua 19:14). Ê-xê-chia thưa chuyện với Đức Chúa Trời về nan đề này. Tiên tri Ê-sai sai người đến tâu với vua Ê-xê-chia rằng Đức Chúa Trời đã nghe thấy lời cầu nguyện của ông. Ngài sẽ giải cứu dân chúng khỏi người A-si-ri để đáp lại lời cầu thay của Ê-xê-chia.

Ê-xê-chia cũng cầu nguyện xin Chúa chữa lành mình. Ông lâm bệnh gần chết (20:1), và ông đã cầu nguyện cho chính mình: ‘Ê-xê-chia quay mặt vào tường và cầu nguyện với Đức Giê-hô-va’ (c.2). Một lần nữa, Đức Chúa Trời đã đáp lời cầu nguyện của ông: ‘Ta đã nghe lời cầu nguyện của con và thấy nước mắt của con. Nầy, Ta sẽ chữa lành cho con… Ta sẽ cho con sống thêm mười lăm năm nữa’ (c.5–6).

Ê-xê-chia kinh nghiệm những ân phước lạ lùng của Đức Chúa Trời thông qua việc Chúa đáp lời cầu thay của ông. Tuy nhiên, đoạn Kinh Thánh lại kết thúc với một cảnh báo từ Chúa. Khi các sứ giả từ Ba-by-lôn đến, Ê-xê-chia cho họ xem tất cả kho tàng của mình (c.12-15). Ê-xê-chia bắt đầu giành lấy vinh quang trong mọi việc Chúa đã ban cho ông. Ê-sai nói với ông rằng hậu quả là ‘sẽ chẳng còn gì cả’ (c.17). Nếu chúng ta giành lấy vinh quang trong những việc Chúa làm cho chúng ta, thì nó sẽ thành mối nguy hiểm cho chúng ta.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, khi chúng con nhìn vào tình trạng của thành phố, đất nước và thế giới này, chúng con cần sự giải cứu của Ngài. Chỉ một mình Ngài là Đức Chúa Trời của mọi vương quốc trên đất. Chúa đã tạo ra trời và đất. Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy lắng tai và nghe; Chúa ôi, xin hãy mở mắt và đoái xem. Xin Cha hãy tuôn đổ Thánh Linh của Ngài một lần nữa. Xin cho chúng con được nhìn thấy nhiều người tìm kiếm Ngài. Xin cho chúng con được kinh nghiệm phép lạ chữa lành. Và xin cho chúng con được chứng kiến công cuộc truyền giáo diễn ra trên dân tộc của chúng con, sự phục hồi của Hội Thánh và sự biến đổi của xã hội, để mọi vương quốc trên đất biết rằng chỉ một mình Chúa, là Đức Chúa Trời.

Pippa chia sẻ

Trong Công vụ 28:15, Phao-lô đã trải qua một hành trình dài và đầy đau thương đến Rô-ma. Không có gì ngạc nhiên khi Phao-lô cảm thấy rất vui mừng khi những Cơ đốc nhân tại đây đang trông chờ sự có mặt của ông. Mặc dù ngày nay việc đi lại đã thuận tiện hơn nhiều, nhưng Nicky và tôi thật sự rất trân trọng những người bạn tốt bụng và tươi cười đón tiếp chúng tôi tại sân bay, ân cần đưa chúng tôi tới nơi và chăm sóc chúng tôi. Bất cứ nơi nào chúng tôi đến trên thế giới, cộng đồng Cơ đốc nhân đều rất tốt bụng và đã hỗ trợ chúng tôi theo nhiều cách tuyệt vời.

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

Sign up now
reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

Trừ khi có quy định khác, các đoạn trích dẫn được lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, tiền thân là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Cuốn sách được sử dụng với sự cho phép của Nhà xuất bản Hodder & Stoughton, một công ty của Hachette UK và đã được đăng ký bản quyền. 'NIV' là thương hiệu đã đăng ký của Biblica. Số nhãn hiệu Vương Quốc Anh: 1448790.

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more