Ngày 225

Tận hưởng cuộc sống hiện tại

Khôn ngoan Châm ngôn 19:23-20:4
Tân ước I Cô-rinh-tô 7:17-35
Cựu Ước Truyền đạo 4:1-6:12

Giới thiệu

Một số người nhìn cuộc sống ngày nay như ba mụ phù thủy trong vở Macbeth của Shakespeare đã nói, 'Lao khổ gấp đôi, rắc rối gấp đôi.' Quan điểm của tôi về cuộc sống đã thay đổi khi một người bạn đã chỉ ra cho tôi điều đó một cách khôn ngoan, theo một nghĩa nào đó, cuộc sống này là một chuỗi những bài tập giải quyết vấn đề. Chúng ta sẽ không bao giờ tránh khỏi những vấn đề trong cuộc sống này. Nếu, giữa tất cả những thử thách, bạn không thể học cách phát triển trong hoàn cảnh gặp phải, bạn sẽ không bao giờ tìm thấy thỏa lòng.

Tác giả sách Truyền đạo nói: ‘Như thế, tất cả những ai được Đức Chúa Trời ban sự giàu có, của cải, cũng như cho quyền sử dụng của cải ấy sẽ nhận lấy phần mình, và vui hưởng công lao mình làm ra. Đó chính là món quà Đức Chúa Trời ban tặng’ (Truyền Đạo 5:19). Hãy học cách tận hưởng món quà tuyệt vời này của cuộc sống trong hiện tại. Nếu không, cuộc sống sẽ trôi qua và bạn sẽ không bao giờ tận hưởng được niềm vui hiện tại.

Khôn ngoan

Châm ngôn 19:23-20:4

23Sự kính sợ Đức Giê-hô-va dẫn đến sự sống:
   Làm cho người ta được thỏa nguyện,
   Và ngăn cản mọi tai họa.
24Kẻ lười biếng thò tay vào đĩa,
   Rồi không thèm đưa nó lên miệng mình.
25Hãy đánh phạt kẻ nhạo báng thì người ngây thơ sẽ trở nên khôn khéo;
   Hãy khiển trách người hiểu biết, người ấy sẽ thêm tri thức.
26Kẻ ngược đãi cha và xua đuổi mẹ mình
   Là đứa con gây xấu hổ và sỉ nhục.
27Hỡi con ta, khi không nghe lời khuyên dạy nữa,
   Con sẽ lầm lạc cách xa các lời tri thức.
28Nhân chứng gian tà nhạo báng sự công chính,
   Và miệng kẻ ác nuốt chửng tội lỗi.
29Sự trừng phạt dành sẵn cho kẻ nhạo báng,
   Roi vọt sắm sẵn cho lưng kẻ ngu dại.
\t20 Rượu khiến người ta nhạo báng, thức uống say gây tiếng ồn ào;
   Ai dùng nó quá độ chẳng phải là khôn ngoan.
2Cơn giận kinh khiếp của vua giống như sư tử gầm thét;
   Ai chọc giận vua là làm hại mạng sống mình.
3Người tránh khỏi điều tranh cãi đáng được tôn trọng;
   Chỉ những kẻ ngu dại mới lao vào đó.
4Kẻ lười biếng không chịu cày cấy đúng thời vụ;
   Đến mùa gặt, nó sẽ xin ăn nhưng chẳng được gì.

Bình luận

Tin cậy, tôn trọng và tôn vinh Đức Chúa Trời

Câu trả lời cho những rắc rối không cần thiết, theo tác giả Châm ngôn là, ‘kính sợ Đức Giê-hô-va’ (19:23a) – tức là sống trong mối quan hệ với Đức Chúa Trời, tin cậy Ngài, kính trọng và tôn vinh Ngài. Ông viết: ‘Sự kính sợ Đức Giê-hô-va dẫn đến sự sống: Làm cho người ta được thỏa nguyện, Và ngăn cản mọi tai họa’ (c.23).

Ông tiếp tục nói về một số nguyên nhân gây ra rắc rối không cần thiết:

  1. Lười biếng
    Sự lười biếng được nhấn mạnh trong đoạn văn này như một nguyên nhân gây ra rắc rối trong tương lai: ‘Kẻ lười biếng không chịu cày cấy đúng thời vụ; đến mùa gặt, nó sẽ xin ăn nhưng chẳng được gì’ (20:4; xem thêm 19:24).

  2. Sự giễu cợt Nhạo báng (19:25,29) là một hình thức giễu cợt. Nó rất phổ biến trong nền văn hóa của chúng ta ngày nay. Nó thậm chí có thể lây nhiễm vào Hội thánh, nhưng đó không phải là điều tốt. Nó dẫn đến rắc rối.

  3. Ác ý
    Sự không trung thực là một nguyên nhân khác của rắc rối. Cướp bóc dẫn đến sự 'xấu hổ và sỉ nhục’ (c.26). ‘Nhân chứng gian tà nhạo báng sự công chính, và miệng kẻ ác nuốt chửng tội lỗi’ (c.28).

  4. Lạm dụng chất gây nghiện
    ‘Rượu khiến người ta nhạo báng, thức uống say gây tiếng ồn ào; Ai dùng nó quá độ chẳng phải là khôn ngoan’ (20:1). Có rất nhiều rắc rối xảy ra do mọi người say rượu. Nhiều tội ác xảy ra trong xã hội được thực hiện dưới ảnh hưởng của rượu hoặc ma túy.

  5. Cãi vã (v.3)
    'Người tránh khỏi điều tranh cãi đáng được tôn trọng; chỉ những kẻ ngu dại mới lao vào đó' (v.3).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, tạ ơn Chúa vì chính mối quan hệ với Chúa mới dẫn đến sự sống và sự thỏa nguyện. Giúp con tránh được những nguyên nhân rắc rối không đáng có.

Tân ước

I Cô-rinh-tô 7:17-35

Sống theo ơn kêu gọi của Chúa

17Mỗi người phải sống theo ơn Chúa ban, và theo sự kêu gọi của Đức Chúa Trời. Đây là điều tôi đã dạy trong tất cả các Hội Thánh. 18Có ai đã chịu cắt bì mà được kêu gọi chăng? Đừng bỏ chứng cứ của sự cắt bì. Có ai chưa chịu cắt bì mà được kêu gọi chăng? Đừng tìm kiếm sự cắt bì. 19Cắt bì hay không cắt bì đều chẳng có gì đáng kể; điều đáng kể là vâng giữ các điều răn của Đức Chúa Trời. 20Ai đang ở địa vị nào lúc được kêu gọi, hãy cứ ở địa vị đó. 21Anh em là nô lệ khi được kêu gọi chăng? Đừng bận tâm; nhưng nếu anh em có thể được tự do thì hãy nắm lấy cơ hội. 22Vì người nào được Chúa kêu gọi lúc còn là nô lệ thì trở nên người tự do trong Chúa. Cũng vậy, người tự do lúc được kêu gọi thì trở nên nô lệ của Đấng Christ. 23Anh em đã được mua bằng giá rất cao; đừng trở nên nô lệ cho loài người. 24Anh em ở địa vị nào lúc được kêu gọi, hãy cứ ở địa vị đó trước mặt Đức Chúa Trời.

Vấn đề độc thân

25Về vấn đề các trinh nữ, tôi không có mệnh lệnh của Chúa; nhưng bởi ơn thương xót của Chúa, tôi nêu ý kiến của mình như một người đáng tin cậy. 26Vì những khó khăn hiện tại, tôi nghĩ, nếu một người cứ ở vậy thì vẫn tốt. 27Có phải bạn đang bị ràng buộc với vợ? Đừng tìm cách thoát ra. Có phải bạn chưa bị ràng buộc với vợ? Đừng kiếm vợ. 28Nhưng nếu bạn lấy vợ, bạn chẳng có tội gì; nếu một trinh nữ lấy chồng, nàng cũng chẳng có tội gì. Tuy nhiên, những người có gia đình thì sẽ gặp nhiều trở ngại thuộc đời nầy; tôi muốn anh em tránh khỏi điều đó.
29Thưa anh em, tôi muốn nói rằng: Thời gian còn quá ngắn; nên từ bây giờ, những người có vợ, hãy sống như không có; 30những người than khóc, hãy sống như không than khóc; những người vui mừng, hãy sống như không vui mừng; những người mua sắm, hãy sống như không có vật gì; 31những người đang gắn bó với thế gian, hãy sống như không gắn bó, vì hình trạng của thế gian nầy sẽ qua đi. 32Tôi muốn anh em khỏi bận tâm lo lắng. Người không lấy vợ thì chuyên lo việc Chúa, tìm cách làm vui lòng Chúa. 33Nhưng người có vợ thì chăm lo việc đời, tìm cách làm hài lòng vợ, 34và họ bị phân tâm. Đàn bà không lấy chồng, hoặc trinh nữ thì chuyên lo việc Chúa, tìm cách để cả thân thể và tâm linh được thánh sạch; nhưng người có chồng thì chăm lo việc đời, tìm cách làm hài lòng chồng.
35Tôi nói điều nầy vì ích lợi cho anh em, không phải để ngăn trở anh em, nhưng muốn hướng anh em đến điều thích hợp và không phân tâm trong sự phục vụ Chúa.

Bình luận

Hãy hết lòng vì Chúa

Một trong những vấn đề quan trọng hiện nay là sự lo lắng và bơ phờ do thường xuyên so sánh và FOMO (sợ bỏ lỡ).

Câu trả lời cho FOMO được tìm thấy trong những lời mà Paul bắt đầu đoạn văn ngày hôm nay: 'Mỗi người phải sống theo ơn Chúa ban, và theo sự kêu gọi của Đức Chúa Trời. Đây là điều tôi đã dạy trong tất cả các Hội Thánh’ (c.17). Phao-lô đưa ra nguyên tắc làm nền tảng cho tất cả những sự ứng dụng của ông (c.17–24). Một người mới trong đức tin Cơ đốc nên giữ nguyên như lúc họ được cải đạo.

Ông đưa ra ba ví dụ: hôn nhân, cắt bì và chế độ nô lệ. (Trong lịch sử, những người theo đạo Cơ đốc đầu tiên chỉ là thiểu số nhỏ và không có tư cách để bãi bỏ chế độ nô lệ.)

Tuy nhiên, điều này có ứng dụng rộng hơn. Trừ khi nghề nghiệp của họ là bất hợp pháp hoặc vô đạo đức, những người trở thành Cơ Đốc nhân không nên chỉ đơn giản rời bỏ công việc của mình khi chưa nhận được lời kêu gọi rõ ràng về một việc làm mới nào đó. Chúa kêu gọi bạn tham gia vào mọi việc chứ không chỉ đơn giản là rời khỏi chúng.

Phao-lô muốn tránh cho mọi người ‘nhiều trở ngại thuộc đời nầy’ (c.28). 'Tôi muốn anh em khỏi bận tâm lo lắng’ (câu 32). Mối quan tâm hàng đầu của ông, khi ông xem xét các vấn đề về hôn nhân và tình trạng độc thân, là ‘sự phục vụ Chúa’ (c.35) – mục đích tối cao của cuộc đời bạn.

Phao-lô viết về những lợi ích của việc sống độc thân. Tất nhiên, bản thân Chúa Giê-su cũng độc thân và Ngài nói rằng đối với một số người, độc thân là điều không tự nguyện, trong khi đối với những người khác, đó là một sự lựa chọn vì cớ vương quốc thiên đàng (Ma-thi-ơ 19:12). Tình trạng độc thân không tự nguyện là một chủ đề khó khăn và đau đớn, nhưng đó không phải là điều Chúa Giê-su nói đến trong Ma-thi-ơ 19, cũng không phải là điều Phao-lô đang nói ở đây. Phao-lô đang nói về việc sống độc thân vì vương quốc thiên đàng. Điều này có thể là vĩnh viễn hoặc tạm thời.

Những bất lợi của việc sống độc thân là hiển nhiên. Có lẽ ba điều khó khăn nhất đối với những Cơ đốc nhân độc thân, trước hết là thiếu sự đồng hành trong hôn nhân và hậu quả là sự cô đơn; thứ hai, thiếu sự thỏa mãn về mặt tình dục; thứ ba, không có con.

Tuy nhiên, sứ đồ Phao-lô ở đây cũng đưa ra hai lý do tại sao nó có thể là một lợi thế:

  1. Sự ngắn ngủi của cuộc sống
    Ông viết rằng ‘Thời gian còn quá ngắn’ (I Cô-rinh-tô 7:29, MSG), do đó ‘những người có vợ, hãy sống như không có; những người than khóc, hãy sống như không than khóc; những người vui mừng, hãy sống như không vui mừng; những người mua sắm, hãy sống như không có vật gì; những người đang gắn bó với thế gian, hãy sống như không gắn bó, vì hình trạng của thế gian nầy sẽ qua đi' (c.29–31).

Ông không cấm hôn nhân cũng như cấm cười đùa, than khóc hay mua sắm. Đúng hơn là ông đang nói rằng mọi thứ trở nên vô nghĩa ngoài vinh quang được phục vụ Chúa. Chúng ta cần tách rời khỏi những thứ của thế giới này. Điều này có thể dễ dàng hơn nếu một người còn độc thân.

  1. Tự do khỏi sự xao lãng
    Điều này đặc biệt áp dụng trong thời kỳ bắt bớ, vốn cung cấp bối cảnh cho đoạn văn này, ‘vì những khó khăn hiện tại’ (c.26).

Phao-lô viết, ‘Tôi muốn anh em khỏi bận tâm lo lắng. Người không lấy vợ thì chuyên lo việc Chúa, tìm cách làm vui lòng Chúa. Nhưng người có vợ thì chăm lo việc đời, tìm cách làm hài lòng vợ, và họ bị phân tâm. Đàn bà không lấy chồng, hoặc trinh nữ thì chuyên lo việc Chúa, tìm cách để cả thân thể và tâm linh được thánh sạch; nhưng người có chồng thì chăm lo việc đời, tìm cách làm hài lòng chồng. Tôi nói điều nầy vì ích lợi cho anh em, không phải để ngăn trở anh em, nhưng muốn hướng anh em đến điều thích hợp và không phân tâm trong sự phục vụ Chúa' (c.32–35).

Chúng ta có một lượng thời gian, sức lực và tiền bạc có hạn. Không còn nghi ngờ gì về việc có rất nhiều yêu cầu trong hôn nhân. Phao-lô kêu gọi một cái nhìn tích cực về tình trạng độc thân – dù là vĩnh viễn hay tạm thời. Ông ấy đang nói rằng điều đó có thể mang lại sự đầy trọn và tự do - như đã xảy ra với Chúa Giê-su.

Ở chỗ khác, ông viết rằng bản thân hôn nhân chỉ là hình ảnh về mối quan hệ giữa Đấng Christ và Hội thánh (Ê-phê-sô 5). Thực tại được tìm thấy trong Đấng Christ. Cả hôn nhân và sự độc thân đều là những món quà. Điều thực sự quan trọng là 'điều thích hợp và không phân tâm trong sự phục vụ Chúa’ (I Cô-rinh-tô 7:35). Chúng ta thường cho rằng hôn nhân là cách sống tốt nhất và rõ ràng nhất để theo đuổi. Đoạn văn này nhắc nhở chúng ta đừng bỏ qua những lợi ích của việc sống độc thân. Cuộc sống độc thân cũng có giá trị như nhau và có thể rất thành công và viên mãn.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin giúp con tìm thấy sự sống và sự hài lòng trong bất cứ hoàn cảnh nào con gặp phải – sống một cuộc sống ‘làm đẹp lòng Chúa’. ‘Tôi nói điều nầy vì ích lợi cho anh em, không phải để ngăn trở anh em, nhưng muốn hướng anh em đến điều thích hợp và không phân tâm trong sự phục vụ Chúa’ (c.35).

Cựu Ước

Truyền đạo 4:1-6:12

Áp bức, lao khổ và cô độc

4 Ta trở lại xem xét mọi nỗi áp bức diễn ra dưới ánh mặt trời:

  Kìa, kẻ bị áp bức tuôn trào nước mắt
   Mà không ai an ủi họ!
  Kẻ áp bức cậy quyền cậy thế,
   Nhưng kẻ bị áp bức thì không được ai an ủi!
  2Vậy nên, ta cho rằng những người chết,
   Những người đã chết rồi,
  Có phước hơn những người còn sống,
   Những người vẫn còn đang sống.
  3Nhưng có phước hơn hai hạng người kia
   Là người chưa được sinh ra,
  Chưa thấy những việc gian ác
   Diễn ra dưới ánh mặt trời.
4Ta nhận thấy con người làm việc với mọi lao khổ và tài năng, chỉ vì muốn ganh đua giữa người nầy với kẻ khác mà thôi. Điều nầy cũng là sự hư không, theo luồng gió thổi.
  5Kẻ ngu dại khoanh tay lười biếng,
   Tự hủy hoại chính mình.
  6Thà đầy một lòng bàn tay mà được thư thái
   Còn hơn là đầy cả hai bàn tay mà phải lao khổ,
   Và chạy theo luồng gió thổi.
7Ta trở lại xem xét một điều hư không nữa dưới ánh mặt trời:
  8Có một người sống cô độc;
   Không con cái, cũng không có anh em.
  Nhưng người không ngừng lao khổ,
   Mắt chăm nhìn của cải không hề chán;
  Người không tự hỏi rằng: “Tôi phải chịu lao khổ,
   Bắt mình từ bỏ những lạc thú là vì ai?”
  Đây cũng là sự hư không,
   Thật là công việc cực nhọc.
\t

Giá trị một người bạn

  9Hai người hơn một,
   Vì họ sẽ được công giá tốt về công lao của mình.
  10Nếu người này ngã
   Thì người kia sẽ đỡ bạn mình lên.
  Nhưng thật khốn khổ cho người sống một mình mà bị ngã,
   Vì không có ai đỡ mình lên!
  11Cũng vậy, nếu hai người ngủ chung thì ấm;
   Còn một mình thì làm sao ấm được?
  12Hơn nữa, nếu ở một mình dễ bị người khác áp đảo,
   Nhưng hai người thì có thể chống cự lại;
   Một sợi dây bện ba tao thật khó đứt.
\t

Sự thăng tiến cũng là hư không

13Một người trẻ nghèo mà khôn, còn hơn một ông vua già mà dại, chẳng còn biết nghe lời khuyên can. 14Vì người trẻ ấy ra khỏi ngục để làm vua, dù người sinh ra vốn nghèo nàn trong vương quốc mình. 15Ta thấy mọi người sống, đi lại dưới ánh mặt trời, đều theo người thứ nhì trẻ tuổi nầy, là người sẽ lên thay thế vị vua kia. 16Dân chúng theo vị vua trẻ nầy đông vô cùng. Tuy nhiên, những thế hệ sau không còn mến phục vua nầy nữa. Thật điều nầy cũng là sự hư không, theo luồng gió thổi.

Cẩn trọng trong việc hứa nguyện

5 Hãy cẩn trọng khi con bước chân đến nhà Đức Chúa Trời. Thà đến gần mà lắng nghe hơn là dâng sinh tế như những kẻ ngu dại, vì họ không nhận biết mình làm điều ác.
  2Con đừng vội vàng mở miệng,
   Cũng đừng hấp tấp nói điều gì trước mặt Đức Chúa Trời,
  Vì Đức Chúa Trời ở trên trời,
   Còn con ở dưới đất.
   Vậy, hãy ít lời.
  3Nhiều điều lo lắng sinh ra chiêm bao,
   Còn nhiều lời thì sinh ra ngu dại.
4Khi con hứa nguyện điều gì với Đức Chúa Trời thì đừng chậm trễ hoàn nguyện, vì Ngài chẳng vui thích kẻ dại. Vậy, hãy hoàn thành điều con hứa nguyện. 5Thà đừng hứa nguyện hơn là hứa nguyện mà không hoàn nguyện. 6Đừng để miệng con khiến con phạm tội, và đừng nói trước mặt sứ giả của Đức Chúa Trời rằng: “Đó là lầm lỡ.” Sao con làm cho Đức Chúa Trời nổi giận vì lời nói của con, và Ngài phá hủy công việc của tay con?
7Ở đâu có quá nhiều chiêm bao, ở đó có nhiều điều hư không và lắm lời. Vậy, hãy kính sợ Đức Chúa Trời.

Sự giàu có và của cải đều là hư không

8Khi con thấy trong một địa phương có người nghèo bị áp bức, công lý và lẽ phải bị chà đạp, thì đừng ngạc nhiên về vấn đề nầy; vì một quan chức cao được quan chức cao hơn che chở, và trên họ còn có quan chức cao hơn nữa. 9Nhưng trong mọi trường hợp, có một vị vua cho những cánh đồng được canh tác vẫn ích lợi cho xứ sở hơn.
  10Kẻ ham tiền bạc chẳng bao giờ thỏa mãn về tiền bạc;
   Kẻ ham của cải chẳng bao giờ thỏa mãn về lợi nhuận.
   Điều nầy cũng là hư không.
  11Của cải càng thêm nhiều,
   Người ăn xài cũng gia tăng.
  Người có của cải được ích lợi gì,
   Ngoài việc ngắm nhìn nó?
  12Người làm việc khó nhọc, vẫn ngủ ngon giấc,
   Dù ăn nhiều hay ít.
  Nhưng lắm tiền nhiều của
   Khiến người giàu không yên giấc được.
13Có một tai họa trầm trọng mà ta thấy xảy ra dưới ánh mặt trời:
  Có người chất chứa của cải
   Lại chuốc lấy điều bất hạnh cho mình.
  14Vì thất bại trong việc kinh doanh,
   Người ấy mất hết của cải;
  Người có sinh một con trai,
   Nhưng chẳng còn gì để lại cho nó.
  15Khi lọt lòng mẹ nó trần truồng thể nào
   Thì sẽ ra đi thể ấy;
  Khi ra đi trong tay nó chẳng đem theo thứ gì
   Từ công lao khó nhọc của mình.
16Đây cũng là một tai họa trầm trọng:
  Người vào đời thể nào phải ra đi thể ấy.
   Vậy, con người phải chịu lao khổ theo luồng gió thổi
   Thì có ích gì đâu?
  17Hơn nữa, con người phải sống suốt đời trong tăm tối,
   Phải chịu nhiều phiền muộn, đau buồn và tức giận.
18Kìa, ta thấy rằng thật là tốt đẹp và thích đáng cho con người ăn, uống, và vui hưởng mọi công lao mình làm ra dưới ánh mặt trời trọn đời sống mà Đức Chúa Trời ban cho; vì đó là phần con người được hưởng. 19Như thế, tất cả những ai được Đức Chúa Trời ban sự giàu có, của cải, cũng như cho quyền sử dụng của cải ấy sẽ nhận lấy phần mình, và vui hưởng công lao mình làm ra. Đó chính là món quà Đức Chúa Trời ban tặng. 20Người ấy sẽ không còn nhớ nhiều về đời sống mình, vì Đức Chúa Trời làm cho lòng người tràn ngập niềm vui.

Có của mà không được hưởng cũng là hư không

6 Ta lại thấy một tai họa khác xảy ra dưới ánh mặt trời, đó là một tai họa lớn đối với loài người: 2Có một người được Đức Chúa Trời ban cho sự giàu có, của cải và danh vọng, đến nỗi người không thiếu bất cứ điều gì lòng mình mong muốn. Nhưng Đức Chúa Trời không cho người ấy hưởng những điều đó, mà lại cho một người xa lạ khác hưởng. Đó là sự hư không, một tai họa đau thương. 3Nếu có một người sinh hàng trăm con cái và sống lâu trăm tuổi, mà lòng không được thỏa nguyện về các phước lành, và chết chẳng được chôn, ta cho rằng đứa bé chết lúc mới sinh còn có phước hơn người ấy. 4Vì nó đến trong sự hư không, lại trở về với bóng tối; tên tuổi nó bị chôn vùi trong bóng tối. 5Nó chưa hề thấy, cũng chưa hề biết đến ánh mặt trời; tuy nhiên, nó được an nghỉ hơn người kia. 6Giả sử người kia sống đến hai nghìn năm nhưng không hưởng được một chút phước hạnh nào thì có ích gì? Chẳng phải mọi người đều về cùng một chỗ sao?
7Mọi nỗi lao khổ của con người là vì miệng mình, nhưng lòng thèm khát thì không bao giờ được thỏa mãn. 8Người khôn ngoan có lợi gì hơn kẻ ngu dại? Người nghèo mà biết cách xử thế có được lợi gì không? 9Điều mắt thấy tốt hơn là điều mơ ước viển vông. Đây cũng là sự hư không, theo luồng gió thổi.
10Điều gì hiện có thì đã được đặt tên từ lâu rồi, loài người sẽ ra sao thì đã được cho biết từ trước; vậy loài người không thể cưỡng lại Đấng mạnh hơn mình. 11Càng nhiều lời càng thêm sự hư không; vậy nói nhiều có ích lợi gì cho con người? 12Vì ai biết được điều gì là tốt cho con người trong chuỗi ngày hư không và qua mau như chiếc bóng? Ai có thể nói trước cho con người điều gì sẽ xảy ra dưới ánh mặt trời sau khi mình lìa đời?

Bình luận

Tận hưởng những phước lành trong công việc và các mối quan hệ

Nhà văn tiếp tục chủ đề về sự trống rỗng của cuộc sống và sự vô nghĩa của nó. Ông thấy cuộc sống đầy rẫy rắc rối, ‘áp bức’ và ‘lao khổ’ (4:1–6).

Ông nói về sự trống trải mà những người có chức vụ cao phải trải qua (c.13–16). Ông cũng nói về sự trống rỗng của một cuộc sống hám lợi (5:16–17) và tính chất khó nắm bắt của ham muốn (6:9). Giữa quan điểm cuộc sống khá bi quan và chán nản này, ông đã đưa ra chìa khóa để mạnh lên giữa khó khănrắc rối.

  1. Công việc
    Thiếu việc làm là một điều tồi tệ: 'Kẻ ngu dại khoanh tay lười biếng, tự hủy hoại chính mình’ (4:5). Mặt khác, đừng làm việc quá sức: ‘Có một người sống cô độc;
       Không con cái, cũng không có anh em.
      Nhưng người không ngừng lao khổ,
       Mắt chăm nhìn của cải không hề chán;
      Người không tự hỏi rằng: “Tôi phải chịu lao khổ,
       Bắt mình từ bỏ những lạc thú là vì ai?”
      Đây cũng là sự hư không,
       Thật là công việc cực nhọc' (c.8).

Điều tối ưu là làm việc vừa phải:
‘Thà đầy một lòng bàn tay mà được thư thái
   Còn hơn là đầy cả hai bàn tay mà phải lao khổ,
   Và chạy theo luồng gió thổi’ (c.6).

Ông nói tiếp: ‘Người làm việc khó nhọc, vẫn ngủ ngon giấc, dù ăn nhiều hay ít. Nhưng lắm tiền nhiều của khiến người giàu không yên giấc được' (5:12).

  1. Các mối quan hệ
    Ông tiếp tục nói về tầm quan trọng sống còn của các mối quan hệ: hôn nhân, tình bạn và đội nhóm (4:9–12). Đầu tiên là sức mạnh tổng hợp. 'Hai người hơn một, vì họ sẽ được công giá tốt về công lao của mình’ (c.9). Làm việc theo nhóm có thể hiệu quả hơn.

Thứ hai, có lợi thế là hỗ trợ lẫn nhau. 'Nếu người này ngã thì người kia sẽ đỡ bạn mình lên. Nhưng thật khốn khổ cho người sống một mình mà bị ngã, vì không có ai đỡ mình lên!!’ (c.10).

Thứ ba, đó là lợi ích của sự hỗ trợ về vật chất và tinh thần: ‘Một sợi dây bện ba tao thật khó đứt’ (c.12).

Chìa khóa cho một tình bạn bền chặt hay một cuộc hôn nhân bền chặt là sợi dây thứ ba – điều mà các đoạn Kinh Thánh khác hôm nay nói đến là 'điều thích hợp và không phân tâm trong sự phục vụ Chúa' (I Cô-rinh-tô 7:35) và 'sự kính sợ Đức Giê-hô-va' (Châm ngôn 19: 23a).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin giúp con tránh những ‘công việc lao khổ và rắc rối’ không cần thiết và sống hết mình tận hiến cho Chúa, không chỉ để tồn tại mà còn để phát triển và tận hưởng cuộc sống một cách trọn vẹn.

Pippa chia sẻ

Truyền đạo 4:4
'Ta nhận thấy con người làm việc với mọi lao khổ và tài năng, chỉ vì muốn ganh đua giữa người nầy với kẻ khác mà thôi. Điều nầy cũng là sự hư không, theo luồng gió thổi.'

Đây có vẻ là một cách nhìn hoài nghi về mọi thứ. Sự ghen tị có thể có sức tàn phá lớn, nhưng đôi khi một chút cạnh tranh lành mạnh cũng mang lại động lực rất lớn!

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

William Shakespeare, Macbeth, Màn IV Cảnh I, xuất bản lần đầu năm 1623.

Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Được sử dụng với sự cho phép của Nhà xuất bản Hodder & Stoughton, một công ty của Hachette Vương quốc Anh. Đã đăng ký Bản quyền. ‘NIV’ là nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Số nhãn hiệu Vương quốc Anh 1448790.

Kinh thánh được đánh dấu (MSG) được lấy từ Thông điệp. Bản quyền © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Được sử dụng dưới sự cho phép của NavPress Publishing Group.

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more