Bạn cần biết ai
Giới thiệu
Chúng tôi sống ở Oxford được ba năm. Tôi đang được đào tạo để tấn phong tại Hội thánh Anh và đang học lấy bằng Thần học tại Đại học Oxford. Một trong những điều chúng tôi nhận thấy khi ở đó là, so với London, Oxford dường như tương đối phi vật chất. Nhìn chung, mọi người không bị ấn tượng bởi sự giàu có. Thành công được đo lường khác nhau.
Người dân ở Oxford có xu hướng bị ấn tượng bởi trí tuệ hơn là tiền bạc hay sắc đẹp. Thành công được đo lường bằng những giải thưởng được gắn sao đầu tiên, sự khác biệt, bằng tiến sĩ, chức danh giáo sư và các tác phẩm đã xuất bản. Nó khiến tôi tự hỏi liệu trí thông minh và “sự hiểu biết” có thể là một vị thần giả dối như tiền bạc và của cải hay không.
Sự hiểu biết nói chung là tốt. Sự thật là bạn bè của bạn. Giáo dục là tốt – đọc, học và khám phá đều là những hoạt động tốt. Tuy nhiên, như Lord Byron đã viết, ‘Cây Tri thức không phải là Cây của Sự sống.’ Chúng ta cần nhìn nhận ‘sự hiểu biết’ ở góc độ khác. Kiến thức của chúng ta rất hạn chế. Càng biết nhiều, chúng ta càng nhận ra mình biết ít biết bao. Chúa là Đấng tạo ra chúng ta và một mình Ngài biết tất cả mọi thứ.
Ngoài ra còn có nhiều loại kiến thức khác nhau và không phải tất cả chúng đều có giá trị như nhau. Trong tiếng Pháp, có hai từ khác nhau để chỉ 'biết'. Một (savoir) có nghĩa là biết một thực tế, còn (connaître) có nghĩa là biết một người. Đức Chúa Trời quan tâm đến việc chúng ta hiểu biết con người hơn là sự việc thực tế. Sự hiểu biết quan trọng nhất là biết Chúa và được Ngài biết đến. Mặc dù đây vẫn chưa phải là kết thúc. Chỉ có hiểu biết thôi thì chưa đủ - bạn còn phải có tình yêu nữa.
Thi Thiên 95:1-11
1Hãy đến hát xướng cho Đức Giê-hô-va,
Cất tiếng reo mừng cho Vầng Đá cứu rỗi của chúng ta.
2Chúng ta hãy đến trước mặt Chúa với lòng cảm tạ,
Và reo mừng hát ca ngợi Ngài.
3Vì Giê-hô-va là Đức Chúa Trời vĩ đại,
Là Vua cao cả trên tất cả các thần.
4Các vực sâu của đất đều ở trong tay Ngài;
Những đỉnh núi cũng thuộc về Ngài.
5Biển thuộc về Ngài vì chính Ngài đã dựng nên nó;
Còn đất khô do tay Ngài nắn thành.
6Hãy đến cúi xuống mà thờ lạy Đức Giê-hô-va;
Hãy quỳ gối xuống trước Đấng Tạo Hóa của chúng ta!
7Vì Ngài là Đức Chúa Trời chúng ta:
Chúng ta là dân của đồng cỏ Ngài
Và là chiên do tay Ngài dìu dắt.
Ngày nay nếu các ngươi nghe tiếng Ngài,
8Thì chớ cứng lòng như tại Mê-ri-ba,
Như ngày Ma-sa trong hoang mạc.
9Là nơi tổ phụ các ngươi đã thử Ta,
Dò xét Ta và thấy công việc Ta.
10Trong bốn mươi năm, Ta ghê tởm thế hệ nầy,
Ta phán: “Đó là một dân có lòng lầm lạc,
Chẳng nhận biết đường lối Ta.”
11Vì thế, Ta nổi giận mà thề rằng:
“Họ sẽ chẳng bao giờ bước vào sự an nghỉ của Ta.”
Bình luận
Kiến thức quan trọng nhất là kiến thức về Đức Chúa Trời
Tác giả Thi Thiên bắt đầu bằng lời kêu gọi thờ phượng, ngợi khen và tạ ơn (c.1–2). Chúng ta thờ phượng Chúa không phải vì nhất thiết chúng ta cảm thấy thích điều đó, cũng không phải vì mọi việc đang diễn ra tốt đẹp. Thực tế, đôi khi chúng ta thờ phượng bất chấp hoàn cảnh khó khăn.
Chúng ta cũng không thờ phượng vì điều đó nhất thiết khiến chúng ta cảm thấy dễ chịu. Mặc dù chúng ta thường cảm thấy cần phải thờ phượng để được sảng khoái về mặt tinh thần.
Đúng hơn, trong bài thi thiên này, chúng ta thấy rằng chúng ta thờ phượng Đức Chúa Trời vì Ngài là ai:
'Vì Giê-hô-va là Đức Chúa Trời vĩ đại,
Là Vua cao cả trên tất cả các thần.…
Hãy đến cúi xuống mà thờ lạy Đức Giê-hô-va;
Hãy quỳ gối xuống trước Đấng Tạo Hóa của chúng ta!
Vì Ngài là Đức Chúa Trời chúng ta:
Chúng ta là dân của đồng cỏ Ngài
Và là chiên do tay Ngài dìu dắt
\t Ngày nay nếu các ngươi nghe tiếng Ngài’ (c.3,6–7).
Tác giả Thi Thiên nhắc nhở mọi người về những gì họ biết về Đức Chúa Trời. Đây là loại hiểu biết quan trọng nhất – hiểu biết về Chúa.
Trong bối cảnh thờ phượng, Chúa thường nói với chúng ta. Không chỉ là Đức Chúa Trời đã phán trong quá khứ. Chúa phán hôm nay. Tác giả Thi Thiên nói: ‘Ngày nay nếu các ngươi nghe tiếng Ngài…’ (c.7d).
Trong bài Thi Thiên này, chúng ta cũng thấy một loại hiểu biết quan trọng khác. Đức Chúa Trời phán rằng con người lầm lạc vì họ 'chẳng nhận biết đường lối Ta’ (c.10). Biết và làm theo đường lối của Chúa là chìa khóa để sống cuộc sống như Chúa mong muốn.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, hôm nay con quỳ gối trước Ngài và thờ phượng Ngài. Cảm ơn Ngài đã biết con và con có thể biết Ngài. Khi con nghe thấy tiếng của Chúa hôm nay, xin giúp con không cứng lòng và lạc lối. Cầu mong con biết đường lối của Ngài và vâng theo và bước vào sự an nghỉ của Ngài.
I Cô-rinh-tô 7:36-8:13
36Nếu có người nào nghĩ mình không thể xử sự một cách phải lẽ với người vợ hứa của mình, nếu tình dục mạnh, và cần kết hôn, thì hãy làm theo điều mình muốn. Hãy để họ kết hôn. Điều nầy không có tội gì. 37Nhưng nếu ai xác lập trong lòng, không bị sự bó buộc nào, biết chế ngự ước muốn, và quyết định trong lòng cứ giữ nàng như người vợ hứa thì người ấy làm một việc tốt. 38Như vậy, người kết hôn với người vợ hứa của mình là làm điều tốt; nhưng người không đi đến hôn nhân thì làm điều tốt hơn.
39Chồng còn sống bao lâu thì vợ phải ràng buộc với chồng bấy lâu. Nếu chồng qua đời, vợ được tự do kết hôn với người mình muốn, miễn là ở trong Chúa. 40Nhưng theo ý tôi, nếu cứ ở vậy thì có phước hơn. Tôi nghĩ rằng, tôi cũng có Thánh Linh của Đức Chúa Trời.
Vấn đề của cúng thần tượng
8 Liên quan đến vấn đề của cúng thần tượng, chúng ta biết rằng “tất cả chúng ta đều hiểu biết cả.” Nhưng sự hiểu biết sinh kiêu căng, còn tình yêu thương thì xây dựng. 2Nếu có ai tưởng rằng mình biết điều gì thì người ấy chưa thật sự biết như cần phải biết. 3Nhưng nếu ai yêu mến Đức Chúa Trời thì Ngài biết người ấy. 4Vậy, về vấn đề của cúng thần tượng, chúng ta biết thần tượng trong thế gian không thật sự hiện hữu, chỉ có một Đức Chúa Trời chứ không có thần nào khác. 5Mặc dù người ta cho rằng có các thần ở trên trời hay dưới đất — họ tin có nhiều “thần”, nhiều “chúa” — 6nhưng với chúng ta thì chỉ có một Đức Chúa Trời là Cha, Đấng tạo dựng muôn vật, và chúng ta sống vì Ngài; cũng chỉ có một Chúa là Đức Chúa Jêsus Christ, muôn vật nhờ Ngài mà có, chúng ta cũng nhờ Ngài mà hiện hữu.
7Nhưng không phải mọi người đều có sự hiểu biết nầy. Một số người do quá quen thuộc với thần tượng nên khi ăn của cúng tế đó, thì xem như đã thật sự cúng cho thần tượng, và lương tâm yếu đuối của họ bị ô uế. 8Thức ăn không làm cho chúng ta gần Đức Chúa Trời hơn; nếu không ăn cũng chẳng xấu, còn ăn cũng chẳng tốt hơn. 9Nhưng phải thận trọng, kẻo quyền tự do của anh em gây cớ cho người yếu đuối vấp ngã. 10Nếu một người có lương tâm yếu đuối thấy bạn, là người hiểu biết, ngồi ăn trong đền miếu thần tượng thì chẳng phải người ấy được khuyến khích ăn của cúng thần tượng sao? 11Thế thì sự hiểu biết của bạn đã làm hư mất người yếu đuối ấy, là người anh em mà Đấng Christ đã chết thay cho. 12Như vậy, khi phạm tội đối với anh em, làm tổn thương lương tâm yếu đuối của họ là bạn đã phạm tội với Đấng Christ. 13Cho nên, nếu thức ăn tạo cớ vấp phạm cho anh em, thì tôi sẽ không bao giờ ăn thịt, để khỏi tạo cớ vấp phạm cho anh em tôi.
Bình luận
Điều quan trọng nhất không phải là sự hiểu biết mà là tình yêu
Mặc dù hiểu biết là một điều tốt nhưng nó cũng tiềm ẩn những nguy hiểm. Nó có thể dẫn tới sự kiêu ngạo và sự lên mình 'biết tuốt'. ‘Nhưng sự hiểu biết sinh kiêu căng, còn tình yêu thương thì xây dựng’ (8:1b).
Hiểu biết tự nó không phải là một điều xấu. Người ta nói rằng ‘Kiến thức giống như đồ lót – có thì có ích nhưng không cần thiết phải phô trương!’ Thay vì cố gắng gây ấn tượng với người khác bằng những gì bạn biết, hãy luôn cố gắng khuyến khích và xây dựng tình yêu thương cho người khác.
Sự hiểu biết thường có thể dẫn đến sự kiêu ngạo và tự phụ: ‘Nếu có ai tưởng rằng mình biết điều gì thì người ấy chưa thật sự biết như cần phải biết’ (c.2). Điều thực sự quan trọng trong cuộc sống là kính mến Chúa và sống một cuộc đời yêu thương: ‘Nhưng nếu ai yêu mến Đức Chúa Trời thì Ngài biết người ấy’ (c.3).
Như Eugene Peterson dịch, ‘Đôi khi suy nghĩ của chúng ta có xu hướng là chúng ta cần biết câu trả lời cho mọi loại câu hỏi - nhưng thường thì tấm lòng khiêm nhường có thể giúp nhiều hơn tâm trí kiêu ngạo. Chúng ta không thực sự biết đủ cho đến khi chúng ta nhận ra rằng chỉ duy Đức Chúa Trời biết tất cả mọi sự’ (c.1b–3).
Phao-lô sử dụng ví dụ về ‘của cúng thần tượng’ (c.1,4). Người có hiểu biết biết rằng ăn đồ cúng cho thần tượng là bình thường vì thần tượng chẳng là gì: ‘nhưng với chúng ta thì chỉ có một Đức Chúa Trời là Cha, Đấng tạo dựng muôn vật, và chúng ta sống vì Ngài; cũng chỉ có một Chúa là Đức Chúa Jêsus Christ, muôn vật nhờ Ngài mà có, chúng ta cũng nhờ Ngài mà hiện hữu’ (c.6).
‘Nhưng không phải mọi người đều có sự hiểu biết nầy’ (c.7a). Lương tâm của một số người rất yếu đuối. Khi ăn đồ cúng thần tượng trước mặt người cảm thấy điều này là sai trái, chúng ta có thể khiến họ vấp phạm. Điều quan trọng không phải là sự hiểu biết vượt trội của chúng ta mà là tình yêu thương của chúng ta dành cho người khác: ‘Một số người do quá quen thuộc với thần tượng nên khi ăn của cúng tế đó, thì xem như đã thật sự cúng cho thần tượng, và lương tâm yếu đuối của họ bị ô uế’ (c.7b).
Tình yêu nhận ra rằng ‘Thế thì sự hiểu biết của bạn đã làm hư mất người yếu đuối ấy, là người anh em mà Đấng Christ đã chết thay cho. Như vậy, khi phạm tội đối với anh em, làm tổn thương lương tâm yếu đuối của họ là bạn đã phạm tội với Đấng Christ’ (c.11–12). Phao-lô viết: ‘Cho nên, nếu thức ăn tạo cớ vấp phạm cho anh em, thì tôi sẽ không bao giờ ăn thịt, để khỏi tạo cớ vấp phạm cho anh em tôi’ (c.13).
Tình yêu quan trọng hơn sự hiểu biết. Khi Chúa đo lường một người, Ngài quấn thước dây quanh trái tim chứ không phải đầu. Biết nhiều về Chúa thì không ích gì; hãy làm quen với Ngài và để Ngài lấp đầy bạn bằng tình yêu dành cho Chúa và những người khác. Nói cách khác, vấn đề không phải là bạn biết gì mà là bạn biết ai.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, tạ ơn Chúa vì mặc dù mối nguy hiểm của sự hiểu biết là sinh kiêu căng, nhưng tình yêu thương vẫn luôn gây dựng. Xin giúp con làm mọi việc vì tình yêu dành cho Chúa và tình yêu dành cho người khác
Truyền đạo 7:1-9:12
Những suy tư về cuộc đời
1Danh thơm tiếng tốt hơn dầu quý giá,
Ngày chết hơn ngày sinh.
2Đi đến nhà tang chế
Hơn là đến nhà yến tiệc,
Vì đó là điểm cuối cùng của mọi người,
Và người sống để tâm suy nghĩ.
3Buồn rầu tốt hơn vui cười,
Vì nhờ mặt buồn mà lòng được vui.
4Lòng người khôn ngoan ở trong nhà tang chế,
Còn lòng kẻ ngu dại ở trong chốn vui chơi.
5Nghe lời quở trách của người khôn ngoan
Tốt hơn nghe lời ca khen của những kẻ ngu dại.
6Vì tiếng cười của kẻ ngu dại
Giống như tiếng củi gai nổ lách tách dưới nồi.
Đó cũng là sự hư không.
7Sự áp bức khiến người khôn hóa dại,
Của hối lộ làm hư hỏng lòng người.
8Kết thúc một việc tốt hơn khởi đầu việc đó;
Tính kiên nhẫn tốt hơn tính tự cao.
9Đừng vội để cho lòng mình nổi giận,
Vì cơn giận nằm sẵn trong bụng kẻ ngu dại.
10Đừng hỏi: “Tại sao ngày trước tốt hơn bây giờ?”
Vì hỏi như vậy là chẳng khôn ngoan.
11Sự khôn ngoan đáng giá như thừa hưởng cơ nghiệp,
Và đem lại lợi ích cho những người thấy ánh mặt trời.
12Vì núp bóng sự khôn ngoan cũng như núp bóng tiền bạc;
Nhưng lợi ích của tri thức là được sự khôn ngoan gìn giữ mạng sống người nào sở hữu nó.
13Hãy suy ngẫm về công việc của Đức Chúa Trời;
Ai có thể làm cho thẳng được vật mà Ngài đã bẻ cong?
14Trong ngày thịnh vượng, hãy vui hưởng,
Trong ngày tai họa, hãy suy ngẫm;
Vì Đức Chúa Trời cho cả hai ngày ấy xảy ra
Để loài người không thể khám phá điều gì sẽ xảy đến trong tương lai.
\t
Những bí ẩn của cuộc sống
15Trong những ngày hư không của ta, ta đã thấy tất cả mọi điều:
Người công chính chết sớm, dù sống công chính;
Còn kẻ gian ác lại được sống lâu, dù sống gian ác.
16Đừng tỏ ra quá công chính,
Cũng đừng tỏ ra quá khôn ngoan;
Sao lại hủy hoại chính mình?
17Đừng gian ác quá, cũng đừng sống điên dại;
Tại sao con phải chết trước kỳ định?
18Tốt hơn, con hãy nắm giữ điều nầy
Mà cũng đừng buông tay khỏi điều kia,
Vì người kính sợ Đức Chúa Trời tránh khỏi mọi điều đó.
19Sự khôn ngoan khiến cho người khôn có sức mạnh
Hơn cả mười thủ lĩnh trong thành.
20Thật, chẳng có người công chính nào trên đất
Luôn làm điều thiện mà không bao giờ phạm tội.
21Đừng chú tâm đến mọi lời người ta nói,
Kẻo con nghe cả lời nguyền rủa của đầy tớ mình chăng!
22Vì lòng con biết rõ rằng:
Chính con đã nhiều lần nguyền rủa kẻ khác.
23Ta đã dùng sự khôn ngoan mà thử nghiệm mọi điều nầy, và ta nói:
“Ta sẽ trở nên khôn ngoan,”
Nhưng sự khôn ngoan vẫn cách xa ta.
24Điều gì xa xôi và sâu thẳm quá,
Ai có thể tìm ra được?
25Ta lại chuyên tâm tìm hiểu, khảo sát,
Và tìm kiếm sự khôn ngoan cùng nguyên lý muôn vật;
Ta nhận biết rằng gian ác là ngu xuẩn,
Dại dột là điên rồ.
26Ta tìm thấy một điều cay đắng hơn sự chết,
Đó là người đàn bà có lòng như lưới bẫy, tay như xích xiềng.
Ai sống đẹp lòng Đức Chúa Trời sẽ thoát khỏi người đàn bà ấy,
Còn kẻ có tội sẽ bị nó bắt lấy.
27Người truyền đạo nói: “Sau khi xem xét từng việc một để tìm ra nguyên lý muôn vật, đây là điều ta tìm được. 28Đó là điều ta vẫn còn tìm mà chưa tìm ra ý nghĩa:
‘Trong một nghìn người đàn ông,
Ta đã tìm được một người;
Còn trong tất cả người đàn bà,
Ta chẳng tìm được một ai cả.’
29Nhưng đây là điều duy nhất ta tìm được:
‘Đức Chúa Trời đã dựng nên con người ngay thẳng,
Nhưng chính họ đã tìm ra lắm mưu kế.’”
\t8 Ai được như người khôn ngoan?
Ai biết được lời giải của sự việc trên đời?
Sự khôn ngoan làm cho mặt mày sáng sủa
Và biến đổi nét mặt nghiêm khắc.
\t
Phải kính trọng vua
2Ta khuyên phải tuân giữ lệnh vua truyền, vì Đức Chúa Trời có thề hứa với vua. 3Đừng vội rời khỏi vua, cũng đừng dự vào âm mưu chống lại vua, vì vua có toàn quyền làm điều mình muốn. 4Lời của vua có thẩm quyền tuyệt đối, ai dám hỏi vua rằng: “Bệ hạ làm gì vậy?”
5Người tuân lệnh vua sẽ không gặp phải việc chẳng lành,
Và lòng người khôn ngoan biết được thời thế và cách ứng phó.
6Vì mọi việc đều có thời điểm và cách ứng phó,
Dù có nhiều rắc rối khó khăn đè nặng trên con người.
7Không ai biết được điều gì sẽ xảy ra;
Ai có thể nói trước được điều gì?
8Không ai có quyền trên sinh khí để cầm giữ nó lại,
Cũng không ai có quyền trên ngày chết.
Không ai được miễn trừ trong cuộc chiến đó;
Và sự gian ác không cứu được kẻ hành động gian ác.
9Ta đã thấy tất cả những điều đó khi chuyên tâm suy nghĩ về mọi việc xảy ra dưới ánh mặt trời. Có khi người nầy cai trị trên người kia, và gây cho người ấy bị tổn hại.
Những vấn đề mà trí khôn con người không thể giải thích
10Ta cũng thấy những kẻ gian ác chết và được chôn cất hẳn hoi; từ đất thánh đi ra, dân trong thành chóng quên những việc ác mà người chết đã làm. Đó cũng là sự hư không.
11Vì án phạt đối với hành động của kẻ ác không được nhanh chóng thi hành nên lòng dạ con người đầy những âm mưu gian ác. 12Dù kẻ có tội làm ác hàng trăm lần mà được sống lâu thì ta vẫn biết rằng người kính sợ Đức Chúa Trời sẽ được phước, vì người kính sợ Ngài. 13Nhưng kẻ ác sẽ chẳng được phước, cũng không được sống lâu; đời kẻ ác qua nhanh như bóng vì chúng không kính sợ Đức Chúa Trời.
14Còn có một việc hư không nầy nữa xảy ra trên đất: Có lắm người công chính gặp phải những việc như là do họ đã làm điều gian ác; lại có lắm kẻ ác gặp được những việc như là do họ đã làm điều công chính. Ta nói rằng đây cũng là sự hư không. 15Ta ca ngợi sự vui sướng, vì dưới ánh mặt trời chẳng có gì tốt cho con người hơn là ăn, uống và vui sướng. Đó là điều gắn liền với chuỗi ngày lao khổ của đời sống mà Đức Chúa Trời ban cho con người dưới ánh mặt trời.
16Ta chuyên tâm tìm hiểu sự khôn ngoan và quan sát công việc mà con người đã làm cả ngày lẫn đêm trên đất, không cho mắt mình ngơi nghỉ. 17Ta xem xét mọi công việc của Đức Chúa Trời và nhận ra rằng con người không thể khám phá những việc xảy ra dưới ánh mặt trời. Cho dù con người khó nhọc tìm kiếm cũng không khám phá nổi. Ngay cả người khôn ngoan tưởng rằng mình sẽ biết được thì cũng không thể khám phá ra.
Người khôn ngoan vui hưởng ơn Đức Chúa Trời ban
9 Ta đã chuyên tâm nghiên cứu tất cả những điều nầy, và thấy rõ rằng người công chính và khôn ngoan cùng với việc làm của họ đều ở trong tay Đức Chúa Trời; được yêu thương hay bị ghét bỏ, con người không biết được. Tất cả đều thuộc về tương lai. 2Mọi việc xảy đến cho mọi người như nhau, cùng chung một số phận:
Người công chính cũng như kẻ gian ác,
Người tốt cũng như kẻ xấu,
Người tinh sạch cũng như kẻ ô uế,
Người dâng sinh tế cũng như kẻ không dâng,
Người thiện lành cũng như kẻ tội lỗi,
Người thề nguyện cũng như kẻ không dám thề nguyện.
3Đây là thảm họa trong tất cả những gì xảy ra dưới ánh mặt trời: Vì mọi người chịu chung một số phận nên lòng dạ con người đầy dẫy điều hung ác, và sự điên rồ chiếm hữu tâm trí họ suốt đời, để rốt cuộc phải đi vào cõi chết. 4Chỉ những ai thuộc trong số những người sống mới có hi vọng, vì con chó sống còn hơn con sư tử chết!
5Người sống biết mình sẽ chết,
Nhưng kẻ chết chẳng biết gì cả;
Chẳng còn phần thưởng gì cho họ,
Vì kỷ niệm về họ đã rơi vào quên lãng.
6Ngay cả sự yêu thương, ganh ghét,
Và sự đố kỵ của họ cũng đều tiêu tan.
Họ sẽ chẳng bao giờ được dự phần gì
Trong mọi việc xảy ra dưới ánh mặt trời.
7Vậy, hãy ăn cách vui vẻ và uống rượu với lòng hớn hở, vì Đức Chúa Trời đã chấp nhận các việc làm của con. 8Hãy luôn ăn mặc như trong ngày lễ hội và đừng quên xức dầu thơm trên đầu con. 9Hãy vui sống với người vợ mà con yêu thương trọn những ngày của cuộc đời hư không đã ban cho con dưới ánh mặt trời. Vì đó là phần của con trong cuộc sống, giữa bao công lao khó nhọc mà con đã làm ra dưới ánh mặt trời, suốt những ngày hư không của con. 10Mọi việc tay con làm được, hãy làm hết sức mình; vì trong âm phủ, là nơi con đang đi đến, chẳng có công việc, kế hoạch, tri thức hay là sự khôn ngoan.
11Ta lại thấy dưới ánh mặt trời:
Không phải hễ nhanh chân là chạy giỏi,
Mạnh sức là thắng trận,
Cũng không phải hễ khôn ngoan là no đủ,
Thông sáng là giàu có,
Và khôn khéo là được ân huệ;
Vì thời thế và cơ hội đều đến cho mọi người.
12Con người không biết thời thế của mình.
Như cá mắc lưới ác nghiệt,
Như chim mắc bẫy,
Con người cũng bị mắc nạn
Lúc tai họa thình lình ập xuống họ.
Bình luận
Tìm kiếm kiến thức nhưng nhận biết những hạn chế của nó
Sự khôn ngoan và sự hiểu biết đi đôi với nhau trong sách Truyền đạo. Trí tuệ và kiến thức về cơ bản là những điều tốt:
‘Sự khôn ngoan đáng giá như thừa hưởng cơ nghiệp, và đem lại lợi ích cho những người thấy ánh mặt trời’ (7:11).
‘Sự khôn ngoan khiến cho người khôn có sức mạnh hơn cả mười thủ lĩnh trong thành’ (c.19).
'Ai được như người khôn ngoan?
Ai biết được lời giải của sự việc trên đời?
Sự khôn ngoan làm cho mặt mày sáng sủa
Và biến đổi nét mặt nghiêm khắc' (8:1).
Một ví dụ về sự khôn ngoan là người khôn ngoan biết kiềm chế tính nóng nảy của mình: ‘Đừng vội để cho lòng mình nổi giận, vì cơn giận nằm sẵn trong bụng kẻ ngu dại'(7: 9).
Tuy nhiên, tác giả Truyền đạo thừa nhận những giới hạn của sự khôn ngoan và sự hiểu biết. Thứ nhất, dù có nhiều sự khôn ngoan và tri thức đến đâu, chúng ta cũng không thể thực sự khám phá được điều gì về tương lai (c.14). Thứ hai, có mối nguy hiểm khi trở nên 'quá khôn ngoan'. Có thể có một sự khao khát không lành mạnh đối với những kiến thức xa rời Chúa và do đó trở thành một hình thức kiêu ngạo:
'Ta chuyên tâm tìm hiểu sự khôn ngoan và quan sát công việc mà con người đã làm cả ngày lẫn đêm trên đất, không cho mắt mình ngơi nghỉ. Ta xem xét mọi công việc của Đức Chúa Trời và nhận ra rằng con người không thể khám phá những việc xảy ra dưới ánh mặt trời. Cho dù con người khó nhọc tìm kiếm cũng không khám phá nổi. Ngay cả người khôn ngoan tưởng rằng mình sẽ biết được thì cũng không thể khám phá ra.’ (cv.16–17).
Dù một người có khôn ngoan, giàu có và quyền lực đến đâu thì ‘không ai có quyền trên ngày chết’ (c.8). ‘... rốt cuộc phải đi vào cõi chết' (9:3). Chúng ta không bao giờ biết khi nào cuộc sống của chúng ta sẽ kết thúc. ‘Con người không biết thời thế của mình’ (c.12).
Chỉ có Chúa mới biết mọi sự. So với Ngài thì sự khôn ngoan và hiểu biết của chúng ta rất hạn chế. Cuối cùng thì chúng ta ‘đều ở trong tay Đức Chúa Trời’ (9:1). Chúng ta nên tận hưởng cuộc sống và tận dụng tối đa thời gian ở đây. Hãy nắm lấy cuộc sống!... Chúa vui thích với niềm vui của bạn!... Hãy tận hưởng cuộc sống với người phối ngẫu bạn yêu thương mỗi ngày trong cuộc đời bấp bênh của bạn. Mỗi ngày là một món quà của Chúa… Hãy tận dụng tối đa mỗi ngày!’ (cv.7,9, MSG).
‘Mọi việc tay con làm được, hãy làm hết sức mình’ (c.10a). Đừng lãng phí cuộc sống của bạn, hãy tận dụng tối đa mọi khoảnh khắc và cơ hội.
Chúa Giê-su đã nói: ‘Sự sống đời đời là nhận biết Cha là Đức Chúa Trời duy nhất và chân thật, cùng Đức Chúa Jêsus Christ là Đấng Cha đã sai đến’ (Giăng 17:3). Đây là kiến thức quan trọng nhất mà bạn có thể có. Nó bắt đầu ngay bây giờ và tiến đến sự sống vĩnh cửu. Kiến thức này đặt mọi loại kiến thức khác vào một góc nhìn đúng đắn.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, cảm ơn Chúa vì nhận biết Chúa là khởi đầu của sự khôn ngoan. Xin Chúa giúp con tận dụng tối đa mọi cơ hội trong cuộc sống – làm bất cứ điều gì con làm với tất cả sức lực của mình. Và giúp con làm tất cả điều đó trong tình yêu.
Pippa chia sẻ
Thi Thiên 95:5 nói,
‘Biển thuộc về Ngài vì chính Ngài đã dựng nên nó;
Còn đất khô do tay Ngài nắn thành.’
Tôi có một sự tôn trọng lành mạnh (gần như sợ hãi) đối với biển và bất cứ khi nào tôi ở trên thuyền hoặc bơi dưới biển, tôi đều nói đi đọc lại câu này với chính mình: 'Biển thuộc về Ngài vì chính Ngài đã dựng nên nó.'
App
Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.
Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.
Book
Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.
- Mua từ Cửa hàng Alpha
- [Mua từ Nhà sách CLC](https://clcbookshops.com/product/bible-in-one-year-the-a-commentary-by-nicky-gumbel-hard-cover-gumbel-nicky-hodder-stoughton- 9781473677067)
Tham khảo
Lord Byron, Manfred: Một bài thơ đầy kịch tính, 1816–17.
Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Được sử dụng với sự cho phép của Nhà xuất bản Hodder & Stoughton, một công ty của Hachette Vương quốc Anh. Đã đăng ký Bản quyền. ‘NIV’ là nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Số nhãn hiệu Vương quốc Anh 1448790.
Kinh thánh được đánh dấu (MSG) được lấy từ Thông điệp. Bản quyền © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Được sử dụng dưới sự cho phép của NavPress Publishing Group.