Ngày 23

Bạn Có Chìa Khoá

Khôn ngoan Thi Thiên 14:1-7
Tân ước Ma-thi-ơ 16:1-20
Cựu Ước Sáng Thế Ký 45:1-47:12

Giới thiệu

Ngày 15 tháng 1 năm 2009, chuyến bay 1549 của US Airways đã đâm phải một đàn ngỗng khiến cả hai động cơ đều bị lỗi. Máy bay khi ấy đang trên đường bay sang New York. Thảm họa tiềm tàng đã lờ mờ xuất hiện. Không chỉ 155 người trên máy bay gặp nguy hiểm mà còn cả hàng nghìn người khác có thể đã thiệt mạng nếu máy bay đâm vào một trong những tòa nhà chọc trời của New York. Cơ trưởng Chesley Burnett ‘Sully’ Sullenberger III đã điều khiển chiếc máy bay US Airways bị tê liệt hệ thống ấy bằng toàn bộ kỹ năng và sự can đảm của mình. Anh đã thực hiện thành công việc hạ cánh khẩn cấp xuống sông Hudson. Không một hành khách nào thiệt mạng, và cũng không có bất kỳ trường hợp nào bị thương nghiêm trọng. Thị trưởng thành phố New York đã trao cho người phi công anh dũng đó - người đã cứu họ, những chiếc chìa khóa của thành phố.

Có được những chiếc chìa khoá của thành phố là một đặc ân lớn lao. Nó biểu trưng cho thẩm quyền và quyền tự do ra vào thành phố. Chìa khóa của thành phố thường được trao tặng để ghi nhận những việc tốt và vĩ đại mà ai đó đã làm cho thành phố. Trong Tân Ước, chúng ta thấy rằng Chúa Giê-su là Đấng giữ chìa khóa. Đấng Christ Phục sinh đã nói 'Ta...cầm chìa khóa của Sự chết và Âm phủ' (Khải Huyền 1:18). Chúa Giê-su mang đến sự cứu rỗi lớn lao hơn tất cả những gì con người có thể đạt được. Quyền lực mà Ngài nắm giữ cũng là quyền lực cao cả và vĩ đại nhất - Ngài nắm giữ chìa khóa của sự sống và cái chết.

Điều đáng kinh ngạc là Chúa Giê-su đã ban cho Phi-e-rơ và Hội Thánh (nghĩa là cho chúng ta) "chìa khoá vương quốc" (Ma-thi-ơ 16:19). Có nhiều Cơ Đốc nhân cảm thấy bất lực và không có bất kỳ thẩm quyền thuộc linh nào. Họ dường như không nhận ra những gì Chúa Giê-su đã ban cho họ. Bạn không phải một người bất lực hay yếu đuối. Bạn có đặc ân lớn lao vì bạn đã được Chúa trao cho "chìa khoá vương quốc".

Khôn ngoan

Thi Thiên 14:1-7

Sự ngu dại và gian ác của loài người

Thi Thiên của Đa-vít, sáng tác cho nhạc trưởng

 1Kẻ ngu dại nói trong lòng rằng: “Chẳng có Đức Chúa Trời.”
  Chúng đều đồi bại, làm những việc ghê tởm;
  Chẳng có ai làm điều lành.

 2 Đức Giê-hô-va từ trên trời nhìn xuống con cái loài người
  Để xem có ai khôn ngoan,
  Tìm kiếm Đức Chúa Trời chăng.

 3 Tất cả đều lầm lạc, cùng nhau trở nên đồi bại;
  Chẳng có ai làm điều lành,
  Dẫu một người cũng không.

 4 Phải chăng mọi kẻ gian ác đều không hiểu biết?
  Chúng ăn nuốt dân Ta khác nào ăn bánh,
  Và chẳng bao giờ kêu cầu Đức Giê-hô-va.

 5 Tại đó, chúng phải kinh hoàng khiếp sợ,
  Vì Đức Chúa Trời bênh vực dòng dõi người công chính.
 6 Lũ ác các người phá hỏng kế hoạch của người nghèo,
  Nhưng Đức Giê-hô-va là nơi nương náu của họ.

 7 Ôi, cầu xin Chúa đến từ Si-ôn giải cứu Y-sơ-ra-ên!
  Khi Đức Giê-hô-va đem con dân Ngài từ lưu đày trở về,
  Thì Gia-cốp mừng rỡ và Y-sơ-ra-ên vui vẻ!

Bình luận

Vui thoả khi được đến với Chúa

Được ban cho "chìa khoá vương quốc" (Ma-thi-ơ 16:19) nghĩa là chúng ta được đến với Đức Chúa Trời. Đây là điều Chúa Giê-su đã làm cho chúng ta. Đức Chúa Trời luôn tìm kiếm những ai "tìm kiếm" Ngài (Thi thiên 14:2). Bạn có thể tận hưởng đặc quyền được đến với Chúa Cha.

Thế nhưng, không một ai là công bình. Cả loài người đã phạm tội. Mỗi người chúng ta đều trở nên lầm lạc và đồi bại (c.1,3; trích trong Rô-ma 3: 9–12).

Đa-vít đã mô tả chung chung về sự đồi bại này (c.1b), nhưng ông cũng đưa ra hai ví dụ cụ thể như sau:

  1. Phủ nhận sự tồn tại của Chúa
     "Kẻ ngu dại nói trong lòng rằng: “Chẳng có Đức Chúa Trời" (c.1).

  2. Không giúp đỡ người nghèo
     "Lũ ác các người phá hỏng kế hoạch của người nghèo" (c. 6).

Vương quốc của Đức Chúa Trời bao gồm cả việc tìm kiếm Đức Chúa Trời và tìm kiếm công lý cho người nghèo, và đó chính là lời nhắn nhủ ở phần cuối của chương Thi Thiên này. Đa-vít kêu cầu với Đức Chúa Trời rằng: "Ôi, cầu xin Chúa đến từ Si-ôn giải cứu Y-sơ-ra-ên!" (c.7a).

Tạ ơn Chúa vì điều đó đã xảy ra. Sự cứu rỗi cho Y-sơ-ra-ên đã đến từ Si-ôn, qua chính Ngài, là Chúa Giê-su. Ngài đã sống, đã chết và đã sống lại để bạn được tha thứ, được trở nên công bình bởi huyết của Ngài và được đến với Cha (Ê-phê-sô 2:18). Giờ đây, Chúa Giê-su đang ban cho bạn chìa khóa dẫn đến vương quốc của Đức Chúa Trời.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, cảm tạ Chúa vì Ngài ban cho con sự công bình vốn không phải của con. Cảm ơn Chúa vì Ngài cho con được đến với Đức Chúa Trời. Hôm nay, Chúa ơi, con muốn tìm kiếm Ngài.

Tân ước

Ma-thi-ơ 16:1-20

Xin dấu lạ từ trời

1 Những người Pha-ri-si và Sa-đu-sê đến với Đức Chúa Jêsus, và thử Ngài bằng cách xin Ngài cho họ xem một dấu lạ từ trời. 2 Nhưng Ngài đáp: “Khi chiều tà, các ngươi bảo: ‘Thời tiết sẽ tốt, vì bầu trời đỏ.’ 3 Còn vào sáng sớm, các ngươi bảo: ‘Thời tiết mưa bão, vì bầu trời đỏ và âm u.’ Các ngươi biết phân biệt rõ sắc trời mà không phân biệt được các dấu hiệu của thời kỳ hay sao? 4 Thế hệ gian ác dâm loạn nầy tìm kiếm một dấu lạ; nhưng sẽ không có một dấu lạ nào được ban cho họ ngoài dấu lạ của Giô-na.” Rồi Ngài bỏ họ mà đi.

Men của người Pha-ri-si

5 Khi qua đến bờ bên kia, các môn đồ quên đem bánh theo. 6 Đức Chúa Jêsus phán với họ: “Hãy thận trọng và đề phòng men của người Pha-ri-si và Sa-đu-sê.” 7 Các môn đồ bàn luận với nhau và nói: “Tại vì chúng ta không đem theo bánh.” 8 Biết vậy nên Đức Chúa Jêsus phán: “Hỡi những kẻ ít đức tin, sao các con lại bàn luận với nhau về việc các con không có bánh? 9 Các con vẫn chưa hiểu sao? Các con không nhớ năm cái bánh cho năm nghìn người, và các con thu được bao nhiêu giỏ bánh thừa? 10 Hoặc bảy cái bánh cho bốn nghìn người, và các con thu được bao nhiêu giỏ bánh thừa? 11 Tại sao các con không biết rằng Ta không muốn nói về bánh? Hãy đề phòng men của người Pha-ri-si và Sa-đu-sê.” 12 Khi ấy, các môn đồ mới hiểu rằng Ngài không bảo đề phòng về men làm bánh, nhưng về sự dạy dỗ của người Pha-ri-si và Sa-đu-sê.

Sự tuyên xưng của Phi-e-rơ

13 Khi vào khu vực Sê-sa-rê Phi-líp, Đức Chúa Jêsus hỏi các môn đồ rằng: “Theo lời người ta nói thì Con Người là ai?” 14 Các môn đồ thưa: “Một số người nói là Giăng Báp-tít, một số khác nói là Ê-li, một số khác nữa thì cho là Giê-rê-mi hay là một trong các nhà tiên tri.” 15 Ngài phán rằng: “Còn các con thì nói Ta là ai?” 16 Si-môn Phi-e-rơ thưa rằng: “Thầy là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời hằng sống.” 17 Đức Chúa Jêsus phán với người: “Hỡi Si-môn, con Giô-na, phước cho con! Vì không phải thịt và máu bày tỏ điều nầy cho con, mà là Cha Ta ở trên trời. 18 Còn Ta, Ta bảo con rằng: Con là Phi-e-rơ, Ta sẽ xây dựng Hội Thánh Ta trên đá nầy, các cửa âm phủ không thắng được Hội đó. 19 Ta sẽ giao chìa khóa vương quốc thiên đàng cho con; bất cứ điều gì con buộc dưới đất cũng sẽ bị buộc ở trên trời, và bất cứ điều gì con mở dưới đất cũng sẽ được mở ở trên trời.” 20 Rồi Ngài nghiêm cấm các môn đồ nói cho ai biết Ngài là Đấng Christ.

Bình luận

Nhận lấy chìa khóa bằng đức tin

Bối cảnh cho bài giảng của Chúa Giê-su về chìa khóa của vương quốc là sự hiểu biết và nhận biết Chúa Giê-su. Giống như trong chương Thi Thiên hôm nay, Đức Chúa Trời đang tìm kiếm "ai khôn ngoan" (Thi thiên 14:2b), vì vậy Chúa Giê-su đã khá ngạc nhiên về sự thiếu hiểu biết của các môn đồ: "Các con vẫn chưa hiểu sao?... Tại sao các con không biết...?" (Ma-thi-ơ 16: 9,11).

Sau đó, cuối cùng thì cũng có Phi-e-rơ biết rằng Chúa Giê-su là "Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời hằng sống" (c.16). Chính trong bối cảnh đó, Chúa Giê-su đã trao cho Phi-e-rơ "chìa khóa" và nói rằng" "Ta sẽ xây dựng Hội Thánh Ta trên đá nầy, các cửa âm phủ không thắng được Hội đó. Ta sẽ giao chìa khóa vương quốc thiên đàng cho con; bất cứ điều gì con buộc dưới đất cũng sẽ bị buộc ở trên trời, và bất cứ điều gì con mở dưới đất cũng sẽ được mở ở trên trời" (cc.18–19).

Những lời đó của Chúa Giê-su được gửi gắm cho Phi-e-rơ. Với đức tin vững chắc như đá mà Phi-e-rơ đã bày tỏ, Chúa Giê-su sẽ xây dựng Hội Thánh của Ngài. Phi-e-rơ đã nhận được chìa khóa của vương quốc. Vào ngày Lễ Ngũ Tuần, Phi-e-rơ đã mở cánh cửa cho 3.000 người (Công vụ 2:41). Ông mở cánh cửa cho đội trưởng binh đoàn - Cọt-nây, và qua đó, là cho tất cả dân ngoại (Công vụ 10).

Nhưng không chỉ có mỗi Phi-e-rơ là người có chìa khóa của vương quốc. Sau đó, Chúa Giê-su đã ban cho các môn đồ một thẩm quyền tương tự: "Thật, Ta bảo các con, hễ điều gì các con buộc ở dưới đất cũng sẽ bị buộc ở trên trời; và điều gì các con mở ở dưới đất cũng sẽ được mở ở trên trời" (Ma-thi-ơ 18:18).

Đây là trách nhiệm và cũng là đặc ân cao cả mà Chúa Giê-su ban cho chúng ta, Hội Thánh của Ngài. Ngài trao cho chúng ta chiếc chìa khóa của vương quốc. "Ta sẽ giao chìa khóa vương quốc thiên đàng cho con; bất cứ điều gì con buộc dưới đất cũng sẽ bị buộc ở trên trời, và bất cứ điều gì con mở dưới đất cũng sẽ được mở ở trên trời" (16:19).

Chúa Giê-su nói rằng quyền lực của các cửa âm phủ sẽ "không thắng được" người có đức tin nơi Ngài (c.18). Và hơn thế nữa, Hội Thánh, được trang bị chìa khóa của vương quốc, có thể xông vào cửa âm phủ và giải thoát cho các tù nhân.

"Các cửa âm phủ" sẽ không thể chống lại Hội Thánh. Cửa là dùng để phòng thủ chứ không phải để tấn công, Hội Thánh mới chính là đang ở thế tấn công và bạn có thể yên tâm về sự chiến thắng trước hàng rào phòng thủ của kẻ thù.

Bạn có thể có được một đặc ân tuyệt vời đó là nhìn thấy người khác được tự do nhờ vào việc rao giảng tin mừng của vương quốc. Bạn sẽ cảm nhận sự vui mừng khi thấy người khác thoát khỏi chứng nghiện ma túy, nghiện rượu, tội lỗi và tất cả những ràng buộc khác. Bạn có thể mạnh dạn tiếp cận thử thách và không sợ hãi trước điều ác, vì biết rằng bạn được dự phần trong quyền năng thuộc linh đáng kinh ngạc.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, cảm ơn Chúa vì lời hứa của Ngài, rằng bất cứ điều gì con buộc dưới đất cũng sẽ bị buộc ở trên trời, và bất cứ điều gì con mở dưới đất cũng sẽ được mở ở trên trời.

Cựu Ước

Sáng Thế Ký 45:1-47:12

Giô-sép tỏ thật với anh em mình

45 Bấy giờ, Giô-sép không thể cầm lòng trước mặt các người hầu chung quanh được nữa nên ông thét lên: “Bảo mọi người ra khỏi đây đi!” Vì vậy, không ai có mặt ở đó khi Giô-sép tỏ thật với các anh em mình. 2 Ông bật khóc lớn đến nỗi những người Ai Cập và cả hoàng gia Pha-ra-ôn đều nghe. 3 Giô-sép nói với các anh em: “Tôi là Giô-sép đây! Cha tôi còn sống không?” Nhưng trước mặt ông, các anh em đều sợ hãi, không thốt nên lời.

4 Giô-sép nói: “Xin anh em hãy đến gần tôi.” Họ lại gần. Ông nói: “Tôi là Giô-sép, đứa em mà các anh đã bán sang Ai Cập đây. 5 Nhưng bây giờ, các anh đừng đau buồn và cũng đừng tự trách mình vì đã bán tôi sang đây. Vì để bảo tồn sự sống mà Đức Chúa Trời đã sai tôi đến đây trước các anh. 6 Nạn đói đã xảy ra trong xứ hai năm rồi, và sẽ còn năm năm không cày cấy, không gặt hái được nữa. 7 Đức Chúa Trời sai tôi đến đây trước để duy trì cho các anh một dòng dõi trên đất, và cứu mạng sống các anh bằng một cuộc giải cứu vĩ đại. 8 Vậy không phải các anh mà chính Đức Chúa Trời đã sai tôi đến đây. Ngài lập tôi làm cha Pha-ra-ôn, làm chúa của triều đình, và cai trị toàn cõi Ai Cập. 9 Các anh hãy mau mau trở về gặp cha tôi và thưa: ‘Giô-sép, con của cha, nói thế nầy: Đức Chúa Trời đã lập con làm chúa của toàn cõi Ai Cập. Xin cha xuống đây với con, xin đừng chậm trễ. 10 Cha sẽ cư ngụ trong đất Gô-sen và ở gần con. Cha sẽ ở với các con, các cháu của cha, bầy chiên, bầy bò cùng tất cả những gì thuộc về cha. 11 Ở đó con sẽ phụng dưỡng cha, vì còn năm năm đói kém nữa, để cha, gia đình cha, và tất cả đàn gia súc của cha không rơi vào cảnh đói khát.’ 12 Các anh và em Bên-gia-min đã thấy tận mắt là chính miệng tôi nói chuyện với các anh em đó. 13 Các anh hãy thuật cho cha nghe về mọi vinh quang của tôi tại Ai Cập cũng như những gì anh em đã thấy, rồi mau chóng đưa cha xuống đây.”

14 Nói xong, Giô-sép ôm choàng lấy Bên-gia-min, em mình, mà khóc. Bên-gia-min cũng ôm cổ anh mà khóc. 15 Rồi Giô-sép ôm hôn tất cả các anh và khóc với họ. Sau đó, anh em trò chuyện với ông.

Pha-ra-ôn sẵn sàng đón tiếp gia đình Giô-sép

16 Khi tin tức đến tai hoàng gia Pha-ra-ôn rằng: “Anh em Giô-sép đã đến,” Pha-ra-ôn và quần thần đều vui mừng. 17 Pha-ra-ôn nói với Giô-sép: “Hãy bảo anh em ngươi làm điều nầy: ‘Hãy chất đồ lên lừa và trở về xứ Ca-na-an 18 rước cha và gia đình của các ngươi xuống ở với ta. Ta sẽ ban cho các ngươi phần tốt nhất trong xứ Ai Cập, và các ngươi sẽ hưởng màu mỡ của đất.’ 19 Còn ngươi hãy nói lại với họ thế nầy: ‘Hãy đem xe từ Ai Cập về chở vợ con và rước cha các ngươi xuống đây. 20 Đừng tiếc tài sản mình, vì những gì tốt nhất của xứ Ai Cập sẽ thuộc về các ngươi.’”

21 Các con trai của Y-sơ-ra-ên đã làm đúng như thế. Giô-sép theo lệnh Pha-ra-ôn cấp xe cộ cũng như lương thực cho anh em dùng trong lúc đi đường. 22 Ông tặng cho mỗi người một bộ quần áo, còn Bên-gia-min thì ông tặng ba trăm miếng bạc và năm bộ quần áo. 23 Ông cũng gửi về cho cha mười con lừa chở đầy các vật quý nhất trong xứ Ai Cập, mười con lừa cái chở lúa mì, bánh, và lương thực để cha dùng trong lúc đi đường. 24 Rồi Giô-sép tiễn anh em mình lên đường. Ông dặn họ: “Đừng cãi cọ nhau dọc đường.”

Gia-cốp sửa soạn xuống Ai Cập

25 Các anh em từ Ai Cập trở về Ca-na-an, gặp Gia-cốp, cha mình. 26 Họ báo với ông: “Giô-sép hãy còn sống và đang cai trị toàn cõi Ai Cập!” Nhưng lòng Gia-cốp vẫn dửng dưng vì ông không tin lời họ nói. 27 Nhưng khi họ kể lại cho ông tất cả những lời Giô-sép đã nói với họ, và khi thấy xe cộ mà Giô-sép gửi về để rước mình thì tâm thần Gia-cốp, cha họ, mới hồi tỉnh. 28 Y-sơ-ra-ên nói: “Thế là đủ rồi! Giô-sép, con trai ta, vẫn còn sống. Ta sẽ đi thăm nó trước khi ta qua đời.”

Đức Chúa Trời hiện ra với Gia-cốp

46 Y-sơ-ra-ên lên đường, đem theo tất cả tài sản. Đến Bê-e Sê-ba, ông dâng sinh tế lên Đức Chúa Trời của Y-sác, cha mình. 2 Một đêm kia, Đức Chúa Trời phán với Y-sơ-ra-ên qua khải tượng. Ngài gọi: “Gia-cốp, Gia-cốp!” Y-sơ-ra-ên thưa: “Có con đây.” 3 Đức Chúa Trời phán: “Ta là Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời của thân phụ con. Đừng sợ khi xuống Ai Cập, vì tại đó Ta sẽ làm cho con trở nên một dân lớn. 4 Chính Ta sẽ xuống Ai Cập với con, và cũng chính Ta sẽ dẫn con trở về. Bàn tay Giô-sép sẽ vuốt mắt cho con.”

Gia-cốp xuống Ai Cập

5 Rồi Gia-cốp rời Bê-e Sê-ba. Các con trai Y-sơ-ra-ên tức Gia-cốp, đưa cha mình, các con trẻ và các bà vợ của họ lên các xe mà Pha-ra-ôn đã gửi về để rước cha. 6 Họ cũng mang theo súc vật và của cải đã gây dựng được tại Ca-na-an xuống Ai Cập. 7 Vậy, Gia-cốp và cả dòng dõi ông gồm con trai, cháu trai, con gái, cháu gái, cùng xuống Ai Cập.

Gia đình Gia-cốp

8 Đây là tên các con trai của Y-sơ-ra-ên, tức là Gia-cốp và dòng dõi ông, đã đến Ai Cập:
 Trưởng nam của Gia-cốp là Ru-bên.
9 Các con trai của Ru-bên là Hê-nóc, Pha-lu, Hết-rôn, và Cạt-mi.
10 Các con trai của Si-mê-ôn là Giê-mu-ên, Gia-min, Ô-hát, Gia-kin, Xô-ha, và Sau-lơ, con của người vợ Ca-na-an.
11 Các con trai của Lê-vi là:
Ghẹt-sôn, Kê-hát, và Mê-ra-ri.
12 Các con trai của Giu-đa là Ê-rơ, Ô-nan, Sê-la, Phê-rết và Xê-rách. Nhưng Ê-rơ và Ô-nan đã chết tại Ca-na-an.
Con của Phê-rết là:
Hết-rôn và Ha-mun.
13 Các con trai của Y-sa-ca là:
Thô-la, Phu-va, Gióp, và Sim-rôn.
14 Các con trai của Sa-bu-lôn là:
Sê-rết, Ê-lôn, và Gia-lê-ên.
15 Đó là các con trai và một con gái tên là Đi-na mà Lê-a sinh cho Gia-cốp tại Pha-đan A-ram. Cộng thêm các cháu thì tất cả là ba mươi ba người.
16 Các con trai của Gát là:
Xi-phi-ôn, Ha-ghi, Su-ni, Ét-bôn, Ê-ri, A-rô-đi và A-rê-li.
17 Các con trai của A-se là:
Dim-na, Dích-va, Dích-vi, và Bê-ri-a.
Em gái của họ là Sê-rách.
Các con trai của Bê-ri-a là:
Hê-be và Manh-ki-ên.
18 Đó là các con trai của Xinh-ba, người mà La-ban đã cho theo hầu Lê-a, con gái ông, sinh cho Gia-cốp. Tất cả là mười sáu người.
19 Các con trai của Ra-chên, vợ Gia-cốp, là:
Giô-sép và Bên-gia-min. 20 Giô-sép đã có con tại Ai Cập là Ma-na-se và Ép-ra-im mà Ách-nát, con gái của Phô-ti-phê-ra, thầy tế lễ thành Ôn, đã sinh cho ông.
21 Các con trai của Bên-gia-min là:
Bê-la, Bê-ke, Ách-bên, Ghê-ra, Na-a-man, Ê-hi, Rô-sơ, Mốp-bim, Hốp-bim, và A-rết.
22 Đó là các con trai mà Ra-chên sinh cho Gia-cốp. Cộng thêm các cháu, tất cả là mười bốn người.
23 Con trai của Đan là:
Hu-sim.
24 Các con trai của Nép-ta-li là:
Giát-sê-ên, Gu-ni, Giê-xe, và Si-lem.

25 Đó là các con trai của Bi-la, người mà La-ban đã cho theo hầu Ra-chên, con gái ông, sinh cho Gia-cốp. Cộng thêm các cháu, tất cả là bảy người.

26 Số người cùng Gia-cốp đi xuống Ai Cập, tức là dòng giống của ông, không kể các con dâu của Gia-cốp, là sáu mươi sáu người. 27 Các con trai của Giô-sép đã sinh tại Ai Cập là hai người. Vậy, tổng số những người thuộc gia đình Gia-cốp đi đến Ai Cập là bảy mươi người.

Giô-sép đón rước cha

28 Gia-cốp sai Giu-đa đi trước gặp Giô-sép để Giô-sép dẫn đường vào Gô-sen. Khi họ đến địa phận Gô-sen, 29 Giô-sép đã chuẩn bị sẵn xe và lên Gô-sen đón Y-sơ-ra-ên, cha mình. Vừa thấy cha, ông ôm choàng lấy cha mà khóc một hồi lâu. 30 Y-sơ-ra-ên nói với Giô-sép rằng: “Bây giờ cha có chết cũng được, vì cha đã thấy được mặt con và biết con vẫn còn sống.”

31 Giô-sép nói với các anh em và những người trong gia đình cha mình: “Tôi sẽ lên tâu cho Pha-ra-ôn hay rằng: ‘Anh em và cả gia đình cha tôi ở xứ Ca-na-an đã đến với tôi. 32 Những người nầy vốn làm nghề chăn chiên, chuyên nuôi súc vật. Họ có đem theo bầy chiên, bò và tất cả các tài sản của mình.’ 33 Vậy khi Pha-ra-ôn truyền gọi anh em và hỏi: ‘Các ngươi làm nghề gì?’ 34 thì hãy tâu: ‘Từ thuở bé đến giờ, các đầy tớ vua chỉ chuyên nghề nuôi súc vật như tổ tiên mình.’ Nói vậy để anh em có thể ở lại đất Gô-sen, vì dân Ai Cập hay ghê tởm những người chăn chiên.”

Gia đình Gia-cốp yết kiến Pha-ra-ôn. – Lập cư tại Gô-sen

47 Giô-sép đến tâu trình với Pha-ra-ôn: “Cha tôi và anh em tôi từ xứ Ca-na-an đã đến cùng với chiên, bò, và tất cả những gì họ có. Bây giờ họ đang ở tại Gô-sen.” 2 Ông chọn năm người trong số các anh em và đưa vào yết kiến Pha-ra-ôn. 3 Pha-ra-ôn hỏi: “Các ngươi làm nghề gì?” Họ thưa: “Các đầy tớ bệ hạ làm nghề chăn chiên như tổ tiên đã làm.” 4 Rồi họ thưa tiếp: “Chúng tôi đến tạm trú trong đất nầy vì ở Ca-na-an không còn đồng cỏ cho súc vật và nạn đói đã trở nên trầm trọng. Vậy, xin bệ hạ cho các đầy tớ ngài được cư ngụ tại xứ Gô-sen.”

5 Pha-ra-ôn nói với Giô-sép: “Cha ngươi và các anh em đã đến với ngươi. 6 Đất nước Ai Cập đang ở trước mặt ngươi, hãy cho cha và anh em ngươi ở nơi nào tốt nhất trong xứ nầy. Hãy cứ để họ ở đất Gô-sen. Nếu ngươi biết trong số họ ai có tài thì giao cho họ trông nom các đàn súc vật của ta.”

7 Sau đó, Giô-sép đưa cha mình là Gia-cốp vào yết kiến Pha-ra-ôn. Gia-cốp chúc phước cho Pha-ra-ôn. 8 Pha-ra-ôn hỏi Gia-cốp: “Cụ được bao nhiêu tuổi rồi?” 9 Gia-cốp đáp: “Những năm tháng phiêu bạt của tôi tổng cộng là một trăm ba mươi năm. Những năm tháng đời tôi ngắn ngủi và nhọc nhằn, không so được với cuộc đời phiêu bạt của tổ phụ tôi.” 10 Gia-cốp lại chúc phước cho Pha-ra-ôn rồi cáo biệt vua.

11 Theo lệnh Pha-ra-ôn, Giô-sép ổn định chỗ ở cho cha và anh em, cấp đất đai để họ làm sản nghiệp trong Ai Cập, tại vùng tốt nhất của xứ sở nầy, thuộc địa hạt Ram-se. 12 Giô-sép cấp lương thực cho cha, anh em và mọi người trong nhà cha, tùy theo số con cái của họ.

Bình luận

Mở ra những cánh cửa và thấy những cuộc đời được biến đổi

Alexandre Dumas từng viết: "Chỉ người đã trải qua nỗi đau khổ tột cùng mới có khả năng cảm nhận hạnh phúc tột cùng". Gia-cốp (Y-sơ-ra-ên) và gia đình ông đã phải trải qua sự đau buồn sâu sắc vô cùng. Để rồi giờ đây, họ được kinh nghiệm sự hạnh phúc tột cùng.

Đôi khi tôi cố gắng che giấu cảm xúc của mình. Còn Giô-sép, ông là người có những cảm xúc rất mãnh liệt. Khi tự tỏ thật với anh em mình, ông đã "không thể cầm lòng trước mặt các người hầu chung quanh" (45:2). Sau đó ông đã "ôm hôn tất cả các anh và khóc với họ" (c.15). Cảm xúc là một phần trong "sự sáng tạo" của Chúa dành cho chúng ta, cũng như bàn tay và lá phổi vậy. Đừng sợ thể hiện cảm xúc của bạn. Chúa Giê-su đã khóc và bày tỏ lòng thương xót Ngài một cách công khai.

Giô-sép đã hoàn toàn tha thứ cho anh em mình (c.5). Trong cuốn sách Total Forgiveness (tạm dịch: Tha Thứ Hoàn Toàn) của mình, tác giả R.T. Kendall đã nói đây là một trong những việc khó khăn nhất, nhưng cũng là vĩ đại nhất mà ông từng được yêu cầu: "Khi tôi bắt đầu tha thứ, một ơn phước bất ngờ xuất hiện: sự bình an tràn ngập trong tấm lòng tôi - sự bình an mà tôi đã không cảm nhận được trong suốt nhiều năm qua."

Giô-sép nhận biết rằng qua tất cả những khó khăn mà ông đã trải qua, ông được Đức Chúa Trời dùng để "bảo tồn sự sống" (c.5). Ba lần ông nói rằng chính Đức Chúa Trời đã sai ông đi (c.5,7–8).

Giô-sép nói: "Các anh đừng đau buồn và cũng đừng tự trách mình vì đã bán tôi sang đây. Vì để bảo tồn sự sống mà Đức Chúa Trời đã sai tôi đến đây trước các anh" (c.5).

Khi nhìn lại cuộc đời mình, tôi nhận ra rằng đã biết bao lần tôi lo lắng một cách quá mức. Giá như tôi tin cậy hoàn toàn nơi Chúa, tôi đã đỡ được rất nhiều sự rắc rối và hỗn độn. Hãy nghĩ đến việc Gia-cốp đã phải vô cùng lo lắng và đau buồn vì Giô-sép, trong khi thực tế là mọi sự đều đã nằm trong sự tể trị và kiểm soát của Đức Chúa Trời.

Chúa Giê-su nói Ngài đến để làm ứng nghiệm lời trong Cựu Ước (Ma-thi-ơ 5:17–20). Câu chuyện về Giô-sép là một ví dụ điển hình về điều này: Chúa Giê-su làm ứng nghiệm những điều mà Giô-sép đã được thấy trước. Những đau khổ và khó khăn của Giô-sép là một phần trong kế hoạch của Đức Chúa Trời để cứu dân Ngài. Để cứu dân Y-sơ-ra-ên, Đức Chúa Trời đã cho Giô-sép trở thành chúa của triều đình và cai trị toàn cõi Ai Cập (Sáng thế ký 45: 8–9).

Một trong những chìa khóa của vương quốc là nhận biết Chúa Giê-su là Đấng Cứu Rỗi của toàn thế giới - để thấy đằng sau thập tự giá là bàn tay của Đức Chúa Trời, Ngài cứu loài người qua sự thương khó của Chúa Giê-su - "một cuộc giải cứu vĩ đại" (c.7). Giờ đây, Đức Chúa Trời không chỉ cho Chúa Giê-su là "chúa của triều đình Ai Cập", mà còn là Chúa của tất cả các tạo vật.

Người hùng của chuyến bay 1549 đã cứu sống 155 người và được trao chìa khóa của New York. Giô-sép đã cứu dân Đức Chúa Trời và được phong làm chúa tể của cả Ai Cập. Chúa Giê-su đã cứu thế giới và được trao chìa khóa của vương quốc. Ngài cũng đã giao chiếc chìa khoá đó cho Hội Thánh của Ngài. Đây thật là một ơn phước tuyệt vời cho bạn.

Cầu nguyện

Con tạ ơn Chúa, vì con được sự tha thứ hoàn toàn, bởi dòng huyết của Chúa Giê-su. Xin Ngài giúp con biết tha thứ hoàn toàn cho người khác. Cảm ơn Chúa vì đây là một trong những chìa khoá của vương quốc Ngài. Nguyện xin chúng con, Hội Thánh Chúa, sẽ sử dụng chìa khoá này để mở cánh cửa Âm phủ và thả tự do cho nhiều người.

Pippa chia sẻ

Sáng Thế Ký 45:1–47:12

Sự hòa giải chỉ có thể tồn tại cùng rất nhiều sự tha thứ. Sự tha thứ của Giô-sép dành cho anh em mình là trọn vẹn - tình yêu thương che phủ vô số tội lỗi. Nếu tôi là Gia-cốp, tôi sẽ giận các con mình vì tất cả những đau khổ mà chúng đã khiến tôi phải trải qua. Nhưng Gia-cốp đã quá vui mừng khi thấy con trai yêu dấu của mình còn sống. Và họ chỉ có thể kinh ngạc trước kế hoạch giải cứu tuyệt diệu của Đức Chúa Trời.

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

Sign up now
reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

The One Year® is a registered trademark of Tyndale House Publishers. Used by permission.

Alexandre Dumas, The Count of Monte Cristo, (Wordsworth editions, 1997).

R.T. Kendall, Total Forgiveness, (Hodder & Stoughton, 2003)

Unless otherwise stated, Scripture quotations taken from the Holy Bible, New International Version Anglicised, Copyright © 1979, 1984, 2011 Biblica, formerly International Bible Society. Used by permission of Hodder & Stoughton Publishers, an Hachette UK company. All rights reserved. ‘NIV’ is a registered trademark of Biblica. UK trademark number 1448790.

Scripture quotations marked (AMP) taken from the Amplified® Bible, Copyright © 1954, 1958, 1962, 1964, 1965, 1987 by The Lockman Foundation. Used by permission. (www.Lockman.org)

Scripture marked (MSG) taken from The Message. Copyright © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Used by permission of NavPress Publishing Group.

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more