Ngày 248

Làm thế nào để bạn trở nên hữu ích cho Chúa?

Khôn ngoan Thi Thiên 105:23-36
Tân ước II Cô-rinh-tô 7:2-16
Cựu Ước Ê-sai 5:8-8:10

Giới thiệu

Pippa và tôi vừa từ bệnh viện về nhà. Sáng sớm hôm đó, mẹ tôi qua đời vì cơn đau tim khi đang ngồi làm việc tại bàn làm việc. Bà đã sáu mươi chín tuổi.

Tôi đang ở trong trạng thái sốc và rối loạn trong lòng. Tôi ra khỏi nhà đi dạo để hít thở không khí trong lành và nghĩ rằng người duy nhất tôi thực sự muốn gặp là Sandy Millar – mục sư và cũng là bạn của chúng tôi.

Đúng lúc đó, tôi ngước lên và nhận ra xe của ông đang tiến tới. Ông vừa nghe tin và đã lái xe thẳng đến gặp chúng tôi. Chúa đã dùng sự xuất hiện của Sandy ngày hôm đó để mang đến cho chúng tôi niềm an ủi và khích lệ lớn lao.

Trong đoạn Tân Ước hôm nay, chúng ta đọc rằng sự xuất hiện của Tít được Đức Chúa Trời dùng để mang đến cho Phao-lô niềm an ủi và khích lệ lớn lao khi Phao-lô ở trong tình trạng bối rối, kiệt sức, áp bức, hoạn nạn, tranh chiến và sợ hãi: ‘Nhưng Đức Chúa Trời, Đấng an ủi kẻ ngã lòng, đã an ủi tôi khi sai Tít đến' (II Cô-rinh-tô 7: 6).

Sự xuất hiện của Tít thậm chí còn mang lại sự khích lệ hơn nữa vì ông mang tin tức về việc người Cô-rinh-tô đã hữu ích cho Đức Chúa Trời như thế nào. Kết quả là Phao-lô 'càng vui mừng hơn nữa' (c.7).

Dù những điều ảm đạm có thể xuất hiện, Đức Chúa Trời dường như luôn dấy lên những người trở thành những công cụ ‘hữu dụng cho chủ và sẵn sàng cho mọi việc lành’ (II Ti-mô-thê 2:21). Làm thế nào bạn và tôi có thể hữu ích cho Chúa?

Khôn ngoan

Thi Thiên 105:23-36

23Bấy giờ, dân Y-sơ-ra-ên cũng đến Ai Cập;
   Gia-cốp kiều ngụ trong xứ Cham.
  24Đức Giê-hô-va làm cho con dân Ngài thêm nhiều,
   Khiến họ mạnh hơn kẻ thù của họ.
  25Ngài khiến người Ai Cập trở lòng ghen ghét dân Chúa,
   Lập mưu hại các đầy tớ Ngài.

  26Ngài sai đầy tớ Ngài là Môi-se
   Và A-rôn mà Ngài đã tuyển chọn.
  27Trong xứ Cham,
   Hai người thi hành các dấu lạ và phép mầu của Ngài.
  28Ngài giáng bóng tối và làm cho xứ tối tăm,
   Nhưng chúng vẫn không nghe lời Ngài.
  29Ngài biến nước sông thành máu,
   Và giết chết cá của chúng.
  30Đất sinh ra ếch nhái nhiều lúc nhúc,
   Nhảy vào tận phòng ngủ của vua.
  31Ngài phán, liền có ruồi mòng bay đến,
   Và muỗi đầy dẫy khắp xứ.
  32Ngài giáng mưa đá thay vì ban mưa,
   Và sai lửa đốt cháy cả xứ.
  33Ngài cũng phá hủy vườn nho và cây vả,
   Bẻ gãy cây cối trong xứ chúng.
  34Ngài phán, châu chấu liền bay đến
   Còn cào cào thì vô số,
  35Chúng cắn phá tất cả các loại cây cỏ trong xứ,
   Và phá hoại hoa mầu của đất.
  36Ngài cũng giết tất cả con đầu lòng trong xứ,
   Tức là tinh hoa của sức lực chúng.

Bình luận

Hãy sẵn sàng để dẫn đầu

Đôi khi bạn có cảm thấy mình đang ở trong vùng đất khô cằn thuộc linh tại nơi làm việc, thành phố hoặc thậm chí cả quốc gia của bạn không?

Tác giả Thi thiên nhớ lại một trong những thời kỳ ảm đạm nhất đối với dân Chúa. Chúa đã ban phước cho dân Ngài 'thêm nhiều' (c.24). Nhưng sự thành công của họ khiến họ bị ghét bỏ (c.25a). Kẻ thù của họ âm mưu chống lại họ (c.25b). ‘Ngài khiến người Ai Cập trở lòng ghen ghét dân Chúa, lập mưu hại các đầy tớ Ngài’ (c.25).

Dân Chúa bị áp bức và làm nô lệ. Họ đang ở trong ‘xứ Cham’ (c.27). Nhưng Đức Chúa Trời đã ‘sai đầy tớ Ngài là Môi-se và A-rôn mà Ngài đã tuyển chọn’ (c.26). Đức Chúa Trời đã chọn Môi-se và A-rôn. Họ đáp lại lời kêu gọi lãnh đạo (phải thừa nhận là rất miễn cưỡng trong trường hợp của Môi-se). Họ đã thực hiện những dấu kỳ phép lạ và giải phóng dân Chúa: ‘Hai người thi hành các dấu lạ và phép mầu của Ngài’ (c.27).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, khi con nhìn vào đất nước chúng con và tình trạng của Hội thánh, con kêu cầu Ngài hãy dấy lên những người như Môi-se và A-rôn để dẫn dắt dân Ngài ra khỏi vùng đất khô cằn thuộc linh.

Tân ước

II Cô-rinh-tô 7:2-16

Phao-lô được an ủi bởi người Cô-rinh-tô

2Hãy dành cho chúng tôi một chỗ trong lòng anh em. Chúng tôi đã không xử bất công với ai, không làm thiệt hại ai, không lợi dụng ai. 3Tôi không nói điều nầy để lên án anh em, vì trước đây tôi đã nói rằng anh em luôn ở trong lòng tôi, cùng chết cùng sống với nhau. 4Tôi rất tin tưởng anh em và rất tự hào về anh em. Tôi được tràn ngập niềm an ủi và chan chứa niềm vui giữa mọi hoạn nạn. 5Vì khi đến Ma-xê-đô-ni-a, thể xác chúng tôi chẳng được an nghỉ chút nào, khốn khó vây quanh chúng tôi — tranh chiến bên ngoài, sợ hãi bên trong. 6Nhưng Đức Chúa Trời, Đấng an ủi kẻ ngã lòng, đã an ủi tôi khi sai Tít đến; 7không chỉ bởi việc Tít đến mà thôi, nhưng còn bởi sự an ủi mà anh ấy đã nhận từ nơi anh em nữa. Anh ấy đã nói với chúng tôi về sự mong đợi, nỗi lo buồn, và lòng nhiệt thành của anh em dành cho tôi, khiến tôi càng vui mừng hơn nữa.

Sự đau buồn theo ý Đức Chúa Trời

8Nếu bức thư của tôi có làm cho anh em đau buồn thì tôi cũng không hối tiếc. Mà nếu trước đó tôi có hối tiếc — vì tôi thấy bức thư ấy đã làm cho anh em đau buồn, dù chỉ trong ít lâu — 9thì bây giờ tôi lại vui mừng. Tôi vui không phải vì anh em đã đau buồn, mà vì sự đau buồn của anh em đã đem lại sự ăn năn. Thật, anh em đã đau buồn theo ý Đức Chúa Trời; như thế, chúng tôi không gây thiệt hại gì cho anh em cả. 10Vì sự đau buồn theo ý Đức Chúa Trời sinh ra sự ăn năn để được cứu rỗi; điều nầy không có gì phải hối tiếc; nhưng sự đau buồn theo thế gian thì dẫn đến sự chết. 11Vậy, anh em hãy xem, sự đau buồn theo ý Đức Chúa Trời đã sinh ra trong anh em lòng nhiệt thành như thế nào! Không những thế mà cả sự cố gắng thanh minh, phẫn nộ, sợ sệt, mong đợi, sốt sắng, sửa phạt nữa! Anh em đã chứng tỏ cho mọi người rằng mình không có lỗi trong việc đó. 12Thật vậy, nếu tôi đã viết thư cho anh em, đó không phải vì kẻ làm sai trái, cũng không phải vì người bị đối xử sai trái, nhưng để lòng nhiệt thành của anh em đối với chúng tôi được bày tỏ cho anh em trước mặt Đức Chúa Trời. 13Đó là điều an ủi chúng tôi.
 Ngoài niềm an ủi đó, chúng tôi còn được vui mừng hơn nữa bởi niềm vui của Tít, vì tất cả anh em đã làm cho tâm trí anh ấy được thanh thản. 14Nếu tôi có đôi chút tự hào về anh em với Tít thì tôi cũng không xấu hổ, vì như những gì chúng tôi đã nói với anh em là chân thật, sự tự hào của chúng tôi trước mặt Tít cũng được chứng tỏ là chân thật. 15Và tình yêu thương của Tít đối với anh em càng thắm thiết hơn, khi anh ấy nhớ đến sự vâng lời của tất cả anh em cùng với sự sợ sệt, run rẩy khi anh em đón tiếp anh ấy. 16Tôi vui mừng vì có thể hoàn toàn tin cậy anh em.

Bình luận

Hãy đến với Chúa khi gặp khó khăn

Đôi khi trong cuộc sống, chúng ta đụng phải một bức tường đau đớn và khốn khổ. Nó áp đảo chúng ta. Nó có thể đến từ sự mất mát, sự cắt giảm nhân sự, bệnh tật, thất vọng hoặc các trường hợp khác ngoài tầm kiểm soát của chúng ta. Nó thậm chí có thể, như trường hợp của người Cô-rinh-tô, do tội lỗi hoặc sai lầm của chính chúng ta gây ra.

Điều quan trọng là cách bạn đối mặt. Đối với một số người, những lúc như thế này khiến họ rời xa Chúa. Đối với những người khác, như người Cô-rinh-tô, những khó khăn tạo nên họ. Nỗi đau khổ của họ đã đưa họ đến với Chúa. Nó biến đổi họ thành một dân mà Chúa có thể sử dụng một cách mạnh mẽ.

Phao-lô là người được Đức Chúa Trời sử dụng rất nhiều. Nhưng đó không phải là một chuyến đi suôn sẻ; đó không phải con đường được trải thảm đỏ. Phao-lô không đi khắp nơi chuốc lấy rắc rối cho mình. Ông viết: ‘Chúng tôi đã không xử bất công với ai, không làm thiệt hại ai, không lợi dụng ai’ (c.2). Tuy nhiên, ông tiếp tục nói về 'mọi hoạn nạn' (c.4). Ông viết về những cuộc 'tranh chiến bên ngoài’ và những nỗi 'sợ hãi bên trong' (c.5).

Phao-lô yêu mến người Cô-rinh-tô (c.3–4a). Mặc dù tình yêu của Phao-lô dành cho họ không phải lúc nào cũng được đáp lại nhưng nó mang lại cho ông niềm vui to lớn khi được đáp lại. Khi nghe Tít nói về sự mong chờ, nỗi buồn sâu sắc và sự quan tâm nồng nhiệt của người Cô-rinh-tô dành cho ông, điều đó ‘khiến tôi [Phao-lô] càng vui mừng hơn nữa’ (c.7).

Phao-lô đã can đảm đối chất với họ trong một lá thư. Ban đầu điều đó khiến họ bị tổn thương (c.8) – kiểu đối chất này thường gây ra điều đó. Lúc đầu, Phao-lô hối hận vì đã viết bức thư nhưng may mắn thay người Cô-rinh-tô đã có phản hồi đúng đắn. Những điều đó đã kéo họ đến gần Chúa hơn. Tất cả chúng ta đều có lúc nóng lúc lạnh. Vua Đa-vít tin kính đã phạm tội rất nặng (II Sa-mu-ên 11 và 12). Ngay cả sứ đồ vĩ đại Phi-e-rơ cũng mắc sai lầm. Tuy nhiên, điều quan trọng là cách bạn phản ứng như thế nào.

‘Tôi vui không phải vì anh em đã đau buồn, mà vì sự đau buồn của anh em đã đem lại sự ăn năn… điều nầy không có gì phải hối tiếc; nhưng sự đau buồn theo thế gian thì dẫn đến sự chết’ (II Cô-rinh-tô 7:9–10).

Loại đau buồn sai trái, tiêu biểu là Sau-lơ trong Cựu Ước và Giu-đa Ích-ca-rốt, không dẫn đến sự ăn năn mà đúng hơn là dẫn đến cái chết: ‘sự đau buồn theo thế gian thì dẫn đến sự chết’ (c.10c). Người Cô-rinh-tô, giống như Vua Đa-vít (xem Thi Thiên 51) và sứ đồ Phi-e-rơ, đã phản ứng một cách đúng đắn.

‘Còn bây giờ chẳng phải là một điều tuyệt vời hay sao khi thử thách khiến anh em gần Chúa hơn? Anh em sống động hơn, quan tâm hơn, nhạy bén hơn, kính sợ hơn, có tình người hơn, nhiệt thành và có trách nhiệm hơn' (dịch từ bản dịch MSG II Cô-rinh-tô 7:11).

Tít đã chứng kiến sự biến đổi trong đời sống của họ nhờ phản ứng của họ trước nỗi đau khổ. Ông rất hồ hởi về điều đó. Bản thân Tít như được hồi sinh và tươi mới trở lại nhờ mọi điều người Cô-rinh-tô đã làm cho ông.

Ông không thể ngừng nói với Phao-lô về họ: ‘Và tình yêu thương của Tít đối với anh em càng thắm thiết hơn, khi anh ấy nhớ đến sự vâng lời của tất cả anh em cùng với sự sợ sệt, run rẩy khi anh em đón tiếp anh ấy. Tôi vui mừng vì có thể hoàn toàn tin cậy anh em’ (c.15–16).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, tạ ơn Chúa vì khi con hướng về Chúa trong lúc khó khăn, Chúa biến đổi con và làm cho con trở nên tươi mới, quan tâm, nhạy cảm, tôn kính, yêu thương, đam mê, có trách nhiệm và hữu ích hơn đối với Chúa.

Cựu Ước

Ê-sai 5:8-8:10

  10Hãy bàn thảo chiến lược, nhưng nó sẽ bị phá vỡ;
   Hãy đưa ra kế hoạch, nhưng nó sẽ không đứng vững, ### Kết án những bất công trong xã hội

  8Khốn cho những kẻ thêm nhà vào nhà,
   Thêm ruộng vào ruộng,
  Cho đến khi chẳng còn chỗ trống nào,
   Và các ngươi sống một mình giữa xứ!
9Đức Giê-hô-va vạn quân phán vào tai tôi:
  “Thật, có nhiều nhà sẽ bị bỏ hoang,
   Những nhà lớn và đẹp ấy sẽ không có người ở!
  10Một vườn nho khoảng bốn héc-ta
   Chỉ sản xuất được hai mươi hai lít rượu nho;
  Hai trăm hai mươi lít hạt giống
   Chỉ được hai mươi hai lít lúa.”

  11Khốn cho kẻ dậy sớm
   Để chạy theo rượu,
  Nấn ná mãi đến chiều tối
   Để rượu nung đốt họ!
  12Trong các yến tiệc của họ,
   Có đàn hạc, đàn lia, trống nhỏ, sáo và rượu;
  Nhưng họ không lưu ý đến công việc Đức Giê-hô-va,
   Cũng chẳng nhìn xem việc tay Ngài làm.
  13Vì vậy, dân Ta phải bị lưu đày vì thiếu hiểu biết;
  Người quyền quý của họ phải chịu đói,
   Còn quần chúng phải chịu khát.

  14Bởi thế, âm phủ mở rộng lòng tham muốn của nó
   Và há miệng rộng vô cùng;
  Người danh giá và quần chúng,
   Kẻ hay cãi cọ và kẻ say sưa, đều rơi xuống đó.
  15Loài người bị khuất phục, con người bị hạ thấp;
   Con mắt kẻ ngạo mạn bị hạ xuống.
  16Nhưng Đức Giê-hô-va vạn quân được tôn cao khi phán quyết,
   Đức Chúa Trời là Đấng Thánh bày tỏ chính Ngài là thánh trong sự công chính.
  17Bấy giờ, những chiên con sẽ ăn cỏ như trong đồng cỏ mình,
   Những người tạm cư sẽ ăn nơi đổ nát của kẻ giàu.

  18Khốn cho kẻ dùng dây dối trá kéo sự gian ác,
   Như dùng cáp kéo xe mà lôi kéo tội lỗi.
  19Họ nói: “Xin vội vã và nhanh chóng thực hiện công việc Ngài,
   Để chúng tôi được thấy!
  Xin chương trình của Đấng Thánh Y-sơ-ra-ên được thực thi, được thành tựu
   Để chúng tôi được biết!”

  20Khốn cho những kẻ bảo ác là thiện,
   Bảo thiện là ác;
  Lấy tối làm sáng,
   Lấy sáng làm tối;
  Lấy đắng làm ngọt,
   Lấy ngọt làm đắng.
  21Khốn cho những kẻ coi mình là khôn ngoan,
   Và tự cho mình là thông sáng!
  22Khốn cho những tên bợm rượu,
   Và bọn chuyên pha chế các thức uống say!
  23Khốn cho những kẻ vì nhận hối lộ mà xưng công chính cho kẻ có tội,
   Và tước đoạt sự công chính của người công chính!

Cuộc xâm lăng của ngoại bang được báo trước

  24Vì thế, như lưỡi lửa thiêu nuốt rơm rạ,
   Và cỏ khô tiêu tan trong ngọn lửa,
  Thì gốc rễ của họ sẽ mục nát
   Và nụ hoa của họ cũng bay đi như tro bụi;
  Vì họ đã loại bỏ luật pháp của Đức Giê-hô-va vạn quân,
   Và xem thường lời của Đấng Thánh Y-sơ-ra-ên.

  25Do đó, Đức Giê-hô-va đã nổi cơn thịnh nộ với dân Ngài.
   Ngài giơ tay chống lại họ và đánh phạt họ,
   Núi non đều rung chuyển.
  Xác chết của họ như rác rưởi giữa đường phố.
   Dù vậy, cơn thịnh nộ Ngài chưa nguôi,
   Và tay Ngài còn giơ ra.

  26Ngài sẽ dựng một ngọn cờ cho các dân tộc xa xôi,
   Và thổi còi kêu gọi chúng từ tận cùng cõi đất;
   Nầy, chúng vội vã và nhanh chóng chạy đến!
  27Không ai trong chúng mệt mỏi hay vấp ngã,
   Không ai ngủ gật hay ngủ mê,
  Không ai cởi dây thắt lưng
   Hay bị đứt dây giày.
  28Mũi tên của chúng mài nhọn,
   Tất cả cung đều giương lên;
  Vó ngựa cứng như đá lửa,
   Bánh xe như gió lốc.
  29Tiếng gầm của chúng như sư tử,
   Chúng rống như sư tử tơ;
  Chúng sẽ gầm gừ và bắt mồi đem đi,
   Không ai giải cứu được.
  30Ngày ấy, sẽ có tiếng gầm chống lại chúng,
   Như tiếng sóng biển ầm ầm;
  Nếu ai nhìn vào xứ chỉ thấy tối tăm và tai họa,
   Ánh sáng bị mây mù làm cho tối tăm.

Đức Chúa Trời kêu gọi Ê-sai làm nhà tiên tri

6 Vào năm vua Ô-xia băng hà, tôi thấy Chúa ngự trên ngai rất cao, vạt áo của Ngài đầy dẫy đền thờ. 2Các sê-ra-phim đứng chầu quanh Ngài. Mỗi vị có sáu cánh: hai cái che mặt, hai cái che chân, và hai cái dùng để bay. 3Các sê-ra-phim cùng nhau tung hô rằng:
  “Thánh thay, thánh thay, thánh thay là Đức Giê-hô-va vạn quân!
  Khắp đất đầy dẫy vinh quang Ngài!”
4Tiếng tung hô ấy vang dội làm cho các trụ cửa nơi ngưỡng cửa rung chuyển, và đền thờ đầy dẫy khói. 5Tôi liền kêu lên: “Khốn cho tôi! Tôi chết mất! Vì tôi là người có môi ô uế ở giữa một dân có môi ô uế, bởi mắt tôi đã thấy Vua, tức là Đức Giê-hô-va vạn quân!”
6Bấy giờ, một trong các sê-ra-phim bay đến tôi, trong tay cầm than lửa đỏ đã dùng kẹp gắp từ bàn thờ. 7Vị ấy đưa than lửa đỏ chạm vào miệng tôi, và nói: “Đây, cái nầy đã chạm đến môi ngươi, lỗi ngươi đã được xóa rồi, tội ngươi được tha rồi.”
8Lúc ấy, tôi nghe tiếng Chúa phán: “Ta sẽ sai ai đi? Ai sẽ đi cho chúng ta?” Tôi thưa: “Có con đây, xin Chúa sai con!” 9Ngài phán: “Hãy đi và nói với dân nầy rằng:
  ‘Hãy nghe để mà nghe,
   Nhưng các ngươi sẽ chẳng hiểu gì;
  Hãy xem để mà xem,
   Nhưng các ngươi sẽ chẳng thấy chi.’
  10Hãy làm cho dân ấy tối dạ,
   Nặng tai, nhắm mắt;
  Kẻo mắt họ thấy được,
   Tai họ nghe được,
  Lòng họ hiểu được,
   Rồi họ trở lại và được chữa lành chăng!”
11Tôi hỏi: “Lạy Chúa, cho đến bao giờ?” Chúa trả lời:
  “Cho đến khi các thành bị bỏ hoang,
   Không có dân cư,
  Nhà không có người ở,
   Và đất đai trở nên hoang vu hoàn toàn;
  12Cho đến khi Đức Giê-hô-va dời dân đi xa,
   Và nhiều nơi trong xứ trở nên điêu tàn.
  13Cho dù một phần mười còn lại trong số họ
   Sẽ bị thiêu nuốt;
  Nhưng, như khi người ta đốn cây thông, cây sồi còn chừa gốc,
   Thì giống thánh là gốc của nó.”

Lời tiên tri về Em-ma-nu-ên

7 Vào thời trị vì của A-cha, con Giô-tham, cháu Ô-xia, vua nước Giu-đa, thì vua nước A-ram là Rê-xin và vua Y-sơ-ra-ên là Phê-ca, con Rê-ma-lia, kéo quân lên đánh thành Giê-ru-sa-lem nhưng không thể chiếm được. 2Khi nhà Đa-vít được báo tin rằng: “A-ram đã liên minh với Ép-ra-im,” thì lòng vua A-cha và dân chúng rúng động như cây rừng lung lay trước gió.
3Đức Giê-hô-va phán với Ê-sai: “Con hãy cùng con trai của con là Sê-a Gia-súp ra đón A-cha tại cuối kênh dẫn nước hồ trên, nằm trên đường cái dẫn đến cánh đồng thợ giặt. 4Con hãy nói với A-cha rằng: ‘Hãy thận trọng và giữ yên lặng, đừng sợ và chớ sờn lòng vì hai đầu que củi chỉ còn khói, tức là cơn giận dữ của Rê-xin, vua A-ram, và của con trai Rê-ma-lia. 5Vì A-ram cùng với Ép-ra-im và con trai của Rê-ma-lia mưu tính hại vua, và nói rằng: 6Chúng ta hãy lên đánh Giu-đa, xé nó ra từng mảnh, phân chia nó cho chúng ta, và lập một vua giữa nó tức là con trai của Ta-bê-ên.’ 7Chúa là Đức Giê-hô-va phán:
  ‘Mưu ấy không thành,
   Việc đó không xảy ra!
  8Vì đầu của A-ram là Đa-mách,
   Đầu của Đa-mách là Rê-xin.
 (Trong sáu mươi lăm năm nữa, Ép-ra-im sẽ bị hủy diệt, không còn được kể là một dân.)
  9Đầu của Ép-ra-im là Sa-ma-ri,
   Đầu của Sa-ma-ri là con của Rê-ma-lia.
  Nếu các ngươi không tin chắc,
   Sẽ không thể đứng vững được.’”

Dấu lạ cho A-cha

10Đức Giê-hô-va lại phán với A-cha: 11“Hãy xin Giê-hô-va Đức Chúa Trời của con ban một dấu lạ, hoặc dưới vực sâu hoặc trên trời cao.” 12Nhưng A-cha thưa: “Con sẽ không xin và cũng không dám thử Đức Giê-hô-va.” 13Ê-sai nói: “Nầy, nhà Đa-vít hãy nghe đây! Có phải các ngươi cho rằng làm phiền người ta là việc nhỏ, mà nay lại muốn làm phiền Đức Chúa Trời ta nữa sao? 14Vì vậy, chính Chúa sẽ ban cho các ngươi một dấu lạ: Nầy, một trinh nữ sẽ mang thai, sinh một con trai và đặt tên là Em-ma-nu-ên. 15Con trẻ ấy sẽ ăn mỡ sữa và mật, cho đến khi biết bỏ điều dữ và chọn điều lành. 16Vì trước khi con trẻ ấy biết bỏ điều dữ chọn điều lành thì đất nước của hai vua mà ngươi sợ sẽ bị bỏ hoang. 17Đức Giê-hô-va sẽ giáng trên ngươi, trên dân tộc ngươi và trên hoàng gia những ngày tai họa chưa từng có kể từ ngày Ép-ra-im tách khỏi Giu-đa, đó là Ngài sẽ sai vua A-si-ri đến.”
18Trong ngày ấy, Đức Giê-hô-va sẽ thổi còi gọi ruồi ở tận cùng các sông Ai Cập, và gọi ong ở đất A-si-ri đến. 19Chúng sẽ đến đậu trong tất cả các thung lũng sâu, các vách đá, các kẽ đá, trong mọi bụi gai và đồng cỏ.
20Trong ngày ấy, Chúa sẽ dùng dao cạo thuê bên kia sông, tức là vua A-si-ri, để cạo đầu và lông chân các ngươi, và cắt bỏ cả râu nữa.
21Đến lúc ấy, mỗi người chỉ có thể nuôi một con bò cái tơ và hai con chiên. 22Nhưng chúng sản xuất sữa dư dật nên người ta sẽ ăn mỡ sữa, vì tất cả những ai còn sót lại trong xứ thì sẽ nuôi mình bằng mỡ sữa và mật.
23Đến lúc ấy, tất cả những nơi trồng được một nghìn gốc nho, đáng giá một nghìn miếng bạc, sẽ mọc đầy những gai góc và bụi rậm. 24Ai muốn vào đó phải đem theo cung tên, vì cả xứ chỉ toàn là gai góc và bụi rậm. 25Các ngươi cũng không còn đến các ngọn đồi mà mình đã cày xới nữa vì sợ gai góc và bụi rậm; nhưng đó sẽ là nơi để thả bò và chỗ cho chiên giẫm nát.

Lời tiên tri về ngày của Đấng Mê-si-a

8 Đức Giê-hô-va phán bảo tôi: “Hãy lấy một tấm bảng lớn, và viết trên đó bằng chữ của con người: ‘Ma-he Sa-la Hát Bát.’” 2Tôi đem theo các nhân chứng đáng tin cậy là thầy tế lễ U-ri và Xa-cha-ri, con của Giê-bê-rê-kia. 3Sau đó, tôi đến với nữ tiên tri, rồi nàng thụ thai và sinh một con trai. Đức Giê-hô-va bảo tôi: “Hãy đặt tên nó là Ma-he Sa-la Hát Bát; 4vì trước khi đứa trẻ biết gọi: ‘Cha ơi!’, ‘Mẹ ơi!’ thì vua A-si-ri sẽ đến lấy đi tài sản của Đa-mách và chiến lợi phẩm ở Sa-ma-ri.”
5Đức Giê-hô-va lại phán với tôi lần nữa rằng: 6“Vì dân nầy đã khước từ dòng nước êm dịu của Si-lô-ê, và run sợ trước mặt Rê-xin cùng con trai của Rê-ma-lia; 7cho nên, Chúa sẽ khiến nước Sông Cái chảy cuồn cuộn trên họ, tức là vua A-si-ri với tất cả vinh quang của vua. Dòng nước ấy sẽ dâng lên khỏi lòng sông, tràn ngập tất cả các bờ, 8chảy vào Giu-đa, chảy tràn lan và ngập đến tận cổ. Hỡi Em-ma-nu-ên, cánh nó dang ra che phủ cả xứ ngươi!”

  9Hỡi các dân, hãy liên kết và bị đập tan!
   Hỡi tất cả các miền đất xa xăm, hãy lắng tai!
  Hãy nai nịt, và bị đập tan;
   Hãy nai nịt, và bị đập tan!
   Vì Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta.

Bình luận

Đáp lại lời kêu gọi của Chúa và nói: ‘Con sẽ đi’

Khi nhìn quanh thế giới ngày nay, chúng ta thấy nhiều quốc gia đang trong thời kỳ tuyệt vọng. Đoạn kinh thánh này nói về một quốc gia đầy rẫy sự bất công.

Các nhà lãnh đạo ‘chẳng còn chỗ trống nào, và các ngươi sống một mình giữa xứ... có nhiều nhà sẽ bị bỏ hoang, những nhà lớn và đẹp ấy sẽ không có người ở… Một vườn nho khoảng bốn héc-ta chỉ sản xuất được hai mươi hai lít rượu nho; Hai trăm hai mươi lít hạt giống chỉ được hai mươi hai lít lúa’ (5:8–10).

Trong khi đó, các nhà lãnh đạo đảm bảo 'yến tiệc của họ có đàn hạc, đàn lia, trống nhỏ, sáo và rượu' trong khi dân thường 'chịu đói' và 'chịu khát'. Các nhà lãnh đạo của họ gọi ác là thiện và thiện là ác (c.8–22).

Nhưng Ê-sai có thẩm quyền gì để nói với xã hội theo cách này? Trong thời kỳ đen tối của lịch sử Y-sơ-ra-ên, Đức Chúa Trời đã kêu gọi ông. Ông mô tả khải tượng ông có vào khoảng năm 740 trước Công nguyên, vào năm Vua Ô-xia băng hà (6:1):

1. Ông đã gặp Chúa

Ê-sai mô tả cảm giác choáng ngợp về sự hiện diện của Chúa – sự uy nghi, thánh khiết, vinh quang và quyền năng của Ngài (c.1–4). Những từ khóa là ‘Tôi thấy Chúa’ (c.1). Chìa khóa cho sự kêu gọi của ông không chỉ là một trải nghiệm thú vị; đó là một cuộc gặp gỡ thay đổi cuộc đời.

*2. Ông đã được thánh hóa

Ê-sai nhìn thấy sự thánh khiết của Đức Chúa Trời và nói: ‘Khốn cho tôi... tôi là người có môi ô uế ở giữa một dân có môi ô uế, bởi mắt tôi đã thấy Vua, tức là Đức Giê-hô-va vạn quân!’ (c.5). Càng đến gần ánh sáng, tội lỗi của bạn càng lộ ra.

Nhưng rồi Chúa chủ động chỉ ông cách để thanh tẩy tội lỗi: ‘Đây, cái nầy đã chạm đến môi ngươi, lỗi ngươi đã được xóa rồi, tội ngươi được tha rồi’ (c.7).

Chính nhờ thập tự giá của Đấng Christ mà bạn trở nên vô tội và tội lỗi của bạn được chuộc. Bạn không còn ngập trong cảm giác tội lỗi, nhưng giờ đây, bạn cảm thấy được yêu, bởi tình yêu bao la của Chúa dành cho bạn.

3. Ông thưa với Chúa: ‘Con sẽ đi’

Ê-sai đã đáp lại lời mời gọi của Đức Chúa Trời. Chúa hỏi ông - Ta đã làm tất cả những điều này cho con, bây giờ con sẽ đi vì ta chứ? Cả cuộc đời con đang ở phía trước, con sẽ làm gì với nó? Chúa phán: 'Ta sẽ sai ai đi? Ai sẽ đi cho chúng ta?’ (c.8a).

Ê-sai đáp: ‘Có con đây, xin Chúa sai con!’ (c.8b). Ông thấy rằng có một nhu cầu vô cùng cấp thiết. Ông không bào chữa gì cả. Ông không trì hoãn. Ông thưa với Chúa: ‘Có con đây' (c.8). Chúa đã sử dụng ông rất nhiều.

Điều này chẳng là gì so với Đấng mà Ê-sai đã tiên tri. Ngài nói: ‘Chính Chúa sẽ ban cho các ngươi một dấu lạ: Nầy, một trinh nữ sẽ mang thai, sinh một con trai và đặt tên là Em-ma-nu-ên’ (7:14). Điều này đã được ứng nghiệm mang tính lịch sử khi Ma-he Sa-la Hát Bát ra đời (8:1). Tuy nhiên, sự ứng nghiệm cuối cùng của lời tiên tri này là nơi Chúa Giê-su Christ, Em-ma-nu-ên, Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta (c.8,10 – xem Ma-thi-ơ 1:23).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, tạ ơn Chúa vì đã nói với con rằng 'lỗi ngươi đã được xóa rồi, tội ngươi được tha rồi’ (Ê-sai 6:7). Hôm nay con muốn đáp lại bằng cách nói với Ngài rằng: ‘Có con đây, xin Chúa sai con!’

Pippa chia sẻ

Trong II Cô-rinh-tô 7:2 có nói:

‘Hãy dành cho chúng tôi một chỗ trong lòng anh em.’

Một trong những điều chúng tôi học được khi vượt qua đại dịch là chúng tôi khao khát được gặp mặt trực tiếp với gia đình, bạn bè và cộng đồng hội thánh đến nhường nào. Cuộc sống còn nhiều bấp bênh nhưng việc ưu tiên con người vào thời điểm này là quan trọng nhất.

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Được sử dụng với sự cho phép của Nhà xuất bản Hodder & Stoughton, một công ty của Hachette Vương quốc Anh. Đã đăng ký Bản quyền. ‘NIV’ là nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Số nhãn hiệu Vương quốc Anh 1448790.

Các trích dẫn Kinh thánh được đánh dấu (AMP) lấy từ Amplified® Bible, Bản quyền © 1954, 1958, 1962, 1964, 1965, 1987 bởi The Lockman Foundation. Được sử dụng bởi sự cho phép. (www.Lockman.org)

Kinh thánh được đánh dấu (MSG) được lấy từ Thông điệp. Bản quyền © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Được sử dụng dưới sự cho phép của NavPress Publishing Group.

Kinh Thánh trong một năm

  • Classic Title
  • Day Number
  • Day Title
  • Introduction
  • Wisdom Title
  • Wisdom Bible
  • Wisdom Commentary
  • New Testament Title
  • New Testament Bible
  • New Testament Commentary
  • Old Testament Title
  • Old Testament Bible
  • Old Testament Commentary
  • Pippa Adds

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more