Ngày 256

Làm thế nào để đi trên con đường của Chúa

Khôn ngoan Thi Thiên 107:1-9
Tân ước II Cô-rinh-tô 12:11-21
Cựu Ước Ê-sai 29:1-30:18

Giới thiệu

Tôi nhớ cách đây nhiều năm đã đọc về một sự việc xảy ra ở vùng Riviera của Ý. Một thanh niên đang lái chiếc xe thể thao của mình dọc theo con đường gần biển. Đó là một con đường đẹp và thơ mộng. Nhưng con đường không như vẻ ngoài của nó.

Dọc đường đều có biển cảnh báo. Tuy nhiên, đối với chàng trai trẻ, con đường dường như hoàn hảo. Tai họa đang chờ đợi anh ta. Một vụ lở đất gần đây đã tạo ra một vách núi. Đáng lẽ không ai nên đi trên con đường đó. Thế nhưng, anh ta vẫn tiếp tục đi với tốc độ cao. Anh ta phớt lờ mọi dấu hiệu cảnh báo. Anh ta đã lao thẳng qua vách đá.

Đôi khi chúng ta không chắc chắn con đường sẽ dẫn tới đâu. Vào những lúc khác, chúng ta biết rõ nó dẫn đến đâu nhưng vẫn chọn đi theo nó.

Chúa Giê-su nói rằng có một con đường dẫn đến sự sống. Cũng có con đường dẫn đến sự hủy diệt (Ma-thi-ơ 7:13–14). Những dấu hiệu cảnh báo không được đưa ra như một lời đe dọa mà vì tình yêu. Các biển báo trên Riviera của Ý được dựng lên để giữ an toàn cho mọi người. Lời của Chúa Giê-su, Tân Ước và toàn bộ Kinh Thánh, được thiết kế để giữ chúng ta trên con đường dẫn đến sự sống.

Làm thế nào để bạn chắc chắn rằng bạn đang đi đúng hướng? Một khi bạn đã đi trên con đường đó, làm thế nào để bạn tiếp tục đi trên con đường đó?

Khôn ngoan

Thi Thiên 107:1-9

TẬP THỨ NĂM

(Thi Thiên 107-150)

Cảm tạ Đức Giê-hô-va đã giải cứu khỏi hoạn nạn

  1 Hãy cảm tạ Đức Giê-hô-va vì Ngài là thiện;
   Sự nhân từ Ngài còn đến đời đời.
  2 Những người Đức Giê-hô-va đã cứu chuộc khỏi tay kẻ thù
   Hãy nói như vậy;
  3 Tức là những người Ngài đã tập hợp từ các xứ;
   Từ phương đông và phương tây,
   Phương bắc và phương nam.

  4 Họ lưu lạc nơi hoang mạc quạnh hiu,
   Không tìm được một thành để ở.
  5Họ bị đói khát,
   Tâm hồn mỏi mòn tuyệt vọng.
  6Bấy giờ, trong cơn gian truân, họ kêu cầu Đức Giê-hô-va,
   Và Ngài giải cứu họ khỏi cảnh hoạn nạn,
  7Dẫn họ theo con đường ngay thẳng,
   Cho đến khi họ tìm được một thành để ở.
  8Nguyện người ta cảm tạ Đức Giê-hô-va vì lòng nhân từ của Ngài,
   Và vì các phép mầu mà Ngài đã làm cho con loài người!
  9Vì Ngài làm cho lòng khát khao được thỏa thích,
   Và lòng đói khát được mãn nguyện với những điều tốt lành

Bình luận

Đi trên 'con đường ngay thẳng'

‘Hãy cảm tạ Đức Giê-hô-va vì Ngài là thiện; Sự nhân từ Ngài còn đến đời đời’ (c.1). Bạn không thể thay đổi mục đích của Chúa dành cho bạn. Chúa thật tốt lành. Ngài yêu bạn. Ngài muốn điều tốt nhất cho cuộc sống của bạn. Ngài có ‘con đường ngay thẳng’ cho cuộc đời bạn.

Ngài muốn bạn bước đi trên con đường của Ngài: ‘[Ngài] dẫn họ theo con đường ngay thẳng, cho đến khi họ tìm được một thành để ở’ (c.7). Ngài không muốn bạn lang thang ‘nơi hoang mạc quạnh hiu, không tìm được một thành để ở. Họ bị đói khát, tâm hồn mỏi mòn tuyệt vọng’ (c.4–5) .

Tin mừng là dù ở đâu, bạn cũng có thể 'kêu cầu Đức Giê-hô-va' (c.6a). Khi bạn làm như vậy, Chúa sẽ ‘làm cho lòng khát khao được thỏa thích, và lòng đói khát được mãn nguyện với những điều tốt lành' (c.9).

Đây là một Thi Thiên tạ ơn về việc Đức Chúa Trời đã giải cứu dân Ngài rất nhiều lần. Bốn lần tác giả Thi Thiên nói: ‘Trong cơn gian truân, họ kêu cầu Đức Giê-hô-va’ (c.6,13,19,28). Lần nào Chúa cũng giải cứu họ.

Hơn nữa, không điều gì bạn đã làm trong quá khứ khiến bạn không đủ tư cách trở thành dân của Đức Chúa Trời. Điều kiện duy nhất là bạn cần kêu cầu Chúa và được cứu chuộc (c.2). Sự cứu chuộc có nghĩa là ‘được Đức Chúa Trời giải thoát’. Chúa Giê-su đã đến để thực hiện việc cứu chuộc này.

‘Những người Đức Giê-hô-va đã cứu chuộc’ phải ‘nói như vậy’ (c.2). Hãy lên tiếng và kể cho người khác nghe câu chuyện Chúa đã giải cứu bạn như thế nào.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, con cảm ơn Chúa rất nhiều. Nhiều lần con kêu cầu Chúa trong lúc khó khăn và Chúa đã cứu con ra khỏi cơn hoạn nạn. Con cầu nguyện, xin Chúa dẫn dắt con trên con đường ngay thẳng của Ngài.

Tân ước

II Cô-rinh-tô 12:11-21

Mối quan tâm của Phao-lô

11 Tôi đã là kẻ điên rồ! Anh em đã buộc tôi phải như thế. Đúng ra anh em phải khen tôi; vì tuy không là gì cả, tôi cũng chẳng thua kém gì các sứ đồ siêu đẳng kia đâu. 12Những dấu hiệu của một sứ đồ đã được thể hiện giữa anh em rồi: nào là sự chịu đựng, nào là các dấu lạ, các phép mầu, và các việc quyền năng. 13Vì, ngoài việc chính tôi không phiền lụy đến anh em thì anh em có thua kém gì các Hội Thánh khác? Xin thứ lỗi cho tôi về sự thiếu công bằng nầy!

14Đây là lần thứ ba tôi sẵn sàng đến thăm anh em; tôi cũng sẽ không phiền lụy đến anh em đâu, vì tôi không tìm kiếm của cải của anh em mà là tìm kiếm chính anh em. Thật vậy, không phải con cái phải tích trữ của cải cho cha mẹ, mà cha mẹ tích trữ cho con cái. 15Tôi rất vui được tiêu phí tiền của, cạn kiệt sức lực vì linh hồn anh em. Nếu tôi yêu thương anh em càng nhiều, không lẽ anh em lại yêu thương tôi càng ít sao? 16Chính tôi chưa từng phiền lụy đến anh em; nhưng cứ cho rằng tôi là người quỷ quyệt, đã dùng mưu mẹo mà bắt lấy anh em. 17Vậy thì tôi có dùng một ai trong số những người tôi phái đến với anh em để lừa đảo anh em không? 18Tôi đã giục Tít đi, và cử một anh em cùng đi với anh ấy. Tít có lừa đảo anh em không? Chẳng phải chúng tôi đồng bước đi trong cùng một tinh thần và cùng theo một đường lối đó sao?

19Ngay từ đầu, anh em đã nghĩ rằng chúng tôi tự biện hộ cho mình trước mặt anh em. Thưa anh em yêu dấu, ấy là trước mặt Đức Chúa Trời và trong Đấng Christ mà chúng tôi nói, tất cả chỉ nhằm xây dựng anh em. 20Vì tôi ngại rằng khi tôi đến thấy anh em không như tôi mong đợi, còn anh em cũng thấy chúng tôi không như anh em mong muốn. Tôi sợ rằng giữa anh em vẫn có sự cãi vã, ghen tị, nóng giận, ích kỷ, nói xấu, ngồi lê đôi mách, kiêu căng, hỗn loạn. 21Tôi sợ rằng, lần sau đến với anh em, Đức Chúa Trời sẽ làm cho tôi bẽ mặt vì anh em, và tôi phải than khóc về nhiều người trước đây đã phạm tội mà vẫn không chịu ăn năn về những việc ô uế, gian dâm, trụy lạc họ đã phạm.

Bình luận

Sống trên con đường tình yêu

Sứ đồ Phao-lô hoàn toàn quyết tâm làm điều đúng đắn. Ông muốn đi theo con đường ngay thẳng (c.18).

Ông đã bị buộc tội sai. Các 'sứ đồ siêu đẳng' (c.11) đã cố gắng làm nhục ông. Kết quả là ông đã bị hiểu lầm và tấn công bởi những người lẽ ra phải hiểu rõ sự tình là thể nào. Thật vô lý, ông lại bị buộc tội là không muốn lấy tiền của người Cô-rinh-tô vì ông không yêu họ (c.13).

Phao-lô chỉ ra rằng lý do ông không nhận tiền từ họ là vì ông không muốn trở thành gánh nặng cho họ. Ông nói, 'Tôi không tìm kiếm của cải của anh em mà là tìm kiếm chính anh em. Thật vậy, không phải con cái phải tích trữ của cải cho cha mẹ, mà cha mẹ tích trữ cho con cái' (câu 14b).

Chính vì tình yêu dành cho họ mà ông sẵn lòng dành mọi thứ cho họ và thực sự cũng đã hy sinh chính mình (c.15). Luôn hành động và 'đồng bước đi trong cùng một tinh thần và cùng theo một đường lối’ (c.18). Mọi điều Phao-lô làm đều vì lợi ích của họ (c.19). Ông không quan tâm đến tiền bạc hay tài sản của họ. Thứ ông quan tâm chính là linh hồn của họ.

Giống như Phao-lô đã làm điều đúng đắn và đi đúng hướng, ông muốn người Cô-rinh-tô cũng làm như vậy. Ông sợ rằng một số người trong số họ có thể đi chệch hướng: ‘Cãi vã, ghen tị, nóng giận, ích kỷ, nói xấu, ngồi lê đôi mách, kiêu căng, hỗn loạn’ (c.20).

Ông sợ rằng khi đến với họ, ông sẽ gặp những anh em 'đã phạm tội mà vẫn không chịu ăn năn về những việc ô uế, gian dâm, trụy lạc họ đã phạm' (c. 21).

Hãy tránh xa những điều này để chắc chắn rằng bạn đang đi trên con đường dẫn đến sự sống. Con đường dẫn đến sự sống là con đường tình yêu – là tình yêu mà sứ đồ Phao-lô dành cho các tín hữu ở Cô-rinh-tô.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin giúp con luôn hành động trong tình yêu thương và quan tâm đến những người mà con đang phục vụ. Con cầu nguyện để con sẽ không bao giờ tìm kiếm lợi ích cá nhân cho riêng mình, nhưng luôn làm mọi việc với động lực duy nhất là tình yêu. Lạy Chúa, xin giữ con trên các nẻo đường của Ngài.

Cựu Ước

Ê-sai 29:1-30:18

Lời tiên tri về số phận của Giê-ru-sa-lem

  29 Khốn cho A-ri-ên, A-ri-ên,
   Là thành mà Đa-vít đã đóng trại!
  Năm nầy sang năm khác,
   Các kỳ lễ cứ xoay vần.
  2Ta sẽ vây hãm A-ri-ên,
   Nó sẽ có tang chế và than vãn,
   Nhưng nó vẫn là A-ri-ên cho Ta.
  3Ta sẽ đóng trại chung quanh ngươi,
   Lập đồn bao vây ngươi,
   Đắp lũy chống lại ngươi.
  4Ngươi sẽ bị chôn vùi, và từ lòng đất ngươi sẽ kêu lên,
   Từ bụi đất, lời nói ngươi thều thào yếu ớt.
  Tiếng ngươi từ dưới đất vọng lên giống như tiếng đồng cốt,
   Lời nói ngươi thì thầm từ bụi đất.

  5Nhưng muôn vàn kẻ thù của ngươi sẽ như đám bụi li ti,
   Lũ cường bạo như trấu bay đi.
  Điều đó sẽ xảy đến thình lình, chỉ trong chốc lát.
   6Đức Giê-hô-va vạn quân sẽ trừng phạt chúng
  Bằng sấm sét, động đất, tiếng động lớn,
   Giông tố, bão táp, và ngọn lửa thiêu nuốt.
  7Quân đội của tất cả các nước tiến đánh A-ri-ên,
   Tất cả những kẻ tiến đánh, công phá đồn lũy, và siết chặt nó
   Đều sẽ tan biến như chiêm bao, như giấc mơ trong ban đêm.
  8Như người đói nằm mơ thấy mình được ăn,
   Nhưng khi thức giấc bụng vẫn đói;
  Như người khát nằm mơ thấy mình được uống,
   Nhưng khi thức giấc thấy mình kiệt sức và vẫn khát,
  Quân đội của tất cả các nước tiến đánh núi Si-ôn
   Cũng sẽ như vậy.

  9Hãy sững sờ và kinh ngạc!
   Hãy làm cho mình mù mắt và quáng lòa!
  Họ say nhưng không phải vì rượu;
   Họ lảo đảo nhưng không phải vì rượu mạnh.
  10Vì Đức Giê-hô-va đã đổ thần ngủ mê trên các ngươi;
  Ngài đã bịt mắt các ngươi là các nhà tiên tri,
   Và đã trùm đầu các ngươi là những nhà tiên kiến.
11Vì vậy đối với các ngươi, khải tượng về tất cả điều nầy giống như những lời ghi trong cuộn sách bị niêm phong. Nếu đưa cho người biết đọc và bảo: “Hãy đọc sách nầy,” thì người ấy sẽ trả lời rằng: “Tôi không thể đọc được vì sách nầy đã bị niêm phong.” 12Hoặc nếu đưa cuộn sách cho người không biết đọc và bảo: “Hãy đọc sách nầy,” thì người ấy sẽ trả lời: “Tôi không biết đọc.”

  13Chúa phán:
  “Vì dân nầy chỉ lấy miệng đến gần Ta,
   Lấy môi miếng tôn vinh Ta,
   Nhưng lòng chúng nó thì cách xa Ta lắm.
  Việc chúng kính sợ Ta chẳng qua là điều răn của loài người,
   Do loài người dạy bảo.
  14Vì thế, Ta sẽ tiếp tục làm
   Những việc lạ lùng giữa dân nầy,
  Việc rất lạ đến nỗi sự khôn ngoan của người khôn ngoan sẽ tiêu mất,
   Và sự thông sáng của người thông sáng sẽ bị che khuất.”

  15Khốn cho những kẻ giấu ý đồ của mình khỏi Đức Giê-hô-va cách sâu kín,
   Làm việc trong bóng tối
   Và tự nhủ: “Ai thấy ta, ai biết ta?”
  16Các ngươi thật là mâu thuẫn:
   Thợ gốm lại coi như đất sét sao?
  Vật được làm ra có thể nào nói về người làm ra mình rằng:
   “Hắn đâu có làm ra tôi”?
  Hoặc cái bình có được nói về thợ gốm rằng:
   “Hắn chẳng hiểu biết gì,” không?

Hi vọng về tương lai

  17Chẳng phải còn ít lâu nữa
   Thì Li-ban sẽ trở thành vườn cây ăn trái,
   Và vườn cây ăn trái sẽ được coi như rừng rậm hay sao?
  18Trong ngày đó, người điếc sẽ nghe được
   Lời trong cuộn sách,
  Mắt người mù sẽ ra khỏi cảnh tối tăm mù mịt
   Và thấy được.
  19Người nhu mì sẽ gia tăng niềm vui trong Đức Giê-hô-va,
   Người nghèo khổ sẽ vui mừng trong Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên.
  20Vì kẻ bạo ngược không còn nữa,
   Kẻ ngạo mạn sẽ chấm dứt,
   Và mọi kẻ rình rập làm ác sẽ bị diệt trừ,
  21Tức là những kẻ dùng lời nói làm cho người ta bị kết tội,
   Kẻ gài bẫy người phân xử tại cổng thành,
   Những kẻ dùng lý lẽ ngụy tạo để khuất phục người công chính.

22Vì thế, Đức Giê-hô-va là Đấng cứu chuộc Áp-ra-ham đã phán về nhà Gia-cốp như sau:
  “Giờ đây, Gia-cốp sẽ không còn hổ thẹn nữa,
   Và mặt nó sẽ chẳng còn tái xanh.
  23Nhưng khi Gia-cốp thấy con cái mình,
   Là việc tay Ta làm ra giữa họ,
   Thì họ sẽ tôn danh Ta là Thánh;
  Họ sẽ tôn thánh Đấng Thánh của Gia-cốp,
   Và kính sợ Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên.
  24Những kẻ có tâm linh lầm lạc sẽ được hiểu biết,
   Và kẻ hay oán trách sẽ được dạy dỗ.”

Lời răn đe người Giu-đa

30 Đức Giê-hô-va phán: “Khốn cho con cái phản nghịch!
   Chúng lập kế hoạch không theo ý Ta,
  Lập liên minh không bởi Thần Ta,
   Để thêm tội vào tội.
  2Chúng không hỏi ý Ta
   Mà đã đi xuống Ai Cập,
  Để tìm nơi ẩn náu dưới sự che chở của Pha-ra-ôn
   Và núp bóng Ai Cập!
  3Vì vậy, sự che chở của Pha-ra-ôn sẽ trở thành sự sỉ nhục cho các ngươi,
   Việc núp bóng Ai Cập sẽ làm các ngươi phải xấu hổ.
  4Dù các thủ lĩnh nó đã có mặt tại Xô-an,
   Và các sứ giả đã đến Ha-ne;
  5Tất cả sẽ thất vọng và xấu hổ
   Vì một dân chẳng ích gì cho mình,
  Chẳng giúp đỡ cũng chẳng ích lợi gì,
   Nhưng chỉ đem lại xấu hổ và ô nhục.”

6Lời tiên tri về các thú vật miền Nê-ghép:
  Xuyên qua miền đất gian nan khốn khổ,
   Miền đất của những sư tử đực và sư tử cái,
   Miền đất của rắn độc và rắn lửa bay,
  Chúng chở của cải mình trên lưng lừa,
   Và chở báu vật trên gu lạc đà
   Đến cho một dân chẳng giúp ích gì cho chúng.
  7Vì sự cứu giúp của người Ai Cập chỉ là hư không, vô ích
   Nên Ta gọi nó là “Ra-háp ngồi yên bất động.”

Một dân phản loạn

  8Bây giờ, con hãy ghi những lời nầy trên một tấm bảng,
   Hãy chép vào một cuộn sách
   Để lưu lại đời sau mãi mãi.
  9Vì chúng là một dân phản nghịch,
   Là con cái gian dối,
  Con cái không muốn lắng nghe
   Luật pháp của Đức Giê-hô-va.
  10Chúng nói với các nhà tiên kiến:
   “Đừng thấy khải tượng nữa,”
  Và nói với những người thấy khải tượng rằng:
   “Đừng nói cho chúng tôi những khải tượng về điều chân thật nữa!
  Hãy nói cho chúng tôi những điều êm tai,
   Và hãy kể những chuyện huyền hoặc.
  11Hãy lìa đường, bỏ lối,
   Đừng nói đến Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên trước mặt chúng tôi!”

  12Vì vậy, Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên phán:
  “Vì các ngươi khinh thường lời nầy,
   Mà tin tưởng vào sự áp bức và gian dối,
   Và nương cậy vào đó,
  13Nên đối với các ngươi,
   Tội ấy như vết nứt lộ ra trên một bức tường cao,
   Sắp sụp đổ thình lình, trong nháy mắt.
  14Nó sẽ bị bể nát như cái bình của thợ gốm bị bể ra,
   Bể ra từng mảnh chẳng thương tiếc;
  Đến nỗi người ta không tìm được một mảnh gốm
   Để lấy lửa trong bếp
   Hay múc nước ngoài ao.”

  15Chúa là Đức Giê-hô-va, Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên phán:
  “Nhờ quay trở lại và yên nghỉ, các ngươi sẽ được giải cứu;
   Nhờ yên lặng và tin cậy, các ngươi sẽ được sức mạnh.
   Nhưng các ngươi đã không muốn như thế!
16Các ngươi nói:
  ‘Không, chúng tôi sẽ cưỡi ngựa chạy trốn!’
   Vì vậy, các ngươi sẽ phải chạy trốn.
  ‘Chúng tôi sẽ cưỡi ngựa phóng nhanh!’
   Vì vậy, những kẻ truy đuổi các ngươi cũng sẽ phóng nhanh!
  17Một người dọa, nghìn người chạy trốn;
   Năm người dọa, các ngươi đều bỏ chạy
  Cho đến khi các ngươi còn sót lại
   Như cột cờ trên đỉnh núi,
   Như ngọn cờ ở trên đồi.”

Lời hứa của Đức Chúa Trời cho Si-ôn

  18Dù vậy, Đức Giê-hô-va còn chờ đợi để ban ơn cho các ngươi;
   Ngài sẽ đứng lên để tỏ lòng thương xót các ngươi.
  Vì Giê-hô-va là Đức Chúa Trời công minh.
   Phước cho mọi người trông đợi Ngài!

Bình luận

Hãy hỏi Chúa về kế hoạch của Ngài dành cho bạn

Đôi khi chúng ta tự lập những kế hoạch độc lập hoặc chạy thẳng đến người khác để được giúp đỡ. Chúng ta không cầu xin Chúa trước. Như Joyce Meyer đã nói, ‘Khi bạn gặp vấn đề: đừng nói với ai, hãy đến với Ngài.’ (Nguyên văn: When you’ve got a problem: don’t go to the phone, go to the throne)

Nhà tiên tri Ê-sai chỉ trích dân Chúa về cách họ lập kế hoạch. Họ đã không cầu hỏi Đức Chúa Trời (30:1-2). Kết quả là họ đã đi sai hướng. Họ đã đi đến Ai Cập mà không hề hỏi ý Chúa.

Vấn đề là họ không thực sự muốn biết kế hoạch của Chúa. Sự thờ phượng của họ chỉ là hình thức (29:13): ‘Vì dân nầy chỉ lấy miệng đến gần Ta, lấy môi miếng tôn vinh Ta, nhưng lòng chúng nó thì cách xa Ta lắm. Việc chúng kính sợ Ta chẳng qua là điều răn của loài người, do loài người dạy bảo’ (c.13).

Chúa Giê-su nói những lời này không chỉ cho dân chúng vào thời của tiên tri E-sai. Ngài còn nói với những người Pha-ri-si và các giáo sư luật: ‘Hỡi những kẻ đạo đức giả! Ê-sai thật đúng khi nói tiên tri về các ngươi rằng: "Dân nầy lấy môi miệng tôn kính Ta; nhưng lòng chúng nó cách xa Ta lắm. Việc chúng thờ phượng Ta là vô ích, giáo lý chúng dạy chỉ là những luật lệ của loài người"’ (Ma-thi-ơ 15:7–9).

Bởi vì lòng họ không đúng với Đức Chúa Trời, nên họ cố gắng giấu kín kế hoạch của mình với Chúa: ‘Khốn cho những kẻ giấu ý đồ của mình khỏi Đức Giê-hô-va cách sâu kín, làm việc trong bóng tối và tự nhủ: “Ai thấy ta, ai biết ta?” Các ngươi thật là mâu thuẫn: Thợ gốm lại coi như đất sét sao? Vật được làm ra có thể nào nói về người làm ra mình rằng: “Hắn đâu có làm ra tôi”? Hoặc cái bình có được nói về thợ gốm rằng: “Hắn chẳng hiểu biết gì,” không?' (Ê-sai 29:15–16).

Kết quả là, ‘Chúng lập kế hoạch không theo ý Ta, lập liên minh không bởi Thần Ta… Chúng không hỏi ý Ta mà đã đi xuống Ai Cập’ (30: 1b–2a).

Họ ‘không chịu nghe lời Chúa. Họ bảo các tiên tri: "Câm đi! Chúng tôi không muốn nghe lời Chúa nữa!" Hoặc họ yêu cầu: "Đừng nói sự thật! Chúng tôi chỉ thích nghe những lời bùi tai, huyễn hoặc. Đừng cảnh cáo chúng tôi về đường lối Chúa, dẹp chuyện "Đấng Thánh" của Y-sơ-ra-ên đi!"' (c.9a–11, BDY).

Họ không muốn các nhà tiên tri đưa ra lời cảnh báo nào cho họ. Họ phớt lờ những dấu hiệu cảnh báo. Trên thực tế, họ muốn gỡ bỏ những biển cảnh báo trên đường và yêu cầu các nhà tiên tri 'hãy lìa đường, bỏ lối' (c.11). Họ nói: ‘Chúng tôi sẽ cưỡi ngựa chạy trốn!’ (c.16).

Đôi khi trong cuộc sống của mình, tôi đã gặp rắc rối khi không hỏi ý Chúa và tiếp tục thực hiện các kế hoạch của riêng mình.

Nhưng phân đoạn Kinh Thánh này cũng chứa đựng niềm hy vọng rằng ‘những kẻ có tâm linh lầm lạc sẽ được hiểu biết’ (29:24). Đức Chúa Trời phán: ‘Nhờ quay trở lại và yên nghỉ, các ngươi sẽ được giải cứu; Nhờ yên lặng và tin cậy, các ngươi sẽ được sức mạnh’ (30:15).

Đức Chúa Trời đang tích cực tìm cách ban phước cho bạn: ‘Đức Giê-hô-va còn chờ đợi để ban ơn cho các ngươi’ (c.18a) ‘Ngài sẽ đứng lên để tỏ lòng thương xót các ngươi. Vì Chúa là Thiên Chúa công bằng. Vì Giê-hô-va là Đức Chúa Trời công minh. Phước cho mọi người trông đợi Ngài!' (c.18b)

Cầu nguyện

Lạy Chúa, con muốn biết kế hoạch của Ngài. Hãy giúp con nghe được tiếng của Ngài. Xin giúp con quay trở lại với Chúa và 'yên nghỉ’, bước đi trên đường lối của Chúa trong sự 'yên lặng và tin cậy’ (c.15).

Pippa chia sẻ

Thi Thiên 107:4,6-7 nói:

‘Họ lưu lạc nơi hoang mạc quạnh hiu, không tìm được một thành để ở… Bấy giờ, trong cơn gian truân, họ kêu cầu Đức Giê-hô-va, và Ngài giải cứu họ khỏi cảnh hoạn nạn, dẫn họ theo con đường ngay thẳng, cho đến khi họ tìm được một thành để ở.'

Hàng ngàn người tị nạn đang chạy trốn khỏi những khu vực bị chiến tranh tàn phá, tuyệt vọng tìm kiếm sự an toàn, mang theo trẻ nhỏ và rất nhiều người trong số đó đã thiệt mạng. Khi họ đến đất nước của chúng ta, chúng ta cần lòng nhân ái và sự khôn ngoan để biết cách giúp họ hòa nhập với xã hội và phục hồi sau tổn thương cũng như giúp họ xây dựng lại cuộc sống.

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

Joyce Meyer, @JoyceMeyer: https://twitter.com/joycemeyer/status/367322178749857792 [Truy cập lần cuối: tháng 9 năm 2015]

Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Được sử dụng với sự cho phép của Nhà xuất bản Hodder & Stoughton, một công ty của Hachette Vương quốc Anh. Đã đăng ký Bản quyền. ‘NIV’ là nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Số nhãn hiệu Vương quốc Anh 1448790.

Các trích dẫn Kinh thánh được đánh dấu (AMP) lấy từ Amplified® Bible, Bản quyền © 1954, 1958, 1962, 1964, 1965, 1987 bởi The Lockman Foundation. Được sử dụng bởi sự cho phép. (www.Lockman.org)

Kinh thánh được đánh dấu (MSG) được lấy từ Thông điệp. Bản quyền © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Được sử dụng dưới sự cho phép của NavPress Publishing Group.

Kinh Thánh trong một năm

  • Introduction
  • Wisdom Bible
  • Wisdom Commentary
  • New Testament Bible
  • New Testament Commentary
  • Old Testament Bible
  • Old Testament Commentary
  • Pippa Adds

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more