Bạn Được Yêu Thương
Giới thiệu
Shane Taylor được xem là một trong những người nguy hiểm nhất trong hệ thống nhà tù của Anh. Ban đầu, anh ta bị bỏ tù vì tội âm mưu giết người. Sau đó thời hạn thi hành án của anh bị kéo dài thêm 4 năm vì anh đã dùng mảnh kính vỡ để tấn công một cán bộ quản giáo bằng và gây ra bạo động.
Anh ta được đưa vào phòng biệt lập của một nhà tù có cấp độ an ninh tối cao. Thức ăn được đưa vào cho anh ta qua một ô cửa nhỏ. Cửa phòng của anh ta không được mở, trừ khi có 6 sĩ quan đứng sẵn bên ngoài với những tấm lá chắn bạo động.
Sau đó, anh ta được chuyển đến nhà tù an ninh tối cao Long Lartin, cũng là nơi anh được mời tham dự Alpha. Trong suốt khóa Alpha, anh đã cầu nguyện rằng: "Chúa Giê-xu ôi, con biết Chúa đã chết vì con. Con căm ghét con người mình, và con căm ghét bản thân con lúc này. Xin Ngài tha thứ cho con và bước vào cuộc đời con." Chính trong giây phút đó, anh đã được đầy dẫy Đức Thánh Linh. Anh chạy ra và nói với bất kỳ ai anh nhìn thấy rằng "Chúa Giê-su là thật!"
Hành vi của anh đã thay đổi rất nhiều. Từ việc phải sống hoàn toàn biệt lập, nay anh đã được giao cho một trọng trách đặc biệt trong nhà tù. Anh cầu nguyện cho các cán bộ quản giáo và cho kẻ thù của mình. Sau khi ra tù, anh đã tham gia nhóm lại với một Hội Thánh. Anh gặp một phụ nữ trẻ tên là Sam, người cũng từng có một cuộc sống khó khăn, từng có liên quan đến ma túy và các hoạt động tội phạm khác. Cô cũng tin Chúa Giê-su. Giờ đây, họ đã kết hôn và có năm người con.
Khi nói chuyện với Shane lúc này, khó ai có thể tưởng tượng được rằng trong quá khứ, anh đã từng là người khiến bao con người phải khiếp sợ. Anh đã kinh nghiệm được "sự nhân từ lạ lùng của Ngài" (Thi Thiên 17:7). Anh nói: "Chúa Giê-su đã dạy cho tôi cách để yêu thương và tha thứ. Ngài đã cứu tôi. Ngài tha thứ những điều tôi đã làm. Ngài thật sự đã thay đổi cả cuộc đời tôi."
Thi Thiên 17:6-12
6 Lạy Đức Chúa Trời, con kêu cầu với Ngài vì Ngài sẽ nhậm lời con.
Xin Chúa nghiêng tai nghe lời cầu nguyện của con.
7 Lạy Đấng giải cứu những ai nương náu mình nơi tay phải của Ngài,
Thoát khỏi những kẻ thù của họ,
Xin bày tỏ sự nhân từ lạ lùng của Ngài.
8 Cầu Chúa bảo vệ con như con ngươi của mắt;
Xin giấu con dưới bóng cánh của Ngài,
9 Khỏi kẻ ác áp bức con,
Khỏi kẻ tử thù vây phủ con.
10 Chúng đóng chặt lòng mình lại;
Miệng chúng nói cách kiêu căng.
11 Chúng vây phủ chúng con mỗi bước,
Mắt chúng dòm ngó để tìm cách quật ngã chúng con.
12 Chúng giống như sư tử mê mồi,
Như sư tử tơ ẩn mình rình rập.
Bình luận
Biết rằng bạn được Chúa yêu thương và trân trọng
Tình yêu Đức Chúa Trời dành cho bạn quá đỗi lớn lao bởi tình yêu đó rất gần với bạn. Đa-vít kêu cầu Đức Chúa Trời và xin Ngài "bày tỏ sự nhân từ lạ lùng của Ngài" (c.7). Ông thưa rằng: "Cầu Chúa bảo vệ con như con ngươi của mắt" (c.8a). Con ngươi của mắt (lỗ tròn giữa màng mống mắt, là nơi ánh sáng đi qua để đến võng mạc) biểu trưng cho điều quý giá nhất. Hôm nay, hãy suy ngẫm về việc bạn được Đức Chúa Trời quý trọng biết nhường nào.
Sau đó, Đa-vít tiếp tục cầu nguyện: "Xin giấu con dưới bóng cánh của Ngài" (c.8b). Một lần nữa, điều này nói lên tình yêu, sự gần gũi và sự bảo vệ của Đức Chúa Trời. Chúa Giê-xu cũng đã sử dụng hình ảnh này khi Ngài nhìn về dân thành Giê-ru-sa-lem trong khoảng thời gian trước khi Ngài bị đóng đinh. Ngài mong họ đến và ẩn mình dưới cánh ngài (Ma-thi-ơ 23:37).
Đa-vít bị bao vây bởi "kẻ tử thù" (Thi thiên 17:9), những kẻ có tấm lòng hung ác buông lời "kiêu căng" chống lại ông (c.10). Sẽ có những lúc trong đời, bạn phải đối mặt với "kẻ thù" theo đúng nghĩa đen, nhưng dù gặp bất kỳ khó khăn hay trở ngại nào, bạn vẫn có thể nương dựa vào tình yêu lớn lao và gần gũi của Đức Chúa Trời dành cho bạn.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, con kêu cầu Ngài. Xin giữ con như con ngươi của mắt Ngài, giấu con dưới bóng cánh quyền năng của Ngài.
Ma-thi-ơ 20:1-19
Người làm công trong vườn nho
1 “Vương quốc thiên đàng giống như một chủ nông trại kia, sáng sớm đi ra thuê người làm công trong vườn nho của mình. 2 Sau khi đã thỏa thuận với các người làm công mỗi ngày một đơ-ni-ê, người chủ sai họ vào vườn nho. 3 Khoảng chín giờ sáng, người chủ trở ra, thấy những người khác rảnh rỗi đang đứng trong chợ 4 thì bảo họ rằng: ‘Các anh hãy vào vườn nho của tôi, tôi sẽ trả công phải chăng cho.’ Họ liền đi. 5 Khoảng mười hai giờ trưa, và ba giờ chiều, người chủ lại ra, và cũng làm y như vậy. 6 Khoảng năm giờ chiều, người chủ đi ra và thấy những người khác đang đứng thì nói với họ rằng: ‘Sao các anh đứng không ở đây cả ngày vậy?’ 7 Họ trả lời: ‘Vì không ai thuê chúng tôi cả.’ Người chủ nói với họ: ‘Các anh cũng hãy đi vào vườn nho của tôi.’
8 Đến tối, chủ vườn nho nói với người quản lý rằng: ‘Hãy gọi những người làm công đến và trả công cho họ, bắt đầu từ người cuối đến người đầu.’ 9 Những người được thuê từ năm giờ chiều đến, mỗi người lãnh được một đơ-ni-ê. 10 Khi những người đầu đến, họ tưởng sẽ được nhiều hơn; nhưng họ cũng lãnh được một đơ-ni-ê. 11 Lúc nhận tiền công, họ cằn nhằn với chủ. 12 Họ nói: ‘Những người cuối nầy chỉ làm có một giờ, mà chủ cũng đối xử ngang bằng với chúng tôi là những người đã phải làm nặng nhọc và dang nắng cả ngày.’ 13 Nhưng chủ trả lời với một người trong bọn họ rằng: ‘Bạn ơi, tôi không đối xử bất công với bạn đâu! Chẳng phải bạn đã thỏa thuận với tôi một đơ-ni-ê đó sao? 14 Hãy cầm lấy tiền công của bạn, rồi đi đi; tôi muốn trả cho người cuối nầy như đã trả cho bạn vậy. 15 Chẳng lẽ tôi không được phép sử dụng những gì tôi có theo ý tôi sao? Hay là bạn thấy tôi rộng lượng mà ganh tị?’ 16 Như vậy, người cuối sẽ nên đầu, còn người đầu sẽ nên cuối.”
Đức Chúa Jêsus báo trước lần thứ ba về sự chết và sống lại của Ngài
17 Trong lúc đi lên thành Giê-ru-sa-lem, Đức Chúa Jêsus đem mười hai môn đồ riêng ra, và phán với họ rằng: 18 “Nầy, chúng ta đi lên thành Giê-ru-sa-lem, và Con Người sẽ bị nộp vào tay các thầy tế lễ cả và các thầy thông giáo. Họ sẽ kết án tử hình Ngài, 19 rồi giao Ngài cho dân ngoại để chúng chế nhạo, đánh đòn, và đóng đinh trên thập tự giá. Nhưng đến ngày thứ ba, Ngài sẽ sống lại.”
Bình luận
Kinh nghiệm tình yêu, sự rộng lượng và ân điển của Đức Chúa Trời
Chúa Giê-su kể một dụ ngôn khác để, một lần nữa, bày tỏ sự kỳ diệu trong tình yêu vĩ đại của Ngài. Câu chuyện về những người làm công trong vườn nho cho thấy sự rộng lượng và ân điển lớn lao của Đức Chúa Trời. Ngài ban phước lành cho những người cuối cùng vào vương quốc ngang bằng với tất cả những người khác. Điều này đôi khi khiến chúng ta cảm thấy "ganh tị" (c.15b). Chúng ta thường hài lòng với hoàn cảnh của bản thân cho đến khi chúng ta biết rằng có ai đó đang làm tốt hơn mình. Và khi đó, chúng ta rất dễ cảm thấy ghen tị với họ.
Người chủ nông trại trong dụ ngôn này đã lật đổ tất cả các nguyên tắc thương mại thông thường. Ông ấy làm điều này, không phải để kiếm thêm tư lợi cho bản thân, mà vì một lý do hoàn toàn trái ngược. Ông muốn làm một người chủ rộng lượng và trả nhiều hơn so với lẽ công bằng thông thường. Đức Chúa Trời cũng giống như người chủ đó, ơn phước và sự tha thứ của Ngài luôn nhiều hơn so với những gì chúng ta xứng đáng được nhận.
Đôi khi chúng ta được nghe lời làm chứng từ những người như Shane Taylor, những người đã từng có một cuộc sống thật khủng khiếp. Nhưng rồi sau đó, vào lúc "năm giờ chiều" (c.9), họ ăn năn và tin nhận Chúa Giê-su. Họ hoàn toàn được tha thứ và được nhận lãnh mọi phước hạnh từ sự chết và sự phục sinh của Chúa Giê-su (c.19). Một vài người phàn nàn và cho rằng điều này là không công bằng, hoặc cho rằng những người như Shane được đã được đặc cách quá nhiều. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời lại sử dụng lời làm chứng của họ rất nhiều, dường như là nhiều hơn cả những người đã "làm nặng nhọc và dang nắng cả ngày" (c.12b).
Như chúng ta đã thấy trong các phân đoạn Kinh Thánh hôm qua, vương quốc của Đức Chúa Trời là một vương quốc trái ngược: "Như vậy, người cuối sẽ nên đầu, còn người đầu sẽ nên cuối" (c.16). Chúa Giê-su nói đây không phải là một lý do để ghen tị. Đúng hơn, đó là một lý do để chúng ta phải kinh ngạc trước sự rộng lượng của Đức Chúa Trời. Trong tình yêu lớn lao của Chúa, Ngài rộng lượng với tất cả mọi người. Tất cả đều là ân điển. Tất cả đều là điều chúng ta không đáng được nhận. Tất cả đều là kết quả của những gì Chúa Giê-su đã báo trước (c.17–20).
Sự thật là không chỉ những người như Shane mới được Chúa bày tỏ sự rộng lượng. Ngài rộng lượng với cả bạn và tôi. Nếu Chúa chỉ ban cho chúng ta theo đúng những gì chúng ta kiếm được, thì chúng ta sẽ càng cảm thấy tồi tệ hơn. Tuy nhiên, nếu bạn chấp nhận sự rộng lượng mà Đức Chúa Trời ban cho bạn, thì kết quả sẽ thật sự đáng kinh ngạc.
Qua sự chết và sự phục sinh của chính Ngài (c.18–19), Chúa Giê-su đã cho bạn và tôi được nhận sự tha thứ và tận hưởng tình yêu lớn lao của Ngài nơi cõi đời đời.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, tạ ơn Ngài đã quá đỗi rộng lượng với con. Nguyện con không bao giờ cảm thấy ghen tị với những ai có vẻ như được ban phước nhiều hơn con. Cảm tạ ơn Chúa vì con biết con được Ngài yêu thương, ngay tại thời điểm này và cả trong cõi đời đời.
Gióp 11:1-14:22
Lập luận của Sô-pha
11 Sô-pha người Na-a-ma lên tiếng:
2 “Phải chăng không ai đối đáp nổi kẻ nói nhiều,
Và người khéo nói phải được coi là chính trực?
3 Có phải lúc anh khoe khoang người ta đều nín lặng,
Và khi anh chế nhạo chẳng ai quở trách anh?
4 Vì anh thưa với Chúa: ‘Đạo lý con thuần khiết;
Con trong sạch dưới mắt Chúa.’
5 Ôi, ước gì Đức Chúa Trời phán dạy,
Và hé môi lên tiếng với anh.
6 Ước gì Ngài tỏ cho anh biết bí mật của sự khôn ngoan!
Vì sự khôn ngoan Ngài rất sâu sắc.
Vậy hãy biết rằng Đức Chúa Trời xử nhẹ cho anh hơn tội anh đã phạm.
7 Liệu anh có thể hiểu thấu sự mầu nhiệm của Đức Chúa Trời
Và khám phá giới hạn của Đấng Toàn Năng không?
8 Điều ấy cao hơn các tầng trời, anh làm gì được?
Sâu hơn âm phủ, làm sao anh hiểu thấu?
9 Dài hơn quả đất,
Rộng hơn đại dương.
10 Nếu Đức Chúa Trời đến, bỏ tù anh
Và lập tòa xét xử, thì ai ngăn cản được Ngài?
11 Vì Ngài biết ai là kẻ giả dối,
Nên khi thấy tội ác, liệu Ngài không xem xét đến sao?
12 Khi nào lừa hoang sinh ra làm người
Thì lúc ấy kẻ ngu đần mới trở nên thông sáng!
13 Vậy nếu anh dọn lòng mình trung thực
Và đưa tay hướng về Chúa,
14 Ném xa tội ác khỏi tay mình,
Không chứa chấp gian ác trong trại mình;
15 Thì anh sẽ ngẩng mặt lên không hổ thẹn;
Thật vững vàng và không chút âu lo.
16 Anh sẽ quên đi bao điều khổ nạn,
Chỉ nhớ lại như dòng nước chảy qua.
17 Đời anh sẽ rực sáng hơn ban trưa;
Bóng tối trở thành ánh bình minh.
18 Anh sẽ vững tin vì có niềm hi vọng;
Được chở che và ngơi nghỉ an lành.
19 Anh sẽ nằm nghỉ, không ai làm anh sợ
Và lắm người xin ân huệ từ anh.
20 Nhưng mắt kẻ ác bị mỏi mòn;
Không tìm ra lối thoát,
Chỉ mong mau trút hơi thở cuối cùng.”
Gióp đáp lại lời của các bạn
12 Gióp đáp lại rằng:
2 “Phải rồi, các anh là tiếng nói của dân chúng,
Khi các anh qua đời, sự khôn ngoan chắc sẽ ra đi theo các anh.
3 Nhưng tôi cũng hiểu biết như các anh;
Chẳng thua kém các anh đâu.
Ai lại chẳng biết những việc như thế?
4 Tôi đang là trò cười cho bè bạn,
Dù tôi đã cầu khẩn Đức Chúa Trời và Ngài đáp lời tôi;
Người trung thực trọn vẹn lại thành trò cười cho thiên hạ!
5 Người may mắn khinh thường người bất hạnh.
Kẻ trượt chân còn bị đẩy cho nhào.
6 Trại của kẻ cướp được bình an,
Những kẻ chọc giận Đức Chúa Trời,
Và kẻ tự cao tự đại được sống yên ổn.
7 Nhưng hãy hỏi loài thú, chúng sẽ dạy cho anh;
Hỏi chim trời, chúng sẽ cho anh biết.
8 Hoặc hãy nói với đất, đất sẽ chỉ dạy anh;
Nói với cá biển, chúng sẽ giải thích cho anh hiểu.
9 Trong các loài nầy, loài nào lại chẳng biết
Rằng tay Đức Giê-hô-va đã làm nên những điều ấy?
10 Ngài nắm trong tay sự sống của mọi sinh vật
Và hơi thở của cả loài người.
11 Chẳng phải tai biết phân biệt lời nói,
Như miệng thưởng thức món ăn sao?
12 Người già cả có sự khôn ngoan,
Người sống lâu thêm hiểu biết.
13 Nhưng khôn ngoan và quyền năng thuộc về Đức Chúa Trời;
Ngài đầy mưu lược và hiểu biết.
14 Ngài phá hủy, không ai cất lại được;
Ngài giam cầm, không ai giải thoát nổi.
15 Ngài giữ nước lại, sông liền khô cạn;
Ngài cho mưa xuống, đất ruộng ngập tràn.
16 Sức mạnh và mưu trí thuộc về Ngài;
Kẻ lừa gạt lẫn người bị lừa đều ở trong tay Ngài.
17 Ngài khiến kẻ mưu sĩ đi chân đất,
Các thẩm phán ra điên dại,
18 Ngài tháo cân đai của các vua,
Và quấn khố quanh lưng họ;
19 Ngài khiến thầy tế lễ đi chân đất,
Và lật đổ kẻ cường quyền.
20 Ngài khiến những người đáng tin cậy phải câm lặng,
Các trưởng lão mất trí phán đoán.
21 Ngài giáng sỉ nhục trên người sang trọng,
Tháo cân đai của kẻ cường quyền.
22 Ngài đưa những điều mầu nhiệm ra khỏi bóng tối,
Phơi bày bóng sự chết ra ánh sáng.
23 Ngài khiến các dân hưng thịnh rồi tiêu diệt đi;
Mở rộng bờ cõi cho các nước rồi khiến chúng diệt vong.
24 Ngài khiến thủ lĩnh các dân trên đất ra ngu muội,
Đi lang thang trong hoang mạc không đường ra.
25 Chúng mò mẫm trong bóng đêm mù mịt;
Ngài để chúng đi nghiêng ngả tựa người say.”
Gióp chỉ muốn trình bày với Đức Chúa Trời
13 “Chính mắt tôi đã thấy mọi điều đó,
Chính tai tôi đã nghe và hiểu.
2 Điều gì các anh biết, tôi cũng biết;
Tôi chẳng kém gì các anh đâu.
3 Nhưng tôi muốn thưa với Đấng Toàn Năng,
Và ước ao được biện luận với Đức Chúa Trời.
4 Còn các anh chỉ khéo giả nhân giả nghĩa,
Tất cả các anh đều là thứ lang băm vô dụng.
5 Phải chi các anh nín lặng
Thì các anh mới thật sự khôn ngoan!
6 Xin hãy nghe lời biện luận của tôi,
Và lắng nghe lời bào chữa từ miệng tôi.
7 Có phải vì Đức Chúa Trời mà các anh nói lời độc ác?
Hay vì Ngài mà các anh bày chuyện điêu ngoa?
8 Các anh muốn thiên vị Đức Chúa Trời
Và biện bạch cho Ngài sao?
9 Các anh có vui lòng để Ngài dò xét các anh không?
Hay các anh tưởng có thể lừa gạt Ngài như lừa gạt loài người?
10 Chắc chắn Ngài sẽ quở trách các anh
Nếu các anh âm thầm thiên vị Ngài.
11 Phải chăng sự uy nghi Ngài không làm các anh khiếp sợ?
Sự kinh hãi Ngài không giáng trên các anh sao?
12 Châm ngôn của các anh vô dụng như tro;
Lập luận của các anh yếu như đất bùn.
13 Hãy để yên cho tôi nói,
Để mặc tôi, dù xảy đến điều gì.
14 Tại sao tôi lấy răng cắn thịt mình
Và sẵn sàng liều mạng sống?
15 Dù Chúa giết tôi, tôi vẫn tin cậy Ngài;
Và tôi sẽ bênh vực lối sống tôi trước mặt Ngài.
16 Đây chính là sự cứu rỗi cho tôi,
Vì kẻ vô đạo không dám đến trước mặt Chúa.
17 Hãy chú tâm nghe lời tôi nói,
Và để lời giãi bày của tôi lọt vào tai các anh!
18 Nầy, tôi đã sẵn sàng giải trình trường hợp mình,
Tôi biết tôi sẽ được xưng công chính.
19 Có ai sẽ tranh luận và thắng tôi không?
Nếu thế thì tôi sẽ cam lòng chịu chết.
20 Có hai điều xin Chúa miễn trừ cho con,
Thì con sẽ không tránh mặt Ngài:
21 Xin Chúa rút tay khỏi con
Và đừng để nỗi kinh hoàng làm con khiếp đảm.
22 Bấy giờ Ngài gọi, con sẽ thưa,
Hoặc con lên tiếng thì Chúa trả lời.
23 Con đã phạm bao nhiêu gian ác lỗi lầm?
Xin Chúa cho con biết sự vi phạm và tội lỗi con.
24 Tại sao Chúa giấu mặt,
Và xem con như kẻ thù của Ngài?
25 Chúa muốn dày vò chiếc lá bay trong gió,
Và đuổi theo một cọng rơm khô sao?
26 Vì Chúa ghi lại bao điều cay đắng để kết tội con
Và bắt con gánh chịu tội ác thuở thanh xuân,
27 Tra chân con vào cùm,
Theo dõi mọi đường lối của con
Và định giới hạn cho mỗi dấu chân con?
28 Sự sống con tan tành như gỗ mục,
Như chiếc áo đã bị mối ăn.”
Gióp mô tả sự ngắn ngủi của đời người
14“Loài người bởi người nữ sinh ra
Sống tạm ít ngày nhưng dẫy đầy phiền muộn.
2 Như đóa hoa sớm nở chiều tàn,
Con người thoáng qua như chiếc bóng, không ở lâu dài.
3 Thế sao Chúa còn để mắt đến,
Mà đem con ra xét xử?
4 Ai có thể lấy điều thanh sạch ra từ điều ô uế?
Chẳng một ai!
5 Số ngày của đời người do Chúa ấn định,
Số tháng năm tùy thuộc nơi Ngài,
Và giới hạn Chúa cũng định rồi, làm sao vượt qua được.
6 Xin Chúa ngoảnh mặt để họ yên thân,
Được thảnh thơi, như người làm thuê sau ngày làm việc.
7 Vì cây cối vẫn còn hi vọng,
Bị đốn rồi vẫn cứ mọc lên,
Không ngừng đâm chồi nẩy lộc.
8 Dù rễ nó đã già cỗi dưới đất,
Gốc chết dần trong cát bụi;
9 Vừa có hơi nước, nó liền mọc chồi,
Vươn cành ra như một cây non.
10 Nhưng loài người chết thì nằm bất động,
Khi tắt hơi họ đến nơi nào?
11 Như nước rút khỏi hồ,
Như lòng sông cạn khô nứt nẻ;
12 Loài người đã nằm xuống thì không trỗi dậy nữa,
Khi bầu trời còn đó, họ vẫn không thức giấc,
Và chẳng ai đánh thức họ khỏi giấc ngủ say.
13 Ôi! Ước gì Chúa giấu con trong âm phủ,
Che khuất con cho đến khi Ngài nguôi cơn giận
Và định một kỳ hạn để nhớ đến con!
14 Nếu loài người chết, họ có sống lại được không?
Trọn những ngày lao khổ nhọc nhằn,
Con vẫn đợi cho đến chừng đau khổ qua đi.
15 Chúa gọi con, con xin thưa lại;
Chúa đoái đến công việc của tay Ngài.
16 Bây giờ Ngài đếm bước chân con,
Nhưng không còn xem xét các tội lỗi con;
17 Các vi phạm con được niêm phong trong túi,
Gian ác con được Chúa phủ che.
18 Nhưng, như núi non sụp đổ tan tành,
Đá tảng bị dời đi nơi khác;
19 Như nước chảy đá mòn,
Như lụt cuốn trôi bụi đất;
Chúa phá tan hi vọng của con người.
20 Chúa đánh bại con người và họ phải qua đi;
Ngài thay đổi diện mạo và đuổi họ đi.
21 Con cái họ được tôn trọng, họ cũng chẳng biết;
Hoặc chúng có bị xem thường, họ cũng chẳng hay.
22 Thân xác đớn đau một mình họ chịu,
Linh hồn sầu khổ chỉ một mình họ hay.”
Bình luận
Tin chắc vào tình yêu cao cả của Chúa trong những giai đoạn khó khăn
Khi đang ở trong khoảng thời gian dài đầy đau khổ, Gióp vẫn tin chắc vào tình yêu cao cả của Đức Chúa Trời. Ông nói: "Dù Chúa giết tôi, tôi vẫn tin cậy Ngài" (13:15).
Mặc dù Gióp đã sống một cuộc đời ngay thẳng và trọn vẹn, ông kính sợ Đức Chúa Trời và tránh xa điều ác (1:1), nhưng ông không hoàn hảo. Ông nhắc đến "tội ác thuở thanh xuân" (13:26) và nói rằng: "Các vi phạm con được niêm phong trong túi, gian ác con được Chúa phủ che" (14:17).
Sai lầm của bạn bè Gióp đó là cho rằng sự đau khổ của Gióp có liên quan đến tội lỗi của ông. Trong phân đoạn này, chúng ta thấy Gióp ngày càng thất vọng về bạn bè của mình. Họ tiếp tục nói về "tội ác" (11:6,14) và cùng nhau lên án ông (c.5). Những lời họ nói đều sáo rỗng và không mang đến sự ủi an chân thật nào.
Cuối cùng thì Gióp đã nói lại họ rằng: "Nhưng tôi cũng hiểu biết như các anh; chẳng thua kém các anh đâu. Ai lại chẳng biết những việc như thế?" (12:3). "Điều gì các anh biết, tôi cũng biết"(13:2). Ông bảo tốt nhất là họ không nên nói gì cả: "Phải chi các anh nín lặng thì các anh mới thật sự khôn ngoan" (c.5).
Chúng ta cần có sự khôn ngoan đó khi người khác đang đau khổ, không phải để nói những lời lý thuyết và sáo rỗng, nhưng để đảm bảo rằng chúng ta đang bày tỏ tình yêu của Đức Chúa Trời qua hành động của mình và chúng ta phải rất cẩn thận trong từng lời mình nói.
Thái độ của Gióp vẫn tốt hơn nhiều so với bạn bè của ông. Trong sự đau khổ tột cùng của mình, ông đã trải qua cảm giác cô đơn khủng khiếp đó và phải kêu lên với Đức Chúa Trời rằng "Tại sao Chúa giấu mặt" (c.24). Sau khi vợ mình qua đời, C.S. Lewis đã viết cuốn sách A Grief Observed (Tạm dịch: Chiêm nghiệm một nỗi đau). Ông ví trải nghiệm này giống như "một cánh cửa đóng sầm vào mặt bạn".
Tuy nhiên, giữa tất cả những điều này, Gióp vẫn có thể nói với Đức Chúa Trời rằng: "Dù Chúa giết tôi, tôi vẫn tin cậy Ngài" (c.15). Gióp biết Chúa và ông đủ tin cậy Ngài, ngay cả nơi đáy sâu của tuyệt vọng.
Hãy biết và tin rằng thời gian bạn sống động trên đất này là do Chúa ấn định, "số tháng năm (của bạn) tùy thuộc nơi Ngài" và không một ai có thể "vượt qua được" giới hạn Chúa đã định (14:5).
Trong lúc đó, Gióp dường như đã có cái nhìn thoáng qua về cuộc sống bên kia nấm mồ - rằng không một điều gì, kể cả cái chết, có thể tách bạn ra khỏi tình yêu vĩ đại của Đức Chúa Trời: "Nếu loài người chết, họ có sống lại được không? Trọn những ngày lao khổ nhọc nhằn, con vẫn đợi cho đến chừng đau khổ qua đi" (c.14; xem thêm từ 19:25 trở đi).
Tôi và bạn đỡ hơn Gióp rất nhiều vì chúng ta đã được biết về thập tự giá và sự phục sinh của Chúa Giê-su. Chúng ta có hy vọng chắc chắn về sự sống đời đời trong Đức Chúa Trời - được mãi vui thoả trong tình yêu lớn lao của Ngài.
Khi những khúc mắc trong câu chuyện về cuộc đời Gióp được giải đáp, chúng ta thấy rằng ông đã hoàn toàn đúng khi tiếp tục tin cậy nơi Chúa. Đức Chúa Trời không bao giờ giải thích cho Gióp lý do tại sao Ngài lại để ông trải qua nhiều điều như vậy, nhưng sự tin cậy của Gióp nơi tình yêu của Đức Chúa Trời đã được chứng minh. Khi ở giữa những đau khổ, chúng ta cần phải tin chắc vào "sự nhân từ lạ lùng của Ngài" (Thi thiên 17:7).
Cầu nguyện
Lạy Chúa, cảm tạ ơn Ngài vì ở giữa thế gian này, dù có quá nhiều thứ con không thể hiểu được, nhưng con có thể tin cậy nơi tình yêu vĩ đại của Chúa. Xin Ngài giúp con kinh nghiệm được tình yêu lớn lao Ngài dành cho con mỗi ngày.
Pippa chia sẻ
Ma-thi-ơ 20:16
"Như vậy, người cuối sẽ nên đầu, còn người đầu sẽ nên cuối."
Tôi đã nhiều lần dùng câu Kinh Thánh này ngoài ngữ cảnh. Khi con tôi thua trong cuộc chạy đua, hay làm bài thi không tốt, tôi thường sẽ nói: "người đầu sẽ là cuối, còn người cuối sẽ là đầu". Đây là một câu nói bông đùa, nhưng cũng là một lời nhắc nhở rằng những thứ chúng ta coi trọng trong đời này - thành công, thành tựu, vị trí số 1 - sẽ chẳng giữ nguyên được giá trị của nó trong vương quốc thiên đàng.
App
Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.
Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.
Book
Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.
- Mua từ Cửa hàng Alpha
- [Mua từ Nhà sách CLC](https://clcbookshops.com/product/bible-in-one-year-the-a-commentary-by-nicky-gumbel-hard-cover-gumbel-nicky-hodder-stoughton- 9781473677067)
Tham khảo
The One Year® là nhãn hiệu đã đăng ký của Tyndale House Publishers. Được sử dụng bởi sự cho phép.
Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh được lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Được sử dụng dưới sự cho phép của Hodder & Stoughton Publishers, một công ty của Hachette UK. Đã đăng ký Bản quyền. 'NIV' là nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Nhãn hiệu Vương quốc Anh số 1448790.
Các trích dẫn Kinh thánh được đánh dấu (AMP) lấy từ Kinh thánh Amplified®, Bản quyền © 1954, 1958, 1962, 1964, 1965, 1987 của The Lockman Foundation. Được sử dụng bởi sự cho phép. (www.Lockman.org)
Thánh Kinh được đánh dấu (MSG) lấy từ The Message. Bản quyền © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Được sử dụng dưới sự cho phép của NavPress Publishing Group.