Quyết định lớn nhất của cuộc đời tôi
Giới thiệu
Đầu tháng 2 năm 1974, tôi phải đối mặt với quyết định lớn nhất của cuộc đời mình. Qua việc đọc Tân Ước, tôi đã bị thuyết phục rằng Chúa Giê-su thực sự là Con Thiên Chúa. Nhưng tôi không muốn trở thành một Cơ-đốc nhân vì tôi sợ rằng mình sẽ mất tự do. Điều cuối cùng mà tôi gắn liền với đức tin là tình yêu và tự do. Tôi liên tưởng đức tin với việc mất tự do. Tôi nghĩ rằng Chúa muốn tôi ngừng làm tất cả những điều khiến tôi vui vẻ và thích thú.
Thực ra, trong gần nửa thế kỷ qua, tôi đã khám phá ra rằng đức tin dẫn đến tự do và tình yêu đích thực. Tình yêu, đức tin và tự do gắn bó chặt chẽ với nhau.
Thi Thiên 119:41-48
41Lạy Đức Giê-hô-va, nguyện sự nhân từ Ngài đến với con,
Tức là sự cứu rỗi của Ngài, theo lời phán hứa của Ngài!
42Vậy con sẽ đối đáp với kẻ làm sỉ nhục con,
Vì con tin vào lời Chúa.
43Xin đừng cất khỏi miệng con lời của chân lý,
Vì con đặt niềm hi vọng nơi phán quyết của Chúa.
44Con sẽ luôn vâng giữ luật pháp Chúa
Cho đến đời đời vô cùng.
45Con sẽ bước đi cách ung dung,
Vì đã tìm kiếm kỷ cương của Chúa.
46Con sẽ rao truyền chứng ước Chúa trước các vua
Mà không hổ thẹn chút nào.
47Con vui thích các điều răn Chúa
Vì con yêu mến chúng.
48Con giơ tay lên hướng về điều răn Chúa mà con yêu mến
Và suy ngẫm các luật lệ Ngài.
Bình luận
Hãy tin cậy vào lời Chúa
‘Lạy Đức Giê-hô-va, nguyện sự nhân từ Ngài đến với con,’ (c.41a), tác giả Thi Thiên kêu lên khi bắt đầu phần này của Thi Thiên 119. ‘Lạy Chúa, xin tình yêu của Ngài định hình cuộc đời con’ (c.41a). Nó kết thúc bằng câu trả lời của tình yêu: ‘Vì con yêu mến chúng. Con giơ tay lên hướng về điều răn Chúa mà con yêu mến. Và suy ngẫm các luật lệ Ngài.’ (c.47b–48).
Ở giữa, tác giả nói về đức tin của mình vào lời Chúa khi tuyên bố: ‘Vậy con sẽ đối đáp với kẻ làm sỉ nhục con, vì con trông cậy vào lời Chúa’ (c.42). Sự trông cậy và đức tin gần như đồng nghĩa.
Những người có đức tin từ xưa đến nay vẫn bị chế nhạo. Nhưng dù có chuyện gì xảy ra, hãy tiếp tục trông cậy vào lời Chúa. Sự trông cậy này cho phép bạn phản ứng lại ngay cả khi bị chế nhạo với sự tự tin.
Hãy cầu xin Chúa bày tỏ cho bạn ngày càng nhiều hơn về tình yêu bất diệt của Ngài (c.41). Đáp lại bằng tình yêu thương (c.47–48), tin cậy, hy vọng và vâng lời (c.42–44). Hãy tìm kiếm đường lối của Chúa qua Kinh Thánh, và bạn sẽ khám phá ra sự tự do đích thực và có thể nói: 'Con sẽ bước đi cách ung dung, vì đã tìm kiếm kỷ cương của Chúa' (c.45)
Cầu nguyện
Lạy Chúa, hôm nay xin cho con cảm nhận được tình yêu bất diệt của Chúa và đáp lại điều đó bằng tình yêu với tất cả những người con gặp gỡ và nói chuyện. Khi con đặt niềm tin vào Chúa và lời nói của Ngài, con có thể bước đi trong tự do.
1 Ti-mô-thê 1:1-20
Lời chào thăm
1Phao-lô, sứ đồ của Đấng Christ Jêsus theo mệnh lệnh của Đức Chúa Trời, Cứu Chúa chúng ta, và của Đấng Christ Jêsus, niềm hi vọng của chúng ta, 2thân gửi Ti-mô-thê, con thật của ta trong đức tin: Cầu xin Đức Chúa Trời, Cha chúng ta, và Đấng Christ Jêsus, Chúa chúng ta, ban ân điển, sự thương xót và bình an cho con!
Đề phòng các giáo sư giả
3Như ta đã khuyên con lúc ta đi Ma-xê-đô-ni-a, con hãy ở lại Ê-phê-sô để truyền bảo một số người không được dạy một giáo lý nào khác, 4cũng đừng bận tâm đến những chuyện huyễn hoặc và những gia phả bất tận, là những thứ gây ra tranh cãi hơn là mở mang công việc của Đức Chúa Trời trong đức tin. 5Mục đích của việc răn bảo là tình yêu thương đến từ tấm lòng trong sạch, lương tâm trong sáng và đức tin chân thành. 6Một số người đi chệch mục đích đó, đã sa vào những cuộc tranh luận rỗng tuếch; 7họ muốn làm thầy dạy luật mà không hiểu lời mình nói hoặc điều mình quả quyết.
8Chúng ta biết luật pháp là tốt nếu được sử dụng đúng đắn, 9và biết rằng luật pháp được đặt ra không phải cho người công chính, mà cho những kẻ phạm pháp và phản nghịch, những kẻ vô luân và tội lỗi, những kẻ bất khiết và phàm tục, những kẻ giết cha mẹ và giết người, 10những kẻ tà dâm và đồng tính luyến ái, những kẻ buôn người, nói dối, khai man, và tất cả những gì chống lại với giáo lý chân chính. 11Đó là điều dạy dỗ từ Tin Lành vinh quang của Đức Chúa Trời hạnh phước, mà ta đã được giao phó.
Cảm tạ ơn thương xót của Đức Chúa Trời
12Ta cảm tạ Đấng ban năng lực cho ta là Đấng Christ Jêsus, Chúa chúng ta, vì Ngài đã xét ta là trung tín và chỉ định ta phục vụ Ngài; 13dù trước đây ta vốn là kẻ phạm thượng, bắt bớ, xấc láo. Nhưng ta đã nhận ơn thương xót, vì lúc ấy ta đã hành động một cách ngu muội do lòng vô tín.14Thật ân điển của Chúa chúng ta đã chan chứa trên ta cùng với đức tin và tình yêu thương trong Đấng Christ Jêsus. 15Đây là lời chắc chắn và hoàn toàn đáng tiếp nhận: Đấng Christ Jêsus đã đến trong thế gian để cứu vớt tội nhân; trong những tội nhân đó, ta là người đứng đầu. 16Sở dĩ ta nhận được ơn thương xót là để Đấng Christ Jêsus tỏ bày sự nhẫn nhục trọn vẹn của Ngài đối với ta, là tội nhân hàng đầu, dùng ta làm gương cho những ai sẽ tin Ngài để được sự sống đời đời. 17Nguyện sự tôn kính và vinh quang đời đời vô cùng thuộc về Vua muôn đời, bất tử, vô hình, tức là Đức Chúa Trời duy nhất! A-men.
Khuyên phải chiến đấu dũng cảm
18Ti-mô-thê con ta ơi, ta truyền mệnh lệnh nầy cho con, theo các lời tiên tri về con từ trước, để nhờ những lời đó mà con chiến đấu dũng cảm, 19giữ vững đức tin và lương tâm trong sáng. Có người vì đã chối bỏ lương tâm đó mà sụp đổ đức tin, 20trong số họ có Hy-mê-nê và A-léc-xan-đơ mà ta đã phó mặc cho Sa-tan để họ học tập đừng phạm thượng nữa.
Bình luận
Hãy giữ vững niềm tin chân thành
Sứ đồ Phao-lô chịu trách nhiệm dẫn dắt Ti-mô-thê tin vào Chúa Giê-su và do đó, ông là người cha thiêng liêng của Ti-mô-thê. Giống như bất kỳ người cha tốt nào, Phao-lô quan tâm đến Ti-mô-thê và muốn điều tốt nhất cho cậu. Ông mô tả Ti-mô-thê, người được viết thư này, là “con thật của ta trong đức tin” của ông (c.2).
Ti-mô-thê cũng đã trở thành một nhà lãnh đạo, mục sư và giáo viên. Phao-lô hướng dẫn anh ta về khả năng lãnh đạo và cách giải quyết các vấn đề trong Hội thánh. Những điều này có liên quan rất lớn đến tất cả chúng ta ngày nay.
Việc làm của Chúa là bởi đức tin (c.4): ‘Mục đích của việc răn bảo là tình yêu thương đến từ tấm lòng trong sạch, lương tâm trong sáng và đức tin chân thành’ (c.5). Tình yêu và niềm tin luôn phải đi đôi với nhau.
Phao-lô liệt kê những tội lỗi khác nhau cần phải tránh bằng mọi giá (c.8–11). Trong số này có buôn bán nô lệ (c.10). Chế độ nô lệ đối lập với sự tự do và buôn người là một điều ghê tởm.
Phao-lô tiếp tục đưa ra lời chứng của chính mình, trong đó đức tin, tình yêu và tự do gắn liền với nhau. Ông ‘vốn là kẻ phạm thượng, bắt bớ, xấc láo’ (c.13). Ông tự mô tả mình là “tội nhân hàng đầu” (c.16).
Tôi thấy thật thú vị khi thấy sự tiến triển theo cách sứ đồ Phao-lô mô tả về chính mình:
- Trước đó rất lâu, ông tự mô tả mình là “hèn mọn nhất trong số các sứ đồ”, người không "đáng được gọi là sứ đồ” (1 Cô-rinh-tô 15:9).
- Sau này, ông nói: ‘Tôi là người hèn mọn nhất trong tất cả các thánh đồ’ (Ê-phê-sô 3:8).
- Giờ đây, ông tự nhận mình là “tội nhân hàng đầu” (1 Ti-mô-thê 1:16).
Dường như ông càng phát triển trong mối quan hệ với Chúa và càng đến gần ánh sáng của Đấng Christ, ông càng thấy mình không xứng đáng. Tôi nghĩ thường thì đúng là khi chúng ta tiếp tục sống đời sống tín hữu, niềm xác tín về tội lỗi của chúng ta tăng lên và lòng cảm kích của chúng ta đối với sự tha thứ, tình yêu và lòng thương xót của Thiên Chúa cũng tăng lên.
Cảm giác tội lỗi thực sự* không* phải là một cảm xúc không lành mạnh – miễn là theo sau nó là sự ăn năn và tha thứ. Nhà thần học người Scotland P.T. Forsyth (1848–1921) đã từng nói: ‘Hội thánh của chúng ta có rất nhiều người tử tế nhất, tử tế nhất, những người chưa bao giờ biết đến nỗi tuyệt vọng vì tội lỗi hay điều kỳ diệu đến nghẹt thở của sự tha thứ.’
Chúa Giê-su giải thoát chúng ta: ‘Đấng Christ Jêsus đã đến trong thế gian để cứu vớt tội nhân; trong những tội nhân đó, ta là người đứng đầu’ (c.15). Sự cứu rỗi có nghĩa là tự do; nó xảy ra như là kết quả của ân điển. Đừng đắm mình trong quá khứ của bạn. Đúng hơn là hãy tôn vinh sự tự do hiện tại của bạn và ân điển đã đem điều đó đến: ‘Thật ân điển của Chúa chúng ta đã chan chứa trên ta cùng với đức tin và tình yêu thương trong Đấng Christ Jêsus’ (c.14).
Tình yêu Tin Lành xuất phát từ tình yêu Thiên Chúa dành cho bạn, được Chúa Thánh Linh đổ vào lòng bạn (Rô-ma 5:5). Tuy nhiên, nó còn hơn cả một cảm xúc. Tình yêu Tin Lành không phải là nạn nhân của cảm xúc mà là người phục vụ ý chí của bạn. Có thể cho rằng, tình yêu là 10% cảm xúc, 20% thấu hiểu, 70% ý chí.
Phao-lô đã trở thành tấm gương cho những người khác tin vào Chúa Giê-su và nhận được sự sống đời đời (1 Ti-mô-thê 1:16). ‘Tin vào Ngài’ là hành động của đức tin.
Hành động đức tin ban đầu này cần được theo sau bởi một đời sống đức tin. Vì vậy, Phao-lô thúc giục Ti-mô-thê ‘hãy đánh trận tốt lành và giữ vững đức tin’ (c.18–19). Ông cảnh báo những người khác đã “sụp đổ đức tin” (c.19). Lời khuyên này là lời nhắc nhở về tầm quan trọng đối với tất cả chúng ta trong việc ‘theo đuổi Phao-lô’ và ‘huấn luyện Ti-mô-thê’.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, tạ ơn Chúa vì mặc dù Phao-lô là ‘tội nhân hàng đầu’, nhưng Chúa đã cho ông được tự do sống một cuộc đời yêu thương. Cảm ơn Ngài vì Ngài cũng có thể làm điều đó cho con và cho tất cả những ai đặt niềm tin vào Chúa Giê-su.
Giê-rê-mi 32:26-34:22
32 26Có lời Đức Giê-hô-va phán với Giê-rê-mi: 27“Nầy, Ta là Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của mọi loài xác thịt; có việc gì khó quá cho Ta chăng? 28Vì thế, Đức Giê-hô-va phán: Nầy, Ta sẽ phó thành nầy vào tay người Canh-đê, vào tay Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, và vua ấy sẽ chiếm thành.29Những người Canh-đê đang tấn công thành nầy sẽ đến phóng hỏa đốt thành, thiêu hủy các nhà mà người ta dâng hương cho Ba-anh trên mái và làm lễ quán cho các thần khác, để chọc giận Ta. 30Vì từ thuở niên thiếu, con cái Y-sơ-ra-ên và con cái Giu-đa chỉ biết làm điều gian ác dưới mắt Ta. Thật, con cái Y-sơ-ra-ên chỉ biết chọc giận Ta bằng những công việc tay chúng làm, Đức Giê-hô-va phán vậy. 31Từ ngày được xây lên cho đến ngày nay, thành nầy đã làm cho Ta bực tức và giận dữ. Ta muốn loại bỏ nó khỏi mặt Ta 32vì mọi điều ác mà con cái Y-sơ-ra-ên và con cái Giu-đa, chính chúng, vua chúa, các thủ lĩnh, các thầy tế lễ, các nhà tiên tri của chúng, cả người Giu-đa và dân cư Giê-ru-sa-lem đã làm để chọc giận Ta, 33Chúng không quay mặt mà quay lưng lại với Ta. Dù Ta có thường xuyên khuyên dạy chúng, chúng vẫn không nghe, không tiếp nhận lời dạy dỗ. 34Chúng đã đặt những vật ghê tởm trong nhà được gọi bằng danh Ta, để làm cho ô uế.35Chúng đã xây các nơi cao của Ba-anh trong thung lũng Ben Hi-nôm để dâng con trai con gái mình cho Mo-lóc. Đó là điều mà Ta không truyền dạy, cũng không nghĩ rằng chúng có thể làm điều ghê tởm như thế để gây cho Giu-đa phạm tội. 36Vì thế, bây giờ Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên phán về thành mà các ngươi nói rằng nó đã rơi vào tay vua Ba-by-lôn bởi gươm đao, đói kém, dịch bệnh, như sau: 37‘Nầy, Ta sẽ tập hợp chúng từ mọi nước mà Ta đã đuổi chúng đến trong cơn bực tức, giận dữ và thịnh nộ. Ta sẽ đem chúng trở về nơi nầy và cho chúng an cư lạc nghiệp. 38Chúng sẽ làm dân Ta, và Ta sẽ làm Đức Chúa Trời của chúng. 39Ta sẽ ban cho chúng cùng một tấm lòng, cùng một đường lối để chúng kính sợ Ta trọn đời, nhờ đó chính chúng và dòng dõi con cháu chúng đều được phước. 40Ta sẽ lập với chúng một giao ước đời đời: Ta sẽ không lìa bỏ chúng và không ngừng ban phước cho chúng. Ta sẽ đặt sự kính sợ Ta vào lòng chúng để chúng không lìa bỏ Ta nữa. 41a sẽ lấy làm vui mà ban phước cho chúng, hết lòng hết sức mà trồng chúng bền vững trong đất nầy.’ 42Đức Giê-hô-va phán: ‘Như Ta đã giáng mọi tai vạ khủng khiếp trên dân nầy, Ta cũng sẽ giáng trên chúng mọi phước lành mà Ta đã hứa với chúng. 43Người ta sẽ mua ruộng trong xứ nầy, xứ mà các con bảo: “Đó là nơi hoang vu, không có loài người, cũng không có loài thú, đã rơi vào tay người Canh-đê.” 44Người ta sẽ dùng bạc mua ruộng, lập khế ước bán, niêm phong lại, mời người làm chứng trong đất Bên-gia-min và vùng phụ cận Giê-ru-sa-lem, trong các thành Giu-đa và trong các thành miền núi, vùng Sơ-phê-la và vùng Nê-ghép. Vì Ta sẽ đem chúng trở về từ cảnh lưu đày.’” Đức Giê-hô-va phán vậy.
33
Lời hứa về sự phục hồi
1Trong khi Giê-rê-mi còn bị giam trong sân vệ binh, thì có lời của Đức Giê-hô-va phán với ông lần thứ hai rằng: 2“Đức Giê-hô-va là Đấng làm nên việc nầy, Đức Giê-hô-va là Đấng hình thành và tạo lập việc nầy, danh Ngài là Giê-hô-va, phán: 3‘Hãy kêu cầu Ta, Ta sẽ trả lời con; Ta sẽ tỏ cho con những việc lớn và khó, là những việc con chưa từng biết.’
4Về nhà cửa trong thành nầy và cung điện của vua Giu-đa mà người ta đã phá đi để xây dựng phòng tuyến chống lại các đồn lũy và gươm đao của giặc, thì Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán thế nầy: 5‘Khi giao chiến với quân Canh-đê, nhà cửa nầy sẽ đầy dẫy xác của những kẻ mà Ta đã giết trong cơn bực tức và giận dữ; vì dân nầy hung ác mà Ta ngoảnh mặt khỏi thành đó. 6Tuy nhiên, Ta sẽ phục hồi sức lực và chữa lành cho thành. Ta sẽ chữa lành cho dân chúng, sẽ tỏ cho chúng thấy cảnh thịnh vượng và yên ổn lâu dài. 7Ta sẽ đem kẻ lưu đày Giu-đa và Y-sơ-ra-ên trở về; tái lập chúng như thuở ban đầu. 8Ta sẽ thanh tẩy mọi gian ác chúng đã phạm với Ta, tha thứ mọi tội lỗi mà chúng đã phạm cũng như tội nổi loạn chống lại Ta. 9Thành nầy sẽ đem lại cho Ta một danh hiệu vui mừng, một lời ca ngợi và một niềm vinh quang trước muôn dân trên đất. Khi nghe mọi điều tốt lành mà Ta làm cho chúng, các dân tộc đều sẽ sợ hãi và run rẩy trước mọi phước lành và bình an mà Ta sẽ ban cho chúng.’
10Đức Giê-hô-va phán: ‘Trong chốn nầy là nơi mà các ngươi nói: “Đó là một nơi hoang vu, không còn có loài người, cũng không có loài thú;” trong các thành của Giu-đa và các đường phố Giê-ru-sa-lem, tức những nơi đã bị hoang vu, không có người, không có dân cư, cũng không có loài thú, 11người ta sẽ nghe lại tiếng reo hò mừng rỡ, tiếng của chú rể và cô dâu, tiếng hát của những người đem tế lễ tạ ơn vào nhà Đức Giê-hô-va:
“Hãy cảm tạ Đức Giê-hô-va vạn quân,
Vì Đức Giê-hô-va là nhân từ,
Tình thương vững bền của Ngài còn đời đời!”
Vì Ta sẽ đem kẻ lưu đày của đất nầy trở về, phục hồi như trước,’ Đức Giê-hô-va phán vậy.
12Đức Giê-hô-va vạn quân phán: ‘Trong chỗ hoang vu nầy, nơi không có bóng người hay thú vật, và trong mọi thành của nó, sẽ lại có những đồng cỏ cho người chăn chiên đem bầy mình đến nghỉ ngơi. 13Trong các thành ở miền núi, các thành ở Sơ-phê-la và các thành ở Nê-ghép, trong đất Bên-gia-min, trong các làng phụ cận Giê-ru-sa-lem và trong các thành Giu-đa, những bầy chiên sẽ lại đi qua dưới tay người đếm,’ Đức Giê-hô-va phán vậy.
14Đức Giê-hô-va lại phán: ‘Nầy, những ngày đến, Ta sẽ làm ứng nghiệm lời tốt lành mà Ta đã hứa với nhà Y-sơ-ra-ên và nhà Giu-đa. 15Trong những ngày ấy và vào thời đó, Ta sẽ khiến một Nhánh công chính đâm chồi từ dòng Đa-vít; Đấng ấy sẽ thi hành lẽ công bình, chính trực trong đất nầy. 16Trong những ngày đó, Giu-đa sẽ được giải cứu và Giê-ru-sa-lem sẽ sống yên ổn; thành sẽ mang tên là: Đức Giê-hô-va, sự công chính của chúng ta.’
17Đức Giê-hô-va phán: ‘Đa-vít sẽ chẳng thiếu người ngự trên ngai nhà Y-sơ-ra-ên;18các thầy tế lễ dòng Lê-vi cũng sẽ không thiếu người phục vụ trước mặt Ta để dâng tế lễ thiêu, đốt tế lễ chay, và dâng sinh tế hằng ngày.’”
19Lại có lời Đức Giê-hô-va phán với Giê-rê-mi: 20“Đức Giê-hô-va phán thế nầy: ‘Nếu các ngươi có thể phá vỡ giao ước của Ta với ngày và giao ước của Ta với đêm, đến nỗi ngày và đêm không đến đúng kỳ của nó, 21thì giao ước giữa Ta với Đa-vít, đầy tớ Ta, mới bị phá vỡ, tức là không có con cháu người trị vì trên ngai nữa, và giao ước giữa Ta với các thầy tế lễ dòng Lê-vi, những đầy tớ Ta, cũng vậy. 22Không ai có thể đếm được các tinh tú trên trời và lường hết cát dưới biển; Ta cũng sẽ làm cho con cháu Đa-vít, đầy tớ ta, và con cháu Lê-vi, kẻ phục vụ Ta, đông nhiều như vậy.’”
23Lời của Đức Giê-hô-va lại đến với Giê-rê-mi: 24“Con không để ý đến những gì dân nầy nói sao? Chúng nói: ‘Đức Giê-hô-va đã từ bỏ hai gia tộc mà Ngài đã chọn.’ Như vậy, chúng khinh dể dân Ta, không xem dân nầy là một dân nữa! 25Đức Giê-hô-va phán: ‘Nếu Ta không lập giao ước với ngày và đêm, và không lập định luật cho trời và đất, 26thì Ta sẽ từ bỏ dòng dõi của Gia-cốp và Đa-vít, đầy tớ Ta, và sẽ không chọn một ai trong dòng dõi người cai trị con cháu Áp-ra-ham, Y-sác, và Gia-cốp. Vì Ta sẽ đem những kẻ lưu đày trở về và thương xót chúng.’”
34
Lời cảnh báo về số phận của Sê-đê-kia
1Đây là lời từ Đức Giê-hô-va phán với Giê-rê-mi khi Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, cùng toàn thể quân lực của vua ấy, mọi vương quốc trên đất và mọi dân tộc dưới quyền cai trị của vua ấy, tấn công Giê-ru-sa-lem và các thành phụ cận. 2Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán: “Con hãy đến nói với Sê-đê-kia, vua Giu-đa, rằng Đức Giê-hô-va phán: ‘Nầy, Ta sẽ phó thành nầy vào tay vua Ba-by-lôn, vua ấy sẽ phóng hỏa đốt thành. 3Chính ngươi sẽ không thoát khỏi tay vua ấy nhưng sẽ bị bắt và nộp vào tay vua ấy. Ngươi sẽ thấy tận mắt vua Ba-by-lôn, nói chuyện mặt đối mặt với vua ấy và ngươi sẽ phải đi qua Ba-by-lôn.’ 4Tuy nhiên, hỡi Sê-đê-kia, vua Giu-đa, hãy nghe lời Đức Giê-hô-va! Đức Giê-hô-va phán về vua như sau: ‘Ngươi sẽ không chết vì gươm, 5nhưng sẽ chết bình an. Người ta sẽ đốt nhang cho ngươi như đã đốt cho tổ phụ ngươi, tức các vua tiền nhiệm của ngươi và sẽ thương khóc ngươi: “Ôi, chúa ôi!” Chính Ta phán lời nầy, Đức Giê-hô-va phán vậy.’” 6Nhà tiên tri Giê-rê-mi nói mọi lời ấy với Sê-đê-kia, vua Giu-đa, tại Giê-ru-sa-lem, 7trong lúc quân của vua Ba-by-lôn đang tiến đánh Giê-ru-sa-lem và các thành còn lại của Giu-đa, tức là La-ki và A-xê-ca; vì trong các thành của Giu-đa chỉ còn sót lại hai thành kiên cố nầy. 8Sau khi vua Sê-đê-kia lập giao ước với toàn dân tại Giê-ru-sa-lem, công bố tự do cho chúng thì có lời của Đức Giê-hô-va phán với Giê-rê-mi: 9“Mọi người đều phải phóng thích các nô lệ Hê-bơ-rơ, cả nam lẫn nữ, không ai được giữ người Giu-đa, anh em mình, làm nô lệ nữa. 10Tất cả các thủ lĩnh và dân chúng đều dự vào giao ước ấy, mỗi người phải trả tự do cho nô lệ mình, nam cũng như nữ, không được giữ lại để làm nô lệ nữa.” Họ đã vâng lời và trả tự do cho các nô lệ. 11Nhưng sau đó họ lại đổi ý, bắt lại những nô lệ nam cũng như nữ mà họ đã trả tự do đó về làm nô lệ như trước. 12Sau việc đó, có lời của Đức Giê-hô-va phán với Giê-rê-mi: 13“Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên phán: Khi đem tổ phụ các ngươi ra khỏi Ai Cập, khỏi nhà nô lệ, Ta đã lập giao ước với họ rằng: 14‘Đến năm thứ bảy, mỗi người trong các ngươi phải trả tự do cho người anh em Hê-bơ-rơ đã bị bán cho ngươi. Sau sáu năm phục dịch, ngươi phải trả tự do cho người ấy.’ Nhưng tổ phụ các ngươi không vâng lời, cũng không lắng tai nghe Ta.15Gần đây, các ngươi đã trở lại và làm điều ngay thẳng dưới mắt Ta khi công bố tự do cho người lân cận mình. Các ngươi đã lập giao ước trước mặt Ta, trong nhà được gọi bằng danh Ta. 16Nhưng các ngươi lại đổi ý và xúc phạm danh Ta. Các ngươi đã bắt lại các nô lệ, nam cũng như nữ, mà mình đã trả tự do theo ước nguyện của họ, ép họ trở lại làm nô lệ cho mình như trước. 17Vì thế, Đức Giê-hô-va phán: ‘Các ngươi đã chẳng nghe Ta, không người nào công bố trả tự do cho anh em và người lân cận mình.’ Đức Giê-hô-va phán: ‘Nầy, Ta cũng công bố “tự do” cho các ngươi, nghĩa là để mặc các ngươi cho gươm đao, dịch lệ, đói kém, khiến các ngươi trở nên kinh tởm cho các vương quốc trên thế gian. 18Những kẻ đã vi phạm giao ước Ta, không tuân giữ các điều khoản trong giao ước đã lập trước mặt Ta, thì Ta sẽ làm cho chúng như con bò tơ mà chúng mổ làm đôi và đi qua giữa hai phần. 19Thật, các thủ lĩnh Giu-đa và Giê-ru-sa-lem, các hoạn quan, các thầy tế lễ, và toàn dân trong xứ đã đi qua giữa hai phần con bò tơ. 20Ta sẽ phó chúng vào tay kẻ thù và những kẻ muốn hại mạng sống chúng. Thây của chúng sẽ làm thức ăn cho loài chim trời và thú vật trên đất. 21Ta cũng sẽ phó Sê-đê-kia vua Giu-đa, và các thủ lĩnh vua ấy vào tay kẻ thù và kẻ muốn hại mạng sống chúng, tức là vào tay quân của vua Ba-by-lôn đang rút khỏi các ngươi.’ 22Đức Giê-hô-va phán: ‘Nầy, Ta sẽ truyền lệnh cho chúng quay lại thành nầy; chúng sẽ đánh, sẽ chiếm, và phóng hỏa đốt thành. Ta sẽ làm cho các thành Giu-đa trở nên hoang tàn, không có dân ở.’”
Bình luận
Hãy đặt niềm tin vào Chúa Giê-su
Billy Graham đã viết: “Bất cứ điều gì bạn yêu thích nhất, có thể là thể thao, niềm vui, công việc kinh doanh hay Chúa, đó là Chúa của bạn”. Cám dỗ thường xuyên của thế giới là phân chia tấm lòng của chúng ta. Nhưng Chúa đang tìm kiếm những người có tấm lòng nhất. Chính Chúa vui mừng làm điều tốt cho chúng ta bằng cả trái tim và tâm hồn (32:41). Chắc chắn chúng ta có thể đáp lại tình yêu của Ngài bằng cách phục vụ Ngài bằng cả trái tim và tâm hồn – với tấm lòng và hành động đơn sơ.
Tình yêu Chúa còn đến đời đời (33:11). Ngài yêu bạn. Ngài mong muốn bạn bước đi trong mối quan hệ mật thiết. Ngài vô cùng thất vọng khi dân của Ngài ‘không quay mặt mà quay lưng lại với’ Ngài (32:33). Chúa mong mỏi một thời điểm mà họ sẽ liên hệ với Ngài bằng “một tấm lòng và một con đường” (c.39).
Trong tình yêu dành cho bạn, Chúa muốn giao tiếp với bạn: ‘Hãy kêu cầu Ta, Ta sẽ trả lời con; Ta sẽ tỏ cho con những việc lớn và khó, là những việc con chưa từng biết’ (33:3). Ngài muốn mang đến cho bạn sức khỏe và sự chữa lành (c.6a). Ngài muốn bạn tận hưởng sự bình an và an ninh (c.6b). Ngài muốn tẩy sạch bạn khỏi mọi tội lỗi bạn đã phạm và tha thứ hoàn toàn cho bạn (c.8).
Ngài muốn bạn tận hưởng sự tự do khỏi cảnh giam cầm (c.7). Ngài muốn mang lại cho bạn niềm vui và sự vui mừng (c.11). Tất cả những điều này sẽ mang lại danh tiếng, niềm vui, sự ngợi khen và tôn vinh cho Đức Chúa Trời (c.9). Nó sẽ dẫn tới sự tạ ơn: ‘Hãy cảm tạ Đức Giê-hô-va vạn quân, vì Đức Giê-hô-va là nhân từ, tình thương vững bền của Ngài còn đời đời’ (c.11).
Chúa muốn dân Ngài được tự do. Giê-rê-mi đang bị giam cầm (c.1), điều này trái ngược với mục đích của Đức Chúa Trời dành cho dân Ngài. Thiên Chúa muốn giải thoát dân Ngài khỏi sự giam cầm của cuộc lưu đày mà họ sắp phải đi. Theo thuật ngữ Tân Ước, sự phục hồi này, sự cứu chuộc khỏi cảnh lưu đày này, cuối cùng được thực hiện nhờ đức tin vào Chúa Giê-su và sự tự do mà Ngài mang lại khỏi sự giam cầm của tội lỗi.
Đức Chúa Trời tiếp tục quan tâm đến sự giam cầm về mặt thể xác. Đó là lý do tại sao chế độ nô lệ là một tội ác khủng khiếp đến vậy. Trong Cựu Ước, chúng ta thấy một số gợi ý về việc Thiên Chúa không chấp nhận chế độ nô lệ. Ngài bảo Giê-rê-mi “phóng thích các nô lệ” (34:8). Ban đầu, người dân phản ứng bằng cách trả tự do cho nô lệ của họ, nhưng sau đó họ đổi ý và bắt họ trở lại (c.10–11). Đức Chúa Trời cực lực phản đối hành động của họ.
Chúa phán: ‘Các ngươi đã chẳng nghe Ta, không người nào công bố trả tự do cho anh em và người lân cận mình.’ Đức Giê-hô-va phán: ‘Nầy, Ta cũng công bố “tự do” cho các ngươi, nghĩa là để mặc các ngươi cho gươm đao, dịch lệ, đói kém, khiến các ngươi trở nên kinh tởm cho các vương quốc trên thế gian’ (c.17). “Sự tự do” này là sự tự do giả tạo mà chúng ta thường thấy trên thế giới ngày nay. Sự tự do phạm tội dẫn đến sự hủy diệt. Sự tự do mà Thiên Chúa muốn mang vào cuộc đời bạn sẽ dẫn đến một cuộc sống đức tin và tình yêu. Đây là sự tự do thực sự.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, cảm ơn Chúa vì sự tự do mà Chúa mang đến cho cuộc đời con. Hôm nay con hướng mặt về phía Ngài. Con muốn kêu cầu và lắng nghe tiếng Chúa - để hiểu những điều tuyệt vời và không thể tìm kiếm được. Xin nâng đỡ con để cho con phục vụ Chúa hôm nay với tấm lòng và hành động thống nhất, đó là để tạ ơn Chúa vì tất cả sự tốt lành và tình yêu của Ngài, những điều tồn tại mãi mãi.
Pippa chia sẻ
Khi đối mặt với những vấn đề lớn trong cuộc sống, thật khích lệ khi đọc Giê-rê-mi 32:27, ‘có việc gì khó quá cho Ta chăng?’
App
Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.
Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.
Book
Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.
- Mua từ Cửa hàng Alpha
- [Mua từ Nhà sách CLC](https://clcbookshops.com/product/bible-in-one-year-the-a-commentary-by-nicky-gumbel-hard-cover-gumbel-nicky-hodder-stoughton- 9781473677067)
Tham khảo
Thi Thiên 119:41-48, 1 Ti-mô-thê 1:1-20, Giê-rê-mi 32:26-34:22
Trong gần nửa thế kỷ qua, tôi đã khám phá ra rằng đức tin dẫn đến tự do và tình yêu đích thực. Tình yêu, đức tin và tự do gắn bó chặt chẽ với nhau.