Ngày 296

Nhiệm vụ quan trọng nhất của bạn

Khôn ngoan Thi Thiên 119:81-88
Tân ước II Ti-mô-thê 1:1-18
Cựu Ước Giê-rê-mi 48:1-49:6

Giới thiệu

‘Những nhà lãnh đạo vĩ đại đều có một điểm chung. Họ biết rằng thu hút và giữ chân những người giỏi là nhiệm vụ quan trọng nhất của người lãnh đạo,” John Maxwell viết điều đó trong cuốn sách Phát triển những nhà lãnh đạo xung quanh bạn. Ông khích lệ độc giả của mình: 'Hãy tìm những người giỏi nhất có thể, sau đó phát triển họ thành những nhà lãnh đạo giỏi nhất có thể'.

Sứ đồ Phao-lô bị kết án và nhốt trong ngục tối , chỉ có một cái lỗ trên trần để lấy ánh sáng và không khí. Ông bị ‘xiềng xích’ (II Ti-mô-thê 1:16), ‘như một tên tội phạm’ (2:9). Ông cô đơn, buồn chán và lạnh lẽo (4:9-13). Cái chết là điều không thể tránh khỏi. Theo thông lệ, ông bị kết án tử hình bằng cách chặt đầu dưới lệnh của Nê-rô.

Đây (II Ti-mô-thê) có lẽ là lá thư cuối cùng của ông. Phao-lô chọn viết cho một cá nhân hơn là cho một Hội thánh. Ti-mô-thê là một nhà lãnh đạo mà Phao-lô đã tìm thấy, đào tạo và phát triển. Phao-lô có lẽ đã ngoài sáu mươi và Ti-mô-thê mới ngoài ba mươi.

Khi Phao-lô nhận thức được rằng ông đang truyền giảng Phúc âm cho thế hệ kế cận, mối quan tâm lớn nhất của ông là Ti-mô-thê phải gìn giữ Phúc âm (1:11–14). Càng lớn lên, tôi càng đánh giá cao sự khôn ngoan của các thế hệ đi trước và tôi càng nhận ra trách nhiệm của tất cả chúng ta trong việc truyền lại ngọn đuốc cho thế hệ tiếp theo.

Khôn ngoan

Thi Thiên 119:81-88

81Linh hồn con mòn mỏi vì mong ước sự cứu rỗi của Chúa;
   Con hi vọng nơi lời Ngài.
  82Mắt con hao mòn vì mong ước lời Chúa;
   Con tự nhủ: “Đến bao giờ Ngài mới an ủi con?”
  83Vì con trở thành như bầu da bị khói bám đen,
   Nhưng con không quên các luật lệ Chúa.
  84Đầy tớ Chúa phải chịu đựng cho đến bao giờ?
   Chừng nào Chúa mới trừng phạt những kẻ bắt bớ con?
  85Kẻ kiêu ngạo đã đào hầm hại con,
   Là điều không theo luật pháp của Chúa.
  86Các điều răn Chúa là thành tín;
   Xin Chúa giúp đỡ con vì người ta vu khống để bắt bớ con.
  87Thiếu chút nữa chúng tiêu diệt con khỏi mặt đất.
   Nhưng con không lìa bỏ kỷ cương của Chúa.
  88Xin làm cho con được sống theo lòng nhân từ của Chúa,
   Thì con sẽ tuân giữ chứng ước từ miệng Chúa.

Bình luận

Nền tảng đúng đắn cho thế hệ kế cận

Thi Thiên này vừa là sự suy ngẫm cá nhân về cuộc sống, vừa là một phương sách do tác giả Thi Thiên tạo ra để giúp người khác xây dựng đời sống và khả năng lãnh đạo của họ trên nền tảng đúng đắn.

Đặc biệt, ông nêu gương về đức tin vào lời Chúa: ‘Con hi vọng nơi lời Ngài… Các điều răn Chúa là thành tín... con không lìa bỏ kỷ cương của Chúa’ (c.81b,86a,87b).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin giúp con giữ sự trung tín bất chấp mọi ‘kẻ kiêu ngạo đã đào hầm hại con’ (c.85) và bắt bớ con(c.86). Xin Chúa giúp con làm tất cả những gì có thể để đào tạo thế hệ lãnh đạo kế cận.

Tân ước

II Ti-mô-thê 1:1-18

Lời chào thăm

1 Phao-lô, sứ đồ của Đấng Christ Jêsus, bởi ý muốn Đức Chúa Trời, theo lời hứa ban sự sống trong Đấng Christ Jêsus, 2thân gửi Ti-mô-thê, con rất yêu dấu của ta: Cầu xin Đức Chúa Trời, là Cha, và Đấng Christ Jêsus, Chúa chúng ta, ban ân điển, sự thương xót và bình an cho con!

Tình thương của Phao-lô đối với Ti-mô-thê

3Ta cảm tạ Đức Chúa Trời, là Đấng ta phục vụ với lương tâm trong sáng như tổ phụ ta đã làm; cả ngày lẫn đêm, ta luôn nhớ đến con trong khi cầu nguyện. 4Khi nhớ đến nước mắt con, ta ước ao sớm đến thăm con để lòng được tràn ngập niềm vui. 5Ta cũng nhớ đến đức tin chân thành của con, là đức tin trước đã sống trong Lô-ít, bà ngoại con, và trong Ơ-nít, mẹ con; ta tin chắc rằng đức tin ấy nay đang sống trong con.

Lời khích lệ

6Vì vậy, ta nhắc con hãy nhen lại ân tứ của Đức Chúa Trời mà con đã nhận lãnh qua sự đặt tay của ta; 7vì Đức Chúa Trời không ban cho chúng ta tinh thần nhút nhát, nhưng tinh thần mạnh mẽ, có tình yêu thương và tự chủ. 8Vậy, con chớ hổ thẹn khi làm chứng về Chúa chúng ta, cũng đừng hổ thẹn về ta, người tù của Ngài; nhưng hãy cậy quyền năng Đức Chúa Trời, cùng ta chịu khổ vì Tin Lành. 9Đức Chúa Trời đã cứu chúng ta, đã gọi chúng ta bằng sự kêu gọi thánh, không phải do việc làm của chúng ta, nhưng theo mục đích riêng của Ngài và ân điển mà Ngài ban cho chúng ta từ muôn đời trước trong Đấng Christ Jêsus. 10Ân điển ấy bây giờ mới được thể hiện qua sự hiện đến của Đấng Christ Jêsus, Cứu Chúa chúng ta, Đấng đã tiêu diệt sự chết, dùng Tin Lành làm sáng tỏ sự sống và sự bất diệt.
11Chính vì Tin Lành nầy mà ta đã được lập làm người truyền giảng, sứ đồ và giáo sư; 12đó chính là lý do mà ta chịu khổ. Nhưng ta không hổ thẹn vì biết ta đã tin Đấng nào, và ta đoan chắc rằng Đấng ấy có quyền năng bảo vệ điều ta đã ủy thác cho đến Ngày ấy.
13Với đức tin và tình yêu trong Đấng Christ Jêsus, hãy giữ những điều dạy dỗ chân chính mà con đã học nơi ta làm mẫu mực. 14Hãy nhờ Đức Thánh Linh, Đấng đang ngự trong chúng ta, mà gìn giữ điều tốt đẹp đã được ủy thác cho con.
15Con biết rằng tất cả những người trong miền A-si-a đã lìa bỏ ta; trong số ấy có cả Phy-ghen và Hẹt-mô-ghen. 16Cầu xin Chúa thương xót gia đình Ô-nê-si-phô-rơ, vì ông ấy đã nhiều lần nâng đỡ ta, không hề hổ thẹn khi ta bị xiềng xích; 17trái lại, khi vừa đến Rô-ma, ông ấy đã vội vã tìm ta, và đã tìm được. 18Cầu xin Chúa cho ông ấy tìm được sự thương xót của Chúa trong Ngày đó! Con biết rõ khi ở Ê-phê-sô ông ấy đã hết lòng phục vụ ta.

Bình luận

Con đường phát triển thế hệ kế cận

Tất cả chúng ta đều có thể có những đứa con thuộc linh.

Có lẽ Phao-lô không có con ruột nhưng ông cũng có những đứa con con thuộc linh. Ông mô tả Ti-mô-thê là ‘con rất yêu dấu của ta’ (c.2). Ông đã dẫn dắt Ti-mô-thê đến đức tin nơi Chúa (Công vụ 16:1–2). Trong mười lăm năm, Ti-mô-thê đã là bạn đồng hành của Phao-lô và đã đồng hành cùng ông trong chuyến hành trình truyền giáo thứ hai và thứ ba (Rô-ma 16:21; I Tê-sa-lô-ni-ca 3:2 và Phi-líp 2:19–20). Bấy giờ Ti-mô-thê đang ở vị trí lãnh đạo ở Ê-phê-sô.

Phao-lô đã hướng dẫn, đào tạo và dạy dỗ Ti-mô-thê và truyền lại sự khôn ngoan cho ông. Ông đặt ra một kiểu mẫu và tấm gương về cách phát triển thế hệ lãnh đạo tiếp theo.

1. Yêu

‘Con rất yêu dấu của ta’ là cách Phao-lô mô tả về Ti-mô-thê (II Ti-mô-thê 1:2). Phao-lô không ngừng tạ ơn Chúa vì ông (c.3). Phao-lô là một người đầy nhiệt huyết và giàu cảm xúc – khi người ta nói lời chia tay với ông, thường sẽ có sự xúc động đến mức bật khóc: ‘Khi nhớ đến nước mắt con, ta ước ao sớm đến thăm con để lòng được tràn ngập niềm vui’ (c. 4).

2. Cầu nguyện

‘Cả ngày lẫn đêm, ta luôn nhớ đến con trong khi cầu nguyện’ (c.3). Cầu nguyện cho người khác không phải là lãng phí thời gian, nó tạo nên sự khác biệt. Lời cầu nguyện thay là một hành động của tình yêu thương.

3. Tin

‘Ta cũng nhớ đến đức tin chân thành của con, là đức tin trước đã sống trong Lô-ít, bà ngoại con, và trong Ơ-nít, mẹ con; ta tin chắc rằng đức tin ấy nay đang sống trong con’ (c.5). Phao-lô đã giao phó trách nhiệm cho Ti-mô-thê khi còn trẻ. Những người có ảnh hưởng đến chúng ta là những người tin tưởng vào chúng ta.

4. Chăm sóc

‘Vì vậy, ta nhắc con hãy nhen lại ân tứ của Đức Chúa Trời mà con đã nhận lãnh qua sự đặt tay của ta’ (c.6). Trước đây Phao-lô đã viết: ‘Đừng xao lãng ân tứ trong con, là ân tứ đã ban cho con qua lời tiên tri khi hội đồng trưởng lão đặt tay trên con’ (I Ti-mô-thê 4:14).

Họ có thể đã cầu nguyện cho Ti-mô-thê để có được ân tứ truyền giáo hoặc được phong chức lãnh đạo trong hội thánh. Điều này có thể nhằm mục đích để được đầy dẫy Thánh Linh và có thể nhận được ân tứ nói tiếng lạ hoặc nói tiên tri. Chúng ta không biết chính xác đó là gì, nhưng nó cho thấy tầm quan trọng của mục vụ cầu nguyện. Đây là lý do tại sao chúng tôi đặt tay lên mọi người, chẳng hạn như trong thời gian rao giảng ở cuối mỗi buổi lễ tại Hội thánh tại HTB.

5. Khích lệ họ

Ti-mô-thê cần được khích lệ. Sự khích lệ giống như oxy cho tâm hồn. Ti-mô-thê còn trẻ. Sức khỏe của ông không tốt ('thường hay đau yếu', I Ti-mô-thê 5:23), và có thể ông là người nhút nhát và sống nội tâm.

Phao-lô viết: ‘Vì Đức Chúa Trời không ban cho chúng ta tinh thần nhút nhát, nhưng tinh thần mạnh mẽ, có tình yêu thương và tự chủ’ (II Ti-mô-thê 1:7). Cảm thấy sợ hãi không có nghĩa là hèn nhát. Thực tế, sẽ không có sự can đảm nếu không có sự sợ hãi. Can đảm là làm những gì bạn sợ phải làm và không để nỗi sợ hãi chi phối các quyết định của mình.

Để vượt qua nỗi sợ hãi của bạn, Chúa đã trang bị cho bạn Chúa Thánh Linh và ‘tinh thần mạnh mẽ, có tình yêu thương và tự chủ’ (c.7b).

6. Thách thức

Phao-lô thúc giục Ti-mô-thê 'hãy nhen lại' (c.6), 'khơi dậy' (c.6, NVB) ân tứ mà ông đã được ban cho. Những người khác có thể giúp đỡ bạn nhưng cuối cùng bạn phải chịu trách nhiệm cho sự phát triển thuộc linh của chính mình. Hãy nhen lại ân tứ của Đức Chúa Trời. Hãy thổi bùng ngọn lửa đức tin của bạn thông qua việc thờ phượng, cầu nguyện, đọc Kinh thánh, đi nhóm - hoặc bất cứ điều gì cần thiết.

7. Hãy ủy thác

‘Hãy... gìn giữ điều tốt đẹp đã được ủy thác cho con’ (c.14). Điều tốt đẹp là Phúc âm mà Phao-lô đã được chọn làm người truyền giảng, sứ đồ và giáo sư (c.11).

Phúc âm hoàn toàn nói về Chúa Giê-su ('Chúa chúng ta', c.8). Đó là về mối quan hệ với Ngài: ‘Ta không hổ thẹn vì biết ta đã tin Đấng nào’ (c.12). Chúng ta được cứu là nhờ ân điển ‘không phải do việc làm của chúng ta’ (c.9). Chúa Giê-su, Đấng Cứu Chuộc chúng ta, qua thập giá và sự phục sinh, ‘đã tiêu diệt sự chết, dùng Tin Lành làm sáng tỏ sự sống và sự bất diệt’ (c.10).

Phao-lô khuyên Ti-mô-thê đừng xấu hổ về tình bạn của họ, cũng đừng xấu hổ khi làm chứng về Chúa (c.8). Họ có Phúc âm để rao giảng và bảo vệ (c.9–14). Phao-lô tin chắc rằng ông đã chọn đúng người để truyền lại cho thế hệ sau ‘nhờ Đức Thánh Linh, Đấng đang ngự trong chúng ta' (c.14).

8. Chia sẻ

‘Hãy cùng ta chịu khổ vì Tin Lành’ (c.8). Mặc dù Phao-lô hầu việc Đức Chúa Trời 'với lương tâm trong sáng' (c.3), nhưng ông vẫn không thoát khỏi đau khổ. Ông đang bị ‘xiềng xích’ (c.16). Ông đã bị các Cơ đốc nhân khác làm thất vọng nặng nề: ‘Con biết rằng tất cả những người trong miền A-si-a đã lìa bỏ ta; trong số ấy có cả Phy-ghen và Hẹt-mô-ghen’ (c.15).

Tuy nhiên, có một người khác biệt. Đừng chạy trốn khỏi những người đang đau khổ, nhưng hãy giống như Ô-nê-si-phô-rơ trung tín, người mà Phao-lô nói: ‘Ông ấy đã nhiều lần nâng đỡ ta, không hề hổ thẹn khi ta bị xiềng xích’ (c.16).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin giúp con truyền lại ngọn đuốc cho thế hệ tiếp theo – cầu nguyện cho họ, yêu thương họ, tin tưởng vào họ, chăm sóc họ, khích lệ họ, ủy thác cho họ và chia sẻ với họ.

Cựu Ước

Giê-rê-mi 48:1-49:6

Lời tiên tri về Mô-áp

48 Đức Giê-hô-va vạn quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán về Mô-áp như sau:
  “Khốn cho thành Nê-bô, vì bị hoang tàn!
   Thành Ki-ri-a-ta-im xấu hổ, vì bị chiếm đóng;
  Thành Mít-gáp nhục nhã, vì sụp đổ.
   2Vinh quang của Mô-áp không còn nữa;
  Tại Hết-bôn, người ta âm mưu hại nó:
   ‘Nào, chúng ta hãy xóa Mô-áp khỏi các nước!’
  Hỡi Mát-mên, ngươi sẽ bị câm lặng;
   Gươm đao sẽ đuổi theo ngươi.

  3Tiếng kêu than từ Hô-rô-na-im:
   ‘Cảnh hoang tàn và hủy diệt khủng khiếp!’
  4‘Mô-áp tan vỡ rồi!’
   Trẻ con nó kêu la inh ỏi.
  5Lên đèo Lu-hít,
   Chúng vừa leo vừa khóc không dứt
  Xuống dốc Hô-rô-na-im,
   Vang tiếng kêu la hủy diệt thảm sầu.
  6Hãy trốn đi, tự cứu lấy mình,
   Như thạch thảo trong hoang mạc!

  7Vì ngươi trông cậy vào công lao và kho báu mình,
   Nên ngươi cũng sẽ bị chiếm đóng;
  Thần Kê-mốt sẽ bị lưu đày
   Cùng các thầy tế lễ và các thủ lĩnh nó.
  8Kẻ hủy diệt sẽ vào trong mọi thành,
   Không thành nào thoát khỏi;
  Thung lũng sẽ tiêu tan
   Đồng bằng bị tàn phá,
   Như Đức Giê-hô-va đã phán.

  9Hãy cho Mô-áp đôi cánh
   Để nó bay đi trốn;
  Các thành nó sẽ hoang tàn,
   Không còn ai ở.

  10Đáng nguyền rủa cho kẻ làm việc Đức Giê-hô-va cách chểnh mảng!
   Đáng nguyền rủa cho kẻ không để gươm mình vấy máu!

  11Mô-áp vốn an nhàn từ khi còn trẻ,
   Như rượu lắng cặn,
  Chưa được rót từ bình nầy sang bình khác,
   Cũng chưa bị lưu đày;
  Cho nên vị của nó còn nguyên
   Và mùi của nó chưa đổi.”
  12Vì vậy, Đức Giê-hô-va phán:
   “Nầy, những ngày đến,
  Ta sẽ sai những người chắt lọc đến chắt nó ra.
   Họ sẽ rót từ trong bình ra,
  Làm trống bình nó đi,
   Rồi đập các bình ra từng mảnh.
  13Mô-áp sẽ bị xấu hổ vì Kê-mốt,
   Như nhà Y-sơ-ra-ên bị xấu hổ
   Vì Bê-tên mà chúng trông cậy.

  14Làm sao các ngươi có thể nói: ‘Chúng tôi là anh hùng,
   Là những dũng sĩ nơi chiến trận’?
  15Mô-áp bị phá hoại, các thành bị xâm chiếm,
   Các thanh niên ưu tú nhất của nó bị giết,”
   Đức Vua, danh Ngài là Đức Giê-hô-va vạn quân, phán vậy.
  16“Tai ương của Mô-áp đã cận kề;
   Hoạn nạn nó đến rất nhanh.
  17Hỡi tất cả lân bang, hãy than khóc cho nó!
   Tất cả những ai biết danh nó,
  Hãy nói: ‘Cây gậy của quyền uy,
   Cây gậy của vinh quang đã gãy!’

  18Hỡi cư dân thành Đi-bôn!
   Hãy xuống khỏi nơi danh dự
   Và ngồi chỗ khô cằn.
  Vì kẻ hủy diệt Mô-áp đã xông lên đánh ngươi,
   Tàn phá đồn lũy ngươi.
  19Hỡi cư dân A-rô-e!
   Hãy đứng bên đường và quan sát,
  Hãy hỏi đàn ông chạy trốn và đàn bà lánh nạn,
   rằng: ‘Việc gì đã xảy ra vậy?’
  20Mô-áp xấu hổ vì bị tàn phá,
   Hãy than khóc kêu la!
  Hãy rao bên bờ Ạt-nôn
   rằng Mô-áp bị hoang tàn.

21Án phạt đã giáng trên cao nguyên, trên Hô-lôn, Gia-sa và Mê-phát, 22trên Đi-bôn, Nê-bô và Bết Đíp-la-tha-im, 23trên Ki-ri-a-ta-im, Bết Ga-mun và Bết Mê-ôn, 24trên Kê-ri-giốt, Bốt-ra, và trên tất cả các thành gần xa của Mô-áp.” 25Đức Giê-hô-va phán: “Sừng của Mô-áp bị chặt rồi, cánh tay nó đã gãy.
26Hãy cho nó uống say, vì nó tự lên mình chống lại Đức Giê-hô-va. Hãy để cho Mô-áp dầm mình trong đồ nó mửa ra và làm trò cười cho thiên hạ. 27Chẳng phải Y-sơ-ra-ên từng là trò cười cho ngươi sao? Có bao giờ nó bị bắt giữa những kẻ trộm đâu mà mỗi lần nhắc đến nó thì ngươi lắc đầu?

  28Hỡi dân cư Mô-áp,
   Hãy lìa bỏ thành thị và ẩn mình trong hốc đá;
  Hãy như chim bồ câu
   Làm tổ trên miệng vực thẳm.
  29Chúng ta có nghe về tính kiêu ngạo của Mô-áp —
   Nó vô cùng kiêu ngạo —
  Về thói xấc xược, kiêu căng, ngạo mạn,
   Và lòng tự cao tự đại của nó.”
  30Đức Giê-hô-va phán:
  “Ta biết tính xấc láo của nó,
   Những lời khoác lác rỗng tuếch
   Và những việc sai trái của nó.
  31Do đó, Ta khóc thương cho Mô-áp,
   Vì cả dân Mô-áp mà kêu la.
   Người ta khóc than cho dân Kiệt Hê-rết.
  32Hỡi cây nho Síp-ma,
   Ta khóc cho ngươi nhiều hơn khóc Gia-ê-xe!
  Các nhánh ngươi vượt qua biển,
   Đến tận biển Gia-ê-xe.
  Kẻ hủy diệt đã đến
   Cướp đi trái mùa hạ và mùa nho của ngươi.
  33Niềm vui mừng hân hoan đã biến mất
   Khỏi ruộng đồng màu mỡ xứ Mô-áp;
  Ta đã làm cho rượu cạn khô trong các bàn ép;
   Không còn ai reo vui khi đạp trái nho nữa;
   Dù có tiếng reo hò cũng chẳng phải là tiếng reo vui.

34Tiếng khóc than vang dậy từ Hết-bôn đến Ê-lê-a-lê và Gia-hát, từ Xoa cho đến Hô-rô-na-im và Ê-lát Sê-li-sia. Vì ngay cả dòng suối Nim-rim cũng khô cạn.”
35Đức Giê-hô-va phán: “Ta sẽ tiêu diệt khỏi Mô-áp là kẻ dâng tế lễ ở nơi cao và dâng hương cho các thần của chúng.
36Bởi vậy, lòng Ta vì Mô-áp mà trỗi tiếng sáo rên rỉ; vì dân Kiệt Hê-rết mà cất tiếng sáo thở than; vì của cải chúng thâu góp đã mất sạch cả rồi.

37Đầu nào cũng cạo trọc, râu nào cũng cạo nhẵn; bàn tay nào cũng có dấu cắt, lưng nào cũng quấn vải sô. 38Trên mỗi nóc nhà Mô-áp, tại các quảng trường không gì ngoài tiếng khóc than, vì Ta đã đập vỡ Mô-áp như chiếc bình mà không ai ưa nữa.” Đức Giê-hô-va phán vậy.
  39“Kìa, nó tan nát làm sao!
   Chúng khóc than như thể nào!
  Mô-áp nhục nhã quay lưng chạy!
   Mô-áp sẽ trở nên trò cười
   Và nỗi hãi hùng cho mọi lân bang.”
  40Đức Giê-hô-va phán:
  “Nầy, kẻ thù sẽ lướt nhanh như đại bàng,
   Xòe cánh phủ trùm trên Mô-áp.
  41Thành Kê-ri-giốt thất thủ,
   Các chiến lũy bị chiếm giữ;
  Trong ngày đó, lòng các dũng sĩ Mô-áp
   Như lòng sản phụ lúc chuyển dạ.
  42Mô-áp sẽ bị tiêu diệt, không còn là một dân nữa,
   Vì nó đã lên mình chống lại Đức Giê-hô-va.”
  43Đức Giê-hô-va phán:
  “Hỡi cư dân Mô-áp!
   Kinh hoàng, hố sâu, và cạm bẫy đang chờ đợi ngươi.
  44Ai trốn được cảnh kinh hoàng
   Sẽ rớt xuống hố sâu,
  Ai lên khỏi hố sâu,
   Sẽ rơi vào cạm bẫy.
  Vì Ta sẽ đem năm trừng phạt
   Đến trên Mô-áp,”
  Đức Giê-hô-va phán vậy.

  45“Kẻ lánh nạn kiệt sức
   Núp dưới bóng Hết-bôn;
  Nhưng lửa phát ra từ Hết-bôn,
   Ngọn lửa từ giữa Si-hôn,
  Thiêu hủy trán của Mô-áp,
   Và sọ của đám dân hỗn hào.
  46Hỡi Mô-áp, khốn nạn cho ngươi!
   Dân thờ thần Kê-mốt bị diệt vong,
  Con trai ngươi bị bắt làm tù binh,
   Con gái ngươi bị lưu đày.
  47Tuy nhiên, đến những ngày cuối cùng,
   Ta sẽ khiến dân Mô-áp thịnh vượng trở lại,”
  Đức Giê-hô-va phán vậy.

 Lời phán xét về Mô-áp chấm dứt ở đây.

Lời tiên tri về Am-môn

49 Đức Giê-hô-va phán về con cái Am-môn như sau:
  “Có phải Y-sơ-ra-ên không có con trai,
   Chẳng còn người thừa kế sao?
  Vậy, tại sao thần Minh-côm chiếm Gát làm cơ nghiệp,
   Và dân nó đến ở trong các thành của Gát?”
  2Đức Giê-hô-va phán:
  “Vì thế, kìa, những ngày đến,
   Ta sẽ làm cho tiếng hò xung trận vang lên
   Chống lại thành Ráp-bát của con cái Am-môn,
  Nó sẽ thành ra một đống hoang tàn;
   Làng mạc quanh nó sẽ bị lửa thiêu hủy.
  Bấy giờ, Y-sơ-ra-ên sẽ chiếm lại cơ nghiệp từ những kẻ đã chiếm lấy cơ nghiệp của họ.”
   Đức Giê-hô-va phán vậy.

  3“Hỡi Hết-bôn, hãy than khóc vì A-hi đã bị tàn phá!
   Hỡi con gái Ráp-bát, hãy kêu la!
  Hãy mặc áo vải sô vào,
   Chạy tới chạy lui giữa các tường rào mà than khóc!
  Vì thần Minh-côm của ngươi sẽ bị lưu đày
   Cùng với những thầy tế lễ và các quan chức.
  4Hỡi cô gái bội bạc kia,
   Sao ngươi khoe về các thung lũng,
   Các thung lũng màu mỡ của ngươi?
  Ngươi tin cậy vào các kho báu mình,
   Nên bảo rằng: ‘Ai dám tấn công ta?’”
  5Chúa là Đức Giê-hô-va vạn quân, phán:
  “Nầy, Ta sẽ khiến nỗi kinh hãi
   Từ mọi phía giáng trên ngươi;
  Mỗi người trong các ngươi sẽ bị đuổi và đâm đầu chạy thẳng,
   Chẳng có ai tụ họp những người lánh nạn.
  6Nhưng về sau,
   Ta sẽ đem con cái Am-môn bị lưu đày trở về,”
  Đức Giê-hô-va phán vậy.

Bình luận

Tầm quan trọng của việc phát triển thế hệ kế cận

Một trong những vấn đề được nhấn mạnh nhiều lần trong sách Giê-rê-mi là sự yếu đuối và gian ác của những người lãnh đạo dân chúng. Ở đây chúng ta thấy những hậu quả khủng khiếp của việc mọi thứ có thể diễn ra sai lầm như thế nào nếu không có sự lãnh đạo đúng đắn.

‘Có phải Y-sơ-ra-ên không có con trai, chẳng còn người thừa kế sao?’ (49:1). Cơ nghiệp được mở ra nhưng không có ai nuôi dưỡng nó.

Đối nghịch với đường lối lãnh đạo của Đức Chúa Trời là sự kiêu ngạo và ngạo mạn – những tội lỗi lớn của Mô-áp, ‘Nó vô cùng kiêu ngạo về thói xấc xược, kiêu căng, ngạo mạn, và lòng tự cao tự đại của nó’ (48:29).

Kiêu hãnh và sự tự lập khỏi Chúa thường được thế gian coi là những đức tính tốt – nhưng chúng là một tội lỗi lớn trong mắt Chúa vì chúng khiến chúng ta xa rời Ngài. Niềm kiêu hãnh và sự tự lập khỏi Chúa nói: ‘Tôi không cần Chúa.’

Công bố sự phán xét chống lại Mô-áp và Am-môn, Giê-rê-mi nói: ‘Đáng nguyền rủa cho kẻ làm việc Đức Giê-hô-va cách chểnh mảng!’ (c.10). ‘Mô-áp vốn an nhàn từ khi còn trẻ, như rượu lắng cặn, chưa được rót từ bình nầy sang bình khác, cũng chưa bị lưu đày’ (c.11).

Sự chăm chỉ quan trọng hơn tài năng bẩm sinh. Như Thomas Edison đã có câu nói nổi tiếng: 'Thiên tài là một phần trăm cảm hứng, chín mươi chín phần trăm là mồ hôi'. Việc phát triển thế hệ tiếp theo sẽ đòi hỏi phải làm việc chăm chỉ.

Có một nguyên tắc quan trọng. Chúng ta nên áp dụng tiêu chuẩn tương tự cho công việc của Chúa như chúng ta làm, chẳng hạn như đối với công việc thế gian của mình (miễn là chúng ta cam kết thực hiện chúng!). Trong hầu hết các công việc bình thường, đều yêu cầu 100% hiệu quả và sự cam kết. Tôi luôn rất ấn tượng về những tình nguyện viên của chúng tôi, những người luôn đến với sự thường xuyên, tình yêu và sự cam kết như vậy. Thật đáng kinh ngạc khi thấy sự cống hiến của họ năm này qua năm khác. Đối với nhiều người, đó là sự cam kết phục vụ suốt đời.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin cho con không bao giờ lơ là khi thực hiện công việc của Ngài. Cầu mong thế hệ của chúng ta là thế hệ gìn giữ Phúc âm, phát triển các nhà lãnh đạo và truyền lại Phúc âm cho thế hệ tiếp theo.

Pippa chia sẻ

II Ti-mô-thê 1:5

‘Ta cũng nhớ đến đức tin chân thành của con, là đức tin trước đã sống trong Lô-ít, bà ngoại con, và trong Ơ-nít, mẹ con…’

Và họ, qua lời cầu nguyện và tấm gương sáng của mình, đã truyền đức tin của mình cho Ti-mô-thê (và chúng ta đọc tất cả về Ti-mô-thê trong cuốn sách này).

Thật tuyệt vời khi thấy đức tin được truyền qua ba thế hệ. Làm tốt lắm Lô-ít!

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

Frank Lewis Dyer and Thomas Commerford Martin, Edison: His Life and Inventions, Vol. 2 (Harper & Brothers, New York. 1910), p.607.

John C. Maxwell, Developing the Leaders Around You (Thomas Nelson Publishing, 2012). pp.2–3.

Unless otherwise stated, Scripture quotations taken from the Holy Bible, New International Version Anglicised, Copyright © 1979, 1984, 2011 Biblica, formerly International Bible Society. Used by permission of Hodder & Stoughton Publishers, an Hachette UK company. All rights reserved. ‘NIV’ is a registered trademark of Biblica. UK trademark number 1448790.

Scripture quotations marked (AMP) taken from the Amplified® Bible, Copyright © 1954, 1958, 1962, 1964, 1965, 1987 by The Lockman Foundation. Used by permission. (www.Lockman.org)

Scripture marked (MSG) taken from The Message. Copyright © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Used by permission of NavPress Publishing Group.

Kinh Thánh trong một năm

  • Introduction
  • Wisdom Bible
  • Wisdom Commentary
  • New Testament Bible
  • New Testament Commentary
  • Old Testament Bible
  • Old Testament Commentary
  • Pippa Adds

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more