Ngày 40

Năm lời bào chữa

Khôn ngoan Châm ngôn 4:10-19
Tân ước Ma-thi-ơ 26:31-46
Cựu Ước Xuất Ai Cập 4:1-6:12

Giới thiệu

Đây là bài hát được chơi thường xuyên nhất tại các lễ tang của Anh. Đây là bài hát được viết lại nhiều nhất trong lịch sử. Nó được biết đến rộng rãi bởi Frank Sinatra trong album năm 1969 của ông, My Way. Ở Philippines, 'My Way' phổ biến trong các quán karaoke đến mức nó đã được tuyên bố là nguyên nhân dẫn đến một số trường hợp tử vong, trong đó những cuộc thảo luận về màn trình diễn biến thành bạo lực!

*'Và làm theo cách của tôi!
Vâng, đó là cách của tôi! " *

'Tôi đã làm theo cách của tôi' là cách của thế gian. Đó không phải là con đường của Chúa Giê-su. Chúa Giê-su nói: 'Dù vậy, không theo ý con, mà theo ý Cha' (Ma-thi-ơ 26:39). Chúa Giê-su cầu nguyện, ‘xin ý Cha được nên’ (c.42). Chúa Giê-su không hề bào chữa cho mình. Chúa Giê-su đã làm theo cách của Đức Chúa Trời. Mặt khác, như chúng ta sẽ thấy hôm nay, Môi-se đã đưa ra năm lời bào chữa trước khi đồng ý đi theo đường lối của Đức Chúa Trời.

Khôn ngoan

Châm ngôn 4:10-19

10 Hỡi con ta, hãy nghe và tiếp nhận các lời ta,
  Thì năm tháng của đời con sẽ được thêm nhiều lên.
11 Ta đã hướng con vào đường lối khôn ngoan,
  Dẫn con đi trên đường ngay nẻo chính.
12 Khi con đi, bước chân con sẽ không ngập ngừng,
  Lúc con chạy, cũng không hề vấp ngã.
13 Hãy nắm chặt lời khuyên dạy, đừng buông ra,
  Phải cầm giữ, vì nó là sự sống của con.
14 Đừng bước vào đường kẻ ác,
  Chớ đi theo lối kẻ gian tà.
15 Hãy tránh xa đường ấy, đừng đi ngang qua nó;
  Hãy quay lưng, cứ thẳng bước mà đi.
16 Vì chúng không chợp mắt nếu chưa làm điều ác;
  Không thể ngủ yên khi chưa gây vấp ngã cho ai.
17 Chúng ăn bánh của sự gian ác
  Và uống rượu của sự bạo tàn.
18 Nhưng đường người công chính sáng như mặt trời chiếu rạng,
  Càng sáng thêm cho đến giữa trưa.
19 Còn nẻo kẻ gian ác ngập tràn bóng tối;
  Chúng chẳng biết mình vấp ngã vì đâu!

Bình luận

'Đường lối khôn ngoan'

Sự trưởng thành thuộc linh giống như một cuộc hành trình. Bạn tiến bộ từng bước một. Điều quan trọng không phải là bạn đã đi được bao xa - mà là bạn đang đi đúng hướng và bạn tiếp tục đi.

Sách Châm ngôn cho chúng ta biết có hai con đường: ‘đường kẻ áclối kẻ gian tà’ (c.14) và ‘đường lối khôn ngoan…’ (c.11); ‘đường người công chính’ (c.18). Chúng ta không được dạy phải tránh những kẻ gian ác (điều đó có nghĩa là tránh xa khỏi thế gian). Thay vào đó, chúng ta được dạy tránh những đường lối của họ - tránh làm những gì họ làm. Nếu bạn làm theo sự hướng dẫn của Đức Chúa Trời, Ngài hứa sẽ dẫn bạn đi trên ‘đường lối khôn ngoan’ (c.11).

Con đường của Đức Chúa Trời có thể không dễ dàng, nhưng có một niềm vui và sự phấn khởi lớn khi đi theo con đường của Ngài: ‘Nhưng đường người công bình càng thêm sáng sủa, rực rỡ như mặt trời ban trưa’ (c.18, BDY).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, con cảm ơn vì Chúa hứa sẽ dẫn con đi trên đường ngay thẳng. Xin giúp con hôm nay đi trong đường lối khôn ngoan.

Tân ước

Ma-thi-ơ 26:31-46

Lời cảnh báo cho Phi-e-rơ

31 Lúc ấy, Ngài nói với họ rằng: “Đêm nay tất cả các con sẽ vấp ngã vì cớ Ta, như có chép rằng:

  ‘Ta sẽ đánh người chăn,
  Và chiên trong bầy sẽ tan tác.’

32 Nhưng sau khi Ta sống lại, Ta sẽ đến miền Ga-li-lê trước các con.”

33 Phi-e-rơ thưa: “Dù tất cả đều vấp ngã vì cớ Thầy đi nữa, con sẽ không bao giờ vấp ngã.”

34 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: “Thật, Ta bảo con: Chính đêm nay, trước khi gà gáy, con sẽ chối Ta ba lần.”

35 Phi-e-rơ thưa: “Cho dù phải chết với Thầy đi nữa, con sẽ chẳng chối Thầy đâu.” Tất cả các môn đồ đều nói như vậy.

Đức Chúa Jêsus cầu nguyện trong vườn Ghết-sê-ma-nê

36 Sau đó, Đức Chúa Jêsus với các môn đồ đi đến một nơi gọi là Ghết-sê-ma-nê. Ngài bảo họ: “Hãy ngồi đây, trong lúc Ta đi cầu nguyện ở đằng kia.” 37 Rồi Ngài đem Phi-e-rơ và hai con trai Xê-bê-đê cùng đi. Ngài bắt đầu đau buồn và bối rối. 38 Ngài nói: “Linh hồn Ta đau buồn cho đến chết; các con hãy ở đây và tỉnh thức với Ta.”

39 Đi xa hơn một chút, Ngài sấp mặt xuống và cầu nguyện: “Cha ơi! Nếu có thể được, xin cho chén nầy lìa khỏi con! Dù vậy, không theo ý con, mà theo ý Cha.”

40 Ngài trở lại với các môn đồ và thấy họ đang ngủ, thì nói với Phi-e-rơ rằng: “Thế các con không thức với Ta được một giờ sao? 41 Hãy tỉnh thức và cầu nguyện để các con khỏi sa vào chước cám dỗ. Tâm linh thì tha thiết, mà xác thịt lại yếu đuối.”

42 Ngài lại đi lần thứ nhì và cầu nguyện rằng: “Cha ơi! Nếu chén nầy không thể cất đi được mà con phải uống, thì xin ý Cha được nên.”

43 Ngài trở lại, thấy các môn đồ vẫn ngủ, vì mắt họ đã quá đừ. 44 Vì vậy, Ngài rời họ, đi cầu nguyện lần thứ ba, và cầu xin y như lời trước.

45 Rồi Ngài đến với các môn đồ và nói với họ rằng: “Các con vẫn còn ngủ và nghỉ ngơi được sao? Kìa, giờ đã đến, Con Người sắp bị phản nộp vào tay kẻ có tội. 46 Hãy đứng dậy, chúng ta đi nào! Kìa, kẻ phản Ta đã đến.”

Bình luận

Đường lối của bạn

Đường lối của Chúa Giê-su là nói với Đức Chúa Trời, ‘không theo ý con, mà theo ý Cha’. Chúa Giê-su không chỉ dạy chúng ta cầu nguyện ‘xin ý Cha được nên’, Ngài còn cầu nguyện cho chính mình rằng: ‘Cha ơi! Nếu có thể được, xin cho chén nầy lìa khỏi con! Dù vậy, không theo ý con, mà theo ý Cha' (c.39). Lần thứ hai Chúa Giê-su cầu nguyện: ‘Cha ơi! Nếu chén nầy không thể cất đi được mà con phải uống, thì xin ý Cha được nên '(c.42).

Đây không phải là những lời cầu nguyện đầy sự cam chịu, mà là những lời cầu nguyện với lòng can đảm lớn lao - sẵn sàng làm theo đường lối của Đức Chúa Trời, dù bất kể điều gì.

Trong phân đoạn Kinh Thánh này, chúng ta thấy Chúa Giê-su cũng giống như con người: ‘Ngài bắt đầu đau buồn và bối rối’ (c.37). Chúa Giê-su có ba người bạn thân nhất với Ngài. Ba người đã nhìn thấy Chúa Giê-su hiện ra trong vinh quang vinh hiển, giờ đây họ cũng thấy Chúa Giê-su trong sâu thẳm nỗi buồn của con người. Ngài cầu nguyện để Đức Chúa Trời là Cha chỉ cho Ngài nếu có bất kỳ đường lối thay thế nào. Dù vậy, Chúa Giê-su vẫn sẵn sàng làm theo ý muốn của Đức Chúa Cha bất cứ giá nào.

Đối với Chúa Giê-su, cái giá phải trả là một thứ tự hoàn toàn khác với bất cứ thứ gì chúng ta phải đối mặt. Chúa Giê-su gánh lấy tội lỗi của cả thế gian trên vai mình. Do đó linh hồn của Ngài bị ‘đau buồn cho đến chết’ (c.38). Ba lần, Chúa Giê-su cầu nguyện để ‘chén này’ được cất khỏi Ngài (c.39,42,44). Cái chén ám chỉ sự đau khổ và cái chết sắp xảy ra của Chúa Giê-su.

Ngay trước khi đi đến Vườn Ghết-sê-ma-nê, Chúa Giê-su nói về cái chén trong bữa ăn Lễ Vượt Qua tượng trưng cho huyết Ngài ‘đổ ra cho nhiều người để được tha tội’ (c.28). Hơn thế nữa, như thường lệ trong Cựu Ước, chén này bao gồm sự ám chỉ đến cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời (ví dụ Ê-sai 51:22; Ha-ba-cúc 2:16). Trên thập tự giá, Chúa Giê-su đã cầm lấy chén này thay cho bạn.

Khi bạn đang vô cùng chán nản, ngập tràn trong nỗi buồn, gặp khó khăn hoặc ở giữa những thời điểm khó khăn, thật khích lệ khi biết rằng Chúa Giê-su đã trải qua tất cả những gì bạn phải đối mặt, và hơn thế nữa. Chúa biết những gì bạn đang trải qua và bạn có thể noi gương Chúa Giê-su bằng cách dâng đường lối mình lên cho Đức Chúa Trời.

Có một sự tương phản đáng kinh ngạc giữa những gì diễn ra trong Vườn Ghết-sê-ma-nê và trong Vườn Ê-đen. ‘Không theo ý Cha, mà theo ý con’, là bản chất của phản ứng của A-đam và Ê-va với Đức Chúa Trời trong khu vườn Ê-đen. Tuy nhiên, trong khu vườn thứ hai, vườn Ghêt-sê-ma-nê ‘không theo ý con, mà theo ý Cha’ là lời cầu nguyện của Chúa Giê-su với Đức Chúa Cha. Làm theo cách của Đức Chúa Trời có nghĩa là đau khổ và sự chết. Nhưng, điều đó đã mang lại sự cứu chuộc của cả thế gian.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin giúp con noi gương Chúa Giê-su và cầu nguyện: 'Dù vậy, không theo ý con, mà theo ý Cha'

Cựu Ước

Xuất Ai Cập 4:1-6:12

Các dấu lạ

4 Môi-se thưa rằng: “Nhưng họ sẽ không tin và không nghe lời con, vì họ sẽ nói: ‘Đức Giê-hô-va nào có hiện ra với ông đâu.’”

2 Đức Giê-hô-va hỏi: “Con đang cầm vật gì trong tay?”

Môi-se thưa: “Một cây gậy.”

3 Chúa phán: “Hãy ném nó xuống đất đi”.

Ông ném gậy xuống đất và cây gậy biến thành một con rắn. Môi-se chạy trốn con rắn. 4 Nhưng Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: “Hãy đưa tay nắm lấy đuôi nó.” Ông đưa tay bắt con rắn và nó lại biến thành cây gậy trong tay ông. 5 Đức Giê-hô-va phán: “Việc nầy là để họ tin rằng Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của tổ phụ họ, là Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Đức Chúa Trời của Y-sác, Đức Chúa Trời của Gia-cốp, đã hiện ra với con.”

6 Đức Giê-hô-va lại phán với Môi-se: “Hãy đặt tay con vào ngực.” Ông đặt tay vào ngực, và khi lấy tay ra, kìa, tay ông nổi phong hủi trắng như tuyết.

7 Rồi Ngài phán: “Hãy đặt tay con vào ngực một lần nữa.” Ông lại đặt tay vào ngực, và khi lấy tay ra, kìa, da thịt tay ông trở lại bình thường.

8 Ngài lại phán: “Nếu họ không tin con mà cũng không nghe tiếng phán qua dấu lạ thứ nhất, thì sẽ tin dấu lạ thứ hai. 9 Nhưng nếu họ chẳng tin cả hai dấu lạ ấy và cũng không vâng theo lời con, thì hãy lấy nước dưới sông mà đổ tràn trên đất khô; nước mà con đã lấy từ dưới sông đó sẽ biến thành máu trên mặt đất.”

10 Môi-se thưa với Đức Giê-hô-va rằng: “Ôi! Lạy Chúa, từ trước đến nay và ngay cả lúc Chúa phán bảo đầy tớ Ngài, con vốn không có tài ăn nói, miệng lưỡi con hay ngập ngừng.”

11 Đức Giê-hô-va phán với ông: “Ai tạo ra môi miệng loài người? Ai đã làm cho con người thành câm, thành điếc, thành sáng, thành mù? Chẳng phải bởi Ta, là Đức Giê-hô-va đó sao? 12 Vậy bây giờ hãy đi đi, Ta sẽ ở với miệng con và dạy con những lời phải nói.”

13 Môi-se thưa: “Ôi! Lạy Chúa, xin Chúa sai người khác.”

14 Đức Giê-hô-va nổi giận với Môi-se, Ngài phán: “Chẳng phải A-rôn, người Lê-vi, là anh con đó sao? Ta biết người ấy có tài ăn nói. Kìa, anh ta đang đến gặp con đó; gặp được con, lòng anh ta sẽ vui lắm. 15 Con hãy nói với anh con, và sắp đặt lời lẽ vào miệng anh ta. Chính Ta sẽ ở với miệng con cũng như miệng anh con và dạy các con những gì phải làm. 16 Chính anh con sẽ là người phát ngôn cho con trước dân chúng, là cái miệng cho con, còn con sẽ như là Đức Chúa Trời cho anh ta vậy. 17 Con hãy cầm gậy nầy trên tay để dùng làm các dấu lạ.”

Môi-se trở lại Ai Cập

18 Môi-se trở về với Giê-trô, ông gia mình và thưa: “Xin cha cho con trở lại với anh em con tại Ai Cập để xem họ sống chết ra sao.” Giê-trô nói với Môi-se: “Con hãy đi bình an.”

19 Đức Giê-hô-va đã phán với Môi-se tại Ma-đi-an rằng: “Hãy trở về Ai Cập vì tất cả những người tìm hại mạng sống con đã chết hết rồi.” 20 Môi-se đỡ vợ và các con trai mình lên lưng lừa và lên đường trở về Ai Cập. Ông cũng cầm trong tay cây gậy của Đức Chúa Trời.

21 Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: “Khi trở về Ai Cập, con hãy thi thố các dấu lạ Ta đã giao vào tay con để thực hiện trước mặt Pha-ra-ôn. Nhưng Ta sẽ khiến vua Ai Cập cứng lòng, không cho dân chúng ra đi. 22 Vậy con phải nói với Pha-ra-ôn rằng Đức Giê-hô-va có phán: ‘Y-sơ-ra-ên là con Ta, là con trưởng nam của Ta, 23 nên Ta phán với ngươi rằng: Hãy cho con Ta đi, để nó phụng sự Ta. Nếu ngươi từ chối không chịu cho nó đi, nầy, Ta sẽ giết con trưởng nam của ngươi.’”

24 Dọc đường, tại một quán trọ, Đức Giê-hô-va hiện ra với Môi-se và tìm cách giết ông. 25 Sê-phô-ra lấy con dao bằng đá, cắt dương bì của con mình, rồi lấy nó chạm vào chân Môi-se, và nói: “Thật, chàng là người chồng huyết cho tôi!” 26 Đức Giê-hô-va tha cho Môi-se. Do việc cắt bì nầy mà Sê-phô-ra nói: “Chàng là người chồng huyết”.
27 Đức Giê-hô-va phán với A-rôn: “Hãy vào trong hoang mạc để đón Môi-se.” A-rôn đi gặp Môi-se trên núi của Đức Chúa Trời và hôn ông. 28 Môi-se thuật lại cho A-rôn mọi lời Đức Giê-hô-va sai ông nói và mọi dấu lạ Ngài truyền ông làm.

29 Môi-se và A-rôn đi triệu tập tất cả các trưởng lão của dân Y-sơ-ra-ên. 30 A-rôn thuật lại tất cả những lời Đức Giê-hô-va đã phán với Môi-se, và làm những dấu lạ trước mặt dân chúng. 31 Dân chúng tin. Khi nghe rằng Đức Giê-hô-va đã thăm viếng dân Y-sơ-ra-ên cũng như đã thấy cảnh khổ đau của họ, thì họ cúi đầu thờ lạy.

Môi-se và A-rôn hội kiến vua Ai Cập

5 Sau đó, Môi-se và A-rôn đến trình với Pha-ra-ôn rằng: “Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của người Y-sơ-ra-ên, có phán: ‘Hãy cho dân Ta đi để họ cử hành lễ thờ phượng Ta tại hoang mạc.’”

2 Nhưng Pha-ra-ôn nói: “Giê-hô-va là ai mà ta phải vâng lời để cho dân Y-sơ-ra-ên ra đi? Ta không biết Giê-hô-va nào hết và cũng chẳng cho dân Y-sơ-ra-ên đi đâu cả.”

3 Môi-se và A-rôn nói: “Đức Chúa Trời của người Hê-bơ-rơ đã hiện đến với chúng tôi. Xin bệ hạ cho phép chúng tôi đi ba ngày đường vào hoang mạc để dâng sinh tế cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi; nếu không, Ngài sẽ giáng dịch hạch hoặc gươm đao xuống chúng tôi.”

4 Vua Ai Cập nói: “Hỡi Môi-se và A-rôn, sao các ngươi xúi dân chúng bỏ việc? Hãy đi làm công việc của mình đi!” 5 Pha-ra-ôn lại nói: “Kìa, dân cư trong xứ bây giờ đông đúc quá mà hai ngươi lại muốn cho chúng nghỉ làm việc sao!”

6 Ngay trong ngày đó, Pha-ra-ôn truyền lệnh cho các đốc công và các trưởng toán: 7 “Các ngươi đừng phát rơm cho dân chúng làm gạch như trước nữa. Hãy để cho chúng tự đi kiếm rơm lấy mà làm. 8 Nhưng số lượng gạch thì các ngươi phải buộc chúng giữ như cũ, không được giảm bớt. Vì rảnh tay nên chúng mới rủ nhau: ‘Hãy đi dâng sinh tế cho Đức Chúa Trời chúng ta!’ 9 Hãy giao thêm việc nặng nhọc cho chúng để vì bận rộn công việc, chúng chẳng còn quan tâm đến những lời dối trá đó nữa.”

10 Các đốc công và trưởng toán đi ra nói với dân chúng: “Pha-ra-ôn đã bảo thế nầy: ‘Ta chẳng cấp rơm cho các ngươi nữa. 11 Hãy tự đi kiếm rơm ở đâu đó thì kiếm; nhưng công việc của các ngươi thì không được giảm tí nào cả.’” 12 Dân chúng phải tản mác khắp đất Ai Cập để gom góp gốc rạ thế cho rơm. 13 Các đốc công lại thúc hối: “Hãy làm cho xong việc đi, mỗi ngày phải làm đủ số quy định như khi còn phát rơm vậy.” 14 Những trưởng toán người Y-sơ-ra-ên do các đốc công của Pha-ra-ôn chỉ định để theo dõi những người Y-sơ-ra-ên khác đã bị đánh và tra hỏi: “Tại sao hôm qua và hôm nay các ngươi không làm đủ số gạch đã định như trước kia?”

15 Các trưởng toán người Y-sơ-ra-ên đến kêu van với Pha-ra-ôn: “Sao bệ hạ nỡ đối xử với các đầy tớ bệ hạ như thế? 16 Đầy tớ bệ hạ không được phát rơm, nhưng họ lại cứ buộc: ‘Hãy làm gạch đi!’ Nầy, đầy tớ của bệ hạ bị đánh đập; nhưng lỗi là do chính dân của bệ hạ.”

17 Vua đáp: “Các ngươi là quân lười biếng, quân lười biếng! Vì vậy mà các ngươi nói với nhau: ‘Hãy đi dâng sinh tế cho Đức Giê-hô-va!’ 18 Bây giờ hãy đi làm việc đi, chẳng ai phát rơm cho đâu; nhưng các ngươi vẫn phải nộp đủ số gạch.”

19 Các trưởng toán Y-sơ-ra-ên thấy mình đang lâm vào cảnh rắc rối khi người ta bảo: “Các ngươi không được giảm số gạch đã ấn định mỗi ngày.” 20 Ra khỏi cung điện Pha-ra-ôn, họ gặp Môi-se và A-rôn đang đợi tại đó. 21 Các trưởng toán nói: “Hai ông đã làm cho chúng tôi thành vật đáng tởm trước mặt Pha-ra-ôn và quần thần, đã trao gươm vào tay họ để giết chúng tôi. Cầu xin Đức Giê-hô-va xem xét và xử đoán các ông!”

22 Môi-se trở về và thưa với Đức Giê-hô-va: “Lạy Chúa! Tại sao Chúa ngược đãi dân nầy? Sao Chúa lại sai con đến đây? 23 Từ khi con yết kiến Pha-ra-ôn và nhân danh Chúa mà nói thì vua ấy lại ngược đãi dân nầy, và Chúa chẳng giải cứu dân Ngài.”

Đức Chúa Trời lại hứa giải cứu dân Y-sơ-ra-ên

6 Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: “Bây giờ con sẽ thấy những gì Ta làm cho Pha-ra-ôn. Thật, bởi bàn tay quyền năng của Ta, vua ấy sẽ để cho Y-sơ-ra-ên ra đi; bởi bàn tay quyền năng của Ta, vua ấy sẽ đuổi họ ra khỏi xứ.”

2 Đức Chúa Trời lại phán với Môi-se: “Ta là Đức Giê-hô-va. 3 Ta đã hiện ra với Áp-ra-ham, Y-sác, và Gia-cốp với tư cách là Đức Chúa Trời Toàn Năng; nhưng Ta chưa hề tỏ cho họ biết danh Ta là Giê-hô-va. 4 Ta cũng đã lập giao ước với họ để ban đất Ca-na-an, là đất họ đã cư ngụ như những khách lạ. 5 Ta cũng đã nghe lời thở than của dân Y-sơ-ra-ên bị người Ai Cập bắt làm nô lệ và nhớ lại giao ước của Ta.

6 Vì vậy, con hãy nói với dân Y-sơ-ra-ên rằng: ‘Ta là Đức Giê-hô-va, Ta sẽ đem các con ra khỏi gánh nặng của người Ai Cập và giải phóng các con khỏi ách nô lệ. Ta sẽ giơ thẳng tay, dùng sự đoán phạt nặng nề mà chuộc các con. 7 Ta sẽ nhận các con làm dân Ta, và Ta sẽ là Đức Chúa Trời của các con. Các con sẽ biết Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các con, Đấng đã đem các con ra khỏi gánh nặng của người Ai Cập. 8 Ta sẽ đem các con vào miền đất Ta đã thề ban cho Áp-ra-ham, Y-sác, Gia-cốp, và ban đất ấy cho các con làm sản nghiệp: Ta là Đức Giê-hô-va.’”

9 Môi-se nói tất cả điều đó với dân Y-sơ-ra-ên nhưng họ không nghe Môi-se vì tinh thần họ sa sút và ách nô lệ quá nặng nề.

10 Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: 11 “Hãy đi nói với Pha-ra-ôn, vua Ai Cập, để vua ấy cho dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi xứ mình.”

12 Nhưng Môi-se thưa với Đức Giê-hô-va: “Thưa Chúa, con là người không có tài ăn nói; dân Y-sơ-ra-ên đã chẳng nghe con, làm sao Pha-ra-ôn nghe con được?”

Bình luận

Đường lối của Chúa

Tôi tìm thấy sự an ủi và khích lệ rất lớn trong phân đoạn Kinh Thánh này. Tôi khá nhút nhát và hướng nội. Về bản chất, tôi là một lãnh đạo bất đắc dĩ. Tôi thấy thật đáng khích lệ khi ngay cả nhà lãnh đạo vĩ đại Môi-se cũng là một nhà lãnh đạo bất đắc dĩ và ông ấy đã cố gắng bào chữa tại sao ông ấy không nên làm điều mà Đức Chúa Trời kêu gọi ông ấy làm.

Trong phân đoạn của ngày hôm qua và ngày hôm nay, chúng ta thấy năm lý do bào chữa của ông ấy (tất cả lý do đó, tôi thấy mình cũng nghĩ như vậy):

  1. "Chúa đã chọn nhầm người"

Môi-se nói, ‘Con là ai?’ (3:11). Ông cảm thấy hụt hẫng. Tôi đã từng nghĩ, 'Tôi không đủ tốt.' 'Tôi không đủ thánh.' Môi-se nói với Chúa, Ngài đã nhầm người. Tại sao lại là con?

Câu trả lời của Đức Chúa Trời là, ‘Ta sẽ ở với con’ (c.12a). Đây mới là điều quan trọng.

  1. 'Tôi chưa sẵn sàng'

Môi-se nói, ‘Con sẽ nói với họ thế nào?’ (c.13). Ông cảm thấy thật thiếu thông tin. Ông không nghĩ rằng mình sẽ có thể trả lời tất cả các câu hỏi. Ông nghĩ rằng ông sẽ không biết nói gì.

Đức Chúa Trời phán, ‘Hãy nói với dân Y-sơ-ra-ên rằng’ (c.14). Chúa sẽ đưa thông điệp cho bạn vào đúng thời điểm.

  1. "Tôi có thể thất bại"

Môi-se nói: 'Nhưng họ sẽ không tin và không nghe lời con, vì họ sẽ nói: ‘Đức Giê-hô-va nào có hiện ra với ông đâu' (4:1).

Để trả lời, Đức Chúa Trời đã cho Môi-se thấy quyền năng của Ngài (c.2–9).

  1. 'Tôi không có kỹ năng'

‘Môi-se nói, "Ôi! Lạy Chúa, từ trước đến nay và ngay cả lúc Chúa phán bảo đầy tớ Ngài, con vốn không có tài ăn nói, miệng lưỡi con hay ngập ngừng"' (c.10). Có vẻ như Môi-se có thể mắc chứng nói lắp hoặc một số trở ngại khác trong giao tiếp. (‘con là người không có tài ăn nói’, 6:12).

Đức Chúa Trời phán: ‘Ta sẽ ở với miệng con và dạy con những lời phải nói’ (4:12). Sức mạnh của Đức Chúa Trời được trọn vẹn trong sự yếu đuối.

  1. 'Ai đó sẽ làm điều đó'

Môi-se nói, ‘Ôi! Lạy Chúa, xin Chúa sai người khác’ (c.13). Thật dễ dàng để nghĩ rằng, 'người khác sẽ làm điều đó tốt hơn tôi'.

Đức Chúa Trời không hài lòng nhất về Môi-se nhưng nói rằng Ngài sẽ gửi A-rôn đến ở với ông: ‘Chính Ta sẽ ở với miệng con cũng như miệng anh con và dạy các con những gì phải làm’ (c.15b).

Cuối cùng Môi-se đồng ý bước đi trong đường lối của Đức Chúa Trời và đi theo sự kêu gọi của Đức Chúa Trời. Sau đó, tất cả các trận chiến bắt đầu và mọi thứ trở nên tồi tệ hơn là tốt hơn. ‘Đường lối’ của Pha-ra-ôn (5:15) chắc chắn không phải là đường lối của Đức Chúa Trời. Dân Chúa được yêu cầu làm gạch mà không có rơm. Môi-se và A-rôn phải đối mặt với sự chỉ trích và phản đối từ chính dân tộc của họ (c.21). Môi-se phàn nàn với Đức Chúa Trời rằng Ngài vẫn chưa thực hiện những gì ông đã hứa (c.23).

Đức Chúa Trời đáp lại lời phàn nàn của Môi-se bằng cách cho ông một cái nhìn rõ ràng hơn về bản tính của Ngài. Đức Chúa Trời phán, ‘Ta là Đức Giê-hô-va. Ta đã hiện ra với Áp-ra-ham, Y-sác, và Gia-cốp với tư cách là Đức Chúa Trời Toàn Năng; nhưng Ta chưa hề tỏ cho họ biết danh Ta là Giê-hô-va' (6:2–3).

Trong một vài câu, Đức Chúa Trời bày tỏ nhiều hơn về bản tính của Ngài cho Môi-se. Bản tính của Ngài không thay đổi; Chúa thành tín và giữ lời hứa (c.4–5). Chúa đau khổ với họ và cảm nhận nỗi đau của họ (c.5). Ngài đảm bảo sự giải phóng và tự do (c.6). Chúa đưa bạn vào một mối quan hệ thân mật với chính Ngài (c.7). Ngài dẫn họ đến miền đất hứa và giao cho sản nghiệp (c.8).

Nhưng khi Môi-se nói với dân chúng tất cả những điều này, 'họ không nghe Môi-se vì tinh thần họ sa sútách nô lệ quá nặng nề' (c.9). Môi-se phàn nàn với Đức Chúa Trời rằng điều ông lo sợ đã xảy ra. Ông nói, 'Thưa Chúa, con là người không có tài ăn nói; dân Y-sơ-ra-ên đã chẳng nghe con, làm sao Pha-ra-ôn nghe con được?' (c.12).

Đây thường là khuôn mẫu trong Kinh thánh. Trước hết là sự kêu gọi và khải tượng của Đức Chúa Trời; sau đó đi theo tất cả những thử thách và khó khăn trước khi bạn thấy lời hứa được thực hiện. Con đường của Đức Chúa Trời không phải lúc nào cũng dễ dàng - nó cực kỳ thử thách nhưng cuối cùng, sẽ được làm thành một cách diệu kỳ.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, cảm ơn vì Chúa đã nói, ‘Ta sẽ ở với con’ (3:12). Cảm ơn Chúa vì đặc ân to lớn được Chúa kêu gọi và bước đi trong đường lối của Ngài. Ngay cả khi có những lúc mọi thứ dường như trở nên tồi tệ hơn là tốt hơn, xin giúp con tiếp tục bước đi trong đường lối của Ngài.

Pippa chia sẻ

Trong Ma-thi-ơ 26, Phi-e-rơ đã nói: 'con sẽ chẳng chối Thầy đâu' (c.35b). Giống như Phi-e-rơ, tất cả chúng ta đều có ý muốn tốt lành, nhưng tất cả chúng ta đều phạm sai lầm và chúng ta không thể vượt qua nếu không có quyền năng của Đức Chúa Trời. Các môn đồ ngủ quên khi họ được cho là đang cầu nguyện. Tôi rất thông cảm với họ. Tôi đã nhiều lần chìm vào giấc ngủ khi ủ rũ trong khi cầu nguyện. Tôi thấy việc nhắm mắt là rất nguy hiểm!

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

Frank Sinatra, ‘My Way', lời bài hát © Emi Music Publishing.

Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh được lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Được sử dụng dưới sự cho phép của Hodder & Stoughton Publishers, một công ty của Hachette UK. Đã đăng ký Bản quyền. 'NIV' là nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Nhãn hiệu Vương quốc Anh số 1448790.

Trích dẫn Kinh thánh được đánh dấu (AMP) được lấy từ Kinh thánh Amplified®, Bản quyền © 1954, 1958, 1962, 1964, 1965, 1987 bởi Quỹ Lockman. Được sử dụng bởi sự cho phép. ([www.lockman.org)] (http: //www.lockman.org%29/)

Trích dẫn Kinh thánh (được đánh dấu NLT) được lấy từ Kinh thánh, bản dịch sống mới, Bản quyền © 1996, 2004, 2007, 2013, 2015 của Tyndale House Foundation. Được sử dụng bởi sự cho phép của Tyndale House Publishers, Inc., Carol Stream, Illinois 60188. Tất cả các quyền được bảo lưu.

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more