Ngày 45

Câu Hỏi Quan Trọng Nhất Trên Thế Giới

Khôn ngoan Thi thiên 21:8-13
Tân ước Ma-thi-ơ 28:1-20
Cựu Ước Xuất Ê-díp-tô Ký 15:1 -16:36

Giới thiệu

Giáo sư triết học lỗi lạc tại Đại học London, C.E.M. Joad, không phải là một Cơ đốc nhân. Anh ấy đã được hỏi trên một chương trình radio, "Nếu bạn có thể gặp bất kỳ người nào trong quá khứ và chỉ hỏi họ một câu, bạn sẽ gặp ai và bạn sẽ hỏi câu hỏi nào?"

Giáo sư Joad trả lời không do dự: "Tôi sẽ gặp Chúa Giê-xu Christ và hỏi Ngài câu hỏi quan trọng nhất trên thế giới -" Ngài thật sự sống lại từ cõi chết? ""

Có một ngày trong cuộc đời của Giáo sư Joad khi ông đánh giá bằng chứng, gặp gỡ chính Chúa Giê-xu và viết một cuốn sách có tên là Phục hồi niềm tin. Nếu Chúa Giê-xu sống lại từ kẻ chết, điều này sẽ thay đổi mọi thứ.

Khi các tác giả Tân Ước nói về tình yêu thương của Đức Chúa Trời, họ chỉ vào thập tự giá. Khi họ nói về quyền năng của Đức Chúa Trời, họ chỉ đến sự phục sinh. ‘Quyền năng vĩ đại vô song’ của Đức Chúa Trời đã được ‘phát huy trong Đấng Christ khi Ngài khiến Ngài từ kẻ chết sống lại’ (Ê-phê-sô 1: 19–20). Chúa Giê-xu Phục sinh nói với các môn đồ rằng: ‘Mọi quyền hành (mọi quyền cai trị) trên trời và dưới đất đã được giao cho ta’ (Ma-thi-ơ 28:18, AMP).

Sự sống lại có nghĩa là Chúa Giê-xu phục sinh đang hiện diện với bạn ngay bây giờ. Chúa Giê-su tiếp tục, ‘Ta luôn ở cùng các ngươi’ (c.20).

Kết quả của sự phục sinh không chỉ là quyền năng và sự hiện diện của Ngài mà còn là sự cung cấp của Ngài.

Khôn ngoan

Thi thiên 21:8-13

8 Tay Chúa sẽ tìm được các kẻ thù nghịch Chúa; Tay hữu Chúa sẽ kiếm được những kẻ ghét Ngài.

9 Trong lúc Chúa nổi giận, Chúa sẽ làm cho chúng nó như lò lửa hừng; Đức Giê-hô-va sẽ nuốt chúng nó trong khi nổi thạnh nộ, Và lửa sẽ thiêu đốt họ đi.

10 Chúa sẽ diệt con cháu chúng nó khỏi mặt đất, Và dòng dõi họ khỏi giữa con cái loài người.

11 Vì chúng nó đã toan hại Chúa, Sanh mưu kế mà chúng nó không thế làm thành được.

12 Chúa sẽ khiến chúng nó xây lưng, Sửa dây cung Chúa lẩy mặt chúng nó.

13 Hỡi Đức Giê-hô-va, nguyện Ngài được tôn cao trong sự năng lực Ngài! Thì chúng tôi sẽ ca hát và ngợi khen quyền năng của Ngài.

Bình luận

Quyền năng của Ngài

Theo Tân Ước, chính Chúa Giê-xu là ‘quyền năng của Đức Chúa Trời’ (1 Cô-rinh-tô 1:24).

Đa-vít ca ngợi Đức Chúa Trời vì ‘sức mạnh’ và ‘quyền năng’ của Ngài (Thi thiên 21:1). Ông nói về sự tin tưởng của mình vào ‘bàn tay’ của Đức Chúa Trời (c.8a) và đặc biệt là ‘cánh tay phải’ của Ngài (c.8b). Trong Kinh Thánh, bàn tay, đặc biệt là bàn tay phải, được dùng làm biểu tượng của sức mạnh và quyền năng (Xuất Ê-díp-tô Ký 15: 6,12). Đa-vít đang nói về bàn tay quyền năng của Đức Chúa Trời trong sự phán xét.

Trong Tân Ước, Chúa Giê-xu phục sinh thường được mô tả là ở ‘bên hữu Đức Chúa Trời’ (ví dụ, Công vụ 2: 33a). Khi bạn thấy những người ‘mưu đồ gian ác’ và ‘bày ra mưu kế gian ác’ (Thi thiên 21:11) thành công trong cuộc sống, hãy nhớ rằng quyền lực của họ chỉ là tạm thời vì Chúa Giê-su ngồi ở vị trí quyền lực và quyền năng tối thượng bên hữu Đức Chúa Trời. Sẽ có lúc Chúa can thiệp. Chúa Giêsu đã sống lại và sẽ tái lâm để xét xử kẻ sống và kẻ chết.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, cảm ơn vì sức mạnh và quyền năng to lớn của Chúa. "Hỡi Đức Giê-hô-va, nguyện Ngài được tôn cao trong sự năng lực Ngài! Thì chúng tôi sẽ ca hát và ngợi khen quyền năng của Ngài." (câu 13).

Tân ước

Ma-thi-ơ 28:1-20

Sự phục sinh của Đức Chúa Giê-xu

28 1 Sau ngày sa-bát, lúc rạng sáng ngày thứ nhất trong tuần lễ, Ma-ri Ma-đơ-len và Ma-ri khác đến thăm mộ.

2 Kìa, đất rung chuyển dữ dội, vì một thiên sứ của Chúa từ trời xuống, đến lăn tảng đá ra và ngồi lên trên.

3 Hình dung thiên sứ sáng như chớp và áo trắng như tuyết.

4 Các lính canh quá sợ hãi, run rẩy và trở nên như người chết.

5 Nhưng thiên sứ nói với các phụ nữ rằng: “Đừng sợ hãi, vì ta biết các ngươi tìm Đức Chúa Jêsus, Đấng đã bị đóng đinh vào thập tự giá.

6 Ngài không ở đây đâu, Ngài đã sống lại rồi, như lời Ngài đã phán. Hãy đến xem chỗ Ngài đã nằm.

7 Hãy mau đi nói cho các môn đồ Ngài biết rằng Ngài đã từ cõi chết sống lại, và nầy, Ngài đang đi đến miền Ga-li-lê trước các ngươi. Tại đó, các ngươi sẽ gặp Ngài. Ấy là điều ta báo cho các ngươi.”

8 Hai phụ nữ nầy vội vàng rời khỏi mộ, vừa sợ vừa rất mừng, chạy đi báo tin cho các môn đồ của Ngài.

9 Bất chợt, Đức Chúa Jêsus gặp họ và nói: “Chào các con!” Họ đến gần, ôm chân Ngài và thờ lạy Ngài.

10 Đức Chúa Jêsus phán với họ: “Đừng sợ, hãy đi bảo các anh em Ta đến Ga-li-lê, tại đó họ sẽ gặp Ta.” Báo cáo của lính canh và tiếng đồn trong thiên hạ

11 Trong lúc hai phụ nữ nầy đi, thì vài tên lính canh mộ đi vào thành, thuật cho các thầy tế lễ cả mọi việc đã xảy ra.

12 Sau khi đã họp bàn với các trưởng lão, họ cho các tên lính một số tiền lớn, 13 và dặn: “Hãy nói rằng ‘các môn đồ của nó đến vào ban đêm, lúc chúng tôi đang ngủ, và lấy trộm xác đi.’

14 Nếu việc nầy đến tai tổng đốc, chúng tôi sẽ thuyết phục ông ấy, và tránh phiền lụy cho các anh.” 15 Vậy chúng nhận tiền và làm y như lời họ dặn. Chuyện nầy được lan truyền trong dân Do Thái cho đến ngày nay. Đức Chúa Jêsus hiện ra tại Ga-li-lê

16 Mười một môn đồ đi đến miền Ga-li-lê, tới ngọn núi mà Đức Chúa Jêsus đã chỉ cho họ. 17 Khi thấy Ngài thì họ thờ lạy Ngài. Nhưng còn một vài người nghi ngờ.

18 Đức Chúa Jêsus đến và phán với họ rằng: “Tất cả thẩm quyền trên trời dưới đất đã giao cho Ta.

19 Vậy, hãy đi khiến muôn dân trở nên môn đồ Ta, hãy nhân danh Đức Chúa Cha, Đức Chúa Con và Đức Thánh Linh làm báp-têm cho họ và dạy họ giữ mọi điều Ta đã truyền cho các con. Và nầy, Ta luôn ở với các con cho đến tận thế.”

Bình luận

Sự hiện diện của Ngài

Tôi nhận thấy rằng không có gì tuyệt vời hơn trong cuộc sống là được trải nghiệm cảm giác về sự hiện diện của Chúa Giê-xu phục sinh.

Chúa Giê-xu phục sinh truyền lệnh cho các môn đồ của Ngài ''hãy đi khiến muôn dân trở nên môn đồ Ta"(c.19a). Đây là lời kêu gọi của chúng tôi với tư cách cá nhân và với tư cách là một cộng đồng cơ đốc. Tuyên bố về tầm nhìn của Hội Thánh chúng tôi là "góp phần vào việc truyền bá phúc âm hóa các quốc gia, phục hồi nhà thờ và biến đổi xã hội". Nó dựa trên mệnh lệnh này của Chúa Giê-xu.

Cùng với mệnh lệnh là một lời hứa: ‘Ta luôn ở với các con cho đến tận thế.”’ (c.20b). Sự sống lại không chỉ là một sự kiện lịch sử hay một ý tưởng tôn giáo; nó là một thực tế thay đổi cuộc sống. Đức Chúa Trời hứa rằng khi bạn hoàn thành sứ mệnh của Ngài, thì sự hiện diện của Chúa Giê-xu phục sinh sẽ đi cùng bạn.

Khi những người phụ nữ nhìn thấy ngôi mộ trống, thiên sứ nói với họ rằng: “Ngài không ở đây đâu, Ngài đã sống lại rồi, ... các ngươi sẽ gặp Ngài.( câu 6,7).

Lòng tràn đầy ‘niềm vui lớn’, họ chạy đến nói với các môn đồ. Khi họ làm như vậy, ‘Chúa Giê-xu đã gặp họ’ (c. 9). Họ cảm nghiệm được sự hiện diện của Chúa Giê-xu Phục sinh (c.8–10), ‘ôm chân Ngài và thờ lạy Ngài’ (c.9;17).

Những người khác cố gắng giải thích ngôi mộ trống đã bắt đầu từ rất sớm (c.13) và, bất chấp mọi bằng chứng, một vài người nghi ngờ (c.17b). Họ cố gắng vu khống "các môn đồ...đến vào ban đêm, lúc chúng tôi đang ngủ, và lấy trộm xác đi.’ (c.13). Một số người vẫn mặc nhiên giải thích này. Nhưng nó không phù hợp với bằng chứng:

  1. Các môn đệ nản lòng và sợ hãi. Chỉ có phép lạ phục sinh mới có thể biến đổi họ.

  2. Họ không ngờ Chúa Giê-xu sống lại từ cõi chết. Họ không có động cơ để trộm xác

  3. Ngôi mộ được bảo vệ cẩn mật (27: 62–66)

4.Họ không phải là những người duy nhất nhìn thấy Chúa Giê-xu. Nhiều người khác đã nhìn thấy anh ta sau khi phục sinh và tiếp xúc với anh ta trong khoảng thời gian bốn mươi ngày (Công vụ 1: 3; 1 Cô-rinh-tô 15: 6)

5.Nếu các môn đồ đã đánh cắp xác, cả cuộc đời của họ sau đó chỉ dựa vào lời nói dối. Bạn của tôi, Ian Walker, một nhà khoa học ở Cambridge, đã trở thành một Cơ đốc nhân vì anh ấy không thể tin rằng các môn đệ lại sẵn sàng bị tra tấn và giết chết vì một điều mà họ biết là không có thật.

Điều đó thực sự là sự thật. Chúa Giê-xu đã sống lại. Chết và bị chôn không phải là kết thúc. Trong Đấng Christ, bạn cũng sẽ được sống lại từ kẻ chết.

Chính những người phụ nữ là những người đầu tiên được giao phó sứ điệp về sự phục sinh. Điều này đặc biệt đáng chú ý vì phụ nữ vào thời điểm đó không được coi là nhân chứng hợp lệ trước tòa. Họ là một trong nhiều ví dụ trong Kinh thánh về phụ nữ lãnh đạo (Mi-ri-am trong đoạn Kinh thánh Cựu ước của chúng ta cho ngày hôm nay là một ví dụ khác).

Phúc âm của Ma-thi-ơ bắt đầu bằng cách nói rằng Chúa Giê-xu là ‘Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta’ (Ma-thi-ơ 1:23). Trong câu cuối cùng của Phúc Âm, Chúa Giê-xu khẳng định sự hiện diện vĩnh viễn liên tục của Ngài với tất cả các môn đồ của ngài. Đối với những ai tin và tuân theo mệnh lệnh của Chúa Giê-xu, Ngài hứa: “Ta luôn ở với các con ” (28: 20b).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã sai con ra đi và làm môn đồ cho muôn dân và Chúa hứa rằng sự hiện diện của Chúa Giê-xu sẽ đi cùng con.

Cựu Ước

Xuất Ê-díp-tô Ký 15:1 -16:36

Bài ca chiến thắng của Môi-se

1 Bấy giờ, Môi-se và dân Y-sơ-ra-ên hát lên bài ca nầy cho Đức Giê-hô-va:Khải 15:3. “Tôi ca tụng Đức Giê-hô-va, Vì Ngài rất cao cả uy nghiêm. Ngài đã ném xuống biển Ngựa và người cưỡi ngựa.

2 Đức Giê-hô-va là sức mạnh và là bài ca của tôi:Thi 118:14; Ngài là Đấng cứu rỗi tôi. Ngài là Đức Chúa Trời tôi, tôi tôn ngợi Ngài; Là Đức Chúa Trời của tổ phụ tôi, tôi tôn kính Ngài.

3 Đức Giê-hô-va là một chiến sĩ; Danh Ngài là Giê-hô-va.

4 Ngài đã ném xuống biển chiến xa và cả quân lực Pha-ra-ôn; Quan tướng ưu tú của người bị nhận chìm trong Biển Đỏ,

5 Vực thẳm đã vùi lấp họ; Họ chìm xuống đáy biển sâu như một hòn đá.

6 Lạy Đức Giê-hô-va! Tay phải Ngài rạng ngời quyền uy. Lạy Đức Giê-hô-va! Tay phải Ngài nghiền nát quân thù.

7 Bằng sự uy nghiêm cao cả, Ngài đánh đổ kẻ thù nghịch. Ngài nổi giận phừng phừng, Thiêu đốt họ như rơm rạ.

8 Hơi thở từ lỗ mũi Ngài khiến nước dồn lại, Các dòng nước dựng đứng như một bức tường; Nước sâu đóng băng trong lòng biển.

9 Địch quân nói rằng: ‘Ta đuổi theo; ta sẽ bắt kịp; Ta sẽ chia nhau chiến lợi phẩm. Thèm muốn của ta sẽ được thỏa mãn. Ta rút gươm ra; tay ta sẽ tiêu diệt họ.’

10 Ngài đã thở hơi ra, biển vùi lấp chúng lại; Chúng chìm xuống như cục chì trong dòng nước cuồn cuộn.

11 Lạy Đức Giê-hô-va! Trong số các thần, có ai giống như Ngài? Ai so được với Ngài, rạng ngời trong thánh khiết, Đáng kính sợ và tôn vinh, Làm những việc nhiệm mầu?

12 Ngài đã đưa tay phải ra, Đất đã nuốt lấy chúng.

13 Ngài lấy tình yêu thương dìu dắt dân mà Ngài đã chuộc lại; Ngài đã dùng quyền năng đưa họ về nơi ngự thánh của Ngài.

14 Các dân tộc nghe đến đều run sợ, Nỗi hãi hùng xâm chiếm dân Phi-li-tin.

15 Các thủ lĩnh Ê-đôm bối rối; Những dũng sĩ Mô-áp run rẩy; Cả dân Ca-na-an đều hoảng kinh.

16 Nỗi khiếp sợ và kinh hoàng giáng xuống chúng; Lạy Đức Giê-hô-va! Vì quyền năng của cánh tay Ngài, Chúng bị câm như đá, cho đến khi dân Ngài vượt qua; Cho đến khi dân mà Ngài cứu chuộc vượt qua rồi.

17 Đức Giê-hô-va ôi! Ngài đem dân ấy vào, và cho họ cư ngụ trên núi cơ nghiệp Ngài, Tức là chỗ Ngài đã sắm sẵn để làm nơi ngự Ngài, Lạy Chúa! Đó là Đền Thánh mà tay Ngài đã lập.

18 Đức Giê-hô-va sẽ trị vì đời đời, mãi mãi.”

19 Khi ngựa, chiến xa, và kỵ binh của Pha-ra-ôn đã xuống biển thì Đức Giê-hô-va đem nước biển phủ lấp họ. Nhưng dân Y-sơ-ra-ên đi trên đất khô giữa lòng biển cả.

Bài ca của Mi-ri-am

20 Bấy giờ, nữ tiên tri Mi-ri-am, chị của A-rôn, tay cầm trống cơm, và tất cả phụ nữ đi theo bà đều cầm trống cơm nhảy múa. 21 Mi-ri-am cất tiếng ca rằng: “Hãy ca tụng Đức Giê-hô-va Vì Ngài rất cao cả uy nghiêm. Ngài đã ném xuống biển Ngựa và người cưỡi ngựa.”

Dân Y-sơ-ra-ên trong hoang mạc

Nước đắng tại Ma-ra

22 Sau đó, Môi-se đem dân Y-sơ-ra-ên rời khỏi Biển Đỏ, đi vào hoang mạc Su-rơ. Họ đi trọn ba ngày trong hoang mạc nhưng không tìm thấy nước. 23 Khi đến đất Ma-ra, vì nước ở Ma-ra đắng nên họ không thể uống được; do đó nơi nầy có tên là Ma-ra. 24 Dân chúng phàn nàn với Môi-se rằng: “Chúng tôi sẽ lấy gì mà uống đây?” 25 Môi-se kêu cầu Đức Giê-hô-va. Ngài chỉ cho ông một khúc gỗ, ông ném xuống nước thì nước trở nên ngọt.

Tại đây Đức Giê-hô-va lập luật lệ và quy tắc cho dân chúng, và cũng tại đây Ngài thử lòng họ. 26 Ngài phán: “Nếu các con chăm chú nghe lời Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các con, làm điều ngay thẳng trước mặt Ta, lắng tai nghe các điều răn và gìn giữ mọi luật lệ Ta thì Ta sẽ không giáng trên các con một bệnh nào trong các bệnh mà Ta đã giáng trên dân Ai Cập. Ta là Đức Giê-hô-va, Đấng chữa bệnh cho các con.” 27 Kế đó, dân chúng đến Ê-lim nơi có mười hai suối nước và bảy mươi cây chà là. Dân chúng đóng trại bên cạnh các suối nước.

Dân Y-sơ-ra-ên oán trách Chúa trong hoang mạc Sin

16 1 Vào ngày mười lăm tháng thứ hai sau khi ra khỏi Ai Cập, cả hội chúng Y-sơ-ra-ên rời Ê-lim để đi vào hoang mạc Sin, nằm giữa Ê-lim và Si-na-i. 2 Trong hoang mạc, cả hội chúng Y-sơ-ra-ên oán trách Môi-se và A-rôn. 3Dân Y-sơ-ra-ên nói với hai ông: “Ước gì chúng tôi chết bởi tay Đức Giê-hô-va trong đất Ai Cập, khi còn ngồi bên nồi thịt và ăn bánh no nê! Nhưng hai ông lại dẫn chúng tôi vào trong hoang mạc nầy để cả đoàn dân phải chết đói.”

4 Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: “Nầy, để thử xem họ có đi theo luật lệ của Ta không. Ta sẽ ban mưa bánh từ trời cho các con và mỗi ngày dân chúng sẽ đi ra lượm phần bánh trong ngày.5 Vào ngày thứ sáu, phần họ chuẩn bị đem về sẽ gấp đôi phần họ lượm hằng ngày.”

6 Môi-se và A-rôn nói với tất cả dân Y-sơ-ra-ên: “Chiều nay, anh em sẽ nhận biết rằng chính Đức Giê-hô-va đã đem anh em ra khỏi Ai Cập; 7 và sáng mai, anh em sẽ thấy vinh quang của Đức Giê-hô-va, vì Ngài đã nghe lời anh em oán trách Ngài. Còn chúng tôi có là ai đâu mà anh em oán trách chúng tôi?” 8 Môi-se nói: “Buổi chiều Đức Giê-hô-va sẽ ban phát thịt cho anh em ăn, và buổi sáng bánh sẽ dư dật vì Ngài đã nghe lời anh em oán trách Ngài. Còn chúng tôi có là ai? Không phải anh em oán trách chúng tôi đâu, mà là oán trách Đức Giê-hô-va đó.”

9 Môi-se bảo A-rôn: “Hãy nói với cả hội chúng Y-sơ-ra-ên rằng: ‘Anh em hãy đến trước mặt Đức Giê-hô-va, vì Ngài đã nghe lời oán trách của anh em rồi.’” 10 Trong lúc A-rôn đang nói với cả hội chúng Y-sơ-ra-ên, họ nhìn về phía hoang mạc và chợt thấy hào quang của Đức Giê-hô-va hiện ra trong đám mây.

11 Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: 12 “Ta đã nghe lời oán trách của dân Y-sơ-ra-ên. Vậy, con hãy nói lại với họ rằng: ‘Buổi chiều các con sẽ ăn thịt, buổi sáng sẽ ăn bánh no nê, rồi các con sẽ biết Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các con.’”

Chim cút và ma-na

13 Chiều hôm ấy, chim cút bay đến và bao phủ trại quân; còn buổi sáng thì có một lớp sương đọng quanh trại quân. 14 Khi lớp sương đó tan đi, trên mặt hoang mạc hiện ra thứ gì nho nhỏ, tròn mịn như hạt sương đọng trên mặt đất. 15 Thấy vậy, dân Y-sơ-ra-ên hỏi nhau: “Cái gì vậy?” Vì họ chẳng biết vật đó là gì. Môi-se nói với dân chúng: “Đó là bánh mà Đức Giê-hô-va ban cho anh em để làm thức ăn.”

Thể lệ về ma-na

16 “Đây là điều Đức Giê-hô-va đã phán truyền: ‘Mỗi người hãy ra lượm theo sức ăn của mình, mỗi nhân khẩu một ô-me tùy theo số người trong mỗi trại của mình.’” 17 Dân Y-sơ-ra-ên làm như vậy, kẻ lượm nhiều, người lượm ít. 18 Nhưng khi đong thì theo từng hai lít, ai lượm nhiều chẳng được hơn, ai lượm ít cũng chẳng thiếu. Mỗi người lượm vừa đủ sức mình ăn. 19 Môi-se nói với dân chúng: “Đừng ai để dành đến sáng mai.” 20 Nhưng dân chúng chẳng nghe lời Môi-se; một vài người đã để lại đến sáng mai thì bánh sinh ra sâu và có mùi hôi thối. Môi-se nổi giận với họ. 21 Như thế, mỗi buổi sáng họ ra lượm bánh, mỗi người lượm theo sức mình ăn. Khi mặt trời nắng nóng thì vật đó tan ra.

22 Vào ngày thứ sáu, dân chúng lượm gấp đôi số bánh, mỗi người bốn lít. Các người lãnh đạo hội chúng đến trình cho Môi-se rõ. 23 Ông nói: “Đây là lời Đức Giê-hô-va đã phán: ‘Ngày mai là ngày nghỉ, là ngày sa-bát thánh cho Đức Giê-hô-va, hãy nướng món gì anh em muốn nướng, hãy nấu món gì anh em muốn nấu, và những gì còn thừa, hãy để dành đến sáng mai'. 24 Vậy họ để dành đến sáng mai, như lời Môi-se đã truyền dạy, vật đó chẳng có mùi hôi thối và cũng không sinh sâu bọ. 25 Môi-se nói: “Hôm nay, hãy ăn thức ăn đó vì là ngày sa-bát cho Đức Giê-hô-va. Hôm nay, anh em sẽ chẳng tìm thấy thức ăn ấy ngoài đồng đâu. 26 Anh em lượm trong sáu ngày, nhưng ngày thứ bảy là ngày sa-bát, sẽ chẳng có gì cả.”

27 Tuy vậy, vào ngày thứ bảy cũng có một vài người trong dân chúng đi ra lượm và họ chẳng tìm được gì hết. 28 Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: “Các con không chịu vâng giữ điều răn và luật pháp Ta cho đến bao giờ? 29 Hãy nhớ rằng Đức Giê-hô-va đã cho các con ngày sa-bát, vì thế vào ngày thứ sáu Ngài ban cho các con hai ngày bánh. Trong ngày thứ bảy, mỗi người phải ở yên chỗ mình, không ai được ra khỏi nhà.” 30 Như vậy, vào ngày thứ bảy dân chúng được nghỉ ngơi.

31 Nhà Y-sơ-ra-ên đặt tên thức ăn nầy là ma-na. Nó giống như hột ngò, màu trắng, vị như bánh ngọt pha mật ong. 32Môi-se nói: “Đây là điều Đức Giê-hô-va đã phán truyền: ‘Hãy đong đầy hai lít ma-na, và lưu giữ qua các thế hệ để họ thấy thứ bánh Ta đã cho các con ăn nơi hoang mạc khi Ta đem các con ra khỏi đất Ai Cập.’” 33 Môi-se nói với A-rôn: “Hãy lấy một cái bình và đựng đầy hai lít ma-na, rồi đặt trước mặt Đức Giê-hô-va để lưu truyền qua các thế hệ.” 34 A-rôn đặt bình đó trước Bảng Chứng Ước để được lưu giữ như lời Đức Giê-hô-va đã truyền dạy Môi-se.

35 Dân Y-sơ-ra-ên ăn ma-na suốt bốn mươi năm, cho đến khi vào vùng đất định cư. Họ đã ăn ma-na cho đến khi vào bờ cõi đất Ca-na-an. 36 Một ô-me là một phần mười của ê-pha.

Bình luận

Sự chu cấp của Ngài

Bạn đang lo lắng về tương lai - sức khỏe, công việc, gia đình hay tài chính của bạn? Hãy đưa ra quyết định ngay hôm nay để không phải lo lắng. Corrie ten Boom nói, "Lo lắng đang gánh vác gánh nặng của ngày mai bằng sức lực của ngày hôm nay - gánh hai ngày cùng một lúc. Nó đang chuyển sang ngày mai trước thời hạn. Hãy tin cậy Chúa và học cách sống từng ngày một.

Trong phân đoạn này, chúng ta thấy rằng Đức Chúa Trời hứa sẽ cung cấp, nhưng chỉ một ngày tại một thời điểm. Chúa Giê-xu dạy chúng ta cầu nguyện ‘Xin ban cho chúng con đồ ăn đủ dùng’ (Ma-thi-ơ 6:11). Hãy tin cậy Chúa rằng Ngài sẽ chu cấp cho bạn ngay khi bạn cần.

Bài ca của Môi-se và Mi-ri-am trong đoạn 15 là một ví dụ tuyệt vời về sự tin cậy nơi Đức Chúa Trời được bày tỏ trong sự thờ phượng. Họ ca ngợi Đức Chúa Trời về đặc tính của Ngài (Xuất Ê-díp-tô Ký 15: 1–5), sau đó họ ca ngợi Đức Chúa Trời về những gì Ngài đã làm trong quá khứ - sự cứu rỗi, sự giải cứu và cung cấp (câu 6–12), và cuối cùng họ ca ngợi Ngài về những gì Ngài sẽ làm trong tương lai - hướng dẫn, cứu rỗi, bảo vệ và cung cấp (c.13–18).

Đức Chúa Trời hứa sẽ cung cấp cho nhu cầu vật chất của họ. Ngài hứa sẽ làm mưa xuống ‘bánh từ trời’ (16: 4a) được gọi là ‘ma-na’ (c.31). Mỗi ngày, anh ấy cung cấp cho họ tất cả những gì họ cần về "bánh mì hàng ngày" của họ. Mỗi người tập hợp nhiều khi họ cần (c.18c, 21a). Nhưng họ được dặn là không nên cất giữ nó cho tương lai: ‘Đừng ai để dành đến sáng mai.’ (c.19).

Đây là điều mà chúng tôi đã trải qua với tư cách là một cộng đồng hội thánh trong nhiều năm. Đức Chúa Trời cung cấp mọi nhu cầu vật chất của chúng ta nhưng Ngài không ban cho chúng ta nhiều hơn những gì chúng ta cần. Chúng ta không tích trữ dự trữ cho tương lai, thay vào đó chúng ta liên tục tin cậy Chúa rằng Ngài sẽ cung cấp từng tháng, từng năm.

Luôn là một cám dỗ khi muốn tích trữ mọi thứ chúng ta nhận được để làm vật bảo đảm cho tương lai - hơn là tin tưởng Đức Chúa Trời cung cấp những gì chúng ta cần khi chúng ta cần. Điều này cũng áp dụng cho nhu cầu tâm linh của chúng ta - chúng ta không thể chỉ dựa vào những phước lành trong quá khứ.

Thật đáng buồn khi thấy trong phân đoạn này, dân sự của Đức Chúa Trời dường như quên đi sự tốt lành và cung cấp của Đức Chúa Trời trong quá khứ và bắt đầu càu nhàu về những vấn đề trong hiện tại. Vì vậy, tôi thường bị cám dỗ để làm điều tương tự. Phân đoạn này là một lời nhắc nhở về sự cần thiết phải tin cậy vào sự cung cấp của Đức Chúa Trời trong thời kỳ thuận lợi và khó khăn.

Chính Chúa Giê-xu nói với chúng ta rằng ngài là sự cung cấp tối thượng của Đức Chúa Trời. Ngài nói, ‘Ta là bánh của sự sống. 49 Tổ phụ các ngươi đã ăn ma-na trong hoang mạc rồi cũng chết. 50Đây là bánh từ trời xuống, để ai ăn thì không chết. 51 Ta là bánh sự sống từ trời xuống; nếu ai ăn bánh nầy thì sẽ sống đời đời. ’(Giăng 6: 48–51).

Chính sự phục sinh của Chúa Giê-xu đã mang lại một phẩm chất vĩnh cửu cho điều khoản này. Vì Chúa Giê-xu đã được sống lại, nên những ai ăn bánh này sẽ được sống đời đời.

Cầu nguyện

Cám ơn Chúa, Chúa hứa rằng ‘[bạn] sẽ đáp ứng mọi nhu cầu của [chúng tôi] tùy theo sự giàu sang vinh hiển của [bạn] trong Chúa Giê-xu Christ’ (Phi-líp 4:19). Khi nhìn lại với lòng tạ ơn,con mong đợi với sự mong đợi và tin tưởng rằng Ngài sẽ tiếp tục cung cấp mọi nhu cầu của con tùy theo sự giàu có của Ngài trong Chúa Giê-xu phục sinh đắc thắng.

Pippa chia sẻ

Ma-thi-ơ 28: 1–8

Trong một nền văn hóa mà phụ nữ được coi là công dân hạng hai, Chúa Giê-xu xuất hiện trước hai phụ nữ. Ông đã chọn hai người phụ nữ bình thường và tin tưởng họ với những tin tức quan trọng nhất trong toàn bộ lịch sử.

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

Sign up now
reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

The One Year® is a registered trademark of Tyndale House Publishers. Used by permission.

Corrie ten Boom, Clippings From My Notebook, (Triangle, 1983).

Unless otherwise stated, Scripture quotations taken from the Holy Bible, New International Version Anglicised, Copyright © 1979, 1984, 2011 Biblica, formerly International Bible Society. Used by permission of Hodder & Stoughton Publishers, an Hachette UK company. All rights reserved. ‘NIV’ is a registered trademark of Biblica. UK trademark number 1448790.

© 2010 United Bible Societies. All rights reserved.

Scripture quotations marked (AMP) taken from the Amplified® Bible, Copyright © 1954, 1958, 1962, 1964, 1965, 1987 by The Lockman Foundation. Used by permission. (www.Lockman.org)

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more