Hãy Đặt Những Việc Ưu Tiên Trước Hết
Giới thiệu
Ngay sau khi chúng tôi kết hôn, Pippa và tôi đã dự một hội thảo về hôn nhân. Một trong những phần tôi sẽ không bao giờ quên là bài học về thứ tự ưu tiên. Chúng tôi được phát năm thẻ - mỗi thẻ có một từ trên đó: 'công việc', 'Đức Chúa Trời', 'chức vụ', 'chồng/vợ' và 'con cái'. Chúng tôi được yêu cầu xếp hạng những điều này theo thứ tự ưu tiên. Với nhận thức muộn màng, tôi có thể thấy rằng tôi đã sắp xếp chúng hoàn toàn sai thứ tự.
Tôi đặt từ 'Chúa' lên đầu tiên (ít nhất tôi đúng được từ này - nhưng điều đó khá hiển nhiên!), tiếp theo là từ chức vụ, vợ, công việc và cuối cùng là con cái (chúng tôi không có con vào giai đoạn đó nên con cái dường như chưa quan trọng lắm!).
Khi các người lãnh đạo của hội nghị hước dẫn chúng tôi về các ưu tiên này, tôi thấy rõ ràng thứ tự của tôi phải là: trước hết là Đức Chúa Trời, sau đó là vợ tôi (sự kêu gọi chính của tôi), con cái của chúng tôi, công việc của tôi (chức vụ chính của tôi), và cuối cùng là mục vụ của tôi - điều này mặc dù rõ ràng là rất quan trọng nhưng không được phép thay thế những trách nhiệm chính của cuộc đời tôi. Như nhà triết học Goethe đã nói, 'Những điều quan trọng nhất không bao giờ được để những điều ít quan trọng hơn chi phối.'
Hãy đặt những việc đầu tiên lên trước hết. Những điều quan trọng nhất đối với Đức Chúa Trời nên chiếm vị trí đầu tiên trong cuộc sống của chúng ta.
Thi thiên 22:12-21
12 Có nhiều bò đực vây quanh con,
Những bò đực mập mạnh của Ba-san vây phủ con.
13 Chúng hả miệng ra, chực vồ nuốt con
Khác nào sư tử đang xé mồi và gầm thét.
14 Con bị đổ ra như nước,
Xương cốt con đều rã rời;
Trái tim con như sáp
Tan chảy trong mình con.
15 Sức lực con khô như miếng gốm
Và lưỡi con dính nơi cổ họng;
Chúa đặt con nằm trong bụi tro của sự chết.
16 Vì những con chó vây quanh con,
Một lũ hung ác vây phủ con;
Chúng đâm thủng tay và chân con.
17 Con có thể đếm hết xương cốt của con.
Chúng không ngớt nhìn chòng chọc vào con;
18 Chúng chia nhau áo xống của con;
Bắt thăm để lấy áo choàng của con.
19 Đức Giê-hô-va ôi! Xin đừng cách xa con;
Lạy Chúa quyền năng của con, xin mau mau đến giúp đỡ con.
20 Xin giải cứu linh hồn con khỏi gươm,
Và mạng sống con khỏi loài chó.
21 Chúa đã nhậm lời con,
Cứu con khỏi mồm sư tử,
Và các sừng trâu rừng.
Bình luận
Thứ tự ưu tiên của mối quan hệ
Mối quan hệ của bạn với Chúa nên là ưu tiên số một của bạn. Trong đoạn Thi Thiên này, chúng ta thấy rằng ưu tiên hàng đầu của tác giả sách Thi thiên (và ưu tiên hàng đầu của Chúa Giê-su theo chức vụ tiên tri) là mối quan hệ với Đức Chúa Trời.
Cánh cửa mà qua đó chúng ta có thể bước vào mối quan hệ được phục hồi với Đức Chúa Trời chính là thập tự giá. Như với phần đầu tiên của Thi thiên, chúng ta thấy sự tiếp nối của những lời tiên tri về cái chết của Chúa Giê-su được ứng nghiệm trong Tân Ước.
Có vẻ như bài Thi Thiên này được viết ở ngôi thứ nhất số ít bởi một người bị treo trên cây thập tự, hàng trăm năm trước khi người La Mã thậm chí còn phát minh ra việc đóng đinh. Đó là một lời tiên tri cực kỳ chính xác về sự đau khổ của Chúa Giê-su - mô tả sự tàn ác của việc đóng đinh.
‘Xương cốt con đều rã rời… Và lưỡi con dính nơi cổ họng’ (c.14a, 15b; Giăng 19:28).
‘Chúng đâm thủng tay và chân con’ (Thi thiên 22:16c; Giăng 19:37).
‘Một lũ hung ác vây phủ con. Con có thể đếm hết xương cốt của con. Chúng không ngớt nhìn chòng chọc vào con;'(Thi thiên 22:16b – 17b; Lu-ca 23: 17,35).
‘Chúng chia nhau áo xống của con. Bắt thăm để lấy áo choàng của con.’ (Thi thiên 22:18; Giăng 19: 23–24).
Như chúng ta đã thấy ngày hôm qua, sự đau khổ của Chúa Giê-su trên thập tự giá còn lớn hơn nhiều so với nỗi kinh hoàng của việc bị đóng đinh. Ngài mang lấy tội lỗi của chúng ta và đã bị Đức Chúa Trời từ bỏ vì chúng ta (Thi thiên 22:1). Chúa Giê-su đã chết cho bạn để bạn có thể được phục hồi mối quan hệ với Đức Chúa Trời.
Cầu nguyện
Cảm ơn Chúa Giê-su vì Ngài đã trải qua sự đau đớn đóng đinh trên thập tự vì con để mối quan hệ của con với Chúa được phục hồi và trở thành ưu tiên số một trong cuộc đời con.
Mác 1:29-2:17
29 Vừa ra khỏi nhà hội, Đức Chúa Giê-su cùng với Gia-cơ và Giăng vào nhà của Si-môn và Anh-rê. 30 Bà gia của Si-môn đang bị sốt nằm trên giường. Họ liền thưa với Ngài về bệnh trạng của bà. 31 Ngài đến gần, cầm tay đỡ bà dậy; bà hết sốt và bắt đầu phục vụ mọi người.
Đức Chúa Giê-xu thực hiện các phép lạ và truyền giảng
32 Chiều tối, khi mặt trời vừa lặn, người ta đem tất cả những người bệnh tật và bị quỷ ám đến với Đức Chúa Giê-su. 33 Cả thành tụ họp trước cửa. 34 Ngài chữa lành nhiều người đau yếu mắc đủ các chứng bệnh khác nhau, và đuổi nhiều quỷ nhưng không cho phép quỷ lên tiếng vì chúng biết Ngài là ai.
35 Sáng hôm sau, khi trời vẫn còn tối, Ngài đã thức dậy, bước ra, đi vào nơi thanh vắng và cầu nguyện tại đó. 36 Si-môn cùng các bạn đi tìm Ngài. 37 Khi đã gặp được Ngài, họ thưa: “Mọi người đang tìm Thầy.”
38 Nhưng Ngài phán với họ: “Chúng ta hãy đi nơi khác, vào những làng quanh đây để Ta còn giảng dạy ở đó nữa; vì đây chính là lý do mà Ta đã đến.” 39 Ngài đi khắp miền Ga-li-lê, rao giảng trong các nhà hội và đuổi quỷ.
Đức Chúa Giê-su chữa bệnh phong hủi
40 Có một người phong hủi đến với Đức Chúa Giê-su, quỳ xuống và khẩn xin: “Nếu Ngài muốn, Ngài có thể khiến con được sạch.”
41 Đức Chúa Giê-su động lòng thương xót, đưa tay chạm vào người ấy và phán: “Ta muốn, hãy sạch đi.” 42 Lập tức phong hủi biến mất, người ấy được sạch.
43 Đức Chúa Giê-su bảo anh ta đi ngay, và nghiêm giọng căn dặn: 44 “Hãy cẩn thận, đừng nói gì với ai, nhưng hãy đi trình diện thầy tế lễ, và dâng tế lễ về việc con được sạch theo điều Môi-se dạy, như một lời chứng cho họ.” 45 Nhưng người ấy đi, loan truyền tin nầy khắp nơi, kể hết mọi chuyện, đến nỗi Đức Chúa Giê-su không thể công khai vào thành được mà phải ở những nơi hoang vắng bên ngoài thành. Dân chúng từ khắp nơi kéo đến với Ngài.
Chúa chữa bệnh bại liệt
2 1 Vài ngày sau, Đức Chúa Giê-su trở lại thành Ca-bê-na-um, dân chúng nghe tin Ngài ở trong nhà 2 nên tụ họp lại rất đông, đến nỗi ngay trước cửa cũng không còn chỗ trống. Ngài giảng đạo cho họ. 3 Bấy giờ có bốn người khiêng đến Ngài một người bại liệt. 4 Vì đám đông, họ không thể đem người ấy đến gần Ngài được nên đã dỡ mái nhà ngay trên chỗ Ngài đang ngồi; rồi từ lỗ trống đó họ dòng giường người bại xuống. 5 Thấy đức tin của họ, Đức Chúa Giê-su phán với người bại: “Hỡi con, tội lỗi con đã được tha.”
6 Nhưng có mấy thầy thông giáo ngồi đó thắc mắc trong lòng rằng: 7 “Sao người nầy nói như vậy? Thật là phạm thượng! Ngoài Đức Chúa Trời, còn ai có thể tha tội được?”
8 Tâm trí Đức Chúa Giê-su đã nhận biết ngay những gì họ đang nói với nhau nên phán: “Tại sao trong lòng các ngươi lại thắc mắc như vậy? 9 Theo các ngươi, giữa việc bảo người bại liệt rằng: ‘Tội con đã được tha,’ và việc bảo: ‘Hãy đứng dậy vác giường mình mà đi’ thì việc nào dễ hơn? 10 Nhưng, để các ngươi biết rằng Con Người ở thế gian có thẩm quyền tha tội” — Ngài phán với người bại liệt — 11 “Ta bảo con, hãy đứng dậy, vác giường và đi về nhà!” 12 Người bại liệt đứng dậy, lập tức vác giường đi ra trước mặt mọi người đến nỗi ai nấy đều kinh ngạc và tôn vinh Đức Chúa Trời rằng: “Chúng ta chưa từng thấy việc như vậy bao giờ!”
Đức Chúa Giê-su gọi Lê-vi. – Sự kiêng ăn
13 Đức Chúa Giê-su lại đi về phía biển; cả đám đông đến với Ngài, và Ngài dạy dỗ họ. 14 Trên đường đi, Ngài thấy Lê-vi, con A-phê, đang ngồi tại phòng thuế thì phán với ông: “Hãy theo Ta.” Lê-vi đứng dậy đi theo Ngài.
15 Đang khi Đức Chúa Giê-su ngồi ăn tại nhà Lê-vi, có nhiều người thu thuế và kẻ có tội ngồi cùng bàn với Ngài và các môn đồ Ngài, vì trong số đó có nhiều người đã theo Ngài. 16 Các thầy thông giáo thuộc phái Pha-ri-si thấy Ngài ăn chung với những kẻ có tội và người thu thuế thì nói với các môn đồ Ngài rằng: “Tại sao Ngài lại ăn chung với phường thu thuế và bọn người tội lỗi?”
17 Nghe vậy, Đức Chúa Giê-su nói: “Người mạnh khỏe không cần đến thầy thuốc đâu, nhưng là người đau ốm. Ta đến không phải để gọi người công chính, nhưng gọi kẻ có tội.”
Bình luận
Những ưu tiên của Chúa Giê-su
Tôi yêu Chúa Giê-su. Ngài vô cùng tuyệt vời và cuốn hút một cách kỳ diệu. Ngài yêu thương dân sự: Ngài tràn đầy ‘lòng thương xót’ đối với họ (1:41). Dân sự yêu mến Ngài : ‘Dân chúng… từ khắp nơi kéo đến với Ngài’ (c.45). Mọi người đều muốn nhìn thấy Chúa Giê-su: ‘Mọi người đang tìm Thầy!’ (c.37).
Họ sẽ làm bất cứ điều gì để người khác nhìn thấy Chúa Giê-su (2:4). Đám đông đến với Ngài (c.13). Khi Ngài nói với họ, ‘Hãy theo Ta’, họ đã theo Ngài (c.14). Họ đưa tất cả những người bệnh đến với Chúa Giê-su và Ngài đã chữa lành họ (1:32–34), có cả mẹ vợ của Si-môn (c. 30–31). Ngài yêu những người thu thuế, những tội nhân và Ngài vui lòng khi đi chhung và ăn tối với họ (2:15). Ngài đến vì chúng ta ‘những kẻ có tội’ (c.17).
Bạn có thể biết những thứ tự ưu tiên của mọi người thông qua cách họ sử dụng thời gian của mình. Trong phân đoạn này, chúng ta thấy Chúa Giê-su đã sử dụng thời gian của Ngài như thế nào.
- Cầu nguyện với Đức Chúa Trời
Hầu hết mọi người không dậy sớm trừ khi họ có việc quan trọng phải làm. Ưu tiên hàng đầu của Chúa Giê-su là mối quan hệ của Ngài với Đức Chúa Cha: ‘Sáng hôm sau, khi trời vẫn còn tối, Ngài đã thức dậy, bước ra, đi vào nơi thanh vắng và cầu nguyện tại đó. ” (c.35). Điều này thách thức tất cả chúng ta dậy sớm, tìm "một nơi thanh vắng" (MSG) và cầu nguyện.
Cá nhân tôi nhận thấy cách duy nhất để dậy sớm một cách thường xuyên là đi ngủ sớm một cách thường xuyên!
- Công bố vương quốc
Chúa Giê-su phán với họ: “Chúng ta hãy đi nơi khác - vào những làng quanh đây - để Ta còn giảng dạy ở đó nữa; vì đây chính là lý do mà Ta đã đến’ (c.38). Thông điệp mà Ngài rao giảng là tin lành về vương quốc của Đức Chúa Trời và việc mọi người cần phải ‘ăn năn và tin nhận Tin Lành!’ (Câu.14–15). Đó là một thông điệp về sự tha thứ (2:5,10) và đó là một tin tốt lành đặc biệt dành cho ‘những kẻ có tội ' (c.17), mà mọi người cần được nghe. Đối với Chúa Giê-su, sự tha thứ thậm chí còn quan trọng hơn việc chữa lành.
- **Truyền giáo quyền năng **
Chúa Giê-su ‘đầy lòng thương xót’ (1:41). Vì yêu thương con người, Ngài muốn mang đến cho họ tin mừng về sự tha thứ trước tiên. Nhưng nó không chỉ là lời nói. Ngài cũng hành động để chữa lành người bệnh (câu 40–42; 2:8–12) và đuổi quỷ (1:39). Qua việc chữa lành người bại liệt, Chúa Giê-su đã chứng tỏ rằng Ngài là người có thẩm quyền và quyền năng để tha thứ tội lỗi (2:9–11).
Các ưu tiên của Chúa Giê-su rất rõ ràng. Trước tiên là Chúa và sau đó là con người - và mọi việc khác là để việc thực hiện hai ưu tiên lớn đó.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, xin giúp con ưu tiên mối quan hệ của con với Ngài. Cảm ơn Ngài vì con có thể rao truyền tin mừng về sự tha thứ cho người khác. Xin cho con tràn đầy lòng thương xót khi con cầu nguyện cho những người bệnh và khao khát thấy mọi người được tự do.
Xuất Ê-díp-tô ký 19:1-20:26
Đến hoang mạc Si-na-i
1 Vào tháng thứ ba kể từ khi ra khỏi Ai Cập, chính ngày đó dân Y-sơ-ra-ên đến hoang mạc Si-na-i. 2 Khởi hành từ Rê-phi-đim, họ đến hoang mạc Si-na-i, và đóng trại trong hoang mạc. Tại đó, dân Y-sơ-ra-ên đóng trại đối diện với núi.
Đức Chúa Trời phán dặn Môi-se trên núi Si-na-i
3 Môi-se lên gặp Đức Chúa Trời. Từ trên núi, Đức Giê-hô-va gọi ông và phán: “Con hãy nói với nhà Gia-cốp, và bảo với con dân Y-sơ-ra-ên thế nầy: 4 ‘Các con đã thấy điều Ta làm cho người Ai Cập, Ta đã chở các con trên cánh đại bàng, và dẫn các con đến với Ta như thế nào. 5 Vậy bây giờ, nếu các con thật lòng vâng lời Ta và giữ giao ước Ta thì trong tất cả các dân tộc, các con sẽ là tài sản riêng của Ta; dù cả thế gian đều thuộc về Ta. 6 Các con sẽ trở thành một vương quốc thầy tế lễ và một dân tộc thánh cho Ta.’ Đó là những lời con phải nói lại với con dân Y-sơ-ra-ên.”
7 Vậy Môi-se đến và gọi các trưởng lão trong dân chúng lại, thuật cho họ mọi lời Đức Giê-hô-va đã truyền dặn mình. 8 Toàn dân đồng thanh trả lời: “Chúng tôi sẽ làm theo mọi điều Đức Giê-hô-va đã truyền phán.” Môi-se trình lại lời của dân chúng lên Đức Giê-hô-va.
9 Ngài phán: “Nầy, Ta sẽ đến với con trong một đám mây dày đặc để khi Ta truyền bảo con thì dân chúng có thể nghe và tin tưởng con suốt đời.”
Khi Môi-se đem lời của dân chúng thưa lại với Đức Giê-hô-va, 10 thì Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: “Hãy đến với dân chúng, biệt riêng họ ra thánh hôm nay và ngày mai. Bảo họ phải giặt y phục mình; 11 đến ngày thứ ba, họ phải sẵn sàng vì vào ngày đó Đức Giê-hô-va sẽ giáng lâm trước mắt toàn thể dân chúng tại núi Si-na-i. 12 Con cũng phải phân định giới hạn cho dân chúng ở chung quanh núi, và dặn họ: ‘Hãy cẩn thận đừng leo lên núi hoặc chạm đến chân núi. Ai chạm đến núi sẽ bị xử tử. 13 Kẻ đó phải bị ném đá hoặc bị bắn bằng tên; đừng chạm tay vào kẻ đó. Dù là người hay súc vật cũng không được để cho sống.’ Khi nào kèn thổi lên, dân chúng mới được lên núi.”
14 Từ trên núi xuống, Môi-se đến với dân chúng và biệt riêng dân chúng ra thánh. Họ phải giặt y phục mình. 15 Ông dặn dân chúng: “Hãy sẵn sàng cho đến ngày thứ ba. Không được đến gần đàn bà.”
Đức Chúa Trời hiện ra trên núi Si-na-i
16 Vào sáng ngày thứ ba, có sấm chớp và một đám mây dày đặc ở trên núi cùng tiếng kèn vang dội. Tất cả dân chúng ở trong trại đều run sợ. 17 Môi-se dẫn dân chúng ra khỏi trại để nghênh đón Đức Chúa Trời; dân chúng dừng lại dưới chân núi. 18 Cả núi Si-na-i nghi ngút khói, vì Đức Giê-hô-va ngự trong lửa mà giáng lâm tại đó. Khói bốc lên như khói của một lò lửa hực, và cả hòn núi đều rúng động mãnh liệt. 19 Tiếng kèn càng lúc càng vang dội. Môi-se nói và Đức Chúa Trời đáp lại trong tiếng sấm rền.
20 Đức Giê-hô-va giáng lâm trên đỉnh núi Si-na-i. Đức Giê-hô-va gọi Môi-se lên đỉnh núi và Môi-se đi lên. 21 Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: “Hãy xuống và cảnh cáo dân chúng đừng cố vượt giới hạn để nhìn Đức Giê-hô-va; nếu không nhiều người trong họ phải chết. 22 Ngay cả những thầy tế lễ khi đến gần Đức Giê-hô-va cũng phải thanh tẩy chính mình; nếu không họ cũng bị Đức Giê-hô-va đánh phạt.”
23 Môi-se thưa với Đức Giê-hô-va: “Dân chúng không thể lên núi Si-na-i được, vì Ngài đã cảnh cáo chúng con rằng: ‘Hãy phân định giới hạn chung quanh núi, và biệt riêng núi ấy ra thánh.’”
24 Đức Giê-hô-va phán với ông: “Hãy đi xuống và đưa A-rôn cùng lên với con. Nhưng những thầy tế lễ và dân chúng thì chớ vượt giới hạn để đến gần Đức Giê-hô-va, nếu không Ngài sẽ đánh phạt họ.”
25 Vậy Môi-se trở xuống với dân chúng và căn dặn họ.
Mười Điều Răn
1 Bấy giờ, Đức Chúa Trời phán tất cả những lời nầy:
2 “Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời của con, Đấng đã đem con ra khỏi đất Ai Cập, khỏi nhà nô lệ.
3 Trước mặt Ta con không được có các thần nào khác.
4 Con không được làm cho mình một hình tượng nào theo hình dạng của những vật trên trời cao, hoặc nơi đất thấp, hoặc trong nước dưới mặt đất. 5 Con không được cúi lạy trước các hình tượng đó hay phụng thờ chúng; vì Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời của con, là Đức Chúa Trời kỵ tà. Đối với những kẻ ghét Ta, Ta sẽ vì tội đó của tổ tiên mà trừng phạt con cháu họ đến thế hệ thứ ba, thứ tư. 6 Nhưng Ta sẽ ban ơn đến hàng nghìn thế hệ cho những người yêu mến Ta và vâng giữ các điều răn của Ta.
7 Con không được lạm dụng danh của Giê-hô-va Đức Chúa Trời, vì Đức Giê-hô-va sẽ chẳng dung tha kẻ nào lạm dụng danh Ngài.
8 Hãy nhớ ngày nghỉ để giữ làm ngày thánh. 9 Con phải làm tất cả công việc mình trong sáu ngày. 10 nhưng ngày thứ bảy là ngày nghỉ dành cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời của con. Trong ngày đó, con, con trai, con gái, tôi trai tớ gái, súc vật của con, cả đến khách lạ trong nhà con, đều không được làm bất cứ công việc gì cả. 11 Vì trong sáu ngày Đức Giê-hô-va đã tạo dựng trời, đất, biển, và muôn vật ở trong đó, nhưng Ngài nghỉ ngày thứ bảy. Vì vậy, Đức Giê-hô-va ban phước cho ngày nghỉ và thánh hóa ngày ấy.
12 Hãy hiếu kính cha mẹ của con, để con được sống lâu trên đất mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ban cho con.
13 Con không được giết người.
14 Con không được phạm tội tà dâm.
15 Con không được trộm cắp.
16 Con không được làm chứng dối hại người lân cận mình.
17 Con không được tham muốn nhà người lân cận con, cũng không được tham muốn vợ, hoặc tôi trai tớ gái, bò, lừa hay bất cứ vật gì thuộc về người lân cận con.”
Sự khiếp sợ của dân chúng
18 Khi chứng kiến cảnh sấm chớp, tiếng kèn thổi và núi bốc khói thì dân chúng run sợ và đứng xa ra. 19 Họ nói với Môi-se: “Xin chính ông nói thẳng với chúng tôi, và chúng tôi sẽ nghe; nhưng xin Đức Chúa Trời đừng phán với chúng tôi, e chúng tôi chết mất.”
20 Môi-se nói với dân chúng: “Đừng sợ, vì Đức Chúa Trời giáng lâm để thử lòng anh em, để anh em luôn kính sợ Ngài mà không phạm tội.”
21 Dân chúng đứng xa xa, còn Môi-se đến gần đám mây dày đặc, nơi Đức Chúa Trời đang ngự.
Bàn thờ dâng tế lễ
22 Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: “Con hãy nói với con dân Y-sơ-ra-ên rằng: ‘Chính các con đã thấy Ta từ trên trời tuyên phán. 23 Vậy các con không được làm bất cứ tượng thần nào bên cạnh Ta; cũng đừng tự tạo các tượng thần bằng bạc hay bằng vàng nào cả.’
24 Con hãy lập cho Ta một bàn thờ bằng đất và trên đó dâng tế lễ thiêu, tế lễ bình an, hoặc chiên hay bò của mình. Bất cứ nơi nào Ta tỏ danh Ta để ghi nhớ, Ta sẽ đến và ban phước cho con. 25 Nếu con lập cho Ta một bàn thờ bằng đá thì không được dùng đá đẽo, vì nếu con dùng dụng cụ để đẽo thì con đã làm cho đá đó ra ô uế. 26 Con không được đi lên bàn thờ Ta bằng các bậc thang để thân thể con không hở hang trước bàn thờ.”
Bình luận
Thứ tự ưu tiên về tình yêu
Mặc dù Đức Chúa Trời mời gọi bạn bước vào mối quan hệ thân mật với Ngài, nhưng đừng bao giờ quên sự vĩ đại về sự thánh khiết và quyền năng của Ngài. Đức Chúa Trời rất yêu quý bạn, và do đó Ngài sẽ không để bạn kém hơn mức bạn có thể. Ngài muốn chúng ta học hỏi sự thánh khiết từ ngài.
Từ Xuất Ê-díp-tô Ký 19 đến Dân số ký 10:10, những người của Đức Chúa Trời đã ở một chỗ chỉ để học cách trở thành dân sự của Đức Chúa Trời. Họ bắt đầu bằng cách học hỏi sự thánh khiết và quyền năng của Chúa. Họ thậm chí không thể chạm vào ngọn núi nơi có sự hiện diện của Ngài. Và sau đó, Ngài nói với họ về các ưu tiên của họ qua Mười Điều Răn.
- Chúa yêu bạn
Bối cảnh là trong đoạn 20:2: ‘Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời của con, Đấng đã đem con ra khỏi đất Ai Cập, khỏi nhà nô lệ’. Đức Chúa Trời là một Đức Chúa Trời bày tỏ tình yêu thương đến ‘hàng nghìn thế hệ’ (c.6). Chúng ta thấy những hình ảnh về tình yêu của Ngài trước đó trong đoạn văn. Đức Chúa Trời phán, ‘Ta đã chở các con trên cánh đại bàng, và dẫn các con đến với Ta như thế nào. ’ (19:4). Ngài phán, "các con sẽ là tài sản riêng của Ta;..." (c.5). Tình yêu của chúng ta là sự đáp lại tình yêu của Đức Chúa Trời.
Bối cảnh của Mười Điều Răn là tình yêu của Đức Chúa Trời dành cho bạn. Một số người bỏ lỡ thực tế này và xem chúng đơn thuần như một tập hợp các quy tắc. Đức Chúa Trời ban các điều răn như một hành động yêu thương dành cho bạn. Hãy tìm cách vâng giữ các điều răn ấy như một hành động yêu mến Đức Chúa Trời.
2.Yêu Chúa
Bốn điều răn đầu tiên nói về cách chúng ta đáp lại tình yêu thương của Đức Chúa Trời bằng cách yêu Ngài: ‘Chúng ta yêu thương vì Chúa đã yêu thương chúng ta trước’ (1 Giăng 4:19). Tình yêu của chúng ta phải là duy nhất cho Ngài (Xuất Ê-díp-tô Ký 20: 3–4), tôn trọng (c.7) và được thể hiện bằng cách dành thời gian với Ngài (c.10).
3.Yêu người khác
Sáu mệnh lệnh cuối cùng đều nói về tình yêu thương của chúng ta đối với người khác - gia đình (c.12), vợ/chồng (c.14) và những người lân cận: ‘Không giết người. Không ngoại tình. Không ăn cắp. Không làm chứng dối về người lân cận. Không tham nhà người lân cận con, cũng không được tham muốn vợ, hoặc tôi trai tớ gái, bò, lừa hay bất cứ vật gì thuộc về người lân cận '(câu 13–17).
Chúa Giê-su đã tóm tắt điều đó như thế này, '“ Hãy hết lòng, hết linh hồn và hết trí mà kính mến Chúa là Đức Chúa Trời ngươi ”. Đây là điều răn thứ nhất và lớn nhất. Và điều răn thứ hai là: "Hãy yêu người lân cận như mình" Tất cả Luật pháp và các Tiên tri đều dựa vào hai điều răn này '(Ma-thi-ơ 22:37–40).
Mười Điều Răn không được đưa ra như một cái thang mà mọi người phải leo lên để đến với sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Thay vào đó, chúng như là khuôn mẫu sống do Đức Chúa Trời ban cho những người đã biết ân điển và sự cứu chuộc của Ngài. Chúng không được đưa ra để hạn chế quyền tự do của bạn, nhưng để bảo vệ nó. Chúng giúp bạn tận hưởng sự tự do khi sống trong mối quan hệ với Đức Chúa Trời, chỉ cho bạn cách sống thánh khiết giống như Đức Chúa Trời là thánh khiết. Tình yêu của bạn dành cho Đức Chúa Trời bắt nguồn từ đó và là sự đáp lại tình yêu của Đức Chúa Trời dành cho bạn.
Cầu nguyện
Lạy Cha Thiên Thượng, hôm nay con thờ phượng Ngài với lòng tôn kính và kính trọng. Cảm ơn Chúa đã mang con trên đôi cánh đại bàng và đem con đến với chính Ngài. Cảm ơn Chúa vì đã xem con là vật sở hữu quý giá của Ngài. Xin giúp con đặt ưu tiên hàng đầu là thờ phượng và yêu mến Ngài hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn. Xin Chúa giúp con yêu người khác vô điều kiện theo cách mà Ngài yêu con.
Pippa chia sẻ
Trong Mác 1:35, chúng ta thấy rằng Chúa Giê-su dậy sớm để cầu nguyện. Tôi bị thách thức bởi những từ ‘khi trời vẫn còn tối'. Tôi không hoạt động tốt vào buổi sáng và thậm chí còn tệ hơn trong khi trời ‘vẫn còn tối’. Tôi cảm thấy khó cưỡng lại sự cám dỗ được ở trên chiếc giường ấm áp thêm một chút nữa. Tuy nhiên, tôi nhận ra rằng có lẽ đây là thời điểm tốt nhất để tìm thấy sự bình yên mà không bị phân tâm. Nếu Chúa Giê-su đã dậy sớm để cầu nguyện, thì ít nhất tôi cũng nên cố gắng làm như vậy.
App
Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.
Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.
Book
Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.
- Mua từ Cửa hàng Alpha
- [Mua từ Nhà sách CLC](https://clcbookshops.com/product/bible-in-one-year-the-a-commentary-by-nicky-gumbel-hard-cover-gumbel-nicky-hodder-stoughton- 9781473677067)
Tham khảo
The One Year® là nhãn hiệu đã đăng ký của Tyndale House Publishers. Được sử dụng bởi sự cho phép.
Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh được lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Được sử dụng dưới sự cho phép của Hodder & Stoughton Publishers, một công ty của Hachette UK. Đã đăng ký Bản quyền. 'NIV' là nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Nhãn hiệu Vương quốc Anh số 1448790.
Thánh Kinh được đánh dấu (MSG) lấy từ The Message. Bản quyền © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Được sử dụng dưới sự cho phép của NavPress Publishing Group.