Ngày 81

Làm thế nào để chống lại cám dỗ

Khôn ngoan Châm ngôn 7:21-27
Tân ước Lu-ca 3:23-4:13
Cựu Ước Dân số 11:4-13:25

Giới thiệu

Người Sirens là ba người phụ nữ bí ẩn, theo Homer's Odyssey, họ sống trên một hòn đảo. Mỗi khi có tàu đi qua, họ đứng trên mỏm đá và hát. Bài hát tuyệt vời của họ sẽ cám dỗ các thủy thủ ngày càng đến gần hơn, cho đến sau cùng khi tàu của họ bị đắm bởi những tảng đá ngầm bên dưới.

Odysseus tò mò muốn nghe bài hát của Sirens, nhưng cũng nhận thức được sự nguy hiểm. Anh ta ra lệnh cho người của mình trói anh ta vào cột buồm khi họ đến gần hòn đảo và sau đó tự bịt tai bằng sáp ong. Khi Odysseus nghe thấy tiếng Siren gọi, anh ta yêu cầu được cởi trói, nhưng những người bạn trên tàu của anh ta trói anh ta chặt hơn, chỉ thả anh ta ra khi nguy hiểm đã qua.

Câu chuyện khám phá sức hút mạnh mẽ của cám dỗ mà tất cả chúng ta đôi khi phải đứng trước những lựa chọn mà chúng ta biết là tồi tệ, thậm chí có tính phá hủy. Không ai có thể trải qua cuộc đời mà không bị cám dỗ. Cám dỗ không phải là tội lỗi; Chúa Giê-su ‘chẳng phạm tội’, nhưng Ngài cũng ‘bị cám dỗ bằng đủ mọi cách như chúng ta’ (Hê-bơ-rơ 4:15).

Khôn ngoan

Châm ngôn 7:21-27

21 Người đàn bà dùng hết cách quyến rũ gã ấy,
  Làm gã xiêu lòng vì những lời đường mật.
22 Gã lập tức đi theo người đàn bà ấy,
  Như một con bò bị dẫn đến lò sát sinh,
  Như kẻ ngu dại bị cùm dẫn đi chịu trừng phạt;
23 Cho đến khi một mũi tên xuyên qua gan gã ấy,
  Như con chim vội sa vào lưới,
  Mà không ngờ rằng đó là cạm bẫy bắt lấy sự sống mình!

24 Vậy bây giờ hỡi các con ta, hãy lắng nghe,
  Hãy lưu tâm đến lời ta dạy bảo.
25 Lòng con đừng hướng về con đường người đàn bà ấy;
  Chớ lạc vào các lối nó.
  26 Vì người đàn bà ấy đã làm nhiều người gục ngã,
  Và vô số người bởi nó mà bị diệt vong.
27 Nhà người đàn bà ấy là đường vào âm phủ,
  Dẫn xuống chốn tử vong.

Bình luận

Bị cám dỗ để gian lận

Đoạn văn này mô tả sức mạnh và sự nguy hiểm của sự cám dỗ tình dục.

  1. Coi chừng những lời nói quyến rụ Hãy cẩn thận về những gì bạn nghe và những gì bạn đọc: ‘Người đàn bà dùng hết cách quyến rũ gã ấy, Làm gã xiêu lòng vì những lời đường mật.’ (c.21).

  2. Tránh những hành động dại dột

Suy nghĩ và lời nói cuối cùng sẽ dẫn đến hành động: ‘Gã lập tức đi theo người đàn bà ấy, Như một con bò bị dẫn đến lò sát sinh’ (c.22–23).

  1. Kiểm soát những suy nghĩ lạc lối

Sự cám dỗ thường bắt đầu từ trong lòng chúng ta: ‘Lòng con đừng hướng về con đường người đàn bà ấy; Chớ lạc vào các lối nó.’ (c.25; xem Ma-thi-ơ 5:28).

Hãy chú ý đến lời cảnh báo này: ‘hãy lắng nghe... Hãy lưu tâm đến lời ta dạy bảo. Lòng con đừng hướng về con đường người đàn bà ấy' (Châm Ngôn 7:24–25, VIE2010). Đi theo con đường này là ‘đường vào âm phủ, dẫn xuống chốn tử vong.’ (c.27).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin chớ để con sa chước cám dỗ, nhưng cứu con khỏi điều ác. Xin Chúa canh giữ tấm lòng con, cho con sự sáng suốt và hướng dẫn đôi chân của con.

Tân ước

Lu-ca 3:23-4:13

23 Đức Chúa Jêsus bắt đầu chức vụ khi Ngài độ ba mươi tuổi. Theo người ta tin thì Ngài là con Giô-sép,

  Giô-sép con Hê-li, 24 Hê-li con Mát-tát,

  Mát-tát con Lê-vi, Lê-vi con Mên-chi,

  Mên-chi con Gia-nê, Gia-nê con Giô-sép,

  25 Giô-sép con Ma-ta-thia, Ma-ta-thia con A-mốt,

  A-mốt con Na-hum, Na-hum con Ếch-li,

  Ếch-li con Na-ghê, 26 Na-ghê con Ma-át,

  Ma-át con Ma-ta-thia, Ma-ta-thia con Sê-mê-in,

  Sê-mê-in con Giô-sếch, Giô-sếch con Giô-đa,

  27 Giô-đa con Giô-a-nan, Giô-a-nan con Rê-sa,

  Rê-sa con Xô-rô-ba-bên, Xô-rô-ba-bên con Sa-la-thi-ên,

  Sa-la-thi-ên con Nê-ri, 28 Nê-ri con Mên-chi,

  Mên-chi con A-đi, A-đi con Cô-sam,

  Cô-sam con Ên-ma-đan, Ên-ma-đan con Ê-rơ,

  29 Ê-rơ con Giô-suê, Giô-suê con Ê-li-ê-se,

  Ê-li-ê-se con Giô-rim, Giô-rim con Mát-thát,

  Mát-thát con Lê-vi, 30 Lê-vi con Si-mê-ôn,

  Si-mê-ôn con Giu-đa, Giu-đa con Giô-sép,

  Giô-sép con Giô-nam, Giô-nam con Ê-li-a-kim,

  Ê-li-a-kim con Mê-lê-a, 31 Mê-lê-a con Men-na,

  Men-na con Mát-ta-tha, Mát-ta-tha con Na-than,

  Na-than con Đa-vít, 32 Đa-vít con Gie-sê,

  Gie-sê con Ô-bết, Ô-bết con Bô-ô, Bô-ô con Sa-la,

  Sa-la con Na-ha-sôn, Na-ha-sôn con A-mi-na-đáp,

  33 A-mi-na-đáp con Át-min, Át-min con A-rơ-ni,

  A-rơ-ni con Hết-rôn, Hết-rôn con Phê-rết,

  Phê-rết con Giu-đa, 34 Giu-đa con Gia-cốp,

  Gia-cốp con Y-sác, Y-sác con Áp-ra-ham,

  Áp-ra-ham con Tha-rê, Tha-rê con Na-cô,

  35 Na-cô con Sê-rúc, Sê-rúc con Rê-hu,

  Rê-hu con Bê-léc, Bê-léc con Hê-be,

  Hê-be con Sa-la, 36 Sa-la con Cai-nam,

  Cai-nam con A-pác-sát, A-pác-sát con Sem,

  Sem con Nô-ê, Nô-ê con Lê-méc,

  37 Lê-méc con Mê-tu-sê-la, Mê-tu-sê-la con Hê-nóc,

  Hê-nóc con Giê-rệt, Giê-rệt con Ma-ha-la-ên,

  Ma-ha-la-ên con Kê-nan, 38 Kê-nan con Ê-nót,

  Ê-nót con Sết, Sết con A-đam,
  A-đam con Đức Chúa Trời.

Ma quỷ cám dỗ

4 Đức Chúa Jêsus đầy dẫy Đức Thánh Linh; Ngài từ sông Giô-đanh trở về và được Thánh Linh đưa vào trong hoang mạc. 2 Tại đó, Ngài chịu ma quỷ cám dỗ bốn mươi ngày. Trong những ngày ấy, Ngài không ăn gì cả; khi thời gian ấy đã mãn thì Ngài đói.
3 Ma quỷ nói với Ngài: “Nếu ngươi là Con Đức Chúa Trời, thì hãy khiến đá nầy trở nên bánh đi!”

4 Đức Chúa Jêsus đáp: “Có lời chép: ‘Người ta sống chẳng phải chỉ nhờ bánh mà thôi.’ ”

5 Ma quỷ đem Ngài lên, chỉ cho Ngài tất cả các vương quốc trên thế gian trong giây lát, 6 và nói: “Ta sẽ cho ngươi tất cả thẩm quyền và vinh quang của chúng, vì chúng đã được giao cho ta và ta muốn cho ai tùy ý. 7 Vậy, nếu ngươi thờ lạy ta, thì tất cả sẽ thuộc về ngươi.”

8 Đức Chúa Jêsus đáp: “Có lời chép: ‘Ngươi phải thờ phượng Chúa, là Đức Chúa Trời ngươi, và chỉ phụng sự một mình Ngài mà thôi!’ ”

9 Ma quỷ cũng đem Ngài đến thành Giê-ru-sa-lem, đặt Ngài trên nóc đền thờ và nói: “Nếu ngươi là Con Đức Chúa Trời thì hãy lao mình xuống đi; 10 vì có lời chép:

  ‘Chúa sẽ truyền cho các thiên sứ gìn giữ ngươi,
  11 Các đấng ấy sẽ đỡ nâng ngươi trên tay, e chân ngươi vấp phải đá chăng!’ ”

12 Đức Chúa Jêsus đáp: “Có lời phán: ‘Ngươi đừng thách thức Chúa, là Đức Chúa Trời ngươi.’ ”

13 Sau khi dùng hết cách cám dỗ Ngài, ma quỷ bỏ đi, chờ cơ hội khác.

Bình luận

Bị cám dỗ quá mức kiểm soát

Chúa cho phép cám dỗ xảy ra trong cuộc sống của bạn. Khi bạn trải qua những thử thách này, đức tin của bạn được củng cố.

Chúa Giêsu biết tất cả về sự cám dỗ. Chúa Giê-xu bị cám dỗ trong bốn mươi ngày (4:2). Mặc dù ma quỷ cám dỗ (c.3), nhưng Đức Chúa Trời đã cho phép điều đó (Ngài ‘được Thánh Linh đưa vào trong hoang mạc, câu 1).

Thời kỳ cám dỗ này diễn ra sau khi Chúa Giê-su kinh nghiệm mạnh mẽ về Chúa Thánh Thần khi chịu phép báp-tem. Các sự việc này là thông thường, đó là lý do tại sao chúng tôi cảnh báo mọi người trên Alpha rằng họ có thể gặp nhiều cám dỗ hơn sau kỳ nghỉ cuối tuần (nơi tập trung vào công việc và kinh nghiệm của Chúa Thánh Linh).

Lu-ca nhấn mạnh danh tính của Chúa Giê-xu là Con Đức Chúa Trời (3:23–38) nhưng những cám dỗ mà Chúa Giê-xu gặp phải thường giống với những cám dỗ mà chúng ta gặp phải.

Tất cả những cám dỗ này xoay quanh sự kiểm soát – kiểm soát những ham muốn của chúng ta, kiểm soát những tham vọng của chúng ta và kiểm soát cuộc sống của chúng ta. Ma quỷ muốn kiểm soát cuộc sống của bạn. Ngược lại, Đức Chúa Trời muốn bạn biết sự tự do đến từ sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh.

  1. Sự thỏa mãn giây lát

Ma quỷ quyến rụ sự thèm ăn thuộc thể của Chúa Giê-xu (c.3) và mang đến sự thỏa mãn tức thì. 'Đức Chúa Jêsus đáp: “Có lời chép: ‘Người ta sống chẳng phải chỉ nhờ bánh mà thôi’ (c.4).

Về lâu dài, sự thỏa mãn tức thì dẫn đến vỡ mộng, trống rỗng và tuyệt vọng. Lắng nghe Đức Chúa Trời và xây dựng mối quan hệ với Ngài dẫn đến sự thỏa mãn, niềm vui và mục đích thiêng liêng sâu sắc.

  1. Tham vọng ích kỷ

Ma quỷ chỉ cho Chúa Giêsu ngay lập tức tất cả các vương quốc trên thế giới. Chúng nói: “Ta sẽ cho ngươi tất cả thẩm quyền và vinh quang của chúng, vì chúng đã được giao cho ta và ta muốn cho ai tùy ý. Vậy, nếu ngươi thờ lạy ta, thì tất cả sẽ thuộc về ngươi.” ’ (c.6–7).

Sự cám dỗ về việc tích lũy của cải hay danh vọng cho chính mình là sự cám dỗ đầy sức mạnh. Sự thịnh vượng về vật chất có thể dẫn đến ‘thẩm quyền’ và ‘vinh quang’ (c.6) trong cuộc đời này, nhưng điều nguy hiểm là sự an toàn về tài chính trở thành tham vọng của chúng ta và chúng ta đặt niềm tin vào sự giàu có chứ không phải vào Đức Chúa Trời.

Chúa Giê-su đáp lại sự cám dỗ này bằng cách đáp lại rằng: “Có lời chép: ‘Ngươi phải thờ phượng Chúa, là Đức Chúa Trời ngươi, và chỉ phụng sự một mình Ngài mà thôi!”’ (c.8). Cuối cùng, chỉ có một điều có thể hoàn toàn an toàn và đó là mối quan hệ của bạn với Chúa. Đây phải là tham vọng chính của bạn.

  1. Sức mạnh tự phụ

Ma quỷ đem Chúa Giêsu lên nơi cao nhất trong đền thờ và nói: “Nếu ngươi là Con Đức Chúa Trời thì hãy lao mình xuống đi” (c.9). Sau đó, nó trích dẫn Kinh thánh với Chúa Giê-xu (tất nhiên là ngoài ngữ cảnh). Chúa Giê-xu đã trả lời câu Kinh Thánh này bằng câu Kinh Thánh khác, ‘Có lời phán: ‘Ngươi đừng thách thức Chúa, là Đức Chúa Trời ngươi’ (c.12).

Bạn được kêu gọi để sống một cuộc sống vâng lời và phục vụ Chúa. Chúa Giê-su đã thực hiện một số phép lạ ấn tượng trong thánh chức của mình. Tuy nhiên, trong khi làm như vậy, Ngài vâng lời Đức Chúa Trời và đi theo sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh. Điều này hoàn toàn khác với việc thử thách Đức Chúa Trời và sau đó xin Ngài hỗ trợ bạn. Thay vì nghĩ ra kế hoạch của riêng bạn và cầu xin Chúa ban phước cho kế hoạch đó, hãy tìm cách tìm ra kế hoạch của Chúa và vâng theo tiếng gọi của Ngài.

Chúa Giê-su đã đánh bại ma quỷ và những cám dỗ của nó bằng lời Đức Chúa Trời. Chúa ta lặp đi lặp lại: ‘Có lời chép rằng…’ và sau đó trích dẫn những câu Kinh Thánh trả lời trực tiếp những lời dối trá và cám dỗ của ma quỷ.

Sau khi dùng hết cách cám dỗ Ngài, ma quỷ bỏ đi, chờ cơ hội khác (c.13, VIE2010). Thật là nhẹ nhõm khi có những giai đoạn trong cuộc sống khi những cám dỗ không quá mạnh mẽ – nhưng bạn có thể chắc chắn rằng ma quỷ sẽ cố gắng dụ dỗ bạn lạc lối một lần nữa.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, con muốn đi theo sự dẫn dắt của Chúa Thánh Linh. Xin giúp con ở gần Chúa, biết lời Chúa và chống lại cám dỗ.

Cựu Ước

Dân số 11:4-13:25

Chim cút từ Chúa

4 Bọn dân tạp trong dân Y-sơ-ra-ên thèm muốn thức ăn đến nỗi dân Y-sơ-ra-ên lại than khóc rằng: “Ai sẽ cho chúng tôi ăn thịt? 5 Chúng tôi nhớ cá mà chúng tôi ăn không phải trả tiền tại Ai Cập cùng với dưa chuột, dưa gang, củ kiệu, hành và tỏi. 6 Bây giờ thể xác chúng tôi hao mòn, không có gì ăn hết, chỉ thấy ma-na mà thôi.”

7 Ma-na giống như hạt ngò, màu như nhựa thông. 8 Dân chúng đi tản ra, nhặt về và nghiền bằng cối xay hay giã bằng cối giã, rồi bỏ vào nồi nấu hay làm bánh. Hương vị nó giống như bánh pha dầu. 9 Khi sương xuống ban đêm trên trại quân thì ma-na cũng xuống theo.

10 Môi-se nghe dân chúng trong các gia tộc than van, mọi người đều khóc lóc trước cửa trại mình. Cơn thịnh nộ của Đức Giê-hô-va nổi bừng lên và Môi-se rất buồn bực về điều đó. 11 Môi-se thưa với Đức Giê-hô-va: “Sao Ngài làm khổ cho đầy tớ Ngài? Sao con không được ơn trước mặt Ngài? Sao Ngài lại chất gánh nặng cả dân tộc nầy trên con? 12 Con có mang thai dân nầy đâu? Con có sinh ra họ đâu mà Ngài bảo con: ‘Hãy bồng ẵm dân nầy trong lòng con như người vú bồng đứa trẻ đang bú,’ cho đến khi họ vào xứ mà Ngài đã thề hứa ban cho tổ tiên của họ? 13 Con sẽ lấy thịt ở đâu mà phát cho cả đoàn dân nầy? Vì họ kêu khóc với con rằng: ‘Hãy cho chúng tôi ăn thịt.’ 14 Con không thể một mình gánh hết dân nầy vì họ thật là một gánh nặng quá cho con! 15 Nếu Chúa đãi con như vậy và nếu con được ơn trước mặt Chúa, xin thà giết con đi để con không thấy cảnh khốn nạn của con!”

16 Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: “Hãy họp bảy mươi người trong số trưởng lão Y-sơ-ra-ên, tức là những người con nhìn nhận là các trưởng lão và nhà lãnh đạo dân chúng. Hãy dẫn họ đến Lều Hội Kiến để họ đứng tại đó với con. 17 Ta sẽ ngự xuống và nói chuyện với con tại đó. Ta sẽ lấy Thần Ta ngự trên con mà ban cho họ để họ mang gánh nặng về dân tộc nầy với con, chứ không phải con gánh một mình. 18 Con hãy bảo dân chúng rằng: ‘Ngày mai phải dọn mình thánh sạch và anh em sẽ được ăn thịt. Vì tai Đức Giê-hô-va có nghe anh em khóc than rằng “ai sẽ cho chúng tôi ăn thịt” vì chúng tôi đã từng được sung sướng tại Ai Cập. Vì thế, Đức Giê-hô-va sẽ ban thịt cho anh em và anh em sẽ được ăn thịt. 19 Không phải anh em sẽ ăn thịt một ngày, hai ngày, năm ngày, mười ngày hay là hai mươi ngày đâu, 20 mà ăn trọn một tháng, cho đến chừng nào thịt tràn ra lỗ mũi và chán ngấy, vì anh em đã chối bỏ Đức Giê-hô-va đang ngự giữa anh em và kêu khóc trước mặt Ngài rằng: “Tại sao chúng tôi lại lìa khỏi Ai Cập?”’”

21 Môi-se thưa: “Con đang đứng giữa một dân có sáu trăm nghìn đàn ông mà Ngài bảo rằng: ‘Ta sẽ phát thịt cho chúng ăn trọn một tháng.’ 22 Nếu người ta giết hết chiên và bò, liệu có đủ cho họ không? Nếu người ta bắt hết cá dưới biển, liệu có đủ cho họ không?”

23 Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: “Tay của Đức Giê-hô-va quá ngắn sao? Con hãy chờ xem điều Ta phán với con có trở thành sự thật hay không!”

24 Môi-se đi ra và thuật lại lời của Đức Giê-hô-va cho dân chúng rồi tập hợp bảy mươi trưởng lão của dân chúng chung quanh Lều Hội Kiến. 25 Đức Giê-hô-va ngự xuống trong đám mây và phán với Môi-se. Ngài lấy Thần ở trên ông mà ban cho bảy mươi trưởng lão. Khi Thần ngự trên bảy mươi trưởng lão thì họ nói tiên tri. Nhưng họ không tiếp tục nói tiên tri nữa.

26 Có hai người ở lại trong trại quân, một người tên là Ên-đát, một người tên là Mê-đát. Thần ngự trên hai người nầy. Họ có tên trong danh sách trưởng lão nhưng không đến Lều Hội Kiến. Vậy họ nói tiên tri trong trại quân. 27 Một thanh niên chạy đến báo cho Môi-se rằng: “Ên-đát và Mê-đát đang nói tiên tri trong trại quân.”

28 Giô-suê, con trai của Nun, là đầy tớ Môi-se từ thời trẻ tuổi, nói: “Thưa Môi-se, chúa tôi, xin ngăn cấm họ!” 29 Môi-se trả lời: “Có phải anh ganh tị giùm tôi không? Ôi! Ước gì tất cả con dân của Đức Giê-hô-va đều là những nhà tiên tri và Đức Giê-hô-va ban Thần của Ngài cho họ!” 30 Môi-se và các trưởng lão của Y-sơ-ra-ên đều trở về trại quân.

31 Bấy giờ, Đức Giê-hô-va khiến một trận gió đùa chim cút từ biển về hướng trại quân và rải chim cút chung quanh trại quân, mỗi bên rộng khoảng một ngày đường và từ mặt đất trở lên dày khoảng một mét. 32 Dân chúng đứng dậy nhặt chim cút trong ngày đó, đêm đó và cả ngày hôm sau. Ai nhặt ít nhất cũng được mười hô-me. Họ căng ra phơi chim cút chung quanh trại quân. 33 Trong khi thịt vẫn còn nơi răng, chưa nhai, thì cơn giận của Đức Giê-hô-va nổi bừng lên với dân chúng và họ bị Ngài trừng phạt bằng một tai họa nặng nề. 34 Nơi nầy được đặt tên là Kíp-rốt Ha-tha-va vì tại đó người ta chôn một đám dân tham ăn. 35 Từ Kíp-rốt Ha-tha-va, dân chúng đi đến Hát-sê-rốt rồi dừng lại tại đó.

A-rôn và Mi-ri-am chống đối Môi-se

12 Mi-ri-am và A-rôn nói hành Môi-se về người nữ Ê-thi-ô-pi mà ông đã cưới vì ông đã cưới một người Ê-thi-ô-pi làm vợ. 2 Hai người nói rằng: “Đức Giê-hô-va chỉ phán qua Môi-se thôi sao? Không phải Ngài cũng phán qua chúng ta nữa sao?” Đức Giê-hô-va nghe điều đó.

3 Môi-se là người rất khiêm hòa, khiêm hòa hơn hết mọi người trên thế gian.

4 Thình lình Đức Giê-hô-va phán với Môi-se, A-rôn và Mi-ri-am rằng: “Cả ba người hãy đến Lều Hội Kiến.” Vậy là cả ba đều đi. 5 Đức Giê-hô-va ngự xuống trong trụ mây đứng tại cửa Lều Hội Kiến rồi gọi A-rôn và Mi-ri-am. Khi hai người đến, 6 Ngài phán: “Hãy lắng nghe lời Ta.

  Khi có một nhà tiên tri ở giữa các con
   Thì Ta là Đức Giê-hô-va sẽ hiện ra với người ấy trong khải tượng
   Và phán với người ấy trong giấc chiêm bao.
  7 Nhưng với đầy tớ Ta là Môi-se thì không giống như vậy.
   Người thật trung tín trong cả nhà Ta.
  8 Ta nói chuyện với người miệng đối miệng một cách rõ ràng, không lời bí ẩn
   Và người thấy hình dạng Đức Giê-hô-va.
   Vậy tại sao các con không sợ mà nói hành đầy tớ Ta là Môi-se?”

9 Cơn thịnh nộ của Đức Giê-hô-va nổi phừng lên với hai người và Ngài lìa khỏi họ.

10 Khi đám mây lìa khỏi Lều Hội Kiến thì Mi-ri-am bị phong hủi trắng như tuyết. A-rôn quay về phía Mi-ri-am và thấy bà đã mắc bệnh phong hủi. 11 A-rôn nói với Môi-se: “Ôi, chúa tôi, xin đừng trừng phạt chúng tôi về tội lỗi mà chúng tôi đã phạm cách dại dột. 12 Xin chớ để nàng như một hài nhi sảo thai, da thịt đã bị thối rữa hết phân nửa.”

13 Môi-se kêu cầu Đức Giê-hô-va rằng: “Đức Chúa Trời ôi! Xin chữa lành cho nàng!”

14 Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: “Nếu cha nàng phỉ nhổ trên mặt nàng, không phải nàng chịu xấu hổ trong bảy ngày sao? Nàng phải bị giữ ngoài trại quân trong bảy ngày, sau đó nàng sẽ được nhận vào lại.” 15 Như vậy, Mi-ri-am bị giữ ngoài trại quân trong bảy ngày. Dân chúng không ra đi cho đến khi Mi-ri-am được nhận vào trại quân.
16 Sau đó, dân chúng từ Hát-sê-rốt ra đi và đóng trại trong hoang mạc Pha-ran.

Mười hai thám tử

13 Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: 2 “Hãy sai người đi do thám đất Ca-na-an mà Ta ban cho dân Y-sơ-ra-ên. Mỗi bộ tộc phải gửi một người, là một trong số những người lãnh đạo của họ.”

3 Như vậy, Môi-se từ hoang mạc Pha-ran sai họ ra đi theo lệnh của Đức Giê-hô-va. Tất cả đều là những thủ lĩnh của dân Y-sơ-ra-ên. 4 Đây là tên của các người ấy:

Về bộ tộc Ru-bên, có Sam-mua, con trai Xa-cu;

5 về bộ tộc Si-mê-ôn, có Sa-phát, con trai của Hô-ri;

6 về bộ tộc Giu-đa, có Ca-lép, con trai của Giê-phu-nê;

7 về bộ tộc Y-sa-ca, có Di-ganh, con trai của Giô-sép;

8 về bộ tộc Ép-ra-im, có Hô-sê con trai của Nun;

9 về bộ tộc Bên-gia-min, có Phan-thi, con trai của Ra-phu;

10 về bộ tộc Sa-bu-lôn, có Gát-đi-ên, con trai của Sô-đi;

11 về bộ tộc Giô-sép (tức là bộ tộc Ma-na-se) có Ga-đi, con trai của Su-si;

12 về bộ tộc Đan, có A-mi-ên, con trai của Ghê-ma-li;

13 về bộ tộc A-se, có Sê-thu, con trai của Mi-ca-ên;

14 về bộ tộc Nép-ta-li, có Nách-bi, con trai của Vấp-si;

15 về bộ tộc Gát, có Gu-ên, con trai của Ma-ki.

16 Đó là tên những người mà Môi-se sai đi do thám xứ. Môi-se đặt tên cho Hô-sê, con trai Nun, là Giô-suê.

17 Khi sai người đi do thám đất Ca-na-an, Môi-se dặn rằng: “Hãy đi lên Nê-ghép, vào miền đồi núi, 18 và xem vùng đất ấy ra sao, người ở đó mạnh hay yếu, ít hay nhiều, 19 xứ sở dân đó tốt hay xấu; các thành dân đó ở như thế nào, có vách thành kiên cố hay chỉ là những trại quân, không tường vách; 20 đất đai màu mỡ hay cằn cỗi, có cây cối hay là không. Hãy can đảm, và mang về một ít trái cây của xứ đó.” Bấy giờ là đầu mùa nho.
21 Vậy những người ấy đi lên do thám xứ từ hoang mạc Xin cho đến Rê-hốp gần Ha-mát. 22 Họ đi lên Nê-ghép, đến thành Hếp-rôn là nơi có A-hi-man, Sê-sai và Thanh-mai, con cháu A-nác. Thành Hếp-rôn xây trước thành Xô-an của Ai Cập bảy năm. 23 Họ đến khe Ếch-côn, tại đó cắt một cành nho có vỏn vẹn một chùm nho mà phải hai người dùng đòn mới khiêng nổi. Họ cũng mang về những trái lựu và trái vả. 24 Người ta gọi chỗ nầy là khe Ếch-côn vì có chùm nho mà dân Y-sơ-ra-ên đã cắt tại đó.

25 Họ đi do thám xứ trong bốn mươi ngày và trở về. 26 Những người đi do thám đến với Môi-se, A-rôn và cả hội chúng Y-sơ-ra-ên trong hoang mạc Pha-ran tại Ca-đe và thuật lại mọi điều cho hai người và cả hội chúng nghe, cùng đưa cho xem hoa quả của xứ ấy. 27 Các người ấy thuật cho Môi-se rằng: “Chúng tôi đi đến vùng đất mà các ông đã sai chúng tôi đi. Đó quả là một vùng đất đượm sữa và mật; đây là hoa quả của nó. 28 Tuy nhiên, dân ở trong xứ nầy khỏe mạnh, thành trì vững chắc và rộng lớn. Chúng tôi cũng có thấy con cháu A-nác ở đó. 29 Dân A-ma-léc ở Nê-ghép; dân Hê-tít, dân Giê-bu-sít và dân A-mô-rít ở vùng đồi núi; dân Ca-na-an ở gần biển và dọc theo mé sông Giô-đanh.”

Bình luận

Bị cám dỗ khi so sánh

Giống như Chúa Giê-xu bị cám dỗ trong ‘hoang mạc’ (Lu-ca 4:1), dân Chúa cũng bị cám dỗ trong những năm tháng trong đồng vắng của họ. Các ví dụ trong đoạn này được viết ra như những lời cảnh báo cho chúng ta (xin xem 1 Cô-rinh-tô 10:6).

  1. Bất mãn

Đức Chúa Trời đã cung cấp thức ăn cho họ nhưng họ lại thèm 'đồ ăn khác' (Dân số ký 11:4). Thay vì cảm tạ Đức Chúa Trời về sự chu cấp kỳ diệu của Ngài, họ lại nói: “Ai sẽ cho chúng tôi ăn thịt? (c.4b). Họ cứ “than van” (c.10,13, VIE2010) và phàn nàn.

Họ bị cám dỗ khi so sánh với cuộc sống cũ ở Ai Cập và quay trở lại nơi họ đã đến. Thật dễ dàng để rơi vào cái bẫy này. Luôn có điều gì đó để phàn nàn. Tuy nhiên, nếu chúng ta có mắt để nhìn thấy điều đó, thì chúng ta luôn được bao quanh bởi sự tốt lành, lòng thương xót, sự tha thứ, tình yêu và ân điển của Đức Chúa Trời.

‘…Chớ tham tiền, hãy hài lòng với những gì mình có, vì chính Đức Chúa Trời có phán: “Ta sẽ chẳng lìa con, chẳng bỏ con đâu.”(Hê-bơ-rơ 13:5).

Thuốc giải độc cho sự bất mãn là tạ ơn. Hãy nuôi dưỡng thái độ biết ơn.

  1. Ghen tị

Chúng ta thấy một ví dụ về sự ghen tị khi Mi-ri-am và A-rôn hỏi: ‘ “Đức Giê-hô-va chỉ phán qua Môi-se thôi sao? Không phải Ngài cũng phán qua chúng ta nữa sao?’ (Dân số Ký 12:2). Khi Giô-suê khó chịu về việc những người khác nói tiên tri trong trại quân, Môi-se hỏi: ‘Có phải anh ganh tị dùm tôi không?’ (11:29). Bối cảnh ở đây là sự lãnh đạo thuộc linh và ân tứ.

Cơ cấu tổ chức lãnh đạo của Y-sơ-ra-ên gồm một nhóm nhóm ba người ở trung tâm (A-rôn, Mi-ri-am và Giô-suê). Sau đó, có mười hai người lãnh đạo của các chi phái Y-sơ-ra-ên (13:4–15), rồi bảy mươi người lãnh đạo và quan chức (11:16 trở đi). Điều này rất giống với nhóm ba người bên trong của Chúa Giê-su, mười hai sứ đồ, và sau đó là bảy mươi hai người khác (xin xem Lu-ca 10). Khi Đức Thánh Linh ngự trên bảy mươi trưởng lão, ‘họ đã nói tiên tri’ (Dân số ký 11:25).

Giống như Môi-se, hãy cố gắng tránh bị cám dỗ so sánh và ghen tị khi bạn thấy Đức Chúa Trời sử dụng người khác một cách quyền năng. Môi-se nhận ra rằng ông cần mọi sự giúp đỡ mà ông có thể nhận. Ông đáp: “ Ôi! Ước gì tất cả con dân của Đức Giê-hô-va đều là những nhà tiên tri và Đức Giê-hô-va ban Thần của Ngài cho họ!”” (c.29). Ông không cảm thấy mình phải là người duy nhất được Chúa sử dụng. Chúa đã phán: 'Ta sẽ ngự xuống và nói chuyện với con tại đó. Ta sẽ lấy Thần Ta ngự trên con mà ban cho họ để họ mang gánh nặng về dân tộc nầy với con, chứ không phải con gánh một mình.' (c.17).

  1. Kiêu hãnh

Ghen tị đến từ việc so sánh bản thân với người khác và nghĩ rằng mình kém hơn. Kiêu ngạo đến từ việc nghĩ quá nhiều về bản thân, so sánh với người khác và nghĩ rằng mình tốt hơn.

Môi-se cũng chống lại sự cám dỗ của sự kiêu ngạo. Kiêu ngạo là rào cản lớn nhất giữa Thiên Chúa và con người. Chúa yêu người khiêm nhường. Như C.S. Lewis đã nói, 'Sự khiêm tốn thực sự không phải là nghĩ mình nhỏ bé, mà là nghĩ về bản thân ít hơn'.

‘Môi-se là người rất khiêm hòa, khiêm hòa hơn hết mọi người trên thế gian’ (12:3). Có lẽ đó là lý do tại sao Đức Chúa Trời đã sử dụng Môi-se một cách mạnh mẽ như vậy.

Môi-se ‘khiêm hòa’ (c.3), ‘trung tín’ (c.7), nhân từ và tha thứ (c.13). Tất cả điều này bắt nguồn từ mối quan hệ rất gần gũi mà ông có với Đức Chúa Trời, trong đó Đức Chúa Trời đích thân nói chuyện với ông một cách thân mật ('Ta nói chuyện với người miệng đối miệng một cách rõ ràng, không lời bí ẩn', câu 8).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin giúp con chống lại những cám dỗ bất mãn, ghen tị và kiêu căng. Xin giúp con trở nên đáng tin cậy, trung tín và khiêm nhường.

Pippa chia sẻ

Dân Số 11:4–6

Tôi có một chút thiện cảm với người Y-sơ-ra-ên. Ma-na mỗi ngày trong bốn mươi năm nghe có vẻ hơi buồn tẻ. Tôi có một thể chất hơi mỏng manh nên tôi hơi kén chọn thức ăn. Tôi chắc chắn rằng ma-na rất ngon và rất tốt cho bạn. Khi bạn đói, hầu hết mọi thứ đều ngon. Học cách hài lòng và biết ơn những gì chúng ta có là rất quan trọng.

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

The One Year® là nhãn hiệu đã đăng ký của Tyndale House Publishers. Được sử dụng bởi sự cho phép.

Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh được lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Được sử dụng dưới sự cho phép của Hodder & Stoughton Publishers, một công ty của Hachette UK. Đã đăng ký Bản quyền. 'NIV' là nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Nhãn hiệu Vương quốc Anh số 1448790.

Thánh Kinh được đánh dấu (MSG) lấy từ The Message. Bản quyền © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Được sử dụng dưới sự cho phép của NavPress Publishing Group.

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more