Đường dây nóng tới Đức Chúa Trời
Giới thiệu
Cuộc xâm lược Ukraine của Nga đã dẫn đến một trong những cuộc khủng hoảng lớn nhất mà gần đây thế giới chúng ta phải đối mặt. Trước đó, cuộc khủng hoảng tên lửa Cuba có lẽ là sự kiện có khả năng dẫn đến Thế chiến III nhất mà chúng ta biết.
Vào tháng 10 năm 1962, đã xảy ra bất đồng giữa Tổng thống Kennedy của Hoa Kỳ và Thủ tướng Khrushchev của Liên Xô về việc đặt tên lửa ở Cuba. Cuộc khủng hoảng đã được ngăn chặn vì truyền thông đã được thiết lập.
Người ta quyết định đặt một chiếc điện thoại màu đỏ trên bàn của Tổng thống Hoa Kỳ và một chiếc khác trên bàn của Thủ tướng nước Nga Xô viết. Đường dây liên lạc này vì thế gọi là 'đường dây nóng'.
Giao tiếp là rất quan trọng cho tất cả các mối quan hệ. Dành thời gian để xây dựng và điều chỉnh sự giao tiếp là điều cần thiết. Chúa Giê-su đã ban cho bạn một “đường dây nóng” với Đức Chúa Trời, nhưng nó không chỉ dành cho trường hợp khẩn cấp – nó được sử dụng mọi lúc.
Thi Thiên 37:1-9
Thi Thiên của Đa-vít
1 Chớ phiền lòng vì kẻ làm dữ,
Cũng đừng ganh tị kẻ làm điều gian ác.
2 Vì chẳng bao lâu chúng sẽ bị phát như cỏ,
Và phải héo như cỏ tươi xanh.
3 Hãy tin cậy Đức Giê-hô-va và làm điều lành,
Hãy ở trong xứ và nuôi mình bằng sự thành tín của Ngài.
4 Cũng hãy vui thỏa nơi Đức Giê-hô-va
Thì Ngài sẽ ban cho ngươi điều lòng mình ao ước.
5 Hãy phó thác đường lối mình cho Đức Giê-hô-va
Và nhờ cậy nơi Ngài thì chính Ngài sẽ làm thành điều nầy:
6 Ngài sẽ khiến sự công chính của ngươi lộ ra như ánh sáng,
Và công lý của ngươi sáng tỏ như ban trưa.
7 Hãy yên tịnh trước mặt Đức Giê-hô-va và chờ đợi Ngài.
Chớ phiền lòng vì kẻ thành công trong đường lối mình
Hoặc vì kẻ thực hiện những mưu đồ độc ác.
8 Hãy dẹp cơn giận và bỏ lòng phẫn nộ;
Chớ phiền lòng, bởi điều đó chỉ gây ra việc ác.
9 Vì những kẻ ác sẽ bị diệt vong,
Nhưng người nào trông đợi Đức Giê-hô-va sẽ được đất làm cơ nghiệp.
Bình luận
Hãy mở lòng trước Chúa
Làm thế nào mong muốn của bạn có thể được thực hiện? Tác giả Thi Thiên, Đa-vít, nói: ‘Cũng hãy vui thỏa nơi Đức Giê-hô-va; Thì Ngài sẽ ban cho ngươi điều lòng mình ao ước’ (c.4). Thay vì theo đuổi những ước muốn của mình, nếu bạn vui thích nơi Đức Chúa Trời, thì Ngài sẽ ban cho bạn những điều lòng bạn ao ước. Nương vào Chúa để có những điều mình muốn thì tốt hơn rất nhiều với việc tự dùng chính sức mình. Chúa có lời hứa:
- Đức tin giữa những nỗi sợ hãi của bạn
Có thể có nhiều điều đang xảy ra khiến bạn sợ hãi và thậm chí hoảng loạn. Nhưng Đa-vít lặp lại ba lần, “Chớ phiền lòng” (c.1,7b,8b). Chúng ta cũng không được ganh tị (c.1b). Thay vào đó, hãy hướng về Chúa, trình dâng cho Ngài những nỗi sợ hãi của bạn và ‘tin cậy Đức Giê-hô-va’ (c.3). Đức tin là sự trông cậy. Nó trái ngược với sợ hãi và hoảng loạn.
- Chỉ dẫn trong các quyết định của bạn
‘Hãy phó thác đường lối mình cho Đức Giê-hô-va’ (c.5). Đây là chìa khóa để được hướng dẫn: hãy trình dâng quyết định cho Đức Chúa Trời, cầu xin Ngài hành động và tin cậy nơi Ngài. Nhiều lần, tôi đã sử dụng câu này trong cuộc sống của chính mình. Tôi cũng đã sử dụng câu Kinh Thánh này khi cầu nguyện cùng những người khác đang gặp khó khăn với các quyết định, đặc biệt là về công việc hoặc về một đối tượng hôn nhân tiềm năng.
Đó là một quá trình ba phần đơn giản. Đầu tiên, hãy dâng quyết định cho Đức Chúa Trời qua lời cầu nguyện, xin Ngài mở những cánh cửa thích hợp cho bạn và đóng những cánh cửa không thích hợp với bạn. Thứ hai, tin tưởng rằng Chúa đang nắm quyền kiểm soát. Thứ ba, hãy tin tưởng chờ đợi Ngài hành động khi bạn tiếp tục 'đường lối' của mình, trông cậy rằng Đức Chúa Trời sẽ hành động.
- Bình an trong lòng
Tận dụng đường dây nóng của bạn với Chúa. Dành thì giờ để ‘yên tịnh trước mặt Đức Giê-hô-va và chờ đợi Ngài’ (c.7). Đây là nguồn làm cho ‘ sự công chính... lộ ra như ánh sáng’ (c.6). Đây là cách để tránh phiền muộn và giận dữ, đồng thời tìm được bình an và hy vọng (c.8–9).
Cầu nguyện
Lạy Chúa, xin giữ con khỏi sợ hãi, đố kỵ và giận dữ khi con trông cậy vào Chúa. Hôm nay con xin phó đường lối của con cho Ngài. Con sẽ tĩnh lặng trước Chúa. Con sẽ thỏa lòng vui thích trong Ngài.
Lu-ca 4:38-5:16
Chúa chữa lành bà gia của Phi-e-rơ
38 Đức Chúa Jêsus rời nhà hội, vào nhà Si-môn. Bà gia của Si-môn đang sốt nặng; người ta xin Ngài chữa bệnh cho bà. 39 Ngài đến nghiêng mình về phía bà, quở cơn sốt và sốt lìa khỏi bà. Lập tức bà trỗi dậy và phục vụ mọi người.
40 Khi mặt trời lặn, người ta đem những người mắc đủ các chứng bệnh đến với Ngài. Ngài đặt tay lên từng người và chữa lành cho họ. 41 Các quỷ cũng ra khỏi nhiều người và la lớn: “Ngài là Con Đức Chúa Trời!” Nhưng Ngài quở trách và không cho phép chúng nói, vì chúng biết Ngài là Đấng Christ.
42 Vừa rạng sáng, Ngài đi vào nơi thanh vắng. Dân chúng đi tìm Ngài; khi gặp được, họ cố giữ Ngài lại, không cho rời khỏi họ. 43 Nhưng Ngài phán với họ: “Ta cũng phải công bố Tin Lành của vương quốc Đức Chúa Trời cho các thành phố khác nữa, vì Ta được sai đến với mục đích đó.” 44 Vậy, Ngài rao giảng trong các nhà hội miền Giu-đê.
Mẻ lưới kỳ diệu
5 Một lần kia, khi Đức Chúa Jêsus đứng trên bờ hồ Ghê-nê-xa-rết, dân chúng chen lấn chung quanh Ngài để nghe lời Đức Chúa Trời. 2 Ngài thấy hai chiếc thuyền đậu gần bờ; những người đánh cá đã ra khỏi thuyền và đang giặt lưới. 3 Ngài lên một trong hai chiếc thuyền đó, là chiếc của Si-môn, và bảo ông chèo ra khỏi bờ một chút; rồi Ngài ngồi trên thuyền giảng dạy cho dân chúng.
4 Khi giảng xong, Ngài bảo Si-môn: “Hãy chèo ra ngoài nước sâu, thả lưới để đánh cá.”
5 Si-môn thưa: “Thưa Thầy, chúng con đã làm việc suốt đêm mà không bắt được gì cả nhưng vâng lời Thầy, con sẽ thả lưới.”
6 Họ thả lưới xuống và bắt được nhiều cá đến nỗi sắp đứt cả lưới. 7 Họ ra hiệu gọi các bạn ở thuyền khác đến giúp. Các bạn ấy đến chở cá đầy hai thuyền, đến nỗi gần chìm.
8 Thấy vậy, Si-môn Phi-e-rơ quỳ xuống ngang đầu gối Đức Chúa Jêsus và thưa: “Lạy Chúa, xin lìa khỏi con, vì con là người có tội.” 9 Vì Si-môn và tất cả những người ở đó với ông đều kinh ngạc về mẻ lưới vừa rồi; cả Gia-cơ và Giăng con Xê-bê-đê, bạn của Si-môn cũng vậy. 10 Đức Chúa Jêsus phán với Si-môn: “Đừng sợ, kể từ nay, con sẽ trở nên tay đánh lưới người.”
11 Họ đem thuyền vào bờ, bỏ mọi sự mà theo Ngài.
Chúa chữa bệnh phong hủi
12 Khi Đức Chúa Jêsus đang ở trong thành kia, có một người mắc bệnh phong hủi đầy mình, thấy Ngài thì sấp mặt xuống đất van xin: “Lạy Chúa, nếu Chúa muốn, Chúa có thể khiến con được sạch!”
13 Đức Chúa Jêsus giơ tay chạm đến người ấy và phán: “Ta muốn, hãy sạch đi!” Lập tức, bệnh phong hủi biến mất.
14 Ngài truyền dặn anh ta không được nói với ai và bảo: “Hãy đi trình diện với thầy tế lễ và dâng tế lễ về việc con được sạch, theo như Môi-se dạy, như một lời chứng cho mọi người.”
15 Danh tiếng Ngài ngày càng vang lừng; đông đảo quần chúng tụ họp để nghe Ngài và để được chữa lành bệnh. 16 Nhưng Ngài lánh vào nơi thanh vắng để cầu nguyện.
Bình luận
Lắng nghe lời Chúa
Đường dây nóng của bạn với Đức Chúa Trời là sự giao tiếp hai chiều. Nó liên quan đến cả việc nói chuyện với Đức Chúa Trời trong lời cầu nguyện và lắng nghe lời Ngài. Đây là bí quyết trong chức vụ của Chúa Giê-su. Không ai từng có chức vụ quyền năng hơn Chúa Giê-su. Không ai từng tận dụng thời gian và sức lực một cách hiệu quả hơn Chúa Giê-su.
Mọi người đều muốn sự giúp đỡ của Chúa Giê-su. Khi họ xin Chúa Giê-su chữa lành cho bà gia của Si-môn, thì Ngài đã chữa lành cho bà. Người đặt tay trên tất cả những ai được đem đến với Người và chữa lành họ. Chúa Giê-su tiếp tục rao giảng phúc âm (4:44). Ngài chữa lành những người mắc bệnh phong. Đám đông ngày càng đến nhiều hơn; ‘đông đảo quần chúng tụ họp để nghe Ngài và để được chữa lành bệnh’ (5:15).
Làm thế nào Chúa Giê-su có thể làm điều đó? Bí mật của Ngài là gì? Nguồn gốc quyền năng của Chúa Giê-su là gì? ‘Vừa rạng sáng, Ngài đi vào nơi thanh vắng’ (4:42). Chúa Giê-su thường 'lánh vào nơi thanh vắng để cầu nguyện.’ (5:16). Bạn sẽ không bao giờ phải đương đầu với những đòi hỏi của cuộc sống trong vương quốc của Đức Chúa Trời khi bạn được nạp năng lượng qua đường dây nóng của bạn với Đức Chúa Trời.
Đám đông xô đẩy Chúa Giê-su để “để nghe lời Đức Chúa Trời” (c.1, VIE2010). Dùng thuyền làm bục giảng Chúa Giê-su giảng dạy đám đông (c.3). Việc nghe lời Chúa qua Chúa Giê-su đã biến đổi cuộc đời của Si-môn Phi-e-rơ.
Phi-e-rơ không chỉ nhận được một mẻ cá lớn mà ông còn có được một khải tượng lớn về những gì Đức Chúa Trời có thể làm cho cuộc đời ông. Ba năm sau, ông giảng một bài giảng mà 3.000 người đã được cải đạo trong một ngày. Ông đã đặt nền móng nhờ đó mà 2.000 năm sau, hơn hai tỷ người tuyên xưng danh Chúa Giê-su. Chúng ta có thể học được những bài học nào từ câu chuyện ngụ ngôn này?
- Tiềm năng còn rất lớn
Họ không bắt được con cá nào nhưng có rất nhiều thứ để nhận lãnh. Ở Biển Ga-li-lê có những đàn cá phi thường có thể nhìn thấy bằng mắt thường với diện tích rộng bằng một mảnh đất.
Mục đích chính của người ngư dân vẫn là đánh bắt cá. Nhiệm vụ hàng đầu của Hội Thánh là truyền giáo. Chúa Giê-su nói: “Hãy chèo ra ngoài nước sâu, thả lưới để đánh cá” (c.4). Có rất nhiều người cần nghe sứ điệp về Chúa Giê-su.
- Không gì là không thể với Chúa Giêsu
Phản ứng đầu tiên của Phi-e-rơ là tiêu cực và bi quan. Phi-e-rơ không nghĩ rằng nó sẽ thành công, 'Thưa Thầy, chúng con đã làm việc suốt đêm mà không bắt được gì cả' (c.5a). Tuy nhiên, sau một hồi lâu, ông nói: ‘nhưng vâng lời Thầy, con sẽ thả lưới.’ (c.5b). Chúa Giê-su đã biến điều dường như không thể thành có thể. ‘Họ thả lưới xuống và bắt được nhiều cá đến nỗi sắp đứt cả lưới’ (c.6).
- Không thể làm một mình mà phải hợp tác
“Họ ra hiệu gọi các bạn ở thuyền khác đến giúp. Các bạn ấy đến chở cá đầy hai thuyền, đến nỗi gần chìm” (c.7). Quan hệ hợp tác hỗ trợ nhau là chìa khóa của sứ mệnh. Sự chia rẽ sẽ khiến người ngoại xa lánh hội thánh nhưng sự giúp đỡ lẫn nhau và sự hiệp nhất của Hội thánh lại là một điều gì đó rất hấp dẫn đối với những người chưa tin.
- Đó là một khải tượng đáng để theo đuổi
Phản ứng đầu tiên của Phi-e-rơ là cảm thấy mình không xứng đáng: ‘Lạy Chúa, xin lìa khỏi con, vì con là người có tội’ (c.8). Đồng thời, ông và những người khác kinh ngạc về mẻ cá đánh được (c.9). Chắc hẳn họ đã rất nản lòng nhưng Chúa Giê-su nói: ‘Đừng sợ, kể từ nay, con sẽ trở nên tay đánh lưới người.” (c.10). Họ thấy đó là một khải tượng đáng để theo đuổi: ‘Họ đem thuyền vào bờ, bỏ mọi sự mà theo Ngài.’ (c.11).
Cầu nguyện
Chúa ơi, con cảm ơn vì Ngài đã cho con một đường dây nóng kết nối với Ngài. Xin giúp con, giống như Chúa Giê-su, tìm kiếm Chúa trong nơi thanh vắng, rút lui vào những nơi vắng vẻ, cầu nguyện và lắng nghe lời Chúa.
Dân số 15:1-16:35
Luật về các tế lễ khác
15 Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: 2 “Hãy bảo dân Y-sơ-ra-ên rằng: ‘Khi các con vào ở trong xứ mà Ta ban cho các con, 3 và khi các con dâng bò hay chiên như một tế lễ dâng bằng lửa, có hương thơm lên Đức Giê-hô-va, hoặc tế lễ thiêu, hoặc sinh tế để hoàn nguyện hoặc tế lễ lạc ý, hoặc tế lễ trong những kỳ lễ hội, 4 thì cũng phải dâng lên Đức Giê-hô-va một tế lễ chay bằng hai lít bột lọc nhồi với một lít dầu. 5 Cứ mỗi con chiên dùng làm tế lễ thiêu hay tế lễ khác, con phải dâng một lít rượu làm lễ quán.
6 Nếu sinh tế là con chiên đực thì phải kèm theo một tế lễ chay bằng bốn lít bột lọc nhồi với hơn một lít dầu, 7 đồng thời dùng hơn một lít rượu làm lễ quán, có hương thơm dâng lên Đức Giê-hô-va.
8 Khi dâng một con bò tơ làm tế lễ thiêu hoặc sinh tế hoàn nguyện hay tế lễ bình an lên Đức Giê-hô-va 9 thì phải dâng chung với con bò tơ một tế lễ chay bằng sáu lít bột lọc nhồi với hai lít dầu 10 và dâng hai lít rượu làm lễ quán. Đó là một tế lễ dùng lửa dâng hương thơm lên Đức Giê-hô-va. 11 Người ta cũng sẽ làm như vậy cho mỗi con bò đực, mỗi con chiên đực, mỗi con chiên con hay mỗi con dê con. 12 Tùy theo số sinh tế sẽ dâng mà chuẩn bị theo cách ấy cho mỗi con.
13 Mỗi người được sinh ra trong xứ đều phải làm như vậy khi dùng lửa dâng một tế lễ có hương thơm lên Đức Giê-hô-va. 14 Nếu một ngoại kiều sống giữa anh em hay là một người nào khác ở giữa anh em từ thế hệ nầy sang thế hệ kia, dùng lửa dâng một tế lễ có hương thơm lên Đức Giê-hô-va thì cũng phải làm đúng như cách anh em đã làm. 15 Trong hội chúng, chỉ có một luật lệ chung áp dụng cho các con và cho cả ngoại kiều sống giữa các con. Đó là một quy định đời đời cho mọi thế hệ. Các con và ngoại kiều đều như nhau trước mặt Đức Giê-hô-va. 16 Sẽ có một luật pháp và một quy định như nhau cho các con và cho ngoại kiều sống giữa các con.’”
17 Đức Giê-hô-va cũng phán với Môi-se: 18 “Hãy bảo dân Y-sơ-ra-ên rằng: ‘Khi nào các con vào xứ mà Ta sẽ dẫn các con vào 19 và ăn bánh của xứ đó thì các con phải dâng theo cách đưa lên một lễ vật cho Đức Giê-hô-va. 20 Từ bột nhồi đầu tiên của các con, các con phải làm một cái bánh nhỏ và dâng theo cách đưa lên. Các con phải dâng như dâng một lễ vật từ sân đập lúa. 21 Từ thế hệ nầy sang thế hệ kia, các con phải dâng theo cách đưa lên cho Đức Giê-hô-va một lễ vật bằng bột nhồi đầu tiên của các con.’”
Tế lễ về tội không cố ý
22 “‘Khi các con vô ý phạm tội, không giữ tất cả các điều răn mà Đức Giê-hô-va đã truyền phán qua Môi-se, 23 tức là mọi điều Đức Giê-hô-va đã dùng Môi-se truyền phán cho các con từ ngày Đức Giê-hô-va ban những điều răn nầy và từ đó về sau qua các thế hệ, 24 nếu hội chúng vô ý phạm tội mà không hay biết thì cả hội chúng theo luật định phải dùng một con bò đực tơ làm tế lễ thiêu có hương thơm dâng lên Đức Giê-hô-va, luôn với tế lễ chay cùng lễ quán cặp theo và một con dê đực làm tế lễ chuộc tội. 25 Thầy tế lễ sẽ làm lễ chuộc tội cho cả hội chúng Y-sơ-ra-ên; họ sẽ được tha thứ vì đó là tội lỗi không cố ý và vì hội chúng đã đem đến trước mặt Đức Giê-hô-va một tế lễ, tức là một tế lễ dùng lửa dâng lên Đức Giê-hô-va, cùng với tế lễ chuộc tội, để chuộc lỗi lầm của mình. 26 Cả hội chúng Y-sơ-ra-ên và ngoại kiều sống giữa họ sẽ được tha tội vì cả dân chúng đều liên lụy đến tội không cố ý nầy.
27 Nhưng nếu chỉ một người vô ý phạm tội thì người đó phải dâng một con dê cái một tuổi làm tế lễ chuộc tội. 28 Thầy tế lễ sẽ làm lễ chuộc tội cho người vô ý phạm tội trước mặt Đức Giê-hô-va; khi đã làm lễ chuộc tội cho người ấy rồi thì người ấy sẽ được tha thứ. 29 Chỉ có một luật lệ chung áp dụng cho bất cứ người nào phạm tội không cố ý, bất luận là con dân Y-sơ-ra-ên hay là kiều dân sống giữa họ.
30 Nhưng ai cố ý phạm tội, dù là dân bản xứ hay ngoại kiều thì người đó xúc phạm đến Đức Giê-hô-va và sẽ bị khai trừ khỏi con dân Ngài. 31 Bởi vì người ấy đã khinh thường lời Đức Giê-hô-va, vi phạm điều răn của Ngài nên bị khai trừ; tội lỗi của người ấy đổ lại trên chính người ấy.’”
Luật về sự vi phạm ngày Sa-bát
32 Khi dân Y-sơ-ra-ên đang ở tại hoang mạc, người ta bắt gặp một người lượm củi trong ngày sa-bát. 33 Những người bắt gặp người đang lượm củi nầy dẫn anh ta đến Môi-se, A-rôn và cả hội chúng. 34 Họ bắt giam anh ta vì không biết phải xử lý như thế nào. 35 Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: “Người nầy phải bị xử tử. Cả hội chúng phải ném đá nó ngoài trại quân.” 36 Như vậy, cả hội chúng đem người ra ngoài trại quân mà ném đá; người chết đúng như Đức Giê-hô-va đã phán dặn Môi-se.
Luật về tua áo
37 Đức Giê-hô-va lại phán với Môi-se: 38 “Hãy nói với dân Y-sơ-ra-ên và bảo họ rằng: ‘Từ thế hệ nầy sang thế hệ kia, hãy làm một cái tua nơi các chéo áo mình; trên mỗi tua kết một sợi dây màu điều. 39 Các con phải mang cái tua nầy để khi nhìn thấy nó, các con nhớ lại tất cả điều răn của Đức Giê-hô-va mà vâng theo, chứ không theo tư dục của lòng và mắt mình, là điều làm cho các con sa vào tà dâm. 40 Như vậy, các con sẽ nhớ lại và làm theo mọi điều răn của Ta và như vậy, các con sẽ biệt riêng ra thánh cho Đức Chúa Trời của các con. 41 Chính Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các con, Đấng đã đem các con ra khỏi Ai Cập để làm Đức Chúa Trời của các con. Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các con.’”
Sự nổi loạn của Cô-ra, Đa-than và A-bi-ram
1 Cô-ra, con trai của Dít-sê-ha, cháu của Kê-hát, chít của Lê-vi, lôi kéo Đa-than và A-bi-ram, con trai của Ê-li-áp, và Ôn, con trai của Phê-lết, cháu Ru-bên, 2 nổi lên chống lại Môi-se. Cùng với họ có hai trăm năm mươi người trong dân Y-sơ-ra-ên vốn là những thủ lĩnh của hội chúng, là những người được tuyển chọn và có danh tiếng; 3 họ cấu kết với nhau chống lại Môi-se và A-rôn. Họ tố cáo: “Các người quá lắm rồi! Vì cả hội chúng đều là thánh và Đức Giê-hô-va đang ngự giữa chúng ta. Vậy tại sao các người tự nhấc mình lên trên hội chúng của Đức Giê-hô-va?”
4 Môi-se nghe điều đó thì sấp mặt xuống đất, 5 và nói với Cô-ra cùng tất cả những người theo ông rằng: “Sáng mai, Đức Giê-hô-va sẽ tỏ cho biết ai thuộc về Ngài và ai là thánh, và Ngài sẽ khiến người đó lại gần Ngài; người nào Ngài chọn sẽ được đến gần Ngài. 6 Hỡi Cô-ra, hãy làm điều nầy: Ngươi và tất cả những người theo ngươi hãy cầm lư hương; 7 sáng mai, trước mặt Đức Giê-hô-va, hãy bỏ lửa vào lư hương và bỏ hương liệu lên trên. Người nào mà Đức Giê-hô-va sẽ chọn lựa ấy là người thánh. Hỡi con cháu Lê-vi, thôi đủ rồi!”
8 Môi-se nói với Cô-ra: “Hỡi con cháu Lê-vi, hãy nghe đây! 9 Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên đã biệt riêng anh em khỏi hội chúng Y-sơ-ra-ên, và đem anh em đến gần Ngài để làm công việc trong Đền Tạm của Đức Giê-hô-va và phục vụ trước mặt hội chúng. Việc ấy anh em cho là nhỏ mọn sao? 10 Ngài cho phép anh và tất cả anh em của anh là con cháu Lê-vi đến gần Ngài, nhưng anh em lại còn đòi chức tế lễ nữa sao? 11 Vì thế, anh và tất cả những người theo anh hiệp lại để chống Đức Giê-hô-va! A-rôn là ai mà anh em cằn nhằn với người?”
12 Môi-se sai người gọi Đa-than và A-bi-ram, con trai Ê-li-áp, nhưng hai người đó nói: “Chúng tôi không đi lên đâu! 13 Ông đã đem chúng tôi ra khỏi xứ đượm sữa và mật để chết trong hoang mạc chưa đủ sao mà ông còn muốn làm vua làm chúa trên chúng tôi nữa? 14 Hơn nữa, ông không dẫn chúng tôi vào một xứ đượm sữa và mật, cũng không cho chúng tôi đồng ruộng hay là vườn nho làm sản nghiệp. Ông toan khoét mắt dân nầy chăng? Chúng tôi không đi lên đâu!”
15 Môi-se giận lắm và thưa với Đức Giê-hô-va rằng: “Xin Chúa đừng chấp nhận tế lễ của họ nữa. Con không bắt một con lừa nào của họ và cũng không làm hại một ai trong bọn họ.”
16 Môi-se nói với Cô-ra: “Ngày mai, anh cùng tất cả những người theo anh, và A-rôn, hãy ra mắt Đức Giê-hô-va. 17 Mỗi người hãy cầm lư hương và bỏ hương liệu vào, rồi mỗi người dâng lư hương mình trước mặt Đức Giê-hô-va, tức là hai trăm năm mươi lư hương. Anh và A-rôn, cũng phải có lư hương.” 18 Vậy mỗi người lấy lư hương bỏ lửa vào và bỏ hương liệu lên trên, rồi đứng tại cửa Lều Hội Kiến cùng với Môi-se và A-rôn. 19 Cô-ra họp cả hội chúng để chống lại Môi-se và A-rôn tại cửa Lều Hội Kiến. Vinh quang của Đức Giê-hô-va hiện ra cùng toàn thể hội chúng. 20 Đức Giê-hô-va phán với Môi-se và A-rôn rằng: 21 “Hãy tách khỏi hội chúng nầy, Ta sẽ tiêu diệt chúng trong giây lát.”
22 Hai người sấp mặt xuống và nói: “Lạy Chúa là Đức Chúa Trời ban hơi thở cho mọi loài xác thịt! Chỉ có một người phạm tội mà Ngài lại nổi giận với cả hội chúng sao?”
23 Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: 24 “Hãy bảo hội chúng tránh xa khu vực nơi Cô-ra, Đa-than và A-bi-ram ở.”
25 Môi-se đứng dậy đi về phía Đa-than và A-bi-ram; các trưởng lão Y-sơ-ra-ên đi theo ông. 26 Ông nói với hội chúng rằng: “Bây giờ, hãy tránh xa trại của những kẻ hung ác nầy và chớ đụng đến vật gì thuộc về họ, kẻo anh em sẽ chết vì tội của họ chăng.” 27 Vậy dân chúng tránh xa khỏi chỗ ở của Cô-ra, Đa-than và A-bi-ram. Đa-than và A-bi-ram ra đứng tại cửa trại với vợ con và cháu chắt mình.
28 Môi-se nói: “Nhờ điều nầy, anh em sẽ biết rằng Đức Giê-hô-va có sai tôi làm tất cả các điều ấy chứ không tự ý tôi. 29 Nếu những người nầy chết như mọi người khác, hoặc nếu họ đồng chịu số phận chung như mọi người thì Đức Giê-hô-va không sai tôi. 30 Nhưng nếu Đức Giê-hô-va làm một việc mới lạ; nếu đất hả miệng ra nuốt họ cùng mọi vật thuộc về họ, và nếu họ còn đang sống mà xuống âm phủ thì anh em sẽ biết rằng những người nầy đã xúc phạm đến Đức Giê-hô-va.”
31 Khi Môi-se vừa dứt lời thì đất ngay dưới chân họ nứt ra, 32 hả miệng nuốt họ, gia quyến và tất cả những người theo Cô-ra cùng tài sản của họ. 33 Những người đó còn đang sống mà xuống âm phủ cùng với mọi vật thuộc về họ; đất lấp lại và họ bị tiêu diệt khỏi hội chúng. 34 Cả Y-sơ-ra-ên ở chung quanh nghe tiếng họ kêu la thì chạy trốn, vì nói rằng: “Hãy coi chừng kẻo đất nuốt chúng ta nữa đó!”
35 Rồi một ngọn lửa từ Đức Giê-hô-va lòe ra thiêu hóa hai trăm năm mươi người đã dâng hương.
Bình luận
Ưu tiên sự giao tiếp với Chúa
Khi bạn đọc Cựu Ước và đặc biệt là một số đoạn cho ngày hôm nay, bạn có thể thấy khá sốc. Không có câu trả lời dễ dàng hoặc giải thích đơn giản. Có rất nhiều điều khó hiểu. Tốt hơn là nên tập trung vào những gì chúng ta có thể hiểu được.
Điều rõ ràng trong phân đoạn này là tầm quan trọng sống còn của mối quan hệ của bạn với Đức Chúa Trời và dành thời gian cho Ngài. Cụm từ “có hương thơm” xuất hiện nhiều lần (15:7,10,13,24). Lễ vật được yêu cầu để thực hiện 'chuộc tội' (c.25). ‘Sự chuộc tội’ giúp chúng ta đến gần hơn với Chúa. Để làm được điều này, cần phải có sự tha thứ (c.25–26,28). Tất cả những điều này đang chuẩn bị sẵn sàng cho chúng ta sự hy sinh chính mình của Chúa Giê-su, mang lại sự tha thứ và chuộc tội hoàn toàn để bạn có thể có một đường dây nóng đến với Đức Chúa Trời.
Chúa Giê-su đã biến đổi sự hiểu biết của chúng ta về ngày Sa-bát. Dân của Đức Chúa Trời rất coi trọng ngày Sa-bát như một ngày đặc biệt để dành thì giờ với Đức Chúa Trời. Các quy tắc của ngày Sa-bát có thể vẫn không được áp dụng, nhưng nguyên tắc dành thời gian nghỉ ngơi và dành thời gian cho Chúa trong ngày Sa-bát vẫn còn nguyên giá trị.
Mục đích của việc nghỉ ngơi trong ngày Sa-bát là buộc chúng ta phải tạm dừng và ngăn chặn ‘ tư dục của lòng và mắt mình,’ (c.39) trở thành thần tượng của chúng ta. Lẽ ra bạn phải được biệt riêng ra thánh cho Đức Chúa Trời (c.40) và Đức Chúa Trời muốn đem bạn đến gần Ngài (16:9). Chính vì tầm quan trọng của mối quan hệ này mà bất kỳ mối đe dọa nào gây ra bởi sự chống đối hoặc nổi loạn (c.1–2), đều rất nghiêm trọng (c.1-35).
Chúng ta rất vinh dự được sống trong thời đại của Chúa Thánh Linh và có thể tận hưởng sự tự do mà Chúa Giêsu đã mang lại qua thập giá và sự phục sinh. Điều này cho phép bạn tận hưởng đường dây nóng đến với Chúa mà không sợ hãi. Những đoạn Kinh Thánh này khuyến khích bạn tận dụng tối đa ân điển phi thường này và dành thì giờ ở riêng với Ngài, vui mừng trước sự hiện diện của Ngài và trình bày những yêu cầu của bạn trước Ngài.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, xin giúp con sống một đời sống đẹp lòng Chúa, ở gần Chúa mỗi ngày và tìm thì giờ ở một mình với Chúa.
Pippa chia sẻ
Thi Thiên 37:4
‘Cũng hãy vui thỏa nơi Đức Giê-hô-va
Thì Ngài sẽ ban cho ngươi điều lòng mình ao ước.’ (c.4)
Tôi cố gắng ghi nhớ rằng sự 'vui thỏa' phải đến trước; nó không chỉ vì 'Ngài sẽ ban cho ngươi điều lòng mình ao ước'. Nhưng đó vẫn là một lời hứa tuyệt vời – nếu chúng ta vui thỏa nơi Ngài, ngài sẽ ban cho chúng ta điều lòng mình mong muốn.
App
Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.
Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.
Book
Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.
- Mua từ Cửa hàng Alpha
- [Mua từ Nhà sách CLC](https://clcbookshops.com/product/bible-in-one-year-the-a-commentary-by-nicky-gumbel-hard-cover-gumbel-nicky-hodder-stoughton- 9781473677067)
Tham khảo
The One Year® là nhãn hiệu đã đăng ký của Tyndale House Publishers. Được sử dụng bởi sự cho phép.
Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh được lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Được sử dụng dưới sự cho phép của Hodder & Stoughton Publishers, một công ty của Hachette UK. Đã đăng ký Bản quyền. 'NIV' là nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Nhãn hiệu Vương quốc Anh số 1448790.
Thánh Kinh được đánh dấu (MSG) lấy từ The Message. Bản quyền © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Được sử dụng dưới sự cho phép của NavPress Publishing Group.