Chúa Muốn Làm Bạn Kinh Ngạc
Giới thiệu
“Tàu Eagle đã hạ cánh,” Neil Armstrong nói. Tổng thống Nixon khi xem các sự kiện trên truyền hình đã mô tả đó là "một trong những khoảnh khắc tuyệt vời nhất của thời đại chúng ta". Giáo hoàng chào đón tin này bằng cách tung hô: ‘Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho người thiện tâm!’
Vào lúc 3:56 sáng ngày 20 tháng 7 năm 1969, Neil Armstrong bước xuống thang từ tàu Eagle và đặt chân lên mặt mặt trăng. “Đó là một bước nhỏ của một người, một bước tiến khổng lồ của nhân loại,” ông nói khi trở thành người đầu tiên đặt chân lên mặt trăng.
Nhờ phát minh gần đây của vô tuyến truyền hình, sự kiện đáng chú ý này là sự kiện có ý nghĩa lịch sử đầu tiên được xem rộng rãi và được biết đến ngay lập tức. Cả thế giới theo dõi với sự kinh ngạc và thán phục.
James Irwin, một phi hành gia khác đã đi bộ trên mặt trăng, nói: 'Chúa Giê-su đi trên trái đất quan trọng hơn con người đi trên mặt trăng.' Khi mọi người nhìn thấy những gì Chúa Giê-su đã làm, phản ứng của họ là kinh ngạc và thán phục: 'Mọi người đều kinh ngạc và tôn vinh Đức Chúa Trời...Họ sợ hãi' (Lu-ca 5:26).
Thi thiên 37:10-20
10 Chẳng mấy chốc kẻ ác sẽ không còn.
Dù ngươi có đến tận chỗ tìm hắn, cũng không thấy hắn đâu cả.
11 Còn người nhu mì sẽ nhận được đất làm cơ nghiệp,
Và vui hưởng bình an thịnh vượng.
12 Kẻ ác lập mưu hại người công chính
Và nghiến răng giận dữ với người,
13 Nhưng Chúa chê cười hắn
Vì thấy ngày đoán phạt của hắn gần kề.
14 Kẻ ác rút gươm và giương cung
Để triệt hạ người khốn cùng và kẻ thiếu thốn,
Để giết hại người đi theo đường ngay lẽ phải.
15 Nhưng gươm của chúng sẽ đâm vào lòng chúng
Và cung của chúng sẽ bị bẻ gãy.
16 Người công chính tuy ít của cải
Còn hơn kẻ làm ác mà giàu có.
17 Vì cánh tay kẻ ác sẽ bị gãy,
Nhưng Đức Giê-hô-va nâng đỡ người công chính.
18 Đức Giê-hô-va biết số ngày của người trọn vẹn
Và cơ nghiệp họ sẽ còn đến đời đời.
19 Trong buổi gian nan họ không hề hổ thẹn;
Trong ngày đói kém họ vẫn được no nê.
20 Còn kẻ ác sẽ hư mất;
Kẻ thù của Đức Giê-hô-va sẽ như mỡ chiên con,
Chúng bị thiêu đốt, tiêu tan như mây khói.
Bình luận
Đứng trong sự kính sợ và thán phục trước sự lựa chọn của Đức Chúa Trời
Bạn có bao giờ kinh sợ và kinh ngạc trước người mà Đức Chúa Trời chọn không? Trong khi thế gian có xu hướng bị ấn tượng bởi những người ‘giàu có’ (c.16) và ‘kẻ ác’ (c.17), thì với Đức Chúa Trời thì không như vậy. 'Đức Chúa Trời đã chọn điều dại dột... những gì yếu đuối... những gì thấp kém... bị khinh chê ở thế gian, ngay cả những gì không có, để làm cho những gì đã có ra hư không, để không một người nào có thể khoe khoang trước mặt Đức Chúa Trời.' (1 Cô-rinh-tô 1: 27–29). Chúa chọn:
- Người khiêm nhu
‘Người nhu mì sẽ nhận được đất làm cơ nghiệp, Và vui hưởng bình an thịnh vượng.’ (Thi Thiên 37:11). Nhu mì không có nghĩa là nhu nhược, yếu đuối hay không có ý chí. Đó là từ được sử dụng bởi Môi-se (Dân số ký 12:3, VIE2010). Chúa Giê-su mô tả mình là người nhu mì (Ma-thi-ơ 11:29, VIE2010). Từ này có nghĩa là nhu mì, tế nhị và không tự cao
Nó trái ngược với kiêu ngạo và tư lợi. Đó là từ được sử dụng cho một con ngựa đã được 'huấn luyện', nghĩa là đã được thuần hóa. Nó có nghĩa là sức mạnh đã được kiểm soát. Dường như Chúa Giê-su đang trích dẫn câu này (Thi thiên 31:11) khi Ngài nói: “Phước cho những người nhu mì, Vì sẽ thừa hưởng đất” (Ma-thi-ơ 5:5).
- Người khốn cùng và kẻ thiếu thốn
Đức Chúa Trời quan tâm đến ‘người khốn cùng và kẻ thiếu thốn’ (Thi thiên 37:14). Những người đối xử tệ bạc với họ là 'kẻ ác' trước mắt Đức Chúa Trời: ‘Người công chính tuy ít của cải; Còn hơn kẻ làm ác mà giàu có. Vì cánh tay kẻ ác sẽ bị gãy Nhưng Đức Giê-hô-va nâng đỡ người công chính.’ (c.16–17).
- Người bị bức hại
Chủ đề của những câu này trong Thi thiên 37 là mưu toan của kẻ ác chống lại người công bình. Khi tác giả Thi thiên so sánh 'người công chính' và 'kẻ ác', không phải họ chỉ là hai hạng người riêng biệt, mà một hạng người chủ đích thù địch với hạng người kia: 'Kẻ ác lập mưu hại người công chính' (c.12, VIE2010).
Những câu này nhắc nhở chúng ta rằng chúng ta không nên trả đũa nếu bị ngược đãi vì Đức Chúa Trời kiểm soát tất cả và Ngài sẽ đảm bảo rằng cuối cùng thì công lý cũng được thực thi. Chúng ta không cần phải tự mình trả thù (xin xem Rô Ma 12:17–21).
Cầu nguyện
Lạy Chúa, con kính sợ và thán phục trước những người Chúa chọn. Xin giúp con nhìn mọi người như cách Chúa nhìn – không phải theo tiêu chuẩn của thế gian mà bằng đôi mắt của Chúa.
Lu-ca 5:17-32
Chúa chữa bệnh bại liệt
17 Một ngày kia, Đức Chúa Jêsus đang giảng dạy, có những người Pha-ri-si và các thầy dạy luật từ các làng trong miền Ga-li-lê, Giu-đê và từ thành Giê-ru-sa-lem đến ngồi tại đó. Quyền năng của Chúa ở với Ngài để chữa lành bệnh tật. 18 Kìa, có mấy người khiêng một người bại liệt trên giường đang tìm cách đưa người ấy vào trong nhà và đặt trước mặt Ngài. 19 Vì đông người quá, không thể đem người bại liệt vào được, nên họ trèo lên mái nhà, dỡ ngói ra, rồi dòng cả người lẫn giường xuống trước mặt Đức Chúa Jêsus, giữa đám đông.
20 Thấy đức tin của họ, Ngài phán: “Hỡi con, tội lỗi con đã được tha!”
21 Các thầy thông giáo và người Pha-ri-si bắt đầu thắc mắc: “Người nầy là ai mà dám nói phạm thượng như thế? Ngoài Đức Chúa Trời, ai có quyền tha tội?”
22 Nhưng Đức Chúa Jêsus biết ý tưởng họ, nên phán rằng: “Tại sao các ngươi thắc mắc trong lòng như vậy? 23 Giữa hai cách nói: ‘Tội lỗi con đã được tha,’ hoặc: ‘Hãy đứng dậy bước đi,’ cách nào dễ hơn? 24 Nhưng để các ngươi biết rằng Con Người ở thế gian có thẩm quyền tha tội...” Ngài phán với người bại liệt: “Ta bảo con: Hãy đứng dậy, vác giường trở về nhà!” 25 Lập tức người bại liệt đứng dậy trước mặt họ, vác giường mình đã nằm, và đi về nhà, tôn vinh Đức Chúa Trời. 26 Mọi người đều kinh ngạc và tôn vinh Đức Chúa Trời. Họ sợ hãi nói: “Hôm nay chúng ta đã thấy những việc lạ thường!”
Chúa gọi Lê-vi. – Sự kiêng ăn
27 Sau đó, Đức Chúa Jêsus đi ra ngoài, thấy một người thu thuế, tên là Lê-vi, đang ngồi tại phòng thuế thì Ngài phán với ông: “Hãy theo Ta!” 28 Lê-vi bỏ hết mọi sự, đứng dậy đi theo Ngài.
29 Lê-vi mở tiệc lớn khoản đãi Ngài tại nhà mình; có nhiều người thu thuế và những người khác ngồi cùng bàn với Ngài. 30 Những người Pha-ri-si và các thầy thông giáo phàn nàn với môn đồ Ngài rằng: “Sao các ông lại ăn uống với phường thu thuế và bọn người tội lỗi?”
31 Đức Chúa Jêsus đáp: “Người khỏe mạnh không cần thầy thuốc đâu, nhưng là người đau ốm.
Bình luận
Trông xem với sự kính sợ và thán phục trước chức vụ của Chúa Giê-su
Bạn có thắc mắc người ta cảm thấy thế nào khi thấy Chúa Giê-su làm phép lạ không? Chức vụ của Chúa Giê-su dẫn đến sự kinh ngạc và kính sợ: ‘Mọi người đều kinh ngạc ...Họ sợ hãi’ (c.26).
- Chữa lành người bệnh
Ngay cả trong chức vụ của Chúa Giê-su dường như cũng có lúc lên lúc xuống về sự chữa lành. Đôi khi, có sự vô tín, Chúa Giê-su chữa lành ít người hơn (Ma-thi-ơ 13:58). Vào những lúc khác, như chúng ta đọc ở đây, 'Quyền năng của Chúa ở với Ngài để chữa lành bệnh tật' (Lu-ca 5:17).
- Tha tội
Chúng ta thường cảm thấy sự chữa lành là điều kỳ diệu. Nhưng lại dễ xem sự tha thứ tội lỗi như điều hiển nhiên. Tuy nhiên, Chúa Giê-su bày tỏ rằng sự tha thứ còn kỳ diệu và đầy uy quyền hơn cả sự chữa lành. Trước tiên, Ngài tha tội cho người bại (câu 20), rồi sau đó chữa lành cho anh ta (câu 24) để chứng minh rằng Ngài có thẩm quyền để tha tội. Tha tội mới là ưu tiên hàng đầu.
- Biết ý tưởng của con người
Chúa Giê-su biết rõ tâm trí họ. Ngài thấu hiểu những gì họ đang nghĩ trong lòng (câu 22). Việc tha tội cho người phạm tội với người khác là điều chỉ một mình Đức Chúa Trời mới có thể làm. Khi Chúa Giê-su tuyên bố Ngài có thẩm quyền tha tội cho những người đã phạm tội với người khác, trong lòng họ buộc tội Ngài là ‘phạm thượng’ (câu 21a), rằng: ‘Chỉ một mình Đức Chúa Trời mới có thể tha tội’ (câu 21b).
Thật ra, theo một nghĩa nào đó, họ đã đúng – Chúa Giê-su đang khẳng định chính Ngài có thẩm quyền của Đức Chúa Trời để tha tội. Không có gì lạ khi "mọi người đều sửng sốt, không tin vào mắt mình – rồi tôn vinh Đức Chúa Trời. Họ kinh ngạc thốt lên: ‘Chúng ta chưa bao giờ thấy điều gì như thế này!’" (câu 26, bản MSG).
- Lựa chọn những người bị ruồng bỏ
Việc Chúa Giê-su chọn người thu thuế Lê-vi làm môn đệ thật đáng kinh ngạc. Chúa Giê-su đã chọn một người bị ruồng bỏ. Nhưng Ngài đã lựa chọn đúng. Lê-vi ‘bỏ hết mọi sự, đứng dậy đi theo Ngài’ (c.28). Sau đó, ông mở một bữa tiệc lớn thiết đãi Chúa Giê-su tại nhà mình và có một đám đông kéo đến. Lê-vi rõ ràng là một nhà lãnh đạo có tầm ảnh hưởng. Mọi người bị thu hút bởi những gì đã xảy ra với Lê-vi và muốn gặp Chúa Giê-su.
Sự lựa chọn của Chúa Giê-su gây sửng sốt và sững sờ. Bất cứ khi nào tôi đi vào nhà tù, tôi thấy rằng Chúa Giê-su vẫn gọi những người bị xã hội ruồng bỏ để đi theo Ngài, và tôi tràn đầy kinh sợ và kinh ngạc.
- Làm bạn với tội nhân
Một lần nữa Chúa Giê-su làm cho người ta kinh ngạc. Họ hỏi: ‘Sao các ông lại ăn uống với phường thu thuế và bọn người tội lỗi?’ (c.30). Chúa Giê-su đáp, ‘Người khỏe mạnh không cần thầy thuốc đâu, nhưng là người đau ốm. Ta không đến để gọi người công chính, nhưng gọi kẻ có tội ăn năn’ (c.31–32).
Đây chính là trọng tâm của tin lành dành cho tất cả chúng ta. Joyce Meyer đã viết về phân đoạn này: “Rất thường khi, chúng ta nghĩ rằng mình phải che giấu điểm yếu, phải luôn tỏ ra mạnh mẽ và chẳng cần gì cả… nhưng tất cả chúng ta đều có những yếu đuối và bất toàn… Chúa Giê-su đến vì những người đau yếu (có nhu cầu), chứ không phải những người khỏe mạnh (không thấy mình cần)… Hãy cứ can đảm mà nhận mình cần Ngài. Hãy nói với Đức Chúa Trời tất cả những gì bạn cần. Ngài đã biết hết rồi, và đang chờ bạn lên tiếng xin Ngài giúp.”
Cầu nguyện
Lạy Chúa, cảm ơn Chúa vì Chúa hôm qua, hôm nay và mãi mãi không hề thay đổi. Con cầu xin rằng quyền năng của Chúa sẽ hiện diện để chữa lành bệnh tật. Mọi người sẽ kinh sợ và thán phục khi thấy Chúa tiếp tục làm những điều lạ thường.
Dân số 16:36-18:32
36 Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: 37 “Hãy bảo Ê-lê-a-sa, con trai thầy tế lễ A-rôn, lượm các lư hương từ chỗ lửa cháy và đổ lửa trong các lư hương nơi xa, vì chúng đã được thánh hóa. 38 Còn các lư hương của những người vì phạm tội mà phải mất mạng thì hãy lấy dát thành những tấm mỏng để bọc bàn thờ, vì các lư hương đó đã dâng trước mặt Đức Giê-hô-va và đã được thánh hóa. Hãy để những tấm dát ấy làm một dấu hiệu cho dân Y-sơ-ra-ên.”
39 Vậy thầy tế lễ Ê-lê-a-sa lấy những lư hương bằng đồng của các người bị thiêu hóa khi dâng lễ và sai làm thành những tấm dát mỏng để bọc bàn thờ. 40 Điều nầy nhắc nhở dân Y-sơ-ra-ên rằng không người nào, ngoại trừ dòng A-rôn, được phép đến gần để xông hương trước mặt Đức Giê-hô-va; nếu không, người ấy sẽ đồng số phận với Cô-ra và những người theo ông ấy, đúng như lời Đức Giê-hô-va đã truyền phán qua Môi-se.
41 Ngày mai, cả hội chúng Y-sơ-ra-ên cằn nhằn chống lại Môi-se và A-rôn. Họ nói: “Các người đã giết con dân của Đức Giê-hô-va!”
42 Khi đang hiệp nhau chống lại Môi-se và A-rôn, hội chúng nhìn về phía Lều Hội Kiến, thấy đám mây bao phủ Lều và vinh quang của Đức Giê-hô-va hiện ra. 43 Môi-se và A-rôn đến đứng trước Lều Hội Kiến, 44 và Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: 45 “Hãy tránh xa hội chúng nầy, Ta sẽ tiêu diệt họ trong giây lát.” Nhưng hai người sấp mặt xuống đất,
46 rồi Môi-se bảo A-rôn rằng: “Anh hãy lấy lư hương bỏ lửa từ bàn thờ vào và bỏ hương liệu lên trên, rồi mau mau đi đến hội chúng mà làm lễ chuộc tội cho họ, vì cơn thịnh nộ của Đức Giê-hô-va đã nổi lên và tai họa đã bắt đầu.” 47 A-rôn làm như Môi-se đã bảo và chạy đến giữa hội chúng. Kìa, tai họa đã phát khởi giữa dân chúng. A-rôn dâng hương và làm lễ chuộc tội cho dân chúng. 48 Ông đứng giữa kẻ chết và người sống thì tai họa liền dừng lại. 49 Có mười bốn nghìn bảy trăm người chết vì tai họa nầy, không kể số người chết trong vụ Cô-ra. 50 Khi tai họa dừng lại thì A-rôn trở lại với Môi-se nơi Lều Hội Kiến.
Cây gậy của A-rôn trổ hoa
17 Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: 2 “Hãy bảo dân Y-sơ-ra-ên rằng: Mỗi bộ tộc phải đem nộp một cây gậy, nghĩa là mười hai cây gậy. Hãy viết tên mỗi thủ lĩnh trên cây gậy của họ. 3 Cũng viết tên A-rôn trên cây gậy của Lê-vi, vì phải có một cây gậy cho mỗi trưởng bộ tộc. 4 Con phải để các gậy đó trong Lều Hội Kiến trước Hòm Chứng Ước, nơi Ta gặp các con. 5 Nếu người nào Ta chọn thì cây gậy người đó sẽ trổ hoa. Như thế, Ta sẽ làm câm nín những tiếng cằn nhằn của dân Y-sơ-ra-ên chống lại con.”
6 Môi-se nói lại với dân Y-sơ-ra-ên, và tất cả các thủ lĩnh tùy theo bộ tộc mình đem nộp cho ông mỗi người một cây gậy, tức là mười hai cây. Gậy của A-rôn ở giữa các cây gậy khác. 7 Môi-se đặt những gậy đó trong Lều Chứng Ước trước mặt Đức Giê-hô-va.
8 Hôm sau, khi Môi-se vào Lều Chứng Ước thì thấy cây gậy A-rôn thuộc nhà Lê-vi đã đâm chồi; không những đâm chồi mà còn trổ hoa và ra trái hạnh nhân chín. 9 Môi-se rút tất cả cây gậy trước mặt Đức Giê-hô-va và đưa cho cả dân Y-sơ-ra-ên xem. Họ đều thấy và mỗi người lấy cây gậy của mình về.
10 Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: “Hãy đem cây gậy của A-rôn đặt lại trước Hòm Chứng Ước để giữ làm một dấu hiệu cảnh cáo về sự nổi loạn. Con phải làm câm nín những lời cằn nhằn chống lại Ta kẻo họ phải chết chăng.” 11 Môi-se làm đúng như lời Đức Giê-hô-va đã phán dặn mình.
12 Dân Y-sơ-ra-ên nói với Môi-se rằng: “Nầy chúng tôi bị diệt, chúng tôi bị chết, chúng tôi chết hết! 13 Ai đến gần Đền Tạm của Đức Giê-hô-va sẽ chết. Không lẽ chúng tôi sẽ chết hết sao?”
Trách nhiệm của thầy tế lễ và người Lê-vi
18 Đức Giê-hô-va phán với A-rôn: “Con, các con trai của con, gia tộc con cùng với con phải chịu trách nhiệm về những tội lỗi liên quan đến Nơi Thánh; riêng con, các con trai của con cùng với con phải chịu trách nhiệm về những tội lỗi liên quan đến chức tế lễ. 2 Cũng hãy đem các anh em con thuộc bộ tộc Lê-vi, tức bộ tộc của ông cha con, đến với con để phụ giúp con trong khi con và các con trai con phục vụ trước Lều Chứng Ước. 3 Họ sẽ chịu trách nhiệm trước con về mọi công việc thuộc về Lều, nhưng không được đến gần những vật trong Nơi Thánh hoặc bàn thờ, kẻo họ và con phải chết chăng. 4 Vậy họ sẽ cộng tác với con coi sóc Lều Hội Kiến và làm công việc trong Lều; người ngoại không được đến gần các con.
5 Các con phải coi sóc công việc thuộc về Nơi Thánh và bàn thờ để cơn thịnh nộ không giáng trên dân Y-sơ-ra-ên nữa. 6 Nầy, chính Ta đã chọn anh em các con là những người Lê-vi trong dân Y-sơ-ra-ên và ban cho các con, vì họ đã được dâng cho Đức Giê-hô-va để làm công việc nơi Lều Hội Kiến. 7 Nhưng con và các con trai con phải thận trọng thi hành chức tế lễ trong tất cả các việc liên quan đến bàn thờ và phía trong màn. Ta cho các con thi hành chức tế lễ như một đặc ân. Người ngoại nào đến gần sẽ bị xử tử.”
Quyền lợi của các thầy tế lễ và người Lê-vi
8 Đức Giê-hô-va lại phán với A-rôn: “Nầy, Ta giao cho con trông coi các lễ vật của Ta, tức là tất cả những tế lễ thánh mà dân Y-sơ-ra-ên đã dâng. Ta ban những lễ vật ấy cho con và cho các con trai của con như là phần riêng của chức tế lễ theo luật vĩnh viễn. 9 Đây là phần của con trích từ các vật rất thánh không bị thiêu hóa mà dân Y-sơ-ra-ên dâng cho Ta: Tất cả lễ vật của họ, tế lễ chay, tế lễ chuộc tội, tế lễ chuộc sự mắc lỗi. Những vật rất thánh đó đều thuộc về con và các con trai của con. 10 Con phải ăn phần ấy như là một vật rất thánh; mọi người nam phải ăn và phần ấy sẽ là một vật thánh đối với con.
11 Các lễ vật nầy cũng sẽ thuộc về con: Tức là tế lễ và mọi lễ vật dân Y-sơ-ra-ên dâng đưa qua đưa lại thì Ta ban cho con và các con trai, con gái của con như một luật vĩnh viễn. Tất cả những người tinh sạch trong nhà con sẽ được ăn các món đó.
12 Ta cũng ban cho con những lễ vật đầu mùa mà dân Y-sơ-ra-ên dâng cho Đức Giê-hô-va, tức là tất cả các phần dầu, rượu nho và lúa miến hạng nhất. 13 Mọi hoa quả đầu mùa của đất mà dân Y-sơ-ra-ên dâng cho Đức Giê-hô-va đều sẽ thuộc về con. Tất cả những người tinh sạch trong nhà con sẽ được ăn các vật ấy.
14 Tất cả vật gì mà dân Y-sơ-ra-ên hiến dâng sẽ thuộc về con. 15 Mọi con đầu lòng của người hoặc súc vật mà dân Y-sơ-ra-ên dâng cho Đức Giê-hô-va đều sẽ thuộc về con. Nhưng con phải chuộc lại con đầu lòng của loài người và con đầu lòng của thú vật không thanh sạch. 16 Về giá chuộc lại, con phải chuộc lại những con từ một tháng trở lên và định giá là năm mươi lăm gam bạc, theo siếc-lơ nơi thánh; một siếc-lơ bằng hai mươi ghê-ra.
17 Nhưng con đừng chuộc lại con đầu lòng của bò cái hoặc chiên cái hoặc dê cái; chúng là những vật thánh. Con phải rưới huyết chúng trên bàn thờ và xông mỡ làm tế lễ dùng lửa dâng lên có hương thơm đẹp lòng Đức Giê-hô-va. 18 Thịt của chúng sẽ thuộc về con, cũng như cái ức dâng đưa qua đưa lại và cái đùi bên phải đều thuộc về con. 19 Tất cả lễ vật thánh mà dân Y-sơ-ra-ên dâng lên Đức Giê-hô-va, thì Ta ban cho con, các con trai và các con gái con như một luật vĩnh viễn. Đó là một giao ước bằng muối đời đời trước mặt Đức Giê-hô-va cho con và cho dòng dõi con.”
20 Đức Giê-hô-va phán với A-rôn: “Con sẽ không có cơ nghiệp trong đất nầy và cũng không có phần giữa dân đó; chính Ta là phần của con và là cơ nghiệp của con giữa dân Y-sơ-ra-ên. 21 Còn về con cháu Lê-vi, nầy Ta đã ban mọi thuế phần mười của Y-sơ-ra-ên làm cơ nghiệp để trả cho công khó họ làm trong Lều Hội Kiến. 22 Từ nay trở đi, dân Y-sơ-ra-ên không được đến gần Lều Hội Kiến, kẻo mắc tội và chết chăng. 23 Nhưng người Lê-vi sẽ làm công việc của Lều Hội Kiến và sẽ chịu trách nhiệm về tội lỗi của họ. Họ sẽ không có phần cơ nghiệp giữa dân Y-sơ-ra-ên. Đó là một luật vĩnh viễn trải qua các thế hệ. 24 Vì Ta đã ban cho người Lê-vi các phần mười của dân Y-sơ-ra-ên, là tế lễ dâng lên Đức Giê-hô-va, làm cơ nghiệp. Cho nên, Ta đã phán về họ rằng: ‘Họ sẽ không có cơ nghiệp giữa dân Y-sơ-ra-ên.’”
25 Rồi Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: 26 “Con cũng phải truyền bảo người Lê-vi rằng: ‘Khi nào các con nhận từ dân Y-sơ-ra-ên phần mười mà Ta đã ban cho các con làm cơ nghiệp, thì các con phải lấy một phần mười của phần mười đó làm tế lễ dâng lên Đức Giê-hô-va. 27 Tế lễ mà các con dâng sẽ được kể như lúa mì nơi sân đập lúa và như rượu nho dư dật nơi hầm ép rượu. 28 Như thế, trong những phần mười mà các con nhận nơi dân Y-sơ-ra-ên thì cũng phải lấy ra một phần mười làm lễ vật dâng lên Đức Giê-hô-va và giao lễ vật của Đức Giê-hô-va đó cho thầy tế lễ A-rôn. 29 Trong tất cả những lễ vật nhận được, các con phải lấy ra tất cả phần tốt nhất từ mọi lễ vật biệt ra thánh mà dâng lên Đức Giê-hô-va.’
30 Con cũng bảo người Lê-vi rằng: ‘Khi nào các con dâng phần tốt nhất của phần mười thì sẽ được kể cho các con là người Lê-vi như hoa lợi của sân đập lúa và như hoa lợi của hầm ép rượu vậy. 31 Các con và gia quyến các con có thể ăn các lễ vật ấy nơi nào cũng được, vì là phần thưởng cho công khó phục vụ trong Lều Hội Kiến. 32 Vì lý do ấy, khi các con dâng lên phần tốt nhất, các con sẽ không mắc tội, cũng không làm ô uế những vật thánh của dân Y-sơ-ra-ên, và các con sẽ khỏi phải chết.’”
Bình luận
Suy ngẫm trong sự kính sợ và kinh ngạc trước sự tha thứ diệu kỳ
Chúng ta thường có xu hướng xem nhẹ sự tha thứ. Nhà thơ Heinrich Heine từng nói: Dieu me pardonnera. C'est son métier. (Đức Chúa Trời sẽ tha thứ cho tôi. Đó là việc của Ngài.) Ở một khía cạnh nào đó, điều này hoàn toàn sai lạc. Tội lỗi phải trả một cái giá rất đắt (Dân Số Ký 16:38). Nhiều điều chúng ta đọc trong Cựu Ước khiến chúng ta cảm thấy “khủng khiếp” theo nghĩa kinh hoàng.
Tuy nhiên, từ “khủng khiếp” (awful) cũng có nghĩa là “đầy sự kính sợ.” Một định nghĩa trong từ điển của từ “awful” là: “đáng được hoặc khiến người ta phải có sự tôn kính sâu sắc, sợ hãi một cách kính cẩn hay đầy sự kinh ngạc… ấn tượng một cách trang nghiêm, uy nghi cao cả.”
Ngôn ngữ trong phân đoạn Kinh Thánh này cho thấy sự nghiêm trọng của tội lỗi – cái giá phải trả và phản ứng của Đức Chúa Trời đối với nó: “cơn thịnh nộ từ nơi Đức Giê-hô-va đã phát ra” (c.46). Đức Chúa Trời không vui khi dân sự “cằn nhằn không thôi” (17:5).
Tội lỗi cần được chuộc (16:46). Cần có sự cứu chuộc (18:15–16). Cần phải có việc rưới huyết (c.17). Việc thiết lập chức tế lễ Lê-vi là điều cần thiết để tiên báo và chuẩn bị cho sự đến của Chúa Giê-su, Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm vĩ đại, Đấng đã đổ huyết ra và làm lễ chuộc tội để cứu chuộc chúng ta khỏi tội lỗi (Hê-bơ-rơ 4:14; 12:24; 2:17).
Nếu không hiểu được sự nghiêm trọng của tội lỗi và bối cảnh trong Cựu Ước – nơi cho thấy sự khó khăn và phức tạp để nhận được sự tha thứ – thì chúng ta sẽ không thể thấy được sự tuyệt vời, đầy quyền năng và kỳ diệu của sự tha thứ đến từ Đức Chúa Trời. Sự tha thứ không phải là điều tự động, nhưng là điều được thực hiện nhờ Chúa Giê-su. Khi suy ngẫm về điều Đức Chúa Trời đã làm, lòng bạn nên tràn đầy sự kinh ngạc, kính sợ và sững sờ trước ân điển của Ngài.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, cảm ơn Chúa vì qua cái chết và sự phục sinh của Chúa Giê-su, con biết rằng con được tha thứ. Cảm ơn Chúa vì con sống trong thời kì của Chúa Thánh Linh. Con cảm ơn về cuộc đời, cái chết và sự phục sinh của Chúa Giê-su và việc tuôn đổ Chúa Thánh Linh đã biến đổi cuộc đời con và biến đổi thế giới này. Cầu mong toàn thế giới được mở mắt để mọi người thấy được những sự kiện đáng chú ý này với sự kính sợ và thán phục.
Pippa chia sẻ
Lu-ca 5:17-26
Mang bạn bè của chúng ta đến với Chúa Giê-su không phải lúc nào cũng dễ dàng. Cần có sự kiên trì, bền bỉ, cầu nguyện và thậm chí là suy nghĩ sáng tạo.

App
Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.


Book
Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.
- Mua từ Cửa hàng Alpha
- [Mua từ Nhà sách CLC](https://clcbookshops.com/product/bible-in-one-year-the-a-commentary-by-nicky-gumbel-hard-cover-gumbel-nicky-hodder-stoughton- 9781473677067)
Tham khảo
The One Year® là nhãn hiệu đã đăng ký của Tyndale House Publishers. Được sử dụng bởi sự cho phép.
Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh được lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Được sử dụng dưới sự cho phép của Hodder & Stoughton Publishers, một công ty của Hachette UK. Đã đăng ký Bản quyền. 'NIV' là nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Nhãn hiệu Vương quốc Anh số 1448790.
Các trích dẫn Kinh thánh được đánh dấu (AMP) lấy từ Kinh thánh Amplified®, Bản quyền © 1954, 1958, 1962, 1964, 1965, 1987 của The Lockman Foundation. Được sử dụng bởi sự cho phép. (www.Lockman.org)
Thánh Kinh được đánh dấu (MSG) lấy từ The Message. Bản quyền © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Được sử dụng dưới sự cho phép của NavPress Publishing Group.
