Ngày 92

Theo Chúa Giê-xu

Khôn ngoan Thi Thiên 40:1-8
Tân ước Lu-ca 8:40-9:9
Cựu Ước Dân số 31:25-32:42

Giới thiệu

Tò mò về mọi chuyện xung quanh, chính tôi và Pippa đã bước vào thế giới của các trang mạng xã hội Twitter và Instagram. Đó là một thế giới nơi bạn 'theo dõi' người khác và chính bạn cũng 'theo dõi'.

Nhiều người nổi tiếng có lượng người theo dõi khổng lồ. Mọi người trở thành những khán giả cuồng nhiệt về cuộc sống, các mối quan hệ và lối sống, chế độ ăn uống và lựa chọn thời trang của họ. Mọi người muốn biết tất cả về họ, tương tác với họ và giống như họ. Không có gì sai với điều này. Việc muốn theo dõi những người mà chúng ta ngưỡng mộ là điều tự nhiên. Theo dõi những người nổi tiếng trên mạng xã hội có thể thú vị và thậm chí là khai sáng.

Tuy nhiên, theo dõi mọi người trên Instagram hoặc Twitter là một chuyện; là một tín đồ thực sự của ai đó là một điều hoàn toàn khác. Điều đó có nghĩa là cống hiến hết mình, sống theo tấm gương và thậm chí làm theo những gì bạn được kêu gọi để làm. Chọn đúng người để đi theo. Nó thực sự không quan trọng bạn đi theo ai. Chẳng hạn, hàng triệu người đã đi theo phát-xít Hitler, Lê-nin và Khmer Đỏ Pôn-Pốt. Cho đến ngày nay, hàng triệu người vẫn đi theo những kẻ độc tài độc ác, những kẻ khủng bố và những tên cầm đầu băng đảng.

Một số người hoài nghi về truyền thống và thể chế và không biết phải theo ai. Các mô hình truyền thống, thường xuất phát từ hoặc được bảo vệ bởi các gia đình, thể chế và các nhà lãnh đạo chính trị của chúng ta, đã bị phá vỡ ở một mức độ nào đó. Điều này khiến nhiều người không biết nên theo ai.

Chúa Giê-xu nhiều lần nói: ‘Hãy theo ta.’ Trong tất cả những người đã từng sống, Chúa Giê-xu có số lượng người theo Chúa đông nhất. Hơn 2,4 tỷ người trên thế giới ngày nay tuyên bố đi theo Chúa Giê-xu. Những người theo Chúa Giê-xu được gọi là 'môn đồ'. Họ muốn ở với Người, biết Người, giống như Người và làm mọi điều Chúa Giê-xu yêu cầu họ làm.

Khôn ngoan

Thi Thiên 40:1-8

Xin Chúa cứu khỏi khổ nạn Thi Thiên của Đa-vít, sáng tác cho nhạc trưởng 1 Tôi kiên nhẫn trông đợi Đức Giê-hô-va, Ngài nghiêng tai qua nghe tiếng kêu cầu của tôi.

2 Ngài đem tôi lên khỏi hầm hủy diệt, Khỏi vũng bùn lầy. Ngài đặt chân tôi trên vầng đá Và làm cho bước tôi vững bền.

3 Ngài đặt nơi miệng tôi một bài ca mới, Tức là sự ca ngợi Đức Chúa Trời chúng ta. Nhiều người sẽ thấy điều đó và kính sợ Đem lòng tin cậy nơi Đức Giê-hô-va.

4 Phước cho người nào để lòng tin cậy nơi Đức Giê-hô-va, Chẳng hướng lòng về kẻ kiêu ngạo Hoặc đi theo bọn dối trá!

5 Lạy Giê-hô-va Đức Chúa Trời của con, Công việc lạ lùng và những tư tưởng của Chúa đối với chúng con thật nhiều, Không ai có thể so sánh với Chúa; Nếu con muốn rao truyền và thuật lại các việc ấy, Thì quá nhiều, không thể đếm được.

6 Chúa không thích sinh tế hoặc tế lễ chay, Chúa không đòi tế lễ thiêu hay tế lễ chuộc tội, Nhưng Ngài đã mở tai con để nghe Ngài.

7 Bấy giờ con nói: “Có con đây. Trong quyển sách đã có chép về con.”

8 Lạy Đức Chúa Trời của con, con vui thích làm theo ý muốn Chúa, Luật pháp Chúa ở trong lòng con.

Bình luận

Noi gương Chúa Giê-xu

Khi bạn đang trải qua những thời điểm khó khăn, bạn sẽ được củng cố khi nhớ lại những phước lành trong quá khứ và những thời điểm mà Đức Chúa Trời đã giải cứu bạn.

Đa-vít viết về khoảng thời gian ông ở trong ‘hầm hủy diệt’, đầy ‘bùn lầy’ (c.2a). Ông có thể mô tả một số kinh nghiệm về tội lỗi, bệnh tật hoặc chiều sâu của sự chán nản. Corrie ten Boom đã nói, 'Không có hố sâu nào mà tình yêu của Chúa không sâu hơn nữa.'

'Hố sâu' của trầm cảm có thể là một nơi khủng khiếp. Trong những thời điểm này, chúng ta nhớ tất cả những thất bại và thất vọng của chúng ta. Chúng ta bắt đầu tin rằng không có điều gì tốt đẹp có thể xảy ra với chúng ta. Chúng ta cảm thấy đau khổ và bất lực. Chúng ta bắt đầu nghĩ rằng chúng ta sẽ không bao giờ vượt lên trên các vấn đề của mình và hoàn thành lời kêu gọi của Chúa trong cuộc đời mình.

Trong sự bất lực của mình, Đa-vít nói, 'Tôi kiên nhẫn trông đợi Đức Giê-hô-va, Ngài nghiêng tai qua nghe tiếng kêu cầu của tôi, Ngài đem tôi lên khỏi hầm hủy diệt, Khỏi vũng bùn lầy.’ (c.1–2a).

Sau khi Đức Chúa Trời nâng ông ra khỏi hầm huỷ diệt, Đa-vít kể lại: “Ngài đặt chân tôi trên vầng đá, và làm cho bước tôi vững bền.” (c.2b). Đức Chúa Trời đặt nơi miệng Đa-vít một bài ca thờ phượng mới và lời chứng của ông đã khiến nhiều người khác “tin cậy nơi [Chúa]” (c.3).

Đa-vít mô tả phước hạnh lớn lao của việc phớt lờ 'điều thế gian tôn thờ' (c.4) và đi theo Chúa: 'Phước cho những kẻ tin cậy Chúa... Những điều Chúa đã hoạch định cho chúng con, không ai có thể thuật lại cho Chúa ; nếu con muốn rao truyền và thuật lại các việc ấy, Thì quá nhiều, không thể đếm được.’ (c.4–5).

Đa-vít viết: “Chúa ban cho tôi khả năng nghe và vâng lời” (c.6). Bí quyết thành công của ông là cầu nguyện và vâng lời.

Đa-vít dâng mình để hoàn toàn làm theo ý muốn của Đức Chúa Trời. Ông nói, ' Bấy giờ con nói: “Có con đây. Trong quyển sách đã có chép về con.” Lạy Đức Chúa Trời của con, con vui thích làm theo ý muốn Chúa, luật pháp Chúa ở trong lòng con.’ (c.7–8).

Đây cũng là bí quyết thành công của Chúa Giê-xu. Theo tác giả Hê-bơ-rơ, những câu này được ứng nghiệm trọn vẹn nơi Chúa Giê-xu. Ông cho chúng ta biết rằng chính Chúa Giê-xu đã trích dẫn các câu 6–8 trong bài thi thiên này (xin xem Hê Bơ Rơ 10:5–10). Chúa Giê-xu đã cầu nguyện và Ngài đã vâng lời. Ngài nói: ‘Lạy Đức Chúa Trời, nầy tôi đến, Trong sách có chép về tôi. Tôi đến để làm theo ý muốn Chúa.’ (c.7). Tác giả Hê-bơ-rơ nói tiếp: “Theo ý muốn đó, chúng ta được thánh hóa nhờ sự dâng thân thể của Đức Chúa Jêsus Christ một lần đủ cả.” (c.10).

Hãy noi gương Chúa Giê-xu và dâng mình làm theo ý muốn Đức Chúa Trời. Đa-vít nói rằng những người đặt niềm tin vào Chúa sẽ được ban phước. Bạn sẽ thấy đủ loại 'điều kỳ diệu' (Thi thiên 40:5) và 'những điều Chúa đã hoạch định cho chúng tôi, không ai kể lại được... chúng quá nhiều để kể ra' (c.5).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, cảm tạ Chúa vì những lần Chúa nâng con ra khỏi hố nhơ nhớp, ra khỏi bùn nhơ, đặt chân lên tảng đá, cho con chỗ dựa vững chắc, cho con hát bài ca mới và giúp con để làm chứng để người khác đặt niềm tin vào Chúa. Hôm nay xin giúp con cầu nguyện và vâng lời.

Tân ước

Lu-ca 8:40-9:9

Con gái Giai-ru và người phụ nữ bị rong huyết

40 Khi Đức Chúa Jêsus trở về, đoàn dân đông đón rước Ngài vì mọi người đều trông đợi Ngài. 41 Có một viên quản lý nhà hội tên là Giai-ru đến phủ phục dưới chân Đức Chúa Jêsus và nài xin Ngài vào nhà mình, 42 vì ông có cô con gái duy nhất mười hai tuổi đang hấp hối.

Khi Đức Chúa Jêsus đang đi, dân chúng lấn ép Ngài tứ phía.

43 Có một phụ nữ bị rong huyết đã mười hai năm; dù đã tốn hết tiền của cho nhiều thầy thuốc, nhưng không ai chữa được cho bà. 44 Bà đến đằng sau và chạm vào gấu áo Ngài thì lập tức máu cầm lại. 45 Đức Chúa Jêsus phán: “Ai đã chạm đến Ta?” Không một người nào nhận cả, nên Phi-e-rơ và đồng bạn8:45 Một số thủ bản không có cụm từ: “và đồng bạn”. nói: “Thưa Thầy, đoàn dân vây quanh và lấn ép Thầy đó!” 46 Đức Chúa Jêsus phán: “Có người nào đã chạm đến Ta, vì Ta nhận biết có năng lực từ Ta phát ra.” 47 Khi thấy mình không thể giấu được nữa, người phụ nữ run sợ đến phủ phục trước Ngài và tỏ thật trước mặt dân chúng lý do nào bà đã chạm đến Ngài và liền được chữa lành ra sao. 48 Đức Chúa Jêsus phán với bà: “Hỡi con gái Ta, đức tin con đã chữa lành con; hãy đi bình an!” 49 Trong khi Ngài còn đang nói, thì có người từ nhà viên quản lý nhà hội đến báo: “Con gái ông chết rồi; đừng làm phiền Thầy nữa.” 50 Đức Chúa Jêsus nghe vậy nên phán với Giai-ru: “Đừng sợ, chỉ cần tin thì con của ngươi sẽ được cứu sống.” 51 Khi đến nhà, Ngài không cho ai bước vào với Ngài ngoại trừ Phi-e-rơ, Gia-cơ, Giăng, và cha mẹ của đứa trẻ. 52 Mọi người đang khóc lóc, than vãn về nó; nhưng Ngài phán: “Đừng khóc, nó không phải chết đâu nhưng đang ngủ.” 53 Họ biết nó thật chết rồi nên nhạo cười Ngài. 54 Đức Chúa Jêsus cầm tay bé gái gọi lớn: “Con ơi, hãy trỗi dậy!” 55 Linh hồn trở lại, đứa bé liền trỗi dậy, và Ngài bảo cho nó ăn. 56 Cha mẹ đứa trẻ rất kinh ngạc, nhưng Ngài truyền cho họ không được nói với bất cứ ai về việc đã xảy ra.

Mười hai sứ đồ được sai phái

9 1 Đức Chúa Jêsus gọi mười hai sứ đồ họp lại, ban quyền năng và thẩm quyền để đuổi quỷ và chữa bệnh. 2 Ngài sai họ đi rao giảng vương quốc Đức Chúa Trời và chữa lành người bệnh. 3 Ngài bảo họ: “Khi đi đường đừng đem theo gì cả, đừng đem gậy, túi xách, bánh, tiền bạc; cũng đừng đem hai áo choàng. 4 Các con vào nhà nào, hãy ở đó cho đến khi đi. 5 Nơi nào người ta không tiếp rước các con thì khi ra khỏi thành đó hãy phủi bụi khỏi chân mình như một lời chứng nghịch lại họ.” 6 Vậy, các sứ đồ ra đi, trải qua các làng mạc, rao giảng Tin Lành khắp nơi và chữa lành bệnh tật.

Sự lo sợ của vua Hê-rốt

7 Bấy giờ, Hê-rốt là vua chư hầu nghe nói về các việc xảy ra thì rất hoang mang, bởi vì người nầy thì nói: “Giăng đã từ cõi chết sống lại;” 8 kẻ kia thì bảo: “Ê-li đã hiện ra;” còn người khác nữa lại nói: “Một trong các nhà tiên tri đời xưa đã sống lại.” 9 Hê-rốt nói: “Trẫm đã chém đầu Giăng rồi, vậy người nầy là ai mà trẫm được nghe đã làm những việc như thế?” Vua tìm cách gặp Đức Chúa Jêsus.

Bình luận

Làm theo hướng dẫn của Chúa Giê-xu

Chúa Giê-xu không có phương tiện truyền thông xã hội, khả năng phát sóng, màn hình lớn hay thậm chí là một chiếc mic-rô để truyền tải thông điệp. Ngài không cần chúng. Ngài có 'quyền năng và thẩm quyền', mà Ngài trao cho những người theo ông (9:1).

Mặc dù sử dụng mọi phương tiện sẵn có để rao truyền thông điệp của Chúa Giê-xu là điều tốt, nhưng chúng ta không được quá mải mê với các phương tiện truyền thông hiện đại đến nỗi quên mất điều cốt lõi của nó. Hãy làm theo gương của Chúa Giê-xu và những chỉ dẫn của Ngài mà chúng ta đã đọc trong đoạn này.

Chúa Giê-xu đã chữa lành cho một người đàn bà bị băng huyết và làm cho con gái của Giai-ru sống lại. Giai-ru và người đàn bà là hai nhân vật rất khác nhau: một nam, một nữ; một người là cá nhân, một phần khác của đám đông; một người có ảnh hưởng, người kia dường như không đáng kể; một người nói với Chúa Giê-xu về con gái của mình, người kia được Chúa Giê-xu gọi là 'con gái'; một người khỏe mạnh và người kia ốm yếu.

Tuy nhiên, cả hai đều lệ thuộc vào quyền năng và thẩm quyền của Chúa Giê-xu, và cả hai đều phản ứng giống nhau khi đến gần Chúa Giê-su. Giai-ru “đến phủ phục dưới chân dưới chân Chúa Giê-xu” (8:41) và người đàn bà “run sợ đến phủ phục dưới chân Ngài” (c.47).

Cả hai đều có câu trả lời đúng với Chúa Giê-xu. Họ nhận ra quyền năng của Ngài và sẵn sàng làm theo chỉ dẫn của Ngài và tin rằng Chúa Giê-xu có quyền năng chữa lành. Chúa Giê-xu nói với người đàn bà: “Hỡi con gái Ta, đức tin con đã chữa lành con; hãy đi bình an!”(c.48). Và Ngài nói với Giai-ru: ‘Đừng sợ, chỉ cần tin thì con của ngươi sẽ được cứu sống.” (c.50). Đây là những câu chuyện về cả sức mạnh phi thường và lòng trắc ẩn phi thường.

Người ta nói về Chúa Giê-xu, 'Tất cả những ai chạm đến Ngài đều được lành' (Mác 6:56). Khi người đàn bà bị băng huyết mười hai năm chạm vào Người, Người nói: ‘“Có người nào đã chạm đến Ta, vì Ta nhận biết có năng lực từ Ta phát ra.” (Lu-ca 8:46). Bà “liền được chữa lành ” (c.47). Sau đó, Chúa Giê-xu đã khiến con gái của Giai-ru sống lại từ cõi chết. Người ta ‘kinh ngạc’ (c.56). Chúa Giê-xu thi hành chức vụ với quyền năng và uy quyền lớn lao.

Điều đáng kinh ngạc hơn nữa là Ngài ban cho bạn những điều này. Quyền năng và thẩm quyền là những từ mà chúng ta liên hệ đúng với chức vụ của Chúa Giê-xu. Tuy nhiên, chúng không phải là duy nhất đối với Chúa Giê-xu. Chúa Giê-xu gọi các môn đồ lại với nhau và ‘ban cho họ quyền năng và thẩm quyền… để rao giảng vương quốc Đức Chúa Trời và chữa lành người bệnh’ (9:1–2). Đây là chức vụ mà mỗi môn đồ của Chúa Giê-xu được kêu gọi (Ma-thi-ơ 28:18–20). Quyền năng và thẩm quyền của Ngài có sẵn cho bạn ngày hôm nay.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin giúp con làm theo sự hướng dẫn của Chúa – rao giảng vương quốc của Chúa và chữa lành người bệnh. Xin giúp con noi theo tấm gương của Ngài và học cách phục sự bằng quyền năng và thẩm quyền.

Cựu Ước

Dân số 31:25-32:42

25 Đức Giê-hô-va lại phán với Môi-se: 26 “Con và thầy tế lễ Ê-lê-a-sa cùng với các thủ lĩnh của hội chúng hãy kiểm kê các chiến lợi phẩm đã thu được, cả người lẫn súc vật, 27 rồi chia đôi chiến lợi phẩm đó cho những chiến sĩ và cả hội chúng. 28 Trong phần thuộc về các chiến sĩ đã ra trận, hoặc người hoặc bò hoặc lừa hoặc chiên, con phải lấy một phần năm trăm đem dâng cho Đức Giê-hô-va. 29 Hãy lấy phần dâng hiến đó trong một nửa thuộc về các chiến sĩ giao cho thầy tế lễ Ê-lê-a-sa, làm lễ vật dâng lên Đức Giê-hô-va. 30 Còn trong một nửa kia thuộc về dân Y-sơ-ra-ên, con hãy lấy một phần năm mươi, hoặc người hoặc bò hoặc lừa hoặc chiên, tức là tất cả súc vật, và giao cho người Lê-vi, là người chịu trách nhiệm coi sóc Đền Tạm của Đức Giê-hô-va.” 31 Môi-se và thầy tế lễ Ê-lê-a-sa làm đúng như Đức Giê-hô-va đã phán dạy Môi-se.

32 Số chiến lợi phẩm còn lại mà quân lính thu được là sáu trăm bảy mươi lăm nghìn con chiên; 33 bảy mươi hai nghìn con bò, 34 sáu mươi mốt nghìn con lừa đực, 35và ba mươi hai nghìn trinh nữ.

36 Trong một nửa thuộc về những người đã ra trận là ba trăm ba mươi bảy nghìn năm trăm con chiên, 37 thì dâng cho Đức Giê-hô-va sáu trăm bảy mươi lăm con; 38 ba mươi sáu nghìn con bò, thì dâng cho Đức Giê-hô-va là bảy mươi hai con;

39 ba nghìn năm trăm con lừa đực, thì dâng cho Đức Giê-hô-va sáu mươi mốt con;

40 mười sáu nghìn người, thì dâng cho Đức Giê-hô-va là ba mươi hai người. 41 Môi-se giao cho thầy tế lễ Ê-lê-a-sa phần dâng hiến làm lễ vật dâng cho Đức Giê-hô-va đúng như Ngài đã phán dạy Môi-se.

42 Một nửa kia thuộc về dân Y-sơ-ra-ên, tức là một nửa mà Môi-se đã chia với những người ra trận. 43 Một nửa nầy thuộc về hội chúng, gồm có: ba trăm ba mươi bảy nghìn năm trăm con chiên, 44 ba mươi sáu nghìn con bò, 45 ba mươi nghìn năm trăm con lừa, 46 và mười sáu nghìn người. 47 Trong một nửa nầy thuộc về dân Y-sơ-ra-ên, Môi-se lấy ra một phần năm mươi từ người hay súc vật và giao cho người Lê-vi, là những người có trách nhiệm coi sóc Đền Tạm của Đức Giê-hô-va đúng như Đức Giê-hô-va đã phán dạy mình. 48 Các cấp chỉ huy tức là chỉ huy trưởng một nghìn quân và chỉ huy trưởng một trăm quân đến gần Môi-se, 49 và nói: “Các đầy tớ ông đã kiểm tra các chiến sĩ là những người ở dưới quyền chúng tôi và không thiếu một người nào. 50 Mỗi người trong chúng tôi có đem lễ vật bằng vàng đã thu được như dây chuyền, xuyến, nhẫn, bông tai, và kiềng, dâng lên Đức Giê-hô-va để chuộc tội cho mình trước mặt Ngài.” 51 Môi-se và thầy tế lễ Ê-lê-a-sa tiếp nhận số vàng, tức là tất cả đồ trang sức ấy. 52 Tất cả lễ vật bằng vàng mà những chỉ huy trưởng một nghìn quân và chỉ huy trưởng một trăm quân dâng cho Đức Giê-hô-va, tổng cộng khoảng một trăm chín mươi ký. 53 Mỗi chiến sĩ ra trận đều lấy chiến lợi phẩm cho riêng mình. 54 Vậy Môi-se và thầy tế lễ Ê-lê-a-sa tiếp nhận số vàng của các chỉ huy trưởng một nghìn quân và chỉ huy trưởng một trăm quân, rồi đem vào Lều Hội Kiến làm kỷ niệm cho dân Y-sơ-ra-ên trước mặt Đức Giê-hô-va.

Bộ tộc Ru-bên và bộ tộc Gát

421 Con cháu Ru-bên và con cháu Gát có rất nhiều bầy súc vật. Họ thấy đất Gia-ê-xe và Ga-la-át là đất thích hợp cho việc chăn nuôi súc vật 2 nên đến thưa với Môi-se, thầy tế lễ Ê-lê-a-sa, và các nhà lãnh đạo rằng: 3 “Đất A-ta-rốt, Đi-bôn, Gia-ê-xe, Nim-ra, Hết-bôn, Ê-lê-a-sa, Sê-bam, Nê-bô và Bê-ôn 4 mà Đức Giê-hô-va đã chinh phục trước mặt hội chúng Y-sơ-ra-ên, là đất thích hợp cho việc chăn nuôi súc vật. Hơn nữa, các đầy tớ ông lại có nhiều bầy súc vật. 5 Nếu chúng tôi được ơn trước mặt ông, xin ông ban đất ấy cho các đầy tớ ông làm sản nghiệp. Xin đừng bắt chúng tôi đi qua sông Giô-đanh.” 6 Nhưng Môi-se trả lời với con cháu Gát và con cháu Ru-bên rằng: “Trong khi anh em mình ra trận mà anh em ở lại đây sao? 7 Tại sao anh em làm cho dân Y-sơ-ra-ên nản lòng không chịu đi vào xứ mà Đức Giê-hô-va đã ban cho họ? 8 Tổ phụ anh em cũng làm như vậy khi từ Ca-đe Ba-nê-a tôi sai họ đi do thám xứ.. 9 Vì tổ phụ anh em sau khi đi đến thung lũng Ếch-côn để quan sát xứ, thì đã làm cho dân Y-sơ-ra-ên nản lòng không chịu vào xứ mà Đức Giê-hô-va đã ban cho họ. 10 Trong ngày đó, cơn thịnh nộ của Đức Giê-hô-va nổi phừng lên và Ngài thề rằng: 11 ‘Những người đi ra khỏi Ai Cập từ hai mươi tuổi trở lên sẽ chẳng hề thấy xứ mà Ta đã hứa ban cho Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp, vì họ không hết lòng đi theo Ta, 12 ngoại trừ Ca-lép, con trai của Giê-phu-nê, là người Kê-nít và Giô-suê, con trai của Nun, vì hai người đó đã hết lòng đi theo Đức Giê-hô-va.’ 13 Vì thế, cơn thịnh nộ của Đức Giê-hô-va nổi phừng lên với dân Y-sơ-ra-ên, và Ngài khiến họ phải đi lang thang trong hoang mạc bốn mươi năm, cho đến khi cả thế hệ làm điều ác dưới mắt Đức Giê-hô-va đều bị tiêu diệt. 14 Bây giờ, anh em là dòng dõi của những kẻ tội lỗi, lại thay thế tổ phụ mình nổi lên và làm cho cơn thịnh nộ của Đức Giê-hô-va với Y-sơ-ra-ên càng tăng thêm. 15 Nếu anh em tiếp tục từ bỏ Ngài thì Ngài sẽ bỏ dân nầy trong hoang mạc và anh em sẽ khiến cho họ bị tiêu diệt.”

16 Nhưng các người đó đến với Môi-se và nói: “Chúng tôi sẽ xây chuồng súc vật và thành trì cho con cái chúng tôi, 17 và chúng tôi sẵn sàng cầm vũ khí đi trước dân Y-sơ-ra-ên cho đến khi đưa họ vào địa phận của họ. Chỉ có con cái chúng tôi sẽ ở lại trong thành kiên cố vì sợ dân địa phương tấn công. 18 Chúng tôi sẽ không quay trở về nhà chúng tôi cho đến khi mọi người Y-sơ-ra-ên đều nhận sản nghiệp mình. 19 Chúng tôi sẽ không nhận sản nghiệp với dân Y-sơ-ra-ên ở bên kia sông Giô-đanh hay là xa hơn nữa vì chúng tôi đã được sản nghiệp mình ở phía đông sông Giô-đanh nầy rồi.”

20 Môi-se trả lời với họ: “Nếu anh em làm điều đó, cầm vũ khí chiến đấu trước mặt Đức Giê-hô-va, 21 và nếu tất cả đều cầm vũ khí vượt qua sông Giô-đanh trước mặt Đức Giê-hô-va cho đến khi Ngài đuổi hết quân thù khỏi trước mặt Ngài 22 và chỉ quay về sau khi đã chinh phục đất ấy trước mặt Đức Giê-hô-va, thì anh em đã làm xong trách nhiệm đối với Đức Giê-hô-va và Y-sơ-ra-ên. Và khi ấy, đất nầy sẽ là sản nghiệp của anh em trước mặt Đức Giê-hô-va. 23 Nhưng, nếu anh em không làm như thế, anh em thật đã phạm tội với Đức Giê-hô-va và phải biết rằng tội ấy chắc sẽ đổ lại trên anh em. 24 Vậy, hãy xây thành cho con cái, dựng chuồng cho bầy súc vật và làm điều anh em đã nói.”

25 Con cháu Gát và con cháu Ru-bên nói với Môi-se: “Các đầy tớ ông sẽ làm điều mà ông là chúa chúng tôi đã dặn bảo. 26 Vợ và con nhỏ, bầy chiên và tất cả gia súc của chúng tôi sẽ ở lại đây trong các thành của Ga-la-át, 27 còn tất cả đầy tớ ông sẽ cầm khí giới vượt qua sông mà chiến đấu trước mặt Đức Giê-hô-va như ông là chúa chúng tôi đã dặn bảo.”

28 Vậy Môi-se truyền lệnh liên quan đến hai bộ tộc ấy cho thầy tế lễ Ê-lê-a-sa, cho Giô-suê con trai Nun, và cho các thủ lĩnh của các bộ tộc Y-sơ-ra-ên. 29 Ông nói với họ: “Nếu con cháu Gát và con cháu Ru-bên cầm vũ khí đi qua sông Giô-đanh với anh em để chiến đấu trước mặt Đức Giê-hô-va và khi đất đã được chinh phục rồi, thì anh em phải ban cho họ đất Ga-la-át làm sản nghiệp. 30 Nhưng nếu họ không cầm vũ khí đi qua sông với anh em thì họ sẽ nhận sản nghiệp giữa anh em trong đất Ca-na-an.” 31 Con cháu Gát và con cháu Ru-bên thưa: “Chúng tôi sẽ làm theo điều Đức Giê-hô-va đã phán với các đầy tớ ông. 32 Chúng tôi sẽ cầm vũ khí đi vào xứ Ca-na-an trước mặt Đức Giê-hô-va, nhưng chúng tôi sẽ nhận sản nghiệp mình về phía bên nầy sông Giô-đanh.”

33 Vậy Môi-se ban cho con cháu Gát, con cháu Ru-bên và một nửa bộ tộc Ma-na-se là con cháu của Giô-sép, vương quốc của Si-hôn, vua dân A-mô-rít, và vương quốc của Óc, vua xứ Ba-san, gồm có đất và các thành của nó cùng các vùng phụ cận. 34 Con cháu Gát xây thành Đi-bôn, A-ta-rốt, A-rô-e, 35 Ạt-rốt Sô-phan, Gia-ê-xe, Giô-bê-ha, 36 Bết Nim-ra và Bết Ha-ran là những thành kiên cố. Họ cũng làm chuồng cho bầy súc vật nữa. 37 Con cháu Ru-bên xây thành Hết-bôn, Ê-lê-a-lê, Ki-ri-a-ta-im, 38 Nê-bô, Ba-anh Mê-ôn (tên các thành nầy đã thay đổi) và Síp-ma. Họ đặt tên cho các thành mình xây cất. 39 Con cháu Ma-ki là con trai Ma-na-se đi vào chiếm đất Ga-la-át và đuổi người A-mô-rít ở đó đi. 40 Vậy Môi-se ban đất Ga-la-át cho Ma-ki, con trai Ma-na-se, và ông định cư tại đó. 41 Giai-rơ là con trai Ma-na-se đi đánh chiếm các làng mạc của dân A-mô-rít và đổi tên là làng Giai-rơ. 42 Nô-bách đi đánh chiếm Kê-nát và các làng của nó rồi đặt tên là Nô-bách theo tên mình.

Bình luận

Theo Chúa trọn tấm lòng

Quyền năng và thẩm quyền của Đức Chúa Trời được ban cho những ai hết lòng theo Chúa (32:22). Ca-lép và Giô-suê được chọn là những trường hợp ngoại lệ của dân Y-sơ-ra-ên vì chỉ có hai người họ “hết lòng theo Chúa” (c.12). Đây là điều mà dân Chúa được kêu gọi để làm.

Môi-se cảnh cáo dân sự đừng “quay lưng theo Ngài” (c.15). Ngài cảnh báo họ không được phạm tội chống lại luật pháp: ‘anh em thật đã phạm tội với Đức Giê-hô-va và phải biết rằng tội ấy chắc sẽ đổ lại trên anh em’ (c.23). Thử thách liên tục của Thánh Kinh là hết lòng theo Chúa và không bị cám dỗ vào tội lỗi.

Đọc điều này qua lăng kính của Tân Ước, để 'theo Chúa' là theo Chúa Giê-xu. “Chúa Giê-xu là Chúa” là lời khẳng định trọng tâm của Tân Ước. (Xin xem ví dụ Rô-ma 10:9.)

Qua những đoạn này, chúng ta thấy biết bao điều có sẵn cho những ai hết lòng theo Chúa Giê-xu, đặt đức tin và sự tin cậy nơi Ngài và hiến thân làm theo ý muốn của Ngài. Đây là những gì bạn được kêu gọi. Khi bạn làm điều này, Chúa Giê-xu sai bạn đi khắp thế gian với quyền năng và thẩm quyền để công bố phúc âm và chữa lành người bệnh.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, con muốn giống như Ca-lép và Giô-suê hết lòng theo Chúa. Hôm nay con muốn noi gương Ngài và hiến thân để làm theo ý muốn của Ngài. Xin giúp con phục vụ với quyền năng và thẩm quyền, để rao giảng phúc âm và chữa lành người bệnh.

Pippa chia sẻ

Lu-ca 9:2-3

Ngài sai họ đi rao giảng vương quốc Đức Chúa Trời và chữa lành người bệnh. Ngài bảo họ: “Khi đi đường đừng đem theo gì cả, đừng đem gậy, túi xách, bánh, tiền bạc; cũng đừng đem hai áo choàng

Chúng ta dường như hoàn toàn không có khả năng đi di chuyển một cách nhẹ nhõm, ngay cả khi chỉ trong một đêm. Nicky không chỉ có vô số sách mà cả tạ tập luyện của cậu ta nữa!

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

Sign up now
reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

Cartoon © Charlie Mackesy.

Corrie ten Boom, The Hiding Place, (Hodder & Stoughton, 2004) p. 196

Unless otherwise stated, Scripture quotations taken from the Holy Bible, New International Version Anglicised, Copyright © 1979, 1984, 2011 Biblica, formerly International Bible Society. Used by permission of Hodder & Stoughton Publishers, an Hachette UK company. All rights reserved. ‘NIV’ is a registered trademark of Biblica. UK trademark number 1448790.

Scripture quotations marked (AMP) taken from the Amplified® Bible, Copyright © 1954, 1958, 1962, 1964, 1965, 1987 by The Lockman Foundation. Used by permission. (www.Lockman.org)

Scripture marked (MSG) taken from The Message. Copyright © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Used by permission of NavPress Publishing Group.

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more