Ngày 99

Làm Sao Để Ngừng Lo Lắng

Khôn ngoan Thi Thiên 42:6b-11
Tân ước Lu-ca 12:1-34
Cựu Ước Phục Truyền Luật Lệ Ký 9:1-10:22

Giới thiệu

Tôi thậm chí không nhớ tên cậu ấy và cũng chẳng nghĩ ngợi nhiều về bài phát biểu của cậu. Cả hai chúng tôi khi ấy đều mười tám tuổi. Cậu ấy mới vừa gia nhập quân đội. Khi đứng lên phát biểu, cậu đã dùng đôi ủng của mình để làm đạo cụ minh hoạ. Cậu gọi một chiếc ủng là "tin cậy" và chiếc còn lại là "vâng lời". Cậu mô tả chúng như một đôi ủng của đời sống Cơ Đốc nhân. Cậu ấy chỉ nói trong vỏn vẹn bảy phút, nhưng hình ảnh minh họa của cậu đã thật sự để lại một ấn tượng sâu sắc và tôi không thể nào quên được.

Như cậu bạn ấy đã nói, "tin cậy""vâng lời" là một cách tóm tắt rất hay về đời sống của Cơ Đốc nhân. Trong các phân đoạn Kinh Thánh hôm nay, chúng ta sẽ thấy được rằng "tin cậy" và "vâng lời" chính là câu trả lời cho những thử thách, cám dỗ, lo lắng, bồn chồn, sợ hãi, thất bại và tất cả những cuộc tranh chiến khác trong cuộc sống của chúng ta. Và cụ thể hơn, Chúa Giê-xu đã chỉ cho chúng ta cách để ngừng lo lắng và bắt đầu sống một cách trọn vẹn.

Khôn ngoan

Thi Thiên 42:6b-11

 6 Đức Chúa Trời con ôi!
  Linh hồn con nao sờn trong con;
  Từ đất Giô-đanh, từ núi Hẹt-môn
  Và từ gò Mít-sê-a, con nhớ đến Chúa.
 7Vực thẳm gọi nhau
  Trong tiếng ào ào của thác nước Chúa;
  Các lượn sóng và nước lũ của Chúa
  Phủ chụp lấy con.
 8Dù vậy, ban ngày Đức Giê-hô-va ban sự nhân từ Ngài;
  Ban đêm, bài hát Ngài ở cùng con,
  Tức là bài cầu nguyện với Đức Chúa Trời, là Đấng ban sự sống cho con.

 9Con sẽ thưa với Đức Chúa Trời là Vầng Đá của con rằng:
  “Sao Chúa quên con?
  Vì sao con phải buồn thảm
  Dưới sự áp bức của kẻ thù?”
 10Khi kẻ thù chế giễu con,
  Hằng ngày chúng cứ hỏi:
  “Đức Chúa Trời ngươi đâu?”
  Khiến con đau đớn như xương cốt bị gãy.

 11Hỡi linh hồn ta, vì sao ngươi sờn ngã
  Và bồn chồn trong mình ta?
  Hãy hi vọng nơi Đức Chúa Trời; vì Ta sẽ còn ca ngợi Ngài,
  Là Đấng cứu giúp ta và là Đức Chúa Trời của ta.

Bình luận

Thử thách và cám dỗ

Chúng ta thường hay "cắm rễ" sâu vào những khó khăn mình gặp phải. Tác giả Thi Thiên đã sử dụng cách diễn đạt mang tính gợi hình là "vực thẳm gọi nhau" (c.7). Điều không xuất phát từ tấm lòng của chúng ta sẽ không thể nào chạm đến được tấm lòng của người khác.

Tác giả Thi Thiên khi ấy đang rất "nao sờn" (c.6b). Ông cảm thấy như thể Chúa đã quên ông (c.9). Ông đang "buồn thảm" và phải chịu "sự áp bức của kẻ thù" (c.9b). Ông đang trong cơn "đau đớn" (c.10a). Kẻ thù chế nhạo ông rằng: "Đức Chúa Trời ngươi đâu?" (c.10b) – giống như cách một số người đang chế nhạo Cơ Đốc nhân ngày nay vậy.

Những thử thách và cám dỗ của cuộc đời đã phủ quanh ông như một thác nước hùng vĩ (c.7). Tuy nhiên, trong thâm tâm, ông biết rằng dù bị sóng gió cuộc đời nhấn chìm, thì ông vẫn có thể tin cậy nơi Chúa: "ban ngày Đức Giê-hô-va ban sự nhân từ Ngài" (c.8).

Tiếp tục với hình ảnh dòng sông xối xả, ông nhắc đến Chúa là "Vầng Đá" của mình (c.9). Mặc dù cảm thấy như Đức Chúa Trời đã bỏ quên mình, nhưng ông vẫn nhận biết sự thật là Đức Chúa Trời chính là nơi an toàn nhất mà ông có thể đứng.

Giữa tất cả những điều này, ông tự nói với chính mình rằng: "Hỡi linh hồn ta, vì sao ngươi sờn ngã Và bồn chồn trong mình ta? Hãy hi vọng nơi Đức Chúa Trời; vì Ta sẽ còn ca ngợi Ngài, là Đấng cứu giúp ta và là Đức Chúa Trời của ta." (c.11). Khi trải qua những khó khăn, thử thách và cám dỗ, hãy hướng mắt về nơi Chúa, tiếp tục tin cậy và vâng lời Ngài.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, tạ ơn Chúa vì Ngài luôn yêu thương con. Xin giúp con luôn tin cậy và vâng lời Ngài, "Đấng cứu giúp" con và là "Đức Chúa Trời" của con" (c.11).

Tân ước

Lu-ca 12:1-34

Cảnh cáo kẻ đạo đức giả

1 Khi ấy, dân chúng tụ họp cả hàng vạn người, đến nỗi giày đạp lên nhau. Trước hết, Đức Chúa Jêsus bắt đầu phán với các môn đồ Ngài rằng: “Hãy đề phòng men của người Pha-ri-si, là thói đạo đức giả. 2 Không có điều gì che giấu mà chẳng bị phơi bày và không có điều gì bí mật mà chẳng bị tiết lộ. 3 Cho nên, những điều các con đã nói trong nơi tối sẽ được nghe trong nơi sáng; những điều các con đã nói trong phòng kín sẽ được công bố trên mái nhà. 4 Ta nói với các con là bạn hữu Ta: Đừng sợ những kẻ giết thân thể rồi sau đó không làm gì được nữa. 5 Nhưng Ta chỉ cho các con biết phải sợ ai: Phải sợ Đấng mà khi đã giết rồi, còn có quyền ném xuống hỏa ngục. Đúng vậy, Ta bảo các con, phải sợ Đấng ấy! 6 Chẳng phải năm con chim sẻ được bán với giá hai đồng tiền sao? Dù vậy, Đức Chúa Trời không bỏ quên một con nào hết. 7 Ngay cả tóc trên đầu các con cũng được đếm hết rồi. Đừng sợ, vì các con có giá trị hơn nhiều con chim sẻ. 8 Ta bảo các con, ai xưng nhận Ta trước mặt thiên hạ thì Con Người cũng sẽ xưng nhận người ấy trước mặt các thiên sứ của Đức Chúa Trời. 9 Nhưng ai chối bỏ Ta trước mặt thiên hạ thì người ấy cũng sẽ bị chối bỏ trước mặt các thiên sứ của Đức Chúa Trời. 10 Ai nói nghịch với Con Người thì sẽ được tha; nhưng ai xúc phạm đến Đức Thánh Linh thì sẽ không được tha đâu. 11 Khi người ta đem các con đến trước nhà hội, trước những người cai trị và các nhà cầm quyền thì đừng lo phải nói như thế nào hay nói những gì để bênh vực mình, 12 vì chính giờ đó, Đức Thánh Linh sẽ dạy các con những điều cần phải nói.”

Người giàu dại dột

13 Bấy giờ, một người trong đoàn dân thưa với Đức Chúa Jêsus: “Thưa thầy, xin bảo anh con chia gia tài cho con.” 14 Ngài đáp: “Nầy người kia, ai đặt Ta làm người xử kiện hay là người chia gia tài cho các ngươi?” 15 Ngài phán với họ: “Hãy cẩn thận, đề phòng mọi thứ tham lam, vì sự sống của con người không cốt tại của cải mình dư dật.” 16 Ngài lại kể cho họ một ẩn dụ: “Ruộng của một người giàu kia rất được mùa. 17 Anh ta thầm nghĩ: ‘Ta phải làm gì đây, vì không còn đủ chỗ để chứa hoa lợi.’ 18 Anh ta nói: ‘Ta sẽ làm thế nầy: Ta sẽ phá những kho nầy và xây những cái khác lớn hơn, rồi ta sẽ thu trữ thóc lúa và của cải ta vào đó. 19 Ta sẽ nói với linh hồn ta rằng: Linh hồn ơi, mầy đã được nhiều của cải để dành cho nhiều năm. Hãy nghỉ ngơi, ăn uống, và vui vẻ.’ 20 Nhưng Đức Chúa Trời phán với anh ta: ‘Hỡi kẻ dại! Chính đêm nay linh hồn ngươi sẽ bị đòi lại; vậy của cải ngươi đã dự trữ sẽ thuộc về ai?’ 21 Ai thu trữ của cải cho mình mà không giàu có nơi Đức Chúa Trời thì cũng như vậy.”

Sự lo lắng

22 Đức Chúa Jêsus phán với các môn đồ: “Vậy nên, Ta bảo các con, đừng vì sự sống mà lo đồ ăn, cũng đừng vì thân thể mà lo đồ mặc. 23 Vì sự sống quý hơn đồ ăn và thân thể quý hơn đồ mặc. 24 Hãy xem loài quạ: Chúng không gieo, không gặt, cũng không có vựa lẫm hay kho tàng, thế mà Đức Chúa Trời còn nuôi chúng. Các con còn quý trọng hơn loài chim rất nhiều! 25 Hơn nữa, có ai trong các con nhờ lo lắng mà làm cho đời mình dài thêm một khoảnh khắc không? 26 Vậy, nếu các con không thể làm được một việc nhỏ như thế, tại sao các con lại lo lắng về những việc khác? 27 Hãy xem hoa huệ lớn lên thể nào: Chúng chẳng làm việc khó nhọc, cũng không kéo chỉ; nhưng Ta bảo các con, dù vua Sa-lô-môn sang trọng đến đâu, cũng không được mặc đẹp như một trong những hoa nầy. 28 Hỡi kẻ ít đức tin, nếu hoa cỏ nay còn sống ngoài đồng, mai bị ném vào lò mà Đức Chúa Trời còn cho mặc đẹp như thế, huống chi là các con! 29 Vậy, các con đừng tìm kiếm đồ ăn, thức uống, cũng đừng quá lo lắng. 30 Vì mọi điều đó, các dân tộc trên thế gian vẫn thường tìm kiếm, và Cha các con đã biết mọi nhu cầu của các con rồi. 31 Nhưng hãy tìm kiếm vương quốc Đức Chúa Trời thì Ngài sẽ ban cho các con những điều ấy nữa. 32 Hỡi bầy nhỏ, đừng sợ, vì Cha các con đã bằng lòng ban vương quốc cho các con rồi. 33 Hãy bán của cải mình mà làm việc thiện. Hãy sắm cho mình những túi tiền không hư cũ và kho báu không hao hụt ở trên trời, nơi kẻ trộm không đến gần được, mối mọt không làm hư hại được. 34 Vì của cải các con ở đâu, thì lòng các con cũng ở đó.”

Bình luận

Lo lắng

Bạn có hay lo lắng không? Bạn có bao giờ cảm thấy sợ hãi (c.7,32)? Hay bạn có bao giờ cảm thấy lo lắng và bối rối (c.22)?

Chúa Giê-xu không bao giờ nói: "Đừng lo lắng, vì chẳng có gì đáng lo cả." Ngài nói: "Đừng lo lắng, mặc dù đang có quá nhiều thứ cần phải lo lắng." Đã nhiều lần Chúa Giê-xu nói với các môn đồ của Ngài rằng: "Đừng sợ" (c.4,7,32) và "Đừng lo" (c.11,22,29). Câu trả lời cho sự sợ hãi và lo lắng là tin cậy và vâng lời. Chúa Giê-xu đã cho chúng ta bảy cách để đối phó với sự lo lắng và sợ hãi.

  1. Kính sợ Chúa và không sợ bất cứ điều gì khác \tNếu bạn kính sợ Đức Chúa Trời một cách đúng đắn và vững vàng, thì bạn không cần phải sợ bất cứ điều gì khác. "Đừng sợ những kẻ giết thân thể rồi sau đó không làm gì được nữa. Nhưng Ta chỉ cho các con biết phải sợ ai: Phải sợ Đấng mà khi đã giết rồi, còn có quyền ném xuống hỏa ngục..." (c.4-5).

  2. Biết giá trị của bạn đối với Chúa \tChúa Giê-xu bảo bạn đừng lo lắng hay sợ hãi vì bạn có giá trị vô hạn đối với Đức Chúa Trời. Ngài yêu bạn; "các con có giá trị hơn nhiều con chim sẻ" (c.7b). Và Ngài biết bạn một cách cặn kẽ: "ngay cả tóc trên đầu các con cũng được đếm hết rồi" (c.7a).

  3. Tin cậy Đức Thánh Linh \tNgài bảo bạn đừng lo lắng vì bạn có thể tin cậy vào sự giúp đỡ của Đức Thánh Linh. Khi bạn phải đối diện với sự chống đối, những tình huống khó khăn hay những buổi nhóm họp,... Chúa Giê-xu phán rằng: "đừng lo phải nói như thế nào hay nói những gì để bênh vực mình, vì chính giờ đó, Đức Thánh Linh sẽ dạy các con những điều cần phải nói" (c.11–12).

  4. Đừng bỏ lỡ ý nghĩa của cuộc sống \tChúa Giê-xu nói rằng khi bạn lo lắng, bạn sẽ bỏ lỡ toàn bộ ý nghĩa của cuộc sống này: "vì sự sống của con người không cốt tại của cải mình dư dật" (c.15).

\tNgài kể câu chuyện về một người gặt hái được rất nhiều thành công và kiếm được một số tiền đáng kể. Cả thế giới có lẽ sẽ phải ngưỡng mộ anh ta. Thế nhưng, Chúa Giê-xu lại mô tả anh ta như một kẻ khờ khạo và thất bại (c.20). Anh ta đã tự mặc định rằng mình còn rất nhiều năm để sống (c.19–20). Nhưng rồi, anh ta chẳng thể thấy được gì hơn thế nữa (c.20).

\tCả cuộc sống của anh ta chỉ tập trung vào bản thân anh ta. Từ "ta" hay "của ta" được xuất hiện mười một lần (c.17–19). Như người ta thường nói: "Những người chỉ biết quan tâm đến bản thân thường có một cuộc đời thấp bé". Anh ta nghĩ rằng bản thân xứng đáng với những gì mình đang có. Anh ta không hiểu được cách để trở nên thực sự giàu có. Anh ta không "giàu có nơi Đức Chúa Trời" (c.21). Việc 'bạn là ai' quan trọng hơn nhiều so với việc 'bạn làm gì để kiếm sống'.

  1. Nhận ra sự ồn ào là vô ích \t\tChúa Giê-xu khích lệ bạn nhìn xa hơn, ra khỏi những của cải vật chất và nhu cầu của thể chất, "đừng vì sự sống mà lo đồ ăn, cũng đừng vì thân thể mà lo đồ mặc" (c.22). Những điều này không có gì sai, nhưng nó không nên là mối bận tâm lớn của bạn – "vì sự sống quý hơn đồ ăn và thân thể quý hơn đồ mặc" (c.23).

  2. Tin vào sự chăm sóc và chu cấp của Đức Chúa Trời \tChúa Giê-xu chỉ ra rằng lo lắng là điều hoàn toàn trái ngược với đức tin (c.28). Nếu bạn tin, bạn sẽ không lo lắng. "Hỡi kẻ ít đức tin, nếu hoa cỏ nay còn sống ngoài đồng, mai bị ném vào lò mà Đức Chúa Trời còn cho mặc đẹp như thế, huống chi là các con" (c.28). Đức tin bao gồm cả việc tin chắc vào sự chăm sóc và chu cấp của Đức Chúa Trời.

  3. Tìm kiếm vương quốc của Đức Chúa Trời \tTin cậy và vâng lời là hai điều đi đôi với nhau. Thay vì tích trữ của cải cho bản thân, bạn cần phải "giàu có nơi Đức Chúa Trời" (c.21). Thay vì lo lắng về những thứ vật chất, bạn nên "tìm kiếm vương quốc Đức Chúa Trời" (c.31) – vương quốc mà Đức Chúa Trời đã bằng lòng ban cho bạn (c.32). Đây nên là điều trọng tâm cho đời sống của bạn. "Vì của cải các con ở đâu, thì lòng các con cũng ở đó" (c.34).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, tạ ơn Chúa vì Ngài luôn nhắc nhở con rằng con không cần phải lo lắng hay sợ hãi. Xin giúp con biết tìm kiếm vương quốc của Chúa và tin rằng "Ngài sẽ ban cho chúng con những điều ấy nữa" (c.31).

Cựu Ước

Phục Truyền Luật Lệ Ký 9:1-10:22

Dân Y-sơ-ra-ên chiến thắng nhờ ơn Chúa

9 “Hỡi Y-sơ-ra-ên hãy nghe! Hôm nay anh em sẽ vượt qua sông Giô-đanh để đánh đuổi các dân tộc đông hơn và mạnh hơn anh em, có những thành lớn và tường lũy cao ngất trời. 2 Đây là giống dân khổng lồ, con cháu A-na-kim, mà anh em đã biết và đã nghe nói: ‘Ai có thể đương đầu với con cháu A-nác?’ 3 Hôm nay, anh em phải biết rằng Giê-hô-va Đức Chúa Trời của anh em sẽ đi trước anh em như một đám lửa hừng, sẽ tiêu diệt và hạ các dân nầy xuống trước mặt anh em. Anh em sẽ nhanh chóng trục xuất và tiêu diệt chúng, như Đức Giê-hô-va đã hứa.

4 Nhưng khi Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã đánh đuổi chúng trước mặt anh em thì anh em đừng tự nhủ rằng: ‘Nhờ sự công chính của ta nên Đức Giê-hô-va đã đem ta vào chiếm hữu đất nầy.’ Thật ra, chính vì tội ác của các dân tộc đó mà Đức Giê-hô-va đánh đuổi chúng khỏi anh em. 5 Không phải vì sự công chính hay lòng chính trực của anh em mà anh em được vào chiếm hữu đất đai của các dân tộc ấy; nhưng vì tội ác của chúng mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời sẽ trục xuất chúng khỏi anh em để làm ứng nghiệm lời hứa mà Ngài đã thề với các tổ phụ anh em là Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp. 6 Như vậy, anh em phải biết rằng không phải nhờ sự công chính của anh em mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời cho anh em chiếm hữu vùng đất tốt tươi nầy đâu, vì anh em là một dân tộc cứng cổ.”

Sự cứng lòng của dân Y-sơ-ra-ên

7 “Anh em hãy nhớ, đừng quên rằng trong hoang mạc anh em đã chọc giận Giê-hô-va Đức Chúa Trời như thế nào. Từ ngày ra khỏi Ai Cập cho đến chốn nầy, anh em đã thường xuyên phản nghịch Đức Giê-hô-va. 8 Tại núi Hô-rếp, anh em đã chọc giận Đức Giê-hô-va và Ngài đã giận anh em đến nỗi định tiêu diệt anh em. 9 Khi tôi lên núi để nhận hai bảng đá trên đó Đức Giê-hô-va đã ghi bản giao ước mà Ngài đã lập với anh em, tôi đã ở lại trên núi bốn mươi ngày và bốn mươi đêm, không ăn bánh cũng chẳng uống nước. 10 Đức Giê-hô-va đã trao cho tôi hai bảng đá do chính ngón tay Đức Chúa Trời viết, trên đó có đủ những lời mà Đức Giê-hô-va đã phán với anh em tại trên núi, từ đám lửa, trong ngày hội họp. 11 Cuối thời gian bốn mươi ngày bốn mươi đêm đó, Đức Giê-hô-va đã trao cho tôi hai bảng đá trên đó đã có bản giao ước mà Ngài đã lập với anh em. 12 Đức Giê-hô-va phán với tôi: ‘Hãy đứng dậy, mau xuống khỏi đây vì dân mà con đem ra khỏi Ai Cập đã trở nên bại hoại. Chúng đã vội bỏ đường lối mà Ta đã truyền dạy, và đúc cho mình một hình tượng.’ 13 Đức Giê-hô-va còn phán với tôi: ‘Ta đã thấy dân nầy thật là một dân cứng cổ! 14 Cứ để mặc Ta, Ta sẽ tiêu diệt chúng và xóa tên chúng khỏi thiên hạ. Nhưng Ta sẽ làm cho con trở thành một dân tộc hùng mạnh và đông hơn dân ấy.’

15 Vậy, tôi liền quay xuống núi với hai bảng đá có ghi giao ước trên tay, trong khi cả núi vẫn còn bốc lửa. 16 Tôi thấy anh em đã thật sự phạm tội với Giê-hô-va Đức Chúa Trời, anh em đã vội vàng từ bỏ đường lối mà Đức Giê-hô-va đã truyền dạy anh em, tự đúc cho mình hình tượng một con bò con. 17 Tôi cầm hai bảng đá và ném xuống đất.9:17 Nn: ném khỏi tay. Hai bảng đá vỡ nát thành từng mảnh trước mặt anh em. 18 Sau đó, vì tội lỗi anh em đã phạm khi làm điều dữ để chọc giận Đức Giê-hô-va, tôi đã phủ phục trước mặt Ngài suốt bốn mươi ngày đêm, và như lần trước, tôi không ăn bánh cũng chẳng uống nước. 19 Tôi run sợ trước cơn thịnh nộ mà Đức Giê-hô-va đã nổi lên với anh em; Ngài giận đến nỗi sẵn sàng tiêu diệt anh em. Nhưng cả lần nầy nữa, Đức Giê-hô-va đã nhậm lời tôi. 20 Đức Giê-hô-va cũng nổi thịnh nộ với A-rôn đến nỗi muốn giết ông, nhưng ngay lúc đó tôi cũng cầu thay cho A-rôn. 21 Tôi đem cái sản phẩm tội lỗi của anh em, tức là tượng con bò con, ra đốt trong lửa, nghiền nát, tán nhuyễn thành bụi rồi đổ bụi ấy vào khe nước từ trên núi chảy xuống.

22 Anh em cũng đã chọc giận Đức Giê-hô-va tại Tha-bê-ra, tại Ma-sa và tại Kíp-rốt Ha-tha-va. 23 Khi sai anh em đi từ Ca-đe Ba-nê-a, Đức Giê-hô-va đã dặn: ‘Hãy đi lên chiếm hữu vùng đất mà Ta đã ban cho các ngươi,’ nhưng anh em đã chống lại mệnh lệnh của Giê-hô-va Đức Chúa Trời, không tin cậy, cũng không vâng lời Ngài. 24 Từ ngày tôi biết anh em đến nay, anh em luôn phản nghịch Đức Giê-hô-va.

25 Vậy, tôi đã phủ phục trước mặt Đức Giê-hô-va suốt bốn mươi ngày bốn mươi đêm, vì Đức Giê-hô-va đã phán rằng Ngài quyết định tiêu diệt anh em. 26 Tôi đã cầu nguyện với Đức Giê-hô-va rằng: ‘Lạy Chúa Giê-hô-va, xin Chúa đừng tiêu diệt dân Chúa là cơ nghiệp của Ngài, là dân mà Chúa đã chuộc bằng sự uy nghi cao cả của Ngài, và đã đem họ ra khỏi Ai Cập bằng cánh tay quyền uy của Ngài. 27 Xin Chúa nhớ đến các đầy tớ Chúa là Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp mà bỏ qua cho sự cứng lòng, tính hung dữ và tội ác của dân nầy. 28 Nếu không, dân của xứ mà Ngài đã đem chúng con ra, sẽ nói: Vì Đức Giê-hô-va không thể đem dân ấy vào xứ mà Ngài đã hứa, và vì ghét họ nên Ngài đem họ ra và để cho họ chết trong hoang mạc. 29 Nhưng họ là dân Ngài, là sản nghiệp mà Ngài đã dùng quyền uy lớn lao và dang rộng cánh tay mạnh mẽ đem ra khỏi Ai Cập.’”

Môi-se nhận hai bảng đá khác

10 “Lúc đó Đức Giê-hô-va phán với tôi: ‘Con hãy đẽo hai bảng đá giống hai bảng trước và lên gặp Ta trên núi. Con cũng đóng một cái hòm bằng gỗ. 2 Ta sẽ viết trên hai bảng nầy những lời đã có trên hai bảng trước mà con đã đập bể, và con phải để hai bảng ấy vào trong hòm.’ 3 Vậy tôi đóng một cái hòm bằng gỗ si-tim, đẽo hai bảng đá giống hai bảng trước, rồi cầm hai bảng đó trong tay và đi lên núi. 4 Ngài viết trên hai bảng nầy những lời Ngài đã viết lần trước, tức là Mười Điều Răn mà Đức Giê-hô-va đã phán với anh em từ đám lửa trên núi trong ngày hội họp. Sau đó, Đức Giê-hô-va trao cho tôi các bảng đó. 5 Tôi quay xuống núi và để hai bảng đá vào hòm mà tôi đã đóng; hai bảng ấy vẫn còn đó như Đức Giê-hô-va đã truyền dạy tôi.”

6 Dân Y-sơ-ra-ên đi từ Bê-rốt Bê-nê Gia-can đến Mô-sê-ra. A-rôn qua đời và được chôn cất tại đây. Ê-lê-a-sa con trai ông thay ông làm chức tế lễ. 7 Từ chỗ đó dân Y-sơ-ra-ên đi đến Gút-gô-đa, rồi từ Gút-gô-đa đến Dốt-ba-tha là xứ có nhiều sông rạch. 8 Lúc ấy, Đức Giê-hô-va biệt riêng bộ tộc Lê-vi để khiêng Hòm Giao Ước của Đức Giê-hô-va, chầu chực trước mặt Đức Giê-hô-va để phụng sự Ngài và nhân danh Ngài mà chúc phước, cho đến ngày nay. 9 Vì thế, bộ tộc Lê-vi không được chia phần đất làm cơ nghiệp như các bộ tộc anh em, vì Đức Giê-hô-va là cơ nghiệp của họ, như lời Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã phán với họ.

10 “Tôi ở lại trên núi bốn mươi ngày bốn mươi đêm như lần đầu, và một lần nữa Đức Giê-hô-va lại nhậm lời tôi, Ngài từ bỏ ý định tiêu diệt anh em. 11 Đức Giê-hô-va phán với tôi: ‘Con hãy đứng dậy, tiếp tục lãnh đạo dân chúng, để họ có thể vào và chiếm hữu vùng đất mà Ta dành cho họ như đã thề với tổ phụ họ.’”

Tôn kính Giê-hô-va Đức Chúa Trời

12 “Vậy, hỡi Y-sơ-ra-ên, điều mà bây giờ Giê-hô-va Đức Chúa Trời đòi hỏi anh em là gì nếu không phải là tôn kính Giê-hô-va Đức Chúa Trời, đi trong đường lối Ngài, hết lòng hết linh hồn mà kính mến và phục vụ Giê-hô-va Đức Chúa Trời, 13 tuân giữ các điều răn và luật lệ của Đức Giê-hô-va mà tôi truyền cho anh em ngày nay, để anh em được phước? 14 Kìa, trời và các tầng trời cao nhất, đất và mọi vật trên đất đều thuộc về Giê-hô-va Đức Chúa Trời của anh em. 15 Thế nhưng Đức Giê-hô-va lại tỏ lòng yêu thương tổ phụ anh em và trong muôn dân Ngài đã chọn anh em là dòng dõi họ, như anh em thấy ngày nay. 16 Vậy hãy cắt bì tấm lòng của anh em và đừng cứng cổ nữa, 17 vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời của anh em là Thần của các thần và Chúa của các chúa, là Đức Chúa Trời vĩ đại, đầy quyền năng và đáng kính sợ, là Đấng không thiên vị, và không nhận hối lộ. 18 Ngài phân xử công minh cho kẻ mồ côi, người góa bụa, yêu thương người tha hương, ban cho họ bánh ăn áo mặc. 19 Vậy anh em phải yêu thương người tha hương vì anh em đã từng tha hương trong đất Ai Cập. 20 Anh em phải kính sợ Giê-hô-va Đức Chúa Trời của anh em, phục vụ Ngài, gắn bó với Ngài và nhân danh Ngài mà thề nguyện. 21 Chính Ngài là Đấng anh em phải ca tụng. Ngài là Đức Chúa Trời của anh em, là Đấng đã làm cho anh em những việc to lớn và đáng sợ mà chính mắt anh em đã nhìn thấy. 22 Khi xuống Ai Cập để sinh sống, tổ phụ anh em chỉ vỏn vẹn có bảy mươi người, mà bây giờ Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã làm cho anh em đông như sao trên trời.”

Bình luận

Sợ hãi và thất bại

Ơn phước của Đức Chúa Trời ban cho chính là ân điển: "Không phải vì sự công chính hay lòng chính trực của anh em" (9:5). Môi-se nhắc dân sự về Đức Chúa Trời - Đấng có quyền trên tất cả những điều đã xảy đến với họ trong quá khứ. Ông nói những điều đó với họ vì họ đã "không tin cậy, cũng không vâng lời Ngài" (c.23).

Môi-se thúc giục họ hãy tin cậyvâng lời Đức Chúa Trời. "Điều mà bây giờ Giê-hô-va Đức Chúa Trời đòi hỏi anh em là gì nếu không phải là tôn kính Giê-hô-va Đức Chúa Trời, đi trong đường lối Ngài, hết lòng hết linh hồn mà kính mến và phục vụ Giê-hô-va Đức Chúa Trời, 13tuân giữ các điều răn và luật lệ của Đức Giê-hô-va mà tôi truyền cho anh em ngày nay, để anh em được phước?" (10:12–13).

Khi chúng ta bị cám dỗ để bất tuân lời Chúa, đó là do chúng ta không tin rằng Ngài quan tâm đến lợi ích tốt nhất của chúng ta. Chúng ta hay cho rằng mình biết rõ đâu là điều tốt nhất cho chính mình - biết rõ hơn cả Chúa. Tuy nhiên, thực tế là tất cả mạng lệnh của Đức Chúa Trời đều là "vì lợi ích của chính bạn". Đức Chúa Trời yêu bạn, Ngài quan tâm và biết rõ bạn, đó là lý do tại sao Ngài muốn bạn vâng lời Ngài.

Bạn vẫn có thể tin cậy Đức Chúa Trời, ngay cả khi bạn thấy mạng lệnh của Ngài thật khó khăn hay gò bó. Đức Chúa Trời toàn năng, "trời và các tầng trời cao nhất, đất và mọi vật trên đất đều thuộc về Giê-hô-va Đức Chúa Trời", Ngài đã "tỏ lòng yêu thương" cho bạn và "chọn" bạn (c.14–15).

Đức tin này nằm ở cả trong tấm lòng, chứ không phải chỉ là bề ngoài: "hãy cắt bì tấm lòng của anh em" (c.16). Tuy nhiên, đó là một đức tin dẫn đến hành động. Bạn được kêu gọi để noi gương Chúa, bảo vệ sự công minh cho trẻ mồ côi và người góa phụ, yêu thương người tha hương và cho họ bánh ăn áo mặc (c.18). Không được có sự phân biệt chủng tộc. Chúng ta phải có tấm lòng tình yêu và sự phục vụ đặc biệt dành cho người nghèo và những người bị gạt ra bên lề của xã hội.

Đức Chúa Trời hứa rằng nếu bạn tin cậy và vâng lời Ngài thì bạn sẽ thấy được sự tăng trưởng và nhân rộng. "Khi xuống Ai Cập để sinh sống, tổ phụ anh em chỉ vỏn vẹn có bảy mươi người, mà bây giờ Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã làm cho anh em đông như sao trên trời" (c.22).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, cảm tạ ơn Chúa vì Ngài luôn bày tỏ lòng yêu thương cho con và vì Ngài đã chọn con. Xin giúp con biết kính sợ Chúa, bước đi trong đường lối của Chúa, yêu Ngài, phục vụ Ngài bằng cả tấm lòng và linh hồn của con. Xin Ngài cho Hội Thánh của chúng con sẽ ngày càng đông như sao trên trời vậy.

Pippa chia sẻ

Lu-ca 12:22

"Đừng vì sự sống mà lo đồ ăn, cũng đừng vì thân thể mà lo đồ mặc"

Chúng ta rất dễ bị ám ảnh về vóc dáng, ngoại hình, sức khỏe, dinh dưỡng… Tôi phải thừa nhận rằng mỗi khi nghĩ về một sự kiện sắp tới mà mình phải tham dự, điều đầu tiên xuất hiện trong đầu tôi là "Ôi!. Tôi nên mặc gì đây?"

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

Sign up now
reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

The One Year® is a registered trademark of Tyndale House Publishers. Used by permission.

Unless otherwise stated, Scripture quotations taken from the Holy Bible, New International Version Anglicised, Copyright © 1979, 1984, 2011 Biblica, formerly International Bible Society. Used by permission of Hodder & Stoughton Publishers, an Hachette UK company. All rights reserved. ‘NIV’ is a registered trademark of Biblica. UK trademark number 1448790.

Scripture quotations marked (AMP) taken from the Amplified® Bible, Copyright © 1954, 1958, 1962, 1964, 1965, 1987 by The Lockman Foundation. Used by permission. (www.Lockman.org)

Scripture marked (MSG) taken from The Message. Copyright © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Used by permission of NavPress Publishing Group.

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more