'Chúa ơi, xin cho con hôm nay được thành công'
Giới thiệu
How to Be a Huge Success là một cuốn sách nhỏ chứa những danh ngôn và lời khuyên từ nhiều người 'thành công' nổi tiếng. Bìa sau của cuốn sách có một câu hỏi 'Bạn có đang trên hành trình chạm đến danh vọng , tiền bạc hay sự vĩ đại không?'. Đây cũng là cách mà xã hội ngày nay nhìn nhận về 'thành công'.
Có lẽ, bởi vì một số hàm ý tiêu cực của nó mà đôi khi trong Hội thánh chúng ta khá e dè khi đề cập đến từ 'thành công'. Tuy nhiên, 'thành công' không phải là một từ xấu xa trong Kinh Thánh. Từ này xuất hiện ít nhất 5 lần trong Cựu Ước (Sáng thế ký 24: 12, 21, 40, 42, 56) - mỗi lần xuất hiện đều mang theo một ý nghĩa rất tích cực.
Thành công là một phước hạnh đến từ Chúa (c.31,50) . Thành công là một điều tốt. Tuy vậy, chức vụ của Chúa Jesus và toàn bộ thông điệp của Kinh Thánh đã định nghĩa lại sự thành công.
Thi Thiên 8: 1-9
Thi Thiên của Đa-vít, sáng tác cho nhạc trưởng, dùng với nhạc cụ Ghi-tít
1 Lạy Đức Giê-hô-va là Chúa của chúng con,
Danh Chúa vang lừng trên khắp đất biết bao!
Uy nghiêm Ngài vượt quá các tầng trời!
2Để đối lại các kẻ thù của Chúa,
Ngài dùng miệng trẻ thơ và trẻ con đang bú mà lập nên sức mạnh Ngài,
Khiến bọn cừu địch và kẻ báo thù phải nín lặng.
3 Khi con nhìn xem các tầng trời là công việc của ngón tay Chúa,
Mặt trăng và các ngôi sao mà Chúa đã tạo dựng;
4 Loài người là gì mà Chúa nhớ đến?
Con loài người là chi mà Chúa thăm viếng nó?
5 Chúa dựng nên loài người kém Đức Chúa Trời một chút,
Đội cho người mão miện vinh quang và tôn trọng.
6 Chúa ban cho con người quyền cai trị công việc của tay Chúa;
Khiến muôn vật phục dưới chân người,
7 Tất cả loài chiên và gia súc
Cũng như các thú đồng,
8 Chim trời và cá biển
Cùng sinh vật bơi lội dưới biển.
9 Lạy Đức Giê-hô-va là Chúa chúng con,
Danh Chúa vang lừng trên khắp đất biết bao!
Bình luận
Ngợi khen Chúa vì sự thành công trong việc sáng tạo của Ngài
Trong dải ngân hà của chúng ta có khoảng hơn 1 tỷ ngôi sao giống như mặt trời. Dải ngân hà chúng ta đang sống chỉ là 1 trong hàng tỷ thiên hà khác. Khi chúng ta nghĩ về sự to lớn của vũ trụ, chúng ta dễ dàng cảm thấy mình thật nhỏ bé và tầm thường.
David bắt đầu và kết thúc Thi thiên bằng sự thờ phượng ca ngợi Chúa vì công việc sáng tạo của Ngài (cc.19).
Khi ông nhìn lên bầu trời đêm, David nói 'Khi con nhìn xem các tầng trời là công việc của ngón tay Chúa, Mặt trăng và các ngôi sao mà Chúa đã tạo dựng. Loài người là gì mà Chúa nhớ đến? Con loài người là chi mà Chúa thăm viếng nó?'(cc.3-4, VIE2010)
David kinh ngạc về sự thật rằng loài người là tạo vật vô cùng kì diệu mà Chúa sáng tạo nên - một kiệt tác được dựng lên theo hình ảnh của Đức Chúa Trời. Chúa không chỉ yêu và quan tâm tới con người (c.4), mà Ngài còn trao cho con người những quyền tể trị đặc biệt: 'Chúa dựng nên loài người kém Đức Chúa Trời một chút, đội cho người mão miện vinh quang và tôn trọng. Chúa ban cho con người quyền cai trị công việc của tay Chúa; Khiến muôn vật phục dưới chân người' (cc.5-6)
Chúng ta phải có trách nhiệm với mọi điều Chúa đã làm cho chúng ta. Nhận biết được điều này, Cơ Đốc nhân nên là người tiên phong trong việc bảo vệ, gìn giữ và chăm sóc những tạo vật tuyệt vời này.
Như chúng ta đã biết, kế hoạch ban đầu của Chúa dành cho con người là quyền cai trị mọi loài tạo vật, nhưng kế hoạch đó đã không thành bởi tội lỗi của chúng ta. Tuy nhiên, trong Tân Ước, chúng ta thấy rằng sự tể trị này đã được thực hiện trong Chúa Giê-su (Hê-bơ-rơ 2:8). Trong Đấng Christ, chúng ta được sống lại (Ê-phê-sô 1:19-23; 2:5-6), một ngày nào đó kế hoạch này sẽ được hoàn thành và chúng ta sẽ thấy tất cả mọi tạo vật phục dưới chân Người (1 Cô-rinh-tô 15: 24:26).
Cầu nguyện
Chúa ơi, con đã nhìn thấy sự vĩ đại, đẹp đẽ và thành công trong sự sáng tạo của Ngài và con ca ngợi: 'Lạy Đức Giê-hô-va là Chúa chúng con, danh Chúa vang lừng trên khắp đất biết bao!' (Thi thiên 8:9)
Ma-thi-ơ 9:14-38
Đức Chúa Trời nói về sự kiêng ăn
14 Khi ấy các môn đồ của Giăng đến, hỏi Đức Chúa Jêsus: “Vì sao chúng tôi và người Pha-ri-si thường kiêng ăn, còn các môn đồ của Thầy không kiêng ăn?”
15 Đức Chúa Jêsus đáp: “Có thể nào khách dự tiệc cưới lại buồn rầu trong lúc chàng rể đang ở với họ sao? Nhưng đến khi chàng rể được đem khỏi họ, thì lúc ấy họ mới kiêng ăn.
16 Không ai vá miếng vải mới vào áo cũ vì mảnh vá sẽ chằng rách áo cũ, làm cho chỗ rách càng tệ hơn. 17 Cũng không ai đổ rượu mới vào bầu da cũ; nếu làm vậy, bầu sẽ nứt, rượu chảy ra, và bầu bị hỏng. Nhưng người ta đổ rượu mới vào bầu da mới để cả hai được bảo toàn.”
Con gái Giai-ru và người phụ nữ rong huyết
18 Lúc Đức Chúa Jêsus còn đang phán những lời nầy thì có viên quản lý nhà hội đến, quỳ gối nài xin: “Con gái tôi vừa chết! Xin Thầy đến đặt tay trên cháu để cháu được sống.” 19 Đức Chúa Jêsus đứng dậy, cùng các môn đồ đi theo viên quản lý.
20 Bấy giờ, có một phụ nữ bị rong huyết đã mười hai năm, đến đằng sau và chạm vào gấu áo Ngài. 21 Vì bà tự nghĩ rằng: “Nếu chỉ chạm được vào áo Ngài thôi, ta sẽ được lành.”
22 Đức Chúa Jêsus quay lại, thấy bà thì phán: “Hỡi con, hãy yên tâm! Đức tin của con đã cứu con.” Ngay giờ đó, người phụ nữ nầy được lành bệnh.
23 Đức Chúa Jêsus vào nhà viên quản lý nhà hội, thấy phường thổi sáo và đám đông gây ồn ào, 24 Ngài bảo: “Hãy lui ra! Bé gái nầy không phải chết đâu, nhưng nó đang ngủ.” Chúng nhạo cười Ngài. 25 Khi đám đông bị đuổi ra rồi, Ngài bước vào, cầm tay bé gái thì nó liền trỗi dậy. 26 Tin nầy được loan ra khắp vùng đó.
Đức Chúa Jêsus chữa các tật bệnh khác
27 Khi Đức Chúa Jêsus rời nơi đó, có hai người mù đi theo Ngài, và kêu xin rằng: “Con Đa-vít ơi, xin đoái thương chúng con!”
28 Sau khi vào nhà, hai người mù đến gần Ngài. Đức Chúa Jêsus phán với họ rằng: “Các con có tin Ta làm được điều các con ao ước không?”
Họ đáp: “Thưa Chúa, chúng con tin.”
29 Ngài chạm vào mắt họ và phán: “Các con tin thể nào thì sẽ được thế ấy.” 30 Mắt họ liền được sáng. Đức Chúa Jêsus nghiêm giọng bảo họ: “Hãy thận trọng, đừng cho ai biết việc nầy.” 31 Nhưng họ đi ra và đồn danh Ngài khắp vùng.
32 Khi rời nơi ấy, người ta đem đến cho Ngài một người câm bị quỷ ám. 33 Quỷ bị đuổi ra và người câm nói được. Dân chúng rất kinh ngạc, nói rằng: “Chưa bao giờ thấy một việc như vậy ở Y-sơ-ra-ên.” 34 Tuy nhiên, người Pha-ri-si lại nói: “Ông ta nhờ vào quỷ vương để đuổi quỷ.”
Thợ gặt thì ít
35 Đức Chúa Jêsus đi khắp các thành, các làng, dạy dỗ trong các nhà hội, rao giảng Tin Lành về vương quốc thiên đàng và chữa lành mọi thứ bệnh tật. 36 Khi thấy những đoàn người đông đảo, Ngài động lòng thương xót vì họ khốn cùng và tan lạc như chiên không có người chăn. 37 Ngài phán với các môn đồ rằng: “Mùa gặt thì thật trúng nhưng thợ gặt thì ít. 38 Vậy, hãy cầu xin Chúa mùa gặt sai thợ gặt vào mùa gặt của Ngài.”
Bình luận
Theo đuổi sự thành công theo cách của Chúa Giê-su
Chúa Giê-su đã định nghĩa lại sự thành công. Nếu bạn muốn biết thành công thực sự trông như thế nào, hãy nghiên cứu hình mẫu Chúa Giê-su thông qua tầm nhìn, cuộc đời và sự dạy dỗ của Ngài. Đó là kiểu thành công không được công nhận rộng rãi như xã hội đã định nghĩa.
Chúa Giê-su vừa được khen ngợi vừa bị ghét bỏ. Thành công không có nghĩa là sẽ đi cùng với sự nổi tiếng. Một vài người khen ngợi Giê-su: ‘Việc như thế xưa nay chưa hề có” (c.33, MSG). Một số khác ghét Ngài. Người Pha-ri-si nói 'Ông ta nhờ vào quỷ vương để đuổi quỷ' (c.34, VIE2010).
Là người theo Chúa, bạn cũng có thể vừa được ‘khen ngợi’ và vừa bị 'ghét’. Ví dụ, bởi vì chiến dịch đấu tranh chấm dứt nạn buôn bán nô lệ, William Wilbertforce được cho là người được ‘khen ngợi’ và ‘bị ghét’ nhất nước Anh.
Trong Phúc âm, Ma-thi-ơ đã nêu lên sự thành công trong chức vụ của Chúa Giê-su (ch.5-9). Ông tóm lược lại rằng 'Đức Chúa Jêsus đi khắp các thành, các làng, dạy dỗ trong các nhà hội, rao giảng Tin Lành về vương quốc thiên đàng và chữa lành mọi thứ bệnh tật' (9:35).
Bằng lời nói và hành động, Chúa Giê-su đã mở ra Vương quốc của Đức Chúa Trời, mang sự thật của luật pháp Chúa và sự hiện diện của Đức Chúa Trời vào cuộc sống của những người xung quanh Chúa Giê-su. Đây chính là cái nhìn về sự thành công theo cách của Chúa Giê-su và là điều bạn và tôi được kêu gọi để theo đuổi. Để đạt được thành công theo cái nhìn của Chúa Giê-su, bạn cũng như 12 sứ đồ cần phải xây dựng đời sống của mình theo Chúa Giê-su và chia sẻ cách nhìn của Ngài:
- Nhu cầu cấp thiết
Chúa Giê-su ‘họ khốn cùng và tan lạc như chiên không có người chăn’ (c.36). Ngày nay, chúng ta biết còn hàng triệu người chưa biết Chúa Giê-su và linh hồn họ bị hư mất. Chúng ta cũng chứng kiến hàng triệu người đang chết đói, vô gia cư, mắc bệnh tật và thậm chí không được hưởng nền giáo dục cơ bản nhất.
2.Động lực là tình yêu thương
Chúa Giê-su có lòng thương hại (c.36). Đây là từ mạnh nhất nói về tình yêu trong tiếng Hy Lạp ( xuất phát từ một từ Hy Lạp là ‘guts’). Nó chỉ được sử dụng bởi Chúa Giê-su. Từ này có thể được dịch là ‘Chúa đau như đứt từng khúc ruột' - trái tim của Chúa tan vỡ. Chúa Giê-su không quan tâm đến tầm quan trọng hoặc sự thành công của thế gian. Ở đây, chúng ta thấy Chúa giúp đỡ hai tầng lớp người rất khác nhau trong xã hội - một ‘viên quản lý’ có tầm quan trọng (c.18) và một phụ nữ bị rong huyết khiến bà ấy bị ô uế và bị xã hội chối bỏ (c.20). Tuy vậy, Chúa Giê-su đã thương xót cả hai.
3.Bắt đầu bằng sự cầu nguyện
Đức Chúa Giê-su phán với các môn đồ, 'Vậy, hãy cầu xin Chúa mùa gặt sai thợ gặt vào mùa gặt của Ngài' (c.38). Hãy cầu nguyện để nhiều người được dấy lên, sẵn sàng theo Chúa Giê-su và trở thành thợ gặt trong mùa gặt của Ngài.
4.Tiềm năng là rất lớn
Đức Chúa Giê-su phán ‘Mùa gặt thì thật trúng’ (c.37). Với Chúa Giê-su, sự thành công đó là công bố nước Đức Chúa Trời và chứng minh sức ảnh hưởng đột phá của nó trong lịch sử. Giờ đây, Chúa kêu gọi bạn làm theo cách của Chúa - hãy chia sẻ sứ điệp của Ngài, mở rộng sự ảnh hưởng của Tin Lành.
Cầu nguyện
Chúa ơi, có quá nhiều thứ phải làm nhưng dường như thợ gặt thì ít. Con cầu nguyện để Chúa sẽ dấy lên thêm những thợ gặt và sai họ ra những cánh đồng của Ngài và biến đổi thế giới.
Sáng thế ký 24:1-67
Y-sác và Rê-béc-ca
24Vả, Áp-ra-ham đã già, tuổi đã cao; trong mọi việc Đức Giê-hô-va đã ban phước cho người. 2 Áp-ra-ham nói cùng người đầy-tớ ở lâu hơn hết trong nhà mình, có quyền quản-trị các gia-tài, mà rằng: Xin hãy đặt tay lên đùi ta, 3 và ta sẽ biểu ngươi chỉ Đức Giê-hô-va, là Đức Chúa Trời của trời và đất, mà thề rằng: Ngươi không cưới một cô nào trong bọn con gái của dân Ca-na-an, tức giữa dân ấy ta trú-ngụ, làm vợ cho con trai ta. 4 Nhưng hãy đi về quê-hương ta, trong vòng bà-con ta, cưới một người vợ cho Y-sác, con trai ta.
5 Người đầy-tớ thưa rằng: Có lẽ người con gái không khứng theo tôi về xứ nầy; vậy, có phải tôi dẫn con trai ông đến xứ mà ông đã ra đi khỏi chăng?
6 Áp-ra-ham nói rằng: Hãy cẩn-thận, đừng dẫn con ta về xứ đó! 7 Giê-hô-va là Đức Chúa Trời trên trời, là Đấng đã đem ta ra khỏi nhà cha ta và xứ-sở ta, có phán và thề rằng: Ta sẽ cho dòng-dõi ngươi xứ nầy! Chánh Ngài sẽ sai thiên-sứ đi trước ngươi, và nơi đó ngươi hãy cưới một vợ cho con trai ta. 8 Nếu người con gái không khứng theo, thì ngươi sẽ khỏi mắc lời của ta biểu ngươi thề; mà dẫu thế nào đi nữa, chớ đem con ta về chốn đó. 9 Đoạn, người đầy-tớ để tay lên đùi Áp-ra-ham chủ mình, và thề sẽ làm theo như lời người đã dặn-biểu. Ê-li-ê-se và nàng Rê-bê-ca gặp nhau
10 Đoạn, người đầy-tớ bắt mười con lạc-đà trong bầy của chủ mình, đem theo đủ các tài-vật của chủ đã giao, rồi đứng dậy đi qua xứ Mê-sô-bô-ta-mi, đến thành của Na-cô. 11 Người cho lạc-đà nằm quì gối xuống nghỉ ở ngoài thành, gần bên một giếng kia, vào buổi chiều, đến giờ của những con gái ra đi xách nước.
12 Người nói rằng: Hỡi Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của chủ Áp-ra-ham tôi ơi! Xin ngày nay cho tôi gặp điều mà tôi tìm-kiếm, và hãy làm ơn cho chủ Áp-ra-ham tôi! 13 Nầy, tôi đứng gần bên giếng nầy, các con gái của dân trong thành sẽ ra đi xách nước, 14 xin cho người gái trẻ nào mà tôi nói như vầy: “Xin nàng hãy nghiêng bình, cho tôi uống nhờ hớp nước,” mà nàng trả lời rằng: “Hãy uống đi, rồi tôi sẽ cho các lạc-đà ngươi uống nữa,” là chánh người mà Chúa đã định cho Y-sác, kẻ tôi-tớ Ngài; và nhờ đó tôi sẽ biết rằng Chúa đã làm ơn cho chủ tôi vậy.
15 Người đầy-tớ chưa dứt lời, nầy, nàng Rê-bê-ca vác bình trên vai đi ra. Nàng là con gái của Bê-tu-ên, Bê-tu-ên là con trai của Minh-ca, vợ Na-cô, em trai của Áp-ra-ham. 16 Người gái trẻ đó thật rất đẹp, còn đồng-trinh, chưa gả cho ai. Nàng xuống giếng nhận đầy bình nước, rồi trở lên.
17 Đầy-tớ bèn chạy lại trước mặt nàng và nói rằng: Xin hãy cho tôi uống một hớp nước trong bình.
18 Nàng đáp rằng: Thưa chúa, hãy uống đi; rồi nàng lật-đật đỡ bình xuống tay và cho người uống.
19 Khi đỡ cho người uống xong rồi, nàng lại tiếp rằng: Tôi cũng sẽ xách cho mấy con lạc-đà chúa uống nữa, chừng nào uống đã thì thôi. 20 Nàng lật-đật đổ nước bình ra máng, chạy xuống giếng xách nước thêm nữa cho hết thảy các con lạc-đà uống. 21 Còn người ngồi làm thinh mà nhìn nàng, để cho biết Đức Giê-hô-va làm thành công-việc mình đi đây hay chăng.
22 Khi lạc-đà vừa thôi uống, người đầy-tớ bèn lấy một khoanh vàng nặng được nửa siếc-lơ và đôi xuyến nặng được mười siếc-lơ, 23 mà nói rằng: Nàng là con ai? Xin nói cho tôi biết. Trong nhà cha nàng có chỗ nào cho tôi ở nghỉ ban đêm chăng?
24 Nàng đáp rằng: Tôi là con gái của Bê-tu-ên, cháu nội của Minh-ca và Na-cô. 25 Rồi lại nói: Nhà chúng tôi có nhiều rơm và cỏ, và cũng có chỗ để cho ở nghỉ nữa.
26 Người bèn cúi đầu và sấp mình xuống trước mặt Đức Giê-hô-va, 27 mà nói rằng: Đáng ngợi-khen thay Giê-hô-va, là Đức Chúa Trời của chủ Áp-ra-ham tôi! Ngài chẳng ngớt thương-xót và thành-thực đối cùng chủ tôi! Khi đương đi, Đức Giê-hô-va dẫn-dắt tôi đến nhà anh em của chủ tôi vậy.
28 Người gái trẻ đó chạy về, thuật chuyện nầy lại cho nội nhà mẹ mình. La-ban và Bê-tu-ên tiếp-rước Ê-li-ê-se 29 Vả, nàng Rê-bê-ca có một anh, tên là La-ban. La-ban chạy đến người đầy-tớ đó ở gần bên giếng. 30 Vừa thấy khoanh vàng và đôi xuyến nơi tay em gái mình, và đã nghe chuyện Rê-bê-ca thuật lại rằng: Người nầy nói vậy! Thì đi đến người, đương đứng gần bên mấy con lạc-đà, ở nơi giếng nước, 31 mà thưa rằng: Hỡi người đã được Đức Giê-hô-va ban phước! Xin mời vào. Sao đứng ngoài nầy vậy? Tôi đã sửa-soạn nhà và dọn-dẹp một nơi cho mấy con lạc-đà rồi.
32 Người đầy-tớ bèn vào nhà; La-ban cởi yên cho lạc-đà, đem cỏ cùng rơm cho các thú đó; rồi lấy nước đặng rửa chân cho người đầy-tớ và mấy kẻ đi theo. 33 Đoạn, người nhà bày bữa và mời ăn; nhưng người đầy-tớ nói: Không, tôi không ăn đâu, nếu chưa nói được những điều tôi cần phải nói.
La-ban đáp rằng: "Hãy nói đi!"
34 Người bèn nói rằng: Tôi là đầy-tớ của Áp-ra-ham. 35 Đức Giê-hô-va đã ban phước cho chủ tôi bội-phần, trở nên thạnh-vượng; Ngài cho chủ tôi chiên bò, bạc, vàng, tôi trai tớ gái, lạc-đà và lừa. 36 Vả, Sa-ra, vợ chủ tôi, trở về già, có sanh một con trai cho người; người đã giao gia-tài mình lại hết cho con trai đó. 37 Chủ tôi lại có bắt tôi thề rằng: Ngươi chớ cưới cho con trai ta một người vợ nào trong bọn con gái của dân Ca-na-an, là xứ ta đương trú-ngụ; 38 nhưng hãy về nhà cha ta, trong vòng bà con ta, mà cưới cho nó một người vợ tại đó.
39 Tôi nói cùng chủ tôi rằng: Có lẽ người con gái không khứng theo tôi về.
40 Chủ đáp rằng: Đức Giê-hô-va là Đấng ta phục-sự sẽ sai thiên-sứ theo ngươi, làm cho thành công-việc ngươi đi; và ngươi sẽ cưới cho con trai ta một người vợ trong vòng bà-con ta, tại nhà cha ta. 41 Vậy, nếu khi ngươi đi về bà-con ta, mà họ không khứng gả cho, thì ngươi sẽ được gỡ lời thề nặng của ngươi đã thề cùng ta đó.
42 Ngày nay, khi đi đến giếng kia, tôi có cầu rằng: Lạy Đức Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của chủ Áp-ra-ham tôi! Xin đoái đến mà giúp công-việc của tôi đi đây cho được thành! 43 Nầy, tôi ngồi gần bên giếng nầy: Cầu xin hễ người gái trẻ nào sẽ ra xách nước mà tôi nói cùng nàng rằng: Xin cho tôi uống một hớp nước trong bình; 44 mà sẽ trả lời rằng: Hãy uống đi, rồi tôi sẽ xách cho các lạc-đà ngươi uống nữa, xin cho người gái trẻ đó là vợ mà Đức Giê-hô-va đã định cho con trai của chủ tôi!
45 Chưa dứt lời thầm nguyện, bỗng đâu nàng Rê-bê-ca vác bình trên vai đi ra, xuống giếng xách nước. Tôi nói với nàng rằng: Xin cho tôi uống hớp nước.
46 Nàng lật-đật hạ bình trên vai xuống mà nói rằng: Hãy uống đi, rồi tôi sẽ cho các lạc-đà ngươi uống nữa; vậy tôi có uống và nàng cũng có cho các lạc-đà uống nữa.
47 Tôi bèn hỏi nàng rằng: Nàng là con gái ai?
Nàng đáp: Tôi là con gái của Bê-tu-ên, cháu nội của Na-cô và Minh-ca.
Tôi liền đeo cái khoanh nơi lỗ mũi và đôi xuyến vào tay nàng. 48 Đoạn, tôi cúi đầu và sấp mình xuống trước mặt Đức Giê-hô-va, ngợi-khen Giê-hô-va Đức Chúa Trời của chủ Áp-ra-ham tôi, mà đã dẫn tôi vào đường chánh-đáng, để chọn được cho con trai người con gái của em chủ tôi. 49 Vậy, bây giờ, nếu các ông muốn lấy lòng tử-tế và trung-tín đối cùng chủ tôi, xin hãy tỏ điều đó cho; dầu không, xin cũng nói cho biết, hầu cho tôi sẽ xây về bên hữu hay là về bên tả.
50 La-ban và Bê-tu-ên đáp rằng: Điều đó do nơi Đức Giê-hô-va mà ra, chúng tôi đâu nói được cùng ngươi rằng quấy hay rằng phải. 51 Kìa, Rê-bê-ca đương ở trước mặt ngươi, hãy dẫn nó đi, để nó được làm vợ của con trai chủ ngươi, theo như lời Đức Giê-hô-va phán định.
52 Đầy-tớ của Áp-ra-ham vừa nghe lời hai người nói xong, liền sấp mình xuống đất trước mặt Đức Giê-hô-va. 53 Người lấy đồ trang-sức bằng bạc, vàng, và áo-xống trao cho Rê-bê-ca; rồi cũng lấy các vật quí dâng cho anh và mẹ nàng. 54 Đoạn người đầy-tớ cùng các người đi theo ngồi ăn uống; rồi ngủ tại đó.
Qua ngày sau, khi họ đã thức dậy, người đầy-tớ nói rằng: Xin hãy cho tôi trở về chủ.
55 Nhưng anh và mẹ nàng nói rằng: Hãy cho người gái trẻ ở lại cùng chúng tôi ít ngày nữa, độ chừng mười bữa, rồi nó sẽ đi.
56 Đầy-tớ đáp rằng: Xin chớ cầm tôi trễ lại, vì Đức Giê-hô-va có làm việc đi đường tôi được thành. Hãy cho tôi đi, trở về nhà chủ tôi.
57 Họ đáp rằng: Chúng ta hãy gọi người gái trẻ đó và hỏi ý nó ra sao; 58 bèn kêu Rê-bê-ca và nói rằng: Con muốn đi cùng người nầy chăng?
Nàng rằng: Tôi muốn đi.
59 Đoạn, họ cho Rê-bê-ca, em gái mình, và người vú của nàng, đi về theo người đầy-tớ của Áp-ra-ham và các kẻ đi theo. 60 Họ chúc phước cho Rê-bê-ca mà rằng:
"Hỡi em gái chúng ta! Chúc cho em được trở nên mẹ của ức-triệu người, và cho dòng-dõi em được chiếm lấy cửa thành của quân nghịch.
61 Rê-bê-ca và các đòi nàng đứng dậy, lên cỡi lạc-đà, đi theo người đầy-tớ đó. Vậy, người đầy-tớ dẫn Rê-bê-ca đi. Rê-bê-ca trở nên vợ Y-sác
62 Bấy giờ Y-sác ở tại nam-phương từ giếng La-chai-Roi trở về; 63 lối chiều, người đi ra ngoài đồng đặng suy gẫm; nhướng mắt lên, kìa ngó thấy lạc-đà đâu đi đến. 64 Nàng Rê-bê-ca cũng nhướng mắt lên, bèn chợt thấy Y-sác; liền nhảy xuống lạc-đà, 65 và hỏi đầy-tớ rằng: Người ở đằng trước mặt tôi đi lại trong đồng đó là ai?
Đầy-tớ thưa rằng: Ấy là chủ tôi đó. Nàng bèn lấy lúp che mặt lại.
66 Rồi, đầy-tớ thuật cho Y-sác nghe hết các việc mà mình đã làm; 67 Y-sác bèn dẫn Rê-bê-ca vào trại của Sa-ra, mẹ mình, cưới làm vợ, và yêu-mến nàng. Vậy, Y-sác được giải phiền sau khi mẹ mình qua đời.
Bình luận
Cầu xin sự chỉ dẫn để thành công
Người đầy tớ của Áp-ra-ham không thấy xấu hổ khi cầu nguyện để xin sự thành công. Ông ấy đã cầu nguyện một lời cầu nguyện mà tất cả chúng ta có thể học theo: ‘Xin cho con hôm nay được toại nguyện’ (c.12). Đó không phải một lời cầu nguyện cho cá nhân ông nhưng là lời cầu nguyện xin Chúa chúc phước cho người khác ‘Xin tỏ lòng nhân từ với chủ con là Áp-ra-ham’ (c.12). Người đầy tớ của Áp-ra-ham đã cầu hỏi Chúa để được nhận sự chỉ dẫn từ Ngài.
Đây là một trong những câu chuyện đáng nhớ nhất về sự chỉ dẫn của Chúa. Ở ‘Alpha’, chúng ta nói về 5 cách Chúa chỉ dẫn chúng ta’. Trong phân đoạn này, chúng ta có thể thấy cả 5 chỉ dẫn được đưa ra cùng nhau, đặc biệt là ở đoạn thứ 5, ‘Dấu hiệu hoàn cảnh’.
1.Chỉ dẫn từ Kinh Thánh
Rõ ràng, Áp-ra-ham không có Kinh thánh như chúng ta có ngày nay - nhưng ông có các mạng lệnh của Đức Chúa Trời mà sau này trở thành một phần của Kinh thánh. Chúa đòi hỏi người tin Chúa chỉ được phép kết hôn với người trong Chúa. Áp-ra-ham nói với người đầy tớ sống lâu năm nhất trong nhà rằng không được để con trai mình lấy một người vợ Ca-na-an, nhưng sẽ cưới người ở quê hương của Áp-ra-ham (Sáng thế ký 24:3,4).
2.Tinh thần đầu phục
Đức Thánh Linh hướng dẫn chúng ta cầu nguyện. Mặc dù “Đức Thánh Linh” không được nhắc đến trong phân đoạn này, nhưng rõ ràng tất cả những người tham gia đều được đặt trong sự chỉ dẫn của Chúa, nghe tiếng Chúa phán và được chỉ dẫn bởi Thánh Linh. Người đầy tớ của Áp-ra-ham đã dâng lời cầu nguyện xuất phát từ tấm lòng (c.12,45), Rê-bê-ca xuất hiện ‘khi người đầy tớ chưa dứt lời cầu nguyện’ (c.15), và khi Rê-bê-ca xuất hiện, Y-sác đang ở ngoài đồng và suy ngẫm (c.63).
3.Sự nhận biết chung
Lựa chọn Rê-bê-ca quả thật rất hợp lí. Nàng rõ ràng là người phù hợp với Y-sác. Nàng là cô gái ‘rất xinh đẹp’ (c.16). Nàng cũng ‘còn trinh trắng, chưa gả cho ai’ (c.16). Nhưng quan trọng nhất, nàng còn rất hào phóng, hòa nhã và tốt bụng. Nàng không chỉ cho người đầy tớ của Áp-ra-ham uống nước khi ông xin mà còn nói 'Tôi cũng sẽ múc nước cho mấy con lạc đà của ông uống nữa, chúng sẽ uống cho đến khi đã khát mới thôi' (c.19).
4.Lời khuyên bảo từ các thánh đồ
Một trong những cách mà Đức Chúa Trời hướng dẫn chúng ta đó là thông qua lời khuyên thuộc linh ('Thánh đồ' được sử dụng ở đây theo nghĩa Tân Ước để chỉ tất cả những người thuộc về Chúa). Mặc dù cuộc hôn nhân của Y-sác và Rê-bê-ca khác xa so với cuộc hôn nhân hiện đại phương Tây, vì đằng sau đó là kế hoạch to lớn mà Chúa đặt để nhưng Chúa cũng cho họ quyền lựa chọn. Rê-bê-ca được hỏi "Con có muốn đi với người nầy không?" nàng đáp "Con muốn đi" (c.57). Y-sác chọn cưới Rê-bê-ca và ‘yêu nàng’ (c.67). Họ theo lời khuyên của các thánh đồ tức là lời khuyên của những người xung quanh, đặc biệt là cha mẹ của họ, ‘Điều này đến từ Chúa’ (c.50).
5.Các dấu hiệu hoàn cảnh
Đây là một trong những trường hợp rõ ràng nhất trong Kinh Thánh, Chúa chỉ dẫn thông qua các dấu hiệu. Người đầy tớ của Áp-ra-ham đã hỏi xin Chúa một dấu hiệu và được ban cho chính xác điều ông ta cầu xin (c.12-26). Tuy nhiên, chúng ta để ý, dấu hiệu không phải thứ gì đó ngẫu nhiên. Đó là bài kiểm tra về tính cách của Rê-bê-ca, và nàng ấy đã hoàn thành.
Nhờ được Đức Chúa Trời chỉ dẫn, cuộc gặp gỡ của họ không chỉ thành công tốt đẹp, mà quan trọng hơn, cuộc hôn nhân của họ cũng vậy.
Cầu nguyện
Chúa ôi, con cầu nguyện rằng những ví dụ về sự thành công khi được Chúa chỉ dẫn sẽ được nhân rộng giữa vòng chúng con. Sẽ có thật nhiều và nhiều hơn nữa những cặp đôi sẽ đến với nhau và rồi họ sẽ nói ‘Điều này là đến từ Chúa’ c.50)
Pippa chia sẻ
Sáng thế ký 24
Tôi luôn thích câu chuyện tình yêu của Y-sác và Rê-bê-ca. Nó thật lãng mạn. Y-sác là người thừa kế của cải lớn, nhưng có lẽ ông khá cô đơn. Anh trai cùng cha khác mẹ của ông đã bị đuổi đi. Mẹ ông đã chết. Nhưng Chúa ban cho ông người phụ nữ dũng cảm này. Rê-bê-ca rời bỏ gia đình của mình. Nàng kết hôn với một người cách nhà hàng dặm mà nàng chưa bao giờ gặp. Nhưng Đức Chúa Trời trả lời những lời cầu nguyện rất cụ thể để hướng dẫn họ đi đến quyết định này. Isaac gặp rất nhiều khó khăn để tìm được một người phụ nữ có chung niềm tin với ông, điều rất quan trọng trong hôn nhân. Và tôi thích sự thật rằng Isaac đã yêu Rê-bê-ca ngay từ cái nhìn đầu tiên.
App
Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.
Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.
Book
Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.
- Mua từ Cửa hàng Alpha
- [Mua từ Nhà sách CLC](https://clcbookshops.com/product/bible-in-one-year-the-a-commentary-by-nicky-gumbel-hard-cover-gumbel-nicky-hodder-stoughton- 9781473677067)
Tham khảo
The One Year® is a registered trademark of Tyndale House Publishers. Used by permission.
Joyce Meyer, Love Out Loud (Hodder & Stoughton, 2011)
Unless otherwise stated, Scripture quotations taken from the Holy Bible, New International Version Anglicised, Copyright © 1979, 1984, 2011 Biblica, formerly International Bible Society. Used by permission of Hodder & Stoughton Publishers, an Hachette UK company. All rights reserved. ‘NIV’ is a registered trademark of Biblica. UK trademark number 1448790.
Scripture marked (MSG) taken from The Message. Copyright © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Used by permission of NavPress Publishing Group.