Ngày 115

Hai cách để sống

Khôn ngoan Thi Thiên 50:16-23
Tân ước Lu-ca 22:39-62
Cựu Ước Giô-suê 5:13-7:26

Giới thiệu

Albert Einstein đã nói, 'Chỉ có hai cách để sống cuộc đời của bạn. Một là sống như thể không có gì là một phép lạ. Cách khác là sống như thể tất cả mọi thứ là một phép lạ.'

Chính Chúa Giê-su đã nói rằng – xét cho cùng – chỉ có hai cách để sống: có hai con đường; có hai cổng; có hai điểm đến và có hai nhóm người (xin xem Ma Thi Ơ 7:13–14). Trong các đoạn Kinh Thánh hôm nay, chúng ta thấy những cách sống hoàn toàn trái ngược nhau.

Khôn ngoan

Thi Thiên 50:16-23

16 Nhưng Đức Chúa Trời phán với kẻ ác rằng:

  “Vì sao ngươi thuật lại các luật lệ Ta?
  Cớ sao miệng ngươi nói về giao ước Ta?
17 Vì ngươi ghét sự sửa dạy,
  Vứt bỏ sau lưng các lời Ta phán.
18 Khi ngươi thấy kẻ ăn trộm thì đồng tình với hắn,
  Ngươi chia phần với bọn ngoại tình.
19 Miệng ngươi buông ra những lời độc ác,
  Lưỡi ngươi thêu dệt những chuyện dối lừa.
20 Ngươi ngồi nói hành anh em ngươi,
  Vu khống con trai của mẹ ngươi.
21 Đó là điều ngươi đã làm, còn Ta im lặng;
  Ngươi tưởng rằng Ta cũng giống như ngươi.
  Nhưng Ta sẽ trách phạt ngươi,
  Phơi bày các điều đó ra trước mắt ngươi.

22 Hỡi kẻ quên Đức Chúa Trời, hãy suy xét!
  Nếu không, Ta xé nát ngươi và chẳng ai giải cứu.
23 Ai dâng lời cảm tạ làm tế lễ là tôn vinh Ta,
  Còn người nào đi theo đường ngay thẳng,
  Ta sẽ cho thấy sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời.”

Bình luận

Hai thái độ đối với Chúa: ghét hoặc tôn vinh

Về vấn đề này, chỉ có hai thái độ có thể đối với Đức Chúa Trời. Chúng ta có thể tôn vinh Chúa hoặc chúng ta có thể ghét Ngài. Vì Đức Chúa Trời phán: ‘Ai dâng lời cảm tạ làm tế lễ là tôn vinh Ta’ (c.23). Chúa tương phản với những người ‘ghét sự sửa dạy’ (c.17a).

Những ai ‘ghét’ Đức Chúa Trời thì phớt lờ Ngài và ‘quên Đức Chúa Trời’ (c.22). Thế kỷ 20 đã chứng kiến những hậu quả khủng khiếp do hành động của những người quên Chúa và ghét sự dạy dỗ của Ngài.

Như tiểu thuyết gia vĩ đại người Nga, Aleksandr Solzhenitsyn, đã coi những thảm họa khủng khiếp 'đã nuốt chửng khoảng 60 triệu' người Nga, ông nhìn thấy điểm nổi bật của thế kỷ 20 là con người đã 'quên Đức Chúa Trời'.

Điều này không chỉ áp dụng cho những người khác; nó áp dụng cho tất cả chúng ta. Bạn có thấy rằng đôi khi, có thể vì mọi thứ dường như đang diễn ra tốt đẹp trong cuộc sống của bạn, nên bạn quên cầu nguyện, đọc Kinh Thánh hoặc tạ ơn Đức Chúa Trời về mọi ân phước của Ngài không? Nó gần như thể bạn đã quên Đức Chúa Trời? Trong cuộc sống của chúng ta, có những lúc chúng ta quên Chúa và làm mọi thứ rối tung lên.

Ngược lại với việc quên Chúa là một đời sống tôn vinh Ngài – một đời sống tràn đầy lòng biết ơn và ngợi khen: ‘Ai dâng lời cảm tạ làm tế lễ là tôn vinh Ta, Còn người nào đi theo đường ngay thẳng, Ta sẽ cho thấy sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời.’ (c.23, VIE2010).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, hôm nay con muốn tôn vinh Chúa bằng việc dâng của lễ tạ ơn. Cảm ơn Chúa vì tất cả những phước lành mà Ngài đã dành cho con…

Tân ước

Lu-ca 22:39-62

Vườn Ghết-sê-ma-nê

39 Sau đó, Đức Chúa Jêsus ra đi và lên núi Ô-liu theo như thói quen. Các môn đồ cùng đi theo Ngài. 40 Khi đã đến nơi, Ngài phán với các môn đồ: “Hãy cầu nguyện để các con khỏi sa vào sự cám dỗ.” 41 Ngài đi khỏi các môn đồ khoảng chừng ném một cục đá và quỳ xuống mà cầu nguyện 42 rằng: “Lạy Cha, nếu Cha muốn, xin cất chén nầy khỏi Con! Dù vậy, xin ý Cha được nên, chứ không theo ý Con!” 43 Có một thiên sứ từ trời hiện đến và thêm sức cho Ngài. 44 Trong cơn rất đau thương, Ngài cầu nguyện càng khẩn thiết, mồ hôi trở nên như những giọt máu rơi xuống đất. 45 Cầu nguyện xong, Ngài đứng dậy trở lại với các môn đồ và thấy họ đang ngủ vì buồn rầu. 46 Ngài phán: “Sao các con ngủ? Hãy trỗi dậy cầu nguyện để các con khỏi sa vào sự cám dỗ.”

Đức Chúa Jêsus bị bắt

47 Khi Ngài còn đang nói, kìa, một đám đông kéo đến do Giu-đa, một trong mười hai sứ đồ, dẫn đầu. Nó lại gần Đức Chúa Jêsus để hôn Ngài. 48 Nhưng Đức Chúa Jêsus bảo: “Hỡi Giu-đa, con lấy cái hôn để phản Con Người sao?”

49 Những người ở với Ngài thấy việc sắp xảy ra liền nói: “Thưa Chúa, chúng con nên dùng gươm đánh chăng?” 50 Một người trong số họ đánh đầy tớ của thầy tế lễ thượng phẩm và chém đứt tai bên phải.

51 Nhưng Đức Chúa Jêsus phán: “Thôi! Dừng lại!” Rồi Ngài chạm vào tai đầy tớ ấy mà chữa lành cho anh.

52 Đức Chúa Jêsus phán với các thầy tế lễ cả, các viên chức bảo vệ đền thờ và các trưởng lão đến bắt Ngài, rằng: “Sao các ngươi đem gươm và gậy đến bắt Ta như bắt tên cướp vậy? 53 Hằng ngày Ta ở trong đền thờ với các ngươi mà các ngươi không ra tay bắt Ta. Nhưng đây là giờ của các ngươi và của quyền lực tối tăm vậy.”

Phi-e-rơ chối Chúa

54 Họ bắt Đức Chúa Jêsus dẫn đi và giải Ngài đến nhà thầy tế lễ thượng phẩm. Phi-e-rơ đi theo Ngài xa xa. 55 Họ nhóm lửa giữa sân rồi ngồi với nhau, Phi-e-rơ cũng ngồi giữa họ. 56 Một đầy tớ gái thấy Phi-e-rơ ngồi gần đống lửa thì nhìn ông chăm chăm và nói: “Ông nầy cũng ở với người ấy.”

57 Nhưng Phi-e-rơ liền chối và nói: “Nầy chị kia, tôi không biết ông ấy đâu!”

58 Một lúc sau, có người khác thấy Phi-e-rơ và nói: “Ông cũng thuộc về bọn đó!”

Phi-e-rơ đáp: “Nầy anh, không phải đâu!”

59 Khoảng một giờ sau, có kẻ khác quả quyết rằng: “Chắc chắn ông nầy cũng ở với Jêsus, vì ông ta cũng là người Ga-li-lê.”

60 Nhưng Phi-e-rơ nói: “Nầy anh, tôi không biết anh nói gì!” Ngay lúc Phi-e-rơ còn đang nói thì gà gáy. 61 Chúa quay lại nhìn ông. Phi-e-rơ nhớ lại lời Chúa đã phán: “Hôm nay, khi gà chưa gáy, con sẽ chối Ta ba lần.” 62 Phi-e-rơ đi ra ngoài và khóc lóc đắng cay.

Bình luận

Hai con đường để lựa chọn: Ý muốn của Chúa hoặc của riêng bạn

Bạn có bao giờ rơi vào tình huống mà bạn biết điều đúng đắn phải làm, nhưng bạn cũng biết rằng điều đúng đắn đó rất khó khăn và phải trả giá? Đôi khi bạn có bị cám dỗ để chọn lối thoát dễ dàng không?

Trong phân đoạn này, chúng ta thấy rằng Chúa Giê-xu, vừa hoàn toàn là Đức Chúa Trời, vừa hoàn toàn là con người. Đầu tiên, Ngài phải đối mặt với sự thương khó khủng khiếp của thập tự giá. Ngài ‘quỳ xuống mà cầu nguyện’ (c.41), ‘Lạy Cha, nếu Cha muốn, xin cất chén nầy khỏi Con! Dù vậy, xin ý Cha được nên, chứ không theo ý Con!’ (c.42).

Nhân tính của Chúa Giê-su được thể hiện trong nỗi thống khổ và mồ hôi của Ngài “trở nên như những giọt máu rơi xuống đất” (c.44). Bất chấp mọi khó khăn, Chúa Giê-su đã chọn ý Chúa Cha hơn ý mình, và ‘có một thiên sứ từ trời hiện đến và thêm sức cho Ngài.’ (c.43).

Bạn sẽ không bao giờ phải đối mặt với thử thách lớn như Chúa Giê-su đã đối mặt. Nhưng sẽ có những lúc trong cuộc đời bạn khi Đức Chúa Trời yêu cầu bạn chọn ý muốn của Ngài thay vì điều bạn muốn làm. Trong mọi sự hy sinh, dù lớn hay nhỏ, hãy cầu xin sức mạnh của Chúa để chọn ý muốn của Ngài thay vì ý muốn của bạn, như Chúa Giê-su đã làm.

Mặt khác, Giu-đa đã chọn con đường riêng của mình. Với một nụ hôn, Giu-đa đã phản bội người đã yêu anh ta. Chúng ta thấy một sự tương phản rõ rệt giữa Chúa Giê-su và Giu-đa. Một mặt, khi Chúa Giê-su cầu nguyện, ‘có một thiên sứ từ trời hiện đến và thêm sức cho Ngài’ (c.43). Mặt khác, chúng ta thấy rằng kết quả của hành động phản bội của Giu-đa – ‘quyền lực tối tăm’ (c.53) – là địa ngục.

Nếu bạn cảm thấy, giống như tôi, rằng bạn không bao giờ có thể hoàn toàn giống như Chúa Giê-su, nhưng lại không muốn giống như Giu-đa một cách tuyệt vọng, thì Phi-e-rơ cho chúng ta tất cả niềm hy vọng. Phi-e-rơ đã phạm sai lầm, giống như tất cả chúng ta, nhưng Đức Chúa Trời đã sử dụng ông.

Sai lầm đầu tiên của Phi-e-rơ là đi theo ‘ra xa’ (c.54). Khi những người khác thù địch với Chúa Giê-su, chúng ta thường muốn đặt một chút khoảng cách giữa chúng ta và Ngài – chứ không phải chúng ta quá gần gũi với Chúa Giê-su. Cuối cùng, con đường này đã dẫn đến sự chối bỏ thẳng thừng (c.57–58,60).

Khi Chúa Giê-su quay lại và nhìn thẳng vào Phi-e-rơ (c.61), Phi-e-rơ biết mình đã lỡ lời và ‘khóc lóc đắng cay’ (c.62). Giống như Giu-đa, Phi-e-rơ đã thất bại. Tuy nhiên, tương lai của ông ta rất khác với Giu-đa. Đức Chúa Trời tiếp tục sử dụng Phi-e-rơ, có lẽ nhiều hơn bất kỳ ai khác trong toàn bộ lịch sử của hội thánh Tin lành.

Sự khác biệt giữa Phi-e-rơ và Giu-đa là phản ứng của họ trước thất bại. Phi-e-rơ đã vô cùng ăn năn và nhận được sự tha thứ và phục hồi từ Chúa Giê-su (xin xem Giăng 21). Điều này cho chúng ta tất cả hy vọng. Dù bạn đã đi sai hướng bao xa, không bao giờ là quá muộn để quay đầu lại. Quay trở lại với Chúa Giê-su, nhận được sự tha thứ và khôi phục mối quan hệ.

Đối với tất cả chúng ta, giống như Phi-e-rơ, mớ hỗn độn của ngày hôm qua có thể trở thành thông điệp của ngày hôm nay. Bài kiểm tra của bạn có thể trở thành lời chứng của bạn.

Cầu nguyện

Lạy Cha, nếu Cha muốn, xin cất chén nầy khỏi Con! Dù vậy, xin ý Cha được nên, chứ không theo ý Con! (Lu-ca 22:42)

Cựu Ước

Giô-suê 5:13-7:26

Giô-suê thấy khải tượng

13 Lúc Giô-suê đang ở gần Giê-ri-cô, ông ngước mắt lên nhìn thì thấy một người cầm gươm trần đứng đối diện với mình. Giô-suê đến gần người ấy và hỏi: “Ngươi thuộc về phe chúng ta hay là phe địch?”

14 Người ấy đáp: “Chẳng thuộc phe nào cả, nhưng bây giờ ta đến để làm tướng chỉ huy đạo quân của Đức Giê-hô-va.” Giô-suê liền sấp mặt xuống đất, thờ lạy và hỏi: “Chúa truyền cho đầy tớ Chúa điều gì?” 15 Tướng chỉ huy đạo quân của Đức Giê-hô-va nói với Giô-suê: “Hãy cởi giày khỏi chân vì nơi con đứng là đất thánh.” Giô-suê làm như vậy.

6 Bấy giờ, Giê-ri-cô đóng cổng thành và canh gác cách nghiêm ngặt đối với dân Y-sơ-ra-ên, không cho người vào ra.

2 Đức Giê-hô-va phán với Giô-suê: “Kìa, Ta đã phó Giê-ri-cô, vua, và các dũng sĩ của nó vào tay con. 3 Vậy con cùng tất cả chiến sĩ hãy đi vòng quanh thành một lần và phải làm như vậy trong sáu ngày. 4 Bảy thầy tế lễ sẽ cầm bảy cây kèn bằng sừng đi trước Hòm Giao Ước. Nhưng qua ngày thứ bảy, các con phải đi vòng quanh thành bảy lần, và các thầy tế lễ sẽ thổi kèn lên. 5 Khi những thầy tế lễ thổi một hồi kèn dài và khi các con vừa nghe tiếng kèn thì tất cả dân chúng phải la lớn lên, tường thành sẽ đổ sập xuống, rồi dân chúng sẽ trèo lên, mỗi người tiến thẳng về phía trước.”

6 Vậy Giô-suê, con trai của Nun, gọi những thầy tế lễ và bảo: “Hãy khiêng Hòm Giao Ước, và bảy thầy tế lễ cầm bảy cây kèn bằng sừng đi trước Hòm Giao Ước của Đức Giê-hô-va.” 7 Ông lại nói với dân chúng: “Hãy tiến tới, đi vòng quanh thành; những người được vũ trang phải đi trước Hòm Giao Ước của Đức Giê-hô-va.”

8 Khi Giô-suê đã truyền lệnh cho dân chúng xong, bảy thầy tế lễ cầm bảy kèn bằng sừng trước mặt Đức Giê-hô-va, vừa đi tới vừa thổi kèn, còn Hòm Giao Ước của Đức Giê-hô-va theo sau. 9 Những người được vũ trang đi trước những thầy tế lễ thổi kèn; đội quân hậu vệ đi theo sau Hòm Giao Ước. Họ vừa đi vừa thổi kèn. 10 Nhưng Giô-suê đã truyền lệnh cho dân chúng rằng: “Anh em đừng la lớn, đừng để ai nghe tiếng mình, cũng đừng nói một lời nào cho đến ngày ta bảo hãy reo hò thì anh em hãy sẽ hò reo lớn lên.” 11 Vậy Hòm Giao Ước của Đức Giê-hô-va đi vòng quanh thành một lần, rồi họ vào trại quân và ngủ đêm tại đó.

12 Sáng hôm sau, Giô-suê dậy sớm và những thầy tế lễ khiêng Hòm Giao Ước của Đức Giê-hô-va. 13 Bảy thầy tế lễ cầm bảy cây kèn bằng sừng đi trước Hòm Giao Ước của Đức Giê-hô-va, vừa đi vừa thổi. Những người được vũ trang đi trước; đội quân hậu vệ đi theo sau Hòm Giao Ước của Đức Giê-hô-va. Họ vừa đi vừa thổi kèn. 14 Ngày thứ hai, họ đi vòng quanh thành một lần rồi trở về trại quân. Họ làm như vậy trong sáu ngày.

15 Sang ngày thứ bảy, họ dậy sớm từ lúc rạng đông, đi vòng quanh thành bảy lần theo cách thức giống như trước. Chỉ riêng ngày hôm đó họ mới đi vòng quanh thành bảy lần. 16 Đến lần thứ bảy, khi những thầy tế lễ thổi kèn thì Giô-suê nói với dân chúng: “Hãy reo hò lên vì Đức Giê-hô-va đã ban thành nầy cho anh em. 17 Thành và mọi vật trong thành sẽ bị phú dâng cho Đức Giê-hô-va để hủy diệt đi. Chỉ một mình kỹ nữ Ra-háp và mọi người ở trong nhà với cô sẽ được sống, vì cô đã giấu sứ giả chúng ta sai đến. 18 Nhưng hãy tránh xa các vật đáng bị hủy diệt nầy. Vì nếu anh em lấy những vật đáng bị hủy diệt đó thì anh em sẽ làm cho trại quân Y-sơ-ra-ên thành vật đáng bị hủy diệt, và đem sự rối loạn vào trong đó. 19 Tất cả bạc, vàng, và các bình bằng đồng, bằng sắt đều được biệt ra thánh cho Đức Giê-hô-va; các vật đó sẽ nhập vào kho của Đức Giê-hô-va.”

20 Vậy dân chúng la lên và những thầy tế lễ thổi kèn. Vừa khi dân chúng nghe tiếng kèn thì reo hò vang dội và tường thành liền đổ sập; dân chúng trèo lên thành, mỗi người tiến thẳng tới phía trước và chiếm lấy thành. 21 Họ dùng gươm hủy diệt mọi sinh vật ở trong thành, cả nam phụ lão ấu lẫn bò, chiên, và lừa.

22 Bấy giờ, Giô-suê bảo hai người đã đi do thám xứ rằng: “Hãy vào nhà kỹ nữ, đem cô ấy và mọi người thuộc về cô ra khỏi nhà, như anh em đã thề với cô.” 23 Vậy hai thanh niên đã đi do thám xứ bước vào nhà, đem Ra-háp, cha mẹ, anh em cô, và mọi vật gì thuộc về cô ra khỏi nhà. Họ đem cả gia quyến cô ra và để ở bên ngoài trại quân Y-sơ-ra-ên.

24 Rồi họ phóng hỏa đốt thành và mọi vật trong thành, chỉ nhập vào kho của nhà Đức Giê-hô-va bạc, vàng, các bình bằng đồng, bằng sắt mà thôi. 25 Nhưng Giô-suê bảo tồn mạng sống cho kỹ nữ Ra-háp cùng cả nhà cha cô và mọi vật gì thuộc về cô. Cô ấy sống ở giữa Y-sơ-ra-ên cho đến ngày nay vì cô đã giấu sứ giả mà Giô-suê sai đi do thám Giê-ri-cô.

26 Bấy giờ, Giô-suê phát thề rằng:

“Ai trỗi dậy và xây lại thành Giê-ri-cô nầy Sẽ bị rủa sả trước mặt Đức Giê-hô-va! Ai đặt nền nó lại thì con trưởng nam mình phải chết; Ai dựng cửa nó lại thì con út mình phải chết.”

27 Vậy Đức Giê-hô-va ở với Giô-suê, và danh tiếng ông đồn ra khắp xứ.

Dân Y-sơ-ra-ên thất trận trước dân thành A-hi

7 Nhưng dân Y-sơ-ra-ên đã phạm tội bất trung về các vật đáng bị diệt, vì A-can, con trai của Cạt-mi, cháu của Xáp-đi, chắt của Xê-rách thuộc bộ tộc Giu-đa, đã lấy các vật đáng bị diệt ấy, và cơn giận của Đức Giê-hô-va nổi bừng với dân Y-sơ-ra-ên.

2 Từ Giê-ri-cô, Giô-suê sai người đến thành A-hi gần Bết A-ven, về phía đông Bê-tên, truyền lệnh rằng: “Hãy đi lên do thám thành A-hi.” Vậy, họ đi lên do thám A-hi.

3 Rồi họ trở về, trình với Giô-suê: “Không cần đem cả dân chúng đi lên đó mà chỉ cho khoảng vài ba nghìn người đi lên đó để đánh thành A-hi thôi. Đừng làm cho cả dân chúng nhọc công tốn sức ở đó vì dân A-hi quá ít.” 4 Vậy có khoảng ba nghìn người đi lên đó nhưng họ đã chạy trốn người A-hi. 5 Người A-hi giết khoảng ba mươi sáu người, rượt đuổi họ từ cổng thành cho đến Sê-ba-rim, và đánh bại lúc họ chạy xuống dốc. Lòng dân chúng tan ra như nước.

6 Giô-suê xé áo mình và cùng với các trưởng lão Y-sơ-ra-ên sấp mặt xuống đất trước Hòm Giao Ước của Đức Giê-hô-va cho đến chiều tối và rải bụi đất lên đầu mình. 7 Giô-suê nói: “Ôi! Chúa Giê-hô-va, sao Ngài đem dân nầy qua sông Giô-đanh rồi lại phó chúng con vào tay người A-mô-rít mà tiêu diệt đi? Ôi! Giá như chúng con quyết định ở lại bên kia sông Giô-đanh thì có hơn không? 8 Than ôi! Lạy Chúa! Con biết nói làm sao khi Y-sơ-ra-ên đã quay lưng chạy trốn trước kẻ thù mình? 9 Dân Ca-na-an và tất cả cư dân xứ nầy sẽ nghe điều đó, bao vây chúng con và diệt danh tiếng chúng con khỏi đất. Lúc ấy, Chúa sẽ làm sao cho danh lớn của Ngài?”

10 Bấy giờ, Đức Giê-hô-va phán với Giô-suê: “Hãy đứng dậy đi! Tại sao con sấp mặt xuống đất như vậy? 11 Y-sơ-ra-ên đã phạm tội, họ vi phạm giao ước mà Ta đã truyền phán: lấy các vật đáng bị hủy diệt, ăn cắp, lừa dối, thậm chí giấu các vật đó trong các vật dụng của mình. 12 Vì thế, dân Y-sơ-ra-ên không thể chống cự nổi kẻ thù của mình mà phải xây lưng chạy trốn chúng, bởi Y-sơ-ra-ên đã trở nên kẻ đáng bị tiêu diệt. Nếu các con không tiêu trừ các vật đáng diệt ấy, thì Ta không còn ở với các con nữa.

13 Hãy đứng dậy, thánh hóa dân chúng và nói rằng: ‘Ngày mai, anh em hãy thanh tẩy chính mình vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên có phán: “Hỡi Y-sơ-ra-ên, các con còn giữ các vật đáng diệt ở giữa các con! Các con không thể chống cự nổi kẻ thù mình cho đến khi các con loại bỏ các vật đáng diệt ấy.”

14 Vậy sáng mai, anh em sẽ đến theo từng bộ tộc; bộ tộc nào mà Đức Giê-hô-va chỉ ra, sẽ đến theo từng gia tộc; gia tộc nào mà Đức Giê-hô-va chỉ ra, sẽ đến theo từng gia đình; gia đình nào mà Đức Giê-hô-va chỉ ra, sẽ đến từng người. 15 Người nào bị chỉ ra là kẻ giữ các vật đáng bị hủy diệt đó thì sẽ bị hỏa thiêu cùng với tất cả những gì thuộc về nó, vì nó đã vi phạm giao ước của Đức Giê-hô-va và làm điều ô nhục trong Y-sơ-ra-ên.’”

16 Vậy sáng hôm sau, Giô-suê dậy sớm, cho dân Y-sơ-ra-ên đến gần theo từng bộ tộc và bộ tộc Giu-đa bị chỉ ra. 17 Ông cho các gia tộc của Giu-đa đến gần và gia tộc Xê-rách bị chỉ ra; ông cho gia tộc Xê-rách đến gần theo từng gia đình và Xáp-đi bị chỉ ra. 18 Ông cho gia đình Xáp-đi đến gần từng người một, thì A-can, con trai của Cạt-mi, cháu của Xáp-đi, chắt của Xê-rách về bộ tộc Giu-đa, bị chỉ ra.

19 Giô-suê nói với A-can: “Nầy con, hãy tôn vinh Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên và ca ngợi Ngài. Hãy thú thật với ta điều con đã làm, chớ giấu giếm gì cả.”

20 A-can thưa với Giô-suê: “Thật, con đã phạm tội với Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, và đây là điều con đã làm: 21 Khi con thấy trong chiến lợi phẩm có một áo choàng Si-nê-a, rất đẹp, khoảng hai ký bạc, và một nén vàng nặng gần sáu trăm gam thì con đã tham muốn và lấy các vật ấy. Kìa, chúng được giấu dưới đất trong trại của con và bạc thì ở bên dưới.”

22 Giô-suê sai người chạy đến trại, thấy áo choàng giấu tại đó, và bạc thì ở dưới. 23 Họ lấy các vật đó ra khỏi trại, đem về cho Giô-suê và tất cả con dân Y-sơ-ra-ên, rồi đặt trước mặt Đức Giê-hô-va.

24 Bấy giờ, Giô-suê và cả Y-sơ-ra-ên bắt A-can, con cháu Xê-rách, cùng lấy bạc, áo choàng, nén vàng, các con trai, con gái, bò, lừa, chiên, trại, và tất cả những gì thuộc về nó, rồi dẫn đến thung lũng A-cô. 25 Giô-suê nói: “Sao con khuấy rối chúng ta? Đức Giê-hô-va chắc sẽ khuấy rối con hôm nay.” Rồi cả Y-sơ-ra-ên ném đá nó; họ hỏa thiêu chúng và lấy đá lấp lại.

26 Kế đó, họ chất lên trên nó một đống đá lớn, vẫn còn cho đến ngày nay. Đức Giê-hô-va liền nguôi cơn thịnh nộ. Vì thế, người ta gọi chỗ nầy là thung lũng A-cô cho đến ngày nay.

Bình luận

Hai loại đất để đứng trên: thánh khiết hoặc giấu giếm

Có lĩnh vực nào trong cuộc sống của bạn mà bạn giấu kín vì đó là nơi tội lỗi giấu kín không?

Trong phân đoạn này, chúng ta thấy hai loại lập trường tương phản nhau. Chúng ta thấy Giô-suê đứng trên đất thánh (5:15). Mặt khác, chúng ta thấy A-can đứng trên đất của tội lỗi giấu kín (7:21-22).

Sứ giả của Đức Chúa Trời hiện ra với Giô-suê. Cho dù đó là một thiên sứ của Chúa hay ngôi thứ hai của Chúa Ba Ngôi (Chúa Giê-su), chúng ta không biết. Những gì chúng ta biết là Giô-suê ‘liền sấp mặt xuống đất’ (5:14) và được bảo: ‘Hãy cởi giày khỏi chân vì nơi con đứng là đất thánh’ (c.15).

Có những lúc trong cuộc sống, sự hiện diện của Chúa dường như mạnh mẽ đến nỗi chúng ta cảm thấy mình đang đứng trên đất thánh. Tất cả những gì chúng ta có thể làm là quỳ xuống đất và thờ phượng.

Đức Chúa Trời ban cho Giô-suê thành công (6:1–26): ‘Vậy Đức Giê-hô-va ở với Giô-suê, và danh tiếng ông đồn ra khắp xứ’ (c.27). Thành công của Giô-suê không đến từ quy mô đội quân, sức mạnh của vũ khí hay kỹ năng lãnh đạo của Giô-suê; nó đến từ đức tin của Giô-suê vào Đức Chúa Trời, điều đã khiến ông làm theo chỉ dẫn của Đức Chúa Trời.

Tương tự như vậy, kỹ nữ Ra-háp, gia đình cô và tất cả những người thuộc về cô đã được tha mạng vì đức tin của cô đã dẫn đến một hành động tử tế đối với các đầy tớ của Đức Chúa Trời (c.25).

Trong Tân Ước, cả Giô-suê và Ra-háp đều được công nhận là những anh hùng của đức tin: 'Bởi đức tin, các tường thành Giê-ri-cô đổ xuống sau khi dân Y-sơ-ra-ên đi vòng quanh bảy ngày. Bởi đức tin, kỹ nữ Ra-háp không chết với kẻ chẳng tin, vì nàng đã tiếp rước các thám tử một cách hòa nhã.' (Hê-bơ-rơ 11: 30–31).

Sách Giô-suê đặt ra nhiều câu hỏi mà chúng ta khó có thể tìm ra câu trả lời. Là Cơ đốc nhân, một lần nữa chúng ta phải nhớ đọc nó qua lăng kính của Chúa Giê-su và Tân Ước.

Sách Hê-bơ-rơ gợi ý rằng đất hứa là bức tranh về những phước lành mà bạn nhận được nhờ sự vâng lời, nghĩa là nhờ đức tin nơi Chúa Giê-su: 'Vì nếu Giô-suê đã cho họ an nghỉ, thì Đức Chúa Trời không còn nói về một ngày khác nữa... Cho nên, chúng ta phải nỗ lực bước vào sự an nghỉ đó, để không có một người nào trong chúng ta sa ngã vì theo gương những kẻ không vâng lời' (4:8–11).

Một trường hợp ‘không vâng lời’ như vậy được thấy ở A-can, người mà lòng tham lam đã khiến anh ta không vâng lời Đức Chúa Trời và lấy đi bạc và vàng, mà cuối cùng anh ta thừa nhận rằng ‘được giấu dưới đất bên trong lều của tôi’ (Giô-suê 7:21). Chắc chắn rồi, các sứ giả của Giô-suê ‘chạy đến lều, và nó ở đó, được giấu trong lều của ông, với bạc ở bên dưới’ (c.22).

Chúng ta cần nhận thức được sự nguy hiểm của việc chia cắt cuộc sống của mình. Giống như lều của A-can, mọi thứ có thể trông đáng kính trên bề mặt, nhưng bên dưới, ẩn giấu, có tội lỗi ẩn nấp. Những người khác không thể nhìn thấy các ngăn trong cuộc sống của chúng ta, nơi tội lỗi ngự trị, nhưng Đức Chúa Trời thì có thể.

Tội lỗi của A-can không chỉ ảnh hưởng đến anh ta. Nó ảnh hưởng đến toàn trại. Đức Chúa Trời muốn có một dân thánh được biệt riêng cho Ngài (c.13). Tội lỗi và sự bất tuân trong trại đã ảnh hưởng đến sự thánh sạch của họ. Chúa phán: ‘Các con không thể chống cự nổi kẻ thù mình cho đến khi các con loại bỏ các vật đáng diệt ấy’ (c.13).

Đây là một câu hỏi hay: Có lĩnh vực nào chưa được biệt riêng cho Đức Chúa Trời đang cản trở tôi nhận được các phước lành và sự đắc thắng mà Đức Chúa Trời muốn ban cho dân Ngài không?

Kinh nghiệm của tôi là Chúa Thánh Linh tiếp tục chiếu ánh sáng của Ngài vào những lĩnh vực 'ẩn giấu' trong cuộc sống của tôi mà tôi cần phải giải quyết. Quá trình này có thể sẽ không bao giờ hoàn thành ở phía bên này của thiên đường.

Tin tốt cho chúng ta là chúng ta không còn sợ hình phạt của tội lỗi mà A-can đã đối mặt. Nhờ Chúa Giê-su, bất kể lỗi lầm của bạn là gì, bạn đều được tha thứ và phục hồi.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, hôm nay con lại dâng hiến cuộc đời con cho Chúa. Cảm ơn Chúa đã đi với con như Ngài đã đi với Giô-suê. Hôm nay con chọn con đường theo ý muốn của Ngài cho cuộc đời con - sự thánh khiết và vinh hiển.

Pippa chia sẻ

Lu-ca 22:46 ‘Sao các con ngủ?... Hãy trỗi dậy cầu nguyện để các con khỏi sa vào sự cám dỗ.’

Tôi không thấy việc dậy sớm hay thức khuya để cầu nguyện là điều dễ dàng. Tôi có một số thiện cảm với các môn đồ. Họ đã có một ngày dài và Chúa Giê-su đã kể cho họ nghe đủ thứ về sự đau thương và cái chết của Ngài.

Họ lo lắng và bối rối: ‘họ đang ngủ vì buồn rầu’ (c.45). Chắc hẳn họ rất thất vọng về bản thân vì đã để bạn bè, thầy và Chúa của họ thất vọng.

Tôi hiểu sự từ chối của Phi-e-rơ; nỗi sợ hãi đôi khi có thể bám lấy. Đó là lý do tại sao sự biến đổi của Phi-e-rơ thật đáng kinh ngạc – từ một kẻ hèn nhát trở thành một nhà lãnh đạo dũng cảm. Nếu Chúa có thể thay đổi Phi-e-rơ, Ngài có thể thay đổi tôi.

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

Sign up now
reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

The One Year® is a registered trademark of Tyndale House Publishers. Used by permission.

Alexandr Solzhenitsyn, The Templeton Address, ‘Men have forgotten God’, world copyright ©1983 by Aleksander Solzhenitsyn

Unless otherwise stated, Scripture quotations taken from the Holy Bible, New International Version Anglicised, Copyright © 1979, 1984, 2011 Biblica, formerly International Bible Society. Used by permission of Hodder & Stoughton Publishers, an Hachette UK company. All rights reserved. ‘NIV’ is a registered trademark of Biblica. UK trademark number 1448790.

Scripture marked (MSG) taken from The Message. Copyright © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Used by permission of NavPress Publishing Group.

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more