Ngày 27

Đi Theo Đường Lối Của Đức Chúa Trời

Khôn ngoan Thi Thiên 17:1-5
Tân ước Ma-thi-ơ 19:1-15
Cựu Ước Gióp 4:1-7:21

Giới thiệu

Tôi và Pippa rất thích đi dạo. Cách đây không lâu, chúng tôi đã có một buổi đi bộ khá dài ở khu South Downs. Cả hai chúng tôi đều không giỏi trong việc xác định phương hướng và chúng tôi đã quên mang theo bản đồ. Bằng một cách nào đó, chúng tôi đã đi sai hướng và rồi cuối cùng dừng chân tại trang trại của ai đó.

Ngày hôm đó dường như là một trong những ngày ngắn nhất trong năm và ánh sáng mặt trời bắt đầu lụi dần. Có vẻ như cách duy nhất để quay lại chỗ đậu xe của chúng tôi là băng qua cánh đồng đang 'bị chiếm giữ' bởi một đàn bò lớn. Khi chúng tôi đến gần, một vài con bò bắt đầu vây quanh chúng tôi với sự tò mò và thân thiện quá mức, làm chặn đường chúng tôi, còn những con khác thì sợ hãi và bắt đầu chạy tán loạn khắp cả cánh đồng.

Và rồi, vì sợ rằng cả hai sẽ bị đàn bò "tấn công" cho ngã nhào xuống bùn, nên chúng tôi đã nhanh chóng rời khỏi chỗ đó bằng cách leo lên một phần đất dốc và trơn trượt. Pippa đã phải đi một quãng đường dài hơn mong muốn của cô ấy, bóng tối bắt đầu bao trùm cả không gian và dường như chúng tôi còn cách lối về khá xa. Mọi chuyện có vẻ như chẳng tốt lành gì.

Nhưng may mắn thay, chúng tôi đã tìm được một lối đi dẫn chúng tôi quay về. Cuối cùng thì chúng tôi cũng có thể thở phào nhẹ nhõm. Sau này, mỗi lần đi bộ như thế, chắn chắn chúng tôi sẽ mang theo bản đồ và bám sát tuyến đường. Khi đi đúng đường, chắc hẳn là chúng tôi sẽ có thể thư giãn, trò chuyện cùng nhau, và nhìn chung, nó sẽ tốt cho mối quan hệ của chúng tôi hơn.

Trong Kinh Thánh, hình ảnh đường lối của Đức Chúa Trời rất hay được sử dụng: con đường dẫn đến sự sống.

Khôn ngoan

Thi Thiên 17:1-5

Xin Chúa giải cứu khỏi kẻ áp bức

Bài cầu nguyện của Đa-vít

 1 Đức Giê-hô-va ôi! Xin lắng nghe và xét lẽ công chính cho con;
  Để ý đến tiếng kêu cầu của con;
  Xin lắng tai nghe lời cầu nguyện của con,
  Từ đôi môi không giả dối.
 2 Nguyện Chúa bênh vực công lý cho con;
  Xin mắt Ngài xem xét điều ngay thẳng.

 3 Chúa đã dò xét lòng con, viếng con lúc ban đêm;
  Ngài thử nghiệm con nhưng chẳng tìm thấy gì cả;
  Con quyết định miệng con sẽ không phạm tội.
 4 Còn về công việc loài người,
  Con nhờ lời Chúa phán mà giữ mình
  Khỏi con đường của kẻ hung tàn.
 5 Con bước đi vững chắc trong đường lối của Chúa,
  Chân con không vấp ngã.

Bình luận

Quyết đi theo đường lối của Đức Chúa Trời

Đa-vít nói: "Con bước đi vững chắc trong đường lối của Chúa" (v.5a). Trong tiếng Do Thái, từ đường lối có nghĩa là "đường đi do vết xe để lại". Đa-vít kiên quyết đi theo đường lối của Đức Chúa Trời. Để đi theo đường lối của Ngài, bạn cần xem xét:

  1. Tấm lòng của bạn (những điều bạn nghĩ)

"Chúa đã dò xét lòng con, viếng con lúc ban đêm; Ngài thử nghiệm con nhưng chẳng tìm thấy gì cả" (c.3a).

  1. Lời nói của bạn (những điều bạn nói)

"Con quyết định miệng con sẽ không phạm tội" (c. 3c).

  1. Đôi chân của bạn (những nơi bạn đi)

"Chân con không vấp ngã" (c.5b).

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin giúp con đi theo đường lối của Ngài. Nguyện chân con sẽ không vấp ngã. Xin Ngài giúp con biết canh giữ suy nghĩ của mình ngày và đêm. Xin giúp con để con không phạm tội với Ngài bởi bất kỳ lời nói hay hành động nào của con.

Tân ước

Ma-thi-ơ 19:1-15

Chức vụ Đức Chúa Jêsus tại Giu-đê và Giê-ru-sa-lem

Vấn đề ly dị

1 Khi dạy những điều nầy xong, Đức Chúa Jêsus rời miền Ga-li-lê đi đến miền Giu-đê, bên kia sông Giô-đanh. 2 Đoàn người rất đông đi theo Ngài; tại đó Ngài chữa lành bệnh cho họ.

3 Những người Pha-ri-si đến để thử Ngài và hỏi rằng: “Một người có được phép ly dị vợ vì bất cứ lý do nào không?” 4 Ngài đáp: “Các ngươi chưa đọc sao? Từ ban đầu Đấng Tạo Hóa đã tạo nên người nam và người nữ, 5 và phán: ‘Vì lý do đó, người nam sẽ lìa cha mẹ mà kết hợp với vợ mình; và hai người sẽ trở nên một thịt’. 6 Như thế vợ chồng không còn là hai nữa, mà chỉ là một thịt. Vậy, loài người không được phân rẽ những người mà Đức Chúa Trời đã phối hợp!”

7 Họ lại hỏi Ngài: “Nếu vậy, tại sao Môi-se lại truyền cấp giấy ly hôn, rồi bỏ vợ?” 8 Ngài đáp: “Vì lòng các ngươi cứng cỏi, nên Môi-se cho phép ly dị vợ; nhưng, từ lúc ban đầu không có như vậy. 9 Còn Ta nói với các ngươi: Hễ người nào không vì lý do gian dâm mà ly dị vợ và đi cưới người khác thì phạm tội ngoại tình.” 10 Các môn đồ thưa rằng: “Nếu chỉ có thể ly dị vợ vì lý do đó thôi thì thà không cưới vợ còn hơn.” 11 Nhưng Ngài đáp: “Không phải ai cũng có thể nhận được lời nầy đâu, song chỉ có những người được ban cho mà thôi. 12 Vì có những người bị hoạn từ lúc mới sinh; có người hoạn bởi tay người ta, và có người tự hoạn vì cớ vương quốc thiên đàng. Người nào có thể nhận được lời nầy, hãy nhận đi.”

Đức Chúa Jêsus ban phước cho con trẻ

13 Khi ấy người ta đem các con trẻ đến để Ngài đặt tay và cầu nguyện, nhưng các môn đồ quở trách họ. 14 Đức Chúa Jêsus phán: “Hãy để các con trẻ đến với Ta, đừng ngăn cản chúng vì vương quốc thiên đàng thuộc về những người giống như các con trẻ ấy.” 15 Ngài đặt tay trên các cháu, rồi rời khỏi nơi đó.

Bình luận

Đi theo đường lối của Đức Chúa Trời trong các mối quan hệ của bạn

Lời dạy của Chúa Giê-su về các mối quan hệ là điều vô cùng quan trọng đối với đời sống của bạn và xã hội. Trong phân đoạn Kinh Thánh này, Ngài chỉ ra những đường lối của Đức Chúa Trời dành cho cuộc sống gia đình.

  1. Tầm quan trọng của hôn nhân

Người Pha-ri-si hỏi Chúa Giê-su về việc ly dị, nhưng Ngài đáp lại bằng cách nói về hôn nhân. Ngài nhắc lại về công cuộc sáng tạo của Đức Chúa Trời. Chúa Giê-su trích lại câu Kinh Thánh từ Sáng thế ký 2:24: "Bởi vậy, người nam sẽ lìa cha mẹ mà gắn bó với vợ mình, và cả hai trở nên một thịt" (Ma-thi-ơ 19:5). Câu Kinh Thánh này được xem như một câu kim chỉ nam dành cho hôn nhân - không chỉ được nói đến trong Cựu Ước và thư của Phao-lô (Ê-phê-sô 5:31), mà còn được chính Chúa Giê-su nhắc đến.

Hôn nhân bao gồm việc "lìa cha mẹ" - bước vào một cam kết trọn đời với người bạn đời của bạn, và mối quan hệ này sẽ được ưu tiên hơn cả mối quan hệ của bạn với cha mẹ. Nó liên quan đến việc "gắn bó" với người bạn đời của bạn - từ này trong tiếng Do Thái có nghĩa đen là "dính chặt" với nhau - không chỉ về mặt thể chất, sinh học, mà còn về mặt tình cảm, tâm lý, xã hội và thuộc linh. Đây là việc "trở nên một thịt" theo góc nhìn của Cơ Đốc giáo. Giáo lý về hôn nhân là giáo lý mang tính tích cực và thú vị nhất. Đó cũng là một góc nhìn lãng mạn nhất. Nó cho chúng ta thấy được kế hoạch hoàn hảo của Đức Chúa Trời.

  1. Sự nhượng bộ về vấn đề ly dị¹

Người Pha-ri-si rất kiên trì với câu hỏi của họ về việc ly dị. Họ đề cập đến luật pháp của Môi-se (Ma-thi-ơ 19:7). Chúa Giê-su đáp lại rằng Môi-se cho phép điều đó là "vì lòng các ngươi cứng cỏi" (c.8) và Ngài mạnh dạn chất vấn những người đàn ông (trong một xã hội mà phụ nữ không có nhiều quyền lợi) đã lợi dụng luật pháp để lìa bỏ vợ mình (v.9).

Sự nhân bộ đối về vấn đề ly dị trong luật pháp của Môi-se nhắc chúng ta về ân điển và lòng thương xót của Đức Chúa Trời trong những lúc chúng ta không thể đạt đến tiêu chuẩn của Ngài. Chúa Giê-su nói rằng việc ly dị không bao giờ là được xem là một điều lý tưởng cả.

Đa số những người trải qua nỗi đau từ một cuộc hôn nhân tan vỡ sẽ khá giống với mô tả của Gióp khi ông kể về những đau khổ của mình trong phân đoạn Cựu Ước mà chúng ta đã đọc hôm nay. Chúng ta cần cố gắng hết sức để bảo vệ cuộc hôn nhân (của chính mình và người khác - Tôi đặc biệt khuyến khích các cặp vợ chồng trong Hội Thánh của chúng tôi tham gia Khóa Hôn nhân) và làm tất cả những gì mình có thể để an ủi những ai đã từng ly hôn (chứ không phải để đổ lỗi như Ê-li-pha).

  1. Lời kêu gọi về việc sống độc thân

Chúa Giê-su nói đến ba kiểu sống độc thân. Đầu tiên, một số người vốn như thế "từ lúc mới sinh" (c.12a) và không bao giờ nghĩ đến chuyện kết hôn. Thứ hai, là sự độc thân không tự nguyện (câu 12b) - những người không bao giờ được ngỏ lời hay chấp nhận. Thứ ba, là sự độc thân mang tính tự nguyện - những người quyết định không kết hôn "vì cớ vương quốc thiên đàng" (c.12c). Trạng thái độc thân có thể là tạm thời hoặc vĩnh viễn, nhưng trong Tân Ước nó không bao giờ được xem là điều tốt đứng thứ hai. Việc kết hôn hay độc thân đều là lời kêu gọi cao cả, và theo Tân Ước, cả hai đều có những thuận lợi và khó khăn nhất định.

  1. Sự ưu tiên dành cho trẻ em

Lời nói của Chúa Giê-su đã thách thức thái độ của những người đương thời đối với trẻ em. Trong các xã hội cổ đại, trẻ em thường bị ở vòng ngoài của xã hội - theo như câu nói cổ xưa của người Anh đó là "chỉ nên xuất hiện và không nên lên tiếng".

Đường lối của Chúa rất khác biệt. Chúa Giê-su đặt tay trên những đứa trẻ và cầu nguyện cho chúng (c.13a). Khi các môn đồ cho rằng Chúa Giê-su không nên bị phân tâm bởi những đứa trẻ ấy, Ngài đã đáp lại rằng: "Hãy để các con trẻ đến với Ta, đừng ngăn cản chúng vì vương quốc thiên đàng thuộc về những người giống như các con trẻ ấy" (c.14). Ngài bày tỏ sự ưu tiên hàng đầu dành cho trẻ em - là điều chúng đáng được có giữa cuộc sống bộn bề của chúng ta.

Là cha mẹ, điều vô cùng quan trọng đó là chúng ta cần phải ưu tiên con cái của mình, và không xem chúng như những đối tượng khiến chúng ta mất tập trung khỏi công việc hay chức vụ của mình. Là một Hội Thánh, chúng ta cần dành sự ưu tiên cho trẻ em và thanh thiếu niên về nguồn lực và cơ sở vật chất, vì nước thiên đàng cũng thuộc về chúng, y như những người khác vậy. Trẻ em không chỉ là tương lai của Hội Thánh, trẻ em chính là Hội Thánh.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin giúp chúng con trong cả cuộc sống cá nhân và trong mối quan hệ xã hội, để chúng con không xa rời đường lối của Ngài trong đời sống gia đình chúng con. Xin Ngài thêm ơn, thêm sức cho những ai đang cố gắng gìn giữ và nuôi dưỡng đời sống gia đình của mình.

Cựu Ước

Gióp 4:1-7:21

Ê-li-pha trách Gióp

4 Bấy giờ, Ê-li-pha người Thê-man lên tiếng:

 2 “Nếu ai đó đánh bạo nói với anh đôi lời, liệu anh có phiền lòng không?
  Nhưng ai có thể nín lặng được chăng?
 3 Kìa, anh đã dạy dỗ nhiều người
  Và làm cho bao đôi tay yếu đuối trở nên mạnh mẽ.
 4 Lời của anh đã đỡ nâng người vấp ngã,
  Anh đã làm vững mạnh những đầu gối lung lay.
 5 Nhưng bây giờ hoạn nạn đến với anh, anh lại nản lòng;
  Đụng đến anh, anh mất tinh thần.
 6 Chẳng phải lòng kính sợ Chúa là chốn nương cậy của anh,
  Và đường lối liêm chính là niềm hi vọng của anh đó sao?

 7 Anh hãy suy xét lại, có bao giờ người vô tội bị chết mất không?
  Ở nơi nào người ngay thẳng lại bị tiêu diệt?
 8 Theo điều tôi thấy, những ai cày sự gian ác
  Và gieo điều bất an thì sẽ lại gặt lấy nó.
 9 Bởi hơi thở của Đức Chúa Trời, chúng bị chết mất;
  Do cơn giận của Ngài, họ bị tiêu tan.
 10 Tiếng gầm thét hung hăng của sư tử đã nín lặng
  Và nanh của các sư tử con bị bẻ gãy.
 11 Sư tử mạnh chết vì thiếu mồi
  Và đàn sư tử con tan tác.
 12 Có một lời lặng lẽ đến với tôi,
  Tai tôi nghe tiếng thì thầm ấy.
 13 Ban đêm, khi loài người say ngủ
  Giữa lúc suy tư tôi thấy dị tượng.
 14 Nỗi kinh hoàng xâm chiếm làm tôi rùng rợn;
  Xương cốt tôi run rẩy.
 15 Một vị thần đi ngang mặt tôi
  Lông tóc trên da thịt tôi dựng lên.
 16 Thần đứng yên
  Nhưng tôi nhận không ra;
  Một hình dạng ở trước mắt tôi,
  Một thoáng lặng thinh rồi tôi nghe tiếng nói:

 17 ‘Loài người hư hoại lại công chính hơn Đức Chúa Trời ư?
  Loài người lại thanh sạch hơn Đấng Tạo Hóa mình sao?
 18 Ngay cả đầy tớ Ngài, Ngài vẫn không tin tưởng,
  Thiên sứ Ngài, Ngài còn bắt lỗi;
 19 Huống chi những kẻ ở trong chòi đất sét,
  Lập nền trên cát bụi,
  Bị chà đạp như loài sâu mọt!
 20 Một sớm một chiều chúng bị nghiền nát;
  Chết mất đời đời mà chẳng ai biết đến.
 21 Dây lều của chúng bị kéo phăng đi,
  Chúng chết mà chẳng được khôn ngoan gì.’”

Ê-li-pha khuyên Gióp

5 “Anh cứ kêu xin đi! Liệu có ai đáp lời anh chăng?
  Anh sẽ kêu cứu với vị nào trong các thánh?
 2 Vì nỗi sầu thảm giết người ngu muội,
  Còn lòng đố kỵ làm chết kẻ đơn sơ.
 3 Tôi đã thấy kẻ ngu muội châm rễ,
  Nhưng tôi liền nguyền rủa nơi hắn ở.
 4 Con cái hắn không được an toàn,
  Bị chèn ép nơi cổng thành
  Mà chẳng ai giải cứu.
 5 Người đói ăn mùa màng của hắn,
  Đoạt cho được dù giữa gai gốc;
  Còn kẻ khát thì thèm thuồng tài sản hắn.
 6 Vì hoạn nạn không ra từ cát bụi,
  Nỗi phiền ưu chẳng do đất mọc lên;
 7 Nhưng loài người sinh ra để chịu khốn khó
  Hệt như tia lửa bay vút lên không trung.

 8 Nhưng tôi, tôi sẽ tìm cầu Đức Chúa Trời,
  Trình lên Ngài trường hợp của tôi.
 9 Ngài làm những việc lớn lao không sao dò xét được,
  Vô vàn điều diệu kỳ không thể đếm xong.
 10 Ngài ban mưa trên đất,
  Cho nước tràn ruộng đồng;
 11 Nhắc những người hèn hạ lên cao,
  Ban an vui cho kẻ đang tang chế.
 12 Ngài phá vỡ âm mưu của kẻ xảo trá,
  Khiến tay chúng chẳng làm xong công việc.
 13 Ngài bắt kẻ khôn ranh trong mưu chước nó,
  Và sớm chận đứng ý đồ của kẻ điêu ngoa.
 14 Giữa ban ngày chúng gặp tối tăm,
  Đang lúc trưa chúng lần mò như trong đêm tối.
 15 Đức Chúa Trời cứu người nghèo khó khỏi lưỡi gươm,
  Khỏi miệng và khỏi tay kẻ cường bạo.
 16 Vậy người nghèo khó có niềm hi vọng,
  Còn kẻ gian ác phải ngậm miệng lại.

 17 Phước cho người được Đức Chúa Trời khiển trách!
  Vậy anh chớ coi thường sự sửa phạt của Đấng Toàn Năng.
 18 Vì Ngài làm cho bị thương, nhưng Ngài băng bó lại;
  Ngài đánh đau, nhưng tay Ngài lại chữa lành.
 19 Ngài sẽ giải cứu anh khỏi sáu cơn hoạn nạn,
  Cả đến cơn thứ bảy, tai họa cũng không chạm đến anh.
 20 Trong cơn đói kém, Ngài sẽ giải cứu anh khỏi chết,
  Và trong chiến tranh khỏi họa binh đao.
 21 Anh sẽ được che chở khỏi hiểm nguy của lưỡi,
  Chẳng hãi hùng khi tai họa xảy ra.
 22 Anh sẽ cười trước tai ương và đói kém,
  Trước thú rừng anh cũng chẳng sợ chi.
 23 Vì anh lập giao ước với đá ngoài đồng ruộng,
  Và các thú hoang sẽ hòa thuận với anh.
 24 Anh sẽ thấy trại mình được an ổn;
  Kiểm lại bầy anh chẳng thấy thiếu mất chi.
 25 Anh cũng biết con cháu mình sẽ đông đúc,
  Và dòng dõi anh nhiều như cỏ ngoài đồng.
 26 Anh sẽ được tuổi cao khi vào phần mộ
  Như bó lúa thu hoạch đúng kỳ.
 27 Đó là điều chúng tôi đã tìm hiểu và là sự thật.
  Anh hãy nghe và nhận biết cho mình.”

Gióp đáp lời Ê-li-pha

6 Gióp đáp lại rằng:

 2 “Ôi! Ước gì nỗi sầu não của tôi được đong đầy
  Và mọi tai ương tôi đều để trên cân!
 3 Vì hiện giờ chúng nặng hơn cát biển
  Nên tôi đã vội thốt ra.
 4 Vì các mũi tên của Đấng Toàn Năng trúng vào tôi,
  Tâm hồn tôi ngấm chất độc của chúng;
  Đức Chúa Trời dàn trận chống lại tôi khiến tôi kinh khiếp.

 5 Có lừa rừng nào thét gào bên cỏ xanh?
  Có con bò nào rống lên bên đống cỏ khô?
 6 Thức ăn lạt lẽo làm sao không thêm muối?
  Có hương vị nào trong lòng trắng trứng gà?
 7 Thức ăn nào cũng trở thành vô vị
  Tôi chẳng màng động đến chúng.

 8 Ôi! Ước gì lời thỉnh cầu tôi được thỏa nguyện,
  Đức Chúa Trời ban cho tôi điều tôi ước ao!
 9 Ước gì Đức Chúa Trời nghiền tôi tan nát,
  Vung tay Ngài cắt đứt đời tôi!
 10 Như vậy tôi sẽ còn được an ủi,
  Tìm niềm vui trong đau đớn không nguôi;
  Bởi vì lời Đấng Thánh tôi không hề quên lãng.

 11 Làm sao tôi đủ sức đợi chờ,
  Cuối cùng tôi sẽ ra sao mà kéo dài cuộc sống?
 12 Sức tôi đâu phải là sức đá?
  Thịt tôi nào phải là đồng?
 13 Chẳng lẽ không còn ai tiếp cứu tôi,
Sức lực trong tôi cũng biến mất rồi sao?

 14 Kẻ thất vọng cần bạn bè thương xót,
  Dù có bỏ lòng kính sợ Đấng Toàn Năng.
 15 Nhưng anh em tôi dối gạt tôi như lòng khe cạn nước,
  Như dòng suối bất chợt dâng cao.
 16 Nước sẫm màu vì băng chảy,
  Đục ngầu vì tuyết tan.
 17 Nhưng trong mùa nắng hạn chúng cạn khô,
  Lúc nắng lên chúng biến mất khỏi chỗ mình.
 18 Đoàn lữ hành thay đổi hướng đi,
  Tiến vào hoang mạc rồi chết mất.
 19 Đoàn lữ hành Thê-ma đi tìm nước,
  Lữ khách Sê-ba hi vọng dạt dào.
 20 Nhưng họ xấu hổ vì đã quá tin tưởng,
  Lúc đến nơi họ phải thẹn thùng.
 21 Đối với tôi lúc nầy các bạn chẳng là gì,
  Thấy nguy nan các bạn đều run sợ.
 22 Tôi nào có xin ‘hãy cho tôi chút gì’,
  Cũng không nhờ ‘hối lộ giùm tôi,’
 23 Hay năn nỉ ‘cứu tôi khỏi tay kẻ thù
  Và chuộc tôi khỏi tay kẻ cường bạo!’

 24 Xin dạy dỗ tôi, tôi sẽ yên lặng,
  Xin chỉ cho tôi thấy chỗ mình sai trật.
 25 Lời trung thực có sức thuyết phục,
  Nhưng lời khiển trách của các bạn có bắt bẻ được gì?
 26 Các bạn muốn bắt bẻ lời nói sao?
  Nhưng lời của người tuyệt vọng chỉ như gió thoảng qua.
 27 Các bạn bắt thăm chia chác kẻ mồ côi,
  Bán đứng cả bạn bè.
 28 Vậy bây giờ các bạn hãy nhìn tôi,
  Vì tôi không nói dối trước mặt các bạn.
 29 Xin các bạn hãy nghĩ lại, đừng bất công nữa.
  Hãy xét lại đi, vì tôi vẫn là người công chính.
 30 Lưỡi tôi nói ra lời dối trá chăng?
  Miệng tôi không còn phân biệt đúng sai sao?”

Gióp tiếp tục phàn nàn về các hoạn nạn

7 “Đời người trên dương thế chẳng phải là nghĩa vụ lao dịch sao?
  Chuỗi ngày tháng của họ có khác gì ngày tháng của người làm thuê không?
 2 Như người nô lệ ước ao bóng mát,
  Như người làm thuê trông đợi tiền lương,
 3 Tôi phải nhận những tháng ngày vô vọng,
  Và những đêm lao khổ định cho mình.
 4 Khi nằm xuống, tôi tự hỏi: ‘Bao giờ tôi thức dậy?’
  Nhưng suốt đêm trường,
  Tôi trằn trọc cho đến rạng đông.
 5 Thịt tôi bao bọc bởi dòi và bùn đất,
  Da tôi nứt nẻ, máu mủ chảy ra!
 6 Các ngày tôi qua nhanh hơn thoi đưa,
  Và kết liễu trong vô vọng.

 7 Chúa ơi, xin nhớ rằng đời con chỉ là hơi thở!
  Mắt con sẽ không còn nhìn thấy điều phước hạnh nữa.
 8 Mắt đã thấy con nay không thấy con nữa,
  Mắt Chúa tìm kiếm con, con sẽ không còn.
 9 Như mây tan và biến mất,
  Người xuống âm phủ không còn trở lên được nữa.
 10 Họ không trở về nhà mình nữa,
  Nơi họ ở chẳng còn ai biết đến.

 11 Bởi thế, con sẽ không ngậm miệng;
  Trong cơn sầu não của tâm linh, con sẽ nói ra;
  Trong nỗi cay đắng của linh hồn, con sẽ than trách.
 12 Con đâu phải là biển cả hay quái vật trong biển,
  Mà Ngài phải đặt người canh gác?
 13 Khi con nói: ‘Giường con sẽ an ủi con,
  Nơi con nằm sẽ làm vơi nỗi phiền ưu,’
 14 Thì Chúa dùng chiêm bao làm con hoảng sợ,
  Lấy dị tượng khiến con khiếp kinh.
 15 Đến nỗi con muốn thà bị nghẹt thở và chết,
  Còn hơn là sống trong xương cốt nầy.
 16 Con chẳng còn muốn sống. Con đâu có sống hoài.
  Xin Chúa để mặc con, vì ngày tháng của con chỉ là hơi thở.
 17 Loài người là gì mà Chúa kể là cao trọng?
  Có là gì đâu mà Chúa phải quan tâm,
 18 Phải viếng thăm mỗi buổi sáng,
  Và thử thách mỗi lúc mỗi khi?
 19 Bao giờ Ngài mới ngoảnh mặt đi,
  Để con đủ thì giờ nuốt trôi nước miếng?
 20 Lạy Đấng gìn giữ loài người!
  Nếu con phạm tội thì con đã làm gì chống Chúa,
  Mà Chúa để con làm bia đỡ đạn,
  Và trở thành gánh nặng cho Ngài?
 21 Tại sao Chúa không tha tội cho con,
  Bỏ qua mọi gian ác của con?
  Vì chẳng bao lâu nữa con sẽ nằm trong cát bụi;
  Chúa sẽ tìm kiếm con nhưng con không còn nữa.”

Bình luận

Giúp người khác đi theo đường lối của Đức Chúa Trời

Tôi thật sự biết ơn những người bạn đã giúp tôi đi đúng hướng. Tuy nhiên, đôi khi bạn bè của chúng ta cũng có thể hiểu lầm hoặc làm điều không đúng. Trong phân đoạn Kinh Thánh này, chúng ta thấy sự tương phản giữa Gióp - người giúp đỡ người khác đi theo đường lối của Chúa (4:3–4) và Ê-li-pha - người "chẳng là gì" với Gióp (6:21).

Thỉnh thoảng, có người hỏi tôi: "Những lời được chép trong Kinh thánh có đúng không?" Tôi đáp rằng: "Có, nhưng cũng như mọi cuốn sách khác, Kinh Thánh cần được giải nghĩa." Một trong những nguyên tắc khi giải nghĩa Kinh Thánh đó là chúng ta phải giải nghĩa theo đúng ngữ cảnh.

Chúng ta phải đọc những lời nói của Ê-li-pha vì sự thật là đến cuối cùng, Đức Chúa Trời đã phán với Ê-li-pha, người Thê-ma, rằng: "Ta nổi giận với con và hai bạn con vì các con không nói đúng đắn về Ta như Gióp, đầy tớ Ta, đã nói" (42:7). Những điều chúng ta đọc trong phân đoạn này không phải tất cả đều là đúng. Bạn bè của Gióp giải đáp về sự đau khổ một cách đơn giản quá mức. Phán đoán của họ thường rất ngây thơ, mang tính sùng đạo và không thực tế.

Mặt khác, Gióp lại rất thực tế và thành thật khi phải vật lộn với nỗi đau, những đêm mất ngủ, những sự đau đớn và khổ sở. Sự đau khổ của ông không phải là hậu quả từ tội lỗi của ông, như những gì Ê-li-pha và bạn bè của ông nói. Gióp đã thẳng thắn nói: "Xin chỉ cho tôi thấy chỗ mình sai trật" (6:24). Thánh Linh của Đức Chúa Trời sẽ luôn cáo trách chúng ta về những tội lỗi cụ thể, trong khi Ê-li-pha và những người bạn của Gióp chỉ có thể nói chung chung rằng: "Chắc anh đã làm điều gì đó sai trái lắm mới phải chịu đau khổ như thế này." Những sự đau khổ mà ai đó đang phải gánh chịu không phải lúc nào cũng là do tội lỗi của chính họ. Nếu chúng ta phạm tội, thì Chúa sẽ chỉ cho chúng ta tội lỗi cụ thể mà chúng ta đã phạm.

Lời khuyên của Ê-li-pha và những người bạn của Gióp là sự đan xen giữa thật và giả, vậy nên lời nói của họ cần được giải thích rõ ràng. Một điều mà có lẽ Ê-li-pha đã nói đúng đó là Gióp đã giúp nhiều người đi theo đường lối của Đức Chúa Trời: "Kìa, anh đã dạy dỗ nhiều người và làm cho bao đôi tay yếu đuối trở nên mạnh mẽ. Lời của anh đã đỡ nâng người vấp ngã, anh đã làm vững mạnh những đầu gối lung lay"(4:3–4).

Nhiệm vụ của bạn không chỉ là đi theo đường lối của Đức Chúa Trời, mà còn giống như Gióp - giúp đỡ người khác bằng hành động và lời nói của bạn.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, con biết ơn Chúa vì tất cả bạn bè xung quanh - những người giúp con đi theo đường lối của Ngài. Xin giúp con an ủi cho những ai đang đau khổ, đỡ nâng những ai đang vấp ngã và làm vững mạnh đầu gối của những ai đang lung lay. Xin cho chúng con biết giúp đỡ nhau để cùng đi theo đường lối của Ngài.

Pippa chia sẻ

Thi Thiên 17:1-5

Tôi thật sự ấn tượng với câu nói này của tác giả Thi Thiên: "...Tôi quyết định miệng tôi sẽ không phạm tội" (17:3c). Điều này nghĩa là chúng ta cần phải cẩn thận với mọi lời nói của mình. Những lời chúng ta nói lúc "ngoài giờ" vẫn cực kỳ quan trọng.

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

The One Year® là nhãn hiệu đã đăng ký của Tyndale House Publishers. Được sử dụng bởi sự cho phép.

Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh được lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Được sử dụng dưới sự cho phép của Hodder & Stoughton Publishers, một công ty của Hachette UK. Đã đăng ký Bản quyền. 'NIV' là nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Nhãn hiệu Vương quốc Anh số 1448790.

Các trích dẫn Kinh thánh được đánh dấu (AMP) lấy từ Kinh thánh Amplified®, Bản quyền © 1954, 1958, 1962, 1964, 1965, 1987 của The Lockman Foundation. Được sử dụng bởi sự cho phép. (www.Lockman.org)

Thánh Kinh được đánh dấu (MSG) lấy từ The Message. Bản quyền © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Được sử dụng dưới sự cho phép của NavPress Publishing Group.

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more