Tự do cho tất cả
Giới thiệu
Trong bộ phim Mười Hai Năm Làm Nô Lệ của Steve McQueen dựa trên cuốn hồi ký của Solomon Northup, được sinh ra tự do ở bang New York nhưng bị bắt cóc ở Washington DC vào năm 1841, bị bán làm nô lệ và bị giam cầm trong mười hai năm ở Louisiana. Ông mô tả về sự kinh hoàng của chế độ nô lệ trên các đồn điền bông và đường.
Cuối cùng, vào năm 1853, ông đã được giải cứu khỏi chế độ nô lệ và đoàn tụ với gia đình. Ông viết ‘Họ ôm lấy tôi, và với những dòng nước mắt chảy dài trên má, vương trên cổ tôi. Nhưng tôi sẽ không mô tả về khung cảnh cảm động này nữa vì để các bạn tự tưởng tượng sẽ tốt hơn... Tôi đã lấy lại được hạnh phúc và tự do.’
Chế độ nô lệ, dưới bất kỳ hình thức nào, đều là một tội ác khủng khiếp. Tự do là một phước lành tuyệt vời.
Môi-se là người giải phóng dân sự của Đức Chúa Trời trong thời Cựu Ước. Ông là hình bóng của Chúa Giê-su – Đấng giải phóng tối cao. Như Môi-se đã giải phóng dân sự của Đức Chúa Trời khỏi cảnh nô lệ thì Chúa Giê-su giải phóng bạn khỏi nô lệ của tội lỗi.
‘Tự do’ có thể là danh từ đương đại tốt nhất để định nghĩa những gì trong Kinh Thánh chỉ về 'sự cứu rỗi'. Toàn bộ Kinh Thánh có thể tóm tắt là ‘lịch sử của sự cứu rỗi’. Đó là câu chuyện về khát vọng và mục đích của Đức Chúa Trời để giải phóng dân sự của Ngài. Bạn được tự do.
Thi thiên 20:1-9
Cầu nguyện xin Chúa giúp chiến thắng kẻ thù
Thi Thiên của Đa-vít, sáng tác cho nhạc trưởng
1 Nguyện Đức Giê-hô-va đáp lời vua trong ngày gian truân!
Nguyện danh Đức Chúa Trời của Gia-cốp che chở ngươi!
2 Từ nơi thánh, xin Ngài đưa tay giúp vua,
Từ Si-ôn xin Chúa đỡ nâng vua!
3 Nguyện Ngài nhớ đến mọi lễ vật vua dâng,
Và vui nhậm những tế lễ thiêu của người! (Sê-la)
4 Cầu xin Ngài ban cho vua điều lòng mình ao ước,
Và làm thành mọi kế hoạch của người!
5 Chúng tôi reo mừng vì vua được giải cứu,
Nhân danh Đức Chúa Trời, chúng tôi giương cao ngọn cờ của chúng tôi.
Nguyện Đức Giê-hô-va làm thành mọi điều vua khẩn cầu.
6 Bây giờ tôi biết Đức Giê-hô-va cứu người được xức dầu của Ngài;
Từ trên trời thánh Ngài sẽ đáp lời vua cầu xin
Bằng quyền năng cứu rỗi của tay phải Ngài.
7 Người nầy nhờ cậy xe cộ, kẻ khác nhờ cậy ngựa,
Nhưng chúng ta nhờ cậy danh Giê-hô-va là Đức Chúa Trời chúng ta.
8 Những người nhờ cậy ngựa và xe sẽ bị hạ xuống và ngã nhào,
Còn chúng ta sẽ trỗi dậy và đứng thẳng lên.
9 Lạy Đức Giê-hô-va là Vua, xin cứu giúp!
Nguyện Ngài nhậm lời chúng con trong ngày chúng con kêu cầu!
Bình luận
Tận hưởng sự tự do có được bởi đức tin
Bạn có đang gặp rắc rối, khủng hoảng hay khó khăn không? Vua Đa-vít đã ở trong một thời điểm như vậy, rất có thể liên quan đến một trận chiến sắp xảy ra. Ông kêu cầu Chúa giúp đỡ. Dòng đầu tiên của Thi Thiên là lời kêu cầu Chúa 'đáp lời vua trong ngày gian truân' (c.1a) và dòng cuối cùng của Thi Thiên là lời kêu cầu Chúa 'nhậm lời chúng con trong ngày chúng con kêu cầu!' (c.9b). Chúa đáp lời cầu nguyện.
Khi bạn ở trong ‘ngày gian truân', hãy cầu nguyện với Chúa, xin Ngài mang lại sự cứu rỗi và tự do trong sự tranh đấu (c.6–8). Đó không phải là vấn đề lạc quan ngu ngốc, mà là một trong những đức tin thực tế.
Đa-vít công nhận ‘quyền năng cứu rỗi’ của Đức Chúa Trời – quyền năng mang lại sự tự do (c.6c). Ông nói, 'Bây giờ tôi biết Đức Giê-hô-va cứu người được xức dầu của Ngài’ (c.6a). Ông nói về 6 điều mà bạn có thể cầu xin cho bản thân, gia đình, bạn bè và cộng đồng của mình:
1. Sự bảo vệ
‘Nguyện danh Đức Chúa Trời của Gia-cốp che chở ngươi!’ (c.1). ‘Nguyện Thượng Đế của Gia-cốp bảo vệ ngươi’ (c.1b, BPT)
2. Sự giúp đỡ
‘Từ nơi thánh, xin Ngài đưa tay giúp vua’ (c.2a)
3. Sự hỗ trợ
‘Từ Si-ôn xin Chúa đỡ nâng vua!’ (c.2b)
4. Sự tiếp nhận
‘Xin Chúa ghi nhớ... và tiếp nhận’ (c.3, NVB)
5. Sự thành công
‘Cầu xin Ngài ban cho vua điều lòng mình ao ước, và làm thành mọi kế hoạch của người!’ (c.4)
6. Chiến thắng
'Chúng tôi reo vui nghe anh chiến thắng treo cờ tạ ân Chúa cứu giúp anh. Xin Ngài đáp ứng lời anh cầu nguyện' (c.5, BDY).
Sự thành công, chiến thắng và tự do không đến từ việc tin tưởng vào ‘xe cộ’ và ‘ngựa' (c.7a). Đúng hơn, chúng đến nhờ đức tin - chúng ta ‘cậy danh Giê-hô-va là Đức Chúa Trời chúng ta' (c.7b).
Cầu nguyện
Lạy Chúa, cảm ơn Ngài đã giải cứu con. Con đặt niềm tin của con nơi Ngài. Hôm nay con trình dâng lên Ngài những kế hoạch và đặt trước Ngài những khao khát của lòng con...
Ma-thi-ơ 26:69-27:10
Phi-e-rơ chối Chúa
(Mác 14:66-72; Lu-ca 22:56-62; Giăng 18:15-18; 25-27)
69Lúc ấy, Phi-e-rơ đang ngồi ở ngoài sân. Một đầy tớ gái đến gần và nói: “Ông cũng là người ở với Jêsus, người Ga-li-lê.” 70Nhưng Phi-e-rơ chối ngay trước mặt mọi người rằng: “Tôi không biết cô nói gì.” 71Khi ra hiên cửa, một đầy tớ gái khác thấy Phi-e-rơ thì nói với những người đứng gần đó rằng: “Ông nầy ở với Jêsus, người Na-xa-rét.” 72Nhưng Phi-e-rơ lại chối và thề rằng: “Tôi không hề biết người ấy.” 73Một lúc sau, những người đứng gần đó nói với Phi-e-rơ rằng: “Chắc chắn ông cũng là một người trong bọn họ, vì giọng nói của ông đã tố cáo ông.” 74Nhưng Phi-e-rơ nguyền rủa mà thề rằng: “Tôi không biết người đó.” Ngay lúc ấy, gà gáy. 75Phi-e-rơ nhớ lại lời Đức Chúa Jêsus đã nói: “Trước khi gà gáy, ngươi sẽ chối Ta ba lần.” Rồi ông đi ra và khóc lóc đắng cay.
27Đến sáng, tất cả các thầy tế lễ cả và các trưởng lão của dân chúng bàn mưu chống lại Đức Chúa Jêsus để giết Ngài. 2Họ trói Ngài lại, rồi giải đi giao nộp cho tổng đốc Phi-lát.
Sự chết của Giu-đa
(Công vụ 1:18,19)
3Khi Giu-đa, kẻ phản Ngài, thấy Ngài bị kết án thì hối hận, đem ba mươi miếng bạc trả lại cho các thầy tế lễ cả và các trưởng lão, 4mà nói rằng: “Tôi đã phạm tội vì nộp huyết vô tội!” Nhưng họ đáp: “Việc ấy thì có liên can gì đến chúng tôi? Đó là việc của anh.” 5Giu-đa ném bạc vào đền thờ, rồi trở ra, đi thắt cổ. 6Nhưng các thầy tế lễ cả nhặt những miếng bạc và nói: “Để bạc nầy vào công quỹ là không hợp lệ, vì là giá của máu.” 7Vì vậy, họ bàn với nhau dùng bạc ấy mua đồng ruộng của thợ gốm để chôn cất các kiều dân. 8Vì lý do đó mà đồng ruộng ấy được gọi là Ruộng Máu cho đến ngày nay. 9Như vậy, lời của nhà tiên tri Giê-rê-mi nói đã được ứng nghiệm: “Họ lấy ba mươi miếng bạc, là giá mà con cái Y-sơ-ra-ên đã định cho Ngài, 10và dùng bạc ấy mua đồng ruộng của thợ gốm, như Chúa đã truyền cho ta.”
Bình luận
Kinh ngạc về cách bạn có được sự tự do
Chúa Giê-su là đấng giải cứu tối cao. Lịch sử sự cứu rỗi đạt đến cực điểm trong sự sống, sự chết và sự phục sinh của Chúa Giê-su. Ở đây chúng ta xem xanh về việc Chúa Giê-su đã phải trả giá bao nhiêu: Ngài bị một trong những người bạn thân nhất của mình chối bỏ (26:69-75); Ngài bị phản bội bởi một trong những người môn đồ của mình (27:1-10); Ngài bị giao nộp cho nhà cầm quyền La Mã (c.2) và bị kết án (c.3a).Tuy nhiên, Ma-thi-ơ thấy rằng tất cả những điều này là để hoàn thành kế hoạch của Đức Chúa Trời (c.9).
Chúa Giê-su đã bị giam cầm để cho bạn được tự do. Ngài đã bị trói (c.2) để giải phóng bạn khỏi những thứ trói buộc bạn. Chúa Giê-su đã đến để giải phóng bạn khỏi tội lỗi, mặc cảm, xấu hổ, nghiện ngập và sợ hãi.
Bạn đã bao giờ thực sự bị rối tung trong đời sống Cơ Đốc của mình chưa? Bạn đã bao giờ cảm thấy thất bại và bạn đã làm Chúa thất vọng chưa? Bạn đã bao giờ ‘khóc lóc đắng cay’ chưa (26:75)? Tôi thì chắc chắn có rồi.
Hai người bạn thân nhất của Chúa Giê-su đã khiến Ngài thất vọng nặng nề. Đáng buồn thay, tất cả chúng ta sẽ khiến Chúa Giê-su thất vọng ở những thời điểm trong cuộc đời mình. Hai ví dụ này giúp chúng ta học cách ứng phó với những thất bại và thất vọng như vậy.
Có nhiều điểm tương đồng giữa Giu-đa và Phi-e-rơ. Cả hai đều là môn đồ của Chúa Giê-su. Cả hai đều làm Ngài thất vọng (c.24–25,34). Cả hai đều làm ứng nghiệm những lời tiên tri trong Cựu ước thông qua hành động của họ (26:31; 27:9). Cả hai đều vô cùng hối hận về hành động của mình (27:5; 26:75).
Tuy nhiên, cũng có những khác biệt quan trọng giữa hai ông. Phi-e-rơ đã phản ứng với thất bại một cách đúng đắn. Giu-đa thì không. Như sứ đồ Phao-lô có viết, ‘Vì sự đau buồn theo ý Đức Chúa Trời sinh ra sự ăn năn để được cứu rỗi; điều nầy không có gì phải hối tiếc; nhưng sự đau buồn theo thế gian thì dẫn đến sự chết’ (II Cô-rinh-tô 7:10).
Giu-đa là một ví dụ về ‘sự đau buồn theo thế gian’. Ông đến gặp các nhà lãnh đạo tôn giáo và thú nhận tội lỗi của mình, nhưng họ chỉ khiến cho ông ta cảm thấy tội lỗi hơn (Ma-thi-ơ 27:4). Ông đã rất hối hận nhưng thật đáng buồn là ông không nương mình vào lòng thương xót của Chúa và nhận sự tha thứ từ Ngài.
Ngược lại, Phi-e-rơ là một ví dụ về ‘sự đau buồn theo ý Đức Chúa Trời’.
Phi-e-rơ hẳn đã sợ hãi đến nỗi chối Chúa Giê-su đến ba lần. Có thể hiểu được rằng, có lẽ ông sợ bị đóng đinh với Chúa Giê-su hoặc có lẽ ông nghi ngờ về việc liệu Chúa Giê-su có thực sự là người mà Ngài đã tuyên bố hay không. Nhưng tiếng gà gáy đã xóa tan mọi nghi ngờ của ông. Nó khiến cho ông cảm thấy quẫn trí: ‘Rồi ông đi ra và khóc lóc đắng cay’ (Ma-thi-ơ 26:75).
Không có cảm giác nào tồi tệ hơn khi biết rằng chúng ta đã làm cho Chúa Giê-su thất vọng. Nhưng tạ ơn Chúa, đây không phải là kết thúc cho câu chuyện của Phi-e-rơ (xem trong Giăng 21). ‘Vì sự đau buồn theo ý Đức Chúa Trời' mang đến 'sự ăn năn' và mối quan hệ của ông với Chúa Giê-su đã được phục hồi. Ông đã được giải phóng khỏi cảm giác tội lỗi và xấu hổ, và tiếp tục trở thành một người lãnh đạo vĩ đại, thánh khiết, quyền năng, và được xức dầu của Hội Thánh Chúa Giê-su.
Bạn không cần phải bị đè nặng bởi cảm giác tội lỗi hay xấu hổ về những lỗi lầm trong quá khứ. Những người được Chúa Giê-su giải phóng thì thực sự được tự do (Giăng 8:36). Bất kể bạn làm mọi thứ rối tung và thất bại bao nhiêu, sẽ không bao giờ là quá muộn. Hãy đáp lại như cách Phi-e-rơ đã làm và bạn có thể có một tương lai tuyệt vời phía trước trong sự phục vụ Chúa Giê-su.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, con cảm ơn Ngài vì Ngài đã bị buộc để con được giải phóng khỏi tội lỗi của mình. Khi con thất bại, xin giúp con luôn quay về phía Ngài trong ‘sự đau buồn theo ý Đức Chúa Trời sinh ra sự ăn năn để được cứu rỗi’.
Xuất Ê-díp-tô Ký 9:1-10:29
Tai vạ thứ năm: Súc vật bị dịch lệ
9 Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: “Hãy đi ra mắt Pha-ra-ôn và nói rằng Giê-hô-va, là Đức Chúa Trời của dân Hê-bơ-rơ phán: ‘Hãy để cho dân Ta đi, để chúng phụng sự Ta. 2Vì nếu ngươi không chịu cho chúng đi mà cứ cầm giữ lại 3thì nầy, tay của Đức Giê-hô-va sẽ giáng ôn dịch nặng nề trên các súc vật của ngươi ngoài đồng, trên ngựa, lừa, lạc đà, bò, và chiên. 4Đức Giê-hô-va sẽ phân biệt giữa súc vật của dân Y-sơ-ra-ên và súc vật của người Ai Cập; không một con vật nào thuộc về dân Y-sơ-ra-ên bị chết cả.’” 5Đức Giê-hô-va ấn định thời hạn và phán: “Ngày mai Đức Giê-hô-va sẽ làm việc đó tại Ai Cập.” 6Ngay hôm sau, Đức Giê-hô-va thực hiện việc ấy; tất cả súc vật của người Ai Cập đều chết, nhưng không một con vật nào của dân Y-sơ-ra-ên phải chết cả. 7Pha-ra-ôn sai người đi xem xét; thật, chẳng có một con vật nào của dân Y-sơ-ra-ên bị chết cả. Nhưng lòng Pha-ra-ôn vẫn chai cứng, không cho dân chúng ra đi.
Tai vạ thứ sáu: Ung nhọt
8Đức Giê-hô-va phán với Môi-se và A-rôn: “Hãy hốt tro trong lò đầy tay các con, rồi Môi-se tung tro đó lên không trước sự chứng kiến của Pha-ra-ôn. 9Tro ấy sẽ biến thành bụi khắp đất Ai Cập, sinh ra ung nhọt và cương mủ trên thân thể người và súc vật trong cả xứ.” 10Vậy hai ông hốt tro trong lò và đứng trước mặt Pha-ra-ôn; Môi-se tung tro lên không, tro ấy sinh ra ung nhọt và cương mủ trên thân thể người và súc vật. 11Vì bị ung nhọt, các thuật sĩ không thể đứng trước mặt Môi-se. Ung nhọt đã nổi trên thân thể họ cũng như trên tất cả người Ai Cập. 12Đức Giê-hô-va làm cho lòng Pha-ra-ôn chai cứng, không nghe lời Môi-se và A-rôn, đúng như lời Đức Giê-hô-va đã phán với Môi-se.
Tai vạ thứ bảy: Mưa đá
13Sau đó, Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: “Sáng mai hãy thức dậy sớm, đứng trước mặt Pha-ra-ôn và nói rằng Giê-hô-va, là Đức Chúa Trời của dân Hê-bơ-rơ phán: ‘Hãy cho dân Ta đi để chúng phụng sự Ta. 14Vì lần nầy Ta sẽ giáng các tai ương trên lòng ngươi, quần thần, và dân ngươi, để ngươi biết rằng khắp thế gian không có ai bằng Ta. 15Bây giờ, Ta có thể đưa tay ra trừng phạt ngươi và dân ngươi bằng dịch hạch để tiêu diệt ngươi và dân ngươi khỏi đất rồi. 16Nhưng sở dĩ Ta để ngươi sống là để ngươi thấy quyền năng của Ta, và để danh Ta được truyền rao khắp đất. 17Nếu ngươi còn cản trở, không để cho dân Ta đi, 18thì ngày mai, vào giờ nầy, Ta sẽ giáng một trận mưa đá lớn chưa từng có ở Ai Cập từ ngày dựng nước cho đến ngày nay. 19Vậy bây giờ, hãy cho dẫn súc vật và những gì thuộc về ngươi ở ngoài đồng vào chỗ an toàn hơn. Mọi người và vật còn ở ngoài đồng, chưa được đem vào nhà, sẽ chết hết khi mưa đá trút xuống.’” 20Trong số các bề tôi Pha-ra-ôn, người nào kính sợ lời Đức Giê-hô-va thì rút nô lệ và súc vật mình về nhà; 21còn kẻ nào thờ ơ với lời Đức Giê-hô-va thì để nô lệ và súc vật mình ở ngoài đồng.
22Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: “Con hãy đưa tay lên trời để mưa đá rơi xuống khắp đất Ai Cập, trên người, súc vật, và mọi cây cỏ ngoài đồng.” 23Môi-se giơ gậy lên trời, Đức Giê-hô-va khiến sấm sét vang động, mưa đá trút xuống, và tia chớp sáng lòe trên mặt đất. Vậy là Đức Giê-hô-va đã khiến mưa đá trút xuống Ai Cập. 24Mưa đá trút xuống, pha trộn với lửa chớp nhoáng tạo nên một trận mưa đá khủng khiếp chưa từng có kể từ ngày Ai Cập dựng nước cho đến bây giờ. 25Khắp Ai Cập, mưa đá tàn phá mọi vật ở ngoài đồng, cả người lẫn súc vật; rau cỏ ngoài đồng bị giập, tất cả cây cối đều bị gãy đổ. 26Chỉ có đất Gô-sen, nơi cư trú của dân Y-sơ-ra-ên, là không bị mưa đá mà thôi.
Pha-ra-ôn hạ mình, rồi lại cứng lòng
27Pha-ra-ôn triệu tập Môi-se và A-rôn vào và bảo: “Lần nầy trẫm đã phạm tội. Đức Giê-hô-va là công chính, còn trẫm và dân của trẫm đều lầm lỗi. 28Hãy khẩn cầu Đức Giê-hô-va cho sấm sét và mưa đá chấm dứt, rồi trẫm sẽ để cho các ngươi ra đi, không phải ở lại nữa đâu!” 29Môi-se đáp: “Ngay khi ra khỏi thành, tôi sẽ giơ tay hướng về Đức Giê-hô-va; sấm sét sẽ ngừng, mưa đá sẽ dứt để bệ hạ biết rằng đất nầy thuộc về Đức Giê-hô-va. 30Nhưng tôi biết rằng bệ hạ và quần thần chưa kính sợ Giê-hô-va Đức Chúa Trời.” 31(Bấy giờ đang là lúc lúa mạch trổ bông, cây gai sợi ra hoa, nên lúa mạch và gai sợi bị giập nát; 32lúa mì và tiểu mạch trổ muộn, nên không bị hư hại.) 33 Môi-se rời Pha-ra-ôn, đi ra ngoài thành, giơ tay hướng về Đức Giê-hô-va; sấm sét và mưa đá ngưng lại; mưa cũng không rơi trên mặt đất nữa. 34Khi thấy mưa, mưa đá và sấm sét đã tạnh rồi, Pha-ra-ôn và quần thần lại phạm tội, lại cứng lòng như cũ. 35Lòng Pha-ra-ôn lại chai cứng, không để cho dân Y-sơ-ra-ên ra đi, đúng như lời Đức Giê-hô-va đã phán qua Môi-se.
Tai vạ thứ tám: Châu chấu
10 Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: “Hãy đến gặp Pha-ra-ôn, vì Ta đã làm cứng lòng vua ấy và quần thần để Ta bày tỏ các dấu lạ ra giữa họ, 2và để con thuật lại cho con cháu mình những việc Ta đã làm cho dân Ai Cập, cũng như các dấu lạ Ta đã thực hiện giữa họ như thế nào, nhờ đó các con biết rằng Ta là Đức Giê-hô-va.”
3Môi-se và A-rôn đi đến Pha-ra-ôn và tâu: “Giê-hô-va là Đức Chúa Trời của dân Hê-bơ-rơ phán: ‘Ngươi không chịu hạ mình trước mặt Ta cho đến bao giờ? Hãy cho dân Ta đi để chúng phụng sự Ta. 4Nếu ngươi không chịu để dân Ta ra đi, nầy, ngày mai Ta sẽ sai châu chấu tràn vào xứ sở ngươi. 5Chúng sẽ phủ kín mặt đất đến nỗi người ta không còn thấy đất nữa. Chúng sẽ cắn phá những gì còn lại, tức là những gì mà trận mưa đá chưa tàn phá. Chúng cũng cắn phá cây cối của các ngươi ngoài đồng ruộng, 6vào đầy cung điện ngươi, dinh thất của tất cả quần thần ngươi, và nhà cửa của mọi người Ai Cập. Đây là điều mà cha ông ngươi và cả tổ phụ ngươi cũng chưa từng thấy, từ ngày họ có mặt trên đất nầy cho đến ngày nay.’” Nói xong, Môi-se quay đi và rời khỏi Pha-ra-ôn.
7Quần thần Pha-ra-ôn tâu: “Người nầy cứ là cái bẫy cho chúng ta cho đến bao giờ? Hãy cho dân ấy đi để chúng phụng sự Giê-hô-va Đức Chúa Trời của chúng! Bệ hạ chưa biết rằng Ai Cập đang bị nguy vong sao?” 8Môi-se và A-rôn lại được gọi đến gặp Pha-ra-ôn. Nhà vua nói: “Hãy đi phụng sự Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi đi. Nhưng ai là người sẽ phải đi?” 9Môi-se đáp: “Chúng tôi sẽ đi với cả nam phụ lão ấu và bầy chiên bầy bò, vì chúng tôi phải cử hành một kỳ lễ cho Đức Giê-hô-va.” 10Pha-ra-ôn nói: “Thế thì Đức Giê-hô-va cứ ở với các ngươi đi để xem ta có cho các ngươi và con cái các ngươi cùng ra đi chăng! Rõ ràng là các ngươi có âm mưu độc ác! 11Không được! Chỉ có đàn ông các ngươi đi và phụng sự Đức Giê-hô-va thôi, vì đó là điều các ngươi đã yêu cầu.” Rồi họ đuổi Môi-se và A-rôn khỏi Pha-ra-ôn.
12Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: “Con hãy giơ tay trên Ai Cập để khiến châu chấu tràn lên xứ đó, cắn phá cây cỏ và mọi vật trên đất mà mưa đá còn chừa lại.” 13Vậy Môi-se giơ gậy ra trên Ai Cập. Đức Giê-hô-va dẫn luồng gió đông thổi trên xứ ấy suốt cả ngày lẫn đêm hôm đó; sáng hôm sau, gió đông đem châu chấu đến. 14Châu chấu tràn lên khắp đất Ai Cập và đáp xuống toàn lãnh thổ. Châu chấu nhiều vô kể; trước kia chưa từng có và sau nầy cũng chẳng bao giờ có như vậy. 15Chúng bao phủ khắp mặt đất làm cho cả xứ đen kịt, cắn phá tất cả cây cỏ ngoài đồng và các thứ trái cây mà mưa đá còn chừa lại. Khắp lãnh thổ Ai Cập chẳng còn chút cây cối hay là rau cỏ xanh ngoài đồng ruộng.
16Pha-ra-ôn vội vàng gọi Môi-se và A-rôn đến và nói: “Ta đã phạm tội với Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các ngươi và với các ngươi nữa. 17Vậy bây giờ, xin tha tội cho ta, chỉ lần nầy thôi! Hãy cầu khẩn Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi; ít ra Ngài cũng lấy đi khỏi ta cái tai vạ chết người nầy.” 18Môi-se lui ra khỏi Pha-ra-ôn và khẩn nguyện với Đức Giê-hô-va. 19Đức Giê-hô-va dẫn một luồng gió tây rất mạnh đến cuốn châu chấu đi và đùa chúng xuống Biển Đỏ. Khắp lãnh thổ Ai Cập không còn một con châu chấu nào. 20Nhưng Đức Giê-hô-va làm cho Pha-ra-ôn cứng lòng; vua ấy không để cho dân Y-sơ-ra-ên ra đi.
Tai vạ thứ chín: Bóng tối dày đặc
21Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: “Con hãy giơ tay lên trời để bóng tối bao trùm Ai Cập, thứ bóng tối như sờ được.” 22Vậy Môi-se giơ tay lên trời, bóng tối dày đặc bao trùm cả Ai Cập trong ba ngày. 23Trong ba ngày đó, người ta không nhìn thấy nhau, không ai rời khỏi chỗ mình được. Nhưng chỗ nào dân Y-sơ-ra-ên ở thì có ánh sáng.
24Pha-ra-ôn gọi Môi-se đến và bảo: “Hãy đi phục vụ Đức Giê-hô-va. Con cái các ngươi cũng đi với các ngươi, chỉ để bầy chiên và bò ở lại thôi.” 25Nhưng Môi-se thưa: “Bệ hạ phải để cho chúng tôi có các sinh tế và lễ vật để làm tế lễ thiêu dâng lên Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi. 26Các bầy gia súc cũng phải theo chúng tôi, không để lại một móng chân nào. Chúng tôi sẽ dùng chúng để phụng sự Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi; chỉ khi nào đến nơi đó chúng tôi mới biết phải dùng thứ gì để thờ phượng Đức Giê-hô-va.” 27Nhưng Đức Giê-hô-va làm cho Pha-ra-ôn cứng lòng, không chịu cho dân Y-sơ-ra-ên ra đi. 28Pha-ra-ôn nói: “Hãy lui đi cho khuất mắt ta! Hãy giữ mình, đừng bao giờ nhìn mặt ta nữa, vì ngày nào ngươi thấy mặt ta thì ngươi sẽ chết!” 29Môi-se nói: “Đúng như bệ hạ nói, tôi sẽ chẳng còn thấy mặt bệ hạ nữa đâu.”
Bình luận
Sử dụng sự tự do của bạn để thờ phượng Chúa
Trong sự phục vụ Đức Chúa Trời, chúng ta tìm thấy sự tự do trọn vẹn. Bạn được tạo ra để thờ phượng và phục vụ Đức Chúa Trời. Đó là mục đích Chúa tạo dựng bạn.
Giáo hoàng Benedict XVI (khi ông còn là Hồng y Ratzinger) đã viết, 'Mục đích duy nhất của hành trình ra khỏi Ai Cập được chứng minh là sự thờ phượng... Vùng đất được trao cho dân sự để trở thành nơi thờ phượng một Đức Chúa Trời chân thật ... Sự tự do để thờ phượng Đức Chúa Trời một cách đúng đắn, có vẻ như, trong cuộc gặp gỡ với Pha-ra-ôn, là mục đích duy nhất của cuộc xuất hành, quả thực, đó chính là bản chất cốt lõi.’
Một lần nữa, trong lịch sử của dân Y-sơ-ra-ên, chúng ta thấy kế hoạch cứu rỗi của Đức Chúa Trời đã được báo trước. Chúng ta thấy kế hoạch của Đức Chúa Trời là giải phóng dân sự của Ngài khỏi ách nô lệ thông qua Môi-se. Hết lần này đến lần khác, Đức Chúa Trời phán những lời giống như thế này với Môi-se: 'Hãy đi ra mắt Pha-ra-ôn và nói rằng Giê-hô-va, là Đức Chúa Trời của dân Hê-bơ-rơ phán: "Hãy để cho dân Ta đi, để chúng phụng sự Ta"' (9:1).
Đức Chúa Trời đã cho Pha-ra-ôn rất nhiều cơ hội. Môi-se nói đi nói lại những lời Đức Chúa Trời phán với ông: 'Hãy cho dân Ta đi để chúng phụng sự Ta' (9:13; 10:3,7), ‘Hãy để cho dân Ta đi để chúng thờ phượng Ta.' (NVB)
Thế gian có thể hiểu 'những việc lành' của bạn nhưng không thấy tầm quan trọng của sự thờ phượng của bạn. Pha-ra-ôn buộc tội họ là lười biếng và coi việc thờ phượng là một cách thay thế cho công việc (5:17-18). Nhưng thờ phượng là lẽ sống và công việc cao nhất của bạn - trên thực tế, từ 'thờ phượng' trong tiếng Do Thái, trong đoạn này là ('avad'), có thể dịch là thờ phượng và làm việc.
Đức Chúa Trời yêu bạn. Ngài không muốn bất cứ ai phải hư mất, nhưng Ngài muốn tất cả mọi người trở lại ăn năn (II Phi-e-rơ 3:9). Cách duy nhất chúng ta sẽ bị hư mất là nếu, giống như Pha-ra-ôn, chúng ta cứng lòng và phớt lờ tất cả những dấu hiệu cảnh báo mà Chúa bày tỏ. Sự kiêu ngạo là gốc rễ tội lỗi của Pha-ra-ôn. Càng từ chối, ông càng khó thay đổi tâm trí mà không bị mất mặt.
Hãy chuẩn bị để thừa nhận sai lầm hơn là đi sai hướng một cách bất chấp. Cho dù bạn đã đi sai hướng bao lâu, bạn luôn có thể quay đầu.
Mong muốn của Đức Chúa Trời là để cho dân Ngài dành cả cuộc đời để thờ phượng Ngài. Ngài muốn giúp bạn thoát khỏi những điều sai quấy, xấu hổ, tội lỗi, nghiện ngập và sợ hãi. Ngài muốn bạn được tự do để yêu, phục vụ và thờ phượng Ngài.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, cảm ơn Chúa vì lời Ngài 'Vậy, nếu Con giải phóng các ngươi thì các ngươi thật sự được tự do' (Giăng 8:36). Xin cho con sử dụng sự tự do của mình để thờ phượng và phục vụ Ngài.
Pippa chia sẻ
Sau khi Môi-se nói lời tiên tri khác, bệnh dịch hủy diệt thứ 7 diễn ra chống lại người Ai Cập, Kinh thánh nói điều đó trong sách Xuất Ê-díp-tô Ký đoạn 9 câu 20.
'Trong số các bề tôi Pha-ra-ôn, người nào kính sợ lời Đức Giê-hô-va thì rút nô lệ và súc vật mình về nhà.'
Những viên quan này đã chú ý điều đó.
Con người có thể rất cứng lòng và cho dù bạn có cho họ thấy bao nhiêu dấu lạ, họ vẫn không tin. Nhưng đức tin có thể được tìm thấy ở những nơi khó xảy ra nhất, vẫn có những con người hồi đáp Chúa. Bạn không thể từ bỏ cả một quốc gia vì điều đó.
App
Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.
Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.
Book
Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.
- Mua từ Cửa hàng Alpha
- [Mua từ Nhà sách CLC](https://clcbookshops.com/product/bible-in-one-year-the-a-commentary-by-nicky-gumbel-hard-cover-gumbel-nicky-hodder-stoughton- 9781473677067)
Tham khảo
Solomon Northup, Mười hai năm một nô lệ, (London: Sampson Low, Son & amp; Company, 1853)
Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh được lấy từ Kinh thánh, phiên bản quốc tế mới đã Anglicised, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh quốc tế. Được sử dụng bởi sự cho phép của Hodder & amp; Stoughton Publishers, một công ty Hachette UK. Tất cả quyền được bảo lưu. NIV NIV là một nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Thương hiệu Vương quốc Anh số 1448790.
Kinh thánh được đánh dấu (MSG) được lấy từ tin nhắn. Bản quyền © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Được sử dụng bởi sự cho phép của Tập đoàn xuất bản Navpress.