Ngày 62

Làm Sao Để Thực Thi Thẩm Quyền Thuộc Linh

Khôn ngoan Thi Thiên 29:1-11
Tân ước Mác 11:27-12:12
Cựu Ước Lê-vi 9:1 - 10:20

Giới thiệu

Tôi gặp ông lần đầu tiên khi ông đến thuyết giảng tại một kỳ trại cuối tuần dành cho sinh viên, lúc tôi còn học tại Đại học Cambridge. Dù là diễn giả khách mời, ông rất khiêm nhường và tôi cảm nhận được một sự nhu mì sâu sắc nơi ông.

Khi giảng dạy, ông nói với một quyền năng thật sự. Sứ điệp của ông đơn giản, tập trung vào việc nói với mọi người về Chúa Giê-su. Vài năm sau, ông trở thành mục sư của Hội Thánh Holy Trinity Brompton.

Người đàn ông giản dị và sâu nhiệm thuộc linh này không chỉ dẫn dắt hội thánh chúng tôi (và nhiều hội thánh khác) trong thời điểm quan trọng của sự tăng trưởng, mà còn đào tạo nhiều nhà lãnh đạo Cơ Đốc có tầm ảnh hưởng nhất tại Vương quốc Anh trong suốt 40 năm qua. David Watson, David MacInnes, Sandy Millar và John Irvine đều từng là phụ tá của John Collins (1925–2022) – một giáo sĩ không tìm kiếm danh vọng hay địa vị, nhưng đã dâng trọn cuộc đời để phục vụ người khác.

Thẩm quyền của ông không đến từ địa vị hay quyền lực trần gian, nhưng từ mối quan hệ của ông với Chúa Giê-su Christ. Đó là một thẩm quyền tự nhiên, không cần chứng minh.

Ngày nay, con người thường e dè trước thẩm quyền. Dĩ nhiên, thẩm quyền có thể bị lạm dụng. Nhưng thẩm quyền thuộc linh, được Đức Chúa Trời ban cho, lại là một nguồn phước hạnh lớn lao.

Khôn ngoan

Thi Thiên 29:1-11

Thi Thiên của Đa-vít

1 Hỡi con cái của Đức Chúa Trời,
  Hãy tôn Đức Giê-hô-va vinh hiển và quyền năng.
2 Hãy tôn Đức Giê-hô-va vinh hiển xứng đáng cho danh Ngài;
  Hãy trang sức bằng sự thánh khiết mà thờ phượng Đức Giê-hô-va.

3 Tiếng Đức Giê-hô-va vang trên mặt nước;
  Giê-hô-va Đức Chúa Trời vinh hiển nổi sấm sét,
  Trên biển sâu.
4 Tiếng Đức Giê-hô-va mạnh mẽ;
  Tiếng Đức Giê-hô-va oai nghiêm.
5 Tiếng Đức Giê-hô-va bẻ gãy cây bá hương;
  Phải, Đức Giê-hô-va bẻ gãy cây bá hương của Li-ban.
6 Ngài khiến núi Li-ban nhảy như bò con,
  Ngài khiến núi Si-ri-ôn nhảy như bò tơ rừng.
7 Tiếng Đức Giê-hô-va phát sấm chớp sáng lòe.
8 Tiếng Đức Giê-hô-va làm cho hoang mạc rúng động;
  Đức Giê-hô-va làm cho hoang mạc Ca-đe rúng động.
9 Tiếng Đức Giê-hô-va khiến nai cái đẻ con,
  Làm cho rừng cây trụi lá;
  Trong đền Ngài, mọi người đều reo lên: “Vinh hiển thay!”

10 Đức Giê-hô-va ngự trên nước lụt;
  Phải, Đức Giê-hô-va ngự trên ngôi vua đến đời đời.
11 Cầu xin Đức Giê-hô-va ban sức mạnh cho dân Ngài!
  Cầu xin Đức Giê-hô-va ban phước bình an cho dân Ngài.

Bình luận

Tiếng nói của thẩm quyền

Có một sự đói khát và nhu cầu thuộc linh rất lớn trong xã hội của chúng ta. Mọi người đang tìm kiếm kiến thức và trải nghiệm thuộc linh. Thi thiên này hướng chúng ta đến ‘tiếng Đức Giê-hô-va’ (c.3). Đa-vít mô tả quyền năng đáng kinh ngạc, sự uy nghi và uy quyền của giọng nói của Đức Chúa Trời (câu.4–5a, 7–9a).

Ngày nay, cách tốt nhất mà giúp chúng ta nghe được tiếng của Chúa là qua những lời Kinh Thánh. Lời của Đức Chúa Trời có thẩm quyền, quyền năng và uy nghi: ‘Trong đền Ngài, mọi người đều reo lên: “Vinh hiển thay! ”” (Câu 9, VIE2010). Quỳ gối là một cách phù hợp để lắng nghe tiếng Chúa. Tôi thích bắt đầu mỗi ngày bằng quỳ gối, đọc Kinh thánh, cố gắng nghe tiếng Chúa - hỏi: "Lạy Chúa, hôm nay Chúa muốn nói gì với con?"

Đa-vít bắt đầu bằng cách nói: ‘Hỡi con cái của Đức Chúa Trời, Hãy tôn Đức Giê-hô-va vinh hiển và quyền năng’ (c.1). Mọi uy quyền, sức mạnh và quyền năng đều thuộc về Chúa. Tuy nhiên, Ngài không giữ tất cả cho riêng mình. Khi bạn lắng nghe tiếng của Chúa, Ngài sẽ chia sẻ với bạn thẩm quyền, quyền năng và sức mạnh của Ngài. Đa-vít kết thúc bằng câu, ‘Cầu xin Đức Giê-hô-va ban sức mạnh cho dân Ngài!' (c.11).

Đây là hai thứ mà chúng ta rất cần khi đối mặt với những trận chiến trong cuộc sống (bên trong và bên ngoài). Chúng ta cần ‘sức mạnh’ của Đức Chúa Trời và ‘sự bình an’ của Ngài.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, con cảm ơn Chúa vì Ngài đã chia sẻ với chúng con thẩm quyền, quyền năng và sức mạnh của Ngài. Xin thêm sức cho con trong những trận chiến hôm nay và cho con bình an giữa mọi giông tố cuộc đời.

Tân ước

Mác 11:27-12:12

Chất vấn về thẩm quyền của Đức Chúa Jêsus

27 Đức Chúa Jêsus và các môn đồ trở lại thành Giê-ru-sa-lem. Khi Ngài đang đi trong đền thờ, các thầy tế lễ cả, các thầy thông giáo và các trưởng lão đến cùng Ngài, 28 và hỏi: “Bởi thẩm quyền nào mà Thầy làm những việc nầy, hay ai đã cho Thầy thẩm quyền để làm những việc ấy?”

29 Đức Chúa Jêsus đáp: “Ta cũng hỏi các ngươi một câu; hãy trả lời Ta thì Ta sẽ nói cho các ngươi biết Ta làm những việc nầy bởi thẩm quyền nào. 30 Báp-têm của Giăng đến từ trời hay từ loài người? Hãy trả lời cho Ta đi.”

31 Họ bàn luận với nhau: “Nếu chúng ta nói, ‘Từ trời’ thì ông ấy sẽ nói, ‘Vậy, tại sao các ngươi không tin Giăng?’ 32 Còn nếu chúng ta nói, ‘Từ loài người’?” — Họ sợ dân chúng, vì mọi người đều cho rằng Giăng thật là một nhà tiên tri. —

33 Vì vậy, họ trả lời Đức Chúa Jêsus: “Chúng tôi không biết.”

Đức Chúa Jêsus bảo họ: “Ta cũng sẽ không nói cho các ngươi biết bởi thẩm quyền nào Ta làm những việc nầy.”

Ẩn dụ về những người thuê vườn nho

12 Đức Chúa Jêsus bắt đầu dùng ẩn dụ nói với họ: “Người kia trồng một vườn nho, rào chung quanh, đào hầm ép nho, xây một tháp canh, rồi cho người ta thuê, và đi qua một xứ khác. 2 Đến mùa, chủ vườn sai một đầy tớ đến gặp những người thuê vườn nho để thu một phần hoa lợi từ vườn nho. 3 Nhưng chúng bắt đầy tớ, đánh đập rồi đuổi về tay không. 4 Người chủ lại sai một đầy tớ khác đến, chúng đánh vào đầu và nhục mạ anh ta. 5 Người chủ sai tiếp một đầy tớ khác đến thì họ giết đi. Nhiều đầy tớ khác cũng bị đối xử như vậy, người thì bị đánh, kẻ thì bị giết.

6 Chủ vườn chỉ còn một người, đó là con trai một yêu dấu của mình. Cuối cùng, ông sai con mình đi, tự nhủ rằng: ‘Chúng sẽ kính nể con trai ta!’

7 Nhưng bọn thuê vườn nho đó bàn với nhau: ‘Đây là đứa con thừa kế. Nào, hãy giết nó đi thì gia tài của nó sẽ thuộc về chúng ta.’ 8 Chúng bắt người con trai ấy, giết đi và ném ra ngoài vườn nho. 9 Vậy, chủ vườn nho sẽ làm gì? Ông sẽ đến diệt những kẻ thuê vườn nho đó, rồi giao vườn nho cho những người khác. 10 Các ngươi chưa từng đọc lời Kinh Thánh nầy sao:

‘Hòn đá bị thợ xây loại ra,
Đã trở nên đá góc nhà;
11 Đây là việc Chúa làm,
Và ấy là sự diệu kỳ trước mắt chúng ta’?”

12 Các nhà lãnh đạo Do Thái giáo muốn tìm cách bắt Ngài, vì biết Ngài dùng ẩn dụ ấy ám chỉ họ. Nhưng họ lại sợ dân chúng nên bỏ Ngài mà đi.

Bình luận

Thẩm quyền từ Đức Chúa Trời

Chúa Giê-su phán dạy và hành động với thẩm quyền từ Đức Chúa Trời. Ngài lắng nghe tiếng phán của Chúa và công bố chính lời của Ngài. Đây chính là chìa khóa. Nếu bạn muốn nói với thẩm quyền, hãy dành thời gian ở với Chúa, lắng nghe tiếng phán của Ngài.

Ai nấy đều thấy rõ rằng Chúa Giê-su có thẩm quyền. Vấn đề duy nhất mà những kẻ chống đối Ngài thắc mắc là thẩm quyền ấy đến từ đâu (Mác 11:28). Chúa Giê-su đã đáp lại bằng một câu hỏi sắc bén về Giăng Báp-tít.

Ngài hỏi họ rằng thẩm quyền của Giăng đến từ Đức Chúa Trời (từ trời) hay từ con người (c.30). Họ không thể trả lời vì không muốn thừa nhận rằng nó đến từ Đức Chúa Trời (vì họ đã không tin Giăng) (c.31). Nhưng họ cũng không dám nói rằng nó đến từ con người, vì dân chúng đều công nhận Giăng là một nhà tiên tri thật (c.32).

Tôi từng nghe một nhà giảng đạo, người tin rằng các ân tứ siêu nhiên của Đức Thánh Linh đã chấm dứt từ thời các sứ đồ, được hỏi rằng: “Phong trào Ngũ Tuần có phải là một công việc của Đức Chúa Trời không?” Phản ứng của ông giống hệt như những kẻ tranh luận với Chúa Giê-su trong phân đoạn hôm nay – ông không thể trả lời.

Nếu nói rằng “có”, điều đó đồng nghĩa với việc công nhận sự tuôn đổ của các ân tứ siêu nhiên của Đức Thánh Linh trong thế giới ngày nay. Nhưng nếu phủ nhận, ông sẽ phải chối bỏ kinh nghiệm của hơn 600 triệu Cơ Đốc nhân trên thế giới, những người đã kinh nghiệm quyền năng của Chúa qua phong trào Ngũ Tuần.

Vì những người tranh luận với Chúa Giê-su từ chối trả lời câu hỏi của Ngài về Giăng Báp-tít, nên Ngài cũng từ chối trả lời câu hỏi của họ về thẩm quyền của Ngài: “Đức Chúa Giê-su đáp: ‘Ta cũng không nói cho các ngươi biết Ta nhờ thẩm quyền nào mà làm những điều nầy.’” (c.33b).

Sau đó, Chúa Giê-su kể một ẩn dụ nhằm bày tỏ nguồn gốc thẩm quyền của Ngài. Những kẻ chống đối Ngài hiểu ngay ý nghĩa của ẩn dụ này, vì Mác cho biết rằng họ “tìm cách bắt Ngài, vì họ biết Ngài đã dùng ẩn dụ ấy nói về họ” (Mác 12:12).

Ẩn dụ kể về một người “trồng một vườn nho… rào xung quanh, đào hầm ép nho và xây tháp canh” (c.1). Ẩn dụ này dựa trên Ê-sai 5:1–7, trong đó Đức Chúa Trời là chủ vườn nho và dân sự Ngài (đặc biệt là các lãnh đạo) là vườn nho. Trong ẩn dụ của Chúa Giê-su, những đầy tớ bị sai đến và bị giết chính là các nhà tiên tri của Đức Chúa Trời, bao gồm cả Giăng Báp-tít.

Chúa Giê-su sau đó giới thiệu chính mình vào trong ẩn dụ: Đức Chúa Trời “còn một người nữa, là con yêu dấu của mình. Ngài sai con đến với họ sau cùng, vì nghĩ rằng: ‘Chúng sẽ kính trọng con ta.’” (Mác 12:6).

Chúa Giê-su cho thấy Ngài có thẩm quyền độc nhất vì Ngài là Con Đức Chúa Trời duy nhất. Có một sự phân biệt rất rõ ràng giữa người con yêu dấu và những đầy tớ được sai đến trước đó. Nhưng với sự nhìn xa trông rộng đáng kinh ngạc, Chúa Giê-su tuyên bố rằng Ngài, Con Đức Chúa Trời duy nhất, sẽ bị giết (c.7–8).

Ngài tiếp tục giải thích rằng sự lãnh đạo của dân sự Đức Chúa Trời sẽ được trao cho một lãnh đạo mới (các lãnh đạo đầu tiên của Hội Thánh), với chính Chúa Giê-su là đá góc nhà: “Tảng đá mà thợ xây loại bỏ đã trở nên đá góc nhà.” (c.10; xem thêm Thi Thiên 118:22).

Con Đức Chúa Trời duy nhất có thẩm quyền độc nhất, là đá góc nhà của dân sự Ngài. Hãy lắng nghe Ngài, và bạn cũng sẽ nói với thẩm quyền đến từ chính thẩm quyền của Ngài.

Cầu nguyện

Lạy Chúa, cảm ơn Ngài vì Ngài là Con Một của Đức Chúa Trời, Đấng đã nói với thẩm quyền của chính Đức Chúa Trời. Xin giúp con bước đi trong mối quan hệ mật thiết với Chúa, nghe tiếng của Chúa và nói những lời của Chúa một cách có thẩm quyền.

Cựu Ước

Lê-vi 9:1 - 10:20

Các thầy tế lễ bắt đầu chức vụ

9 Đến ngày thứ tám, Môi-se mời A-rôn và các con trai ông cùng các trưởng lão Y-sơ-ra-ên đến 2 và nói với A-rôn: “Hãy bắt một con bò con đực làm tế lễ chuộc tội, một con chiên đực làm tế lễ thiêu; cả hai đều không có tì vết và dâng lên trước mặt Đức Giê-hô-va. 3 Anh hãy nói với dân Y-sơ-ra-ên rằng: ‘Anh em hãy bắt một con dê đực làm tế lễ chuộc tội, một con bò con và một con chiên con, cả hai đều không có tì vết và được một tuổi, để làm tế lễ thiêu, 4 một con bò và một con chiên đực để làm tế lễ bình an dâng lên trước mặt Đức Giê-hô-va và một tế lễ chay có pha dầu, vì hôm nay Đức Giê-hô-va sẽ hiện ra với anh em.’”

5 Họ đem đến trước Lều Hội Kiến những gì Môi-se đã truyền bảo, rồi cả hội chúng đến gần và đứng trước mặt Đức Giê-hô-va. 6 Môi-se nói: “Đây là điều Đức Giê-hô-va phán dặn anh em phải làm để vinh quang của Đức Giê-hô-va hiện ra với anh em.”

7 Rồi Môi-se nói với A-rôn: “Anh hãy đến gần bàn thờ dâng tế lễ chuộc tội và tế lễ thiêu của anh để làm lễ chuộc tội cho chính anh và cho dân chúng, rồi dâng tế lễ của dân chúng và làm lễ chuộc tội cho họ, như Đức Giê-hô-va đã phán dạy.”

8 A-rôn đến gần bàn thờ và giết bò con đực để làm tế lễ chuộc tội cho chính mình. 9 Các con trai A-rôn đem máu sinh tế đến cho ông; ông nhúng ngón tay vào máu, bôi lên các sừng bàn thờ, rồi đổ máu dưới chân bàn thờ. 10 Ông lấy mỡ, hai trái cật và phần gan ngon nhất của sinh tế chuộc tội đốt trên bàn thờ, như Đức Giê-hô-va đã phán dạy Môi-se. 11 Còn thịt và da, ông đem đốt bên ngoài trại.

12 A-rôn giết con vật dùng làm tế lễ thiêu. Các con trai A-rôn đem máu sinh tế đến cho ông và ông rảy chung quanh bàn thờ. 13 Họ cũng đem đến thịt tế lễ thiêu đã sả ra từng miếng cùng với cái đầu để ông đốt tất cả trên bàn thờ. 14 Ông rửa bộ lòng và các chân rồi đem đốt bên trên tế lễ thiêu nơi bàn thờ.

15 Tiếp đó, ông đem tế lễ của dân chúng đến. Ông bắt con dê đực dùng làm tế lễ chuộc tội cho dân chúng, giết nó và dâng lên làm lễ chuộc tội như đã làm với tế lễ chuộc tội trước đó.

16 Ông cũng dâng tế lễ thiêu và tiến hành theo luật lệ đã định. 17 Rồi ông dâng tế lễ chay. Ông bốc một nắm đầy lễ vật chay và thiêu trên bàn thờ, chung với tế lễ thiêu buổi sáng.

18 Ông cũng giết con bò và con chiên đực làm sinh tế bình an cho dân chúng. Các con trai A-rôn đem máu sinh tế đến cho ông và ông rảy chung quanh bàn thờ. 19 Còn mỡ của con bò và con chiên đực, mỡ đuôi, mỡ bọc bộ lòng, hai trái cật và phần ngon nhất của gan, 20 thì họ đặt trên bộ sườn, và ông thiêu mỡ đó trên bàn thờ. 21 Nhưng bộ sườn và đùi sau bên phải thì A-rôn lấy và tiến hành nghi thức đưa qua đưa lại trước mặt Đức Giê-hô-va, như Môi-se đã truyền dặn.

22 A-rôn giơ tay trên dân chúng và chúc phước cho họ. Sau khi dâng tế lễ chuộc tội, tế lễ thiêu và tế lễ bình an thì ông bước xuống khỏi bàn thờ. 23 Môi-se và A-rôn vào Lều Hội Kiến rồi đi ra chúc phước cho dân chúng. Vinh quang của Đức Giê-hô-va hiện ra với toàn dân. 24 Một ngọn lửa phát ra từ trước mặt Đức Giê-hô-va thiêu hủy tế lễ thiêu và mỡ trên bàn thờ. Thấy vậy, toàn dân cất tiếng reo mừng và cúi rạp xuống đất.

Cái chết của Na-đáp và A-bi-hu

10 Hai con trai A-rôn là Na-đáp và A-bi-hu, mỗi người đều cầm lư hương, bỏ than đang cháy vào rồi để hương lên trên và dâng một thứ lửa lạ trước mặt Đức Giê-hô-va, là điều Ngài không phán dạy họ. 2 Một ngọn lửa phát ra từ trước mặt Đức Giê-hô-va thiêu nuốt họ; họ chết trước mặt Đức Giê-hô-va. 3 Môi-se nói với A-rôn: “Đó là điều Đức Giê-hô-va đã phán:

‘Giữa những người đến gần Ta
Ta sẽ tỏ bày đức thánh khiết;
Và trước mặt toàn dân
Ta sẽ được tôn vinh.’”

A-rôn nín lặng.

4 Môi-se gọi Mi-sa-ên và Ên-sa-phan, hai con trai của U-xi-ên là chú của A-rôn, và bảo họ: “Hãy đến khiêng xác của hai cháu khỏi nơi thánh và đem ra ngoài trại.” 5 Họ đến gần, dùng áo lót hai người kia đang mặc, kéo xác họ đưa ra ngoài trại, như lời Môi-se đã bảo.

6 Sau đó, Môi-se nói với A-rôn và hai con trai ông là Ê-lê-a-sa và Y-tha-ma: “Đừng làm rối tóc, cũng đừng xé áo để anh và các cháu khỏi phải chết, và để Đức Giê-hô-va không nổi giận với cả hội chúng. Nhưng anh em của anh và cả nhà Y-sơ-ra-ên có thể khóc than những người vừa bị Đức Giê-hô-va thiêu đốt đó. 7 Đừng ra khỏi cửa Lều Hội Kiến trong lúc nầy để anh em khỏi chết, vì anh em đã được Đức Giê-hô-va xức dầu.” Họ làm theo lời Môi-se.

8 Đức Giê-hô-va phán với A-rôn: 9 “Con và các con trai của con không được uống rượu nho hay thức uống có men khi vào Lều Hội Kiến, kẻo các con phải chết. Đó là một mệnh lệnh đời đời cho mọi thế hệ. 10 Các con phải biết phân biệt giữa thánh khiết và phàm tục, giữa ô uế và thanh sạch, 11 và phải dạy dân Y-sơ-ra-ên mọi mệnh lệnh mà Đức Giê-hô-va đã phán dạy họ qua Môi-se.”

12 Môi-se nói với A-rôn và hai người con trai còn lại của ông là Ê-lê-a-sa và Y-tha-ma rằng: “Hãy lấy phần tế lễ chay còn lại sau khi đã dùng lửa dâng lên Đức Giê-hô-va làm thành bánh không men và ăn gần bàn thờ, vì đó là phần rất thánh. 13 Phải ăn tế lễ nầy tại một nơi thánh vì đó là phần của anh và các con anh trích từ các lễ vật dùng lửa dâng lên Đức Giê-hô-va. Tôi đã được truyền dặn như vậy. 14 Còn bộ sườn non đã dâng lên Đức Giê-hô-va như là một lễ vật đặc biệt và cái đùi đã trình dâng lên Chúa thì anh cùng các con trai con gái anh sẽ ăn tại một nơi thanh sạch. Các món đó đã được ban làm phần riêng cho anh và các con anh, trích từ tế lễ bình an của con dân Y-sơ-ra-ên. 15 Họ sẽ đem đến cái đùi đã dâng lên và bộ sườn non đã qua nghi thức đưa qua đưa lại, cùng với các phần mỡ của tế lễ thiêu bằng lửa, dâng lên theo nghi thức đưa qua đưa lại trước mặt Đức Giê-hô-va. Đó là phần thuộc về anh và các con anh, theo quy định vĩnh viễn mà Đức Giê-hô-va đã truyền dạy.”

16 Khi Môi-se hỏi về con dê đực dùng làm tế lễ chuộc tội thì thấy nó đã bị thiêu. Vì thế ông nổi giận với Ê-lê-a-sa và Y-tha-ma là hai con trai còn lại của A-rôn, và nói: 17 “Tại sao các cháu không ăn thịt sinh tế chuộc tội trong một nơi thánh? Đó là một phần rất thánh mà Đức Giê-hô-va đã ban cho các cháu để gánh lấy tội của hội chúng và làm lễ chuộc tội cho họ trước mặt Đức Giê-hô-va. 18 Vì huyết sinh tế nầy không được đem vào nơi thánh, nên các cháu phải ăn sinh tế đó trong một nơi thánh như lời ta đã căn dặn.”

19 A-rôn nói với Môi-se: “Hôm nay hai cháu đã dâng tế lễ chuộc tội và tế lễ thiêu trước mặt Đức Giê-hô-va. Nhưng những việc rủi ro như thế đã xảy đến cho tôi mà hôm nay tôi còn ăn sinh tế chuộc tội, thì liệu có đẹp lòng Đức Giê-hô-va không?” 20 Nghe những lời nầy, Môi-se đồng ý.

Bình luận

Thẩm quyền của Chúa Giê-su

Thật là một điều kỳ diệu khi được bước vào sự hiện diện của Đức Chúa Trời – ‘Vinh quang của Đức Chúa Trời hiện ra cho cả dân sự. Lửa từ Đức Chúa Trời bùng lên... Khi toàn dân thấy vậy, họ reo mừng lớn tiếng rồi sấp mặt xuống mà thờ lạy’ (Lê-vi Ký 9:23–24, MSG).

Câu chuyện về Na-đáp và A-bi-hu (10:1–2) cho thấy rằng không ai được phép xem nhẹ đặc ân vào trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Ngày nay, nhiều người muốn có mối quan hệ với Ngài theo cách riêng của họ. Tuy nhiên, chỉ nhờ Chúa Giê-su, bạn mới có thể bước vào sự hiện diện của Đức Chúa Trời với lòng tin quyết và không sợ hãi.

Trong Cựu Ước, con đường đến với sự hiện diện của Đức Chúa Trời được mở ra qua hệ thống tế lễ phức tạp. Thầy tế lễ thượng phẩm phải dâng sinh tế chuộc tội cho chính mình và cho dân sự (9:7–8). Vì thầy tế lễ cũng là con người yếu đuối và có tội như chúng ta, nên ông phải liên tục dâng tế lễ chuộc tội cho bản thân và dân sự.

Chúa Giê-su có thẩm quyền độc nhất vô nhị. Ngài là thầy tế lễ thượng phẩm vô tội. Như tác giả Hê-bơ-rơ đã viết: ‘Vì vậy, Ngài là thầy tế lễ thượng phẩm thỏa đáp nhu cầu của chúng ta – một Đấng thánh khiết, vô tội, tinh sạch, được biệt riêng khỏi kẻ có tội và được tôn cao trên các tầng trời. Khác với các thầy tế lễ thượng phẩm khác, Ngài không cần phải dâng sinh tế hằng ngày, trước hết vì tội lỗi của mình, sau đó vì tội lỗi của dân. Ngài đã dâng chính mình làm sinh tế một lần đủ cả để chuộc tội cho họ’ (Hê-bơ-rơ 7:26–27).

Nhờ đó, qua Chúa Giê-su, bạn có thể bước vào sự hiện diện thánh khiết của Đức Chúa Trời: ‘Vậy, thưa anh em, vì chúng ta nhờ huyết Đức Chúa Jêsus được dạn dĩ vào Nơi Chí Thánh, bởi con đường mới và sống mà Ngài đã mở cho chúng ta ngang qua cái màn, nghĩa là ngang qua thân xác Ngài; lại vì chúng ta có một thầy tế lễ vĩ đại được lập lên cai trị nhà Đức Chúa Trời, nên chúng ta hãy lấy lòng chân thật với niềm tin vững chắc, lòng được tẩy sạch khỏi lương tâm ác, thân thể rửa bằng nước tinh khiết mà đến gần Chúa’ (Hê-bơ-rơ 10:19–22).

Hôm nay, bạn có thể đến với sự hiện diện của Đức Chúa Trời, lắng nghe tiếng Ngài, nhận lấy sức mạnh và sự bình an, cũng như nói ra những lời đầy thẩm quyền bởi vì bạn đã nghe được tiếng của Ngài.

Cầu nguyện

Thưa Chúa, con cám ơn Chúa vì bây giờ con đã được vào Nơi Chí Thánh bằng huyết của Chúa Giê-su. Hôm nay, con muốn đến gần Đức Chúa Trời với tấm lòng chân thành với sự chắc chắn của đức tin để nghe tiếng Chúa, nhận được sức mạnh và sự bình an của Ngài, và nói với thẩm quyền vì con đã nghe tiếng Chúa.

Pippa chia sẻ

Thi thiên 29:11

"Cầu xin Đức Giê-hô-va ban sức mạnh cho dân Ngài! Cầu xin Đức Giê-hô-va ban phước bình an cho dân Ngài."

Đó là điều tôi cần mỗi ngày: ‘sức mạnh’ và ‘bình an’. Bình an trong một thế giới bận rộn và sức mạnh để thực hiện tất cả những gì tôi cần làm ngày hôm nay.

reader

App

Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

reader

Email

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.

reader

Website

Bắt đầu đọc sự tận tâm của ngày hôm nay ngay tại đây trên trang web BiOY.

Read now
reader

Book

Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.

Tham khảo

The One Year® là nhãn hiệu đã đăng ký của Tyndale House Publishers. Được sử dụng bởi sự cho phép.

Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh được lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Được sử dụng dưới sự cho phép của Hodder & Stoughton Publishers, một công ty của Hachette UK. Đã đăng ký Bản quyền. 'NIV' là nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Nhãn hiệu Vương quốc Anh số 1448790.

Thánh Kinh được đánh dấu (MSG) lấy từ The Message. Bản quyền © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Được sử dụng dưới sự cho phép của NavPress Publishing Group.

This website stores data such as cookies to enable necessary site functionality and analytics. Find out more