Tin cậy Chúa làm mọi sự cách công bình
Giới thiệu
Pippa và tôi thích chơi ô chữ cùng nhau. Khi chúng tôi bị mắc kẹt ở một gợi ý, chúng tôi không bỏ cuộc, chúng tôi chuyển sang gợi ý tiếp theo. Mỗi khi chúng tôi tìm thấy câu trả lời, nó sẽ giúp chúng tôi giải quyết một số gợi ý khác. Cuối cùng, đôi khi chúng ta có thể giải được hầu hết các ô chữ.
Theo một cách nào đó, đọc một số phần khó của Kinh Thánh giống như cố giải một trò chơi ô chữ. Thay vì bị sa lầy trong một phần phức tạp, bạn có thể sử dụng những đoạn bạn hiểu để giúp bạn giải quyết một số phần khó hơn.
Tôi thường thấy không chỉ khó để hiểu một số đoạn khó hiểu trong Kinh thánh, mà còn khó để hiểu một số điều đang xảy ra trong thế giới của chúng ta. Dường như có quá nhiều sự không công bằng. Không có câu trả lời dễ dàng.
Tôi thích câu hỏi tu từ quan trọng thứ hai từ đoạn kinh thánh hôm qua, ‘Đấng Phán Xét của cả thế gian sẽ không xét xử công bình sao?’ (Sáng Thế Ký 18:25). Một điều mà bạn có thể chắc chắn là vào ngày cuối cùng, khi tất cả được tiết lộ, bạn sẽ thấy sự phán xét hoàn hảo của Chúa – và mọi người sẽ nói, 'Điều đó hoàn toàn đúng.' Mỗi đoạn kinh thánh hôm nay cho chúng ta biết điều gì đó về thực tế, cuối cùng, Chúa sẽ đặt mọi thứ đúng chỗ.
Thi thiên 7: 1-9
Thi Thiên do Đa-vít sáng tác để ca ngợi Đức Giê-hô-va. Bài ca nầy liên hệ đến một người Bên-gia-min tên là Cút
1 Hỡi Giê-hô-va Đức Chúa Trời tôi, tôi nương náu mình nơi Ngài; Xin hãy cứu tôi khỏi kẻ rượt đuổi tôi, và thoát giải tôi, 2 Kẻo kẻ thù nghịch xé tôi như con sư tử, Và phân tôi từ mảnh, không ai giải cứu cho. 3 Hỡi Giê-hô-va Đức Chúa Trời tôi, nhược bằng tôi đã làm điều ấy, Và có sự gian ác nơi tay tôi; 4 Nếu tôi đã trả ác cho người ở hòa hảo cùng tôi, Và cướp lột kẻ hiếp tôi vô cớ, 5 Thì đáng cho kẻ thù nghịch đuổi theo tôi kịp Giày đạp mạng sống tôi dưới đất, Và làm rạp vinh hiển tôi xuống bụi đất. 6 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy nổi thạnh nộ mà chỗi dậy; Hãy dấy nghịch cùng sự giận hoảng của kẻ hiếp tôi; Khá tỉnh thức mà giúp đỡ tôi; Ngài đã truyền định sự đoán xét rồi. 7 Hội các dân tộc sẽ vây phủ tứ phía Ngài; Còn Ngài vì chúng phải trở lên cao. 8 Đức Giê-hô-va đoán xét các dân. Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy đoán xét tôi theo sự công bình tôi, Và theo sự thanh liêm ở nơi lòng tôi. 9 Ồ, Đức Chúa Trời công bình! là Đấng dò xét lòng dạ loài người, Xin hãy khiến cùng tận sự gian ác kẻ dữ, Song hãy làm cho vững vàng người công bình.
Bình luận
Hãy tin rằng sẽ có sự phán xét công bằng
Một số người có thể nghĩ rằng niềm tin vào một Đức Chúa Trời phán xét sẽ dẫn đến nhiều bạo lực hơn trên thế giới ngày nay. Trong thực tế thì ngược lại. Khi người ta không còn tin vào sự phán xét công bằng của Đức Chúa Trời, họ có thể bị cám dỗ tự mình làm điều đó và tìm cách trả thù kẻ thù.
Đa-vít tin rằng sẽ có sự phán xét – rằng Đức Chúa Trời sẽ là người phán xét và Ngài sẽ phán xét công bằng. ‘Những người buộc tội tôi đã chật cứng phòng xử án; đó là thời gian phán xét. Ngài ngồi xuống băng ghế, với chiếc búa của Ngài, quăng đi những cáo buộc sai trái chống lại con. Con đã sẵn sàng, tin tưởng vào phán quyết của Ngài’ (c.7–8, MSG). Nói cách khác, Đa-vít tin cậy rằng Đức Chúa Trời sẽ xử lý kẻ thù của ông.
Nếu bạn tin vào một Đức Chúa Trời là Đấng sẽ thi hành sự phán xét với sự công bình hoàn hảo, thì bạn có thể giao nó cho Ngài và làm theo điều Chúa Giê-su bảo bạn làm: hãy yêu kẻ thù của mình (xin xem Ma-thi-ơ 5:43–48; Lu-ca 6:27– 36).
Trên thực tế, như Miroslav Volf đã nói, 'Việc thực hành bất bạo động đòi hỏi niềm tin vào sự báo thù thiêng liêng.' Rất nhiều vấn đề của thế giới ngày nay sẽ được giải quyết nếu mọi người tin vào sự thật rằng có một Đức Chúa Trời phán xét công bằng và chúng ta có thể tin cậy cuối cùng thì Ngài sẽ đặt mọi thứ đúng chỗ.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, con ẩn náu nơi Chúa (Tv 7:1). Cảm ơn Chúa vì con có thể tin tưởng vào sự phán xét hoàn hảo của Ngài, con không bao giờ cần tìm cách trả thù mà thay vào đó yêu kẻ thù của mình và cầu nguyện cho những người bắt bớ con (Ma-thi-ơ 5:44).
Ma-thi-ơ 7:24-8:22
Người xây dựng khôn ngoan và ngu dại
24 Vậy, kẻ nào nghe và làm theo lời ta phán đây, thì giống như một người khôn ngoan cất nhà mình trên hòn đá. 25 Có mưa sa, nước chảy, gió lay, xô động nhà ấy; song không sập, vì đã cất trên đá. 26 Kẻ nào nghe lời ta phán đây, mà không làm theo, khác nào như người dại cất nhà mình trên đất cát. 27 Có mưa sa, nước chảy, gió lay, xô động nhà ấy, thì bị sập, hư hại rất nhiều. 28 Vả, khi Đức Chúa Jêsus vừa phán những lời ấy xong, đoàn dân lấy đạo Ngài làm lạ; 29 vì Ngài dạy như là có quyền, chớ không giống các thầy thông giáo. #7
Đức Chúa Jêsus chữa bệnh phong hủi
(Mác 1:40-45; Lu-ca 5:12-16)
1 Khi Đức Chúa Jêsus từ trên núi xuống, đoàn người rất đông đi theo Ngài. 2 Kìa, có một người phong hủi đến quỳ trước mặt Ngài và thưa: “Lạy Chúa, nếu Chúa muốn, Chúa có thể khiến con được sạch.” 3 Đức Chúa Jêsus đưa tay chạm đến người ấy, và phán: “Ta muốn, hãy sạch đi.” Lập tức, người phong hủi được sạch. 4 Đức Chúa Jêsus căn dặn: “Hãy cẩn thận, đừng nói gì với ai, nhưng hãy đi trình diện thầy tế lễ và dâng lễ vật mà Môi-se đã dạy, như một lời chứng cho mọi người.” Đức Chúa Jêsus chữa lành đầy tớ viên đội trưởng (Lu-ca 7:1-10)
5 Khi Đức Chúa Jêsus vào thành Ca-bê-na-um, có một viên đội trưởng đến nài xin Ngài: 6 “Thưa Thầy, đầy tớ của tôi bị bại, nằm liệt ở nhà, đau đớn lắm.” 7 Đức Chúa Jêsus phán: “Ta sẽ đến, chữa lành cho nó.” 8 Viên đội trưởng đáp: “Lạy Chúa, tôi không xứng đáng rước Chúa vào nhà, chỉ xin Chúa phán một lời thì đầy tớ của tôi sẽ được lành. 9 Vì chính tôi ở dưới quyền người khác, tôi cũng có quân lính dưới quyền tôi; tôi bảo đứa nầy: ‘Đi!’ thì nó đi; bảo tên khác: ‘Đến!’ thì nó đến; và bảo đầy tớ của tôi: ‘Làm việc nầy!’ thì nó làm.” 10 Nghe vậy, Đức Chúa Jêsus ngạc nhiên và phán với những người đi theo Ngài rằng: “Thật, Ta bảo các ngươi, Ta chưa thấy ai trong Y-sơ-ra-ên có đức tin như vậy. 11 Ta bảo cho các ngươi biết: Từ đông phương, tây phương sẽ có nhiều người đến ngồi cùng bàn với Áp-ra-ham, Y-sác, và Gia-cốp trong vương quốc thiên đàng. 12 Nhưng các con của vương quốc lại bị ném ra chỗ tối tăm bên ngoài, nơi sẽ có than khóc và nghiến răng.” 13 Rồi Đức Chúa Jêsus phán với viên đội trưởng: “Hãy về đi! Ngươi tin thể nào, thì sẽ được thể ấy.” Chính trong giờ đó, người đầy tớ được lành. ###Đức Chúa Jêsus chữa lành bà gia Phi-e-rơ và nhiều người khác (Mác 1:29-34; Lu-ca 4:38-41)
14 Kế đó, Đức Chúa Jêsus vào nhà Phi-e-rơ, thấy bà gia ông bị sốt, nằm trên giường. 15 Ngài chạm vào tay bà, cơn sốt lìa khỏi bà; rồi bà đứng dậy phục vụ Ngài. 16 Tối đến, người ta đem đến cùng Ngài nhiều người bị quỷ ám; Ngài dùng lời phán đuổi quỷ ra và chữa lành mọi người bệnh tật. 17 Như vậy, lời của nhà tiên tri Ê-sai: “Chính Ngài đã mang lấy tật nguyền của chúng ta, Và gánh lấy mọi bệnh hoạn của chúng ta,” đã được ứng nghiệm. ###Điều kiện theo Chúa (Lu-ca 9:57-62)
18 Khi thấy đoàn người rất đông vây quanh, Đức Chúa Jêsus truyền lệnh đi qua bờ bên kia. 19 Một thầy thông giáo đến thưa với Ngài: “Thưa Thầy, Thầy đi đâu, tôi sẽ theo đó.” 20 Đức Chúa Jêsus đáp: “Con cáo có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ gối đầu.” 21 Một môn đồ khác thưa với Ngài: “Lạy Chúa, xin cho phép con về chôn cất cha con trước đã.” 22 Nhưng Đức Chúa Jêsus đáp: “Hãy theo Ta, để kẻ chết chôn kẻ chết của họ.”
Bình luận
Hãy tin cậy Chúa Giê-su, Đấng mà Đức Chúa Trời đã giao phó mọi sự phán xét
Chúa Giê-su biết tất cả về việc xây nhà. Ngài là một thợ thủ công chuyên nghiệp và đã từng làm thợ mộc. Hình ảnh minh họa mà Ngài sử dụng rất gần gũi và thiết thực: hai người quyết định xây một ngôi nhà (7:24-26). Chắc chắn họ có ý định sống và tận hưởng chúng, có lẽ với gia đình của họ. Cả hai đều đang xây dựng một cái gì đó có ý nghĩa lâu dài. Cuộc sống của chúng ta giống như những ngôi nhà này, nhưng ý nghĩa của chúng là mãi mãi.
Đặc điểm quan trọng nhất của bất kỳ ngôi nhà nào là nền móng của nó. Những ngôi nhà này khác nhau rất ít về ngoại hình. Nhưng chỉ có một cái ‘có nền tảng trên đá’ (c.25). Tương tự như vậy, hai cuộc đời có thể trông giống nhau, nhưng sự khác biệt trong nền tảng thể hiện rõ ràng khi những cơn bão tố của cuộc đời ập đến.
Bạn sẽ phải đối mặt với những thách thức trong cuộc sống. Chúng sẽ đến dưới nhiều hình thức: hiểu lầm, thất vọng, khao khát không được thỏa mãn, nghi ngờ, thử thách, cám dỗ, thất bại và sự tấn công của Satan. Thành công cũng có thể là một phép thử. Ngoài ra còn có áp lực, đau khổ, bệnh tật, mất người thân, buồn phiền, chấn thương, bi kịch, ngược đãi và thất bại.
Cuối cùng, tất cả chúng ta sẽ đối mặt với cái chết và sự phán xét của Đức Chúa Trời. Hình ảnh ‘mưa...xối...gió' được sử dụng trong Ê-xê-chi-ên để chỉ sự phán xét của Đức Chúa Trời (Ê-xê-chi-ên 13:11), nhưng ngôn ngữ phán xét không chỉ giới hạn trong Cựu Ước. Ở đây và ở những nơi khác, Chúa Giê-su cảnh báo về sự phán xét sắp tới, cũng như các tác giả Tân Ước khác.
Khi 'mưa sa, nước chảy, gió lay, xô động nhà ấy' (Ma-thi-ơ 7:25,27), ngôi nhà xây trên đá 'không sập' (c.25), nhưng ngôi nhà xây trên cát 'bị sập, hư hại nhiều' (c.27). Đây là những lời cảnh báo nghiêm túc. Phiên tòa có thể diễn ra trong cuộc đời này hoặc có thể đến vào ngày phán xét. Theo Chúa Giê-su, chắc chắn điều đó sẽ đến.
Tuy nhiên, bạn không cần phải sống trong sợ hãi. Điều đó không dễ, nhưng có một cách để đảm bảo rằng khi qua thử nghiệm, nền móng của ngôi nhà bạn sẽ đứng vững. Có thể biết tương lai của bạn được đảm bảo.
Chúa Giê-su nói với chúng ta rằng điểm khác biệt chính là người khôn ngoan không chỉ nghe những lời của Chúa Giê-su mà còn “đem ra thực hành” (c.24). Mặt khác, người dại dột, mặc dù nghe những lời của Chúa Giê-su nhưng lại “không đem ra thực hành” (c.26).
Sự tri thức phải đi kèm hành động – nếu thần học của chúng ta không ảnh hưởng đến đời sống của chúng ta, ấy là chúng ta đang xây nhà mình trên cát.
Lời phán của Đức Chúa Giê-su trước hết là lời kêu gọi đặt lòng tin nơi Ngài (Giăng 6:28–29). Sự cứu rỗi của chúng ta là bởi đức tin nơi Đức Chúa Giê-su, bày tỏ qua sự vâng phục Ngài.
Chúng ta có thể trọn lòng tin cậy nơi sự phán xét của Đức Chúa Giê-su, vì Ngài có thẩm quyền của chính Đức Chúa Trời. Ngài đã lấy làm lạ về đức tin của viên đội trưởng mà phán rằng: “Quả thật, ta nói cùng các ngươi, ta chưa hề thấy một người nào trong dân Y-sơ-ra-ên có đức tin lớn dường ấy.” (Ma-thi-ơ 8:10).
Bằng chứng về đức tin ấy được bày tỏ khi viên đội trưởng tin chắc rằng chỉ một lời phán của Đức Chúa Giê-su cũng đủ để chữa lành đầy tớ mình: “Chúa chỉ phán một lời, thì đầy tớ tôi sẽ được lành.” (Ma-thi-ơ 8:8). Lý do ông tin quyết như vậy thật sâu nhiệm: Ông nhận biết rằng cũng như trong quân đội, thẩm quyền đến từ sự đầu phục thẩm quyền, thì thẩm quyền của Đức Chúa Giê-su cũng đến từ sự đầu phục trọn vẹn Đức Chúa Cha. Viên đội trưởng đã thấy rằng khi Đức Chúa Giê-su phán, ấy là chính Đức Chúa Trời phán.
Hơn nữa, Đấng Phán Xét Công Bình chẳng xa lạ với sự đau khổ của loài người. Đức Chúa Giê-su đã từng chịu sự bất công, bị bắt bớ, giam cầm, tra tấn, và chịu đóng đinh trên thập tự giá. Nhưng trong chính phân đoạn Kinh Thánh này, chúng ta cũng thấy rằng Ngài từng chịu cảnh không có nơi trú ngụ: “Cáo có hang, chim trời có ổ, nhưng Con Người không có chỗ mà gối đầu.” (Ma-thi-ơ 8:20). Ngài cũng đã gánh lấy tật bệnh và thương tổn của chúng ta: “Chính Ngài đã mang lấy tật nguyền của chúng ta, và gánh lấy bệnh hoạn của chúng ta.” (Ma-thi-ơ 8:17).
Thật vậy, chẳng có sự đau khổ nào của loài người mà Đức Chúa Giê-su chưa từng nếm trải. Vì thế, chúng ta có thể trọn lòng tin cậy nơi Ngài – Đấng có thẩm quyền, đầy yêu thương và công bình!
Cầu nguyện
Lạy Cha, cảm ơn Cha vì không chỉ Chúa Giê-su có thể thông cảm với những yếu đuối của con, mà Ngài còn chết vì tội lỗi của con, chịu sự phán xét thay cho con để con không phải sợ hãi.
Sáng thế ký 19:1 - 20:18
1 Lối chiều, hai thiên sứ đến Sô-đôm; lúc đó, Lót đang ngồi tại cửa thành. Khi Lót thấy hai thiên sứ đến, đứng dậy mà đón rước và sấp mình xuống đất. 2 Người thưa rằng: Nầy, lạy hai chúa, xin hãy đến ở nhà của kẻ tôi tớ, và hãy nghỉ đêm tại đó. Hai chúa hãy rửa chân, rồi sáng mai thức dậy lên đường. Hai thiên sứ phán rằng: Không, đêm nầy ta sẽ ở ngoài đường. 3 Nhưng Lót cố mời cho đến đỗi hai thiên sứ phải đi lại vào nhà mình. Người dâng một bữa tiệc, làm bánh không men, và hai thiên sứ bèn dùng tiệc. 4 Hai thiên sứ chưa đi nằm, mà các người nam ở Sô-đôm, từ trẻ đến già, tức cả dân, đều chạy đến bao chung quanh nhà. 5 Bọn đó gọi Lót mà hỏi rằng: Những khách đã vào nhà ngươi buổi chiều tối nay ở đâu? Hãy dẫn họ ra đây, hầu cho chúng ta được biết. 6 Lót bèn ra đến cùng dân chúng ở ngoài cửa, rồi đóng cửa lại, 7 và nói cùng họ rằng: Nầy, tôi xin anh em đừng làm điều ác đó! 8 Đây, tôi sẵn có hai con gái chưa chồng, tôi sẽ đưa chúng nó cho anh em, rồi mặc tình anh em tính làm sao tùy ý; miễn đừng làm chi hại cho hai người kia; vì cớ đó, nên họ đến núp bóng mái nhà tôi. 9 Bọn dân chúng nói rằng: Ngươi hãy tránh chỗ khác! Lại tiếp rằng: Người nầy đến đây như kẻ kiều ngụ, lại muốn đoán xét nữa sao! Vậy, thôi! chúng ta sẽ đãi ngươi bạc-tệ hơn hai khách kia. Đoạn, họ lấn ép Lót mạnh quá, và tràn đến đặng phá cửa. 10 Nhưng hai thiên sứ giơ tay ra, đem Lót vào nhà, và đóng cửa lại, 11 đoạn, hành phạt bọn dân chúng ở ngoài cửa, từ trẻ đến già, đều quáng lòa mắt, cho đến đỗi tìm cửa mệt mà không được. 12 Hai thiên sứ bèn hỏi Lót rằng: Ngươi còn có ai tại đây nữa chăng? Rể, con trai, con gái và ai trong thành thuộc về ngươi, hãy đem ra khỏi hết đi! 13 Chúng ta sẽ hủy diệt chỗ nầy, vì tiếng kêu oan về dân thành nầy đã thấu lên đến Đức Giê-hô-va, nên Ngài sai chúng ta xuống mà hủy diệt. 14 Lót bèn đi ra và nói cùng rể đã cưới con gái mình rằng: Hãy chổi dậy, đi ra khỏi chốn nầy, vì Đức Giê-hô-va sẽ hủy diệt thành. Nhưng các chàng rể tưởng người nói chơi. 15 Đến sáng, hai thiên sứ hối Lót và phán rằng: Hãy thức dậy, dẫn vợ và hai con gái ngươi đang ở đây ra, e khi ngươi cũng chết lây về việc hình phạt của thành nữa chăng. 16 Nhưng Lót lần lữa; vì cớ Đức Giê-hô-va thương xót Lót, nên hai thiên sứ nắm lấy tai kéo người, vợ cùng hai con gái người, và dẫn ra khỏi thành. 17 Vả, khi hai thiên sứ dẫn họ ra khỏi rồi, một trong hai vì nói rằng: Hãy chạy trốn cứu lấy mạng, đừng ngó lại sau và cũng đừng dừng bước lại nơi nào ngoài đồng bằng; hãy chạy trốn lên núi, kẻo phải bỏ mình chăng. 18 Lót đáp lại rằng: Lạy Chúa, không được! 19 Nầy, tôi tớ đã được ơn trước mặt Chúa; Chúa đã tỏ lòng nhân từ rất lớn cùng tôi mà cứu tròn sự sống tôi. Nhưng tôi chạy trốn lên núi không kịp trước khi tai nạn đến, thì tôi phải chết. 20 Kìa, thành kia đã nhỏ, lại cũng gần đặng tôi có thế ẩn mình. Ôi! chớ chi Chúa cho tôi ẩn đó đặng cứu tròn sự sống tôi. Thành nầy há chẳng phải nhỏ sao? 21 Thiên sứ phán rằng: Đây, ta ban ơn nầy cho ngươi nữa, sẽ không hủy diệt thành của ngươi đã nói đó đâu. 22 Mau mau hãy lại ẩn đó, vì ta không làm chi được khi ngươi chưa vào đến nơi. Bởi cớ ấy, nên người ta gọi tên thành nầy là Xoa. 23 Khi mặt trời mọc lên khỏi đất, thì Lót vào đến thành Xoa. 24 Đoạn, Đức Giê-hô-va giáng mưa diêm sanh và lửa từ nơi Ngài trên trời sa xuống Sô-đôm và Gô-mô-rơ, 25 hủy diệt hai thành nầy, cả đồng bằng, hết thảy dân sự cùng các cây cỏ ở nơi đất đó. 26 Nhưng vợ của Lót quay ngó lại đặng sau mình, nên hóa ra một tượng muối. 27 Áp-ra-ham dậy sớm, đi đến nơi mà người đã đứng chầu Đức Giê-hô-va, 28 ngó về hướng Sô-đôm và Gô-mô-rơ, cùng khắp xứ ở đồng bằng, thì thấy từ dưới đất bay lên một luồng khói, như khói của một lò lửa lớn. 29 Vả, khi Đức Chúa Trời hủy diệt các thành nơi đồng bằng, tức là thành Lót ở, thì nhớ đến Áp-ra-ham, cứu Lót ra khỏi chốn phá tan đó. 30 Lót ở Xoa thì sợ hãi, nên cùng hai con gái mình bỏ đó mà lên núi, ở trong một hang đá kia. 31 Cô lớn nói cùng em mình rằng: Cha ta đã già, mà không còn ai trên mặt đất đến sánh duyên cùng ta theo như thế thường thiên hạ. 32 Hè! chúng ta hãy phục rượu cho cha, và lại nằm cùng người, để lưu truyền dòng giống cha lại. 33 Đêm đó, hai nàng phục rượu cho cha mình; nàng lớn đến nằm cùng cha; nhưng người chẳng hay lúc nào nàng nằm, lúc nào nàng dậy hết. 34 Qua ngày mai, chị nói cùng em rằng: Nầy, đêm hôm qua ta đã nằm cùng cha rồi; hôm nay chúng ta hãy phục rượu cho cha nữa, rồi em hãy lại nằm cùng người, để lưu truyền dòng giống cha lại. 35 Đêm đó, hai nàng lại phục rượu cho cha mình nữa, rồi nàng nhỏ thức dậy lại nằm cùng cha; nhưng người chẳng hay lúc nào nàng nằm, lúc nào nàng dậy hết. 36 Vậy, hai con gái của Lót do nơi cha mình mà thọ thai. 37 Nàng lớn sanh được một con trai, đặt tên là Mô-áp; ấy là tổ phụ của dân Mô-áp đến bây giờ. 38 Người em cũng sanh đặng một con trai, đặt tên là Bên-Am-mi; ấy là tổ phụ của dân Am-môn đến bây giờ.
20
Áp-ra-ham và vua A-bi-mê-léc
1 Từ đó, Áp-ra-ham đi xuống vùng Nê-ghép, cư ngụ giữa Ca-đe và Su-rơ. Trong khi tạm trú ở Ghê-ra, 2 Áp-ra-ham nói với người ta về Sa-ra, vợ ông rằng: “Cô ấy là em gái tôi.” Vì thế, A-bi-mê-léc, vua Ghê-ra, truyền đem Sa-ra đến. 3 Nhưng ban đêm, Đức Chúa Trời hiện đến và phán với A-bi-mê-léc trong chiêm bao: “Ngươi sẽ chết vì người phụ nữ mà ngươi đã bắt. Nàng đã có chồng.” 4 Vua A-bi-mê-léc chưa đến gần nàng nên thưa rằng: “Lạy Chúa, Chúa nỡ tiêu diệt một dân vô tội sao? 5 Chẳng phải chính Áp-ra-ham đã nói với con: ‘Nàng là em gái tôi’ sao? Và chẳng phải chính cô ta cũng nói: ‘Đó là anh tôi’ sao? Con làm điều nầy với tấm lòng trung thực và bàn tay trong sạch.” 6 Đức Chúa Trời lại phán với vua trong chiêm bao: “Ta biết ngươi làm điều đó với lòng trung thực. Vì vậy, chính Ta đã ngăn cản ngươi phạm tội với Ta, và không cho ngươi động đến nàng. 7 Bây giờ, hãy giao nàng lại cho chồng, vì chồng nàng là một nhà tiên tri, người sẽ cầu nguyện cho ngươi và ngươi sẽ được sống. Nhưng nếu ngươi không giao lại thì phải biết rằng ngươi và tất cả những người thuộc về ngươi chắc chắn sẽ chết.” 8 A-bi-mê-léc dậy sớm, triệu tập triều thần đến, thuật lại rõ ràng những lời đó. Mọi người đều khiếp sợ. 9 Rồi, A-bi-mê-léc đòi Áp-ra-ham đến và nói: “Ngươi đã làm gì cho chúng ta vậy? Ta có làm điều gì không phải với ngươi đâu mà ngươi làm cho ta và cả nước phải phạm tội lớn như vậy? Ngươi đã làm cho ta những điều không nên làm.” 10 A-bi-mê-léc lại hỏi Áp-ra-ham: “Ngươi có ý gì mà lại làm như vậy?” 11 Áp-ra-ham đáp: “Tôi làm vậy vì nghĩ rằng nơi nầy chắc không có người nào kính sợ Đức Chúa Trời. Họ có thể vì vợ tôi mà giết tôi mất. 12 Thật ra thì nàng cũng là em gái tôi, em một cha khác mẹ; nhưng tôi đã cưới nàng làm vợ. 13 Khi Đức Chúa Trời khiến tôi lưu lạc khỏi nhà cha tôi, tôi có nói với nàng: ‘Đây là cách nàng bày tỏ tình yêu đối với ta: Bất cứ nơi nào chúng ta đi đến, nàng hãy giới thiệu ta là anh của nàng.’”
14 Vua A-bi-mê-léc đem chiên, bò, tôi trai tớ gái tặng Áp-ra-ham, và giao trả Sa-ra, vợ ông lại cho ông. 15 Vua nói: “Nầy, xứ sở ta sẵn dành cho ngươi, ngươi thích đâu thì ở đó.” 16 Rồi vua nói với Sa-ra: “Nầy, ta ban cho anh ngươi một nghìn miếng bạc; đây là bức màn che mắt mọi người ở với ngươi, và ngươi sẽ được minh oan trước mặt mọi người.” 17 Sau đó, Áp-ra-ham cầu nguyện với Đức Chúa Trời và Ngài chữa lành cho A-bi-mê-léc, vợ và các nữ tì của vua để họ có thể sinh con cái. 18 Trước đó, do vụ Sa-ra, vợ Áp-ra-ham, nên Đức Giê-hô-va đã khiến cho mọi người nữ trong hoàng gia A-bi-mê-léc không sinh sản được.
Bình luận
Hãy tin rằng, cuối cùng, Đấng Phán Xét của cả trái đất sẽ làm mọi sự cách công bình
Đức Chúa Trời sắp hủy diệt các thành Sô-đôm và Gô-mô-rơ. Chúng ta không biết chính xác mọi tội lỗi của họ, nhưng “Đức Giê-hô-va phán rằng: Tiếng kêu oán về Sô-đôm và Gô-mô-rơ thật là nhiều, và tội lỗi của các thành đó thật là trọng lắm” (Sáng-thế Ký 18:20).
Phân đoạn Kinh Thánh này cho thấy tội lỗi của họ bao gồm một nền văn hóa hiếp dâm tập thể đáng ghê tởm (Sáng-thế Ký 19:3,5). Trong Ê-xê-chi-ên 16, chúng ta cũng đọc rằng tội lỗi của họ bao gồm “kiêu ngạo, ăn quá no và vô tâm; họ đã không giúp đỡ những người nghèo khổ và túng thiếu” (Ê-xê-chi-ên 16:49). Đây có thể là một bức tranh phản chiếu xã hội của chúng ta ngày nay.
Đức Chúa Trời phán rằng nếu có mười người công chính trong thành, Ngài sẽ tha thứ cho họ: “Vì cớ mười người đó, ta sẽ không hủy diệt thành” (Sáng-thế Ký 18:32). Ngài đã dành mọi cơ hội cho những người ngay thẳng duy nhất có thể được cứu. Khi Lót chần chừ, các thiên sứ “nắm lấy tay ông, tay vợ ông và tay hai con gái ông, vì Đức Giê-hô-va thương xót ông; rồi họ dẫn ông ra và để ông ở ngoài thành” (Sáng-thế Ký 19:16).
Bản án dành cho vợ Lót dường như nghiêm khắc (câu 26). Dù lý do của nó là gì (và chúng ta có thể không biết chắc câu trả lời), đây chắc chắn là một lời cảnh báo. Đức Chúa Giê-su đã phán: “Hãy nhớ lại vợ của Lót!” (Lu-ca 17:32). Chúng ta không nên quay lại. Nếu đã từ bỏ đời sống tội lỗi, chúng ta không được quay về với nó nữa. Họ đã được cảnh báo: “Hãy chạy trốn để bảo toàn mạng sống!” (Sáng-thế Ký 19:17). Tương tự, chúng ta được kêu gọi “hãy tránh xa các dục vọng của tuổi trẻ” (2 Ti-mô-thê 2:22).
Ngay cả Áp-ra-ham cũng không phải là người không phạm tội. Ông đã lặp lại cùng một lỗi lầm – nói rằng Sa-ra là em gái mình và suýt khiến bà phạm tội ngoại tình. Thông điệp của Kinh Thánh là Đức Chúa Trời không chỉ cứu chuộc tội nhân, mà Ngài còn sử dụng họ. Ngài đã ban phước cho Áp-ra-ham và nhậm lời cầu nguyện của ông (Sáng-thế Ký 20:7). Đức Chúa Trời dùng chúng ta bất chấp tội lỗi của chúng ta, vì Ngài là Đấng đầy lòng thương xót, và trong Đức Chúa Giê-su, Ngài đã gánh lấy sự phán xét trên chính Ngài.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, con cảm tạ Ngài vì thập tự giá của Đấng Christ đã làm nên sự khác biệt trong ngày phán xét. Con cảm ơn Ngài vì con có thể vững lòng tin rằng, cuối cùng, Đấng Phán Xét của cả trái đất sẽ làm mọi sự cách công bình. Amen.
Pippa chia sẻ
Ma-thi-ơ 8:6
“Thưa Chúa, đầy tớ tôi nằm ở nhà đau bại, đau đớn lắm.”
Viên đại đội trưởng không chỉ quan tâm đến gia đình và bạn bè của mình mà còn quan tâm đến những người làm việc cho mình. Mặc dù viên đại đội trưởng là người ngoại và không thuộc cộng đồng ‘tôn giáo’, nhưng ông vẫn đi tìm Chúa Giê-su. Niềm tin có thể được tìm thấy ở tất cả những nơi khác thường.

App
Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.

Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.


Book
Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.
- Mua từ Cửa hàng Alpha
- [Mua từ Nhà sách CLC](https://clcbookshops.com/product/bible-in-one-year-the-a-commentary-by-nicky-gumbel-hard-cover-gumbel-nicky-hodder-stoughton- 9781473677067)
Tham khảo
The One Year® là nhãn hiệu đã đăng ký của Tyndale House Publishers. Được sử dụng bởi sự cho phép.
Miroslav Volf, Exclusion and Embrace, (Abingdon Press, 1994) tr.303–304
Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh được lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh Quốc tế. Được sử dụng dưới sự cho phép của Hodder & Stoughton Publishers, một công ty của Hachette UK. Đã đăng ký Bản quyền. 'NIV' là nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Nhãn hiệu Vương quốc Anh số 1448790.
Thánh Kinh được đánh dấu (MSG) lấy từ The Message. Bản quyền © 1993, 1994, 1995, 1996, 2000, 2001, 2002. Được sử dụng dưới sự cho phép của NavPress Publishing Group.
