Hãy Giành Lấy Phước Hạnh Của Bạn
Giới thiệu
'Hãy giành lấy phước hạnh của bạn' là một trong nhiều câu cách ngôn nguyên bản của Giám Mục Sandy Millar, ông khích lệ tất cả chúng ta với câu cách ngôn này. Trong thời gian làm cha sở của HTB, ông đã dạy chúng tôi không được nản lòng trước những khó khăn mà chúng tôi gặp phải bởi vì, ông trấn an chúng tôi: 'Hãy giành lấy phước hạnh của bạn'.
Chúa sẽ ban phước cho bạn theo những cách tuyệt vời và lạ lùng. Trong các phân đoạn Kinh Thánh hôm nay, chúng ta đọc về lời hứa, mức độ và đặc ân về phước lành của Đức Chúa Trời.
Tuy nhiên, điều đó đúng với dân của Đức Chúa Trời trong Cựu Ước và với các môn đồ của Chúa Giê-su, và điều đó cũng sẽ đúng trong cuộc sống của bạn rằng 'Hãy giành lấy phước hạnh của bạn'
Thi thiên 41:1-6
Lời cầu nguyện khi lâm bệnh
Thi Thiên của Đa-vít, sáng tác cho nhạc trưởng
1 Phước cho người nào đoái thương kẻ khốn cùng!
Trong ngày tai họa, Đức Giê-hô-va sẽ giải cứu người ấy.
2 Đức Giê-hô-va sẽ gìn giữ và bảo tồn mạng sống người:
Người ấy thật được phước trên đất.
Và Chúa không phó người cho ý muốn của kẻ thù mình.
3 Đức Giê-hô-va sẽ nâng đỡ người ấy khi nằm liệt trên giường bệnh;
Trong lúc ốm đau, Chúa sẽ chữa lành mọi bệnh tật cho người.
4 Con thưa với Chúa: “Đức Giê-hô-va ôi! Xin thương xót con,
Xin chữa lành con vì con đã phạm tội với Ngài.”
5 Kẻ thù của con nói những lời độc ác rằng:
“Chừng nào nó sẽ chết? Khi nào danh nó bị diệt?”
6 Mỗi khi chúng đến thăm con, chúng nói những lời dối trá;
Lòng chúng chứa đầy gian ác
Rồi chúng đi ra bêu riếu khắp nơi.
Bình luận
Giành lấy phước hạnh từ những rắc rối, bệnh tật và lời vu khống
1. Phước cho những người quan tâm đến người nghèo
Phước hạnh đến với những người 'đoái thương kẻ khốn cùng' (c.1) – chẳng hạn như những người quan tâm đến người nghèo, người đói, người bệnh, người nghiện ngập và những người ở trong tù. Đây phải là một đặc điểm của những người theo Chúa. Nếu bạn quan tâm đến người nghèo, Đức Chúa Trời hứa sẽ giải cứu bạn trong lúc hoạn nạn, bảo vệ bạn, bảo tồn mạng sống bạn và ban phước cho bạn (c.2, NVB). Ngài hứa sẽ nâng đỡ bạn và chữa lành cho bạn (c.3). Nhưng những phước lành này từ Đức Chúa Trời không phải là không cần phải giành lấy.
2. Giành lấy phước hạnh từ những rắc rối, bệnh tật và vu khống
Có thể có ‘ngày tai họa’ (c.1b). Có thể có 'kẻ thù' (c.2b). Có thể có những thời kỳ ‘ốm đau’ (c.3). Có thể có những kẻ thù: ‘chúng nói những lời dối trá; lòng chúng chứa đầy gian ác rồi chúng đi ra bêu riếu khắp nơi’ (c.6).
Nhận thức được rằng có kẻ thù xung quanh giúp bạn đề phòng. Ví dụ, có một số người đến để ‘thu thập những lời vu khống’. Họ đang 'đi câu' những tin đồn xấu về bạn để họ có thể ra ngoài và ‘lan truyền nó'. Nhưng Đức Chúa Trời hứa ban phước và Ngài sẽ “phó người cho ý muốn của kẻ thù bạn' (c.2b).
Một trong những điều đáng khích lệ về bài Thi thiên là phước lành bảo vệ này dường như không phụ thuộc vào việc bạn luôn làm đúng. Đa-vít rất ý thức về tội lỗi của mình, kêu cầu Chúa thương xót và cứu chữa ông vì những gì ông đã phạm phải (c.4).
Cầu nguyện
Lạy Chúa, cảm ơn Ngài vì tất cả các phước lành mà Ngài đã tuôn đổ cho con. Cảm ơn Ngài đã hứa sẽ giải cứu con trong những lúc khó khăn, bệnh tật và vu khống.
Lu-ca 9:57-10:24
Điều kiện theo Chúa
57 Khi đang đi đường, một người thưa với Đức Chúa Jêsus: “Thầy đi đâu, con sẽ theo đó.”
58 Đức Chúa Jêsus đáp: “Con cáo có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ gối đầu.”
59 Ngài phán với một người khác: “Hãy theo Ta.”
Nhưng người ấy thưa: “Lạy Chúa, xin cho phép con về chôn cất cha con trước đã.”
60 Nhưng Đức Chúa Jêsus phán: “Hãy để kẻ chết chôn kẻ chết của họ; còn ngươi, hãy đi và rao giảng vương quốc Đức Chúa Trời.”
61 Một người khác nữa thưa: “Lạy Chúa, con sẽ theo Chúa, nhưng xin cho phép con về từ giã người nhà trước đã.”
62 Đức Chúa Jêsus đáp: “Ai đã cầm cày mà còn nhìn lại đằng sau thì không xứng hợp với vương quốc Đức Chúa Trời.”
Chúa sai bảy mươi môn đồ ra đi
10 Sau đó, Chúa chỉ định bảy mươi môn đồ khác và sai từng đôi một đi trước Ngài vào tất cả các thành và các nơi mà chính Ngài sẽ đi. 2 Ngài phán với họ: “Mùa gặt thì thật trúng, nhưng thợ gặt thì ít. Vậy, hãy cầu xin Chúa mùa gặt sai nhiều thợ gặt vào mùa gặt của Ngài. 3 Hãy đi! Nầy, Ta sai các con đi như chiên con giữa bầy muông sói. 4 Đừng đem túi tiền, bao bị, giày dép, và đừng chào ai dọc đường.
5 Nếu các con vào nhà nào, trước hết hãy nói: ‘Xin sự bình an ở với nhà nầy!’ 6 Nếu nhà đó có người đáng hưởng bình an thì sự bình an của các con sẽ ở trên người đó; bằng không, sự bình an đó sẽ trở về với các con. 7 Hãy ở lại nhà đó, ăn uống với họ, vì người làm công đáng được tiền lương mình. Đừng bỏ nhà nầy sang nhà khác.
8 Khi các con vào thành nào mà người ta tiếp rước các con, hãy ăn đồ họ dọn cho các con. 9 Hãy chữa lành người bệnh ở đó và nói với họ rằng: ‘Vương quốc Đức Chúa Trời đã đến gần các người.’ 10 Nhưng khi các con vào một thành mà họ không tiếp rước các con, hãy đi ra ngoài đường và nói: 11 ‘Ngay cả bụi đất của thành các người dính vào chân, chúng tôi cũng phủi sạch để nghịch với các người; tuy nhiên, phải biết điều nầy: Vương quốc Đức Chúa Trời đã đến gần các người rồi.’ 12 Ta bảo các con, đến ngày phán xét, thành Sô-đôm sẽ chịu phạt nhẹ hơn thành đó.
13 Khốn cho ngươi, thành Cô-ra-xin! Khốn cho ngươi, thành Bết-sai-đa! Vì nếu những phép lạ đã thực hiện giữa các ngươi mà đem thực hiện tại thành Ty-rơ và thành Si-đôn, thì chúng đã mặc áo sô, đội tro và ăn năn từ lâu rồi. 14 Vậy, đến ngày phán xét, thành Ty-rơ và thành Si-đôn sẽ chịu phạt nhẹ hơn các ngươi. 15 Còn ngươi, thành Ca-bê-na-um, ngươi sẽ được nhấc lên tận trời ư? Không, ngươi sẽ bị hạ xuống tận âm phủ!
16 Ai nghe các con, tức là nghe Ta; ai chối bỏ các con, tức là chối bỏ Ta. Ai chối bỏ Ta, tức là chối bỏ Đấng đã sai Ta.”
Các môn đồ trở về
17 Bảy mươi môn đồ vui mừng trở về thưa rằng: “Lạy Chúa, trong danh Chúa, các quỷ phải chịu khuất phục chúng con.” 18 Đức Chúa Jêsus phán với họ: “Ta đã thấy quỷ Sa-tan từ trời sa xuống như chớp. 19 Nầy, Ta đã ban cho các con thẩm quyền để giày đạp rắn, bò cạp và mọi quyền lực của kẻ thù dưới chân. Chẳng điều gì làm hại các con được. 20 Tuy nhiên, đừng mừng vì các quỷ phục tùng các con, mà hãy mừng vì tên các con đã được ghi trên trời.”
Tin Lành được bày tỏ cho người đơn sơ như con trẻ
21 Vào giờ đó, Đức Chúa Jêsus vui mừng trong Đức Thánh Linh và nói: “Thưa Cha là Chúa của trời và đất! Con ca ngợi Cha vì Cha đã giấu những điều nầy với người khôn ngoan và thông thái mà bày tỏ cho trẻ thơ! Thật vậy, thưa Cha, vì điều nầy đẹp ý Cha. 22 Cha đã giao mọi sự cho Con. Ngoài Cha, không ai biết Con; ngoài Con và người nào Con muốn bày tỏ thì cũng không ai biết Cha.”
23 Rồi Ngài quay lại phía các môn đồ mà phán riêng: “Phước cho mắt được thấy điều các con thấy! 24 Vì Ta bảo các con, có nhiều nhà tiên tri và vua chúa ước ao thấy điều các con thấy mà không được thấy, ước ao nghe điều các con nghe mà chẳng được nghe.”
Bình luận
Giành lấy phước hạnh từ Satan và thế lực ma quỷ
1. Phước hạnh khi theo Chúa Giê-su
Là môn đồ của Chúa Giê-su, bạn có phước hơn bất kỳ người nào trong lịch sử sống trước Chúa Giê-su. Chúa Giê-su nói, 'Phước cho mắt được thấy điều các con thấy! Vì Ta bảo các con, có nhiều nhà tiên tri và vua chúa ước ao thấy điều các con thấy mà không được thấy, ước ao nghe điều các con nghe mà chẳng được nghe' (10:23–24).
Các phước lành lớn đến mức chúng vượt xa bất kỳ chi phí có thể thấy được nào. Đôi khi, bạn có thể phải nói lời chia tay với sự thoải mái (9:58), sự thỏa hiệp (c.60) và thậm chí là sự đồng hành (c.61–62).
Giống như ‘bảy mươi môn đồ’, bạn có phước lớn là được Chúa Giê-su sai đi để thu hoạch một vụ mùa bội thu (10:2). Bạn có đặc ân chữa lành người bệnh và nói với mọi người rằng 'Vương quốc Đức Chúa Trời đã đến gần các người' (c.9).
Không chỉ có nhóm Mười Hai Người được sai đi để chữa lành người bệnh và loan báo Nước Trời. Nhóm bảy mươi người khác đã đi ra ngoài và làm chính xác điều đó. Họ 'vui mừng' trở về (c.17). Chúa Giê-su ‘vui mừng trong Đức Thánh Linh’ (c.21) khi nhìn thấy những phước lành tuyệt vời đến với các môn đồ của mình.
2. Giành lấy phước hạnh từ ma quỷ và thế lực tàn ác
Chúa Giê-su sai chúng ta đi như 'chiên con giữa bầy muông sói' (c.3). Nhưng kẻ thù cuối cùng của chúng ta trong Tân Ước là thế lực thuộc linh ('chúng ta chiến đấu, không phải chống lại thịt và máu', Ê-phê-sô 6:12). Khi 'Bảy mươi môn đồ vui mừng trở về thưa rằng: “Lạy Chúa, trong danh Chúa, các quỷ phải chịu khuất phục chúng con.” Đức Chúa Jêsus phán với họ: “Ta đã thấy quỷ Sa-tan từ trời sa xuống như chớp. Nầy, Ta đã ban cho các con thẩm quyền để giày đạp rắn, bò cạp và mọi quyền lực của kẻ thù dưới chân' (Lu-ca 10:17–19). Kẻ thù là Satan và tay sai ma quỷ của hắn.
Điều đáng chú ý là, gần như là ngoài lề, Chúa Giê-su nói rằng Ngài đã ở đó vào thời điểm đó, trước khi tạo dựng thế giới, khi Sa-tan sa ngã.
Một lần nữa, bạn được hứa cho sự chiến thắng. Quỷ phải phục tùng danh Giê-su (c.17,20). Nhưng Chúa Giê-su nói rằng còn có một phước lành lớn hơn nữa, đó là 'tên các con đã được ghi trên trời' (c.20).
Cầu nguyện
Lạy Chúa Giê-su, cảm tạ Chúa vì tên con được ghi trên thiên đàng. Xin giúp con không nản lòng trước sự tấn công, vì Chúa đã ban cho con ‘thẩm quyền để giày đạp rắn, bò cạp và mọi quyền lực của kẻ thù dưới chân’ (c.19).
Phục Truyền Luật Lệ Ký 1:1-2:23
Bài giảng thứ nhất của Môi-se: Ơn Chúa trong hoang mạc
1 Đây là những lời Môi-se nói với toàn dân Y-sơ-ra-ên trong hoang mạc phía đông sông Giô-đanh, tức là trong cao nguyên đối diện với Su-phơ, giữa Pha-ran và Tô-phên, La-ban, Hát-sê-rốt và Đi-xa-háp. 2 Từ núi Hô-rếp đến Ca-đe Ba-nê-a bằng đường núi Sê-i-rơ phải mất mười một ngày đường.
3 Vào ngày mồng một tháng mười một năm thứ bốn mươi, Môi-se nói với dân Y-sơ-ra-ên tất cả những gì mà Đức Giê-hô-va bảo ông phải truyền đạt cho họ. 4 Việc nầy xảy ra sau khi ông đánh bại Si-hôn, vua dân A-mô-rít, tại Hết-bôn, và Óc, vua Ba-san, tại Ách-ta-rốt và Ết-rê-i.
5 Tại phía đông sông Giô-đanh, trong đất Mô-áp, Môi-se bắt đầu giảng giải luật pháp. Ông nói:
6 “Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta đã phán với chúng ta tại Hô-rếp rằng: ‘Các ngươi ở trong núi nầy đã khá lâu. 7 Bây giờ, hãy quay hướng và tiếp tục hành trình, tiến vào vùng đồi núi dân A-mô-rít và các miền lân cận, tức là vào vùng A-ra-ba, vùng đồi núi, vùng Sơ-phê-la, vùng Nê-ghép, và vùng duyên hải, tiến đến đất dân Ca-na-an và Li-ban, đến tận sông lớn tức là sông Ơ-phơ-rát. 8 Kìa, Ta phó xứ nầy cho các ngươi! Hãy vào và chiếm hữu xứ mà Đức Giê-hô-va đã thề ban cho tổ phụ các ngươi là Áp-ra-ham, Y-sác, Gia-cốp và con cháu họ.’ 9 Lúc ấy tôi có nói với anh em: ‘Một mình tôi không đủ sức gánh vác anh em. 10 Giê-hô-va Đức Chúa Trời của anh em đã gia tăng dân số đến nỗi ngày nay đông như sao trời. 11 Cầu xin Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ phụ anh em gia tăng dân số gấp nghìn lần và ban phước cho anh em như Ngài đã hứa với anh em. 12 Một mình tôi làm sao có thể gánh vác nổi những trách nhiệm, nan đề, và việc kiện tụng của anh em? 13 Vậy mỗi bộ tộc hãy chọn ra những người khôn ngoan, hiểu biết và kinh nghiệm để tôi cử họ làm người lãnh đạo anh em.’
14 Anh em đã trả lời rằng: ‘Kế hoạch ông đưa ra rất tốt.’
15 Vì vậy, tôi đã chọn những người khôn ngoan, hiểu biết trong các bộ tộc và lập họ làm người lãnh đạo anh em, chỉ huy hàng nghìn, hàng trăm, hàng năm mươi hay hàng chục người, và cũng lập các viên chức cho từng bộ tộc của anh em nữa. 16 Lúc bấy giờ tôi đã ra lệnh cho các thẩm phán của anh em rằng: ‘Hãy lắng nghe anh em mình và xét xử cách công minh, dù là giữa người Y-sơ-ra-ên với nhau, hay là giữa người Y-sơ-ra-ên với ngoại kiều sống giữa anh em cũng vậy. 17 Không được thiên vị trong khi xét xử: hãy lắng nghe kẻ nhỏ cũng như người lớn. Đừng sợ ai cả vì sự phán xét thuộc về Đức Chúa Trời. Gặp trường hợp khó xử cho anh em, hãy trình với tôi, tôi sẽ nghe.’
18 Như vậy, lúc đó tôi đã truyền cho anh em mọi điều anh em phải làm.19 Sau đó, theo lệnh Giê-hô-va Đức Chúa Trời, chúng ta rời Hô-rếp đi về hướng đồi núi của người A-mô-rít, xuyên qua hoang mạc mênh mông khủng khiếp mà anh em đã thấy đó, rồi chúng ta đến Ca-đe Ba-nê-a. 20 Bấy giờ tôi có nói với anh em: ‘Anh em đã đến vùng đồi núi của người A-mô-rít, là đất mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta ban cho chúng ta. 21 Kìa, Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã ban đất nầy cho anh em. Hãy đi lên, tiếp nhận sản nghiệp, như Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ phụ anh em đã phán với anh em. Đừng sợ hãi hay nản lòng.’ 22 Nhưng tất cả anh em đã đến nói với tôi: ‘Chúng ta nên phái người đi trước chúng ta để do thám xứ và bảo cho chúng ta biết phải đi lên theo con đường nào và sẽ phải vào thành nào’. 23 Tôi thấy ý kiến nầy tốt nên đã chọn mười hai người trong anh em, mỗi bộ tộc một người. 24 Họ đã ra đi, và lên vùng đồi núi, rồi khi đến lòng sông cạn Ếch-côn, họ do thám xứ nầy. 25 Họ hái hoa quả xứ đó đem về cho chúng ta và báo với chúng ta: ‘Vùng đất mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ban cho chúng ta thật là tốt đẹp.’ 26 Nhưng anh em đã không muốn lên đó và chống lại mệnh lệnh của Giê-hô-va Đức Chúa Trời. 27 Anh em lằm bằm trong trại và nói: ‘Đức Giê-hô-va ghét chúng ta nên mới đem chúng ta ra khỏi Ai Cập và phó chúng ta vào tay dân A-mô-rít để tiêu diệt chúng ta. 28 Chúng ta sẽ đi đâu? Những anh em mà chúng ta sai đi do thám đã làm cho chúng ta nản lòng nhụt chí khi nói rằng: Dân đó lực lưỡng và cao lớn hơn chúng ta. Các thành thì rộng lớn, tường lũy thì cao tận trời. Ngoài ra chúng tôi còn thấy con cháu của dân A-na-kim ở đó nữa.’
29 Nhưng tôi đã bảo anh em: ‘Đừng khiếp đảm hay sợ hãi chúng nó. 30 Giê-hô-va Đức Chúa Trời của anh em là Đấng đi trước anh em, chính Ngài sẽ chiến đấu cho anh em như Ngài đã từng làm trước mắt anh em tại Ai Cập. 31 Còn trong hoang mạc, là nơi anh em thấy Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã bồng ẵm anh em như một người cha bồng ẵm con qua từng chặng đường cho đến khi tới nơi nầy.’
32 Dù vậy, anh em vẫn không tin Giê-hô-va Đức Chúa Trời của anh em 33 là Đấng đi trước anh em trên mọi nẻo đường để tìm nơi cho anh em hạ trại; ban đêm trong đám lửa, ban ngày trong đám mây để chỉ cho anh em con đường phải đi. 34 Khi Đức Giê-hô-va nghe lời lẽ của anh em thì nổi giận và thề rằng: 35 ‘Không một ai thuộc thế hệ gian ác nầy được thấy xứ sở tốt đẹp mà Ta đã thề ban cho tổ phụ các ngươi, 36 ngoại trừ Ca-lép con trai của Giê-phu-nê. Người sẽ thấy xứ đó và Ta sẽ ban cho người và con cháu người đất mà người đã đặt chân lên, vì người đã trọn thành theo Đức Giê-hô-va.’
37 Cũng vì anh em mà Đức Giê-hô-va nổi giận với tôi và phán: ‘Con cũng sẽ không được vào đó. 38 Nhưng đầy tớ con là Giô-suê, con trai Nun sẽ được vào đó. Hãy khích lệ người, vì chính người sẽ lãnh đạo dân Y-sơ-ra-ên tiếp nhận đất nầy làm sản nghiệp. 39 Còn những con trẻ mà các con nghĩ rằng chúng sẽ trở thành chiến lợi phẩm cho giặc, và những con trai các con mà hôm nay chưa phân biệt điều thiện điều ác, chúng sẽ được vào xứ đó. Ta sẽ ban cho chúng xứ nầy làm sản nghiệp. 40 Nhưng các con hãy quay lại, đi vào hoang mạc, theo hướng Biển Đỏ.’ 41 Lúc đó anh em đã trả lời tôi rằng: ‘Chúng tôi đã phạm tội với Đức Giê-hô-va; chúng tôi sẽ đi lên và chiến đấu như lời Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã phán dặn chúng tôi.’ Mỗi người trong anh em đều trang bị vũ khí và tưởng rằng đi lên núi là việc dễ dàng.
42 Đức Giê-hô-va đã phán với tôi: ‘Hãy bảo chúng: Đừng đi lên và chớ tham chiến vì Ta không ngự giữa các ngươi đâu; nếu lên đó, các ngươi sẽ bị quân thù đánh bại.’
43 Tôi đã thuật lại những lời nầy nhưng anh em không nghe tôi. Anh em chống lại mệnh lệnh của Đức Giê-hô-va, bướng bỉnh kéo lên núi. 44 Bấy giờ, người A-mô-rít ở trong núi đã đổ ra tấn công anh em như ong đuổi và đánh anh em tan tác từ Sê-i-rơ cho đến Họt-ma. 45 Khi trở về anh em đã khóc lóc trước mặt Đức Giê-hô-va, nhưng Đức Giê-hô-va không nghe và cũng chẳng để ý đến tiếng khóc của anh em. 46 Vì thế mà chúng ta phải lưu lại Ca-đe nhiều ngày, ở đó trong một thời gian rất lâu.”
Lang thang trong hoang mạc
2 “Sau đó chúng ta quay lại, đi vào hoang mạc về hướng Biển Đỏ như lời Đức Giê-hô-va đã phán dặn tôi, và chúng ta đi lòng vòng khá lâu ngày chung quanh vùng đồi núi Sê-i-rơ.
2 Rồi Đức Giê-hô-va phán với tôi: 3 ‘Dân chúng đi lòng vòng núi nầy đã lâu rồi, bây giờ hãy quay về hướng bắc. 4 Con hãy truyền lệnh nầy cho dân chúng: Các ngươi sắp đi ngang qua địa phận của anh em mình là con cháu Ê-sau, đang sống tại Sê-i-rơ. Chúng sẽ sợ các ngươi, nhưng các ngươi phải cẩn thận. 5 Đừng khiêu chiến với chúng vì Ta sẽ không cho các ngươi xứ của chúng, dù chỉ là một miếng đất bằng bàn chân. Ta đã ban cho Ê-sau núi Sê-i-rơ làm sản nghiệp rồi. 6 Các ngươi sẽ dùng tiền bạc mà mua lương thực của chúng để ăn, nước để uống.
7 Vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã ban phước cho mọi công việc của tay các ngươi. Ngài biết hành trình xuyên qua hoang mạc mênh mông nầy của các ngươi. Trong bốn mươi năm qua, Giê-hô-va Đức Chúa Trời vẫn ở với các ngươi; các ngươi không thiếu thốn gì cả.’
8 Vậy chúng ta tránh đi ngang bờ cõi của anh em chúng ta là con cháu Ê-sau. Họ đang sống trong vùng đồi núi Sê-i-rơ. Chúng ta chuyển về hướng hoang mạc Mô-áp để tránh con đường xuyên qua vùng cao nguyên A-ra-ba, tránh xa con đường từ Ê-lát và Ê-xi-ôn Ghê-be đến Biển Chết.
9 Đức Giê-hô-va lại phán với tôi: ‘Đừng gây hấn hay khiêu chiến với dân Mô-áp là con cháu của Lót, vì Ta sẽ không cho con một phần nào trong đất của họ để làm sản nghiệp đâu. Ta đã ban A-rơ cho con cháu Lót làm sản nghiệp.’ 10 (Trước kia người Ê-mim ở tại đó. Họ là một dân lớn, đông, cao to như người A-na-kim vậy. 11 Như người A-na-kim, họ cũng được xem là người Rê-pha-im, nhưng dân Mô-áp gọi họ là Ê-mim. 12 Dân Hô-rít lúc trước cũng ở tại Sê-i-rơ nhưng con cháu Ê-sau trục xuất họ, tiêu diệt và chiếm đoạt xứ sở họ, như Y-sơ-ra-ên đã làm tại xứ mà Đức Giê-hô-va đã ban cho họ làm sản nghiệp.) 13 ‘Bây giờ hãy đứng dậy và vượt qua khe Xê-rết.’ Vậy chúng ta đã vượt qua khe Xê-rết.
14 Thời gian từ khi chúng ta rời Ca-đe Ba-nê-a đến khi vượt qua khe Xê-rết là ba mươi tám năm. Trong thời gian đó, các chiến binh thuộc thế hệ ấy đã bị tiêu diệt khỏi trại quân, như Đức Giê-hô-va đã thề với họ. 15 Thật, tay của Đức Giê-hô-va đã chống lại họ để tiêu diệt họ khỏi trại quân, cho đến khi không còn một ai cả.
16 Khi tất cả các chiến sĩ trong dân chúng đã chết 17 thì Đức Giê-hô-va phán với tôi: 18 ‘Hôm nay con sẽ đi ngang qua lãnh thổ của dân Mô-áp, gần thành A-rơ. 19 Khi đến gần con cháu Am-môn, con chớ gây hấn hay tấn công chúng, vì Ta sẽ không ban đất của người Am-môn cho con làm sản nghiệp đâu. Ta đã ban đất đó cho con cháu Lót làm sản nghiệp rồi.’
20 (Đất nầy cũng được xem là đất của người Rê-pha-im. Trước kia người Rê-pha-im ở đó, dù người Am-môn gọi họ là Xam-xu-mim. 21 Họ là một dân lớn, đông, cao to như người A-na-kim. Nhưng Đức Giê-hô-va đã tiêu diệt họ trước mặt người Am-môn. Người Am-môn trục xuất dân ấy rồi vào ở thế chỗ họ. 22 Ngài cũng làm như vậy cho con cháu Ê-sau tại Sê-i-rơ khi Ngài tiêu diệt dân Hô-rít trước mặt con cháu Ê-sau. Con cháu Ê-sau cũng trục xuất dân ấy rồi vào ở thế chỗ họ cho đến ngày nay. 23 Còn người A-vim, trước kia ở trong các làng mạc xa tận Ga-xa, cũng bị dân Cáp-tô-rim, từ Cáp-tô đến, tiêu diệt và vào ở thế chỗ họ.)
Bình luận
Giành lấy phước hạnh từ những nan đề, gánh nặng và sự chống đối
1. Phước lành trong những năm đồng vắng
Bạn đang trải qua thời kỳ khó khăn vào lúc này? Bạn có cảm thấy bạn đang ở trong thời kỳ đồng vắng?
Đôi khi dường như có một sự trì hoãn dài từ lúc Đức Chúa Trời hứa cho đến khi Ngài thực hiện lời hứa đó. Chúng ta làm gì trong khi chờ đợi Đức Chúa Trời thực hiện điều Ngài đã hứa?
Trong thời gian này, đức tin của bạn được thử thách. Hãy học cách tin cậy Chúa, tìm kiếm sự hiện diện của Ngài và thờ phượng Ngài khi cuộc sống khó khăn.
Phục Truyền Luật Lệ Ký là một trong những bài giảng dài nhất từng được rao giảng. Đó chắc chắn là bài giảng dài nhất trong Kinh thánh và là bài giảng cuối cùng của Môi-se.
Trong sách Phục Truyền Luật Lệ Ký, chúng ta đọc thấy lời dặn dò của Môi-se cho dân chúng khi chia tay. Ở đây Môi-se nhắc lại điều răn Đức Chúa Trời đã ban cho dân chúng, truyền lại đường lối của Đức Chúa Trời cho thế hệ mới. Chủ đề chính là 'đất', có lẽ được song hành trong Tân Ước với các phước lành của 'vương quốc của Đức Chúa Trời', đến từ việc ở trong Đấng Christ và sống dưới sự cai trị và trị vì của Đức Chúa Trời.
Kinh Thánh là câu chuyện về dân sự của Đức Chúa Trời, sự ban phước của Đức Chúa Trời và sự cai trị của Đức Chúa Trời. Bạn kinh nghiệm ơn phước của Đức Chúa Trời khi bạn đang sống dưới sự cai trị của Ngài. Mở đầu sách Phục truyền luật lệ ký, chúng ta được nhắc nhở về những ơn phước Đức Chúa Trời ban cho dân Ngài trong quá khứ, hiện tại và tương lai.
Đầu tiên, về quá khứ, Môi-se nói, '...Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã bồng ẵm anh em như một người cha bồng ẵm con qua từng chặng đường cho đến khi tới nơi nầy.... Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã ban phước cho mọi công việc của tay các ngươi. Ngài biết hành trình xuyên qua hoang mạc mênh mông nầy của các ngươi. Trong bốn mươi năm qua, Giê-hô-va Đức Chúa Trời vẫn ở với các ngươi; các ngươi không thiếu thốn gì cả’ (1:31; 2:7).
Thứ hai, liên quan đến hiện tại, Môi-se nhắc nhở họ về những cách mà Đức Chúa Trời đã thành tín với lời hứa của Ngài với Áp-ra-ham: 'Giê-hô-va Đức Chúa Trời của anh em đã gia tăng dân số đến nỗi ngày nay đông như sao trời' (1: 10). Bốn lần trong chương mở đầu, chúng ta khám phá ra rằng Đức Chúa Trời ban cho dân Ngài xứ Ca-na-an (c.8,20,21,25). Đó là một món quà của ân điển bao la dành cho dân sự của Đức Chúa Trời – cũng giống như ân điển thuần túy là bạn và tôi có thể có mối quan hệ với Đức Chúa Trời qua Chúa Giê-su.
Thứ ba, liên quan đến tương lai, Môi-se nói về tất cả những phước lành Đức Chúa Trời sẽ ban cho dân Ngài. Ông cầu nguyện: ‘Cầu xin Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ phụ anh em gia tăng dân số gấp nghìn lần và ban phước cho anh em như Ngài đã hứa với anh em!’ (c.11). Bạn sẽ ngày càng kinh nghiệm được ân phước của Đức Chúa Trời khi tiếp tục sống dưới sự cai trị của Ngài.
2. Giành lấy phước hạnh từ nan đề, gánh nặng và chống đối
Tuy nhiên, bên cạnh tất cả những phước lành này, Môi-se cũng nêu bật một loạt nan đề, gánh nặng và chống đối (c.12). Đức Chúa Trời phán: 'Các ngươi ở trong núi nầy đã khá lâu... Kìa, Ta phó xứ nầy cho các ngươi! Hãy vào và chiếm hữu xứ mà Đức Giê-hô-va đã thề ban cho tổ phụ các ngươi’ (c.6–8). Hành trình chỉ mười một ngày, nhưng họ đã mất bốn mươi năm! Họ đã phát triển trạng thái đồng vắng và để cho mình bị khuất phục trước sự sợ hãi và nản lòng (c.21), lằm bằm (c.27), nhụt chí (c.28) và chống đối (c.26 trở đi).
Bây giờ đã đến lúc phải 'quay hướng' (c.7). Tuy nhiên, Môi-se không hứa rằng họ sẽ không gặp vấn đề gì. Trên thực tế, Môi-se đã nói về 'quân thù' (c.42). Họ sẽ có nhiều trận chiến phía trước và nhiều sự chống đối. Điều then chốt là hết lòng theo Chúa (c.36b).
Chúng ta cũng cần sự lãnh đạo và tổ chức. Môi-se bảo họ hãy chọn những người ‘khôn ngoan, hiểu biết và kinh nghiệm' (c.13) rồi giao quyền cho họ. Chọn đúng người là chìa khóa để ủy quyền và sẽ tránh được việc phải xử lý những vấn đề nhỏ. Như Tướng George Patton đã nói, 'Đừng bao giờ nói với mọi người cách làm mọi việc. Hãy nói cho họ biết việc cần làm và họ sẽ làm bạn ngạc nhiên với sự khéo léo của họ’. Ủy quyền bao gồm việc giao cho người khác trách nhiệm nhưng sẵn sàng chịu trách nhiệm cuối cùng (c.9–18).
Đừng bao giờ cho phép sự chống đối làm bạn chùn bước. Môi-se nói, ‘Đừng khiếp đảm hay sợ hãi chúng nó. Giê-hô-va Đức Chúa Trời của anh em là Đấng đi trước anh em, chính Ngài sẽ chiến đấu cho anh em’ (c.29–30).
Cầu nguyện
Lạy Chúa, xin giúp con không bị những nan đề, gánh nặng và sự chống đối, sợ hãi, ngã lòng hay phản bác làm cho chùn bước, nhưng để hết lòng theo Chúa và vui hưởng trọn vẹn ơn lành của Ngài.
Pippa chia sẻ
Trong Lu-ca 10:19 có nói,
'Nầy, Ta đã ban cho các con thẩm quyền để giày đạp rắn, bò cạp và mọi quyền lực của kẻ thù dưới chân. Chẳng điều gì làm hại các con được'
Điều đáng khích lệ là chúng ta có thẩm quyền đối với 'mọi quyền lực của kẻ thù', nhưng tôi sẽ không thử giẫm lên rắn và bọ cạp để thử điều đó đâu.
App
Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.
Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.
Book
Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.
- Mua từ Cửa hàng Alpha
- [Mua từ Nhà sách CLC](https://clcbookshops.com/product/bible-in-one-year-the-a-commentary-by-nicky-gumbel-hard-cover-gumbel-nicky-hodder-stoughton- 9781473677067)
Tham khảo
Kinh thánh với Nicky và Pippa Gumbel (bình luận trước đây được gọi là Kinh thánh trong một năm) ©Alpha International 2009. Bảo lưu mọi quyền.
Biên soạn các bài đọc Kinh thánh hàng ngày © Hodder & Stoughton Limited 1988. Được xuất bản bởi Hodder & Stoughton Limited với tên gọi Kinh thánh trong một năm.
Trừ khi có ghi chú khác, các trích dẫn Kinh thánh được lấy từ Kinh thánh, Phiên bản quốc tế mới được Anh hóa, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hội Kinh thánh quốc tế. Được sử dụng với sự cho phép của Hodder & Stoughton Publishers, một công ty của Hachette UK. Bảo lưu mọi quyền. ‘NIV’ là nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Số nhãn hiệu của Vương quốc Anh 1448790.
Các trích dẫn Kinh thánh được đánh dấu (AMP) lấy từ Kinh thánh Amplified®, Bản quyền © 1954, 1958, 1962, 1964, 1965, 1987 của The Lockman Foundation. Được sử dụng với sự cho phép. (www.Lockman.org)
Các trích dẫn Kinh thánh được đánh dấu MSG được lấy từ The Message, bản quyền © 1993, 2002, 2018 của Eugene H. Peterson. Được sử dụng với sự cho phép của NavPress. Mọi quyền được bảo lưu. Được đại diện bởi Tyndale House Publishers.