Lời Chúa Thay Đổi Cuộc Đời
Giới thiệu
Cha tôi muốn đến Nga trước khi ông qua đời. Chúng tôi đã đến đó vào kỳ nghỉ như một gia đình. Vào thời điểm đó, Kinh Thánh bị coi là bất hợp pháp ở Liên Xô. Tôi mang theo một vài cuốn Kinh Thánh Tiếng Nga. Trong khi ở đó, tôi đã đến các Hội thánh và tìm kiếm những người có vẻ là Cơ đốc nhân thực thụ. (Các buổi nhóm họp của Hội thánh thường bị KGB tấn công.)
Có một lần, tôi theo chân một người đàn ông xuống phố sau buổi nhóm. Tôi đến gần anh ấy và vỗ vào vai anh ấy. Không có ai ở xung quanh đó. Tôi lấy một trong những cuốn Kinh Thánh của mình ra và đưa cho anh ấy. Trong một khoảnh khắc, anh ấy có một biểu hiện vô cùng không tin tưởng. Sau đó, anh ta lấy từ trong túi ra một cuốn Tân Ước, có lẽ nó đã 100 năm tuổi. Các trang rất xơ xác và hầu như trong suốt. Khi nhận ra rằng mình đã nhận được cả một cuốn Kinh Thánh, anh ấy đã rất phấn khởi. Anh ấy không nói được Tiếng Anh và tôi cũng không nói được Tiếng Nga. Nhưng chúng tôi ôm nhau và anh ấy bắt đầu chạy nhảy tung tăng trên đường vì quá vui sướng.
Lời của Đức Chúa Trời là ‘quý hơn vàng, thật hơn vàng ròng; lại ngọt hơn mật,thật ngọt hơn mật của tàng ong’ (Thi thiên 19:10).
Tại sao Lời của Chúa lại rất quý giá? Chúa Giê-su nói: ‘Người ta sống chẳng phải chỉ nhờ bánh mà thôi, nhưng cũng nhờ mọi lời nói từ miệng Đức Chúa Trời’ (Ma-thi-ơ 4: 4). Cách diễn đạt nguyên bản có nghĩa là ‘liên tục ra khỏi môi miệng của Đức Chúa Trời’; nó giống như một dòng suối đổ ra và, giống như dòng nước của đài phun, không bao giờ là ngừng chảy. Đức Chúa Trời liên tục nói với chúng ta. Ngài đã làm như vậy, chủ yếu thông qua Lời thay-đổi-cuộc-đời của Kinh Thánh.
Thi thiên 19:7-14
7 Luật pháp của Đức Giê-hô-va là trọn vẹn,
Bổ dưỡng linh hồn;
Chứng ước Đức Giê-hô-va là chắc chắn,
Làm cho kẻ ngu dại trở nên khôn ngoan.
8 Kỷ cương của Đức Giê-hô-va là ngay thẳng,
Làm cho lòng vui mừng;
Điều răn của Đức Giê-hô-va là trong sáng,
Làm cho sáng mắt sáng lòng.
9 Sự kính sợ Đức Giê-hô-va là trong sạch,
Hằng còn đến đời đời;
Các mệnh lệnh của Đức Giê-hô-va là chân lý.
Tất cả đều công chính.
10 Các điều ấy quý hơn vàng,
Thật quý hơn vàng ròng;
Lại ngọt hơn mật,
Thật ngọt hơn mật của tàng ong.
11 Các điều ấy dạy dỗ đầy tớ Chúa;
Ai gìn giữ chúng được phần thưởng lớn.
12 Ai nhận thức được các sai lầm mình?
Xin Chúa tha những lầm lỗi mà con không biết.
13 Xin Chúa giữ đầy tớ Chúa khỏi cố ý phạm tội;
Nguyện tội ấy không cai trị con
Thì con sẽ không chỗ trách được,
Và không phạm tội trọng.
14 Lạy Đức Giê-hô-va là Vầng Đá và là Đấng Cứu Chuộc của con,
Nguyện lời nói của miệng con,
Và sự suy ngẫm của lòng con được đẹp ý Ngài!
Bình luận
Hãy để lời Chúa biến đổi bạn
Tất cả chúng ta đều cần sức mạnh biến đổi của lời Chúa qua nhiều cách. Cho dù bạn đang tìm kiếm sự khôn ngoan trong những tình huống căng thẳng và phức tạp, bạn cần sự khích lệ khi bạn thất vọng hay chỉ dẫn về con đường phía trước, bạn có thể tìm thấy sự giúp đỡ trong các trang Kinh Thánh. Đa-vít không có nhiều Kinh thánh như bạn có. Nhưng ông đã có ‘luật pháp’, 'chứng ước ', ‘điều răn’ và ‘mệnh lệnh’ của Chúa (c.7a – 9b).
Ông mô tả những từ này là ‘trọn vẹn’ (c.7a), ‘trong sạch’ (c.9a) và ‘quý hơn vàng’ (c.10a).
Trong bài Thi-thiên này, chúng ta thấy một số tác động khiến thay đổi cuộc đời qua việc đọc Kinh Thánh. Đó là:
- Hồi sinh linh hồn (c.7a, NVB)
- Mang lại cho bạn sự khôn ngoan (c.7b)
- Làm cho lòng vui mừng (c.8a)
- Mang lại ánh sáng cho đôi mắt của bạn (c.8b)
- Cảnh báo bạn về nguy hiểm (c.11a)
- Mang lại cho bạn phần thưởng lớn (c.11b).
Đọc Kinh Thánh và cầu nguyện có mối liên hệ chặt chẽ với nhau. Đừng chỉ đọc Kinh Thánh để biết thông tin, mà để nghe Đức Chúa Trời nói với bạn. Phản ứng tự nhiên cho điều đó là cầu nguyện. Đó là một quá trình hai chiều. Đó là lý do tại sao chúng ta kết thúc mỗi phần của kế hoạch đọc Kinh Thánh trong một năm bằng một lời cầu nguyện, đáp lại những gì Đức Chúa Trời đã bày tỏ cho chúng ta qua lời của Ngài. Đa-vít đi thẳng từ việc ca ngợi những điều tốt đẹp của Lời Chúa thành một lời cầu nguyện tuyệt vời. Lời cầu nguyện của Đa-vít là cũng lời cầu nguyện của tôi (c.12–14):
Cầu nguyện
Lạy Chúa, ‘Xin Chúa tha những lầm lỗi mà con không biết. Xin Chúa giữ đầy tớ Chúa khỏi cố ý phạm tội; nguyện tội ấy không cai trị con… Nguyện lời nói của miệng con, và sự suy ngẫm của lòng con được đẹp ý Ngài!'
Ma-thi-ơ 26:47-68
47 Trong lúc Đức Chúa Jêsus còn đang nói, thì Giu-đa, một trong mười hai môn đồ đến với một đám đông cầm gươm và gậy do các thầy tế lễ cả và các trưởng lão của dân chúng sai đến. 48 Bấy giờ, kẻ phản Ngài đã cho chúng một dấu hiệu: “Hễ tôi hôn ai thì chính là người ấy; hãy bắt lấy.” 49 Giu-đa liền đến gần Đức Chúa Jêsus và nói rằng: “Chào thầy!” Rồi hôn Ngài. 50 Nhưng Đức Chúa Jêsus nói với nó rằng: “Nầy bạn, bạn định làm gì thì cứ làm đi!” Rồi chúng đến, tra tay trên Đức Chúa Jêsus và bắt Ngài. 51 Và nầy, một trong những người ở với Đức Chúa Jêsus vung tay rút gươm ra, đánh và chém đứt tai của đầy tớ thầy tế lễ thượng phẩm. 52 Đức Chúa Jêsus nói với người ấy rằng: “Hãy nạp gươm vào vỏ! Vì hễ ai cầm gươm thì sẽ bị chết bởi gươm. 53 Con tưởng rằng Ta không thể xin Cha, và Ngài sẽ lập tức sai đến cho Ta hơn mười hai quân đoàn thiên sứ hay sao? 54 Nếu thế thì làm sao ứng nghiệm lời Kinh Thánh nói rằng, việc nầy phải xảy ra như vậy?” 55 Ngay lúc ấy, Đức Chúa Jêsus nói với đám đông rằng: “Sao các ngươi đem gươm và gậy đến bắt Ta như bắt một tên cướp vậy? Hằng ngày Ta ngồi dạy dỗ trong đền thờ, mà các ngươi không bắt Ta. 56 Nhưng mọi điều nầy xảy ra để lời các nhà tiên tri trong Kinh Thánh được ứng nghiệm.” Lúc ấy, tất cả môn đồ đều bỏ Ngài chạy trốn.
Đức Chúa Jêsus trước Hội đồng Công luận
(Mác 14:53-65; Lu-ca 22:54,55; 63-71; Giăng 18:14,19-24)
57 Những kẻ đã bắt Đức Chúa Jêsus dẫn Ngài đến nhà thầy tế lễ thượng phẩm Cai-phe, nơi các thầy thông giáo và các trưởng lão đang hội họp. 58 Phi-e-rơ đi theo Ngài xa xa, đến sân của dinh thầy tế lễ thượng phẩm và vào bên trong ngồi với những kẻ canh gác để xem kết cuộc ra sao.
59 Lúc ấy, các thầy tế lễ cả và toàn thể Hội đồng tìm chứng dối chống lại Đức Chúa Jêsus để có thể kết án tử hình Ngài. 60 Nhưng họ không tìm được điều gì cả, mặc dù có nhiều kẻ đứng ra làm chứng dối. Cuối cùng, có hai người bước ra 61 tố cáo rằng: “Người nầy đã nói: ‘Ta có thể phá đền thờ của Đức Chúa Trời, rồi dựng lại trong ba ngày.’ ” 62 Thầy tế lễ thượng phẩm đứng dậy và nói: “Ngươi không đáp lại lời những người nầy cáo buộc ngươi sao?” 63 Nhưng Đức Chúa Jêsus vẫn im lặng. Thầy tế lễ thượng phẩm lại nói với Ngài rằng: “Ta yêu cầu ngươi chỉ Đức Chúa Trời hằng sống mà thề và nói cho chúng ta biết, ngươi có phải là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời không?” 64 Đức Chúa Jêsus đáp: “Chính ngươi đã nói thế. Nhưng Ta nói với các ngươi, sau nầy các ngươi sẽ thấy Con Người ngồi bên phải Đấng Quyền năng và ngự trên mây trời mà đến.” 65 Lúc ấy, thầy tế lễ thượng phẩm xé áo mình và nói: “Nó đã nói phạm thượng. Tại sao chúng ta còn cần nhân chứng nữa làm gì? Các ông vừa nghe lời phạm thượng của nó. Các ông nghĩ thế nào?” 66 Họ trả lời: “Nó đáng chết!” 67 Rồi chúng khạc nhổ trên mặt Ngài, đánh Ngài. Một vài kẻ tát Ngài, 68 và nói: “Hỡi Đấng Christ, hãy nói tiên tri cho chúng ta đi! Ai là người đã đánh ngươi vậy?”````
Bình luận
Được dẫn dắt bởi Lời Chúa
Rõ ràng là Chúa Giê-su đã nghiên cứu Kinh Thánh rất cẩn thận. Toàn bộ cuộc đời của Chúa được định hình bởi những gì Ngài đọc. Chính từ việc đọc Kinh Thánh, Ngài đã hiểu điều gì đang xảy ra với mình khi Ngài bị bắt. Những người theo Ngài cố gắng chống lại Ngài nhưng Chúa Giê-su nói, ‘…Nếu thế thì làm sao ứng nghiệm lời Kinh Thánh nói rằng, việc nầy phải xảy ra như vậy?’ (c.54). Ngài giải thích cho đám đông rằng, ‘…Nhưng mọi điều nầy xảy ra để lời các nhà tiên tri trong Kinh Thánh được ứng nghiệm’ (c.56).
Chính Kinh Thánh đã cho Ngài khả năng đối phó với sự bất trung, bị bỏ mặc và sự vu khống. Ngài đã làm gương về cách bạn có thể đối phó với những điều này trong cuộc sống của chính mình:
1. Sự bất trung
Giu-đa dường như đang bày tỏ tình yêu của mình với Chúa Giê-su bằng một cái hôn, trong khi thực sự Giu-đa đang phản bội Ngài: ‘Kẻ phản Ngài… liền đến gần Đức Chúa Jêsus và nói rằng: “Chào thầy!” Rồi hôn Ngài' (c.48–49). Đó là hành động hai mặt tồi tệ nhất.
Chúa Giê-su biết chính xác Giu-đa đang làm gì. Tuy nhiên, Ngài gọi hắn là ‘bạn’ (c.50). Dù chúng ta phản bội Ngài, Chúa Giê-su vẫn thành tín với chúng ta.
2. Sự bỏ mặc
Hết thảy bạn của Ngài đều ‘bỏ Ngài chạy trốn’ (c.56b). Trong những khoảnh khắc chiến thắng - khi mọi người đính hôn, sinh con hoặc hoàn thành tốt các kỳ thi của họ - điều tự nhiên là chúng ta muốn tiếp xúc và ở bên cạnh họ. Khi người khác đang đau buồn, thật khó để biết phải nói gì và sự cám dỗ là, trong thực tế, chúng ta bỏ mặc họ.
Người ta nói, 'Khi bạn thăng hoa trong cuộc sống, bạn bè của bạn sẽ biết bạn là ai. Khi bạn gặp khó khăn trong cuộc sống, bạn sẽ biết bạn bè của mình là ai! '
3. Vu khống
Bạn đã bao giờ bị vu khống chưa? Đó là một trải nghiệm kinh khủng. Chúa Giê-su phải đối mặt với sự bất công khủng khiếp của những nhân chứng giả làm chứng chống lại ngài để họ có thể giết Ngài (c.59).
Sự kiềm chế của Ngài thật phi thường. Ngài không hề đáp lại: 'Đức Chúa Jêsus vẫn im lặng' (c.63), nhưng Ngài để cho mình bị tấn công về mặt thể xác (c.67), và Ngài chọn không thắng trong cuộc tranh luận mà để giành chiến thắng trong cuộc chiến (điều mà trưởng nhóm nhỏ Alpha cần ghi nhớ!). Từ Kinh Thánh, Ngài hiểu rằng tất cả những điều này đều có mục đích và cuối cùng sẽ dẫn đến một chiến thắng vĩ đại.
Sự hiểu biết của Chúa Giê-su về thân phận và sứ mệnh của Ngài rõ ràng đến từ việc Ngài đọc Lời Chúa. Tại phiên xét xử trước Tòa Công luận, nơi Chúa Giê-su dường như là một nạn nhân cô đơn, nhưng thực sự Ngài được dần dần tiết lộ với tư cách là người xây dựng một đền thờ mới (c.61), Đấng Mê-si (c.63), Con Đức Chúa Trời (c.63) và là Con Người ngự bên hữu Đức Chúa Trời (c.64). Trên thực tế, những nạn nhân yếu thế là người nắm mọi thẩm quyền và sức mạnh.
Sự đề cập việc trở thành 'Con Người' là một trích dẫn từ Đa-ni-ên 7:13. Chúa Giê-su hiểu đây là một lời hứa của Đấng Cứu Thế là về chính bản thân Ngài, chỉ về sự đau khổ sắp tới của Ngài, sự minh oan và thẩm quyền do Đức Chúa Trời ban cho Ngài.
Điều trớ trêu là chính các thẩm phán mới thực sự là những người bị xét xử. Giống như họ, tất cả chúng ta phải quyết định xem mình nghĩ gì về Chúa Giê-su (Ma-thi-ơ 26:66).
Cầu nguyện
Lạy Chúa, xin giúp con noi gương Chúa Giê-su, học Kinh Thánh và áp dụng vào chính đời sống của mình.
Xuất Ai Cập Ký 6:13-8:32
13Đức Giê-hô-va lại phán với Môi-se và A-rôn, truyền cho hai ông phải đến với dân Y-sơ-ra-ên và Pha-ra-ôn, vua Ai Cập, để đưa dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi Ai Cập. Gia phả của Ru-bên 14 Đây là trưởng gia tộc của các bộ tộc Y-sơ-ra-ên. Các con trai của Ru-bên, trưởng nam của Y-sơ-ra-ên, là: Hê-nóc, Pha-lu, Hết-rôn và Cạt-mi. Đó là gia tộc nhà Ru-bên.
Gia phả của Si-mê-ôn
15 Các con trai của Si-mê-ôn là: Giê-mu-ên, Gia-min, Ô-hát, Gia-kin, Xô-ha, và Sau-lơ là con của người vợ Ca-na-an. Đó là gia tộc nhà Si-mê-ôn.
Gia phả của Lê-vi, tổ phụ của Môi-se và A-rôn
16Đây là tên các con trai của Lê-vi, theo bảng phả hệ của họ, là: Ghẹt-sôn, Kê-hát và Mê-ra-ri. Lê-vi hưởng thọ một trăm ba mươi bảy tuổi. 17Các con trai của Ghẹt-sôn, theo từng gia tộc là: Líp-ni, và Si-mê-i. 18Các con trai của Kê-hát là: Am-ram, Dít-sê-ha, Hếp-rôn, và U-xi-ên. Kê-hát hưởng thọ một trăm ba mươi ba tuổi. 19Các con trai của Mê-ra-ri là: Mách-li và Mu-si. Đó là gia tộc nhà Lê-vi, theo phả hệ của họ.
20Am-ram cưới Giô-kê-bết, cô mình; bà sinh cho ông hai người con là A-rôn và Môi-se. Am-ram hưởng thọ một trăm ba mươi bảy tuổi. 21Các con trai của Dít-sê-ha là: Cô-ra, Nê-phết và Xiếc-ri. 22Các con trai của U-xi-ên là: Mi-sa-ên, Ên-sa-phan và Sít-ri. 23A-rôn cưới Ê-li-sê-ba, con gái của A-mi-na-đáp, em của Na-ha-sôn; nàng sinh cho ông mấy người con là Na-đáp, A-bi-hu, Ê-lê-a-sa và Y-tha-ma. 24Các con trai của Cô-ra là: Át-si, Ên-ca-na và A-bi-a-sáp. Đó là gia tộc của Cô-ra.
25 Ê-lê-a-sa, con trai của A-rôn, cưới một trong các con gái của Phu-ti-ên; bà sinh Phi-nê-a cho ông. Đây là các trưởng gia tộc của bộ tộc Lê-vi, theo gia tộc nhà Lê-vi.
26 Chính A-rôn và Môi-se là những người mà Đức Giê-hô-va đã phán dạy: “Hãy theo từng đội ngũ mà đem dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi Ai Cập.” 27Cũng chính Môi-se và A-rôn là hai người đã nói với Pha-ra-ôn, vua Ai Cập, về việc đưa dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi Ai Cập.
28Trong ngày Đức Giê-hô-va phán với Môi-se tại Ai Cập, 29Ngài đã nói với Môi-se rằng: “Ta là Đức Giê-hô-va. Hãy thuật lại với Pha-ra-ôn, vua Ai Cập, tất cả những gì Ta đã phán với con.” 30Môi-se thưa: “Thưa, con là người không có tài ăn nói thì làm sao Pha-ra-ôn chịu nghe con?”
Đức Chúa Trời lại sai Môi-se đi yết kiến Pha-ra-ôn
7 Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: “Nầy, Ta lập con như là Đức Chúa Trời đối với Pha-ra-ôn; còn A-rôn, anh con, sẽ là người phát ngôn của con. 2Con hãy thuật lại mọi điều Ta đã truyền dạy con; rồi A-rôn, anh con, sẽ trình với Pha-ra-ôn để vua ấy cho phép dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi Ai Cập. 3Nhưng Ta sẽ làm cho Pha-ra-ôn cứng lòng, và dù Ta có gia tăng các dấu lạ phép mầu trong Ai Cập 4thì Pha-ra-ôn cũng sẽ chẳng nghe các con đâu. Ta sẽ ra tay đoán phạt Ai Cập một cách nặng nề để đem đạo quân Ta, là dân Y-sơ-ra-ên, ra khỏi xứ đó. 5Khi Ta giang tay chống lại Ai Cập để đem dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi đó thì người Ai Cập sẽ biết Ta là Đức Giê-hô-va.” 6Môi-se và A-rôn làm đúng như lời Đức Giê-hô-va đã phán truyền. 7Lúc yết kiến Pha-ra-ôn, Môi-se đã được tám mươi tuổi, còn A-rôn tám mươi ba.
Cây gậy A-rôn biến thành con rắn
8Đức Giê-hô-va phán với Môi-se và A-rôn: 9“Khi nào Pha-ra-ôn bảo các con: ‘Hãy làm phép lạ đi,’ thì con nói với A-rôn rằng: ‘Lấy cây gậy của anh ra và ném xuống trước mặt Pha-ra-ôn thì nó sẽ biến thành con rắn.’” 10Vậy Môi-se và A-rôn đến với Pha-ra-ôn và làm đúng như lời Đức Giê-hô-va đã phán truyền. A-rôn ném cây gậy xuống trước mặt Pha-ra-ôn và quần thần, gậy liền biến thành con rắn. 11Pha-ra-ôn triệu tập các pháp sư và thầy phù thủy là những thuật sĩ Ai Cập đến, họ cũng dùng ma thuật mà làm y như vậy. 12Mỗi người ném gậy mình xuống; chúng cũng biến thành rắn. Nhưng cây gậy của A-rôn nuốt các gậy của họ. 13Lòng Pha-ra-ôn vẫn cứng cỏi, không chịu nghe Môi-se và A-rôn, đúng như lời Đức Giê-hô-va đã phán.
Tai vạ thứ nhất: Nước sông biến thành máu
14Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: “Lòng Pha-ra-ôn đã chai cứng; vua ấy từ chối, không chịu để dân chúng ra đi. 15Hãy đến gặp Pha-ra-ôn vào buổi sáng, lúc vua đi ra bờ sông. Hãy đợi vua bên bờ sông và cầm trong tay cây gậy đã từng biến thành con rắn. 16Con hãy tâu với vua rằng Giê-hô-va, là Đức Chúa Trời của dân Hê-bơ-rơ đã sai tôi đến gặp bệ hạ và thưa với bệ hạ: ‘Hãy để cho dân Ta đi để chúng phụng sự Ta trong hoang mạc; nhưng đến bây giờ bệ hạ vẫn không vâng lời.’ 17Vì thế, Đức Giê-hô-va phán: ‘Bởi việc nầy ngươi sẽ biết Ta là Đức Giê-hô-va.’ Nầy, tôi sẽ lấy cây gậy trong tay tôi mà đập xuống nước sông, và nước sẽ biến thành máu; 18cá dưới sông sẽ chết; dòng sông sẽ hôi thối; người Ai Cập sẽ kinh tởm khi uống phải nước sông ấy.”
19Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: “Hãy bảo A-rôn: ‘Cầm lấy cây gậy của anh và đưa tay trên các nguồn nước của Ai Cập, tức là các sông, rạch, ao, và các hồ chứa nước, để nước đó biến thành máu. Máu sẽ có khắp nơi trong xứ Ai Cập, cả trong những bình chứa bằng gỗ, bằng đá.’” 20Môi-se và A-rôn làm đúng như lời Đức Giê-hô-va đã phán truyền. Trước mặt Pha-ra-ôn và quần thần, A-rôn giơ gậy lên, đập nước sông, và tất cả nước sông đều biến thành máu. 21Cá dưới sông chết, dòng sông trở nên hôi thối, người Ai Cập không thể nào uống nước sông được. Cả Ai Cập chỗ nào cũng có máu. 22Nhưng các thuật sĩ Ai Cập cũng dùng ma thuật làm giống như vậy nên lòng Pha-ra-ôn vẫn cứng cỏi, không nghe lời Môi-se và A-rôn, đúng như lời Đức Giê-hô-va đã phán. 23 Pha-ra-ôn trở về cung điện, không chút bận tâm về điều đó. 24Còn cả dân Ai Cập phải đào dọc theo sông để tìm nước vì họ không thể uống nước sông được.
25Việc này kéo dài bảy ngày kể từ khi Đức Giê-hô-va giáng tai vạ trên sông.
Tai vạ thứ nhì: Ếch nhái
8 Đức Giê-hô-va lại phán với Môi-se: “Hãy đi gặp Pha-ra-ôn, và nói với vua ấy rằng: Đức Giê-hô-va phán: ‘Hãy cho dân Ta đi để chúng phụng sự Ta. 2 Nếu ngươi từ chối không chịu cho đi, nầy, Ta sẽ giáng tai vạ ếch nhái trên khắp bờ cõi ngươi. 3 Sông sẽ lúc nhúc ếch nhái; chúng sẽ bò vào cung điện, phòng ngủ, và lên cả giường ngươi, vào nhà quần thần và dân chúng ngươi, vào trong lò bếp và thùng nhồi bột của ngươi. 4 Ếch nhái sẽ bò lên mình ngươi, lên mình dân chúng và tất cả quần thần ngươi.’” 5 Rồi Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: “Hãy bảo A-rôn rằng: ‘Hãy cầm gậy đưa tay trên các nguồn nước, sông, rạch, ao, và khiến ếch nhái tràn lên đất Ai Cập.’” 6A-rôn đưa tay trên các nguồn nước của Ai Cập và ếch nhái bò lên bao phủ khắp đất. 7 Các thuật sĩ cũng dùng ma thuật làm giống như vậy, và khiến ếch nhái bò lên đất Ai Cập. 8 Pha-ra-ôn gọi Môi-se và A-rôn đến và bảo: “Hãy cầu xin Đức Giê-hô-va khiến ếch nhái tránh xa ta và dân ta thì ta sẽ để cho dân Hê-bơ-rơ đi dâng sinh tế cho Đức Giê-hô-va.” 9 Môi-se thưa với Pha-ra-ôn rằng: “Xin vui lòng ấn định thì giờ để tôi vì bệ hạ, vì quần thần và dân chúng của bệ hạ mà cầu khẩn Đức Giê-hô-va, để ếch nhái bị tiêu diệt khỏi bệ hạ và cung điện, chỉ còn lại dưới sông mà thôi.” 10 Vua đáp: “Ngày mai.” Môi-se nói: “Sẽ đúng như lời bệ hạ nói để bệ hạ biết rằng chẳng có ai giống như Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi. 11 Ếch nhái sẽ đi khỏi bệ hạ, cung điện, quần thần, và dân chúng của bệ hạ; chỉ còn lại dưới sông mà thôi.” 12 Sau khi Môi-se và A-rôn rời khỏi Pha-ra-ôn, Môi-se kêu cầu Đức Giê-hô-va về nạn ếch nhái mà Ngài đã đưa đến cho Pha-ra-ôn. 13 Đức Giê-hô-va làm theo lời Môi-se cầu xin. Ếch nhái trong nhà, trong làng, ngoài đồng đều chết hết. 14 Người ta dồn ếch nhái lại thành từng đống, khắp xứ bị hôi thối. 15 Nhưng khi Pha-ra-ôn thấy mình được thoát nạn thì lại cứng lòng, không chịu nghe lời Môi-se và A-rôn, đúng như lời Đức Giê-hô-va đã phán.
Tai vạ thứ ba: Muỗi
16 Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: “Hãy bảo A-rôn rằng: ‘Hãy giơ gậy ra, đập bụi trên đất, bụi sẽ biến thành muỗi tràn khắp đất Ai Cập.’” 17 Hai ông làm đúng như vậy. A-rôn tay cầm gậy giơ ra, đập bụi trên đất, bụi biến thành muỗi bám trên người và súc vật; tất cả bụi đều biến thành muỗi tràn khắp đất Ai Cập. 18 Các thuật sĩ cũng cố gắng dùng ma thuật để hóa muỗi nhưng họ không thể làm được. Muỗi cứ thế bám trên người và súc vật. 19 Các thuật sĩ tâu với Pha-ra-ôn: “Đây là ngón tay của Đức Chúa Trời.” Nhưng lòng Pha-ra-ôn vẫn chai lì, không chịu nghe lời Môi-se và A-rôn, đúng như lời Đức Giê-hô-va đã phán.
Tai vạ thứ tư: Ruồi nhặng
20 Sau đó, Đức Giê-hô-va phán với Môi-se: “Hãy dậy thật sớm và ra mắt Pha-ra-ôn khi vua đi ra bờ sông và nói với vua rằng Đức Giê-hô-va phán: ‘Hãy cho dân Ta đi để chúng phụng sự Ta. 21 Vì nếu ngươi không cho dân Ta đi, nầy, Ta sẽ sai ruồi nhặng đến trên ngươi, quần thần, dân chúng và cung điện ngươi. Nhà cửa người Ai Cập và khắp các vùng đất họ sinh sống đều sẽ nhung nhúc ruồi nhặng. 22 Nhưng ngày đó, Ta sẽ để riêng đất Gô-sen là nơi dân Ta cư trú; nơi đó sẽ không có ruồi nhặng để ngươi biết rằng Ta là Giê-hô-va đang ngự giữa xứ nầy. 23 Ta sẽ phân biệt giữa dân Ta với dân ngươi. Dấu lạ nầy sẽ xảy ra vào ngày mai.’” 24 Đức Giê-hô-va làm đúng như vậy. Những đàn ruồi nhặng nhung nhúc kéo vào cung điện Pha-ra-ôn và nhà cửa của quần thần. Khắp đất Ai Cập đều bị ruồi nhặng tàn phá.
Pha-ra-ôn hứa cho dân Y-sơ-ra-ên đi rồi lại cứng lòng
25 Pha-ra-ôn gọi Môi-se và A-rôn vào và bảo: “Hãy đi và dâng sinh tế cho Đức Chúa Trời các ngươi ngay trong xứ nầy.” 26 Nhưng Môi-se thưa: “Làm như thế không tiện vì người Ai Cập rất ghê tởm các sinh tế mà chúng tôi dâng lên Giê-hô-va Đức Chúa Trời. Nếu chúng tôi dâng những sinh tế mà người Ai Cập xem là ghê tởm, liệu họ không ném đá chúng tôi sao? 27Chúng tôi phải đi vào trong hoang mạc ba ngày đường để dâng sinh tế cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi như Ngài đã dạy bảo chúng tôi.” 28Pha-ra-ôn nói: “Ta sẽ để các ngươi đi dâng sinh tế cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi trong hoang mạc, nhưng không được đi quá xa. Bây giờ hãy cầu nguyện cho ta.” 29Môi-se thưa: “Vâng, tôi sẽ rời khỏi bệ hạ và cầu nguyện với Đức Giê-hô-va; ngày mai ruồi nhặng sẽ bay khỏi bệ hạ, quần thần và dân chúng. Nhưng xin bệ hạ đừng lừa gạt mà không cho dân chúng đi dâng sinh tế cho Đức Giê-hô-va.” 30Môi-se rời khỏi Pha-ra-ôn, và cầu nguyện với Đức Giê-hô-va. 31Ngài làm đúng như lời Môi-se cầu xin, đuổi hết ruồi nhặng khỏi Pha-ra-ôn, quần thần, và dân chúng, không còn lại một con nào. 32 Nhưng lần nầy, Pha-ra-ôn cũng lại cứng lòng, không cho dân chúng ra đi.
Bình luận
Tuân theo lời Chúa
Môi-se và A-rôn đã lắng nghe lời Chúa và thực hiện chính xác những gì Chúa truyền cho họ phải làm (Xuất Ê-díp-tô Ký 7: 6). Họ đã vâng theo lời Chúa. Mặt khác, hoàn toàn trái ngược lại, Pha-ra-ôn liên tục không chịu nghe lời. Pha-ra-ôn ngoan cố không vâng theo lời Chúa.
Vào giai đoạn này trong lịch sử, Môi-se có thể không có bất kỳ lời viết nào từ Đức Chúa Trời. Nhưng Chúa đã nói với Môi-se. Ông đã nghe lời Chúa nhiều lần (6:13,28; 7:1,14,19; 8:5,16,20, v.v.) và làm theo những gì Chúa phán. Trọng tâm của lời Đức Chúa Trời là: ‘Hãy để dân ta đi, để chúng thờ phượng ta’ (ví dụ 7:16; 8:1; 9:1,13; 10:3).
Chúng ta không nên ngạc nhiên khi các pháp sư và thầy phù thủy ‘dùng ma thuật’ (7:11) đã có thể thực hiện một số phép lạ giống như Môi-se (7:22; 8: 7). Ma quỷ là kẻ bắt chước. Hắn có thể thực hiện các dấu lạ mang tính hủy diệt và thậm chí một số dấu lạ có thể có vẻ mang tính xây dựng. Mục đích của hắn luôn là để lừa dối.
Ngày nay, Đức Chúa Trời thường làm việc qua các ân tứ của Thánh Linh, chẳng hạn như tiên tri, chữa bệnh, nói tiếng lạ và lời tri thức. Thực tế là ma quỷ có thể cố gắng bắt chước những ân tứ như vậy thông qua thần giao cách cảm, ‘chữa lành’ bằng tâm linh hoặc thậm chí nói tiếng lạ, không có nghĩa là bạn nên tránh những điều đó - mà là sáng suốt nhận ra về chúng.
Hãy nhìn vào bông trái. Các pháp sư Ai Cập đã bắt chước những phép lạ của Môi-se bằng 'ma thuật' của họ. Ảnh hưởng của những pháp sư này không hề trung lập. Họ xấu xa và có tác động làm cứng lòng ‘Pha-ra-ôn’ chống lại Đức Chúa Trời (7:22).
Rõ ràng là Pha-ra-ôn đã cứng lòng chống lại Đức Chúa Trời, ‘Nhưng khi Pha-ra-ôn thấy mình được thoát nạn thì lại cứng lòng, không chịu nghe lời Môi-se và A-rôn’ (8:15; xem thêm c.32). Đồng thời, ông gặt những gì ông đã gieo. Đức Chúa Trời làm ông cứng lòng (7:3). Hai điều này bổ sung cho nhau. Sự cứng lòng của Đức Chúa Trời theo sau sự cứng lòng của chính Pha-ra-ôn.
Chúa ban cho con người quá nhiều cơ hội. Qua Môi-se, Đức Chúa Trời nhiều lần nói chuyện với Pha-ra-ôn. Pha-ra-ôn có rất nhiều cơ hội để đáp lại nhưng cuối cùng, ông đã từ chối làm như vậy. Mặt khác, Môi-se bước đi trong mối quan hệ rất gần gũi với Đức Chúa Trời; thường xuyên cầu nguyện với Ngài (8: 12,30) và lắng nghe lời Ngài.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, cảm tạ Chúa vì vâng theo lời Chúa, con sẽ có phần thưởng lớn. Hãy giúp con ngày hôm nay không chỉ lắng nghe những lời nói thay đổi đời sống mà còn áp dụng chúng vào thực tế.
Pippa chia sẻ
Ma-thi-ơ 26:53
Thật đáng khích lệ khi biết rằng Chúa Giê-su có ‘hơn mười hai quân đoàn thiên sứ' trong tay Ngài. Ngay cả khi Ngài không kêu gọi họ vào thời điểm đó, hy vọng rằng họ đang được gửi đi khắp nơi trên thế giới để giúp đỡ chúng ta ngay bây giờ!
App
Tải xuống ứng dụng Kinh Thánh Trong Một Năm dành cho thiết bị iOS hoặc Android và đọc theo mỗi ngày.
Đăng ký ngay bây giờ để nhận Kinh thánh trong một năm trong hộp thư đến của bạn mỗi sáng. Bạn sẽ nhận được một email mỗi ngày.
Book
Kinh thánh trong một năm bình luận có sẵn như là một cuốn sách.
- Mua từ Cửa hàng Alpha
- [Mua từ Nhà sách CLC](https://clcbookshops.com/product/bible-in-one-year-the-a-commentary-by-nicky-gumbel-hard-cover-gumbel-nicky-hodder-stoughton- 9781473677067)
Tham khảo
Trừ khi có quy định khác, các trích dẫn Kinh thánh được lấy từ Kinh thánh, phiên bản quốc tế mới đã Anglicised, Bản quyền © 1979, 1984, 2011 Biblica, trước đây là Hiệp hội Kinh thánh quốc tế. Được sử dụng bởi sự cho phép của Hodder & amp; Stoughton Publishers, một công ty Hachette UK. Tất cả quyền được bảo lưu. NIV NIV là một nhãn hiệu đã đăng ký của Biblica. Thương hiệu Vương quốc Anh số 1448790.
Trích dẫn Kinh thánh được đánh dấu (AMP) được lấy từ Kinh thánh Amplified®, Bản quyền © 1954, 1958, 1962, 1964, 1965, 1987 bởi Quỹ Lockman. Được sử dụng bởi sự cho phép. (www.lockman.org)